HƯƠNG XƯA
Sông thu
Em chỉ là một giòng sông nho nhỏ
Bốn mùa qua lặng lẽ chảy theo dòng
Đêm trăng rằm hằng nga ngồi soi bóng
Chú cuội cười núp sau gốc cây đa
Quanh năm em vẫn số kiếp không nhà
Bạn thiên nhiên cùng cành cây ngọn cỏ
Đất Mẹ hiền cùng em luôn tỏ rõ
thanh thản đời chẳng danh lợi sa hoa
Nước trong xanh tưới ruộng đồng hoa lá
Thương quê hương nhớ đất Mẹ khô màu
Giọt mồ hôi chan với bát cơm rau
Mạch nước tuôn mát tình đời muôn thuở
Ghép vần thơ trong nắng vàng bỡ ngỡ
Chờ thu sang cành thay lá trổ bông
Đừng ngại gì mưa gió lạnh bên sông
Gom nỗi sầu đổi muôn vàn hoa nở
Mùa xuân về ong bướm vờn truớc ngõ
Tay trong tay ta hái lộc đầu mùa
Đôi má hồng nhìn cành đào đong đưa
Hoa sắc thắm đẹp tình mình chan chứa.
Thugiangvũ R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2011 17:41:38 bởi Viet duong nhan >
MƯA TRÊN SÔNG THU ( THU GIANG VŨ )
( cảm tác qua nick ThuGiangVu)
Ta yêu giọt mưa thu
Rơi trên sông chiều vắng
Giọt mưa buồn ẳng lặng
Buồn như giọt mưa Ngâu !
Lòng thu giang đáy sâu
Chứa ngàn mây lãng đãng
Giọt mưa chừng quên lãng
Sao giăng buồn cho nhau !
Ta mơ hàng mi khép
Đừng bắt đôi mi sầu
Chỉ mơ màng _ khép nép
Vọng về một phương nào .
Nhè nhẹ thôi !_mưa nhé
kẻo lòng thu giang đau !
Những giọt buồn rơi khẽ
Như rơi từ mi sầu !
Mưa rơi...rơi... chiều vắng
Ai giăng mành trên cao ?!
Mảng trời thu-giang-vũ
Ta nghe lòng nao nao !
03/9/2010
Hoàng Thị
Mến chào THUGIANGVU
Rất vui khi gặp Em gái ở đây .Anh repost bài thơ Anh cảm tác qua nick Em nha _ Mưa Trên Sông Thu ( ThuGiangVu )_
Chúc Em chơi thật vui ở Diễn Đàn này .
Hoàng Thị
Vời thu sang
giận con nóng hanh chẻ đôi sợi tóc
Trách giây tơ lòng gúc mắc rối bung
Giấc mơ ấp mãi bên lòng
giòng sông đáy dậy sóng dồn vỡ tan
Tình thư còn... nỗi bàng hoàng
Giật mình sợi nắng vừa tàn ngẩn ngơ
Bâng khuâng cánh nhạn ơ thờ
Đàn ai dạo khúc ru hờ bóng trôi
Hương xưa nay đã xa rồi
vi vu nghe gió gọi vời cung thương
Đắm say chi để vấn vương
Người đi để lại nỗi buồn riêng ai
Ưu tư qua tiếng thở dài
Nghẹn con tim nhỏ u hoài sương rơi
Nhấp vơi những giọt bồi hồi
Cạn ly cay đắng để vời thu sang!
Thugiangvũ
thugiangvũ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.06.2011 20:40:16 bởi thugiangvu >
Trích đoạn: hoangthi.
MƯA TRÊN SÔNG THU ( THU GIANG VŨ )
( cảm tác qua nick ThuGiangVu)
Ta yêu giọt mưa thu
Rơi trên sông chiều vắng
Giọt mưa buồn ẳng lặng
Buồn như giọt mưa Ngâu !
Lòng thu giang đáy sâu
Chứa ngàn mây lãng đãng
Giọt mưa chừng quên lãng
Sao giăng buồn cho nhau !
