Trích đoạn: Yên Dạ Thảo
Trích đoạn: Do Huu Tai
Anh là gió mơn man làn tóc rối
Là mưa rào đưa lối trên mắt nai
Là sương mai phong kín bờ vai mềm
Là nắng đổ êm đềm đôi chân sáo
Anh là biển ru thuyền tình trên biển
Sóng rì rào như kinh điển trùng khơi
Là một nơi khép lại những mong chờ
Bên ghềnh đá bến bờ thuyền ghé đến
Anh là suối tự tình kêu róc rách
Là nghìn đời không cách biệt vầng trăng
Ngọn hoa đăng gần gủi chú nai vàng
Như làn gió nhẹ nhàng ru rừng lá
Anh là ai chỉ cần một người hiểu
Là bốn mùa phơi phới trong tim ai
Hay hoa mai ướm nhẹ trên tay ngà
Nhưng mãi mài đậm đà bên vườn mộng
Đỗ Hữu Tài
Anh Là Mơ… Anh Là Thơ ? Em là mây đang chờ mùa gió mới Là nai vàng lạc lối mùa lá bay Là cỏ may lóng lánh sương đêm dài Là chân sáo vui say đi trong nắng Là phiến đá sầu tư tương trĩu nặng Là sóng tình thầm lặng đưa thuyền xuôi Là biển khơi chung nhuộm xanh bầu trời Màu hy vọng cho đời thêm khởi sắc Là ánh trăng cận kề bên ghềnh thác Nghe suối nguồn man mác tiếng thở than Nghe lá vàng rơi rụng cuối thu tàn Nghe tiếng gió dịu dàng ru trăng ngủ Anh là ai? Là người tình viễn xứ Là người say mộng lữ thứ hải hồ Là trăng mơ là suối ngọt nguồn thơ Là nhân tình…. ngẩn ngơ hồn thi nữ YDT
Em là mây anh sẽ là ngày mới
Là nai vàng anh tới giữ trong tay
Là cỏ may cùng thức đếm đêm dài
Là chân sáo anh làm hoài vạt nắng
Là phiến đá anh khắc tên tình nặng
Là sóng tình làm con nước ngược , xuôi
Là biển khơi anh làm gió từ trời
Gọi hy vọng một thời yêu khởi sắc
Là ánh trăng anh nép mình bên thác
Để nghe dòng suối mát buông tiếng than
Để lá rơi cùng ngắm buổi chiều tàn
Để làm gió nhẹ nhàng nhìn trăng ngủ
Anh là ai?... là một người xa xứ
Là kẻ say quăng quá khứ dưới mặt hồ
Là dốc mơ mang đầy nghĩa tình thơ
Mơ lên dốc mong gặp người Thi Hữu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2012 00:10:30 bởi Do Huu Tai >