VVNB (Trang thơ lưu )
Khúc Ru U Buồn Người ơi !
Chốn cũ bây chừ
Rêu phong giăng phủ đã từ..
Rất lâu.
Nắng hồng
Tắt lịm còn đâu
Lang thang gió thổi như sầu oán than
Vở tan một mãnh trăng vàng
Duyên ta ai khiến đôi đàng rẽ phân
Vắng người thi tứ lạc vần
Trắc bằng bao nhịp
Em ngần ấy
Đau
Từ ngày mình cách chia nhau
Nghe ngàn giông bão đổ vào tim em
Đêm qua
Rồi lại
Qua đêm
Đếm sầu rơi rụng bên thềm
Xót xa
Là thương
Là nhớ thiết tha
Là hờn
Là giận người ta thật nhiều.
Cô đơn lẻ bóng trong chiều
Khóc đời hư ảo qúa nhiều phù du
Ừh thôi thì !!!
Chẳng còn Thu
Khi tình đã hóa khúc ru
U buồn ...
Song Nhi
Phố Tháng Ba Tháng ba về Hạ chạm ngõ phố
Bướm xuân buồn rũ cánh sáng nay
Từng cơn nắng cứ chang chang đổ
Đóa hoa nào vừa mới tàn phai
Ta đem tình giấu vào đá cuội
Sợ thời gian bào mòn yêu thương
Ngờ đâu giữa vô thường một buổi
Trượt bước chân ngã khỏi thiên đường
Người và ta chia hai lối mộng
Không mong chi còn gặp trong đời
Dẫu bao lần ngược chiều gió lộng
Ta khản cổ gọi cố nhân ơi
Giọt tinh khôi một thời chiu chắt
Chợt vỡ òa như ánh trăng tan
Hạnh phúc trôi theo dòng nước mắt
Khi ta biết người nhiều dối gian
Hạ vừa sang phố vội đổi khác
Chẳng còn nữa bất chợt cơn mưa
Ta ngơ ngác đôi lần đi lạc
Phố bây chừ ... Ừh đã khác xưa
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.03.2013 01:46:49 bởi songnhi >
Xin Lỗi Tình Anh
Xin lỗi anh tại bởi chính em
Thường nông nổi và quyết định vội vã
Quen nghi ngờ giữa ranh giới thật giả
Đâu biết mình đang giết dần tình yêu.
Từ lâu em quen được nuông chiều
Bằng những nụ hồng đỏ thắm anh tặng
Nào thấy còn lắm chiếc gai thầm lặng
Xuyên qua cánh lá làm nhói một trái tim.
Bao tháng năm em mãi đi kiếm tìm
Điều hoàn hảo trong những cái không hoàn hảo
Để có ngày mù quáng biến thành cơn bão
Cuốn mọi thứ trôi ra đại dương.
Xin lỗi trót làm anh tổn thương
Vô tâm đâu biết anh vì em nhiều đến thế
Ước gì dù chỉ một lần thôi, em có thể
Làm hồi sinh tình yêu của chúng mình.
Dù cầu nguyện hàng trăm bận hay hàng nghìn
Thì thời gian cũng chẳng bao giờ quay trở lại
Dẫu cho chúng ta chia xa mãi mãi
Vẫn mong anh gặp điều tốt đẹp ở tương lai.
Xin lỗi anh là do em sai
Khi giữ tình trong tay mình chặt quá!
Song Nhi
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2013 10:39:15 bởi Huyền Băng >
Chưa Bao Giờ Hết Yêu Anh
Chưa bao giờ em đây ngừng nhớ nhung.
Dù chúng mình giờ chia ra đôi ngả.
Hai lối đi, hai người dưng xa lạ
Ngược hướng đời dẫu suy nghĩ tương thông.
Chưa bao giờ em hỏi tình còn không
Tim bình yên hay tim đang thổn thức
Nhiều lần bước chân lạc miền ký ức
Khi thấy bóng ai hao hao giống anh.
Chưa bao giờ em quên khoảng trời xanh
Cùng giấc mộng êm đềm màu hạnh phúc
Ngọt dịu xưa em chắt chiu từng chút
Như ngọn nến âm thầm cháy lẻ loi.
Chưa bao giờ em tự nhủ: "Ừ, thôi..."
Thả kỷ niệm trôi vào vùng miên viễn
Nên trong em anh luôn hoài hiện diện
Này nụ cười, này ánh mắt, niềm vui.
Làm sao em nỡ đem chôn vùi
Những nồng ấm ta trao nhau một thuở
Vẫn giữ vẹn nguyên dù tình tan vỡ
Bởi chưa bao giờ em hết yêu anh.
Song Nhi
Anh Giờ...
Còn Nhớ Em Không ?
Anh đã quên rồi một dòng sông ?
