KIẾP PHÙ-SINH
Cùng theo năm tháng ánh chiều rơi
Nhìn kiếp phù sinh giữa cuộc đời
Vướng-víu gạo, tiền nên tất-bật
Thảnh-thơi cơm, áo được rong chơi
Xuân qua, Xuân lại năm hồ hết
Mùa tới, mùa đi tháng dần trôi
Dấn bước tha phương nơi viễn xứ
Cuồng quay cuộc sống mãi đầy vơi !
R Đinh
Đường Chiều
Đường chiều nắng tắt gió mưa rơi
Xứ lạ lênh đênh nản kiếp đời
Tâm sự u buồn không kẻ hỏi
Duyên tình lạnh lẽo vắng người chơi
Bạc tiền thiếu hụt thân còm cõi
Sự nghiệp dở dang mộng nổi trôi
Nhìn lại quê hương sầu vợi vợi
Thương nhà nhớ nước lệ nào vơi!
Thanh Huy
TÌNH ĐỜI
Ngồi dõi vàng thu lác-đác rơi
Mà vương cảm-xúc chốn tình đời
Ai sầu có phải vì lương, giá ?
Ta sướng nào đâu với thú chơi !
Uy-vũ, kim tiền đem gói gọn
Dân-tình, đạo-đức để buông trôi
Thương thân khắc-khỏai nơi quê cũ
Giọt lệ thâm-tình sao thể vơi !
R Đinh