VVNB (Trang thơ lưu )
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 36 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 532 bài trong đề mục
songnhi 09.02.2012 23:49:58 (permalink)
0


Dấu Yêu Tàn Phai

Những buổi chiều nhìn theo cánh Thiên Di
Em nghe mình sao nhớ nhung nhiều qúa
Tình ngày xưa đã rơi theo chiếc lá
Vào một ngày xa lắm từ cuối Thu

Giữa Đông lạnh em tự mình hát ru
Dổ dành niềm đau đêm về hiện diện
Nhật nguyệt xoay đời thật thành kỷ niệm
Em hóa kẻ thừa bên lề tình yêu

Em quen rồi bầu bạn với cô liêu
Dù đôi lúc thấy thương mình qúa đổi
Nổi nhớ vốn chẳng bao giờ có lổi
Chỉ do đời muôn lối tình dần xa

Trãi đầy nổi nhớ thương cùng thiết tha
Em lạc bước trên đường xưa kỷ niệm
Người xa rồi sao tình hoài hiện diện
Cho đêm buồn thao thức với trở trăn

Anh ra đi vội quên một vầng trăng
Đang gầy khuyết cuối chân trời xa thẳm
Tình trong anh từ lâu đã chìm đắm
Rượu nồng bình mới làm người mê say

Chẳng còn gì khi mình đã chia tay.
Nồi nhớ nào cũng phai theo ngày tháng

Song Nhi

songnhi 19.02.2012 11:20:11 (permalink)
0
 
Điều Ước Valentine

Xin anh đừng tặng hoa hồng...
Sợ chiếc gai nhọn đâm lòng nhói đau
Đừng tặng vì sao trên cao
Một mai đổi ngôi lệ trào xót xa.

Cũng đừng tặng ánh trăng ngà
Bởi trăng muôn đời đâu là của ai
Chẳng nhận rượu men nồng say
Lỡ mai tỉnh giấc đắng cay một mình

Vô hồn lắm những tấm hình
Đừng tặng anh nhé thường tình thế gian
Chẳng thích thảo nguyên bạt ngàn
Không muốn làm gió lang thang tháng ngày.

Đừng tặng em những trâm cài
Ai người xinh đẹp mãi hoài đâu anh?
Đừng ví tình như lá xanh
Em sợ ngày mai lá xanh úa tàn.

Chẳng tham lam giấc mộng vàng
Giàu sang, gấm lụa, huy hoàng xa hoa
Duy nhất điều ước thiết tha
Tim anh kiếp này chỉ là... riêng em.

Song Nhi
 
http://ngoisao.net/tin-tuc/sach-hay/2012/02/dieu-uoc-valentine-190641/

<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2012 11:33:15 bởi songnhi >
songnhi 19.02.2012 11:22:19 (permalink)
0
 
Tự Tình

Một mình ngồi giữa trời đêm
Nghe từng giọt lạnh rơi mềm bờ vai
Thương mình một kiếp trần ai
Xứ lạ mưu sinh mãi hoài đeo mang

Những khi trở tiết mùa sang
Nhìn chiếc lá úa ngỡ ngàng bâng khâng
Cố hương xa qúa chẳng gần
Nên đã lâu lắm chưa lần về thăm

Nơi này đông về lạnh câm
Bông hoa tuyết bay trời thăm thẳm buồn
Niềm vui từ lâu cạn nguồn
Nước mắt lặng lẽ cứ tuôn âm thầm

Nhớ thời ngây thơ xa xăm
Đong đưa cánh võng nhìn ngắm sao trời
Những khi thấy ánh sao rơi
Chấp tay cầu xin trọn đời ấm êm

Giờ nhắc chỉ thấy buồn thêm
Tuổi xuân theo gió qua thềm đi nhanh
Nhặt một chiếc lá lìa cành
Vẩn vơ suy nghĩ vào canh thâu buồn

Bao giờ như giọt mưa tuôn
Trở về đất mẹ cội nguồn tái sinh.

