Mang theo thế kỷ- Thơ Đào Nam Hoà
Bài thơ viết dở ...nhất
"
Anh chẳng bỏ gì ở nơi thơ"
Chẳng qua một chút ánh sao mờ
Đêm Chi -ca- go không đủ sáng
Thôi khỏi ngẩn ngơ, khỏi mong chờ
"Anh chẳng bỏ gì ở nơi thơ"
Đêm qua bụng đói mắt lại mờ
Chờ thơ em mãi rồi... đi ngủ
Vờ vịt gì đâu, vẫn hoang sơ
Anh có gì ư ? bỏ trong thơ
Xin thưa nghèo lắm phải vay nhờ
Mấy ông cao ngất siêu hình quá
Chỉ mượn vài câu muốn ..phất phơ
Anh còn duy nhất bỏ trong thơ
Hai chữ tình yêu - cứ phớt lờ ?
Em là sao sáng soi đêm vắng
Soi cả đời anh lúc tối cờ
Hết thật rồi em khỏi mộng mơ
Hoa trắng ngọc xanh khép hững hờ
Chỉ còn sót lại bao dang dở
Dang dở đời nhau đêm bơ vơ
Anh muốn viết nhiều trăm trang thơ
Quỳ gối dâng em- mắt đợi chờ …
Nhanh lên- nắng đã tàn, chấp chới
Nhận đại đi em kẻo …..
( trễ rồi ?? ) ĐNH
( câu đầu mượn ý của Nắng)
Trường Cũ Muà Hạ
"Ngô Quyền" ngày ấy em ngồi trước
Một kẻ bàn sau lén trộm nhìn
Mỗi lần khi gió tung làn tóc
Lại thấy tim … chì đang van xin
Em nói gì đi- sao mỉm cười
Trời còn cũng …thích nét môi tươi
Hống hồ tôi khoái thêm triền mắt
Man mác và dường như …bâng khuâng
Thế là hạ đến rồi hạ đi
Để lại ngàn trăm nỗi chai lỳ
Bao nhiêu thay đổi và oan phí
Tôi vẫn cùng em, mãi biệt ly
Ngày xưa tôi có nói gì đâu
Mùa hạ nào sang cũng u...đầu
Giờ thì im lặng nghe đau đáu
Chữ nghiã học trò, - thôi, đi câu ( bỏ đi câu cá thiệt heheh)
Đào Nam Hoà
June 2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2011 13:27:21 bởi Đào Nam Hoà >
Nước mắt người đi
Còn nước mắt nào dành cho tôi Bốn mươi năm lưng còng cuộc sống Rồi ra đi hai bàn tay trắng Lại cõi còm se xém đá chai Còn nước mắt nào dành cho tôi Ngày ra đi làm kiếp người lưu lạc Đứa con thơ tiễn đưa -vẫn đùa giỡn Có hiểu rằng cha đang lịm tím rồi Còn nước mắt nào dành cho tôi Xa người vợ một ngày trong tê tái Bao giờ hội ngộ nguyên tình nghiã Muối xát lòng ai nấy mặn mòi ........... Ta đi ngày ấy mây còn khóc Thả xuống sân bay nước mắt buồn Ta đi hành lý cô đơn Nghẹn ngào cay đắng còn hơn mưa sầu Ta đi mờ mịt tương lai Đôi chân hờ hững còn ai trông chờ Tiễn nhau ra tới phi trường Em về đi nhé đừng vương vấn nhiều Ta đi nguyên vẹn tình yêu Sáng ôm thương nhớ chiều chiều nhớ thương Đêm đêm thao thức canh truờng Và bao trăn trở mờ sương tóc già Quê hương đời sống u buồn quá Nên phải ra đi kiếm …đất người Lên đường đâu biết …chua hay muối Biết đến bao giờ qua cơn đau Ta đi tay trắng như …mây Từ không thành triệu, rồi về zê rô Mang theo chỉ mấy vần thơ Của thời mới biết đợi chờ dưới mưa Ta đi em hãy về chờ đợi Hãy cứ xem là một lãng du Đời người ai chẳng lần ngu Ngu khôn như lá muà thu rơi dầy Ta đi em hãy về mà khóc Ta cũng buồn tênh khóc ..lai rai Khóc mình hay khóc cho ai Làm sao ta biết , hỏi hoài mất công Em chờ qua mấy mùa đông Còn ta không ngủ trong lòng đếm sao Tháng ngày quanh quẩn nôn nao Mùa xuân em nhé xin chào tiếng chim Lại không ngủ! thôi thức luôn chờ sáng Dù nơi đây chẳng có tiếng gà đêm Anh vẫn nghe vang vẳng tiếng chuông ngân Của người mẹ nguời yêu miền xa tít Còn nước mắt nào dành cho tôi Kỷ niệm ngày rời VN 27 tháng 6 ,1999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.07.2011 01:17:19 bởi Đào Nam Hoà >
Thơ cho em
Hôm nay kỳ lạ... bỗng nhớ em
Nỗi nhớ làm sao rất ...cồn cào
Cả tuần không thấy thơ trên net
Thế kỷ còn nguyên em nơi nao?
