VIẾT THÊM ĐIỀU GÌ ? đăng sơn.fr
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 29 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 431 bài trong đề mục
dang son 06.01.2014 16:14:23 (permalink)
.
 
 
 
 


ĐI ĐÂU TÌM VẺ ĐẸP TRONG ĐỜI ?







.




CÁCH NHÌN VẺ ĐẸP ( ở văn chương )




....








Là một người yêu hình ảnh và thích chụp ảnh, tôi vác máy đi lang thang . Đến một khu vườn hoa ( hoa của văn chương )- tôi tìm thấy một vẻ đẹp của một người viết mới, trẻ mang một bút danh khá kỳ lạ .


Và cô đã viết như một cách chụp ảnh . Cách chụp ảnh bằng chữ viết mang tựa đề : " ĐI ĐÂU TÌM VẺ ĐẸP TRONG ĐỜI ? " ( Kẻ Cuồng Si )


Với một cách viết rất nhẹ nhàng và giản dị,tác giả đã tả hai nhân vật yêu thích ảnh nghệ thuật . Cô thấy gì ở những tấm ảnh và đọc gì ở tâm tình của người anh thích lang thang tìm góc cạnh lạ lẫm nhưng rất giản đơn của đời sống ?


Cách suy nghĩ và lời lẽ đối thoại của hai nhân vật có thể " làm khó " người đọc để phải tự tìm thấy những câu trả lời riêng cho mình khi mở to đôi mắt nhìn những cảnh trí, những sụ việc đang có ở chung quanh.


Nhìn một sự việc và suy nghĩ sự việc cũng là một cách chụp ảnh - Ta phải làm sao để giữ lại ý nghĩ ( sự suy niệm và cảm giác ) ?


Biết rằng là không ai có thể chụp được những ý nghĩ, tâm trạng đang xảy ra trong bộ óc của mình và của người . Vì thế, chỉ còn một cách duy nhất để thay thế cái máy ảnh vô tri, vô giác : VIẾT .




Dùng ý nghĩ thật của mình để thay thế cọ màu họa sĩ, dùng ánh sáng và thứ nhiệt độ của tâm khảm để tả ,để chụp tâm trạng .


Chữ viết, dòng suy nghĩ thật nhất, sâu nhất đã tạo nên cái đẹp của văn chương . Tôi sung sướng khi viết lại một đôi dòng khi đã tìm được những cái đẹp trong tâm hồn người viết .



Xin cảm ơn dòng viết đã chỉ dẫn thêm cho người đọc với câu hỏi tựa đề : " "ĐI ĐÂU TÌM VẺ ĐẸP TRONG ĐỜI ? " 






đăng sơn.fr

( Vẻ đẹp thật nằm trong hạnh phúc của văn chương )


 



Read more: http://viptruyen.vn/...l#ixzz2pbkXl3fq
   
 
 
dang son 09.01.2014 02:28:57 (permalink)
.
 
 
 
 

Thư gửi những nhà văn .




Thưa quý Ngài Nhà Văn .



Trước tiên, tôi muốn gửi đến quý ngài sự ngưỡng mộ từ tôi . Vì chữ nghĩa của quý ngài đã cho chúng tôi biết giá trị của tư tưởng và sức mạnh vô hình của tâm lực và đạo chữ ( nghĩa )



Bên cạnh đó, tôi cũng có lời phàn nàn về quý ngài đã phóng bút khi nghĩ mình đã công thành danh toại .



Tôi nghĩ là các ngài đã hiểu là tôi muốn phàn nàn ỉ ôi điều gì ?




Khi đã đọc rất nhiều các tác phẩm của quý ngài, có lúc tôi yêu thích và cũng có lúc tôi nhăn nhó chịu đựng và tôi bỏ ngang vì nhiều lý do . Quý ngài đã viết gì trong những cảm hứng quá độ, quá tay ? 



Tôi đã đọc và đụng chạm vào chữ của một vài cô văn sĩ tạo dáng kiểu bạt mạng với tiếng gọi giải phóng tình dục . Kiểu viết hiện đại và quá sổ sàng hiện thực để tự thoả mãn cơn dày vò và tự sướng ! Có những quyển truyện từ Âu sang Á, khi đọc xong, tôi buồn nôn và tìm cách giải phóng sự sinh tồn của chúng bằng con đường ngắn nhất : Cái sọt rác ( Và tôi thấy tội nghiệp cho cái thùng rác của mình )




Thành danh không có nghĩa là muốn viết bậy thì cứ viết . Cứ lõa lồ, lõa thể để câu khách và đưa chữ nghĩa đến tử huyệt .




