Chào anh Vách Cũ
Thật sự là không cần tranh luận vì tôi không phải là nhà sử học, chỉ cảm nhận riêng tư, trên cơ sờ quyền tự do tư tưởng mà thôi.
Anh chỉ cần click vài cái , ( tôi nghĩ dù ở ngay VN bây giờ internet cũng có thể đọc tất cả những bài post ), chẳng hạn bài của Chuẩn Tướng Phạm Ngọc Sang nói về trận Phan Rang ( nếu anh cần và có thời giờ tôi sẽ dẫnchứng , bài của TT Lê Minh Đảo,..... chưa cần đọc nhiều thêm, hai ông này ngay cả đến 1975 vẫn ngỡ ngàng chả biết sao mà miền Nam lại có thể thua nhanh như thế...
Tôi cho rằng thống kê quân tử trận chỉ mới được tiết lộ ít nhất là sau 1975,
cũng như thống kê về lực lượng đôi bên, có bao nhiêu tướng miền Nam biết rõ, tôi cho rằng không nhiều, thường thì kẻ mạnh thắng kẻ yếu là đương nhiên, võ nghệ gần ngang nhau thì anh 70 Kg thắng dễ anh 50 Kg
1 tiểu đoàn nhảy dù thiện chiến như TĐ 11 của Cố Đtá Bảo có dũng cảm đến mấy cũng không cản nổi 1 sư đoàn đối phương
Khi giao chiến, bí mật quân sự là hàng đầu, nhất là về tình báo .
Nói gì thì nói, chúng ta phải thật thà công nhận,miền Nam thua miền Bắc ít nhất là mặt tình báo. Thua đau nữa là khác,
Nhớ lại chuyện Trọng Thủy Mỵ Châu, dĩ nhiên khác nhau về nội dung và bản chất, nhưng câu nói thần Kim Quy vẫn linh ứng : kẻ thù đang ngồi sau lưng nhà Vua đó!
Rất khéo và vô cùng thâm hiểm,lợi dụng điểm yếu của đối phương về tôn giáo, họ đã lừa đưọc lãnh đạo miền Nam, 1 tấm hình Vũ Ngọc Nhạ chụp chung với Cha Lê H Từ và 1 lô hồ sơ ngụy tạo, Vũ ngọc Nhạ ung dung ngồi sau lưng vị nguyên thủ quốc gia ( chưa nói đến Phạm Ngọc Thảo, Huỳnh văn Trọng, Phạm Xuân Ẩn ,..)
đến nỗi mà Lê Duẫn cũng sung sướng thốt lên sau này:
Có Vũ ngọc Nhạ, chúng ta như đang ở trong dinh Độc lập vậy !!
Bản thân tôi ở LKhánh, CThơ, BHoà rồi SG từ 72 đến 75, cảm nhận riêng là không có gì là chiến tranh, mọi sinh hoạt đời sống bình thường, chỉ tăng giờ giới nghiêm những lúc cận kề mà thôi, ngày 2 tháng 8, 1972, chúng tôi vẫn thi tú tài 1 bình thường, chỉ những tỉnh có chiến sự mới huỷ bỏ ....( nói ngắn thí dụ nhỏ thôi ..)
Thật sự là không có gì khó chịu cả, ngay cả khi anh hoàn toàn không đồng ý với tôi, nhưng tôi tin là sau 50 hay 100 năm sau, con cháu chúng ta nhìn rõ bản chất của chiến tranh VN rõ hơn chúng ta.
Anh có đồng ý, là cũng 1 con thuyền, mà 2 người lái khác nhau, một người có thể đủ sức vưột qua bão táp, còn người khác kém hơn, có thể làm chìm tàu?
Tôi e nếu dẩn chứng sẽ quá dài và mất thời giờ cái mà hàng triệu người đã tốn công của để tìm hiểu rồi,
Anh cứ coi lại có chỗ nào tôi cho các anh chiến sỹ Miền Nam là thiếu, là kém đâu?? Tôi sẽ đính chánh và xin lỗi ngay
Đấu cờ thì có luật lệ, nhưng chính trị và cả quân sự nữa phần lớn là thủ đoạn nhưng vẫn có tính chiến thuật , chiến lược, giống nhau ở điểm đó là cuộc đấu trí
Cùng 2 tiểu đoàn, và những điều kiện tương đối giống nhau về quân số vũ khí, tinh thần......., nếu hoán đổi 2 vị tiểu đoàn trưởng có thể kết quả sẽ khác nhau, vai trò của người lãnh đạo tôi cho rằng quyết định hết sức quan trọng
Thực sự bản thân tôi khộg đủ tư cách viết nhận định có tính chất sử học, mà tôi chỉ viết với tư cách cá nhân, viết 1 truyện ngắn cá nhân, Các vị lớn tuổi có chửi tôi, tôi cũng chấp nhận, vì khi viết là tự dưng những ý nghĩ trong đầu của 1 người bình dân tuôn ra mà thôi, khôg có giá trị cao để các vị ấy để ý
Nhưng nói thế, không có nghiã là tôi nói càn, xin hãy thử lược qua vài đoạn trích :
"Tôi xin dùng một câu của Tướng Loan khi qua HK sau 75 : " Nếu sau này có về VN để nói chuyện với phía bên kia, chúng ta sẽ không còn Nhảy dù ,TQLC hay BĐQ gì cả mà chỉ có nghĩa quân ,vì trong cuộc chiến vừa qua ,cả hai phía đã bị bịt mắt đánh nhau mà không hề hay biết ."
Bên VNCH bị Mỹ xử dụng như con cờ để deal với tàu cộng núp dưới danh nghĩa gíup VNCH chống VC , và hàng lãnh đạo VNCH không hề hay biết.
Bên CS Bắc Việt bị Liên Xô dùng để bành trướng thế giới CS và bị Tàu Cộng dùng để đánh lại các thế lực tây phương để VN nhập Hán trở lại núp dưới danh nghĩa giúp CS VN đánh Tây đánh Mỹ để giành độc lập và thống nhất đất nước ..cả bộ đội và dân miền Bắc đều bị lừa nhưng hàng lãnh đạo CS VN biết rất rõ, nhưng dấu không cho nhân dân và bộ đội biết.
Chính người CS VN cũng xác nhận là chiến tranh VN đã để lại sự bất hòa lớn nhất trong lịch sử dân tộc. 36 năm sau chiến tranh- 36 năm không còn bóng dáng ngoại bang-những người VN Cộng sản và chống cộng không cách gì hoà thuận với nhau được .
Sự ngăn cách đó chính là chủ thuyết cộng sản .
Từ khi có con người là đã có chiến tranh, nhưng những thể loại chiến tranh khi trước hầu hết là do khác biệt sắc tộc : Chiến tranh giữa bộ tộc này và bộ tộc kia ,giữa bộ lạc này và bộ lạc nọ, giữa các quốc gia với nhau hoặc nội chiến giữa một dân tộc nhưng khác triều đình ,khác chính kiến .
VÀ KHI CÓ CHỦ THUYẾT CỘNG SẢN ,ĐÃ PHÁT SINH MỘT THỂ LOẠI CHIẾN TRANH MỚI VÔ ĐẠO ĐỨC NHẤT ,LÀ CHIẾN TRANH KHÁC GIAI CẤP CỦA NHỮNG NGƯỜI CÙNG MỘT DÂN TỘC ..." " tướng West Moreland và ngay cả Bộ Trưởng Quóc Phòng Mc Namara sau này cũng thú nhận có quá nhiều sai lầm, với họ, họ nghĩ chỉ 18 tháng với sức mạnh quân sự sẽ đèp bẹp dúm, sẽ làm miền Bắc không thể chịu nổi, ( click vào hồi ký của 2 ông sẽ thấy ..) họ đã lầm, dăm ba sư đoàn tác chiến của Miền Bắc khả năng chiến đấu sao bằng quân đội Mỹ, nhưng lãnh đạo CS thì không dễ nuốt ... toàn là những con cáo có tầm cỡ và thủ đoạn,và ngay cả biết đầu cơ xương máu của chính đồng bào mình ..."
"
Xin trích 1 đoạn "
"Lúc cùng gia đình đi phi cơ tới Ðài Loan, được báo chí hỏi về trách nhiệm của ông trước sự hấp hối của miền Nam, Tổng thống Thiệu trả lời: " Ðó là tất cả tôi có thể làm cho quê hương của tôi!" Lời nói vô liêm sỉ này của TT Thiệu được Trần văn Trà, thượng tướng của Việt Cộng, nhắc lại trong hồi ký " Kết thúc cuộc chiến tranh 30 năm " và phê bình lời nói trên của Nguyễn văn Thiệu như sau, " Ðó là khẩu khí của một tên tổng thống ngụy quyền !"
Rồi sau này khi báo chí hỏi về trách nhiệm của 1 cưụ TT về làn sóng boat people, thì TT Thiệu trả lời nguyên văn tiếng Anh: " I have nothing to do for them"
--------------------------------------------
Chúng ta tức là toàn miền Nam không quá tệ đến nỗi thua trận và kẻ thắng tức toàn miền Bắc cũng thắng không xứng đáng và thậm chí không ngờ thắng nhanh như vậy !!!
Tiên trách kỷ hậu trách nhân . Vâng chúng ta bị bức tử, đâu có ai bàn cãi chuyện này, bị bó tay ra sau cho đối phương "táp pi" chịu sao nổi .
Anh viết :"Thêm một điểm khác nữa mà tôi không thỏa mãn, là khi anh nói - " Rất ít người kể cả hàng tướng lãnh
biết rằng quân Nam đã thua ngay từ năm 73, ".
vâng tôi cho là có cơ sở, Kissinger tính, nếu viện trợ 1,4 tỷ thì giữ được cả 4 vùng chiến thuật, nếu 750 triệu thì 3 vùng, nếu ít hơn thì ......chỉ giữ được khoảng 1 năm rưỡi, mà miền Nam tồn tại hơn 2 năm sau 73 là hay rồi đó. có khác gì bàn cờ đâu, bỏ quân Mã sẽ thua sau 15 nước, bỏ quân Xe sẽ thua sau 6 nước !! ( nếu anh chơi cờ loại khá còn tính hàng mấy chục nước trước nữa )
Không thể nhớ bao lâu, và cố vào Google search ,nhưng tôi vẫn chưa tìm ra 1 bài viết của một Đại tá chiến lược gia Pháp Vanexim, ông đã viết và phân tích: Tại sao Việt Minh thắng trận tại VN.
Đoạn chính trị mà tôi chêm vào là nhớ lại và dựa 1 phần vào tư tưởng của chiến lược gia đó.
Nếu anh để ý thêm tôi đã thoòng mấy câu:
Vâng, tà đã thắng chánh ! Thế mới đau! Rồi mấy chục năm sau ở hải ngoại, bao hô hào, bao vận động nhưng chỉ dừng lại ở đó …kẻ chánh nghiã vẫn không đủ sức lật kẻ tà gian hung bạo, phải chờ đến bao giờ? 10 năm, 20 năm hay 50 năm.
Hay lâu hơn nữa, chúng ta đành ngậm ngùi nhìn CS tồn tại như 1 thách đố của thế kỷ 21 hay biết đâu cả thế kỷ 22 !!
Lúc đó, nếu có ở đâu đó bên kia thế giới này, chúng ta lại thua thêm 1 lần nữa
hay cũng có thể nay mai , VN sẽ sang trang mới ! Hiện giờ ai dám cả quyết điều gì?
Chỉ có câu này tôi hơi khó khăn khi quyết định post
"Trong khi miền Nam chỉ những người lính khốn khổ là đứng mũi chịu sào cho con thuyền vốn đã ọp ẹp rách nát, mà sóng gió trong ngoài ngày càng thét gào, tất cả còn lại hoặc thờ ơ, vô trách nhiệm, chưa nói đến thành phần đâm sau lưng chiến sĩ! "
Thật ra cũng không hoàn toàn do tôi nghĩ,mà cũng lấy ý từ nhiều vị 'tiền bối" có trách nhiệm lúc bấy giờ ( nếu anh muốn trích dẫn tôi e khôg đủ thời gian nếu anh còn đi làm như tôi )
Nhưng việc xảy ra trong quá khứ thì dần dần đã sáng tỏ tuy chưa hẳn đã rõ 100%
( Rất có tình cảm với lối nói chuyện hoà nhã của anh ! và tôi cũng cố gắng bỏ thời gian gõ hơi lâu, mai đi làm có thể sẽ ngủ gục trong hãng .... )
Thân chào Anh và chúc sức khoẻ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2011 12:38:30 bởi Đào Nam Hoà >