THƠ CÁCH MẠNG HOA LÀI CHO VIỆT NAM
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 76 bài trong đề mục
yenson 27.07.2011 02:24:35 (permalink)
0
HÃY VÙNG LÊN ĐÁP LỜI SÔNG NÚI
 
http://www.youtube.com/watch?v=Y4Qz89H7wek
 
Tôi thấy bạn cõng con, dắt vợ
Đi biểu tình chống Tàu Cộng xâm lăng
“Đáp Lời Sông Núi” tiếng hát vang vang
Trong nắng sớm của ngày hè rực cháy
“Đáp lời sông núi, anh em ta đáp lời sông núi
Tổ Quốc lâm nguy, xương máu này ta nguyện hiến dâng”
Tôi vừa xem video
Vừa cùng hát với bạn
Nước mắt trào tuôn
Ôi khí phách những đứa con của Mẹ
Là con dân Việt
Có ai xem đoạn video này mà mắt không rướm lệ
Không đớn đau, không phẩn uất, hờn căm?
Ai giải phóng ai mà đã 36 năm
Dân phải sống trong cơ bần tủi nhục
Ôi “độc lập, tự do, hạnh phúc”
Chỉ dành riêng cho thiểu số cầm quyền?
Ranh giới, biển đảo, tài nguyên chỉ là của riêng
Muốn sang nhượng
Muốn triều dâng cho giặc thù mặc ý
Dân phản đối, vướng vào vòng lao lý
Bị khảo tra, bị đánh đập thương tâm
Ta cần làm gì hỡi tuổi trẻ Việt Nam?
“Đáp lời sông núi, anh em ta đáp lời sông núi
Quyết bảo vệ giang san, ta thề chết cho quê hương!”
 
Yên Sơn
 
(*) Trích lời bài hùng ca “Đáp Lời Sông Núi” của nhạc sĩ Trúc Hồ
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2011 23:54:09 bởi yenson >
#46
    yenson 29.07.2011 23:55:00 (permalink)
    0
    Tuổi Trẻ Hôm Nay
     
    Thương tặng thế hệ Việt Nam hôm nay
    và những người trẻ đang xuống đường vệ quốc khắp thế giới
     
    Nhã-Trân 
     
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay lòng đầy bão lửa
    Đau quê hương giặc xâm lấn khắp nơi
    Tổ quốc giang san đắm chìm nghiêng ngửa
    Biển đất rừng ai giày xéo tơi bời
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay mắt rưng ánh quắc
    Thương giống nòi bên bờ vực diệt vong
    Dân khí hư hao, dân tình tan nát
    Bốn ngàn năm ôi dòng giõi Tiên Long
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay phổi căng gió mới
    Hương Lài xa bát ngát toả hồn xanh
    Cánh Hồng Lạc xoải mong trời thế giới
    Cầu tự do - dân chủ nối song hành
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay mơ xuân Yên Bái
    Chí thanh niên Nguyễn Thái Học theo chân
    “Cờ độc lập, hoa tự do nhuộm máu
    Không thành công thì [vinh dự] thành nhân”
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay cơn mê bừng tỉnh
    Phù Đổng vươn vai, bước tới hiên ngang
    Vung hào khí chuốt cờ lau Bộ Lĩnh
    Trước cường xâm, nào Quốc Toản cam hàng?
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay niềm tin thắp sáng
    Triệu óc tim một tiếng thét "Canh Tân”
    " Đem đại nghĩa thắng hung tàn" tối ám
    " Lấy chí nhân thay cường bạo" vô thâ`n
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay anh thư tuấn kiệt
    Huyết quản sục sôi giòng máu oai hùng
    Trang sử mới, gương người xưa tiết liệt
    Thà chết vinh hơn sống nhục thù chung
     
    Tuổi Trẻ Hôm Nay đứng lên bất khuất
    Lớp lớp dâng bầu nhiệt huyết kiên cường
    Đòi giang san, đòi dân quyền đã mất
    Tìm tương lai, tìm lối thoát quê hương
     
    California 07/29/2011

    R
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 20:40:17 bởi Viet duong nhan >
    #47
      yenson 01.08.2011 12:04:31 (permalink)
      0
        Cách mạngHOA LÀI / HOA SEN
       
      Hoa Lài – Hoa Sen, hoa nào cũng tốt
      Miễn làm sao quang phục được giang sơn
      Toàn dân ơi! Mau chỗi dậy xuống đường
      Kiên cường, nhất trí cùng nhau quật khởi!
       
      Cách mạng “Hoa Lài Bắc Phi” đã tới
      “Việt-Nam Hoa Sen” hồ hởi đón chào
      Toàn dân phen này quyết phải nêu cao
      Truyền thống bất khuất, anh hùng dũng cảm!
       