Song Nhi
songnhi 24.02.2012 00:19:37 (permalink)
0
 
 
Vườn Xưa

Bâng khâng trở lại chốn này
Cỏ dại chen lối dấu hài rong riêu
Gió thổi từ cõi hoang liêu
Vườn xưa xao xác tiêu điều nhện giăng

Người cũ còn nhớ hay chăng
Góc nhỏ nơi này vầng trăng đợi chờ
Đi đâu mà để câu thơ
Tháng ngày bụi phủ đợi chờ ngóng trông

Giờ đang đầy - vơi hở sông ?
Có được vạn an hay không hỡi người.
Cuộc sống như ý thắm tươi
Hay ưu phiền khiến nụ cười tắt đi

Vẩn còn dạt dào hồn thi
Hay trắc bằng đã bỏ đi phương nào
Đành thôi nhờ áng mây cao
Nhắn gởi đến người lời chào phương xa

Vườn xưa héo úa lá hoa
Bởi mong sông cũ về qua một lần
Cho nguyệt e thẹn bâng khâng
Soi bóng xuống nước thêm phần liêu trai.

Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2012 00:23:00 bởi songnhi >
songnhi 25.02.2012 13:20:14 (permalink)
0
 
 
Lấy Gì Để Trách Em

Anh lấy cớ gì để trách em đây?
Khi đường tình em là kẻ thua cuộc
Dù chẳng muốn nhưng đành phải bắt buộc
Nhường bước cho một người đến sau em.

Đâu có chuyện lạ giữa bầu trời đêm
Hiện diện cùng lúc hai vầng trăng sáng
Cũng như lòng chất chứa nhiều chán ngán
Tình cạn khô làm sao nói thiết tha.

Anh trách em nông nổi buông tay ra
Không cố gắng níu giữ tình yêu ấy
Nhưng anh ơi, tình vốn tựa trang giấy
Tẩy xóa hoài, màu trắng sẽ lấm lem.

Lỗi tại ai khi cuộc tình có thêm
Một bóng dáng thướt tha thường ẩn hiện
Xin đừng giải thích những lời ngụy biện
"Anh và người vốn chỉ bạn bè thôi".

Còn gì nữa đâu khi mình chia đôi
Lỗi tại em, tại anh hay số phận?
Em biết anh đã có rất nhiều bận
Phân vân nên chọn ai giữa hai người.

Lần sau cuối xin nở một nụ cười
Đừng nói thêm, lời dư thừa vô nghĩa
Khi anh yêu bằng trái tim chia nửa
Thì lấy cớ gì để trách em đây?

Song Nhi

songnhi 28.02.2012 02:25:07 (permalink)
0
 
 
Trăng Đi

Trăng về lòng dậy âm vang!*
Khiến sông khô cạn mơ màng hồi sinh
Xin trời đừng có bình minh
Cho trăng cứ mãi lung linh giữa trời

Để giữa giả trá cuộc đời
Sông còn có được một nơi tìm về
Gội rữa bao nhiêu u mê
Xóa luôn hết những não nề tháng năm

Muôn thuở trăng cứ xa xăm
Mặc sông ươm mộng đêm nằm ngủ mơ
Buồn rơi vào từng câu thơ
Trắc bằng ráp vần bên bờ ảo hư

Sông biết trăng vốn tựa như
Phù du sương khói có từ xưa nay
Cùng cơn gió lạ mê say
Rong chơi phiêu lãng tháng ngày nơi xa

Bây chừ trăng ghé ngang qua
Chỉ trong thoáng chốc thì là trăng đi
Đành thôi chứ biết làm gì
Nào dám vọng tưỡng níu ghì chi đâu

Trăng đi sông ngẩn ngơ sầu
Con sóng cô lẻ bạc đầu gầy hao

Song Nhi

*Thơ của Nhật Giang
songnhi 01.03.2012 11:41:32 (permalink)
0
 
Ngã Ba Tình

Dù em viết ngàn bài thơ
Thì tình cũng là cơn mơ xa vời
Có nói thêm trăm vạn lời
Anh vẩn chối bỏ một thời dấu yêu