Chan chứa yêu đương tình thắm nồng
Vườn hoa anh đào chốn kỷ niệm
Bây chừ chắc là phủ gió đông
Anh chẳng còn nhớ lời hứa xưa
Trong tiếng chuông chiều giáo đường đưa
Nụ tình nhu mì vừa mới chớm
Chợt vội phai tàn theo gió mưa
Thôi nhắc làm gì nữa hỡi anh
Khi duyên tan vở , mộng không thành
Vạn dặm quan hà xa vời vời
Đôi bờ biển rộng màu thẩm xanh
Rồi đây những buổi hoàng hôn phai
Bóng em cô đơn nghiêng đổ dài
Lặng thầm đếm bước trên phố vắng
Rưng rưng mi gầy thương nhớ ai
Em từng nhiều lần lòng hỏi lòng
Giữa nổi u hoài buồn mênh mông
Bên kia đại dương nơi xứ lạ
Anh có bao giờ nhớ em không ?
Song Nhi
Chuyện Buồn Chiều Mưa
Nhớ không anh ?
Chuyện ngày xưa
Ai xui mình gặp chiều mưa năm nào
Ngập ngừng cất tiếng hỏi chào
Sóng lòng từng nhịp xôn xao vổ bờ
Tình như là một sợi tơ
Buột câu ước hẹn mình chờ đợi nhau
Mong ngày chỉ thắm trầu cau
Vậy mà ,trời lại nở nào bắt xa
Lá lai ngăn cách đôi ta
Cho em mắt lệ nhạt nhòa bước đi .
Biết không anh ? Có những khi
Trắng đêm đối bóng bởi vì nhớ nhung
Tiếc hoài giấc mộng tình chung
Xót mình chẳng thể được cùng nợ duyên
Người ơi ! Yêu dấu còn nguyên
Sao đời hai lối đi riêng ...
Nghẹn ngào !!!
Song Nhi
Vẩn Là Ta
Vẩn là ta hòn sỏi lăn lóc
Ngược xuôi trên con dốc cuộc đời
Lắm lúc đang vui chợt bật khóc
Đôi bận môi cười lệ lại rơi
Vẩn là ta ưa điều mơ mộng
Giong buồm đuổi theo những chân trời
Dẫu hiểu sẽ chuốt lấy thất vọng
Nhưng ta đã dám sống người ơi .
Vẩn là ta yêu không hối tiếc
Mặc thế nhân vẩn cứ đắm say
Tương lai nào ai đâu mà biết
Có còn tỉnh thức vào sáng mai
Vẩn là ta cam tâm tình nguyện
Cháy một lần rồi chết trăm năm
Thời gian ư ? chỉ câu ngụy biện
Khoảng cách bao nhiêu gọi xa xăm
Vẩn là ta rất đỗi bình thường
Quẩn quanh giữa ghét giận nhớ thương
Chẳng là Tầm nhưng hoài ao ước
Được một lần nhả sợi tơ vương
Song Nhi
Trả Cho Người
Thôi ta trả cho người
Những kỷ niệm xa vắng
Ánh mắt lẩn nụ cười
Tình học trò áo trắng
Ta nữa đời ly khách
Qua rồi tuổi mộng mơ
Chẳng còn hay hờn trách
Như thuở nào ngây thơ
Giấu tình vào đá cuội
Lăn bên dốc thời gian
Một thời yêu đắm đuối
Hư ảo bóng trăng tan
Xoay bước chân cuối mặt
Giả vờ không biết nhau
Chợt trong một khoảng khắc
Nghe trái tim nhói đau
Nhớ thương xưa giờ đã
Nhạt tựa nắng hoàng hôn
Chờ canh khuya sương giá
Đào mồ ta đem Chôn .
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.04.2013 22:46:27 bởi songnhi >
Đêm
Đêm ơi… đêm nhớ nhung ai.
Sao không nhận rõ hình hài .Hở đêm !
Chập chờn bóng lá dưới thềm
Sương rơi , rơi những giọt mềm lắt lay
Xòe bàn tay .
Đếm ngón tay
Một
Hai
Ba
Bốn
Ngắn – dài khác nhau
Đi qua ngần ấy thương đau
Tình xanh chừ cũng bạc màu phôi pha
Gieo trồng một hạt thiết tha
Nghịch mùa trái đắng xót xa đâm chồi
Chờ hoài, nữa mãnh trăng côi
Mà thôi .
Trăng đã vở rồi
Còn đâu !!!
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.04.2013 20:56:12 bởi songnhi >
Yêu Dấu Mãi Xanh
Từ ngày anh bước ra đi
Đường xưa lối cũ xanh rì phủ riêu
Đếm từng chiếc lá trong chiều
Lòng nghe sầu đắng trăm điều trở trăn
Trời xanh sao nỡ cách ngăn
Cho tim em vỡ thành ngàn thủy tinh
Một bên hiếu .Một bên tình
Giữa hai lối rẽ biết mình về đâu ?
Cắn môi nuốt lệ cuối đầu
Gieo cho anh một nổi sầu phụ vong
Mười hai bến nước long đong
Mấy ai phân được đục trong bến nào
Đêm nghe gió thổi lao xao
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao lạnh lùng
Bao nhiêu ngăn cách chập chùng
Mong gì có chuyện tương phùng yến oanh
Anh ơi !...Yêu dấu mãi xanh
Vẩn thương , vẩn nhớ nhưng đành vùi chôn .
Song Nhi
Tình Ơi ...