---




Sau cơn thịnh nộ đối với những tác phẩm loại rác văn hóa thì tôi nguội lại khi tìm đọc những ng
ười viết rất trẻ . Họ có thể còn ít kinh nghiệm sống nhưng họ viết thật bằng sự suy nghĩ thật .




Tôi cảm thấy hạnh phúc khi đọc họ để có thể một ngày nào đó, tôi sẽ quên được các nhà văn không viết bằng con tim chân chính .








đăng sơn.fr
 
 
 
dang son 10.01.2014 09:33:56 (permalink)
.
 
 
________________________________________________





   1/2 hay là 1/4 ( ? )









  Đáng lẽ ra , tôi  cảm ơn những người vào viết góp ý với nụ cười rất trọn vẹn . Khi viết mà có người đọc và người có lòng góp ý thì mình vui để có thể cám ơn .



Vậy mà ....




Sau chữ " Vậy Mà " là có một điều đáng tiếc  .



Khi muốn  viết văn (  diễn đạt ) , thiết  nghĩ ta cần dùng thì giờ để suy nghĩ và viết . Viết là thêm chữ và chọn lọc  ngôn từ để viết . Viết  là tôn trọng  điều mình muốn và đã viết .



Nguyên tắc và phong thái hiện ra ở chữ viết và dòng chữ ...



Vậy mà cô bé ( nhà văn tương lai )  kia đã bỏ qua cái nguyên tắc rất phải có ấy . Tôi lắc đầu với chữ KO  kiểu viết tắt của cô . Tôi nhăn nhó thậm tệ . Nếu như cô nộp một bài viết  ở  khóa  học của tôi, có lẽ tôi sẽ nhéo mũi cô, sẽ la  mắng cô thảm thiết sau khi hạ cho cô hai con số  " O " to  như quả trứng vịt .



Tôi biết là cô sẽ không vui khi nghe tôi phàn  nàn, khó chịu . Nhưng - Để có thể viết, vững vàng mà viết, tôi chống lại cái hời hợt kiểu viết nhanh như sợ mất thì giờ .




  Trong văn học, người ta đã dùng bao nhiêu năm tháng để nối tiếp cái đẹp của văn chương  ?



.





   Để chấm dứt bài viết này, tôi rút lại hai con số không để tặng cô nhỏ ấy  con số 1/ 2 . Và tôi mong là cô hiểu .







  đăng sơn.fr 
 
 
 
 
 
 
dang son 10.01.2014 12:37:30 (permalink)
.
 
 


Tâm Tình bằng cách thức của Văn .





Vài hàng viết với những bạn muốn viết .




Đây là một diễn đàn rất trẻ trung ( mới thành lập ) Khi nhận được lời mời của Võ Minh Đang từ một diễn đàn bạn mà tôi sinh hoạt, tôi rất bỡ ngỡ vì chuyên từ " Văn Học " !



Phải thú thật là danh từ Văn Học đã làm tôi ái ngại vì đã mất đi sự tha thiết qua những năm tháng dài đã cộng tác với báo chí bên USA và ở quê nhà ( tôi tập tành viết vào những năm 1972 - 1973 khi làm những tờ bích báo ở trường ) 


Tôi đã nhìn thấy và cảm nhận đuợc điều gì ở những người viết vào bậc cha chú, đàn anh và ở thế hệ trẻ sau này ?


Bao nhiêu kẻ đã tự nhận mình là nhà thơ , nhà văn, nhà giáo và họ đã viết gì ? 



Khi sinh sống ở một đất nước có nền văn hóa rất cao để có sự hãnh diện là một trong những cái nôi của văn hóa và họ luôn có niềm hãnh diện từ các văn hào Pháp , tôi đã đọc gì , học điều gì và nhận thức ra những điều gì để có thể viết giữa hai luồng văn hóa rất khác biệt ?


Lấy một thí dụ về câu viết của phương đông và phương tây và những kiểm nghiệm của các trường đại học văn khoa . : Có một vị giáo sư đã nhận định về sự khác biệt trong cách hành văn của sinh viên Á Đông và Tây Âu - Người Á Đông hay vào đề bằng kiểu gián tiếp ( vòng vo rồi mới vào đề chính - Người Tây Âu thì ngược lại khi vào thẳng vấn đề chính )



Điều này cũng thường thấy ở cung cách diễn dạt ái tình, tỏ tình của Âu và Á đông .



( Người việt khi tỏ tình, thì khá dè dặt, rào trước đón sau và phải dùng thời gian dọ ý . Người da trắng đi thẳng ngay vào đề ... )



Người bạn trẻ ở thế hệ rất mới sẽ suy nghĩ gì và viết ra sao ? Họ viết bằng một tốc độ và trạng thái như thế nào ?


Bạn chỉ cần lướt mắt ở các chủ đề Index chính của diễn đàn - phần trên cùng - thì bạn sẽ rõ .


Thế nào là một chủ đề Hot - Nóng bỏng, mới toanh như ổ bánh mì, như cái hamburger mới ra lò chăng ?


Hot là một cách chiêu dụ và quảng cáo để câu khách ? Ở chủ đề Hot như thế, bạn tò mò, tìm đọc và chỉ số người đọc sẽ nhảy vùn vụt . Bạn có chắc rằng ở một chủ đề có con số là 6000 nguời đọc ( xem ), sẽ có khoảng bao nhiêu người thật sự vào để đọc và giữ lại điều bạn đã nhọc công diễn đạt ?


Chữ Like - Cám ơn của họ có chắc rằng là bài viết của mình thật sự có giá trị ?


Bạn và tôi đã viết gì từ những trăn trở, so đo và ta có bao nhiêu điều cẩn trọng khi viết ?




Để làm một nhà văn , không chỉ dùng đúng ngữ vựng, văn phạm là đủ . Bài văn ngắn cụt ngủn chừng 1200 ký tự hoặc dài ngoằng độ 1000 trang giấy không định nghĩa và chứng tỏ đủ điều ta cần chuyển tải . Giá trị của số ký tự không nằm ở độ dầy của số trang viết .



Qua những nền văn hóa, tôi đọc, suy nghĩ, phân tích và thấm .



Bạn muốn viết ư ? Ngoài hành trang bằng trí tuệ và bộ nhớ, sự bén nhạy, thông minh, bạn cần thêm điều gì để viết và viết với một phong thái ra sao ?



Điều này là điều khó khăn trên con đường viết . 






đăng sơn.fr





Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-cho-viptruyen-vn-3173-5.html#ixzz2pyGpbs8C
 
 
 
dang son 10.01.2014 12:44:12 (permalink)
.
 
 
 
 



Chuyện nhỏ và Chuyện Lớn .





Ngày ấy, học giờ văn ở lớp 10 - 11 , tôi có cái tật ghét thầy văn và tôi hay chống cự, cãi thầy làm thầy tức điên lên . Mắt thầy đỏ ửng, quai hàm thầy bạnh ra, lưng còng xuống trước bảng đen phấn trắng .


Có lần tôi nổi chứng ngang tàng, phản kháng một câu nói của Khổng Tử và trách cứ thái độ cao ngạo của Cao Bá Quát, tôi trách Thái Bạch ủy mị khi làm thơ và nhậu nhẹt quá trớn .



Thầy tôi giận, tìm bài kiểm của tôi xé nát . Tôi gầm gừ, xách cặp rời lớp , tìm quán ngồi ủ rũ . Tôi oán thầy ( vì tôi còn non nớt, còn trẻ quá chăng ? )



Bây giờ , ngoài việc chuyên môn,tôi đảm nhận hai khóa kịch nghệ, tâm lý . Tôi thấy gì ở 25 học viên của mình ?



Thằng nhóc tóc vàng kên , kên :

- Thầy là cái thá gì để cho tôi hai con số không ?


Tôi cười mím chi, tặng nó thêm con số không màu đỏ ở bài viết kịch .


Nó giận, bỏ đi . Không quay lại lớp buổi tối trong vòng ba tuần lễ . Tôi thấy nhớ nó vì nhớ lại thái độ của mình lúc xưa .




Bây giờ, nếu may mắn gặp lại thầy cũ, tôi muốn nắm lấy tay thầy tôi mà nói :



- Em hiểu rồi thầy ơi ! Mỗi khi ngồi viết , em nhớ đến Thầy . Hãy cho em thêm vài con số không . Thầy ơi !











đăng sơn.fr




 



Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-cho-viptruyen-vn-3173-5.html#ixzz2pyIYXmRs
 
 
dang son 19.01.2014 00:30:34 (permalink)
.
 
 
 
 
 



NGƯỜI GIỮ LỬA .







  Muà đông ở đây còn dài lắm . Trời lạnh, trời có những ngày đầy màu xám dễ làm mệt mỏi và ngại bước ra đường .


   Giờ  nghỉ, ngồi ở văn phòng , nhìn ra ô cửa như đợi , như thèm một chút nắng xanh . Mở trang viết của một diễn đàn trẻ trung . Đọc thấy cái tựa mới mang tên : " Gửi Chú, người giữ lửa cho diễn đàn  - "  ( Nhi Nguyễn - Hà Nội )



Cô bé tí 17 tuổi của Hà Nội đã ví tôi như một người giữ lửa ư ?


Ngọn lửa ấm của những người viết rất trẻ đó đã ra sao ?  Họ nghĩ gì để viết, những tiếng tí tách của  bàn phím nói cho họ thêm những điều gì và họ nếm sự lặng lẽ khi ngồi viết ra sao ?



Tôi  không nên đặt quá nhiều những câu hỏi nữa . Để có thể viết, tôi im lìm sau khi đọc . Và tôi muốn  giữ lại một hơi ấm để dành cho những ngày dài của mùa đông trên xứ người .






Khi viết - Viết để khỏi lạnh cóng ở đầu ngón tay .....









   đăng sơn.fr




  ( tặng NhiNguyễn - Viptruyên.vn ) 
dang son 19.01.2014 01:12:01 (permalink)
.
 
 




VIẾT
   và

QUÊN .







   Ngày hôm kia, có người bạn viết phê bình nhè nhẹ :


   - Em có cảm tưởng anh là người nóng tính và hung hăng ...


- Vậy ư ?



   Cô bồi thêm cho phát đạn :


- Anh có cái máu kiêu ngạo và du côn .






Tôi  chẳng biết cãi lại ra  sao ?





   Nóng tính ư ? Làm sao để hạ cơn khi ra đường , gặp nhiều  thứ kỳ  lạ,  gây ngứa mắt ?   : Sắp hàng  xe ở bảng Stop , bảng nhường ở giờ cao điểm kẹt xe ngập ứ, nghe tiếng kèn xe tin tin thúc dục rồi thấy kẻ cao bồi không giữ nổi kiên nhận phóng xe ngược chiều để lấn và húc - Húc .



Nóng tính ư ? Họ tỉnh bơ phóng xe , chận đường giành dật chạy như những kẻ điên trong thành phố ?



Tôi không dùng  thì giờ để nóng tính . Nếu cần nóng giận và kềm chế  nó  như sợ  nham thạch của hỏa diệm sơn, tôi tìm cái bàn phím và viết .


Viết như kể chuyện . Viết để hiền, để dịu lại và quên biến đi máu du đãng hay  thích gâu gâu .





Chiều nay, cũng vừa nóng tính xong, vào  một chủ đề  viết và thấy mình nên vào lại để  xóa đi . Khi đã xóa thì chẳng có gì mà luyến tiếc ; Dành thời gian cho một cái Tình . Tình không giữ  thì có gì mà tiếc ? Tiếc vì đã chong đèn dùng thì giờ để viết ư ?



  Khi viết về một điều gì đó , mình biết mình viết gì để giữ lại nhau .


Chữ và  Nghĩa là hai điều nên hợp nhất .   





 Ở buổi tối đang  mưa . Đôi khi lại nhớ lại những tình bạn cũ khi ngồi  viết .  Và hình như , thời gian có một lớp bụi mờ trên một trang chữ  khi người ta lỡ quên bén nhau .....








đăng sơn.fr 
 
 
 
dang son 20.01.2014 03:08:42 (permalink)
.
 
 
 
 
 

Ghé lại Thăm Nhau .




...



   Muốn viết 2 chữ " Cám Ơn  " bạn vì  bạn đã có lòng ghé  thăm chủ đề này . Bạn chỉ thấy toàn chữ là chữ ( và có khi  chữ  ở đây đã  làm nhức đầu bạn !  )


Nếu chẳng may bạn bị nhức đầu thì dễ lắm, bạn chỉ cần  chạy con chuột vào  nút '' biến '' để thoát và vào những trang khác để đọc và có những niềm vui khác .



Có vài người nói là tôi lì, tôi dai , tôi viết  quá nhiều  với sự hung hăng  quá đà . Có  người hăng  chí, gắn cho tôi cái nhãn hiệu  là " Kiêu Ngạo " và có máu khùng khi Húc bằng chữ ....




  Tôi không là luật sư để cãi lại họ . Họ là ai ? Họ thích gì ? Muốn gì khi đọc là chuyện ngoài khả năng và ý muốn của  tôi ( gã  viết ròng rã từ tháng này  qua tháng nọ ). Nếu người đọc, có lòng  chia sẻ thì tôi cám ơn - Nếu họ ngoảnh mặt, quay  lưng thì tôi không cám ơn vì  không nhìn thấy họ qua màn ảnh .



Họ là ai ?  Tôi không hề gặp , không hề biết . Và biết để làm gì khi  ngồi viết lúc mình muốn viết  ?




