Trích đoạn: Yên Dạ Thảo
Níu Lại Thời Gian
“Nhớ thì xa … buồn ở rất gần ta
Quên vẫn nhớ, gạt buồn ra lại tiếc!” *
Thuở hoa niên mộng đời màu xanh biếc
Một trời mơ và một cánh đồng thơ
Hái trăng sao, thêu hoa bướm, đợi chờ
Nghe tiếng chim líu lo đường quê nhỏ
Nắng chiều buông, vài sợi còn vương cỏ
Tuổi mây hồng cánh gió cuốn lang thang
Để hoa trăng buồn bã đến thu tàn
Ngăn thơ anh, có võ vàng thương nhớ?
Lưu bút xưa ép vài bông phượng đỏ
Tên bướm hoa nét chữ tím đầu trang
Mực mờ loang theo ngày tháng hạ tàn
Hương tóc xanh, nay vẫn còn phảng phất
Cánh gió xa, thời gian làm tất bật
Ngược biển đời … ru giấc mộng phù vân
Giòng trầm luân cuốn hoa tím bâng khuâng
Buồn ngược xuôi dần tàn trên sông nước
Thời gian ơi, xin hãy dừng chậm bước!
Cho lá cành không ướt đẩm thu sương
Ngọn gió đông ngưng lay tuyết trắng buồn
Nắng xuân hồng ấm hồn Yên Dạ Thảo
Yên Dạ Thảo
*Trích Thơ từ thi sĩ Phong Tâm
Còn Mãi Thời Gian
Ôi ! thương quá , tóc dài , đôi mắt biếc
Bàn tay ngà cầm chiếc nón bài thơ
Nhìn ngẫn ngơ trong bụng bảo sẽ chờ
Nghe chim hót tình cờ hay cô nhỏ ?
Đôi chân sáo tung tăng trên sân cỏ
Bước nhẹ nhàng cùng ngọn gió thênh thang
Tên loài hoa như ấp ủ không tàn
Trong cánh mộng dịu dàng nâng niu nhớ
Ngày mùa hạ , áo vàng bên phượng đỏ
Nghe gió đùa tên nhỏ ép từng trang
Lúc miên man khi nắng nhạt chiều tàn
Ghi lưu bút mơ màng còn phảng phất
Đời phong vũ tháng ngày qua tất bật
Gác một thời lật đật bến phù vân
Lòng lâng lâng chạnh xót thoáng bâng khuâng
Thuyền ai đó có xuôi về con nước ?
Mùa hạ ơi ! đón bàn chân người bước
Cho phượng hồng mang ước vọng hơi sương
Thấm tình thương những lúc cánh hoa buồn
Nắng rộn rả ấm lòng Yên Dạ Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2012 22:53:41 bởi Do Huu Tai >