Ngã ba sông nước chia điều
Ngã ba tình em ,cô liêu riêng mình
Phải uống cạn bao nhiêu bình
Rượu cay men đắng thì tình sẽ quên

Thiệp hồng đổi rồi cái tên
Một người thay em bước trên đường tình
Anh mộng đẹp tựa bình minh
Phần em thua thiệt lặng nhìn đêm trôi

Bởi do đời bạc như vôi
Hay người tham phú bẻ đôi câu thề
Những lời ước hẹn trên đê
Đã sớm theo gió bay về nơi nao

Gom hết dối gian người trao
Gởi theo con nước trôi vào khơi xa
Chẳng còn gì giữa hai ta
Tình xưa đã chết giờ là người dưng

Mai lỡ có gặp xin đừng
Gượng cười giả tạo như từng thân quen.

Song Nhi
songnhi 03.03.2012 11:46:15 (permalink)
0
 
Sông Trăng

Nhật Nguyệt muôn đời luôn đổi thay
Sông hết cạn vơi sông lại đầy
Trăng đến , trăng đi , trăng lại đến
Vòng tròn thời gian vẩn mãi xoay

Vẩn biết hư ảo lắm trăng vàng
Nhưng mấy ai người không ngỡ ngàng
Buồn vương mi mắt sầu xa vắng
Thương hoài tiếc nuối mãnh trăng tan

Sông giờ chẳng phải sông ngày xưa
Cho Nguyệt soi dáng tóc mây đưa
Nước lạnh ,sóng cũng hóa gờn gợn
Sông giờ là sông của gió mưa

Đã xa , mộng đẹp những giấc mơ
Sông Trăng kỷ niệm thả sợi tơ
Bởi cùng con sóng , sông mê mãi
Đuổi theo xa xôi một bến bờ

***
Ừh thôi, quan tâm để làm chi
Trăng về , trăng ở hay trăng đi
Này giấy , này viết này thi hứng
Câu thơ xướng họa ta cứ ghi .

Song Nhi

songnhi 04.03.2012 23:12:27 (permalink)
0
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/98763/AA153BEAFFD749FCA45C397BFE4E4DB4.jpg[/image]
 
Nổi Lòng Chim Sáo

Thương cho số kiếp sáo non
Vô tâm, sơ ý lòng son sa vào.
Sống đời vô vị làm sao
Nhìn mây trắng bay cao cao lòng buồn.

Trông sợi nắng vàng đang buông
Mơ trở lại được đầu nguồn con sông.
Nhưng biết chỉ là hoài công,
Đời nào có chuyện sổ lồng mà mong.

Thời gian bóng câu qua song
Khoảng không gian hẹp ,Hạ -Đông khác gì.
Có đôi cánh để làm chi,
Khung trời xanh ấy mấy khi bay về.

Quẩn quanh bước chân nảo nề
Năm dài tháng rộng mõi mê tiêu điều
Ngày ơi sao quá cô liêu
Đêm ơi sao lắm muộn phiền hởi đêm.

Đủ đầy liệu có ấm êm
Khi mà tim nhỏ khác khát thèm tự do.
Cùng gió hát lời líu lo,
Mặc cho giông bão đói no chẳng màng.

Đó chỉ mãi giấc mơ hoang
Lồng son một cánh cửa ngang ...đóng rồi.

Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2012 23:14:44 bởi songnhi >
Attached Image(s)
songnhi 06.03.2012 19:08:52 (permalink)
0


 
Về Lại Với Nhau

Mình về lại với nhau được không anh?
Sau bao nhiêu tự ái thời non trẻ
Nghĩa gì đâu... đúng, sai hay lí lẽ
Khi trở thành kẻ xa lạ không quen.

