RĐINH ... TRỒNG MÍA
CHÚT TÂM-SỰ HOA LÊ Một chùm dăm trái nhỏ li-ti Vừa kết từ hoa thuở dậy thì Cánh mỏng lìa cây hoa trắng phới Đài non kết trái rốn đen sì Hoa rơi có luyến thời xum-họp ? Đài ở hẳn sầu lúc biệt-ly ! Vẫn biết rằng xuân nào cũng tận Hoa tàn lưu dấu một mùa đi ! RĐinh
CẢM XÚC THU SANG
Cúc vàng đóa nở báo sang Thu
Tàn Hạ ….ơ hay ! lẹ thế ư !
Mới đó xanh cành hoa trổ sắc
Mà nay vàng lá trái đeo đu
Mùa sang lá rụng cây xào-xạc
Tiết chuyển hoa bay gió thổi vù
Một kiếp phù-sinh đà mấy chốc
Tha-hương đã mấy chục năm dư
RĐinh
.
Rừng Thu ai nhuộm sắc vàng
Lá khô rắc ngập bước đàng chân qua
Tiết Đổi
Mới đó chang-chang với những ngày
Mà nay đã thấy giọt ngâu bay
Hắt-hiu vài lá khô xào-xạc
Thưa-thớt dăm cành trơ lắc-lay
Nắng Hạ vừa tan vào quá-khứ
Sương Thu đã nhuốm đến hôm nay
Ai qua trên quãng đường dâu bể
Có cảm thương đời như áng mây
RĐinh
Bài thơ khá hay
Chuc vạn sự sn lành
Chiêm bao Mười mấy năm trời chẳng gặp nhau, Đời y như một giấc chiêm bao. Đường xưa ta chẳng còn chung lối, Quán cũ mình tôi rượu cạn bầu. Xuân đến thu đi ngày tháng lụn, Sông mòn núi cạn nghĩa tình sâu. Nửa khuya thức giấc hồn ngơ ngác Trong mộng như vừa mới gặp nhau… Dương Lam
[
Chiêm bao Mười mấy năm trời chẳng gặp nhau, Đời y như một giấc chiêm bao. Đường xưa ta chẳng còn chung lối, Quán cũ mình tôi rượu cạn bầu. Xuân đến thu đi ngày tháng lụn, Sông mòn núi cạn nghĩa tình sâu. Nửa khuya thức giấc hồn ngơ ngác Trong mộng như vừa mới gặp nhau… Dương Lam VẦN THƠ ẢO
Lâu lắm vần thơ bặt đối nhau
Mang-mang nỗi nhớ xiết là bao
Ý từ vỡ-vụn phơi trăm mảnh
Tâm-sự thu gom rõ một bầu
Thu đến vàng bay xa tít thẳm
Đông sang tuyết lạnh thấm càng sâu
Nỗi lòng ai tỏ cùng ai nhỉ ?
Để mối chân-tình thông-cảm nhau !
RĐinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2018 21:33:21 bởi Rdinh >
CHIA BUỒN CÙNG BẠN BỊ CƯỚP GIỰT XE Cái thằng kẻ cướp dữ ghê nhe Nó đẩy bạn tôi xuống vỉa hè Không cướp bạc tiền không giựt bóp Chỉ màng tay lái chỉ ham xe Xế cùn thất lạc tâm sầu não Xe cũ thu hồi xe bét be Khổ nỗi ham công lo tiếc việc Phải lên xe buýt chán phè phè RĐinh
XUÂN CÒN ĐÂY Và đây chút nắng cuối ngày xuân Lờ lững mây phai sắc nhạt dần Hoa vẫn mơ màng đua sắc lá Bướm đang thơ thẩn điểm tô sân Ly trà đãi khách còn chưa nguội Chén rượu mừng em đã thấy châm... Xuân đến ...rồi đi...xuân lại đến... Xuân về bao nhịp sống tràn dâng... Dương Lam CHÉN TRÀ ĐIẾU THUỐC MỘNG XUÂN
Tháng này, cuối tháng đã là Xuân
Tiết đổi - lạnh Đông vơi cạn dần
Nắng chiếu cây cành thưa-thớt lá
Gió bay cát bụi ngập tràn sân
Ấm trà hôi-hổi tay chờ rót
Điếu thuốc vân-vê lửa đợi châm
Thả khói suy tư tay cất chén
Xuân vào lối mộng cứ trào dâng
RĐinh
Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ mừng dâng,,,,
XUÂN CÒN ĐÂY
Và đây chút nắng cuối ngày xuân
Lờ lững mây phai sắc nhạt dần
Hoa vẫn mơ màng đua sắc lá
Bướm đang thơ thẩn điểm tô sân
Ly trà đãi khách còn chưa nguội
Chén rượu mừng em đã thấy châm...
Xuân đến ...rồi đi...xuân lại đến...
Xuân về bao nhịp sống tràn dâng...
Dương Lam
CHÉN TRÀ ĐIẾU THUỐC MỘNG XUÂN
Tháng này, cuối tháng đã là Xuân
Tiết đổi - lạnh Đông vơi cạn dần
Nắng chiếu cây cành thưa-thớt lá
Gió bay cát bụi ngập tràn sân
Ấm trà hôi-hổi tay chờ rót
Điếu thuốc vân-vê lửa đợi châm
Thả khói suy tư tay cất chén
Xuân vào lối mộng cứ trào dâng
RĐinh
Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ mừng dâng,,,,
Đầu năm ta lại đón mừng xuân
Nào ngại Tỵ Thìn Tý Mẹo Dần
Chó đã no rồi đi ngủ sớm [ Mậu Tuất sắp đi ngủ]
Heo đang lép bụng sắp ra sân. [.Kỷ Hợi sắp ra sân]
Xuân về rươu mạnh ta vui uống
Tết đến trà ngon bạn cố châm
Xuân khứ Xuân lai Xuân lại tới
Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ mừng dâng,,,,
Dương Lam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2019 11:17:17 bởi duonglam >
.
TÂM TÌNH VỚI TẾT Tết về sao vội-vã đi ngay Tết đã cùng ta với nhũng ngày Tết uống chén trà hôi-hổi nóng Tết nâng chung rượu ngất-ngư say Tết bày mâm cỗ dâng tiên-tổ Tết chúc tuổi xuân đến mọi người Tết khuất xa dần Xuân trống vắng Tết đi tình nghĩa chẳng phôi-phai RĐinh
Rdinh
.
TÂM TÌNH VỚI TẾT
Tết về sao vội-vã đi ngay
Tết đã cùng ta với nhũng ngày
Tết uống chén trà hôi-hổi nóng
Tết nâng chung rượu ngất-ngư say
Tết bày mâm cỗ dâng tiên-tổ
Tết chúc tuổi xuân đến mọi người
Tết khuất xa dần Xuân trống vắng
Tết đi tình nghĩa chẳng phôi-phai
RĐinh
TÌNH XUÂN... Tết đến chưa mừng đã trốn ngay! Uổng công chờ đợi biết bao ngày! Xuân pha sắc thắm mai vàng nở Tết ướp tình trong cốc rượu say!... Xuân khoác bình yên lên vạn vật Tết mang an lạc đến muôn người Xuân trong tâm thức, Xuân còn mãi... Nghĩa cũ, tình xưa chớ nhạt phai! 09/02/2019 nh239
XUÂN CÒN ĐÂY Và đây chút nắng cuối ngày xuân Lờ lững mây phai sắc nhạt dần Hoa vẫn mơ màng đua sắc lá Bướm đang thơ thẩn điểm tô sân Ly trà đãi khách còn chưa nguội Chén rượu mừng em đã thấy châm... Xuân đến ...rồi đi...xuân lại đến... Xuân về bao nhịp sống tràn dâng... Dương Lam CHÉN TRÀ ĐIẾU THUỐC MỘNG XUÂN Tháng này, cuối tháng đã là Xuân Tiết đổi - lạnh Đông vơi cạn dần Nắng chiếu cây cành thưa-thớt lá Gió bay cát bụi ngập tràn sân Ấm trà hôi-hổi tay chờ rót Điếu thuốc vân-vê lửa đợi châm Thả khói suy tư tay cất chén Xuân vào lối mộng cứ trào dâng RĐinh Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ mừng dâng,,,, Đầu năm ta lại đón mừng xuân Nào ngại Tỵ Thìn Tý Mẹo Dần Chó đã no rồi đi ngủ sớm [ Mậu Tuất sắp đi ngủ] Heo đang lép bụng sắp ra sân. [.Kỷ Hợi sắp ra sân] Xuân về rươu mạnh ta vui uống Tết đến trà ngon bạn cố châm Xuân khứ Xuân lai Xuân lại tới Xuân đem PHƯỚC LỘC THỌ mừng dâng,,,, Dương Lam LỎNG BUÔNG CUỘC SỐNG Thu lụi Đông tàn lại đến Xuân Tuổi xanh ngày một cạn vơi dần Ngán cho thế-sự sinh si hận Buồn nỗi thế-gian phát dục sân Chén tạc chén thù khi cạn rót Chén anh chén chú lúc vơi châm Lỏng buông cuộc sống trong ly rượu Mặc kệ sự đời chuyện tụt dâng RĐinh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2019 21:06:08 bởi Rdinh >
.
THU ĐIẾU Ao thu lạnh lẽo nước trong veo Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo Sóng biêc theo làn hơi gợn tí Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo Tầng mây lơ-lửng trời xanh ngắt Ngõ trúc quanh co khách vắng teo Tựa gối ôm cần lâu chẳng được Cá đâu đớp động dưới chân bèo Nguyễn Khuyến Họa bài thơ của cụ Nguyễn Khuyến
ROI THẦY
Roi thầy trong lớp cứ veo veo
Một lũ học-trò khiếp muốn teo
Ngồi lớp láu-liên run hãi tí
Ra sân lấm-lét sợ quên vèo
Ra roi thầy quất thân bầm ngát
Gắng sức mình oăn chữ quắt teo
Giáo-dục có thầy sao có vọt
Để trò tư-tưởng rối như bèo
RĐinh
KỲ VỌNG Bon chen thế-sự lún chân sâu Ngoảnh lại thời gian nhuộm trắng đầu Nâng chén trà xuân xuân đã cạn Tìm đời trai trẻ trẻ còn đâu Ganh đua một thuở đường danh lợi Dốc sức bao phen cuộc bể dâu Kỳ vọng những mùa xuân bất tận Thời-gian như nước lướt chân cầu RĐinh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: