VVNB (Trang thơ lưu )
sgecstasy
Đợi Người Trong Mơ
....
Đường xưa chân bước âm thầm
Cô đơn cũng đã mười năm qua rồi
sgecstasy
Mười Năm
Mười năm qua , mười năm rồi anh nhỉ
Gần như là một cái với tay
Em từ lâu không còn ủy mị
Gửi ngọt ngào vào những lá thư tay
Mười năm trôi tựa áng mây bay
Cuốn theo bao giấc mơ thời qúa khứ
Mộng viễn du anh say đời lữ thứ
Em lặng thầm bước qua tuổi thơ ngây
Mười năm đã mười năm qua đây
Hương phấn phai . Tình cũng nhạt
Trái tim anh giờ dành cho người khác
Đâu thể nào gắn đổ vỡ thành lành nguyên
Hãy để em tìm về chốn bình yên
Quên nhớ nhung . Quên muộn phiền
Không còn đảo điên giữa thương - giận
Thế thôi ....
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2014 01:49:46 bởi songnhi >
Sáng nay xuân về
Rồi có một ngày trời thiên thanh
Vết thương ngày cũ được chữa lành
Giang tay em đón hạnh phúc mới
Chuyện buồn dĩ vãng sẽ qua nhanh
Rồi có một ngày em xóa đi
Những bài thơ buồn em từng ghi
Duyên chia đôi nơi tình không trọn
Thì còn giữ lại để làm chi
Rồi có một ngày em sẽ quên
Kỷ niệm của thuở ta gần bên
Thời gian phủ mờ thành quá khứ
Mơ hồ quen lạ một cái tên
Rồi có một ngày chợt gặp nhau
Mỉm cười xã giao buông câu chào
Xoay lưng quay bước đi hai hướng
Chẳng hề ngoái lại nhìn phía sau
Sáng nay xuân về giữa nắng xanh
Cây khô hồi sinh, lộc thắm cành
Em cười xinh tươi đi trên phố
Bên cạnh một người không phải anh
Song Nhi
R
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.02.2014 23:31:01 bởi Ct.Ly >
Mừng em đã quên Mừng em quên hết chuyện xa xưa Chuyện buổi trường tan đi dưới mưa Chuyện hát tình ca ru giấc ngủ Cho tròn tuổi mộng thuở ban sơ Mừng em quên hết chuyện người quen Yêu dấu tan theo nắng cuối thềm Gặp lại hôm nào trên lối cũ Lạnh lùng vừa đủ nghĩa "tình quên" Mừng em tìm được một người dưng "Dâng trọn con tim, trọn tấm lòng" Ngày trước lần nghe câu nói ấy Ngỡ tình ta mãi tựa keo sơn Mừng em vui bước bên người mới Một buổi xuân về trên bến mơ Từ đây tình sẽ là duy nhất Bỏ mặc nhân gian có chữ "ngờ"
Lang Bạt
Mừng em đã quên
....
Mừng em quên hết chuyện người quen
Yêu dấu tan theo nắng cuối thềm
Gặp lại hôm nào trên lối cũ
Lạnh lùng vừa đủ nghĩa "tình quên"
.....
Quên Một Thuở Từng Yêu
Chuyện tình chúng mình đã chết rồi
Vào ngày bóng anh khuất cuối đồi
Vui đời lang bạt anh đâu biết
Em chờ em đợi giữa đơn côi
Anh giết tình ta trong hững hờ
Lấy thương với nhớ đổi thờ ơ
Để chén thời gian , phôi phai bạc
Giăng phủ úa tàn lên ước mơ
Trách hờn làm gì hỡi anh ơi
Chát chua cay đắng chi những lời
Thôi thì đổ thừa tại lão Nguyệt
Se nhầm chỉ rối duyên vỡ rơi
Lần cuối tiễn biệt vẫy tay chào
Dấu yêu ngày xưa đã nhạt màu
Anh về đường mây , em lối gió
Quên lãng một thuở từng yêu nhau
Song Nhi
- Hi huynh LangBat
Lâu lắm mới thấy huynh nhe
. Chúc huynh năm mới vạn sự như ý .
Giấc Mộng Tầm Xuân
Và như thế anh đi
Bỏ lại sau lưng khung trời lộng gió
Bỏ lại em ngơ ngác đứng giữa cánh đồng cỏ
Mắt ướt vỡ oà tiếc giấc mơ thoáng qua
Ngây thơ ơi , ngây thơ đã rời xa
Khi chú dế mèn vỡ giọng cất tiếng hát
Khi con sóng bắt đầu biết khao khát
Những hoang đảo xa lắc ngoài khơi
Với anh tất cả chỉ là một trò chơi
Thời con nít ai mà chẳng như thế
Vài nụ tầm xuân làm qùa sính lể
Cùng đám bạn hân hoan đi đón dâu
Em có ước vọng cao sang gì đâu
Ngoài chút hạnh phúc giản đơn như ngày xưa ấy
Tầm xuân nở xanh biếc nhưng chú rể nào thấy
Cô dâu bé con chờ đợi mấy mùa đông
Sáng nay nơi thánh đường đầy hoa hồng
Em - cô bạn cũ - đến chung vui ngày anh lấy vợ
Mừng cho anh mà lệ rưng rưng vỡ
Thương đóa tầm xuân héo úa trong lặng thầm
Thôi em về ...
Khép lại giấc mộng xa xăm
Song Nhi
.
Tình Hờ
Giấu những điều dối trá
Vào óng ả mật đường
Nhập nhằng giữa thật giả
Trong lời nói yêu thương
Bàn tay chải tóc rối
Nghe bạc phếnh đời nhau
Nụ cười nở trên môi
Mà lòng dạ xót đau
Dư nhân ngãi luyến ái
Thiếu danh phận vợ chồng
Trái tim cứ hoang hoải
Lạc loài chốn mênh mông
Lưới tình như lưới nhện
Sa vào chẳng thoát ra
Khoả lấp câu ngụy biện
Định mệnh bứt ép ta
Lão Nguyệt thích chơi khăm
Se tơ rối nhiều khi
Biết chẳng nợ trăm năm
Vẫn cố gắng níu ghì.
Rượu ngọt pha thuốc độc
Tình nhân trao tận tay
Tỉnh cơn say bật khóc
Hạnh phúc nào vụt bay
Song Nhi
- Riêng cho T ở BD , mong bạn mạnh mẽ hơn để vượt qua cơn sóng gió này .
Phố Buồn
Phố hờn phố trách vì đâu
Người đi không nói một câu tạ từ
Nửa chừng thương giận. Hình như
Trong hao gầy hạt tương tư đâm chồi
Ngày nao chung bước có đôi
Chừ nay cô lẻ đơn côi riêng mình
Biết người dưng ấy vô tình
Phố còn lưu luyến bóng hình mà chi
Dặn lòng thôi nhé. Ừ thì...
Đừng thèm nhung nhớ làm gì phố ơi
Phố hư, phố chẳng nghe lời
Vẫn rưng rưng đổ một trời mưa ngâu
Người ta quên phố từ lâu
Nên nào hay phố đang sầu úa dâng
Người say đồng cỏ, gió trăng
Phố hiu hắt đợi cho giăng phủ buồn
Chiều nghiêng bóng tối dần buông
Đường về nắng tắt phố buồn... buồn thêm
Song Nhi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2014 13:31:23 bởi songnhi >
Mùa Đông Đã Xa
Em cuối nhặt một bông tuyết vừa rơi
Tàn đông rồi sao xuân còn chưa tới
Nắng đợi ai mà dõi trông vời vợi
Gió lạc đường trên lối vắng ngẩn ngơ
Niềm vui ơi , niềm vui đã xa rời
Theo chân anh đi về phương trời lạ
Bỏ lại đây khung trời đông lạnh giá
Tái tê buồn đau buốt cả giấc mơ
Em đỏng đảnh , em mặc cả ngây thơ
Khờ khạo đem hồn nhiên ra đánh đổi
Tin làm chi lời ước hẹn anh nói
Nhớ nhung hoài niềm hạnh phúc dối lừa
Lá chờ gì mà không rơi theo mưa
Khi thời gian xóa nhoà màu xanh biếc
Người vĩnh viễn chẳng trở về . Em biết ..
Sao em vẫn mãi năm tháng ngóng trông
Còn nhớ không ?
Anh hỡi ... một mùa đông .
Song Nhi
.
Đằng Sau Câu Thơ
Bên kia sông
Trắng sậy lau
Bên kia tình
Một nỗi đau tím bầm
Trái tim trót lỡ trao nhầm
Nên giờ cay đắng âm thầm riêng mang
Đằng sau ánh sáng vầng trăng
Bóng đêm thăm thẳm phủ giăng mịt mờ
Đằng sau sáu tám câu thơ
Ngổn ngang tâm sự buồn bơ vơ buồn
Mưa rơi chẳng ướt cánh chuồn
Nên tình theo nước về nguồn khơi xa
Nắng đi nắng bỏ chiều tà
Miền cô liêu ấy để là vùi chôn
Xót chua và dấu môi hôn
Cùng tình yêu chẳng linh hồn anh trao
Hòa trong thi tứ ngọt ngào
Đôi dòng dư lệ tuôn trào . Ai hay ?
Song Nhi
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2014 01:38:50 bởi songnhi >
Phố Chẳng Còn Xuân
Phố nhớ ai mà phố chẳng còn xuân
Đau đáu hoài những khói sương thương tiếc
Thôi ! phố đừng nói nữa . Ta đã biết
Là cánh chim xa tít cuối trời mây
Ôi , bước chân nào từng ghé qua đây
Lưu dấu lại một thời đầy hương mật
Nụ hôn ấy . Nụ hôn ấy là thật
Sao hạnh phúc lại phù phiếm dối lừa
Phố nhạt nhòa , phố đứng khóc trong mưa
Thương đóa Dã Qùy vừa phai trên đồng cỏ
Lời yêu kia , người nói để cho có
Tin làm chi cho vỡ òa lệ rơi
Tháng ba đã sang rồi hỡi phố ơi
Sao nắng chẳng xua nổi điều lạnh giá
Tại phố cứ đỏng đảnh thích mặc cả
Hay tại ta bướng lì chẳng buông tay
Phố bây giờ .
Tóc gió đã thôi bay
Song Nhi
Nắng
Nắng ơi nắng , nắng chở mùa đi đâu
Để lại đây bầu trời đông ảm đạm
Tuyết lạnh lùng , tuyết rơi như lót thảm
Phủ một màu tang tóc , trắng bơ vơ
Anh theo đuổi , anh mê đắm câu thơ
Vổ về an ủi người trong thiên hạ
Nên đâu thấy bao lần cây trút lá
Ngần ấy ngày ta đứng chờ một mùa thu
Ta huyễn hoặc ta tự mình hát ru
Ta đổ thừa do định mệnh oan trái
Ta bào chữa tại nhân tình thế thái
Ảo tưởng tình bằng mộng mị vô thường
Nơi phương ấy nắng nhuộm khắp con đường
Chốn này nắng đang lên cơn hấp hối
Thơ tình anh viết có hương xuân soi lối
Hoa cỏ tươi cười đưa nắng lên ngôi
Chỉ thiên hà ta , mờ mịt tăm tối
Nắng không về tình chết giữa giá băng
Song Nhi
Tìm Anh
Tìm anh trong những vần thơ
Trắc bằng lục bát giả vờ nhớ thương
Lời yêu như khói như sương
Làm gì có giữa đời thường này đâu
Tìm anh chốn núi rừng sâu
Cạn khô thác bạc từ lâu chẳng còn
Đêm nằm nghe suối nỉ non
Thời gian nước chảy hao mòn duyên xưa
Tìm anh giữa triệu giọt mưa
Phố phường hóa lạ tình vừa nhạt phai
Cô đơn lạnh giá bàn tay
Tiếc hoài bao tháng năm dài bên nhau
Tìm anh nơi chén rượu cay
Tỉnh say , say tỉnh đắng cay vẫn hoàn
Người dưng hai chữ bẽ bàng
Con đường riêng lối thẳng hàng song song
Tìm chi nữa . Chỉ phí công
Đò ngang tách bến sang sông mất rồi
Song Nhi
Cà Phê Và Sữa
Anh quen thực tế từng suy nghĩ
Tựa giọt cà phê giấu trong lòng dư vị đắng
Em như ly sữa trắng
Sống đơn giản bên bình dị nhỏ nhoi
Với anh, lãng mạn là điều xưa cũ rồi
Hạnh phúc đồng nghĩa với vật chất đủ đầy
Với em, đời sẽ buồn chán biết mấy
Nếu thiếu vắng tiếng chim hót vào bình minh
Định mệnh chơi khăm trói hai chúng mình
Vào sợi dây tình trái ngang mang tên số phận
Cố biện minh và cố phủ nhận
Người ta cần khác để mà yêu nhau
Lúc niềm vui cá cược cùng nỗi đau
Trái tim và lý trí đối đầu như hai kẻ địch
Tình yêu chông chênh giữa đôi chiều thuận nghịch
Cuối cùng rồi cũng thẳng thốt vỡ rơi
Chia cách nhau giữa ngã rẽ dòng đời
Anh bây giờ đã quên hay vẫn nhớ
Chúng mình từng có một thuở
Nghĩ về những đứa trẻ cùng ngôi nhà
Cà phê đen và sữa trắng
Ngọt - đắng vẫn hòa được thành một
Còn em với anh từng bên nhau yêu thương thề thốt
Vậy mà cuối cùng hóa ra chán ghét, oán hờn.
Song Nhi
Tự Thú
Ta nghe đời mòn dần
Dưới dòng thác thời gian
Hình như trong phù vân
Có mầm chồi ăn năn
Buồn tự cổ trên ngàn
Theo sông suối tìm về
Lệ ta khóc đã cạn
Đời vẫn hoàn u mê
Cuộn mình vào qúa khứ
Gặp phải sợi tơ vương
Trốn chạy vào thi tứ
Sợ vay nợ yêu thương
Bao nhiêu ngã dọc ngang
Triệu triệu đường chật - rộng
Sao cứ mãi lang thang
Thoát không khỏi lối : Mộng
Thôi thì buông bỏ hết
Cố quên lãng bao điều
Ta thấy ta đang chết
Giữa cằn cỗi cô liêu
Song Nhi
songnhi
Tự Thú
Ta nghe đời mòn dần
Dưới dòng thác thời gian
Hình như trong phù vân
Có mầm chồi ăn năn
Buồn tự cổ trên ngàn
Theo sông suối tìm về
Lệ ta khóc đã cạn
Đời vẫn hoàn u mê
Cuộn mình vào qúa khứ
Gặp phải sợi tơ vương
Trốn chạy vào thi tứ
Sợ vay nợ yêu thương
Bao nhiêu ngã dọc ngang
Triệu triệu đường chật - rộng
Sao cứ mãi lang thang
Thoát không khỏi lối : Mộng
Thôi thì buông bỏ hết
Cố quên lãng bao điều
Ta thấy ta đang chết
Giữa cằn cỗi cô liêu
Song Nhi
Bài thơ hay quá nhưng tại sao là Tự Thú vậy, Song Nhi?
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: