Trích đoạn: Yên Dạ Thảo
Ta Yêu Người Hay Ta Yêu Thơ?
Ta đã yêu người hay tiếng thơ?
Chiều buông hò hẹn dệt tình tơ
Đêm về ngơ ngẩn trong cô quạnh
Hồn tựa lá sầu bay lửng lơ
Ta đã yêu người dệt mộng thu?
Thất ngôn thi tự lời tình ru
Ru tình êm ả dù hư ảo
Đắm đuối … ta yêu ý vận từ!
Ta yêu người viết diễm tình thơ?
Lục bát vần gieo tựa suối mơ
Lúy túy ta say vào mộng mị
Màn đêm cứ ngỡ trời xanh lơ
Ta đã say rồi ta đã say
Bát ngôn ý ngữ thật êm tai
Say từng con chữ yêu, thương, nhớ
Tràn ngập tim côi … giấc mộng đầy!
Yên Dạ Thảo
Ta biết nhớ người như nhớ thơ
Một khúc nhạc sầu rất vu vơ
Những đêm tỉnh lặng trời buông gió
Thấm nhẹ vào hồn nhớ bâng quơ
Ta biết nhớ người đến mùa đông
Gieo trong ý niệm thật mênh mông
Trái tim khô cạn chừng rung động
Hỏi áng mây trời ai hiểu không ?
Ta biết nhớ người tựa cơn mưa
Giọt buồn giọt nhớ cứ đong đưa
Cơn mưa huyền ảo dài bất tận
Một bóng hình xa mãi đắm chìm
Ta biết nhớ người đời sẽ say
Say trong giấc mộng khép bàn tay
Bàn tay bé nhỏ như nắm giữ
Đời kẻ phong trần xếp cánh bay
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.12.2011 00:16:24 bởi Do Huu Tai >