QUÊ HƯƠNG
Vạt nắng còn vương đọng cuối trời
Chiều vàng mây bạc lững-lờ trôi
Lang-thang một khoảng trời vô-định
Thấm-thía hai phương dạ rối bời
Vời-vợi nghìn trùng mờ khóe mắt
Mịt-mùng trăm nẻo mím bờ môi
Ai về thương nhắn lời quê cũ
Quỹ của thời-gian cạn mất rồi !
R Đinh
HƯƠNG QUÊ
Quê hương thăm thẳm phía chân trời
Trút nhớ vào trong gió nước trôi
Bát ngát mùa xưa dâng kỷ niệm
Mênh mông tuổi nhỏ dậy tơi bời
Ngàn thương xa tít nồng sương khói
Bao ngóng vợi vời tím mắt môi
Biết mấy niềm mơ về lối cũ
Mà sao tỉnh giấc lại tan rồi
HANSY
NGƯỜI TÌNH
Mắt đọng ngàn xa một góc trời
Vượt tầm chỉ thấy áng mây trôi
Thương về chốn cũ lòng sầu héo
Nhớ tới quê xưa dạ nát bời
Thuở ấy chia ly rưng khóe mắt
Mai này xum họp mặn bờ môi
Yêu ai xin gởi câu chờ đợi
Cái chuyện trăm năm ắt phải rồi !
Rđinh
TÌNH XƯA
Người đi biền biệt cuối phương trời
Năm tháng chao lòng lệ mãi trôi
Trông ngóng dáng hình tim mộng hảo
Thức thao tâm sự dạ mơ bời
Chia tay buổi ấy còn chi nữa
Tương ngộ năm nao đã hết rồi
Một chút hương tình trong góc thẳm
Mong người xưa mãi thắm hồng môi
HANSY
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/58199/C016529C81BB4E0F9A2A8F57C8FF0A72.jpg[/image]
TAN RỒI ƯỚC HẸN
Tin em xuất-giá biệt phương trời
Ước hẹn ngày nao nước cuốn trôi
Bến vắng đơn thân lòng thắc-thỏm
Đêm tàn chiếc bóng dạ bời-bời
Còn đâu cái liếc vương trên mắt
Mất cả nụ hôn chạm khóe môi
Chan-chứa tình ta đành chết lịm
Mộng vàng giây phút đã tàn rồi !
Rđinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2012 21:10:56 bởi Rdinh >