Đuối Giữa Dòng Trăng Thưa rằng bóng thỏ hồn Nga
Có anh ngồi vuốt lá đa tự tình
Nàng không là bậu của mình
Sao chàng tưởng dáng mơ hình, quên em?
Thi nhân mộng mị say mèm
Nửa đêm khát nước lại thèm tắm sông!
Đa tình là bệnh đàn ông
Cớ sao thiên hạ nhiễm bồng lai trăng?
Mình ơi! Em đợi chờ chàng
Coi kìa, sao để gối chăn hững hờ?
Cái khuôn vàng có gì cơ?
Đời mê mệt thú chơi thơ gật gù!...
Mùa thu là của trời thu
Trăng tròn, khuyết của sương mù, gió lay
Chàng về với thiếp mà say
Để nghe lời thủ thỉ khuây khỏa lòng!
Trăng và Thơ chẳng vợ chồng
Dưng không thi sĩ đuối dòng tương tư!
Phong Tâm
27.10.2014
****
(Từ Đuối Giữa Dòng Trăng của Phong Tâm) Quanh Dòng Tương Tư Rằng em không phải Hằng Nga
Mà chàng như Cuội thiết tha chữ tình
Mơ màng khe khẻ gọi “mình”
Trong mơ thấy bậu hay hình bóng em?
Thi nhân chìm mộng say mèm
Nàng thơ mê cảnh êm đềm trên sông
Đa tình khổ mệnh đàn ông
Sao người mơ tưởng đến bồng lai trăng!
Chàng ơi! Chàng có biết chăng
Sầu dư thân bậu, gối chăn hững hờ
Tình chàng ý thiếp duyên thơ
Muộn màng tình đến, đường mơ mịt mù!...
Trăng thu là của nàng thu
Mảnh tròn, sâu khuyết hay dù gió lay
Bên người chàng hãy cạn say
Chén tình, chén nghĩa, đêm nay ấm lòng!
Trăng, Thơ chẳng phải vợ chồng
Nhọc lòng thi sĩ quanh dòng tương tư!
Yên Dạ Thảo
02.11.2014