Chung tay mình vẽ bức tranh tình yêu,
Qua bao năm đóng khung vùng kỷ niệm.
Đời này đây hai ta đang hiện diện
Can cớ chi phải hẹn vào kiếp sau.

Mình về lại với nhau được không anh?
Bởi ta nhỏ bé đời thì quá rộng
Nắm chặt tay sưỡi ấm một cõi mộng
Sau bao lần giận hờn tựa bão giông.

Không có gì là không được phải không?
Khi anh còn yêu và em cũng thế
Chia tay nhau nhưng đâu để có thể
Xóa đi hết yêu dấu ở trong nhau.

Cho vào dĩ vãng quá khứ thương đau
Trọng cái tôi ai mà chưa từng có
Quên luôn tháng ngày cô đơn sầu não
Một lần xa ta trân trọng nhau hơn.

Cây đâm chồi xanh khi mùa Xuân đến
Tình tái sinh chuyện ấy cũng tự nhiên
Gieo niềm tin, gạt bỏ nỗi muộn phiền
Mình trở về lại với nhau... nhé anh?

Song Nhi
 
songnhi 08.03.2012 12:50:21 (permalink)
0

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/98763/2FFC8530CFA54EA99B32E0851899FDC1.jpg[/image]
 
 
Trách Chi

Đêm ngồi ngắm ánh trăng rằm
Tiếc thương một thuở xa xăm ngày nào
Đôi bàn tay đan cùng nhau
Ước hẹn tơ duyên trầu cau kiếp này

Ngờ đâu trời chia làm hai
Tôi người cứ mãi tháng ngày thêm xa
Đại dương sóng cả phong ba
Dần dà rồi cũng phôi pha nhạt nhòa

Chiều nay nhận tấm thiệp hoa
Báo người phương xa giao hòa nhân duyên
Hình như có một con thuyền
Vừa mới vỡ nát giữa miền sóng xô

Tình thật trở thành hư vô
Buồn nhưng chẳng dám phân phô nữa lời
Trách mây , trách gió , trách trời
Hay là nên trách cuộc đời trắng đen

Trách người thấy trăng quên đèn
Tim chẳng chung thủy cài then đợi chờ
Hay bởi do cách đôi bờ
Khi thời gian cứ hững hờ trôi đi

Thôi thì còn dám trách chi
Hữu duyên không nợ trách chi cũng thừa

Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2012 15:20:01 bởi songnhi >
Attached Image(s)
songnhi 10.03.2012 15:23:44 (permalink)
0
  •  
     
    Mưa Tuyết

    Gió từ đâu thổi buốt lòng
    Đông về giá lạnh nhớ mong người tình.
    Mưa tuyết như ngàn thủy tinh
    Cứa vào tim nhỏ ngày mình chia tay .

    Biết yêu người chuốt đắng cay
    Khi nổi đau cứ đọa đày tháng năm
    Ngoài kia trời rét căm căm
    Bạn cùng bóng tối đêm nằm lệ rơi

    Vọng cầu một ánh sao trời,
    Ôm trăng mà mộng kiếp đời mai sau.
    Bởi không phân được vàng thau.
    Nên giờ nhận lấy nổi đau riêng mình.

    Bóng mà cứ ngở là hình
    Bình minh vừa đến thì tình dỡ dang.
    Cuối cùng hoa tuyết cũng tan.
    Thành dòng nước lạnh chảy tràn xuống tay.

    Bướm vốn đa tình xưa nay
    Nhởn nhơ muôn thuở lượn bay trong vườn.
    Trách chi hoa chẳng tỏ tường.
    Lúc yêu ai mà đo lường được đâu.

    Tuyết rơi sầu nối thêm sầu
    Mùa đông giá lạnh tình đầu chết non.