      Toàn dân ơi! Hãy tỏ ra can đảm
      Đừng để người khinh ta sợ đấu tranh
      Phải xác định lập trường – Chia lằn ranh
      Người Việt “Quốc Gia” hay là “Cộng Sản”!
       
      Đừng lập lờ xử dụng chiêu quái đản
      Đâm lén cướp phần, tham bã lợi danh
      Sống chết mặc bay, móc ngoặc tranh dành
      Đô-la bỏ túi, loanh quanh lếu láo!
       
      Đừng bắt chước lũ tội đồ tàn bạo
      Quên bỏ cội nguồn, phản bội quê hương
      Làm tay sai tiếp tục đi trật đường
      Phi chính nghĩa thì vô phương cứu chữa!
       
      Toàn dân ơi! Còn chần chờ gì nữa
      Mau góp tay giựt sập đảng tặc Hồ
      Quét cho sạch lũ Cộng sản tam vô
      Khôi phục lại cơ đồ non nước Việt!
       
      Bắc Phi, Trung Đông người ta còn biết
      Nỗi đau thương, tủi nhục phải vùng lên!
      Cớ chi ta, dòng máu Việt kiên cường
      Sao khiếp nhược gục đầu lâu đến thế ?!
       
      Đứng lên đi! Toàn dân cùng tuyên thệ
      Trước anh linh Quốc Tổ Việt Hùng Vương:
      Ngày tiếp ngày ta cương quyết xuống đường
      Đấu tranh đến khi lật được đảng Cộng!
       
      DMT Hoàng Trọng Thanh
      Phương Đông News *Số 964B* March 11, 2011
      #48
        yenson 03.08.2011 02:29:10 (permalink)
        0
        TÂM SỰ CỦA "MINH ĐẠP"
        Quỳnh Chi

        Tôi đạp vào mặt người biểu tình
        Mà thiên hạ bảo tôi đạp vào mặt Nhân dân
        Đạp vào mặt Lòng yêu nước
        Đạp vào mặt Giống nòi, Tổ quốc
        Đạp vào mặt Truyền thống Anh hùng…
        Thiên hạ gọi tôi là kẻ súc sinh
        là thằng súc vật
        là tên ác ôn không có tính Người
        Thiên hạ hỏi kẻ nào đã sinh ra tôi
        Thằng nào dạy mi, biến mi thành súc vật?
        Mày ăn cơm hay mày ăn cứt?
        Từ ngày Mười Bảy tháng Bảy năm Hai ngàn mười một
        Tôi thành kẻ bơ vơ trước cả bố mẹ mình
        Vợ con khinh
        Họ hàng xa lánh
        Dẫu tôi biết biển Đông đang nổi sóng
        Dẫu tôi biết lòng người đang sục sôi
        Dẫu tôi biết bố mẹ tôi xấu hổ với mọi người
        Tôi cũng biết
        Hàng ngày tôi ăn cơm
        của người nông dân một nắng hai sương cấy hái trên đồng
        Tôi mặc áo của người công nhân cặm cụi sớm khuya bên máy may máy dệt
        Nhưng tôi cũng biết
        những người này không trực tiếp cho tôi
        Tôi biết người cho tôi không làm ra của cải
        Người dạy tôi không biết điều hay, lẽ phải
        Nhưng họ trực tiếp cho tôi những cái tôi cần!
        Họ dạy tôi họ đại diện cho Nhân dân
        đại diện cho Đất nước.
        Phục vụ họ là phục vụ Nhân dân, Tổ quốc.
        Phải mạnh tay, mạnh chân với người họ không ưa
        Có thể họ là những kẻ khùng điên, dối trá, lọc lừa
        Nhưng nếu họ không còn
        Tôi lấy gì để sống?

        #49
          yenson 03.08.2011 09:58:29 (permalink)
          0
          Chia sẻ với quý vị một bài thơ đã cũ
          TIN TỨC NỰC CƯỜI
                                                     
                                         
          Sáng nay đọc tin thấy tức cười
          Trò hề của một lũ đười ươi
          Báo chí đưa tin kinh dị qúa
          Thẩm phán ngồi trên chẳng giống người
           
          Mặt mày trơ trào rất vô hồn
          Lời nói phát ra thấy buồn nôn
          Không cho dân vào vì sợ ói
          Bởi lời vu cáo sẽ hoảng hồn
           
          Tòa xử công khai tới bảy người
          Ba hai(32) năm tù dễ như chơi
          Kèm thêm hai tám(28) năm quản chế
          Dưới ách cộng nô qúa tuyệt vời
           
