Trên xứ người, thức ăn thịt, cá, gà, vịt ê hề, nhìn đâu cũng thấy. Nhưng tìm được mùi vị quê nhà mới là chuyện khó.
Chậu rau đắng trong vườn nhà. Hôm nay ra vườn, thăm lũ rau cải, xem sức khỏe chúng nó thế nào. Mấy hôm nay Houston nắng gắt, thời tiết này phải chăm sóc tưới tiêu kẻo các em chết khát. Đây đó rải rác những chàng rau giang hồ không mời mà tới. Chúng cứ tha hồ mà phát triển, chỗ nào hàng phòng thủ không chặt chẽ là các chàng lấn đất, chiếm sân ăn hiếp chủ nhà. Lũ càng cua là mạnh nhất, có mặt trên từng cây số. Kế đến rau sam, rau sâm đất, dền cơm... cũng không chịu kém chị, thua anh.
Tuy nhiên cũng không tệ, lâu lâu chịu khó gom chúng lại, nấu được nồi canh tập tàng. Canh này nấu với thịt ghẹ xanh (blue crab) là ngon bá cháy.
Cua mới câu về. Houston gần biển, nên cua cá tôm rất nhiều và rẻ. Nhất là ông xã xệ nhà tôi có thú đi câu, hết cá tới cua, nên đồ biển nói chung không cần phải mua. Có hôm câu được nhiều cá thu, ăn không hết đem làm mắm cá thu cũng rất ngon.
Tuy nhiên món mà tôi thấy thông dụng nhất là cua xanh (ở Việt Nam gọi là ghẹ). Có khi nhiều quá, luộc hay rang muối ăn riết rồi cũng ngán, nên tôi thường gỡ thịt để dành trong tủ đá ăn dần.
Canh rau tập tàng nấu với thịt cua nóng hổi. Ghẹ xanh làm được nhiều món ngon lắm, nào là nấu soup măng cua, chả giò, bún riêu, cơm chiên... Nói chung món gì cho thịt cua vào cũng có mùi vị đặc biệt. Vậy nhưng, dễ dãi, bình dân nhất vẫn là dùng để nấu canh với rau trong vườn. Canh rau muống, rau dền, rau mồng tơi, bù ngót, bầu, mướp, bí... đều thích hợp khi nấu với thịt cua.
Canh nấu xong còn nóng thêm chén nước mắm nguyên chất, dằm trái ớt thật cay, thì khỏi phải nói, thơm ngon hết
biết. Không khỏi vét nồi.
Mắm cá thu chưng cùng thịt ba rọi. Hôm nay xin mời các bạn cùng Quy Nhơn dùng bữa cơm đạm bạc con nhà nghèo nghen. Canh tập tàng kiểu Texas đây, gồm đủ loại rau dại trong vườn. Kể ra xem nhé: dền cơm, rau sam, rau sâm đất, rau muống, bù ngót. Thêm thịt cua nấu chung, bỏ vào nồi vài trái ớt. Ui chu cha! Vừa ăn vừa hít hà nè.
Giới thiệu thêm đĩa mắm thu chưng với thịt ba rọi bằm nhỏ. Cá thu đi câu về, tự nhà muối lấy, có thể không ngon bằng những người chuyên nghiệp. Nhưng "của một đồng công một lượng" đấy bạn ơi. Bảo đảm thơm ngon, không có hóa chất độc hại. Của quý đó nghen, có tiền cũng không mua được.
Mâm cơm rau mắm mang hương vị quê nhà. Đời sống tự nó đã quá phức tạp, nếu mình đơn giản hoá nó được thì sẽ tìm thấy vô số niềm vui, chẳng cần phải thật giàu. Không tin ư? Bạn hãy thử đi!
Có thể những bạn sống ở trong nước chưa từng nghỉ đến đều này, hoặc có khi không thể hiểu vì chưa trải qua. Phải sống một nơi không phải quê hương mình, lấy thân trải nghiệm, mới thấy nỗi nhớ day dứt, thiết tha đến dường nào. Cái mà người xa xứ thiếu không phải vật chất, mà là mùi vị quê hương, là màu kỷ niệm chập chờn trong ký ức.
Cho nên cứ phải:
chiều chiều ra đứng ngõ sau...
Hay:
chiều chiều lại nhớ... chiều chiều...
Quinhơn11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2011 02:13:12 bởi Ct.Ly >