Ta mơ hàng mi khép
Đừng bắt đôi mi sầu
Chỉ mơ màng _ khép nép
Vọng về một phương nào .
Nhè nhẹ thôi !_mưa nhé
kẻo lòng thu giang đau !
Những giọt buồn rơi khẽ
Như rơi từ mi sầu !
Mưa rơi...rơi... chiều vắng
Ai giăng mành trên cao ?!
Mảng trời thu-giang-vũ
Ta nghe lòng nao nao !
03/9/2010
Hoàng Thị
Mến chào THUGIANGVU
Rất vui khi gặp Em gái ở đây .Anh repost bài thơ Anh cảm tác qua nick Em nha _ Mưa Trên Sông Thu ( ThuGiangVu )_
Chúc Em chơi thật vui ở Diễn Đàn này .
Hoàng Thị
Cám ơn anh trai , em vui lắm khi được gặp anh nơi này , vì em đang sợ bị anh Mạc bắt nạt í mà .........hìiiiiiiii
Chúc anh an vui luôn .
Em Thugiangvũ
MỘT CHÚT DẤU YÊU !
Xin cho ta chút về em !_ nhớ !
Để được tương tư lúc cô liêu !
Dẫu rằng đường bước cùng chung nhỡ !
Chẳng xoá được rồi..._những dấu yêu !
Anh thì đã !...và em cũng đã !...
Khoảng ngày xưa vẫn của riêng mình !
Đâu thể nói ngoại tình quá khứ !
Trước ngả ba đường...có một quãng chung !
Một ngả em đi _ Em cứ đi !
Ngả anh, anh cũng bước luôn ngày !
Làm sao không có dừng chân nghỉ ?!
Chợt thấy chạnh lòng trong phút giây !
Xin đừng bắt tội ngày xưa ấy !
Chẳng cấm được lòng phút cô liêu !
Vết thương dẫu khỏi...còn dấu sẹo !
Dấu sẹo tâm hồn thật đáng yêu !
Xin cho ta chút về em _Nhớ !
Để được tương tư lúc cô liêu !
Dẫu rằng đường bước cùng chung nhỡ !
Chẳng xoá dược rồi!..._những dấu yêu !!!
.........Hoàng Thị .........
Một thoáng hương xưa
Gặp lại nhau cùng con đường …lỡ
Ngỡ ngàng nhìn đã dở dang rồi
Cúi mặt giấu tia mắt buồn …nhớ
Kỷ niệm còn ký ức khôn nguôi
Chiều rơi muộn ngõ về một lối
Xa xót nào bước mỏi chân chồn
Giọt sương sớm sắt se hồn buốt
Chậm mất rồi một ngõ đôi nơi
Con đường dài chiếc cầu em bước
Đã quá xa lạc dấu chân chim
Con đò nhỏ mái chèo khua sóng
Anh chèo chống ngọn gió bồng bềnh
Khâu vết thương lòng còn rướm máu
Nén thương đau trong chiếc sẹo dài
Bốn mùa về khi hồn trống vắng
Nghĩ về nhau một thoáng suy tư !
Thugiangvũ
http://vuthugiang.wordpress.com
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 18:51:49 bởi Viet duong nhan >
Muộn màng
Ta gặp nhau muộn màng trên góc phố
Một ngõ đời đôi kẻ ước mơ chung
Đường song song liệu có được trùng phùng
Hay lắt lẻo ở hai đầu nỗi nhớ ?
Cầu tre bước gần nhau nghe nhịp thở
Nắng quê mình muôn thuở vẫn còn thương
Ruộng lúa xanh thăm thẳm toả mùi hương
Quê mẹ đó cánh cò bay thẳng tắp
Đò trên sông sóng dập dồn xa khuất
Bờ bến nào không nhiều nỗi đục trong
Nỗi buồn riêng đành khép kín bên lòng
Khơi dĩ vãng, tiếng ve sầu rền rỉ
Đường em đi sóng rì rào thầm thỉ
Bổn phận đày bàn tay nhỏ đa mang
Bốn mùa sang thương ánh mắt bàng hoàng
Mùi hương cũ lặng lờ tan theo gió
Tóc mây bạc chiếc trâm cài bỡ ngỡ
Đuôi mắt hằn đầy những vết chân chim
Tuổi thơ ngây em dõi mắt đi tìm
Còn đâu nữa...cả một trời thương tiếc!
Thugiangvũ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2011 01:42:04 bởi Viet duong nhan >
LỜI CHA DẶN DÒ
Rời tổ ấm chim tung bay xứ lạ
Gói hành trang chỉ vỏn vẹn “nhớ nguồn”
Dậy dỗ con cha gói cả tình thương
Đời vô thưởng nhưng rất nhiều cạm bẫy
Chim đủ cánh…. con xa cha từ đấy
Vừa lạc bầy ngơ ngác nhớ quê hương
Màu phượng thắm gợi nhớ cả mái trường
Con dốc nhỏ cha cõng con đi học
Bạn bè nhìn con thẹn thùng giấu mặt
Rồi tự mình đeo chiếc cặp lên vai
Cha mỉm cười nhẹ thoáng tiếng thở dài ….
Thương con nhỏ phải học bài vất vả
Ngày qua ngày thương Cha bao tất tả
Ngược xuôi dòng đời dưỡng dục hy sinh
Bữa đói no quên cả chính thân mình
Vầng trán nhăn , đuôi mắt hằn , tóc bạc
Công ơn cha thật cao đầy như thác
Ấm mái nhà mát mẻ tuổi thơ ngây
Sức khoẻ cha mỗi ngày một hao gầy
Con hứa hẹn sẽ về thăm…..rồi lỗi hẹn
Con nắng hong ….từng giọt mồ hôi mặn
Chiếc áo sờn lưng mỏi chẳng than van
Bao xa hoa vật chất cha chẳng màng …..
Giòng sông nhỏ vẫn về nguồn con nhé .
Thugiangvu
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2011 01:37:22 bởi Viet duong nhan >
Chẳng Là Mơ
Cạn ly trả nợ tang bồng
Dạo chân quay bước trọn vòng nhân gian
Sao còn luẩn quẩn xoay ngang
Tưởng xuôi hoá ngược đò hoang mang chờ
Ta về tìm lại bến mơ
Trăm năm gối mộng tình thơ trao người
Môi tươi tròn đóa hoa cười
Vô ưu lòng thấy qua rồi nỗi đau
Đường đời ta dắt dìu nhau
Lau khô khóe mắt vùi sâu tủi hờn
Mơ ngày nắng hạn mưa tuôn
Khơi dòng nuớc mát suối nguồn tình yêu
Khổ đau-hy vọng đã nhiều
Buồn-vui trả hết bao điều đắng cay
Ta còn nhau những vòng tay
Trầu cau dẫn lối tình hai mái đầu.
Thugiangvũ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2011 20:30:20 bởi Viet duong nhan >
Nhớ hè xưa
Tưởng nắng sáng vừa len qua khung cửa
Em vội vàng kéo nhẹ chiếc màn tranh
Tim se sắt , một vầng mây trắng xám
nhớ thương hoài , chỉ một bóng hình anh .
Từ xa xôi anh lướt mình theo gió
kịp đến trường , trước lớp học vừa tan ,
không quản đường xa , không ngại mưa nắng
vội vã bên nhau , kẻo hạt nắng tàn .
đời chinh chiến , anh làm sao biết được
chuyện tương lai ta không thể hứa suông
cầm tay em , trao nụ Lan vừa nở .
huơng thơm này , anh gói trọn niềm thương .
Mùa thu ấy , anh đi không trở lại
trước cổng trường , em lặng đứng chờ anh
“tà áo mỏng , che đầu mưa nặng hạt “
Lá cuối mùa theo nước mắt rơi nhanh !
Bao năm rồi trở lại sân trường cũ
cành phượng gầy ngơ ngác nhớ xa xôi
màu đỏ thắm rơi lần theo cơn gió
tiếng chuông chiều , nghe não nuột buông lơi
Thugiang
LỖI HẸN
Anh đón trễ..sau giờ tan học
Đứng bơ vơ chẳng thấy em đâu
Cổng sân trường khép kín từ lâu
Tiếng ve báo vào hè rộn rã.
Mai này chia tay người mỗi ngả
Xếp bút nghiên cất bước đăng trình
Thân trai mang vào nghiệp đao binh
Lần gặp cuối… mà anh trễ hẹn.
Bước thẩn thơ buồn dâng nghèn nghẹn
Biết rồi đây còn gặp nhau không
Ngổn ngang tâm sự trĩu nặng lòng
Đời chinh chiến làm sao biết được.
Ngày trở về… thân tàn lê bước
Thấy em đang đứng trước cổng trường
Tay ôm sách vở…mắt buồn vương
Như chờ đợi người xưa lỗi hẹn….
Mặc Nhân Sơn
LỖI HẸN
Anh đón trễ..sau giờ tan học
Đứng bơ vơ chẳng thấy em đâu
Cổng sân trường khép kín từ lâu
Tiếng ve báo vào hè rộn rã.
Mai này chia tay người mỗi ngả
Xếp bút nghiên cất bước đăng trình
Thân trai mang vào nghiệp đao binh
Lần gặp cuối… mà anh trễ hẹn.
Bước thẩn thơ buồn dâng nghèn nghẹn
Biết rồi đây còn gặp nhau không
Ngổn ngang tâm sự trĩu nặng lòng
Đời chinh chiến làm sao biết được.
Ngày trở về… thân tàn lê bước
Thấy em đang đứng đợi cổng trường
Tay ôm sách vở…mắt buồn vương
Như còn giận người xưa lỗi hẹn….
Mặc Nhân Sơn
Day dứt
Nợ ai còn vướng gót chân
Bao năm lay lất buồn trên xứ người
Bâng khuâng tuyết lạnh lùng rơi
Đông qua hè đến gọi vời hương xưa
Đời em như cánh rừng thưa
Gió lùa se lạnh cành chưa trổ màu
Lá khô đọng những giọt sầu
Chờ cơn mưa tạnh úa mau lụn tàn
Thương con nhện lắm hoang mang
Giăng chi chằng chịt muộn màng giây tơ
Sao không giăng lối đi xưa
Lúc xuân mới chớm tình vừa nở hoa
Lệ dâng mi mắt chan hoà
Hè sang phượng tím, nhạt nhoà lời thơ
Ảo mờ từng chữ ơ thờ
Gặp nhau chi nữa ru hờ thu sang !
thugiangvu
Trích đoạn: thugiangvu
Sông thu
Em chỉ là một giòng sông nho nhỏ
Bốn mùa qua lặng lẽ chảy theo dòng
Đêm trăng rằm hằng nga ngồi soi bóng
Chú cuội cười núp sau gốc cây đa
Quanh năm em vẫn số kiếp không nhà
Bạn thiên nhiên cùng cành cây ngọn cỏ
Đất Mẹ hiền cùng em luôn tỏ rõ
thanh thản đời chẳng danh lợi sa hoa
Nước trong xanh tưới ruộng đồng hoa lá
Thương quê hương nhớ đất Mẹ khô màu
Giọt mồ hôi chan với bát cơm rau
Mạch nước tuôn mát tình đời muôn thuở
Ghép vần thơ trong nắng vàng bỡ ngỡ
Chờ thu sang cành thay lá trổ bông
Đừng ngại gì mưa gió lạnh bên sông
Gom nỗi sầu đổi muôn vàn hoa nở
Mùa xuân về ong bướm vờn truớc ngõ
Tay trong tay ta hái lộc đầu mùa
Đôi má hồng nhìn cành đào đong đưa
Hoa sắc thắm đẹp tình mình chan chứa.
Thugiangvũ
R
Em
Thuỷ triều xua nỗi nhớ lòng sông
Mắt biếc long lanh ánh trăng hồng
Muôn dặm sóng tràn lòng háo hức
Sông xuân ánh sáng tựa tiên bồng
Dòng cong đẫm phấn hương vừa nở
Trăng tẩm ngàn hoa màu hớn hở
Sương lả người trong muôn ý thơ
Váy em trên cát màu rực rỡ
Đáy nước trời cao trăng thanh thao
Tóc huyền buông xuống tựa ngàn sao
Người qua ai nỡ không nhìn lại
Buông lái mà đi chẳng muốn mau
Ngàn sau không biết trăng còn sáng
Mắt biếc em hoài hồ loang nắng
Mãi rọi hồn anh độ đông vàng
Sắc se tợ tiếng bờ lau vắng
Một gợn mây huyền vẩn vơ bay
Ru hồn lữ khách mộng Thiên Thai
Rèm đưa châu ngọc chân tiên lướt
Một kẻ si tình đến ngất say
Một men trăng ngả nhoài trên sóng
Em đi có gã sầu một bóng
Nâng chén hư không cạn với sông
Tàn đông sao gió nghe lạnh cóng
...
Hiên cửa hoa khai nụ rất hồng.
Trúc Thi
(Hoạ ý bài "Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ" của Trương Nhược Hư)
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2011 20:33:49 bởi Viet duong nhan >
Muộn màng
Ta gặp nhau muộn màng trên góc phố
Một ngõ dài lối nhỏ sẽ đi chung
Đường song song bao giờ được trùng phùng
Hay lắt lẻo ở hai đầu nỗi nhớ ?
Cầu tre qua dìu nhau cùng nhịp thở
Nắng quê mình muôn thuở vẫn còn thương
Ruộng lúa xanh thăm thẳm toả mùi hương
Quê Mẹ đó cánh cò bay thẳng tắp
Đò trên sông sóng dập dồn xa khuất
Dở dang rồi bến vắng biết đục trong
Nỗi buồn riêng đành ép mãi bên lòng
Khơi dĩ vãng , tiếng ve sầu rền rỉ .
Đường em đi sóng rì rào thầm thỉ
Bổn phận đầy bàn tay nhỏ đa mang
Bốn mùa sang trong ánh mắt bàng hoàng
Sợi tơ mỏng lất lay bay theo gió .
tóc mây bạc chiếc trâm cài bỡ ngỡ
Đuôi mắt hằn đầy những vết chân chim
tuổi thơ ngây em dõi mắt đi tìm
Còn đâu nữa.......cả một trời thương tiếc !
thugiangvũ
Cám ơn bạn Hồng tuyên ghé thăm , chúc bạn luôn an vui .
thân mến
TGV
BÔNG ĐIÊN ĐIỂN
Quê anh lắm rạch nhiều sông
Đến mùa nước nổi mênh mông tràn bờ
Cây Điên Điển mọc chơ vơ
Ngả nghiêng theo sóng phất phơ giữa trời
Mặc cho gió táp mưa rơi
Hoa vàng vẫn nở thắm ngời đẹp xinh
Nhìn hoa mơ chuyện chúng mình
Dù cho gian khó mong tình chẳng phai
Sóng xô lũ cuốn mặc ai
Muôn đời vẫn thế không thay đổi lòng
Điên Điển vươn cao hơn sông
Nhấp nhô cành lá trổ bông rực vàng.
Chèo ghe anh hái tặng nàng
Chùm hoa Điên Điển chứa chan hương tình…
Mặc Nhân Sơn
Tình hoa Điên điển
Hoa Điên điển vươn mình nở rộ
Cánh vẫn vàng óng trổ mặt sông
cuộc tình sao mãi long đong
Em đây anh đấy mênh mông hận sầu
Chiếc lá rầu úa màu theo gió
Liễu rũ buồn bỡ ngỡ đong đưa
Duyên trăm năm nối được chưa
Mà giây tơ buộc lại vừa rời nhau
Đáy sông sâu nỗi buồn dậy sóng
Ngẩn ngơ nhìn chiếc bóng đêm thâu
Dòng đời năm tháng trôi mau
Một cơn bão nỗi tình đau nẻo về
đuôi mắt hằn tóc thề thay bạc
cuối chân trời cánh vạc mưa giông
Đôi tay em gói tình nồng
Gửi anh một vạt nắng hồng thu xưa !
Thugiangvu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2011 10:09:49 bởi Nhân Sơn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: