Bức thư đáng lẽ ko nên viết
Asin 02.09.2005 16:53:06 (permalink)
Tình cờ gặp lại anh xưa
Bao kỉ niệm bỗng gọi nhau sống dậy
Tháng ngày cũ như những con thuyền giấy
Trôi đi rồi .. sao trở lại nhói đau
Nhoẻn miệng chào nhau
Mà nghe lòng chua xót
Em bước qua thật vội
Để tránh nước mắt rơi
Anh khẽ cười
Chắc thấy em ngượng nghịu
Có ai tin rằng :
giữa hai người từng có một tình yêu?

Anh đã đi qua biết bao cuộc tình
Bỏ lại sao lưng những dấu chấm lập lờ
Không kết thúc...!!!
Em và một mối tình dường như đã hết
Vẫn nghe dư âm đau xót ê chề

Tình yêu với anh thật quá mong manh
Còn với em ...biệt khúc buồn muôn thưở
Chưa một lần em cho mình đùa giỡn
Vậy mà vẫn hoài bị bỡn cợt nỗi đau

Hôm nay đây và mãi đến mai sau
Ta gặp nhau cũng đành như thế
Em dặn lòng không cho mình rơi lệ
Mà sao mưa.. rơi mặn sắc môi hồng
(sưu tầm)

Nó biết, viết là thư này anh cũng chẳng đọc làm gì, nhưng nó vẫn viết, vì nó vẫn còn yêu anh rất nhiều....nó tìm được bài thơ, đọc mà lòng buồn rười rượi....

Nó và anh chia tay thì đáng lẽ nó cũng chẳng phải nhung nhớ gì thêm nữa cho mệt....nhưng tại sao nó vẫn chưa quên được anh nhỉ? Mỗi tối, khi nó vừa chợp mắt, thì hình bóng, giọng nói và lời hát ngọt ngào của anh lại lởn vởn trong đầu nó....nó chẳng hiểu vì sao nữa...

Chia tay...nó không hờn trách anh và cũng không ghét anh. Những kỹ niệm đẹp nó sẽ giữ mãi trong lòng. Mong sao anh sẽ sớm kiếm được một hạnh phúc đẹp đẽ hơn...

Trong nó chỉ còn lại một khoảng trống...một khoảng trống nhưng lại nặng nề và ngộp ngạt. Nhiều lúc nghĩ đến anh, nó không kiềm chế được những cái nghẹn trong cổ...Nhưng nó biết khóc cũng không được gì. Những giọt nước mắt này đã nhiều đêm khóc vì anh...nước mắt chảy như mưa rơi trên lá khoai...đều trôi vào hư không cả....

Nó vẫn mong sẽ có 1 ngày mai tươi sáng sẽ đến với nó....một ngày mai mà nó và anh sẽ nắm tay đi trên con đường đầy hoa tươi và rực nắng, nhưng nó ko biết rằng....ko biết đến chừng nào anh mới hiểu và quay về với nó nữa.....Chỉ là giấc mơ thôi sao....?

Thôi thì hãy để thời gian giúp nó chữa căn bệnh này đi, biết đâu được...có 1 ngày, 1 người hoàn toàn xa lạ sẽ đến và thay đổi cuộc đời nó....

Trong lúc này, nó chỉ còn muốn nhắn gửi đến anh 1 câu nữa thôi:

"Khép cánh cửa tươi sáng lại vì ai đó, vỏ ốc lại được lấp đầy vì ai đó....Nhưng thôi hãy quên nhau cho dù còn yêu nhau, thời gian là 1 vị thuốc tốt cho cả 2 chúng ta.....2 tâm hồn non trẻ chỉ vừa mới biết yêu thôi...."

BÀI VIẾT ĐƯỢC SƯU TẦM TỪ DIỄN ĐÀN HỌC SINH LÊ QUÝ ĐÔN - TP HCM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.09.2005 16:56:17 bởi Asin >
#1
    Ct.Ly 09.09.2005 21:47:18 (permalink)
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9