PHỐ HÀNG ĐƯỜNG - LIÊN HƯƠNG
VỊNH CÁI ĐE
Thất thế nên đời gọi cái đe (đe doạ)
Quanh năm lão búa mặc nhiên đè
Đồng nhôm vất xuống oằn vai gánh
Sắt thép tương lên chổng vó...kè
Biết bởi non mồm nên nín thít
Hay vì nhát miệng mới im re
Khi mô lão búa sang tâm sự
Các bác lui dùm kẻo...khó nghe
AK 07/02/2011
Tú lòng...thòng VỊNH CÁI ĐE
Ngồi ì một chỗ lại ham đe
Vạn thứ linh linh mặc sức đè
Kiếm trắng xoè nghiêng lè lưỡi đỡ
Dao đen liếc dọc ngửa mông kẻ
Vì chưng đất bực nên im thít
Cũng bỡi trời hành phải nín re
Tri kỷ muôn đời riêng thiếm búa
Khi nào thủ thỉ mệt người nghe !
Nha Uyen VỊNH CÁI ĐE
Tên gì chẳng đặt lại tên Đe
Toàn bị người ta cậy sức đè
Búa nện ầm ầm dơ cổ hứng
Đao băm chát chát soải chân kè
To đầu giả dại nên câm thít
Lớn họng làm khờ phải ngậm re
Ngõ hẹp oan gia sao tránh khỏi
Hai thằng họp mặt cả làng nghe
Liên Hương
CON GÀ CHỌI
Ỷ mình lắm thế lại nhiều chiêu
Đấm đá lung tung chả biết điều
Cánh vẫy rào rào hăm chú quạ
Chân vung bộp bộp dọa anh diều
Cùng đường ngại nghẻo đành chơi xấu
Bí nước e "đai" cố đánh liều
Cao thấp còn dài đâu dễ định
Mỗi lần thắng trận mỗi sinh kiêu
AK 08/06/2011
Tú lòng...thòng CON GÀ CHỌI
Mỗi lần thắng trận mỗi sinh kiêu
Chả giỏi giang chi được cái liều
Đá xoáy nhờ thời lên tựa gió
Phang ngang gặp vận phất như diều
anh em lảng tránh vì nhiều chuyện
Chú bác quay lưng bởi lắm điều
Chung cuộc về vườn ngồi nghĩ quẩn
Hết đời bố trận với bày chiêu "
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2011 16:29:36 bởi Liên Hương >
NGỘ
Nỗi niềm cũng trải mấy buồn vui
Cõi tạm mang thân đoạ kiếp người
nênh nổi nào hay đường tiến thoái
Vần xoay đố biết cảnh luân hồi
Nhân lành gửi gắm cùng bè bạn
Phước hạnh vun bồi một cõi tôi
Ái ố tham sân mong bỏ hết
Ung dung nhẹ bước giữa dòng đời
Liên Hương
Ảnh xưa
Ảnh cũ ngày xưa sắc nhạt màu
Vô hình ngắm lại chớm lòng đau
Lời thơ trìu mến bao tình thắm
Nét chữ yêu thương lắm mộng sầu
Nhớ buổi trên thuyền mơ vọng nguyệt
Thương ngày dưới bến mộng thanh lâu
Còn đâu kỷ niệm thời niên thiếu
Áo trắng bay bay ...phút nguyện cầu
Vancali 7.8.11
DĨ VÃNG
tình xưa giờ đã úa phai màu
Nhắc lại làm gì để dạ đau
Bến cũ ơ thờ cơn gió lạnh
Vườn xưa hờ hững áng mây sầu
Nỗi niềm lưu luyến chờ mong mãi
Kỷ niệm nồng nàn ngóng đợi lâu
Cánh nhạn xa vời nơi biển thẳm
Hồn hoa khép lại những cơ cầu
Liên Hương
Thu kỷ niệm
Cảnh vật vào thu lá đổi màu
Khơi về kỷ niệm lắm niềm đau
Bài thơ dạo ấy xui lòng nhớ
Khúc nhạc năm xưa khiến lệ sầu
Nhớ mãi đồi thông tình lắng đọng
Thương hoài biển cát mộng dài lâu
Sao giờ hai đứa đời ngăn cách
Mỗi độ tròn trăng cuối mặt cầu
Vancali 7.11.11
Chúc tỷ Liên Hương ngày đầu tuần an khang hì hì....
