Đời như những nhánh sông *
Chia mình ra hai ngã
Tình Nào Không Phai
Nửa đêm nghe tiếng gọi
Từ bên kia bờ đại dương mênh mông
Bỗng dưng đau niềm nhớ
Dù đời đã chia như những nhánh sông
Ngày đó anh về thăm phố nhỏ
Con đường có những lá me bay
Mắt anh buồn xanh mầu viễn xứ
Bàn tay anh ấm trên đôi vai em gầy.
Buớc chân quấn quít trên bờ cát trắng
Em muốn theo anh đén tận đường chân trời
Mặc dù nghe câu hát
“Em ơi có tình nào không phai”
Sóng đại dương gọi anh về bến cũ
Và còn hờn ghen xóa dấu chân người
Em trở về ôm dòng sông kỷ niệm
Có bao giờ tìm lại được ngày vui.
Gửi lại anh tình yêu ngày tháng đó
Giữ cho em xóm nhỏ bên bờ Tiền Giang
Nhìn cuộc đời nổi trôi như con nước
Đưa em dần vào những tháng ngày vàng.
Xin cho em giữ lại
Hạt sương sớm trên cành
Đó là tình yêu ngày tháng cũ
Còn giọt nước mắt này xin gửi cho anh.
Giang Trân