Xướng thân mời - Thảo Uyên
NHẬP MỘNG HỒN MƠ
Từng giọt thời gian thương nhớ ơi. Ngồi tính thời-gian mới hỡi ơi !
Nghe trong hơi thở lạc luân hồi. Thịnh suy theo vận chuyển từng hồi
Hình như tiếng vọng lưu ly vỡ. Khi vui hớn-hở tình xuân nở
Thỏang giống âm vang châu báu rơi Lúc giận âm-thầm nước mắt rơi
Chìm đắm cõi tình đầy ý vị Dòng chảy đam mê khi đã cạn
Mơ màng nhập mộng chốn chơi vơi. Sóng lòng rạo-rực sẽ dần vơi
Đẹp như hoa nở, lòng hoa nở. Đã lăn vào cõi đường sinh tử
Thánh thót cung tơ sóng nhạc trôi Chấp nhận theo dòng đời nổi trôi
Thảo Uyên R Đinh
NHẬP MỘNG 1 Hồn Mơ 1
BÂNG KHUÂNG NGẬM-NGÙI
Từng giọt thời gian tha thiết ơi. Ngồi tính thời-gian mới hỡi ơi
Giọt từ khóe mắt lệ lăn rơi. Bao lần thương cảm lệ sầu rơi
Giọt tràn thương nhớ phai màu má. Sông thương còn đọng lên màu mắt
Giọt thoat khổ đau thấm mặn môi. Biển nhớ dâng trào dưới khóe môi
Cắt lịm trái tim đang thổn thức. Có phải đôi nơi còn cách biệt
Hắn sâu ánh mắt lúc xa vời. Mà đành hai ngả mãi xa vời
Lòng trong khắc khỏai, trong mòn mỏi. Ngàn xa vẫn dõi miền quê cũ
Trăn trở cùng đêm luống ngậm ngùi Chẳng lẽ hồn hoang phải ngậm-ngùi !
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 2 Hồn Mơ 2
NHẬP LUÂN HỒI PHÙ SINH
Nghe trong hơi thở lạc luân hồi. Thịnh suy theo vận chuyển từng hồi
Tê dại nhịp tim lúc bén hơi. Lỡ trót yêu rồi đã bén hơi
Làn mắt khép hờ ngây ngất nhắm. Ngây-ngất lim-dim đôi mắt nhắm
Bờ môi chờ đón lả lơi cười. Rộn-ràng hé nở cặp môi cười
Từng vùng máu nóng như triều sóng. Tay dang đón lấy con tim mở
Khỏang trống thần kinh thóat biển khơi. Vai sát đợi chờ tình mộng khơi
Sâu thẳm tâm tư cơn lốc xóay. Một kiếp phù-sinh là mấy thuở
Nghe như níu kéo nhập luân hồi Duyên tơ thắm đượm được bao hồi !
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 3 Hồn Mơ 3
KHÁNH NGỌC REO LỬNG-LƠ
Hình như tiếng vọng lưu ly vỡ. Khi vui hớn-hở tình xuân nở
Là mỗi bước chân khánh ngọc reo. Như thác đầu ghềnh tiếng suối reo
Xóa sạch lời thề trong ánh mắt. Lồng-lộng trời cao tung cánh phượng
Phá tan truyền kiếp phận mây bèo. Bồng-bềnh ao cả nổi thân bèo
Hình như tiếng vọng kinh siêu thóat. Bến xưa dào-dạt lòng mong đợi
Là cả dư âm sám hối theo. Thuyền cũ căng buồm gió cuốn theo
Khi trốn,khi tim.khi hội ngộ Xuân chẳng nhạt phai tình vẫn đợi
Mơ hồ còn sót mảnh trăng treo. Lững-lờ như thể mảnh trăng treo !
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 4 Hồn Mơ 4
CƠN SÓNG MUỘN PHIỀN
Thỏang giống âm vang châu báu rơi. Lúc giận âm-thầm nước mắt rơi
Thóat từ hơi thở nhẹ đầy vơi. Tuôn nhiều cho nhẹ gánh sầu vơi
Không gian chuyển động như tan vỡ. Tim nào khao khát không oằn-oại
Thời khắc kết tinh bỗng rã rời. Tình mãi đơn phương hẳn rã rời
Thần thể bồng bềnh tan bọt nước. Vết lửa dẫu tàn còn quyện khói
Tâm tư chìm nỗi mất tăm hơi. Tình yêu có rã vẫn nguyên hơi
Còn bao nhiêu nữa cơn cuồng sóng. Ai người hóa giải cơn sầu mộng
Vũ trụ bé dần đã vỡ đôi Cho khỏi muộn phiền mộng kết đôi
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 5 Hồn Mơ 5
DÂNG HIẾN LUÂN HỒI
Chìm đắm cõi tình đầy ý vị Dòng chảy đam-mê khi đã cạn
Nhớ, yêu trong cuốn hút đam mê. Còn đâu một phút để đê mê
Nhớ từng lời nói trong chiều chuộng. Thời-gian chẳng thể quay đầu lại
Nhớ cả nụ hôn lắm vụng về. Đường cũ đành cam lạc lối về
Cử chỉ thân thương muôn ý gợi. Ngày nọ sơn-minh chưa bội ước
Tâm tư dâng hiến vạn câu thề. Mà nay hải-thệ lỗi câu thề
Trao nhau rung động sâu xa nhất. Luân hồi có trở thành người nữa
Lúc vắng tin nhau, lúc cận kề. Nguyện sẽ cùng ai mãi cận kề
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 6 Hồn Mơ 6
NGẨN NGƠ LẮNG DỊU
Mơ màng nhập mộng chốn chơi vơi Sóng lòng rạo-rực sẽ dần vơi
Hồn phách ngẩn ngơ thoái vị đời Còn thiết chi đâu mùi vị đời
Gió cả sóng to tràn bến mộng. Mỹ-nữ có làm mờ ánh mắt
Lời thương câu nhớ ngập bờ môi Giai-nhân chẳng thể mặn bờ môi
Những khi xuân ý dâng cao nhất. Coĩ mơ không tới miền hoan lạc
Là lúc châu thân vỡ vụn rời Gối mộng thoát sao cảnh rã-rời
Một thoáng ngất ngây thuyến tách bến Khao-khát tình ai đành lắng dịu
Tiếng lòng nuối tiếc thoát cung trôi Thả theo con nước cuốn dần trôi
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 7 Hồn Mơ 7
CẢM XÚC CÕI THỰC
Đẹp như hoa nở, lòng hoa nở. Đã lăn vào cõi đường sinh tử
Như mộng như mơ đắm đuối tình Ai thoát được đâu chốn nợ tình
Ngây ngất mùi hương làn tóc đẹp Phơ-phất bao chàng trai-tráng trẻ
Đắm say vị ngọt khoé môi xinh. Thướt-tha nhiều ả dáng duyên xinh
Mơ màng chìm nổi theo hơi thở. Ước mơ xum họp duyên đôi lứa
Ngơ ngẩn ngả nghiêng đắm nỗi mình. Kết lại là xong chuyện một mình
Cuống quýt vòng tay bao luyến ý. Biết chọn tình mình cho đúng chỗ
Suối tình hợp thể nhập siêu linh. Mong chi nhờ cậy tới thần linh !
Trần Mạnh Hùng R Đinh
NHẬP MỘNG 8 Hồn Mơ 8
NGUYÊN KHÔI THEO DÒNG
Thánh thót cung tơ sóng nhạc trôi Chấp nhận theo dòng đời nổi trôi
Âm ba dồn dập thoát cung rơi. Giọt mưa bay mãi cũng đành rơi
Tựa như sóng cuộn tràn tâm tưởng Hẩm-hiu rớt xuống nơi bùn đọng
Bỗng giống trăng chìm ngập giếng khơi. May mắn sa vào chốn biển khơi
Kià cõi êm đềm trong tĩnh mặc. Phận hẩm cuộc tình cam vá-víu
Nơi đây hòa nhập chốn nguyên khôi. Duyên may một chốn được tinh khôi
Thoảng trong đêm vắng lời đưa đẩy. Nhân duyên có phải do tiền định ?
Khiến bóng trăng vàng thoáng lả lơi Sao để đàn tình cung phím lơi !
TMH R Đinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2011 22:57:07 bởi Rdinh >