          Phiên xử công khai rất nực cười
          Công an ngăn chặn khắp mọi nơi
          Xung quanh tòa án rào kín mít
          Bảo vệ an ninh cho mọi người
           
          Bản án trò hề rất giống nhau
          Những phiên xử trước giống phiên sau
          Bản án ghi sẵn để trong túi
          Móc ra cắm mũi đọc cho mau
           
          Bởi lũ trung ương ra lệnh rồi
          Ra tòa cho có lệ vậy thôi
          Ai đòi công lý đánh bắt hết
          Đảng cướp đừng mong chúng đền bồi
           
          Cướp nhà cướp đất cướp tự do
          Luật lệ là do chúng bày trò
          Nổi tiếng năm châu Hồ, Mao, Mác
          Cộng sản làm gì có Tự Do
           
          Cộng sản Việt Nam giống cộng Tàu
          Độc tài xử án y như nhau
          Ai nói sự thật đều bị bắt
          Tội ác trong tim chúng ngập đầu
           
          Xin một "Ngọn Nến" đốt cho người
          Thắp sáng niềm tin khắp mọi nơi
          Độc tài Cộng Sản sẽ tan biến
          Tự-Do-Dân Chủ tỏa rạng ngời.
           

                    Thanh Sơn -31.05.2011
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2011 10:03:09 bởi yenson >
          #50
            yenson 04.08.2011 01:19:06 (permalink)
            0
            Tôi yêu Gương Sáng Việt Nam

            Nguyễn Thùy

            Tôi không rõ
            Ngày xưa
            Các Bà Trưng, Bà Triệu
            Nhan sắc ra sao
            Uy dũng thế nào
            Cỡi voi trắng ngà
            Xông pha diệt giặc
            Rửa sạch thù nhà, đáp tròn nghĩa nước
            Ðể ngàn năm lịch sử chói lòa
            Gương các Bà
            Rạng rỡ đất trời Nam… Nhưng hôm nay
            Chính tôi đã thấy
            Qua báo chí, truyền thanh, truyền hình, Qua Net, qua blog, qua mail
            Hình ảnh các Bà
            Nơi cô gái nhỏ
            Mang tên Ðức Tiến.
            Cha vừa bị lũ Công an côn đô
            Ðập gảy tay, gảy cổ, phải bỏ mình nơi bệnh viện
            Tang chế còn mang
            Cô đã lên đường biểu hiện
            Gương sáng tiền nhân
            Nhụy Kiều, Trưng Trắc
            Quên thù nhà, đuổi giặc, yêu dân*….
            Cô là cô gái Việt Nam
            Xuân xanh vừa độ trăng rằm đang lên
            Dung nhan xinh xắn dịu hiền
            Tóc thề còn xỏa trên triền vai non
            Môi không son phấn mà hồng
            Mắt xanh ướt mộng trắng trong tuổi đời..
            Em không cỡi voi
            Mà đi bộ
            Em không cầm kiếm cầm gươm
            Tay không, chỉ khoác qua vai
            Dải vải màu vàng với dòng chữ đỏ
            Ghi to, ghi rõ : ‘Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam’
            (Má lúm đồng tiền
            Hàng răng trắng nõn
            Dáng thanh thanh kiều mị tuổi đôi mươi
            Dáng em sáng cả bầu trời
            Ai thấy.. không yêu !?)
            Mồm hô to :‘Ðả đảo giặc Tàu
            Ðả đảo lũ Hán Chệt xâm lăng

            Ðả đảo quân buôn dân, bán nước !’
            Mặc lũ cường đô, hung hăng, bạo ngược
            Em bình thản đi
            Lần lần từng bước,
            Bước nhẹ nhàng
            Mà rắn chắc, hiên ngang
            Bước nhu mì mà ngang tàng vững chắc
            Sau, trước, quanh em
            Hàng hàng lũ lượt
            Lớp trẻ đấu tranh, lớp già yêu nước
            Cùng hô vang :
            ‘Cút ngay quân xâm lược
            Hoàng, Trường Sa là của Việt Nam !’
            Năm lần liên tiếp
            Em xuống đường biểu dương lòng yêu nước
            Theo em từng bước
            Chàng phóng viên ngoại quốc Chụp hình, quay phim
            Tung lên mạng Net
            Thế giới được nhìn
            Tấm gương trung liệt
            Nhan sắc đậm đà
            Mắt trong xanh xua trời thu mộng
            Miệng môi cười sá kể phong ba… Ôi Em, Kim Tiến
            Em của tôi,Không, của tất cả mọi người
            Thơ tôi không hay nhưng lòng tôi ngưỡng phục
            Chí hùng anh, tấm gương sáng tuyệt vời
            Người con gái Việt Nam anh hùng, bất khuất
            Dòng sử xanh thắm mãi tuổi tên em.
            Tôi ngưỡng mộ em,
            Ðông thời xin em cho phép
            Ðược lên lời thỏ thẻ tiếng ‘Yêu Em !’.


            Nguyễn Thùy

             
            ____________
            *Trịnh Kim Tiến đã viết bài : ‘VN Quê Hương tôi : Nơi có nhiều đúa trẻ không có ngày mai’.
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2011 01:27:12 bởi yenson >
            #51
              yenson 05.08.2011 00:17:06 (permalink)
              0
              Vịnh bầy Thái Thú
               
              Giặc đã đến sân quyền thần cúi mặt
              Tham nhũng, gian manh, sợ giặc, hiếp dân
              Xúi dục côn đồ, cảnh sát, công an
              Đàn áp dã man những người yêu nước
              Chủ nghĩa ngu si xéo dày Tổ Quốc
              Hành xử như bầy Thái Thú Tàu ô
              Ghê tởm làm sao bè lũ Cộng nô
              Bán nước, buôn dân ăn trên ngồi trốc
              Trán bóng, mặt trơ không tim không óc
              Như lũ phường tuồng vô lại mỵ dân
               
              Cả nước vang lời thống hận, hờn căm!
              Đâu uy dũng, đâu hồn thiêng sông núi?
               
              Yên Sơn
              Tháng 8/2011
              #52
                yenson 07.08.2011 01:52:28 (permalink)
                0
                MƠ MỘT MÙA XUÂN
                 
                Nóng ơi nóng như chưa bao giờ nóng
                Mồ hôi tràn, tay vuốt mặt triền miên
                Sáng sớm nay chạy bộ quanh công viên
                Thấy cơn nóng phủ tràn trên hoa cỏ
                 
                Có lũ sóc trên cành lom lom ngó
                Tiếng chim kêu rời rạc ở chung quanh
                Thỉnh thoảng mới nghe tiếng gió phong phanh
                Như thủ thỉ với hàng thông im tiếng
                 
                Dòng sông gầy không thiết trôi về biển
                Thu mình giữa hai bờ đất lõm, lồi
                Nước trong veo soi rọi một mảnh trời
                Cao lồng lộng một màu xanh thăm thẳm
                 
                Lòng chợt mơ về những mùa xuân thắm
                Cỏ cây tươi vui, chồi lộc trĩu cành
                Con sông dậy thì dòng nước mông mênh
                Xuôi về biển reo vui đầu lượn sóng
                 
                Cảm khái thương về một thời bay bổng
                Khi tóc còn xanh, ý chí kiên cường
                Ước mơ một đời bảo vệ quê hương
                Nay rướm lệ trước giặc Tàu xâm lấn
                 
                Tóc đã bạc lòng uất hờn, căm phẩn
                Giận cho bầy thái thú Cộng nô
                Quê hương ơi! Đây còn trái tim khô
                Xin dâng hiến cùng toàn dân chống giặc
                 
                Hồn Tiên Tổ cùng uy linh trầm mặc
                Xin nhập vào những người trẻ hôm nay
                Để trong ngoài tay nắm lấy bàn tay
                Cùng đứng dậy reo “Mùa Xuân Nguyễn Huệ”
                 
                Yên Sơn
                Tháng 8/2011

                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.08.2011 04:09:29 bởi Viet duong nhan >
                #53
                  yenson 11.08.2011 05:31:45 (permalink)
                  0
                  Đồng Thanh Tương Ứng
                         (Kính ngưỡng mộ các nhà tranh đấu ở quốc nội lẫn hải ngọai)
                   
                  Sen, Lài nở rộ cả Đông,Tây*
                  Gío thoảng hương về khắp đó đây
                  Biến động xua đi quân độc ác
                  Thanh bình mang lại cảnh sum vầy
                  Phong trào đang gặp đà cao sóng
                  Khí thế còn bừng vút tận mây
                  Cơ hội ngàn năm mau nhập cuộc
                  Cùng nhau đứng dậy thắng phen này.
                   
                  Denver Colo. March 18th 2011
                  HC. Trần Minh Châu

                  R
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 20:44:15 bởi Viet duong nhan >
                  #54
                    yenson 13.08.2011 13:14:37 (permalink)
                    0
                    Hoàng Sa Nộ Khí Phú
                     
                    Ngựa cũ quen đường, 
                    Đĩ già lậm nết. 
                    Việc phế hưng mỗi thuở khác nhau, 
                    Mộng bá chủ bao đời y hệt! 

                    Ta thấy ngươi, 
                    Từ Đông Chu bị họa Thất Hùng, 
                    Đến Hậu Hán bị xiềng Tam Quốc. 
                    Đất Trường An thây chất chập chùng, 
                    Bờ Vô Định xương phơi chất ngất! 

                    Đã biết, 
                    Hễ gieo chinh chiến là kín đất đau thương, 
                    Nếu động can qua thì mịt trời tang tóc. 

                    Vậy mà sao, 
                    Chẳng lo điều yên nước no dân, 
                    Lại quen thói xua quân chiếm đất? 

                    Như nước ta, 
                    Một dải non sông, nam bắc chung giềng, 
                    Trăm triệu anh em, trước sau như nhất. 
                    Hoàng Liên, Tam Đảo, Hồng Hà, Cửu Long , là máu là xương, 
                    Phú Quốc, Côn Sơn, Trường Sa, Hoàng Sa là da là thịt. 
                    Máu xương đâu lẽ tách rời, 
                    Thịt da dễ gì chia cắt? 
                    Mà là liền tổ quốc phồn vinh, 
                    Mà là khối giang sơn gấm vóc. 
                    Người trăm triệu nhưng vốn một lòng, 
                    Tim một trái dẫu nhiều sắc tộc! 
                    Nữ nhi chẳng thiếu bậc anh hùng, 
                    Niên thiếu cũng thừa người kiệt xuất. 
                    Mười năm phục quốc, gươm Lê Lợi thép vẫn sáng ngời, 
                    Ba lượt phá Nguyên, sông Bạch Đằng cọc còn nhọn hoắt. 
                    Thùng! Thùng! Thùng! Liên hồi giục, trống Ngọc Hồi hực bước tiến quân. 
                    Đánh! Đánh! Đánh! Luôn miệng thét, điện Diên Hồng, vang lời sát thát. 
                    Ải Chi Lăng, Liễu Thăng chết còn lạc phách kinh hồn, 
                    Sông Nhị Hà, Sĩ Nghị chạy còn đứng tim vỡ mật. 
                    Thoáng thấy vó câu Thường Kiệt, Khâm Châu ngàn dặm, không còn bóng quỉ bóng ma,(1) 
                    Chợt nghe tiếng sét Đống Đa,Quảng Đông toàn tỉnh chẳng tiếng con gà con vịt. (1) 
                    Hùng khí dù dậy trời Nam, 
                    Nghĩa nhân lại tràn đất Bắc: 

                    Thương ngươi binh bại, tàn quân về còn cấp xe ngựa rình rang (2) 
                    Trọng kẻ trung can, hổ tướng chết vẫn được khói hương chăm chút.(3) 
                    Mạc Cửu đem quân lánh nạn, chúa ta vẫn mở dạ đón người, 
                    Hoa kiều mượn đất ở nhờ, dân ta vẫn chia cơm xẻ thóc. 
                    Phúc cùng hưởng khi mưa thuận gió hòa, 
                    Họa cùng chia lúc sóng vùi gió dập. 
                    Giúp các ngươi như kẻ một nhà, 
                    Thương các ngươi như người chung bọc! 

                    Thế mà nay, 
                    Ngươi lại lấy oán trả ơn, 
                    Ngươi lại lấy thù báo đức! 
                    Ăn đàng sóng, nói đàng gió, y như đĩ thúi già mồm. 
                    Lộn bề ngược, tráo bề xuôi, khác chi điếm già bịp bạc. 

                    Kéo neo tuần hạm, ào ào đổ bộ Hoàng Sa, 
                    Quay súng thần công, ầm ỉ tấn công Đá Bắc. 
                    Chẳng chấp hải qui, 
                    Chẳng theo công ước. 
                    Quen nết xưa xấc láo, giở giọng hung tàn, 
                    Lậm thói cũ nghênh ngang, chơi trò bạo ngược. 
                    Nói cho ngươi biết; dân tộc ta: 
                    Từng đánh bọn ngươi chỉ với ngọn giáo dài, 
                    Từng đuổi bọn ngươi chỉ bằng thanh kiếm bạc. 
                    Từng đánh Tây bằng ngọn tầm vông, 
                    Từng đuổi Nhật với thanh mác vót! 

                    Vì khát tự do mà uống nước đìa, 
                    Vì đói độc lập mà ăn cơm vắt. 
                    Sá chi tóc gội sa trường, 
                    Đâu quản thây phơi trận mạc. 
                    Hãy liệu bảo nhau, 
                    Nhìn thây Gò Đống mà liệu thắng liệu thua, 
                    Thấy cọc Bạch Đằng mà nghĩ sau nghĩ trước! 
                    Đừng để Biển Đông như Đằng Giang máu nhuộm đỏ lòm, 
                    Đừng để Hoàng Sa là Đống Đa xương phơi trắng xác! 
                    Nếu ngươi dựa vào hỏa tiển, phi cơ, 
                    Thì ta cũng có tuần dương, đại bác. 
                    So vũ khí, thì kẻ nhược người cường, 
                    Đọ trái tim, coi ai gang ai sắt? 

                    Thư hãy xem tường, 
                    Hoàng Sa hạ bút. 


                    K.T.L.


                    Chú thích: 

                    (1) Sử ghi: Khi Lý Thường Kiệt đem quân qua Khâm Châu, Liêm Châu, cũng như khi quân Thanh bại trận Đống Đa chạy về, thì dân Tàu vùng biên giới kinh hoàng chạy theo. “Từ Nam Quan về bắc hàng trăm dặm vắng tanh, không thấy bóng con gà, con vịt” 
                    (2) Sự kiện Lê Lợi cấp ngựa và lương thực cho tù binh quân Minh về nước 
                    (3) Sự kiên dân ta lập miếu thờ Sầm Nghi Đống hạ tướng của Tôn Sĩ Nghị)

                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2011 13:16:43 bởi yenson >
                    #55
                      yenson 19.08.2011 08:40:54 (permalink)
                      0
                      VIỆT NAM ƠI! TỔ QUỐC ƠI!
                       
                      Tổ Quốc ơi! Đây tiếng kêu từ sông núi,
                      Sục sôi trong tim tiếng mẹ gọi ngàn năm.
                      Tiếng tiền nhân liều chết cứu non sông,
                      Uống cạn chén hờn căm vì quốc nhục.
                      Với thời gian không vơi bầu máu nóng,
                      Hận Quê hương quằn quại gót xâm lăng.
                      Héo hắt tâm tư dằn vặt âm thầm,
                      Ôi quốc biến trong ta niềm uất hận!
                      Phạm Hồng Thái xưa, danh thơm bất tận,
                      Công chưa thành nhưng chí cả lưu danh.
                      Ta nào dám sánh mình trang hào kiệt,
                      Nhưng quốc thù trĩu nặng gánh trên vai.
                      Kìa Cairo niềm tin thời đại,
                      Kìa non sông loang máu lệ biển Đông.
                      Đồng bào ơi! Mộng lấp bể vá trời,
                      Hãy cùng nhau đứng dậy đi thôi.
                      Hỡi ai cùng khát vọng tự do,
                      Vá đi thôi dãy sơn hà rách nát!
                      Khiêng lên vai mảnh tổ quốc điêu linh,
                      Đứng lên đi cho đất mẹ phục sinh!
                      Đau dân tộc, đau quốc gia tan tác,
                      Thù xâm lăng thù bán nước tham quan.
                      Đôi vai gầy thề cứu lấy giang san,
                      Vì non sông đường gian khó đâu màng!
                       
                      Lê Chân

                      R
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2011 20:34:45 bởi Viet duong nhan >
                      #56
                        yenson 24.08.2011 13:07:45 (permalink)
                        0
                        Chừng Nào Hoa Sen Nở



                        Dạo:
                        Trời Phi đã nức hương lài,
                        Thương thay đất Việt đêm dài chưa tan.


                        Người muốn hỏi chừng nào hoa sen nở,
                        Để không còn xiềng xích đỏ trên vai.
                        Trời Phi châu đã sực nức hương lài,
                        Bao chế độ độc tài đang tan rã.

                        Nhưng đất Việt vẫn ngày thêm tơi tả,
                        Chốn đọa đày, dân vất vả lầm than,
                        Mấy mươi năm dưới nanh vuốt bạo tàn,
                        Cánh cửa nhỏ Thiên đàng chưa lần mở.

                        Người tự hỏi chừng nào hoa sen nở,
                        Cho mẹ già hết than thở ngày đêm,
                        Khóc cháu con: đứa chết lúc vượt biên,
                        Đứa trại cấm, đứa triền miên đói rạc.

                        Dân đen xơ xác,
                        Đám cầm quyền độc ác gian ngoa,
                        Vét tiền ra ngoại quốc sống xa hoa,
                        Nào "du học", nào sắm nhà, xây chợ.

                        Người khẽ hỏi chừng nào hoa sen nở,
                        Để dân lành trút bỏ bớt phiền lo,
                        Được đi về chốn thờ phượng tự do,
                        Chẳng phải chịu trò "xin cho" quái đản.

                        Đời với đạo cũng cùng chung kiếp nạn,
                        Bị cướp dần hết tài sản đất đai.
                        Dân cất tiếng kêu nài,
                        Máu lại đổ dưới bàn tay man rợ.

                        Người buồn hỏi chừng nào hoa sen nở,
                        Cho dân không phải bỏ xứ xa nhà.
                        Bao năm rồi không chinh chiến can qua,
                        Hàng xuất cảng vẫn toàn là thân xác.

                        Nhân phẩm Việt ngày càng thêm rẻ mạt,
                        Chữ tiết trinh đem bán chác chợ đời.
                        Lũ có quyền mải ngập mặt ăn chơi,
                        Dân thấp cổ khắp phương trời ở đợ.

                        Người khóc hỏi chừng nào hoa sen nở,
                        Để giang san của Quốc tổ Hùng Vương,
                        Không trở thành Tây Tạng hoặc Tân Cương,
                        Thân mất nước nẻo đoạn trường trôi giạt.

                        Lãnh thổ Việt, đất con Hồng cháu Lạc,
                        Đã bán dần cho lũ giặc Bắc phương.
                        Ngư dân mình kiếm sống giữa đại dương,
                        Bị chúng giết, xác tàn nương sóng vỡ.

                        Người lại hỏi chừng nào hoa sen nở,
                        Cho non sông rạng rỡ bóng cờ vàng,
                        Tháng Tư về quét sạch hết màu tang,
                        Dân được thấy cửa Thiên đàng rộng mở.
                                                   x
                                             x          x
                        Cánh hoa đó sẽ có ngày rộ nở,
                        Khi người dân chẳng còn sợ bạo quyền,
                        Nắm tay nhau cùng can đảm đứng lên,
                        Quyết tranh đấu dựng lại nền dân chủ.

                        Cành sen Việt, dù bao năm héo rũ,
                        Vẫn kiên trì qua giấc ngủ gian nan,
                        Vẫn lất lây trong đau khổ ngút ngàn,
                        Vẫn đợi nắng về xóa tan bóng tối.

                        Xương trắng người vô tội,
                        Đã thành phân vun bón cội hoa gầy,
                        Để từng phút từng giây,
                        Trong tuyệt vọng, âm thầm cây trổ nụ.

                        Dòng nước mắt tưới trên mồ vô chủ,
                        Thác máu đào tuôn đổ suốt ngày đêm,
                        Đã thấm vào ao nước nhỏ bình yên,
                        Giọt nối giọt, nuôi chồi thêm lớn mạnh.

                        Hận vong quốc bao năm dài canh cánh,
                        Nỗi oan khiên bất hạnh của muôn nhà,
                        Sẽ trở nên tia nắng ấm ngọc ngà,
                        Đánh thức dậy cành hoa đang trăn trở.
                                                   x
                                             x          x
                        Xin cứ hỏi chừng nào hoa sẽ nở,
                        Nhưng nếu người chẳng còn nhớ biển Đông,
                        Vì sao mình phải khoác áo lưu vong,
                        Hoa có nở cũng tàn trong uất hận.
                         
                                       Trần Văn Lương               
                        Cali, đầu mùa Quốc Hận 4/2011

                        R
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2011 18:28:38 bởi Viet duong nhan >
                        #57
                          yenson 25.08.2011 08:12:08 (permalink)
                          0
                          Quê Hương và Chủ Nghĩa
                          Nguyễn Quốc Chánh
                          (Gửi tuổi trẻ Việt Nam)


                          Em hãy ngồi xuống đây
                          Anh kể câu chuyện này
                          Trên cánh đồng cỏ cháy
                          Ngậm ngùi như khói bay

                          Con ngựa già một đời
                          Chưa thấy được ngày vui
                          Mắt mỏi mòn trông đợi
                          Những mầm cỏ xanh tươi.

                          Đã bao nhiêu năm rồi
                          Hướng nhìn về xa xôi
                          Tâm tư đau nhức nhối
                          Cuộc đời vẫn nổi trôi

                          Em nhìn về tương lai
                          Cố dấu tiếng thở dài
                          Mắt dường như ngấn lệ
                          Đâu phải vì khói cay?

                          Em thấy đó, trên đường đi không đến,
                          Quê hương đau, chồn cáo vẫn nghênh ngang
                          Những con thú người nhảy múa kiêu căng
                          Ngửa mặt hú một bài ca chủ nghiã.
                          Ngôn ngữ văn nô, đỉnh cao trí tuệ,

                          Chủ nghiã dạy em, thù hận hờn căm
                          Chủ nghiã dạy em, độc ác bất nhân
                          Chủ nghiã dạy em, lọc lừa xảo trá
                          Chủ nghiã dạy em, dối gian trăm ngả
                          Chủ nghiã dạy em, bội phản vong ân
                          Chủ nghiã dạy em, giết chết lương tâm
                          Chủ nghiã dạy em, vô thần đấu tố
                          Chủ nghiã mù, rước voi dày mả Tổ
                          Chủ nghiã ngu, thờ đồ tể ngoại bang
                          Chủ nghiã bưng bô, xây dựng thiên đàng
                          Chủ nghiã lừa em, những con bò sữa
                          Chủ nghiã bất lương, ma cô nhà chứa
                          Chủ nghiã tú bà, dụ dỗ thơ ngây
                          Chủ nghiã cò mồi, vơ vét luôn tay
                          Chủ nghiã cai thầu, bán buôn Tổ-Quốc
                          Chủ nghiã lưỡi câu, móc mồi dân tộc
                          Chủ nghiã bịp lừa, bánh vẽ tự do
                          Chủ nghiã cá ươn, tư tưởng vong nô
                          Chủ nghiã chết đi, Quê Hương vẫn sống

                          Ai nhân danh hạnh phúc
                          Thứ hạnh phúc ngục tù
                          Ai nhân danh dân chủ
                          Thứ dân chủ si ngu
                          Ai nhân danh chân lý
                          Thứ chân lý đui mù

                          Bao nhiêu năm, ai nhân danh chủ nghiã,
                          Tự-Do xích xiềng, Dân-Chủ dối gian
                          Mác-Lênin, đâu phải người Việt Nam!
                          Sự thật đó có làm em đau nhói?
                          Vẫn chập chờn lượn bay bầy quạ đói
                          Chồn cáo kia có rình rập trước sau

                          Ngẩng mặt cao và đừng sợ đớn đau
                          Đứng lên em bằng tâm hồn biển động.
                          Em đứng lên như đại dương dậy sóng
                          Tiếng sét thần tuổi trẻ nổ ầm vang
                          Những tượng hình, chủ nghiã, phải tiêu tan
                          Cây Dân-Chủ bừng lên ngàn sức sống,

                          Em bây giờ khôn lớn
                          Mắt rực lửa yêu thương,
                          Biết đâu là sự thật
                          Em tìm thấy con đường.
                          Tự-Do sẽ nở hoa
                          Trên quê hương khốn khó

                          Anh như con ngựa già
                          Vẫn cúi đầu kiên nhẫn
                          Đốt những đám cỏ khô
                          Dọn đường cho em đi làm lịch sử

                          Nguyễn Quốc Chánh
                          Saigon


                          R
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 31.08.2011 18:22:38 bởi Viet duong nhan >
                          #58
                            yenson 27.08.2011 22:47:02 (permalink)
                            0
                            HỜN CĂM
                            Nhân đọc bài báo với hình ảnh quân Trung Cộng
                            đang chuyển quân tới biên giới Việt Hoa.
                             
                             
                            Thấy lũ giặc đang dương oai diệu võ
                            Máu trong tim rần rật khắp châu thân
                            Này công dân ơi Tổ Quốc đang cần
                            Mau đứng dậy hỡi con Hồng cháu Lạc

                            Đuổi Thái Thú đi trước khi chống giặc
                            Hận An Dương Vương sử sách rành rành
                            Còn đợi gì không quyết liệt đấu tranh
                            Khi thế giặc đang lăm le trước ngõ
                             
                            Gương Áo Vải Lam Sơn còn tỏ rõ
                            Chỉ mười năm tiêu diệt sạch quân Minh
                            Bạch Đằng Giang hàng vạn xác quân Thanh
                            Ngời sử sách rạng danh Trần Hưng Đạo
                             
                            Giặc phương Bắc như phường chồn lũ cáo
                            Gươm Quang Trung máu còn nhuộm ròng ròng
                            Gã họ Tôn nuốt nhục chui ống đồng
                            Cùng giặc Mãn thoát thân về phương Bắc
                             
                            Hồn Tiên Tổ nặng lời nguyền Sát Thát
                            Phò hộ cháu con quét sạch giặc thù
                            Mãnh dư đồ bền vững với thiên thu
                            Khi lông ngỗng, Mỵ Nương không còn nữa

                            Yên Sơn
                            Cuối tháng 8/2011

                            #59
                              yenson 02.09.2011 06:57:18 (permalink)
                              0
                               Hoa Lài Việt Nam
                                      (Tặng đồng bào quốc nội và Tuổi trẻ VN)
                               
                              Việt gian cộng sản độc tài
                              Xuống đường cách mạng Hoa Lài bạn ơi!
                              Dịp may hiếm đến trong đời
                              Phá tan xiềng xích chuyển dời nghiệt oan
                              Đứng lên tuổi trẻ Việt Nam
                              Đáp lời sông núi cứu dân cứu mình!
                              Xuống đường giữ vững niềm tin
                              Giải trừ quốc nạn biểu tình nơi nơi
                              Tự Do - Dân Chủ sáng ngời
                              Nhân Quyền tất thắng người người mừng vui!
                               
                              Duc H. Vu 2/27/2011
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 76 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9