TÂM SỰ TRÁI SẦU RIÊNG
Cái số phong trần chẳng giống ai
Rắn đầu lắm vỏ lại nhiều gai
người yêu mải ngóng bề cao thấp
kẻ ghét vội xa khoảng ngắn dài
diện mạo trời sinh hồn tục tử
Tướng tinh đất tạo cốt anh tài
Ghét yêu đâu xá tình nhân thế
Thơm thảo bền lòng chẳng thể sai
Liên Hương
Vịnh Quả Bóng
Thân em bốn phía chỉ toàn da
Mấy "ảnh" giành vào lại sút ra
Tính vốn đa tình đâu kể trẻ
Thân hay hiếu động chẳng chê già
Làm cho bốn biển khi cười ngất
Khiến cả năm châu lúc khóc òa
Ai có ti vi đừng bỏ lỡ
Chờ em biểu diễn mở xem nha
Tú Lòng...thòng VỊNH CÁI TRỐNG
Bác mẹ sinh mình gỗ với da
Đến ngày lễ lạt mới đem ra
Rộn ràng vỗ nhịp vui tai trẻ
Khoan nhặt cầm canh khoái bụng già
Đám hội - tung tung - cười hả hả
Đám ma - cắc cắc - khóc oà oà
Phải người quân tử thì xoa mặt
Chớ nện đã đời, tội lắm nha!
Liên Hương
VỊNH CON CÓC
Miệng rộng da sần xấu thấy ghê
Mặc đời mai mỉa tiếng khen chê
Bụi lùm nương náu yên gia thất
Hang hốc ẩn thân vẹn một bề
Răng nghiến chớp vang trời sấm dậy
Miệng hô mây tụ đất mưa về
Ngọc hoàng còn phải kêu bằng cậu
Dòng dõi xem ra cũng oách hề !
Liên Hương
NHỚ NGƯỜI
Chiều buông sắc tím ánh sao rơi
Chạnh cõi hồn ai nhớ một người
Ngơ ngẩn đường trần thôi ảo vọng
Chập chờn cõi thế dứt chơi vơi
Buồn giăng mưa lạnh rơi vườn mộng
Sầu mắc mây hoang rớt chợ đời
Người ở nơi nao vui cảnh mới
Chốn này còn lại một mình tôi
LH
CHỜ
Một khoảng mênh mông giữa đất trời
Mây chiều xanh ngát lững lờ trôi
Chờ ai lặng lẽ trong hiu quạnh
Mòn mỏi từng mùa đếm lá rơi
Ngày lại ngày qua dài nỗi nhớ
Trông mong trông đợi chẳng nào nguôi
Đêm nay trăng viếng trời vừa sáng
Khẽ gọi tên người yêu dấu ơi
NHÃ UYÊN ĐỢI
Xanh thẳm mênh mông đất với trời
Tầng tầng mây trắng tựa sông trôi
Bâng khuâng dáng ngọc mềm trên cỏ
Thoang thoảng bóng chiều giọt nắng rơi
Người đã xa rồi nhoà ký ức
Người còn đợi mãi nhớ khôn nguôi
Miên man sâu thẳm trong hoài niệm
Năm tháng còn gì năm tháng ơi!
Liên Hương
HÈ
Tầng tầng mây trắng phía trời xa
Phượng thắm rợp màu đỏ sắc hoa
Ve gọi ran ran chiều nắng tắt
Trời buông nhàn nhạt ánh dương tà
Sen hồng gió thoảng hương ngan ngát
Đom đóm sao rơi sáng lập loà
Tu hú gọi bầy trong kẽ lá
Côn trùng rả rích bản hoà ca
LIÊN HƯƠNG
BIỂN CHIỀU
Biển chiều hát mãi khúc tình ca
Con sóng ru êm nắng nhạt nhoà
Bờ cát miên man vầng nhật lặn
Hàng thông vời vợi ánh dương tà
Mặn mòi gió biển vờn môi thắm
Nhàn nhạt hoàng hôn phủ dáng ngà
Chim biển bâng khuâng đùa dỡn sóng
Cánh buồm khuất dạng phía trời xa
LH
MONG
Trăng vàng tỏa sáng chiếu hàng cây
Thoáng thấy em về trong giấc say
Gác nhỏ sương rơi nhòe tóc rối
Quỳnh đêm nở muộn ngát hương đầy
Xinh xinh khóe miệng lời thương gửi
Lúng liếng môi cười áo trắng bay
Em đến mang theo bao dịu ngọt
Tình ơi! mong đợi đã bao ngày !
Nha Uyen NGÀY QUA
Chiều về gió ẩn những tàn cây
Hương cỏ nồng nàn toả chút say
Vầng nhật cuối trời chưa xuống khuất
Hoàng hôn đã phủ bóng dâng đầy
Ai về lối mộng ai còn đợi
Lá trút vườn tình lá vẫn bay
Xa vắng nhau rồi người có nhớ
Vòng tay êm ấm đã bao ngày ...
Liên Hương
Hè sang
(Hoạ Giọt đắng của Hoa Dại)
Sân trường trống đổ rộn trần gian
Nắng hạ u hoài cảnh hợp tan
Phượng đỏ bùi ngùi khi gió đến
Môi hồng bịn rịn lúc hè sang
Vần thơ mến gởi ngày xum họp
Ánh mắt thân trao buổi học tàn
Lưu bút ghi nhanh dòng kỷ niệm
Ve sầu rỉ rả giọng buồn khan
Vancali 6.27.11
Chúc quí huynh tỷ thứ hai đầu tuần an vui hì hì ....
MỪNG HẠ ĐẾN
Nắng hè rực rỡ cả không gian
Trầm bổng tiếng ve khúc hợp tan.
Lưu bút trao nhau mừng hạ đến.
Lá thư gởi bạn hẹn thu sang.
Chia tay bạn hữu tình lưu luyến
Giã biệt thầy cô dạ nát tan.
Sáng sớm ngày mai bao mộng đẹp.
Quên đi bảng phấn.... lớp khô khan
Nguyễn Thị An Giang
Mưa !!!
Mưa mau sầm tối cả không gian
Bọt trắng đè nhau hạt vỡ tan
Nụ khóc hé nhìn mây tụ lại
Hoa buồn nghiêng rõi gió lùa sang
Sầu vương lã chã ôm cành héo
Xót đọng đầm đìa phủ lá tàn
Cảnh tượng u buồn cây thảng thốt
Hè qua quá nửa nắng còn khan ?
Thanh Thanh Khiết
27.6.2011
CHỈ PHIỀN ...
Lệ thường qua lại giữa nhân gian
Ăn nhậu xong rồi phải rả tan
Vuốt bụng vẫy tay chào tạm biệt
Ngửng đầu ngoái cổ hẹn mùa sang
Tuổi bảy tám mươi vui bạn lão
Tháng đôi ba bận viếng xuân tàn
Vợ chẳng con không không bận rộn
Chỉ phiền những lúc rượu khô khan.
Võ Nhựt Ngộ/Lá chờ rơi 12/07/2011
Dòng thời gian Ai người cưỡng được với thời gian Ngấn lệ chan hoà cảnh hợp tan Mắt biếc mềm lòng khi gió đến Ve sầu khản tiếng lúc hè sang Bâng khuâng đếm lá ngày phượng nở Bịn rịn chia tay phút trống tàn Lưu bút trao nhau dòng mực tím Khung trời ảm đạm giọng buồn khan Vancali 7.12.11 Chúc quí huynh tỷ luôn an vui hì hì.....
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: