Trích đoạn: Yên Dạ Thảo
Xin Giữ Cho Nhau Kỹ Niệm Hồng!
Cung buồn cung oán lẫn cung sầu
Khoắc khoải lòng em từ vắng nhau
Suối lệ dâng tràn từng phiến nhớ
Hờn thu gió cuốn mộng tương giao
Nhớ lắm thu xưa thuở hẹn hò
Mùa thương vàng lá đẹp nên thơ
Hai tim chung nhịp tình xao xuyến
Trăng nở bao mùa bao ước mơ
Rồi đến một ngày tình vỡ tan
Em buồn da diết mỗi xuân sang
Trách thầm Nguyệt lão đôi tay vụng
Xe rối tơ loan để lỡ làng
Tình lỡ tình buồn tình cách xa
Bao mùa trăng vỡ lặng trôi qua
Ngàn thu lá phủ chôn tim úa
Mắt “Nhỏ” dần vơi lệ nhạt nhòa
Anh nhé, từ đây thôi trách lòng
Tình xưa chứng giám bởi dòng sông
Hữu duyên vô phận nào ai muốn
Xin giữ cho nhau kỹ niệm hồng!
Yên Dạ Thảo
Cung trầm cung bỗng gọi cung sầu
Đừng trách gì nhau dẫu xa nhau
Hãy đưa kỹ niệm vào góc nhớ
Để trái tim còn phút tâm giao
Quay quắt trong ta buổi hẹn hò
Thu vàng xếp lá thành câu thơ
Nhìn trong ánh mắt hồn xao xuyến
Nghe gió gọi mùa dệt ước mơ
Đời bỗng ngỡ ngàng khóc ly tan
Trời như rung động lúc đông sang
Tình say chưa đủ sao rơi rụng
Cho kẻ xa xăm nhớ vô vàn
Một đoạn tình buồn đã chia xa
Trăng sầu lẻ bóng âm thầm qua
Đông tàn thu vắng nhìn lá úa
Thương '' Nhỏ '' nhớ ai mắt lệ nhòa
Thôi nhé ! em ơi chớ đau lòng
Tình ta khúc khủy như nhánh sông
Trôi đi từng đoạn không mong muốn
Nhớ giữ cho nhau mối tình hồng