Câu Lạc Bộ TRI ÂM
Lục Bình Trên Bến Sông Vàm
Lục bình trên bến Sông Vàm
Giòng đời phiêu bạt đành cam phận mình
Hững hờ một kiếp phù sinh
Lênh đênh sóng nước duyên tình buông trôi
Mặc cho con nước đổi đời
Lạc loài kiếp sống giữa trời mênh mông
Tha hương trên sóng bềnh bồng
Tím trời, tím cả mấy giòng sông quê
Lục bình bám víu chân đê
Theo giòng lưu thủy trôi về biển Đông
Đi xa nhớ ruộng nhớ đồng
Nhớ mùi lúa chín bến sông ngày nào
Nhớ đàn cò trắng bay cao
Nhớ mùa gặt lúa, tiếng xào xạc rơi
Nhớ ai buông nhịp à ơi
Nhớ đồng xanh mướt, nhớ trời xanh lơ
Vàm sông nắng xuống đôi bờ
Có loài hoa tím lững lờ trôi ngang
Vừa trôi vừa nở dịu dàng
Thành rừng hoa tím cuối làng đầu thôn
TrúcLan
07. Sept 2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2012 17:40:53 bởi Huyền Băng >
NỐT NHẠC THƠ
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/71281/388FCE7E15414CF4AC93450E47C222D1.jpg[/image]
thơ viền trên một khúc âm
vấn vương ngọn sóng bâng khuâng trên đàn
những lời tình lặng vào tâm
nghe từng nốt nhạc xa -gần , ngược - xuôi
thơ anh gửi cả cuộc đời
em vào nhập mộng , say vời rượu hương
ngón đàn anh nắn cung thương
khoe xinh hồn biếc trong vườn tâm linh
uống thơ . phấn rượu vô hình
quyện anh - em lại ân tình mùa thu
phối âm giòng nhạc trưởng đo
nghiêng về giòng thứ , tựa hồ triều dâng
khắc lòng nhau ngọt ân cần
nghe vần thơ chảy những ngầm sóng yêu
dặt dìu quãng ngắn quạnh hiu
quãng dài hơi thở mang nhiều nụ hôn
thơ viền theo một khúc âm
em giòng sông nhớ . anh trăng khảy đàn
đông hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2012 17:24:15 bởi thương yêu >
h ư ơ n g á o
btcb.Sep.9.Sat.10 Pm SaigonVietNam
có phải gió mang em đi bỏ lại anh chơi vơi Saigon đêm mộng mị
có phải mưa làm mờ đám khói vàng tay thắp thuốc thâu đêm
anh một mình ngập ngụa vũng nhớ thương
lưu luyến chiều giã từ buồn hắt buồn hiu buồn quá đỗi
dấu yêu ơi biền biệt nghìn trùng mông lung mộng thực
biết bao giờ tìm gặp chỗ nhập một dòng sông
biển và biển mênh mông trùng khơi sóng
em hóa sương
anh thành bọt có tương phùng một cuối hạ hôm nay
lá trôi về kết tụ tam phương
anh và em gối đầu trên cuống rún quê hương mấy mươi năm xa cách muôn trùng
vất ra ngoài khung cửa tha phương
anh cầm tay dắt em bước về khung trời cũ xoay chốt cửa thanh xuân
mở toang vùng rong rêu ký ức
một ngày là biết mấy những vòng quay
tình mình cũng vành vạnh tròn
như đôi chiếc bánh cao su xe bình bịch hơn một trăm năm mươi phân khối
cõng trên lưng hai thân xác lưu vong mà trước mặt sau lưng thấy cái gì cũng lạ
anh lại lạc đường trên chính quê hương
em lõm bõm nhớ quên từng ngách ngõ con đường phố phường hàng quán
ừ em ạ ! quê hương mình là đây, là như vậy
mình trở về thiên hạ tưởng người dưng
cũng máu đỏ cũng da vàng với bước chân chập chững
tẩn mần nhìn tấm bản đồ trên tay như những khách thập phương du lịch lạ lùng
đính kèm theo là cái nhìn dị ứng người sài thành
thiên hạ ngỡ mình là khách không mời sa chân về từ những hành tinh
anh nhìn em , em nhìn anh mà cái cười không tròn cạnh
em đừng buồn vì hoạt cảnh chung quanh
phơi trong nắng tắm mình trong mưa lạnh
nhưng bên nhau mình ấm áp quá phải không em
thế cũng đủ, còn dư hơn thế nữa
bởi vì ta luôn như bóng với hình...
chiều em đi trở về nơi khởi thủy
anh cũng bắt đầu trở lại chỗ ra đi
và tự hỏi mình ra đi hay đã trở về
anh không biết, như em , mình không biết
những chiếc vỏ chai biere xếp hàng ngay ngắn trên bàn cũng ngăn nắp như anh
tình yêu mình ngăn nắp như nhau
em và anh kiễng chân với tay qua
đỉnh bức tường rào luân lý
lá bối bay trong ngũ uẩn cương thường kim cô mình thị bốn nghìn năm tân ước
say hương áo thơm em mùi da thịt hoàng hôn ân ái nửa vời
anh xếp lưu y để dành chút hơi thừa vụng dại
thổi ngọn thần phù lên cung phím mê trầm hoang dại
hương yêu ngầy ngật vùng hôn thức
hừng hực lửa đam mê trên những phân vuông nhục cảm biểu bì
đốt cháy mười đầu ngón tay vùi mầm lễ nghĩa
chữ từ hóa cổ thụ nghìn năm rừng nguyên sinh tình ảo
bờ môi thơm run rẩy nở đóa nghê thường,
hoa hé nụ sau lần khai nhụy tiền nguyên vẫn ngỡ lần đầu bỡ ngỡ
thổn thức nhịp yêu đương tình tự mình ấp mặt vào nhau
tóc mây đan lùa năm ngón hư ngôn thoáng chớm ánh ngân kim thời gian năm tháng
mình lặng lẽ tìm nhau trong hơi phả cụm nguyên đào
rượu mật rót chan từ môi qua mắt
em nếm qua nguyên thủy chỗ khai từ cửa miệng
nơi thì thầm hai chữ yêu em
để bây giờ lời mặc khải cũng là không
để bây giờ đất trời ranh giới cũng là không
để bây giờ
một mình anh nhớ em
một mình em nhớ anh
đã là quá đủ
một lần
một đời
ta ngập tràn chìm nổi tận đáy một đoạn cuồng lưu dòng sông lũ tràn hạnh phúc
anh ơn em
một lần là mãi mãi
dấu yêu ơi
có biết không từ em, chỉ từ em đấy thôi mà thơ tràn nhạc trỗi
anh cuộn mình trong hơi ấm áo hương người
để biết mình đã có lần hạnh phúc khôn nguôi
và như thể, bên nhau một lần là mãi mãi
dzuylynh \ .hònngọoviễnđôngthángchín trong nắng trong mưa cuối hạ đầu thu 2012 hẹnnhausaigon.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 17:15:00 bởi dzuylynh >
C H Ố N C Ũ
bài thơ cho bối
trong sâu thẳm tận cùng em nhịp thở
phù sa anh con nước lợ mùa mơ
chảy mênh mang xô sóng dạt đôi bờ
em hụt hẫng chết chìm trong khe nhớ...
chốn cũ mới hôm qua chừ đã lạ
cánh chim trời ngưng vỗ một đường bay
mưa bên ấy có làm em quay quắt
nắng nơi này héo hắt cả hồn anh
đêm lang thang vẹt gót vén mộng vàng
miên du quán tách cà phê váng vất
đếm lục bình trôi giạt bến thanh đa
nghe mưa rơi mờ mịt cả quê nhà
sao chốn cũ bây chừ là xa lạ
giọng vành khuyên vừa mới đã bay xa
đêm vụt thức võng chao nghiêng lạnh giá
ở bên ngoài giông gió chợt âm âm
trong mưa anh em là triệu hạt sương
trong như tiếng cười dòn em thân thuộc
hạt vo tròn lăn trượt vỡ chiêm bao
chừng hơi thở trở mình thơm hương áo
saigon9/9/2012.dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2012 12:14:08 bởi dzuylynh >
DƯ ÂM
cho dấu yêu
quán xưa mưa giáp hạt ngà
ai vừa cạn chén quan hà ly bôi
đường nào đi đến viền môi
lối nào dẫn ngõ tim côi tìm về
đàn đêm kể lể sao khuya
mưa rào ngõ trúc trăng chìa song thưa
dư âm khoan nhặt thiếu thừa
vòng tay xiết mấy cho vừa nhớ nhung
dõi trông cánh nhạn không trung
phù vân mây trắng đóng khung xây thành
xa đưa bóng nguyệt treo mành
dư âm chiếc lá buông cành gọi thu
cho em nửa khúc nhạc ru
hạ vàng luyến tiễn hương thu đến người
dzuylynh.saigonvietnam.mon.sept.10.2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2012 12:17:06 bởi dzuylynh >
MỘT CHÚT CHO EM ANH GỌI LÀ QUÀ
đến jacqueline trucchilan
một chút cho em anh gọi là quà
thương quá quê nhà vật vã lao đao
nắng lửa trên cao xối vào mắt mẹ
mưa thốc ao bùn cào xé lưng em
cô gái Việt Nam sấp ngữa bên thềm
bán phấn buôn hương từng đêm khắc khoải
sách vỡ ôm nghiêng bờ vai xéo lệch
buổi sáng sinh viên tối hiện thân Kiều
một chút cho em anh gọi là quà
thương quá quê nhà sáng ngã chiều nghiêng
chiếc chiếu bên hiên thân người lăn xuống
đứa bé không giường liếm muỗng canh dư
không phài tờ thư cũng chẳng ngôn từ
chẳng trải tâm tư không lời tâm sự
há khách ly hương lạ người xa xứ
lãng tử quay về ngậm chút trầm tư
phố xá vô tâm tình người vô cảm
lảm nhảm đêm ngày thủ đoạn lừa nhau
xa mã xênh xang diều hâu dơi quạ
ngạ qủy thần tiên chung sống an hòa
một chút cho em anh gọi là quà
nét phác tâm hoà mượn gió May qua
dăm mảng gam màu tài hoa bạc vận
thiếu nữ trang đài lá ngấn thu phai
một chút cho em anh gọi là quà
một thoáng quê nhà cũng sẽ trôi qua
nửa mái sương pha nhạt màu hoa phấn
nửa phận trang đài cũng hoá hư vân...
saigonvietnam.Sept.11.2012.dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2012 11:21:01 bởi dzuylynh >
PHÙ PHIẾM
btcb
đêm vẫn đến, nhưng hình như còn thiếu
ngày vẫn qua, ngày vẫn mãi không đầy
( diênvỹ )
đêm vẫn đến, nhưng hình như còn thiếu
ngày qua ngày, ngày vẫn mãi chưa vơi
viền chân trời, con sóng vãn xa khơi
và như thể đời xuôi triền năm tháng
nếu em biết tình yêu là hư ảnh
ngọn lửa tình thoi thóp ánh que diêm
thế tại sao lại cứ mãi đi tìm
trong hoài niệm bởi niềm tin ảo vọng...
bởi sương giá mưa sa thành tuyết đọng
bởi mặt trời đổ lửa cháy tâm không
dấu con tim trong ngọn gió phiêu bồng
cô độc thở nhịp trầm sâu trống vắng
ngủ yên nhé bụi trần đừng khua khoắng
đổ câu ru cát trắng liệm sông vàng
hỡi đền đài lầu các dấu hoang tiêu
phù phiếm cũ điệu ca mềm giấc mông... saigonvietnam.sept 14.2012.dzuylynh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2012 11:17:47 bởi dzuylynh >
Anh Tư !
Hôm nay em RM vô d đ thấy SH gửi lại bài thơ Niệm khúc hoa cỏ may anh diễn ngâm.Một cảm giác buâng khuâng ,nao nao man mác ...đến khó tả.Nhớ mọi người và anh Tư quá nên ghé đây thăm anh!
Mong anh nhiều SK để dốc hết tơ lòng dệt nhạc cho đời anh nhé!
út RM
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/68461/ED4F8BE0BA3E4119BEBBACDA0D06C0BC.jpg[/image]
Ôm mây trắng
Đêm qua trong giấc mơ
Anh ôm em dáng nhỏ
Dịu dàng như bài thơ
Mong manh như mây trắng
Em sưởi ấm lòng anh
Anh ngỡ đời phẳng lặng
Nhưng mây trắng tan mau
Để lại anh nỗi đau
Trầm hương và bụi nắng
Đời sống quá mong manh
Gặp nhau trong gió thoảng
Mình có nhau bao lâu
Mái tóc đã phai màu
Tim mặn trong nhung nhớ
Nỗi buồn chìm mắt sâu
Những hạnh phúc ngắt quãng
Những hạnh phúc nhỏ nhoi
Em gửi mây đem tới
Anh gửi gió mang về
Những giấc mộng mong manh
Tàn trong tim để nhớ
Những hẹn hò ngây ngô
Chìm trong mắt để chờ
Ôi người tình mây trắng
Gặp nhau đi, trong thơ…
dohop 20/1/10
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2012 16:58:32 bởi dohop >
Xin thời gian ngừng trôi
Mời các bạn thưởng thức qua giọng ca Thiên Thanh
Huyền Băng [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/48BBF5991AA7427BB30748BD9235FA5F.jpg[/image]
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/E379B0EB85D54FCE8078C06F0FF41005.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2012 19:14:38 bởi Huyền Băng >
hihihi ... tt xin chào nàng bạch tuyết Huyền Băng và xin cảm ơn nàng bạch tuyết đã mang bài hát của tt lên sân khấu CLB.TA
tt dừa hát dừa ún gần nữa chai Chateau Margaux nên có đoạn nghe hơi ... xỉn ah ... [sm=drunk.gif][sm=giggle.gif]
bố lynh ơi ! đọc những bài thơ của bố làm bo nhớ đến một trong những bài hát của Lê Uyên Phương, bố biết bài nào hôn ... [sm=giggle.gif]
Chúa nhật vui tươi và an lành với nàng bạch tuyết Huyền Băng, bố lynh và những người bạn thuơng yêu của CLB.TA nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2012 13:55:23 bởi thiên thanh >
Chào thiên thanh,
Rất vui được biết em qua ông Lynh, các poster em làm rất đẹp, vừa có mắt thẩm mỹ, vừa có tài ca hát nữa làm người ta ganh tị ... ah.
Chị đùa thôi, cảm ơn em đã đóng góp công sức vào diễn đàn, giúp câu lạc bộ của ông Lynh thêm phần xinh xắn, xôm tụ .
Uống nửa chai Chateau Margaux mà ca được như vậy, nếu uống nước chanh nóng thì chắc ca xịn hơn áh . Ông Lynh, làm ơn xuống bếp pha giùm ly nước chanh cho bé Bo đi nà , để mọi người được thưởng thức tiếp giọng ca của thiên thanh .
Chúc mọi người đều vui
Huyền Băng [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/9684/E6ABF6114A4142698B3FAAB6E170B017.jpg[/image]
Nếu chỉ còn một ngày để sống!
Tình thương có sự hiểu biết thì sẽ không tàn lụi.
Có ba điều khó làm:
giữ được một điều bí mật,
quên đi một sự xúc phạm
và biết dùng thời gian rỗi một cách có ích
Kẻ khéo thắng ở chỗ vô cùng mềm dẻo, chứ không phải ỷ mạnh lấn yếu
Biết yêu thương vạn vật là biết tô điểm tâm hồn mình
Không có tình thương nào ấm áp, an bình như tình mẹ thương con
Ta chiêm ngưỡng ánh trăng vì hai lẽ:
Một là vì nó sáng, hai là vì ta không thấu hiểu nó
Sa mạc có thể đổi thành rừng xanh, nhưng cá tính con người thì không
Sự im lặng có sức "vang" hơn cả sấm sét
Gia đình hòa thuận, xóm làng yên vui, nên quê hương thái bình
Chắp tay lại thì đẹp, nhưng mở tay ra sẽ càng đẹp hơn
Con ngựa tốt nhất vẫn cần roi,
con người thông minh nhất vẫn cần lời khuyên
Kẻ nào gieo nỗi đau cho người khác thì sẽ nhận lấy sự lo sợ không cùng
Người tìm thấy sự an bình trong gia đình là người hạnh phúc nhất
Bước chân của người hiền trí sẽ không mất dấu bởi thời gian
Có quyền thế mà không đức độ thì hại người.
Có nhan sắc mà không công hạnh thì hại mình
Thất bại không có nghĩa là bạn đã cúi đầu,
mà chỉ đơn giản là bạn phải đủ can đảm để đương đầu với nó
Sống mà thiếu tình bạn chẳng khác gì cỏ cây thiếu ánh mặt trời.
Một trong những hạnh phúc lớn của đời sống là tình bạn
và một trong những hạnh phúc lớn của tình bạn là
có người để gửi gắm một bí mật, một tâm tư - (Manzôni)
Tình yêu trong xa cách ví như ngọn lửa trong gió.
Gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ và thổi bùng ngọn lửa lớn.
Chúng ta luôn có thì giờ, nếu chúng ta sử dụng chúng hợp lý.
Đừng nên cười nhạo ước mơ của bất cứ ai!
Những người không có ước mơ chẳng có nhiều đâu!
Trên bước đường công tác, hành lý của con người cần mang theo đó là lòng kiên nhẫn, tính chịu đựng.
Đừng bao giờ mất kiên nhẫn! Đó là chiếc chìa khóa cuối cùng mở được cánh cửa!
nhận từ email
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2012 18:53:36 bởi thiên thanh >
MỘT CHÚT CHO EM ANH GỌI LÀ QUÀ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: