Mua xuân Em người bán lẻ buồng cau
Tôi mua xuân rụng hai màu trắng đen
Tiền sang đổi lấy bạc hèn
Em không bán nữa, tôi kèn cựa xin
Nụ cười sớm đỏ chiều xanh
Môi quen mắt lạ vô tình vậy sao
Xin em giữ lại buồng cau
Để tôi đưa mối tình đầu cư tang
Bạc vàng đo đếm hèn sang
Trái tim đâu phải kho hàng gởi vay
Tình yêu là thú trời đày
Cho nhiều hơn nhận còn ai lạ gì
Tôi mua, nào phải đem đi
Góp xuân cho én bay về với xuân
Em không bán nữa, thôi đừng
Để hương nhè nhẹ, hoa ngừng rơi rơi
Phong Tâm
....
Hương Cau Phận duyên se kết do trời
Tình yêu nào tính lỗ lời bán buôn
Xuân qua, cau chát thưa buồng
Em đem bán lẻ để buồn khách mua
Ngày xưa không hỏi xin thưa
Cùng ba và mẹ đón đưa em về
Nụ cười khóe mắt ai mê
Trong thì như đã, ngoài e thẹn vờ
Để rồi lỡ rối duyên tơ
Người ngơ ngẩn nhớ, em mơ mộng sầu
Cư tang một mối tình đầu
Tim buồn thẩm tím, tím màu thời gian
Đông tàn rồi đến Xuân sang
Từng đàn chim én phương Nam bay về
Người xa ngàn dậm sơn khê
Hương cau còn thoảng cận kề bên em!
Yên Dạ Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2013 18:30:32 bởi Yên Dạ Thảo >