PHỐ HÀNG ĐƯỜNG - LIÊN HƯƠNG
Thương tặng người yêu dấu, hồng nhan tri kỷ
Thảo Uyên
An Giang
XA NHỚ
Xa anh em có nhớ anh không???
Có gọi tên anh chốn mộng nồng
Có khắc trong tâm câu nguyện hứa
Có ghi trong dạ mối tơ hồng.
Có trăn trở thức vì thương nhớ.
Có khắc khoải chờ bởi ngóng trông.
Có khóc thương anh trong biển nhớ
Xa anh em có nhớ anh không???
Trần Mạnh Hùng
Trích đoạn: tuyen45
TÌNH THẤT VỌNG
---*---
Đêm ngày chắp bút viết vần thơ
Tả nỗi lòng ta những đợi chờ
Cành trúc thầm thương đâm lộc mới
Cây sanh ngầm hiểu trổ mầm tơ
Bến thề thuở ấy rêu xanh mọc
Bờ hẹn hôm nay bụi phủ mờ
Mòn mỏi tháng năm tình thất vọng
Lệ sầu sớm tối nghĩa tôn thờ.
11/4/2012
Tuyen45
ĐỢI
Người gửi nơi này những áng thơ
Vườn xưa bến cũ hẹn xuân chờ
Đinh ninh giấc mộng chung cầm sắt
Khắc khoải câu thề trọn tóc tơ
Chỉ thấy bao mùa con nước lặng
Còn trông mấy độ bóng trăng mờ
Mù tăm cánh nhạn ngày xa lắc
Lặng lẽ mình ai chữ nguyện thờ !
Liên Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.04.2012 11:12:28 bởi Liên Hương >
Trích đoạn: Trần Mạnh Hùng
Thương tặng người yêu dấu, hồng nhan tri kỷ
Thảo Uyên
An Giang
XA NHỚ
Xa anh em có nhớ anh không???
Có gọi tên anh chốn mộng nồng
Có khắc trong tâm câu nguyện hứa
Có ghi trong dạ mối tơ hồng.
Có trăn trở thức vì thương nhớ.
Có khắc khoải chờ bởi ngóng trông.
Có khóc thương anh trong biển nhớ
Xa anh em có nhớ anh không???
Trần Mạnh Hùng
TỰ HỎI
Chuyện mình kể có cũng như không
Giờ đã tàn tro chút lửa nồng
Bụi phủ im lìm trang sách mộng
Nhện giăng lặng lẽ áng thơ hồng
Bởi vì duyên nợ lòng còn ngóng
Cũng tại ân tình dạ mãi trông
Biển bạc mong thuyền chưa lặng sóng
Biết giờ người ấy nhớ ta không ?
Liên Hương
BIỂN CHIỀU
Sóng lặng trời chiều nhạt nắng vương
Chân mây mặt nước khói giăng tường
Buồn trông cánh nhạn mong người nhớ
Quạnh dõi ghềnh hoang biệt dấu thương
Đã hết ngày xưa miền Quảng lạc
Còn đâu kỷ niệm khúc Nghê thường
Cô đơn phía ấy in vầng nguyệt
Quạnh quẽ nơi này tịch bóng dương
Liên Hương LỐI CŨ
Đường chiều bước nhẹ nắng tơ vương
Vạn cánh hoa bay phủ kín tường
Ngựa gõ dập dồn khơi nỗi tiếc
Thông reo xáo xác gợi niềm thương
Nhặt cành hoa cũ sầu cao ngất
Mở cánh thư xưa nhớ lạ thường
Cảnh đấy, người đây ngàn cách biệt
Cung lòng xin gửi cuối trùng dương
Hàn Phong
MƠ
Chiếc lưỡi thơm tho liêm liếm môi.
Mơ màng khóe mắt giống trêu ngươi
Hồng hồng ngò má - Hồng tươi thắm
Trắng trắng làn da -Trắng tuyệt vời
Ta thóang ngẫn ngơ trong ảo giác.
Ta như lạc lõng chốn chơi vơi...
Em ngồi tóc xõa bay trong gió.
Ánh mắt trao ai với nụ cười.
Trần Mạnh Hùng
13-4-2012
Trích đoạn: HÀN PHONG
BIỂN CHIỀU
Sóng lặng trời chiều nhạt nắng vương
Chân mây mặt nước khói giăng tường
Buồn trông cánh nhạn mong người nhớ
Quạnh dõi ghềnh hoang biệt dấu thương
Đã hết ngày xưa miền Quảng lạc
Còn đâu kỷ niệm khúc Nghê thường
Cô đơn phía ấy in vầng nguyệt
Quạnh quẽ nơi này tịch bóng dương
Liên Hương
LỐI CŨ
Đường chiều bước nhẹ nắng tơ vương
Vạn cánh hoa bay phủ kín tường
Ngựa gõ dập dồn khơi nỗi tiếc
Thông reo xáo xác gợi niềm thương
Nhặt cành hoa cũ sầu cao ngất
Mở cánh thư xưa nhớ lạ thường
Cảnh đấy, người đây ngàn cách biệt
Cung lòng xin gửi cuối trùng dương
Hàn Phong
NHỚ NGƯỜI
Cung lòng xin gửi cuối trùng dương
Gió bỗng xôn xao lạnh khác thường
Gợi tới người xưa hình đã vắng
mơ về chốn cũ dạ còn thương
Sầu giăng ngấn lệ nào ai biết
Buồn trải tàn đêm mấy kẻ tường
Kỷ niệm ngày nào giờ gói lại
Ta về ôm một khối tình vương
Liên Hương
Ô hôm nay thầy về làm LH mừng quá không tin vào mắt mình nữa