Bún cá Quy Nhơn trên xứ người Tháng này, dân đi câu ở Houston bắt đầu câu được cá thu ảo. Không cần phải đi xa, hay chạy tàu ra khơi như dân chuyên nghiệp. Hầu hết ở đây, người ta đi câu như một cách thư giãn.
Cuối tuần chỉ cần vác cần, mua ít mồi tôm hoặc cá, lên xe tới bờ biển Galveston, hay freeport, vậy mà cá thu hoạch nhiều khi ăn không hết.
Hoa dại từ vườn nhà.
Tới khoảng tháng 8-9 là rộ mùa cá lù đù. Hầu như ai cũng biết cá lù đù ướp muối xả chiên lên, dầm nước mắm ớt tỏi ăn rất bắt cơm. Có khi nhiều quá, ăn không hết thì làm khô cá đù đề dành ăn quanh năm.
Món khô này làm mồi nhậu rất bắt. Bạn bè tới chơi, chỉ cần nướng vài con cá lên, xé nhỏ. Chưa hết, ra vườn hái thêm nắm rau mùi, quơ vội trái dưa leo đang còn lủng lẳng trên giàn, đem vô rửa sơ cắt sợi, trộn nước mắm, ớt tỏi, nặn thêm chút chanh. Ố là la, vậy là bạn đã có một đĩa mồi thơm ngát, ngon lành cho đám bạn nhậu. Đây là đặc sản Texas, mà rất nhiều khách phương xa khi tới viếng Houston, vẫn muốn mua một ít về làm quà cho bạn bè.
Có lẽ ít ai biết, cá lù đù đen (cũng là cá đù, nhưng da đen hơn một chút) làm chả là ngon số một. Loài cá này tới mùa nhiều vô kể nên nó bình dân, mộc mạc hơn cá thu nhiều, như thôn nữ miền quê sánh với tiểu thư thành thị. Nhưng gì thì gì, món chả cá làm bằng cá thu ảo, hay cá đù đen thì vẫn là món ngon khó quên với tất cả mọi người.
Thuở mẹ chồng còn sanh tiền, được vài lần thấy mẹ làm, mùi vị rất ngon nên tôi để ý học. Mà thật ra cũng rất đơn giản, nên sau này câu được cá tôi hay làm chả ăn, vừa tươi ngon, lại tốt cho sức khoẻ. Giờ đây món này đã có một vị trí thường xuyên trong thực đơn của gia đình.
Chả cá thu vừa chiên xong, còn nóng hôi hổi.
Cá đem về, fillet hai bên má, dùng muỗng nạo thịt ra, thêm chút nước muối pha loãng, tiêu, tỏi, rồi dùng dùng tay nhồi đều cho nhuyễn. Sau vài phút, cảm giác khối cá nặng tay, dẻo quẹo là đã xong.
Muốn nêm thêm nước mắm, bột ngọt, bột nghệ, rau thì là băm nhuyễn, hay mặn lạt thì tùy theo khẩu vị của mỗi người. Chả cá ăn với cơm, cuốn bánh tráng rau sống đều ngon, nhưng tôi thích nhất vẫn là món bún cá.
Chả cá chiên thái mỏng.
Nhớ hôm về Quy Nhơn, khi bác tài ngừng xe ở một quán ăn nhỏ, gần Cầu Đôi, nghe bác quảng cáo món bún cá đặc sản nổi tiếng vùng này, mẹ con tôi kêu thử: "Cho hai tô bún cá đi em". Ngay lập tức, cô bé chạy bàn gọi với vào bên trong: "Hai tô bún ké". Trời đất, lâu lắm mới nghe lại được giọng nẫu Bình Định, nghe mới thân thương làm sao.
Con gái tôi thì khúc khích cười vì giọng nẫu này, cháu chưa từng nghe qua bao giờ. Sau này về lại Mỹ cứ nhắc mãi, nhất là mỗi lần nhà nấu bún cá, cháu lại ghẹo: "Mẹ ơi, cho con tô bún ké, một lon cô ke cô le". Giọng cháu ngọng nghịu, nghe thấy thương hết sức.
Tô bún cá ở Quy Nhơn lần đó ngon ơi là ngon. Lát cá thu thịt trắng tinh, thêm vài lát chả vàng rượm trên mặt, mùi thơm hành ngò, vị cay ớt chỉ thiên, vị ngọt của cá tươi. Đã lâu lắm rồi mà mùi vị vẫn còn đọng lại trong trí nhớ.
Hôm nay, xứ người mời bạn một bữa bún cá nghen. Nhớ khi ngồi vào bàn phải nói tiếng nẫu với tôi đó. Biết tại sao không? Khi ăn bún cá mà nói chuyện giọng nẫu, bảo đảm tô bún sẽ có hương vị, thơm ngon hơn rất nhiều, sẽ đặt sệt hương vị bún cá Quy Nhơn trong ký ức. Bạn đừng cười, tôi nói thật đấy, bạn thử đi!
Mời các bạn cùng thưởng thức!
Nào, xin mời, chúng mình cùng cầm đũa.
Ấy khoan, bạn cần thêm gì? Bạn muốn thêm ớt, thêm chanh? Hãy chờ, tôi ra vườn chốc lát, sẽ có ngay.
À! Mà hình như mình vẫn còn thiếu gì. Chậc! Đây, bia của bạn, bia tôi, ta hãy cùng nâng ly, cầm đũa. Nào mời!
Nhớ nói tiếng nẫu nữa nghen... Xem ra, niềm vui thật đơn giản, phải không bạn hiền!
Thân ái.
Quinhơn11