Biết rằng em ở rất xa
Mà sao cứ tưởng như là đâu đây
Ước mang đôi cánh theo mây
Lang thang đáp nhẹ vai gầy áo mơ
Mơ em ngồi …oánh pi.a.no
Ta sẽ lặng thinh ngất nửa giờ
Rồi em mang nửa thơ ra đọc
Trời đất ngả nghiêng sóng cuốn xô
Ta và em hai người xa lạ
Nhưng đã tìm nhau hai muơi năm
Một hôm chợt thấy buồn không .. đói
Vỡ lẽ vì sao ta yêu thơ
Yêu thơ tức là yêu em
Đồi cao núi rộng chỉ toàn thấy …em
Thơ em viết quá mênh mông
Hư không mà vẫn còn trông thơ Người
Thơ em viết thiếu nụ cười
Làm như cũng thất tình, lười nói năng
Hạ sang nắng có hay chăng
Nguời đang lãng mạn mượn trăng ban ngày
ĐNH June 28, 2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.06.2011 12:31:32 bởi Đào Nam Hoà >
Tháng Bảy
Tháng bảy bây giờ mây thênh thang Ta lại lang thang ...túi nhẹ nhàng Mang theo chi nặng vương vào ...núi Triền dốc du miên mãi ngang tàng Tháng bảy nơi này không mưa Ngâu Mà mắt đỏ hoe thấy rất ngầu Có đêm nào ngủ nguyên tới sáng Cồn cào chỉ ...bởi tại đâu đâu Em biết ta thèm mây gió không
Hai mươi năm lẻ vẫn đợi trông
Ngắm từng chiếc lá bơi trên lối
Quay quắt con diều trôi ...ngang sông
Tháng bảy nghẹn ngào buổi đầu hò hẹn
Mình chờ nhau trời ghét đổ mưa Ngâu
Không biết bên bờ ..Hạ thương hay nhớ
Sẽ mãi còn ta chút ...ít nắng sầu Đào Nam Hoà viết cho ngày 7/7/2011 (Nhớ lại ngày về VN chiều thứ bảy, party tại nhà má Bảy, ngày 07/07/07 lúc 7 giờ tối,chi phí hết 7 triệu ( tính chẵn) Tất cả hoàn toàn tình cờ trùng hợp con số 7
Đào Nam Hoà
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 07:13:34 bởi Đào Nam Hoà >
Hôm nay em đến thăm anh
Để lại một món quà nho nhỏ .
Hy vọng anh thích nó ,
Như đã vui theo hồn thơ em .
MPN là lính mới toanh ,
Anh không cười lại còn khuyến khích nữa !
Nếu có chung gu thẩm mỹ
Ta có thể đối ẩm không ?
Anh hãy ra đề tài trước !
Gì cũng được...em ráng sức chạy theo .