    Song Nhi
    #162
      songnhi 13.03.2012 00:34:59 (permalink)
      0
       
      Chốn Lao Xao

      Làm sao em dám than thở buồn
      Khi còn nhiều người lệ đang tuôn
      Tựa như giọt nước long lanh nhỏ.
      Đâu dám so ngang với suối nguồn

      Em nghe cuộc đời có trả vay ,
      Sinh ra mất đi lại trắng tay
      Bao người đã gắng cố công trả
      Sao nợ cứ oằn cả hai vai.

      Em biết nhân sinh cõi trần ai
      Yêu đương luyến ái chuyện thường ngày
      Nhưng nữa kiếp người em đã thấy
      Ít ngọt nhiều đắng lắm chua cay

      Xưa thời thơ ấu luôn thích cười
      Chung quanh cái gì cũng xinh tươi.
      Khi làm người lớn mắt khô cạn
      Cố đi cho hết một kiếp người.

      Nếu có điều ước ở mai sau .
      Em xin được làm nắng trên cao
      Tháng ngày vui thú cùng mây gió.
      Chẳng màng nhân thế chốn lao xao.

      Song Nhi
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2012 00:41:13 bởi songnhi >
      #163
        songnhi 14.03.2012 18:21:28 (permalink)
        0
         
         
        Hoài Niệm Dấu Yêu

        Ngày xưa tôi người chung đường
        Bâng khâng tôi vẩn hay thường mộng mơ.
        Người thấu hiểu chút tình khờ,
        Cho ta chung mộng nên thơ kiếp này

        Ngày qua rồi lại qua ngày
        Người mãi im lặng ngày dài dài thêm
        Lệ buồn tôi khóc trong đêm
        Cùng vầng trăng lạnh bên thềm thở than.

        Thương mình phần số bẽ bàng
        Niềm vui chưa thấy đã mang nổi sầu.
        Đành thôi xếp lại tình đầu.
        Khi người cất bước qua cầu đi xa.

        Giờ đây người lại thiết tha
        Nhắc thuở xưa đó đôi ta ngày nào.
        Còn hỏi là có yêu nhau
        Nghe câu nói ấy lòng sao quá buồn.

        Biển đời đẩy đưa sóng cuồng
        Tôi , người cuối bãi đầu nguồn cách xa.
        Giờ đây hai ngã đôi ta
        Nên dù có nhớ thì là được chi .

        Tình xưa giờ đâu còn gì
        Tôi người kiếp này chẳng khi tương phùng .

        Song Nhi

        #164
          songnhi 15.03.2012 23:31:43 (permalink)
          0
           
           
          Cho Ngày Hôm Nay

          Có những lúc mình hời hợt quá đỗi.
          Khi vô tình nhìn tóc mẹ trắng phau.
          Xin lổi mẹ con nhiều lần nông nổi.
          Làm mẹ buồn nhưng mẹ vẩn bao dung.

          Có những lúc thời trẻ mình là bạn
          Nhưng đời mưu sinh nhiều ngã rẽ chia.
          ̣Để đêm khuya chợt nhận cuộc điện thoại.
          Thảng thốt hỏi: ''Xin lổi bạn là ai ?''

          Có những thứ tưỡng ở trong tầm tay,
          Địa vị, xa hoa, bạc tiền , danh vọng.
          Chợt thoáng chốc thấy tựa như giấc mộng
          Tỉnh giấc ra tay trắng hoàn trắng tay.

          Có những lúc ngập chìm nổi đắng cay,
          Men rượu say bao lần ta uống cạn.
          Sáng thức dậy với cõi lòng chán ngán,
          Thêm một ngày ta trả nợ thế nhân.

          Có lúc thầm hỏi chân tình có không?
          Hay đó là mỹ từ trong câu hát.
          Chẳng nghĩ dài lâu chỉ tính chốc lát.
          Chán thì đi cần gì nói lý do.

          Nhiều lắm những lần một mình đắn đo.
          Ta nhỏ bé mà đời mênh mông rộng
          Sống sao đây để không phải có lúc.
          Chợt giật mình hối tiếc trước thời gian.

          Song Nhi
          #165
            Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 36 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 532 bài trong đề mục
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9