Sóng ơi sóng về đâu
Giữa bốn bề biển rộng
Ta ơi ta về đâu
Giữa vô thường cõi mộng
Giọt cà phê nhẹ rơi
Trong một chiều đông giá
Bàn tay nào buông lơi
Đường đời riêng hai ngã
Nơi quán quen phố cũ
Ai khiến lại gặp nhau
Sau bao năm yên ngủ
Trái tim chợt nhói đau
Giữa bóng chiều hoàng hôn
Ta ngồi đào huyệt lạnh
Lời yêu chẳng linh hồn
Ừ, thì ta đem chôn
Lang thang chốn xa lạ
Đi kiếp tìm khắp nơi
Trái tim chừ hóa đá
Vẩn gọi mãi : Tình ơi ...
Song Nhi
Thôi Đành Lãng Quên
Đành thôi buông một mãnh tình
Quên luôn kỷ niệm chúng mình ngày xưa
Vào Thu trời lắm cơn mưa
Xóa yêu thương cũ tình vừa nhạt phai
Cau xanh , trầu chẳng chịu cay
Nên duyên với nợ đổi thay sớm chiều
Đò ngang một bóng cô liêu
Về đâu đây lúc đời nhiều bảo giông .
Hồng trần sắc tức thị không
Biết là như thế sao lòng nặng mang
Sống trong hư thực mơ màng
Tỉnh cơn mộng ảo lệ tràn bờ mi
Ngày người nói lời phân ly
Tôi nghe năm tháng sầu bi chất chồng
Hồn trôi vào cõi mênh mông
Tim khô cạn tựa cánh đồng hoang vu.
Hình như từ chốn thiên thu
Gió đang trầm bổng khúc ru u hoài .
Thả tình theo áng mây bay
Tôi người trọn kiếp chia hai ngã đời .
Song Nhi
Đâu Có Nghĩa Hết Yêu Thương
Đâu cần là hoa thì mới biết
Nổi lạnh lùng rét mướt đêm đông
Không là sương em vẩn thấy tiếc
Giọt trong ngần tan giữa mênh mông
Sao anh chắc em đây không nhớ
Dẫu tình ấy chưa thật đậm sâu
Ai nói với anh , em chẳng sợ
Chuyện chia ly , dời đổi bể dâu
Nắng rạng ngời nhưng cũng có lúc
Chợt u sầu phải trốn vào mây
Anh nào hiểu từng có giây phút
Em ước mình hóa thành cỏ cây
Chẳng là em , anh làm sao thấu
Ai mới là kẻ thấy buồn hơn
Biết không anh ? Em luôn che giấu
Những nguyên tố của nổi cô đơn
Nhiều niềm riêng , nguồn cơn sâu thẳm
Như sóng ngầm ở giữa đại dương
Ngàn lý do khiến xa nhau lắm
Nhưng đâu có nghĩa hết yêu thương .
Song Nhi
Cổ Tích Ngày Xưa
Cổ tích bây giờ chẳng dành cho em
Đã qua rồi cái thời lắm khờ dại
Phép mầu nào tồn tại được mãi mãi
Bà tiên nhân hậu lơ đãng nhiều khi
Giày thủy tinh một lần em thử đi
Lung linh qúa nhưng cũng mong manh qúa
Vài vết sướt nhỏ nhoi thôi anh ạ
Đủ cho trái tim mộng mơ nhói đau
Người không về để làm nửa đời nhau
Khi vô tâm uống lọ thuốc quên lãng
Em thầm nhủ lòng mình :Ừ , chẳng đáng
Nhưng vẩn nhớ hoài lời hứa ngày xưa
Vào buổi tối rộn ràng tiếng chuông đưa
Pháo hoa rực rở mừng đêm vũ hội
Lúc trao nàng công chúa nụ hôn vội
Biết chăng hoàng tử ? Tình mình tàn phai
Điều ước cuối cùng tan vở trên tay
Ba hạt dẻ ngủ yên trong một góc
Có gì đâu , mà lọ lem phải khóc
Cổ tích muôn đời là cổ tích thôi .
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.04.2013 01:37:52 bởi songnhi >
Đêm Nhớ Anh
Nổi nhớ ơi , sao nổi nhớ hồn nhiên
Tìm đến ta vào những đêm tối
Cho trái tim rung từng nhịp bối rối
Hỏi lòng mình nên nhớ hay quên
Ký ức không hình hài
Kỷ niệm chẳng có tên
Sao vẩn như dao cắt lòng đau nhói
Bùa mê nào hòa trong lời nói
Thôi miên ta bằng cung bậc bổng trầm
Đêm cô đơn trong cái rét lạnh câm
Nhớ nhung qúa một bờ vai thật rộng
Nổi nhớ cứ dâng tràn tựa cơn sóng
Nhấn chìm ta trong hụt hẫng mênh mông .
Ước gì ta có thể hóa thành sông
Chảy cạn cùng một lần về với biển
Để nổi nhớ ấy tan ra vĩnh viển
Cho tâm hồn được mãi màu xanh
Đêm chẳng an lành .
Đêm nhớ anh !
Song Nhi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: