Góc Thơ Của Vui Ca Hát
Tiếng Dương Cầm
Dương cầm du dương bài hạ trắng
Gọi nắng về phớt nhẹ vai em
Sáng ra sân nắng vội vã âm thầm
Dưới kẻ đá vẫn xuyên băng lấp lánh
Tiếng đàn vọng ngang nhà thủy tạ
Áo nhàu phai tình mãi gọi trăm năm
Tay anh choàng tặng em hoa tươi thắm
Như mọi lần lời anh mãi yêu em
Vuicahat
Góc Cạnh
Khuất tất góc cạnh bể dâu
Triền miên mặc khải dãi dầu
Khai phóng thế nhân ý hệ
Trung kiên bản thể thấm sâu
Bên lề cuộc chơi thế thái
Nhân gian còn mất đúng sai
Sỏi dẳm điềm nhiên tự tại
Nắng vừa đậu xuống gót hài
Vuicahat
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.07.2011 10:56:52 bởi vuicahat >
Lạ Lùng
Trên dòng sông trí huệ
Chảy tràn những câu hỏi
Quên đi nhiều phiền toái
Học mãi vẫn lạ lùng
Thêm gút mắc tận cùng
Ngác ngơ lẫn xa lạ
Cửa ải chưa thể qua
Phà rời theo tín hiệu
Sao người còn đứng đó
Gió trôi mãi về đâu
Vỡ nát những nẻo sầu
Xin cuộc đời hòa điệu
Đêm yên ba đằm thắm
Ngày tinh tế phỉ phu
Ấm lạnh nốt cương nhu
Mềm lời ru muôn thuở
Vuicahat
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2011 08:53:08 bởi vuicahat >
Lả Tả
Dưới cội cây già ta nhẫn nha
Mùa xuân mùa hạ rồi cũng qua
Trần gió tà tà rơi lả tả
Bụi ngà vắt vẻo khéo lướt xa
Cô bé tròng trèo leo thảng thốt
Hốt vào ốt dột giận vu vơ
Sao nở hững hờ quên tiếng gọi
Vẫn còn đâu đó ngọt ngào thơ
Vuicahat
Tròn Trịa
Cho em suy diễn chút tình
Viễn ngôn khát nhắn
Niềm đau tê
Thì thào trở dạ
Em chọn rồi
Tươi tắn
Âm ba rốt ráo
Chung thủy tình anh
Môi xinh xắn
Lời yêu khắng khít
Xóa nhọc nhằn
So bàn tay
Anh chai sạn
Tình trăm năm tròn trịa
Nhẫn hoa
Ôm em hồn bay nhạc chạy
Luân vũ đuổi bắt
Đồng lúa tặng phẩm hương nội
Mình à ơi
Một đời dấu ái
Tha thiết chân dung tình sử
Hài hoà
Vuicahat
Thì Thào
Cây lá đụng nhau thì thào
Rì rào ta nghe thử nào
Xôn xao lạ lẫm cành khô
Tiêu mòn rớt xuống thân trơ
Khẳng khiu có người con gái
Dưới gốc lặng lẽ vườn chiều
Gom những tiêu điều bướng bỉnh
Trong tranh tà áo thiên thanh
Xiêu vẹo dập dồn hỏi ngả
Nặng nhẹ hạt đổ ngữa tay
Nắn lại thơ ngây mong đợi
Tinh anh nắng nhạt vai gầy
Vuicahat
Gỏ Xuống
Em gỏ xuống mơ hồ hiện hữu
Em rong chơi bài học thần tiên
Em đứng đó triền miên cảm xúc
Em ngại ngần những lúc về bên
Có lấp lững bão bùng qua khỏi
Có chia xa nắng vội nhạt nhoà
Có thử thách trăm bề chẳng rối
Có sao trôi vạch sáng không gian
Hay ta vừa ngồi trên thảm cỏ
Hay ta nghe thay đổi bình tâm
Hay ta sống số phần dị thảo
Hay ta đang chọn điểm thăng bằng
Vuicahat
E Ngại
Sao em không nói cứ cúi gầm
Người đứng bên rào dõi mắt trông
Cô bé ngày xưa buồn bã giận
Bao thu trăng khuyết lững lờ mong
Nhón gót em đi em đã đi
Lòng người tê tái nét sầu bi
Lượn lờ ảo ảnh hanh chiếc bóng
Choàng xuống cô đơn chốn cô phòng
E ngại im lìm ép thân liêu
Dáng liễu mi thoa nhánh phượng yêu
Đỏ mùa tóc rối trôi dĩ vãng
Trắng quá kiêu sa hạt bụi vàng
Vuicahat
Lúa Non
Anh chở em qua cánh đồng con gái
Nông phu còm lưng một nắng hai sương
Mình đứng lại ta ngắm hạt lúa non
Cánh đồng thơm gió mơn man hương nội
Thật gần gủi ký ức xưa quay vội
Chân tình quê ngày bé tắm lội mương
Cơm lúa mới ăn hoài ngon miệng đói
Tuổi nào đây em ngơ ngẫn luống cày
Vuicahat
Tố Nữ
Đừng chờ đợi khi ta biền biệt
Đừng luống công hối tiếc ngày xanh
Mong manh
Đừng thảng thốt nhốt hương tố nữ
Đừng lịm buồn trở giấc điếng tê
Cơn mê
Đừng dừng lại khi đang bước tới
Đừng xoãi trông vở kịch thế nhân
Kịch xong
Đừng quay lưng vết đau trần thế
Đừng lạ lẫm tim đập lời thề
Chuyện tình
Vuicahat
Cây Bàng
Cây bàng tuổi thơ trở về trí tưởng
Nắm tay nhau hai nhóc hẹn đi tu
Lớp ba trường nữ tan trường chung lối
Bạn và tôi thời trẻ dại nghéo tay
Đứng dưới cây bàng mấy mươi năm sau
Vạn vật đổi thay lá vẫn mượt mà
Cây bàng gợi tôi giấc mơ huyền dịu
Chân dung người bạn dòng kín đang tu
Vuicahat
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: