Câu Lạc Bộ TRI ÂM
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 72 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 1076 bài trong đề mục
Phù vân 14.06.2011 03:34:16 (permalink)
0



 
 





                http://www.box.net/shared/addfangy3ed0vkhust9v



TIẾNG ĐÀN

thơ Phù Vân _ diễn đọc Dzuylynh


cung bậc thang âm trở mình
lặng thinh tiếng tơ đồng vò võ
ngõ ngách âm giai luồn khuy áo . đánh tráo thời gian, tiếng ho khan âm âm đáy vực
ngọn nến nằm mở mắt cười mặt trời thiếu nắng
mùa đông khẳng khiu treo trên vách mây ơ thờ, cao lên cao lên câu thơ nhạt tẻ
thấp xuống thấp xuống một nửa vầng trăng nụ cười lệch giọng
gió vỡ hoa sóng mi thứ sáu huyền cầm đơn . lạnh . tiếng đàn vỗ về khúc hồ trường mang mang
hồng đào gỗ mục . sáu sợi dây căng như cồn ngực em thở hắt thốc tháo trên vai người rũ rượi
sáu sợi tóc buộc thắt gút khúc thiền ca nâu sẫm . lục căn .
lăng xăng tâm thức ngủ gục, nổi trôi hỉ nộ sân si ái ố tham . trang kinh vỡ . tiếng mõ nứt . em .
chừng nào mắt môi mục ruỗng
chừng nào thu ba cạn nguồn
tiếng đàn ơi ...
câu kinh học hòai không thuộc
câu kệ đọc mãi chưa thông
nụ cười hồng mỏng như cuộc trần buồn . buồn suông .
gác chèo lên lá, gác thuyền lên cánh buồm . buông .
trở về trở về
chân cầu nước cuộn , lăn trong cơn lốc bầy âm thanh huyễn .
người nhạc sỹ cười một mình với dư âm những bài thiền ca
là thinh lặng
là vô ngôn
là cúi đầu nghe tiếng hát chạy ngược về huyền thọai
sợi tóc chẻ đôi rơi sóng sánh . cà phê . quán lá . khói thuốc .tay vàng .đêm nguyệt tận .
tiếng đàn hoang . mưa trong mắt biển .
lời ru . câu kinh . giấc ngủ . tỉnh thức . ánh sao đơn .
cành hoa tím . bờ cát mịn .dấu vẽ nguệch ngọac . khan .
viên sỏi nhặt người vất xuống thềm trăng một nửa .em .một nửa tôi
dòng sông hát , xưa tan .
hạc trắng . chân trời . bậc cao ươm đỉnh núi,
bậc trầm chôn đáy sông
tiếng đàn, tiếng đời . tiếng em, tiếng anh . thỏang .
tiếng đàn màu chàm, tiếng đàn màu lam ngọc .
tiếng đàn màu thời gian ...
tiếng đàn
nhặt
khoan
tiếng đàn cười một mình .
mật ngôn


half moon bay Jan.8.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 04:35:44 bởi Ct.Ly >
#31
    triart 14.06.2011 10:56:50 (permalink)
    0

    Bố Lynh khoái làm Kim Trọng koi chừng có ngày phù mỏ mà hỏng hỉu tại sao nha.

    Kiều Tri Âm và ông Tư Kim Trọng


           Con Ma nhỏ ui,Anh Tư Vô thường và con Ma nhỏ chứ hỏng phải Ong tư Kim Trọng ,Ong Tư nói dzậy nà sợ lun ConManho :



    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/144768C4695C471FBB46F5A4269007EC.jpg[/image]

    ***




    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/E429C903CCA74672ADAC801E030820BB.jpg[/image]

    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/28881E4F2F4C401C9AD480CD6122E53A.jpg[/image]



              
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2011 11:02:32 bởi triart >
    Attached Image(s)
    #32
      dzuylynh 14.06.2011 15:18:59 (permalink)
      0
       
                                  THIỀN CA
       
                                                                


       


                                                                                                     VÔ THƯỜNG


       

                                                                                                       Sáng Tác & Trình Bày : Dzuylynh


       


                                        http://www.box.net/shared/io802dstfgulluxmcsie
                                                                                                              

                                                    
                                                                                                
                                                                                       
                                                                                                        
                                             
                                               
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 04:36:34 bởi Ct.Ly >
      #33
        dzuylynh 15.06.2011 03:57:35 (permalink)
        0
         
         
         
         

        HOA DUYÊN
         
        thơ : Ngã du Tử_phổ nhạc & trình bày : Dzuylynh
         
         
        mây nước quê người chân bước qua
        một vùng xanh ngát đến xa xa
        chiều nghiêng vóc ngọc đôi bờ gọi
        mây trắng về đâu...chợt nhớ nhà
         
        nhiệm mầu hoa nở bên bờ cỏ
        thanh thản làm sao một đóa vàng
        dìu dịu làn hương vương trước gió
        dặt dè từng bước rất nhặt khoan
         
        nhởn nhơ bước nhỏ dăm vòng lượn
        mất hút vào không một dấu nhòa
        sợi nắng cuối ngày giăng giăng lụa
        đọng lại ân tình trên cánh hoa
         
        ngẩn ngơ một đóa hiền như ngọc
        khép nép bên đời đứng lặng yên
        thỉnh thỏang đùa vui cùng gío nhẹ
        tặng người tôi gọi đóa Hoa Duyên...
         
         
        SaigonNgãduTử.ThảovânAmvôthườngDzuylynh_June.14.2011
         
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 23:00:52 bởi dzuylynh >
        #34
          SongHuong 15.06.2011 05:38:43 (permalink)
          0
          Tình cờ lượm được bài này, SH cảm nhận bài viết đây tính nhân văn, gởi lên đây cho bà con xem.

          Bữa Tiệc Đêm Trong Nhà Vệ Sinh

          Chị là Oshin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn..

          Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo : "Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không?". "Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi". Ông chủ ân cần:" Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé".

          Chị mang theo con trai đến. Đi đường nói với nó rằng :" Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm". Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích.

          Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách : "đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ"… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay.
          Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với Con :" Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu!" Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn "căn phòng dành cho nó" thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình.

          Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng:" Không biết nó đã chạy đi đằng nào…". Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm… Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: "Cháu nấp ở đây làm gì ? Cháu biết đây là chỗ nào không ?" Thằng bé hồ hởi : "Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ!"

          Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: "Con hãy đợi ta nhé". Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khác đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một chút thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự… Thằng bé mở cửa… Ông bước vào: "Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé".


          Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ… Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ… Tất cả đều thật chân thành, ấm áp!

          Nhiều năm tháng qua đi… Cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội. Nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào.

          Sưu tầm.
          #35
            triart 15.06.2011 07:03:43 (permalink)
            0
             

             Nhân" NGÀY CỦA CHA" triart chia sẽ với các bạn lòng Thành Kính tỏ ơn-tưởng niệm

             KÍNH DÂNG ĐẾN QUÝ CHA



            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/398EE0990EAB49BA800A823480D6BA20.jpg[/image]

            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/F45FDA33177D43358D001970ED4CEC96.jpg[/image]
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 07:05:06 bởi triart >
            Attached Image(s)
            #36
              Phù vân 15.06.2011 08:40:37 (permalink)
              0
               
               
              LÂM NGỐ
              TIẾP THEO
               
              PHẦN 1+2 _ CHƯƠNG HAI
               
               
              Nguyên tác : FORREST GUMP
              Tác giả : Winston Groom_ Chuyển ngữ : dohop_ diễn đọc Dzuylynh

              Hàng triệu ấn bản tiếng
              Anh đã được bán sạch sẽ!
               


              Bóng chày = baseball
               
              Gáo = Ông Gáo, Mister Bryant. Có thể ông Gao là viện phó hay viện trưởng hay huấn luyện viên túc cầu của một trường Đại Học nổi tiếng, ngưỡng mộ tài chơi banh của Ngô Lâm. Ông Gáo khoái Ngô Lâm gọi ông ta là “Gấu”.
               
              Nủ-Ướt = Nữu Ước, Thành Phố New York của Hoa Kỳ
               
              Phố-Mã-Tà = Flomaton, tên một thành phố nhỏ ở Hoa Kỳ


              v.v... Nhấn ở đây để đến trang chú thích






              Lâm và Duyên ngày còn nhỏ

              (Phần 1, Chương 2) 
               
               Buổi tiệc dành cho đội túc cầu Toàn Tiểu Bang sẻ đượt tổ chức tại một phố nhỏ tên là Phố-mã-tà, ông Té nói là để “thay đổi bầu không khí” và  đi qua mấy đường rày se lửa là tới.  Chúng tui đi bằng se buýt – có khoản 5, 6 đứa tụi tui là ngừi trong vùng mà được giải thưởng – và tụi tui được điệu lên xe tới Phố-mả-tà. Khoản 1, 2 tiếng nửa chúng tui mới tới nơi mà chiếc se buýt hổng có phòng L., tức là chổ để… đái, mà tui đã uốn 2 ly nước đá nhận trước khi đi, bởi dậy mà khi tới Phố-mả-tà tui thiệc sự là đã góa mắc đái.

              Tiệc được làm tại một giảng đường của Trường Trung Học Phố-mả-tà, và khi tụi tui dô trỏng rồi, tui dà mấy thằng nửa đi kiếm phòng L.. Hổng hiểu sao, khi tui kéo phẹc-ma-tuya quần xuống, cái đồ kéo dính dô cái vạt áo xơ-mi nên hổng kéo nó suống được. Sau nhiều lần thử giúp tui, một thằng tốt bụng của một trường khác (là đối thủ của tụi tui) chạy ra ngoài kiêu ông Té, rồi ông Té vô phòng L. cùng dới 2 tên khủng bố. Một trong hai tên khủng bố nó là cắch duy nhức để mà kéo phẹc-ma-tuya xuống là xé nó ra làm hai. Lúc này, ông huấng liện diên, ông Té chống nặnh rồi nói, “bộ hai anh nghỉ là tui sẽ cho cậu ta ra bàng tiệc dới cái phẹc-ma-tuya mở banh khoai lang khoai mì ra ngoài hay sao? Hai anh có biết là mọi ngừi sẻ có cái cảm nghỉ thế nào dìa đội banh của chúng ta hông?”  Rồi ổng quay dìa phía tui và nói, “Lâm, chắc là em chịu khó nín tè cho tới khi xong tiệc nha, rồi chúng tui sẽ tìm cách mở phẹc-ma-tuya cho em – Em thấy được chứ?”  Và tui gật đầu, bởi dì tui hổng biết làm cắch nào khác, nhưng tui tưởng tượng ra được là tui sẻ có một buổi tối rất dài, dài lắm.

              Khi tụi tui ra ngoài và đi tới giảng đường có cả hàng triệu ngừi đang ngồi ở bàn, nói cười và vổ tăy khi chúng tui bướt ra. Tụi tui được sếp vô một cái bàn dài trên sân khấu trước mặc mội ngừi, dà nhửng dì tui sợ nhức dìa buổi tối dài đăn đẳn đả trở thành hiện thực… Có vẻ như là ai ai củng đứng dậy phác biểu – ngay cả mấy anh chị bồi bàn, và cái ông gác cổng củng phác biểu.  Tui ước gì có má tui ở đây, bởi vì má có thể giúp tui, nhưng bây giờ má đang ở nhà vì bị cúm.  Rồi cuối cùng củng tới lúc chúng tui được trao giải thưởng, đó là những trái banh cà na óng ánh như vàng 18 ka-ra, và khi tên của tụi tui được kiêu, tụi tui thêo thông lệ là tiến đến mi-cờ-rô để nói “cám ơn,” nhưng ngừi ta củng nói nếu ai muốn nói gì thiêm thì nói, và nhớ là nói ngắng gọn để chúng tui có thể ra khỏi giảng đường trước khi thế kỹ này chấm dứt.

              Hầu hết mọi ngừi đả nhận được phần thưởng và nói “cám ơn,” rồi tới phiên tui. Ai đó ở mi-cờ-rô kêu “Ngô Lâm,” hổng biết tui nói cho bạn nge chưa, tui họ Ngô, tui đứng dậy rồi tiến tới và ngừi ta trao giải thưởng cho tui. Tui ghé dô mi-cờ-rô rồi nói, “Cám ơn quý dị”, rồi mọi ngừi bắt đầu reo dui om xòm, dổ tay thật lớn và tất cả cùng đứng dậy. Tui nghỉ là ai đó đả nói trước dới họ là tui thuộc loại hơi ngố ngố hay sao đó cho nên ngừi ta đặc biệt tử tế dới tui.  Nhưng tui quá đổi ngạc nhiên trước tấm lòng tốt của mọi ngừi, tui hổng biết phải làm sao, cho nên tui cứ đứng đực mặt ở đó. Rồi ai cũng im lặng chờ nge tui nói, cái ông coi cái mi-cờ-rô mới bước tới hỏi tui muốn nói gì thêm hông. Và tui nói, “Tui phải đi đái.”

              Mọi ngừi dà quang khắch hổng nói gì hết trong một lúc, rồi họ bắc đầu nhìn nhau, rồi họ thì thầm nho nhỏ gì đó, rồi ông Té lên sân khấu vịn tay tui rồi dìu tui dìa chổ ngồi. Thời gian còn lại của buổi tiệt, ông Té phải liếc nhìn tui luôn, nhưng ngay sau khi bửa tiệc chấm dức, ông Té dà hai tên khủng bố đưa tui lại phòng tắm và xé banh cái phẹc-ma-tuya guần giùm tui, phải nói là tui làm được một xô đầy luôn!

              “Lâm,” huấn liệng diên Té nói sau khi tui tè xong, “tui phải công nhận là em có cách nói chuyện có duyên khác thường thiệc!”

              Và năm kế tiếp hổng có dì đặt biệt lắm, ngọai trừ ai đó tung ra lời đồn là có một thằng ngố trong đội túc cầu Toàn Tiểu Bang cho nên có một đống thơ gửi tới tui từ khắp nơi trong nước. Má gom hết mấy lá thơ lại rồi đóng và dán lại trong một cuốn an-bum thiệt bự.  Một hôm, có một gói gòa gửi tới tui từ Thành Phố Nủ Ướt trong đó có một trái banh chầy hay banh bết-xờ-bô gì đó chính hiệu con nai vàng của đội banh chầy Thành Phố Nủ-Ướt, tòan bộ cầu thủ trong đội banh chày nổi tiếng của Mẻo này ký tên dô trái banh và tặng tui. Đó là đìu quý nhức xảy ra cho tui từ trước tới bây giờ!  Tui quý trái banh đó như là một thỏi vàng ròng, cho tới một hôm khi tui tung banh chơi ở trong sân nhà thì có một con chó thiệt là bự phóng tới chụp trái banh từ trên không rồi gặm và nhai trái banh thiệc ngon lằnh. Nhửng chiện giống như dậy luôn xảy ta dới tui.


              Một hôm, huấng liện diên Té kiêu tui rồi đưa tui đến văng phòng hiệu trưởng.  Trong phòn có một ông từ trường Đại học, ổng bắc tay tui rồi hỏi tui có bao dờ nghỉ đến chiện chơi túc cầu ở đại học không. Ổng nói là ngừi ta đả “theo dỏi” tui trong xuốc thời giang qua.  Tui lắt đầu, bởi dì tui đả hổng nghỉ đến chiện đó.

              Ai củng có vẻ kính nể ông này, ai củng cúi đầu, khúm núm dạ thưa, kiêu ổng là “Ông Gáo.” Nhưng ông Gáo biểu tui cứ kiêu ổng là “Gấu,” mà tui nghỉ là cái tên này tức cười thiệc, ngọai trừ là tui công nhậng ổng có phần nào giống con gấu. Ông Té cho biết là tui hổng phải là học sinh thông minh nhức, nhưng mà ông Gấu nói là ổng sẽ có cách giúp tui đặc biệc trong việc học ở đại học, bởi dì hầu hết mấy cầu thủ đang chơi cho đội banh của trường đại học cũng hổng có thông minh hơn tui nhiều. Một tuần sau, ngừi ta cho tui làm một bài tét dới nhửng câu hỏi hóc búa hóc kiềm gì đó tui chưa hề thấy bao giờ. Sau một hồi ngồi dới bài tét tui thấy buồn ngủ nên ngủ luôn hổng làm thêm câu nào nửa.

              Hai ngày sao, ông Gấu tới trường nửa và tui được mời tới văng phòng hiệu trưởng cùng dới huấn liện diên, ông Té.  Mặt ông Gấu thiệc là bí xị thê thảm thiết, nhưng ổng vẫn nói chuyện nhẹ nhàng dà tử tế; ông Gấu hỏi tui có phải tui đả cố gắng hết cở trong cái tét đó không. Tui gậc đầu, ông hiệu trưởng trợn mắt nhìn tui, rồi ông Gấu nói, “Thôi thì… Thật đáng tiếc, bởi vì điểm của bài tét có vẻ cho chúng ta biết là cậu học sinh này thực sự ngốc.”

              Lúc này ông hiệu trưởng gậc gù, còn huấn liệng diên Té thì đứng đó với hai bàn tay đút trong túi quần với khuôn mặt buồn thê thảm. Có vẻ như là tui hổng còn triển vọng chơi banh ở đại học.

              Cái sự thậc là tui quá ngố để được chơi trong đội banh của đại học có vẻ hổng làm cho Quân đội Mỹ nể tui lắm. Năm đó là năm cuối của trung học và khi tới mùa xuân những học sinh khác điều tốt nghiệp. Dù sao, ngừi ta củng cho tui lên bục đứng, họ còn cho tui vận áo dài đen tốt nghiệp nửa. Ông hiệu trưởng thông báo đến mọi ngừi là nhà trường sẻ tặng cho tui một chứng chỉ “đặc biệt”.  Tui tiến tới mi-cờ-rô, hai tên khủng bố cùng đứng dậy đi với tui – tui đoán là để đề phòng tui phác biểu bậy bạ như lần ở hội trường giải túc cầu Toàn Tiểu Bang. Má tui ngồi ở hàng ghế đầu trong đám quan khách, má đang khóc và đang vẩy tay, tui rất cảm động và vui, như là tui đã thiệc sự đạt được điều gì đó.


               
              Nhưng cuối cùng, khi tui dìa nhà rồi, tui mới hiểu rỏ hơn được những giọt nước mắt của má và nỗi buồn lo của mọi ngừi, của ông Gấu, ông hiệu trưởng, ông Té và ngay cả hai tên khủng bố. Có một lá thư gửi từ quân đội bỉu tui phải báo cáo dới cơ quang tổng động hòn hay động viên hay con khỉ gì đó. Tui thực sự hổng rỏ cách mánh mung chạy chọt, nhưng má có chạy chọt – đó là năm Mậu Thân Mậu Khỉ gì đó (1968), và có đủ thứ cách mánh mun chạy chọt đả sảy ra.

              Má đưa tui một lá thơ từ ông hiệu trưởng để cho tui đưa lại cho cái đám động hòn, nhưng hổng hiểu sao tui làm mấc cái lá thơ đó trên đường tới chỗ gi tên dô quân đội.  Chổ đó là một chổ điên khùng. Có mấy tên da xạm màu bận đồ lính la hét mọi ngừi và phân chia mọi ngừi ra làm mấy đám. Tụi tui đang đứng ở đó và một tên lính bước tới rồi ré lên, “Nge đây, tui muốn phân nửa mấy anh goa bên đó, phân nửa qua bên đây, rồi phân nửa còn lại đứng yên tại chổ!”  Ai củng bị đẩy qua ủi lại, ai củng lúng túng hết và ngay cả tui củng đoán được cái tên lính này là một tên đại ngốc.

              Ngừi ta đưa tui dô một phòng rồi bắc xếp hàng rồi kêu tụi tui cởi hết đồ ra. Tui hổng ham chiện đó, nhưng mấy ngừi khác điều cởi hết quần áo nên bởi thế tui củng phải làm theo. Họ nhìn tụi tui ở đủ chổ - mắc, mủi, miệng, tai – dà xem luôn của gúy và những chỗ kính. Tới một lúc, họ kiêu tui, “Khum ngừi xuống,” và khi tui đang cúi ngừi xuống, ai đó bất thình lình chọt một ngón tay dô ngay lỗ Đ. cuả tui.

              Đúng dậy!

              Tui goăy ngừi rồi tóm cái tên mất dạy đó rồi dọng cho nó một cú từ dưới cằm. Bấc thình lình, mọi chuyện trở nên ồn ào dà lộn sộn. Một đám ngừi xông tới nhảy đè lên ngừi tui. Nhưng mà tui đã quá quen dới cái trò chơi này. Tui hấc cả đám dăng ra hết rồi tui chạy ra cửa.  Khi tui dìa đến nhà và kể cho má nghe chuyện gì đả xảy ra, má buồn lắm, nhưng rồi má nói, “Lâm, con đừng lo nghỉ, mọi chiện rồi sẻ êm suôi thôi.”
               
              Hàng triệu ấn bản tiếng Anh đã được bán sạch sẽ!


              Bình và Chi = Bonnie và Clyde,  hai nhân vật trong phim cướp Ngô Lâm xem cùng với Duyên.

              Phượng = Miss French, một cô gái ở trọ nhà của Ngô Lâm trong tuần lễ Lâm bị bắt quân dịch.


              v.v... Nhấn ở đây để đến trang chú thích 

              (Phần 2, Chương 2)

              Còn lâu mới êm suôi. Tuần xau, một chiếc xe thùng lết bánh dô con đường nhà tụi tui rồi một đám lính mặc đồ ra trận dới mấy cái nón cối bóng lưởn tràn tới cửa nhà, và họ muốn gặp tui.  Tui đang trốn trong phòng, nhưng Má tới gặp tui rồi nói là mấy ngừi đó chỉ muốn cho tui góa giang đến đơn dị tổng động hòn hay động viên gì đó. Trên đường đi tới chỗ động hòn, mấy ngừi này canh chừng tui kỷ lắm, giống như là tui là một thằng điên dậy.

              Họ đưa tui tới một cái cửa nhỏ dẩn đến một văn phòng thiệt bự nơi đó có một ông lớn tuổi mặc quân phục bóng như chiếc dày và ổng củng nhìn tui rất kỷ. Ngừi ta kiêu tui ngồi xuốn rồi thảy cho tui một cái bài tét, mặc dù cái tét này dể thấy mù nội nếu xo dới cái tét mà tui phải làm ở trường để xin dô đá banh ở đại học, nó củng hổng có dể như ăn cơm bửa.

              Khi tui làm xong, ngừi ta đưa tui goa một phòng khác trong đó có 4, 5 tên đang ngồi tại một cái bàn dài bắc đầu hỏi tui mấy câu hỏi, họ chiền nhau tờ giấy, có lẻ là bài tét mà tui đả làm. Song rồi mấy tên đó chụm đầu lại nói dới nhau cái gì đó mà khi nói chiện xong, một trong mấy tên đó ký tên lên một tờ giấy rồi đưa lại cho tui.  Khi tui đem tờ giấy đó dìa nhà, Má đọc rồi má bắc đầu nắm tóc má mà kéo lên rồi khóc hu hu, “Con xin tạ ơn Chúa,” bởi dì trên tờ giấy có con dấu “TẠM HOẢN” quân dịt, dà dới lý gio tui đúng là ngốc như đinh ốc.

              Có một chiện củng xảy ra vào cái tuần đó và là một biến cố lớn trong đời tui. Có một cô gái ở trọ nhà tui, cổ làm nhân diên trực máy cho một tổng đài điện thoại không xa. Tên của cổ là cô Phượng. Cô Phượng rất đẹp, dể thương và ít nói, nhưng một buổi tối trời thật oi bứt, rồi có xấm chớp và mưa dông gió, cô Phượng lú đầu ra khỏi cửa phòng khi tui đi ngan qua và nói, “Lâm, chị có một hộp bánh dẻo hạt dẻ và hạnh nhân ngon lắm, chị mới mua trưa nay, Lâm ăn với chị hông?”

              Và tui nói “ăng,” rồi cô Phượng kéo tui vào phòng, trên bàn phấn trang điểm của cô Phượng là hộp bánh dẻo. Phượng cho tui một miếng, rồi hỏi tui nếu tui muốn ăn nửa, và chỉ ngón tay kêu tui ngồi lên giường. Có lẻ tui đả xực 10 hay 15 cái bánh thì có một ánh chớp ngoài cửa sổ, rồi một tiếng trời đánh cái rầm, cái màn cửa bị gió cuốn bay tung lên, rồi cô Phượng đẩy tui nằm ngửa ra trên giường. Cổ bắc đầu vuốt ve tui nhẹ nhàng và thân mật. “Em cứ nhắm mắc lại đi rồi thì mọi chiện sẽ êm xuôi cả thôi!” Cô Phượng nói như dậy với tui.  Kế đến, có cái gì đó chưa bao giờ sảy ra đả xảy ra. Tui hổng thể nói nó là cái gì, bởi gì hai con mắc tui đang nhắm, và bởi dì tui sợ má nghe được sẻ diết tui, nhưng mà để tui nói cho bạn nghe – cái đó đả cho tui một cái nhìn hoàn toàn mới lạ dìa mọi thứ trong tương lai.

              Dấn đề là mặc dù cô Phượng rất dể thương và tử tế, mấy cái mà cổ làm với tui tối hôm đó là mấy thứ tui thật sự muốn Duyên làm dới tui. Nhưng mà tui không biết làm cách nào làm được chiện đó với Duyên, ngay cả cái diệc đầu tiên là phải làm sao, dới tính tình của tui như dầy, làm sao tui có thể làm cái chiện hẹn hò với một cô gái. Chỉ cái việc hẹn hò nhẹ nhàng thôi đả khó rồi.

              Nhưng nhờ kinh ngiệm mới biết được với cô Phượng, tui có được cang đảm để hỏi Má là tui phải làm gì với Duyên, mặc dù chắt chắn là tui hổng nói cho má cái dì hết về cô Phượng. Má nói để má sắp sếp mọi chiện cho, và Má tới gặp má của Duyên, giải thích sự tình cho má của Duyên nghe, và chiều hôm sau, chèng đéc ơi, ai ở trước cửa nhà tui kìa, chính là Duyên!

              Duyên mặc áo đầm trắng với một bông hồng nhạt cài trên tóc và nàng đẹp hơn tấc cả nhửng dì tui đả từng mơ mộng.  Duyên bước vào trong nhà và Má đưa nàng tới phòng khách rồi mời nàng nước ngọt với cà-rem rồi gọi tui tới. Tui đang ở trong phòng và thấy Duyên bước tới cửa nhà là tui đả muốn chạy rồi, lúc đó 5 ngàn ngừi dí tui tui củng hổng hồi hộp bằng bước ra khỏi phòng vào lúc này, nhưng má đả tới phòng cầm tay tui đến phòng khách, rồi làm cho tui một ly nước ngọt với cà-rem nổi trong ly. Ly kem đả làm tui cảm thấy dể chịu.


              Má nói là tụi tui có thể đi xem xi-nê rồi cho Duyên 3 đô-la, rồi hai đứa tui đi bộ đến rạp. Chưa bao giờ Duyên dể thương như thế, nàng vừa nói, vừa cười, còn tui thì cứ gậc đầu và nhăn răng cười như một thằng ngố. Rạp chiếu phim chỉ cách nhà tui 4 hay 5 căn phố, và Duyên tới phòng vé mua vé rồi tụi tui vào chổ ngồi. Duyên hỏi tui có thích ăn bắp rang không, Duyên đi mua bắp và khi trở lại thì phim đả bắc đầu.

              Đó là một phim dìa hai ngừi, ngừi đàn ông tên là Bình và cô gái là Chi cướp nhà băng và trong phim có nhiều ngừi hay lắm. Nhưng có nhiều màn chém diết và bắn nhau và đủ thứ tầm bậy tầm bạ nửa. Đối với tui, cuốn phim thật tức cười dì ngừi ta có thể diết nhau bằng cắch này hay cắch khác, bởi dậy mà tui cười nhiều lắm khi mấy chiện giống dậy xảy ra, và cứ mổi lần tui cười như dậy, Duyên có vẻ như thụt ngừi xuống ghế. Xem được nửa phim thì nàng ta gần như đả rút xuống tận sàn rạp hát rồi. Bất thình lình tui thấy được như vậy, dà nghỉ rằng Duyên chắc là dì sao đó mà bị té khỏi ghế, bởi dậy, tui đưa tay xuống nắm lấy vai của Duyên để mà kéo nàng lên ghế lại.

              Nhưng khi tui kéo Duyên lên, tui nghe như cái gì đó bị rách, tui mới nhìn xuốn thì thấy cái áo đầm trắng của Duyên bị rách toàn bộ và mọi thứ của cô nàng điều chỉa ra ngoài. Tui mới lấy tay kia để che cho nàng, nhưng Duyên bắc đầu la hét điên khùng và guơ tay tùm lum hết, rồi tui ráng ôm cô nàng để cô nàng đừng bị té nửa hay bị xúc áo bức guần nửa, rồi chung quănh tui có nhiều ngừi nhìn xem chuyện gì ồn ào ầm ỉ đả xảy ra. Bấc thình lình, một tên bước xuống bậc chỉa đèn pin xáng rực dô tui với Duyên, nhưng bây giờ Duyên bị phô bầy cho mọi ngừi coi, cô nàng bắt đầu hét ré lên và khóc hu hu rồi cô nàng nhảy ra ngoài, rồi chạy ra khỏi phòng chiếu phim.

              Chuyện sẩy ra tiếp mà tui biết là có hai tên tới kiêu tui đứng dậy đi theo chúng đến một văn phòng. Vài phúc sau, bốn ông cảnh sát tới kiêu tui đi dới họ. Họ đưa tui đến một chiếc se cảnh sát, hai cảnh sát ngồi ở băng ghế trước, hai cảnh sát ngồi phía sau dới tui, giống như cái lần đầu mà hai tên khủng bố của ông Té ngồi dới tui trong xe hơi ông Té, nhưng mà lần này thì tui bị đưa “xuống phố” thực sự, rồi hai tên khủng bố dẩn tui tới một cái phòng, đặc mấy ngón tay của tui vào mực rồi ịnh dấu tay của tui lên dấy rồi chụp hình tui xong rồi tống tui dô phòng giam.  Đó là một kinh nghiệm thê thảm. Lúc nào tui củng lo hổng biết chuyện gì đả xảy ra cho Duyên, nhưng không lâu sau, má tui tới, má lau nước mắc bằng cái khăn mù-xoa, mấy ngón tay của má đan và vặn chặc dới nhau, và tui biết là một lần nửa, đời tui lại đen như mỏm chó.


              (Hết phần 2, chương 2. Còn tiếp...)





              <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 15:16:44 bởi Ct.Ly >
              #37
                triart 15.06.2011 11:37:56 (permalink)
                0
                 

                 
                LÂM NGỐ

                TIẾP THEO
                 
                PHẦN 1+2 _ CHƯƠNG HAI
                 
                 

                [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48934/B9AB50F867F44680A2732B7F92657B3E.jpg[/image]





                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 11:39:58 bởi triart >
                Attached Image(s)
                #38
                  Ct.Ly 15.06.2011 19:49:34 (permalink)
                  #39
                    Cà Na tn nguyen 15.06.2011 22:08:06 (permalink)
                    0

                    Nhân" NGÀY CỦA CHA" triart chia sẽ với các bạn lòng Thành Kính tỏ ơn-tưởng niệm

                     KÍNH DÂNG ĐẾN QUÝ CHA



                    Cà Na cũng góp thêm bức ảnh này vào Ngày của Cha để nhớ đến người Cha kiêu hùng của mình




                    I  LOVE YOU,  DADDY  !!!

                    "   Con Thiên Nga nhỏ "
                    #40
                      Cà Na tn nguyen 15.06.2011 23:22:18 (permalink)
                      0
                      [quote
                      mây nước quê người chân bước qua
                      một vùng xanh ngát đến xa xa
                      chiều nghiêng vóc ngọc đôi bờ gọi
                      mây trắng về đâu...chợt nhớ nhà
                       
                      nhiệm mầu hoa nở bên bờ cỏ
                      thanh thản làm sao một đóa vàng
                      dìu dịu làn hương vương trước gió
                      dặt dè từng bước rất nhặt khoan
                       
                      nhởn nhơ bước nhỏ dăm vòng lượn
                      mất hút vào không một dấu nhòa
                      sợi nắng cuối ngày giăng giăng lụa
                      đọng lại ân tình trên cánh hoa
                       
                      ngẩn ngơ một đóa hiền như ngọc
                      khép nép bên đời đứng lặng yên
                      thỉnh thỏang đùa vui cùng gío nhẹ
                      tặng người tôi gọi đóa Hoa Duyên...
                       
                       
                      SaigonNgãduTử.ThảovânAmvôthườngDzuylynh_June.14.2011
                      ]

                      Cảm ơn anh Dzuylynh và NgãduTử đã cho mọi người nói chung và  Cà na nói riêng thưởng thức  1 bản nhạc phổ thơ rất dễ thương, êm dịu ( Cà na là..nông dân hay trồng hoa nên thơ nhạc  nói về hoa là Cà na thích lắm , nhất là khi có bức ảnh hoa của Cà Na chụp á )
                      Tặng Thi  Ca nhạc sĩ một...nông sản của Cà Na nghen




                      Hoa Hồng cho Cuộc Đời


                      Chúc 2 anh luôn vui và có nhiều sáng tác đẹp.
                       Cà Na



                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2011 23:23:49 bởi tn nguyen >
                      #41
                        sen dat 16.06.2011 00:42:37 (permalink)
                        0
                        Chào Câu lạc bộ tri âm! Có phải đây là VTN tập hai không vậy? SĐ chẳng có gì để mừng thôi gởi vào đây một kiều nữa biết đàn để phụ với mọi người chung vui ha!



                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/570ABD4DE9E64B888E87D693ED6A2AF6.JPG[/image]

                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/F9EB28ECE25E4FEEB6CF751A4F590200.JPG[/image]
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2011 00:44:05 bởi sen dat >
                        Attached Image(s)
                        #42
                          dzuylynh 16.06.2011 01:40:02 (permalink)
                          5

                          Trích đoạn: Ct.Ly



                          ****

                          Cũng còn mấy ngày nữa, là ngày lễ Từ Phụ sắp đến, Ct.ly cũng đóng góp thêm 1 tấm hình đây ( Không biết Mr Ẹc có nhìn ra khg đây nha)

                          và chúc cho những ai đang còn Cha, hãy biết trân quý những ngày còn được kề bên Cha, và cùng nhau tưởng nhớ đến cha mình, khi Cha không còn bên mình để la rầy nữa,

                          Và chúc cho ai sắp, đang làm Cha một ngày tràn đầy hạnh phúc và an lành







                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/790C21C370D443899599DA2C91FAD980.jpg[/image]

                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/2452/7E9E72BFC3644A15A7CDEBB7E86D46C5.JPG[/image]


                           
                           
                          .....................
                           
                          Cà Na cũng góp thêm bức ảnh này vào Ngày của Cha để nhớ đến người Cha kiêu hùng của mình



                           
                          ......................................................
                           
                           
                          CÁNH DIỀU NGƯỠNG VỌNG
                           
                           
                          cành hoa trắng thay nén trầm hương ngát,
                           nương cánh diều tháp gió bạt tầng xanh.
                          cõi vô thanh mây trắng vẫn trong lành.
                           an lạc quốc Cha đạo thành viên mãn.
                           
                          bến gian trần cõi tạm gắng tâm an.
                           con hôn ám giữa vần trong và đục.
                          làm sao thóat kim cô vòng vinh nhục.
                           mộng khanh hầu điệp khúc mãi lao lung.
                           
                          chỉ cho con đường đi đến cội tùng.
                           làm sao hái hạt sương buông cuối lũng.
                          con chưa thấu tận cùng: bi trí dũng,
                           lỡ một đời nhạc ngựa với đao cung.
                           
                          đi làm sao cho hết quãng đường cùng.
                           chiếc thuyền thúng, đại dương vần vũ sóng.
                          cánh diều nhỏ một tầm cung vọng động
                          mãi thong dong hồ thỉ mộng tang bồng...
                           
                          Cha là cánh diều đong con gío lộng
                          là cánh Dù bao bọc cả đời con
                          xẻ trường sơn... sinh bắc tử nam phương?
                          hay tử bắc sinh nam...dường thân phụ !
                           
                           ai có thể ngưng vòng xoay vũ trụ ?
                          xin cho tôi một tích tụ thời gian !
                          xin cho Cha một góc nhỏ thiên đàng
                          nhan thánh chúa phụng mang hằng thiên phước...
                           
                           
                          thảovânam.thunglũngnắng.junẹ.15.2011.vothuongdzuylynh
                          tặng:  tuấnnhunglanchâutrí
                                       phượnghạnhnhànvânly
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                          #43
                            dzuylynh 16.06.2011 01:54:31 (permalink)
                            0

                            Trích đoạn: sen dat

                            Chào Câu lạc bộ tri âm! Có phải đây là VTN tập hai không vậy? SĐ chẳng có gì để mừng thôi gởi vào đây một kiều nữa biết đàn để phụ với mọi người chung vui ha!



                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/570ABD4DE9E64B888E87D693ED6A2AF6.JPG[/image]

                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/49776/F9EB28ECE25E4FEEB6CF751A4F590200.JPG[/image]
                             
                             
                            SEN ĐẤT Ưa Ừa.. càng cua
                            ừa ! CLB.TA là phim bộ tập hai của VTN nè.
                            tập ba là Hội Quán Tri Kỷ.. chờ tri âm rùi mứi thành tri kỷ
                            chưa kịp hú một tiếng mời sufu nhỏ CàNa vào uống chén trà tri âm thì bạn hiền đã nhận được " truyền âm nhập mật " rồi !
                            HÂN HOAN CHÀO ĐÓN SEN !
                             
                                                                                         








                                






                            photo : SENĐẤT

                                         http://www.box.net/shared/ibm643omz7ydjcyqy8js
                             


                                                   
                            #44
                              damotlanyeunhau 16.06.2011 04:54:46 (permalink)
                              0


                              aB thân mến chào mọi người nơi CLB T.Â



                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 72 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 1076 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9