Thơ anh rất hay ! nhẹ nhàng -sâu lắng -và rất man
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/EE4C2D798397499D9C798639A358DD2E.jpg[/image]
Gặp mưa phố núi bây giờ
Mà Hoà cứ ngỡ cơn mơ hoang đường
Trong mơ chỉ thấy sầu thương
Xin mưa vài giọt mù sương bên trời
Khuya canh lặng chỉ mình anh ngồi gõ
Và màn đêm trong tiếng gió trở mình
Giữa bầu trời anh là vì sao nhỏ
Phiêu lãng cô đơn suốt cuôc hành trình
Làm quen dzí nhau từ từ nha MPN.
Nãy giờ anh ngồi nhìn cái avatar và mấy cô gái xanh đỏ hồn dzía lên mâym chữ bay theo tuốt...
Trái đất tròn thế giới ảo tuy rộng mà hẹp quá. Chúc NVX - ĐNH luôn có nhiều ý tưởng sáng tác ở nơi này nha.
Yêu thơ tức là yêu em
Đồi cao núi rộng chỉ toàn thấy …em
Thơ em viết quá mênh mông
Hư không mà vẫn còn trông thơ Người
Thơ em viết thiếu nụ cười
Làm như cũng thất tình, lười nói năng
Hạ sang nắng có hay chăng
Nguời đang lãng mạn mượn trăng ban ngày
ĐNH June 28, 2011
LỜI THƠ
Ban ngày tuy cũng có trăng
Nhưng mà sắc sáng chỉ nhàng nhạt thôi
Bởi khuất một ánh mặt trời
Nên như một kẻ biếng lưới nói năng
Câu thơ kia cũng dùng dằng
Buồn vui thơ cũng tung tăng theo Người
Chỉ còn ký ức nguyên phơi
Cháy cơn nắng hạ bởi ...tôi chẳng tường
Đã ngăn cách đã đôi đường
Còn thương còn nhớ còn tương tư sầu.
Vẫn Buồn Đêm hôm qua mưa sầu hơn mọi buổi
Khi mùa thu vừa ướm nở trên cây
Mảnh trăng xưa nguyên một thuở vơi đầy
Khuya nay đón /sông già / dư một tuổi
Bao mùa mưa nắng em có thấy
Hai vai ta ray rứt gánh đời
Bao lần cay đắng chưa vơi nổi
Sao mắt em buồn trong gió mai
Những đêm chớp bể mưa nguồn
Một mình còn lại cuộn cuồn phong ba
Một mình hoang vắng tha ma
Một mình lặng lẽ như sa mạc mòn
Chỉ còn chút kỷ niệm con
Tháng ngày lây lất ôm hòn đá xưa
Cho quỳ xin mấy cánh mưa
Nước chưa quay quắt hồn chưa mịt mờ
Đào Nam Hoà August 2011 R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 04:20:56 bởi Viet duong nhan >
Bao mùa mưa nắng em có thấy
Hai vai ta ray rứt gánh đời
Bao lần cay đắng chưa vơi nổi
Sao mắt em buồn trong gió mai
Mắt buồn nhìn buổi sớm mai
Bởi trông vóc sắc anh nay hao gầy
Tháng năm cũ chốn nào đây ?
Làm sao trả lại chàng trai năm nào
Tóc nay như tuyết trắng phau
Nhăn nheo vầng trán, mắt sâu sâu buồn ..
Gánh đời hãy nhẹ tay buông
Vui điền viên thú ..du thường nhân gian .
Đôi khi
Đôi khi
ngồi gõ vu vơ
Mới hay chẳng biết
gởi ai bây giờ
Em đi
chỉ thấy trời loang lở
Một thoáng
mây .. già bay hoang vu
đôi khi
ta hết tiền tiêu
thèm ly fê đá
mà điêu đứng nhìn
đôi khi
ta muốn đứng tim
Nghe mưa nghe gió
im lìm chiều thu
đôi khi
ta thích nhìn cây
làm cho lá rụng
sân đầy xác xơ
đôi khi
ta bỗng buồn ngu....
....hỏi- trời hổng biết
lu bu tối ngày
đôi khi
ta cứ ngồi ngay ....
....đơ, thờ như thể
đang say men nàng
đôi khi
có nỗi niềm nhung nhúc
vạn triệu giọi bò/ lúc cô liêu
chân trời
xa thẳm/ tim côi cút
Biển vẫn chiều nay
rất xôn/xiêu
Nam Hoà
.... Bạn tôi ơi !
Vào chỗ này.Đọc và lạng vào thế giới chữ của anh.Bắt gặp những ngày nắng mưa,những buồn vui bất chợt.Vui ở những mùa nắng,buồn ở cuối ly cà phê khi một mình....
Trong thơ của anh có chữ Em.Chữ Em dịu dàng - Vừa ngọt vừa đắng.
Trong thơ của tôi cũng hay có những chữ Em,có khi tôi điệu bộ,ngang ngược đổi chữ Em thành chữ M.Em Mờ hay Em Rõ ? Cũng còn tuỳ.....
ĐÊM Ở TRONG M
đêm dấu bóng dáng em
đêm có vẻ ngọt mềm
em là em thưở đó
mà tôi mãi đi tìm
đêm cùng tôi nhập một
đêm dịu dàng trong vắt
đêm vẽ em cùng trăng
để tôi mãi yêu thương… ...Chúc anh vui và thỉnh thoảng say cùng thơ.
Tình thân.
đăng sơn.fr
Chiều xứ người
Chiều ba mươi đứng, nhìn qua khung cửa
Lặng lẽ âm thầm, ngập tuyết trắng thôi
Nơi phương xa ấy muôn nguời sắm sửa
Chỉ thấy nơi này mây xám trôi ..trôi
Xin giữ dùm ta cánh hoa mai
Nụ xuân phơi phới mãi chẳng phai
Mai sau khi cách xa ngàn dặm
Hồn vẫn còn say giấc mộng dài
Ngày xa đó có khi nào em nhớ
Gói dùm ta thêm một chiếc bánh chưng
Chợ hoa tết ôi sao quá tưng bừng
Giờ hiu hắt nơi xứ người ...cơ nhỡ
Cho ta về dăm phút của xa xưa
Của ngày tháng khi mai vàng hé nở
Ta yêu em cả trời xuân đua mở
Và lòng người say đắm khắc giao thừa
Chúc mừng năm mới ...ta chúc ta
Chúc những mùa qua vẫn ...lạ nhà
Chúc hoàng hôn nắng lưng chừng núi
Trên nẻo đi về bước vẫn xa ...xa Chiều nay phương ấy hoa Mai nở
Man mác hồn ta như nhớ ai
Đào nam Hoà
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2012 14:12:20 bởi Đào Nam Hoà >
Nếu như ngày mai
nếu như ngày mai…
ta không còn tồn tại
nhằm nhò gì,
như một chiếc lá uá phải lìa cành,
như một cành cây khô rơi rụng,
như giọt nắng tắt lịm trong chiều,
như hạt mưa sa thấm vào lòng đất,
như một hành tinh tan vỡ,
như một giải Ngân hà băng hà,
trước hay sau !!
nếu như ngày mai…
ta không còn tồn tại
xin cảm ơn em
một chút vu vơ
phù phiếm
một chút an ủi,mong chờ
giây lát
rồi chìm vào ngàn đời quên lãng !
Thơ em viết như lời ca bất tử
Ám ảnh ta tới tận cuối cuộc đời
“Xưa- nguyên thủy tôi chưa có mặt
Mai- tận cùng cũng chẳng có tôi“**
Cảm ơn em cho ta chút phai phôi
Làm hành trang – trong triệu người trần thế
Cõi đời cứ nhắm mắt trôi
Trăm năm rồi biết về nơi chốn nào
Thursday, November 3, 2011 9:53:54 …
** trích 2 câu từ thơ Thi Hạnh
ĐNH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2012 09:34:38 bởi Đào Nam Hoà >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: