một chút dỗi hờn...
một chút dỗi hờn vươn trong mắt
vội vàng ai giấu dưới hàng mi
hỏi cớ vì sao để buôn chi ?
cho người ta lo thêm môt chút
đi về phía ấy có hạnh phúc ?
hay còn vươn nỗi nhớ đâu đây ?
có đôi chim ríu rít trên cây
thì thầm khúc cả một ngày mới
còn bao người chờ? bao người đợi ?
hay vẫn một mình với cô đơn
soi bóng từng đêm trong dỗi hờn
nhủ lòng thôi quên đi, nuối tiếc...
từ ấy đến giờ rong ruỗi miết
có giây phút nào muôn dừng chân ?
có lẽ còn chưa, đâu mấy lần...
yêu nhau rồi xa nhau...
thường lắm !
yêu thương, đâu thể một người nắm
một người cố níu, một người buông
rồi môt ngày kia, bất chợt buôn
lại vội trách nhau...
nhiều đến nỗi !
một chút dỗi hờn, vô số tội
thôi đừng, xin nhé ! nửa cho em
một nửa kia đem gửi cho gió
đêm về, giấc ngủ vẫn bình yên...
4t
16 April 2021
London