Những cơn mưa đầu mùa 1
kien0745 21.05.2011 15:57:09 (permalink)
Đây là một truyện ngắn đầu tay của tôi, xin đăng ra đây, xin ý kiến tham khảo của tất cả các Bạn!

Trân trọng!

NHỮNG CƠN MƯA ĐẦU MÙA

Một

Nghi ngồi ngoài cửa sổ, ngắm nhìn mưa rơi. Mưa đã rơi hơn một giờ đồng hồ, tuy nhiên vẫn không thấy có dấu hiệu ngớt hạt, thậm chí còn to hơn. Tiếng mưa rơi đều ngoài sân khiến cho bỗi buồn của Nghi tăng lên gấp bội.
Vì sao Nghi lại buồn thế? Đó là vì kết quả kiểm tra học kỳ II, một kết quả thật muốn quên đi. Đặc biệt, điểm 2 môn Hóa chính là sự tồi tệ nhất mà anh nhận được. Những kết quả như vậy không những khiến cho Nghi suýt bị thi lại đã đành, cái cần phải nói là anh hoàn toàn mất mặt trước các bạn học. Xưa nay, Nghi vốn vỗ ngực khoe mình là dân Hóa chuyên nghiệp, thế nhưng ở học kỳ hai này, điểm kiểm tra của môn học này mà Nghi vác về thường không ngỗng thì trứng. Với sự tuột dốc nhục nhã này, thì đúng hơn anh nên nhận biệt hiệu là dân bốc phét chuyên nghiệp mới phải.
Buồn bã và than thân trách phận một hồi, anh đành cố an ủi mình bằng cách ngắm cảnh ngoài cửa sổ cho khuây khỏa (nhưng nói cho đúng thì ngoài cửa sổ cũng chẳng có gì để ngắm ngoài những hạt mưa). Thế rồi bước ngoặt của cuộc đời anh gần như thay đổi khi trong một lần nhìn cảnh ngẫu nhiên, ngay ở cửa sổ của nhà đối diện nhưng chếch sang bên phải, ánh mắt Nghi đã bắt gặp phải một đôi mắt khác giới đang nhìn mình theo chiều ngược lại. Đôi mắt ấy nhìn anh chăm chú.
Lúc ấy, Nghi không có suy nghĩ gì đặc biệt, thế nhưng sự dừng lại khá lâu của đối phương đã khiến anh có cảm giac ngờ ngợ khó tả. Anh bèn giả vờ quay đi chỗ khác rồi bất ngờ quay người lại nhìn thẳng về hướng ban nãy, lúc đó mới phát hiện ra rằng thật sự là có một cô gái đang nhìn mình.
Ban đầu Nghi cho rằng cô gái cùng đang chăm chú về việc gì đó nên ánh mắt vô tình hướng về phía mình, cũng như nhiều lần chính anh đã từng có hành động tương tự như vậy. Chuyện chẳng có gì ghê gớm ở đây cả. Tuy nhiên, phỏng đoán của Nghi đã không chính xác, bởi vì khi cảm thấy mình bị phát hiện, cô gái đã quay người cùng với thái độ hơi ngượng ngùng. Dù cách xa cũng khoảng hơn năm mét, và hướng nhà cũng hơi chếch sang bên phải nhưng Nghi vẫn nhận ra thái độ e thẹn của cô. Như để bào chữa cho thái độ của mình, cô lại nhìn anh một lần nữa, lần này kèm theo một nụ cười, trước khi chạy vội vào trong nhà rồi biến mất. Và một lần nữa phải nói rằng dù ở một khoảng cách không gần lắm, anh vẫn nhận ra rằng nụ cười ấy rất duyên dáng.
Với Nghi, đây là lần đầu anh gặp phải hoàn cảnh như vậy nên không sao tránh khỏi bất ngờ, trống ngực đập mạnh, cho nên anh suýt té ngã về đằng sau, hệt như những cảnh mà phim hoạt hình hay gặp. Tuy nhiên anh đã kịp trụ lại, một phần nhờ ngồi ghế dựa.
Trời khi ấy vẫn còn mưa to, nhưng trong lòng Nghi đã gần như không còn cảm thấy mưa và cảm giác buồn vì điểm thi kém nữa. Thay vào đó, anh chỉ lo suy nghĩ về sự việc vừa xảy ra ấy. Lạ thật, ở đâu mà ra cô gái xinh thế này? Hơn mười sáu năm sống tại đây, cũng gần như ngần ấy năm nhìn ra ngoài cửa sổ như thế nhưng chưa bao giờ Nghi gặp cô gái ấy cả, mãi cho đến lúc nãy.
Mãi suy nghĩ vẩn vơ và ngồi như mọc rễ trên ghế, cho đến khi mưa tạnh và nghe tiếng anh Hai quát gọi vào ăn cơm, Nghi mới tỉnh người và đi vào trong nhà. Thế mà có xong chuyện đâu, vừa đi được vài bước chân thì cả nhà đã nghe một tiếng và chạm rõ to. Mọi người hốt chạy ra ngoài xem, mới hay ra anh chàng đã đi đứng không nhìn đường, và ngay đầu vào cột nhà! Đấy là tai nan thứ nhất.
Sự việc vẫn chưa dừng lại ở đấy. Sau bữa cơm, Nghi được phân công rửa bát. Chuyện ấy vẫn xảy ra thường xuyên cho nên sẽ không có gì đáng nói nếu như cả nhà không nghe thêm một tiếng “Xoảng!” vàng lên. Mẹ Nghi vội chạy vào xem thì hỡi ôi, chiếc đĩa đắt tiền đã bị vỡ mất rồi, còn bàn tay Nghi đã bị cắt một đường khá sâu. Đấy là tai nạn thứ hai!
Đêm đến, Nghi không sao chợp mắt được. Hậu quả của hai vết thương là một phần, còn lại là dư âm của sự việc xảy ra ban chiều. Hình ảnh người con gái ấy cũng hiện lên mãi trong sự trằn trọc. Quả là một ngày tràn đầy máu và nước mắt! Thế đấy, chỉ vì nhìn phải một người con gái, mà chỉ trong vòng nửa ngày anh chịu bao phen đau đớn! Bỗng nhiên, anh cảm thấy mình phải làm một điều gì đó, như là làm quen người ta chẳng hạn.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9