Tôi không thích những kẻ viết lung tung, viết không đầu không đuôi , viết kiểu trám chỗ qua ngày . Tôi không  thường đọc họ vì  nghĩ là mình  chỉ có 24  giờ, Ngủ 8 gìờ, làm việc 10 giờ , giờ giấc  còn lại dành cho gia đinh và cố gắng thu xếp ngày + đêm để viết , vì  viết cũng là một thứ đam mê từ ngày xưa .





Đã có một ngày đầy đủ mưa nắng với  cơn ẩm lạnh mưa mưa . Sau một  buổi chiều đã gặp bạn hữu và được say sưa với âm nhạc, hình ảnh, tôi chia tay bạn hữu, trở về  ngôi nhà yên tịnh ở phố núi , mở trang viết và  tìm thấy  lại sự yên ả của chữ viết .



Tôi bắt gặp ánh mắt của bạn trên  những dòng chữ mà mình đang viết trong tiếng nhạc rất êm và tôi muốn cảm ơn bạn đã dùng một khoảng khắc dừng chân .



    Khi viết và trải lòng , tôi đã nhớ  những tấm lòng và cùng lúc, cũng gắng quên đi những điều bội  bạc ở những kẻ mà mình đã quen biết .




Thế thôi .



   Viết để cảm ơn  người - Cảm ơn đời .










đăng sơn.fr 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2014 03:14:35 bởi dang son >
dang son 21.01.2014 07:48:54 (permalink)
.
 
 
 
 
 


   NGƯỜI GIỮ CỬA KHUYA




  __________________________________________________







  Vì muốn dậy sớm nên ít khi tôi thức khuya .


Đêm nay,  ngồi mở  máy làm  một  ít giấy tờ, thấy  những ngón tay mình thèm nhảy múa trên phím chữ . Những ngón tay rủ rê cái đầu còn tỉnh táo  : Viết thử cái gì đi .



   Nếu rủ, nếu thách thức như thế, thì tôi viết - Viết như đuổi theo những ý nghĩ của mình .



Viết như sau :




" Ở một vài diễn đàn, thấy ở tận dưới cùng trang chủ Home Page hay để tên người vào đọc bài -  Có những diễn đàn rất tử tế ghi rõ là bài của bạn viết đang có bao nhiêu người vào đọc .


  Không biết đó có phải là một hình thức để khuyến khích người viết hay không ?   Thấy vui, vui .



  1.32 khuya vào sáng .   Vào  trang web của một diễn đàn trẻ  được thành lập bở những khuôn mặt trẻ măng ( thành viên cỡ từ 14 đến 35 tuổi là đa số ) từ quê nhà ViệtNam , thấy ở cuối Home Page chỉ có hai mạng " già già " là tôi và một chị bạn  đọc + bạn viết   . Tụi nhỏ choai choai đã leo  lên giường ngủ khò và ngày  mai là một ngày mới  đang chờ họ với bao công việc .....




Tôi thấy mình giống kẻ giữ cửa - Như hình ảnh của một đoạn phim . Tôi đã xem rất nhiều cuốn phim ( loại kinh dị và không kinh dị ) - Đứng và nán lại trước cánh cửa đầy chữ và đầy những cái tên của mục lục , tôi không nghĩ là mình đóng vai kẻ canh nhà xác . Ồ ! Không . Với tôi,  chữ nghĩa nào cũng có một thế giới, Tĩnh lặng và ồn ào, náo nhiệt .



   Khuya nay - Đêm về sáng, tôi viết với sự lặng  yên . Chẳng có gì mà vội vã ở một cuối đêm  pha  lẫn danh từ đầu  ngày  sáng sớm .   Tôi viết vài câu   để chào hỏi người " già " còn  lại ở đầu quả đất khác múi giờ nơi ấy ( chỗ mà tôi đã rời đi từ một ngày xưa )



Xưa  chỉ là một tiếng gọi .

   Bây giờ là tiếng gọi của ngón tay trên phím chữ .


Sửa soạn rời chữ  - Chữ ơi .

Chữ hãy ngủ  ngon .







  đăng sơn.fr

( đêm 21.01.2014 - Viptruyên.vn ) 
dang son 24.01.2014 13:49:53 (permalink)
.
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 
   ẢNH CHỤP từ Ý Nghĩ .
 
  ____________________________
 
 
 
  Sáng thức giấc, mở cửa nhà, nghe tiếng mưa rơi nhẹ . Sáng nào cũng rơi mưa như thế . Máy cà phê cũng đang làm những giọt cà phê rơi với mùi thơm . Ngọn đèn ấm ở góc nhà nhắc mình những  cái hẹn, những công việc cần làm cho nguyên ngày hôm nay . Agenda ghi chữ và những con số .
 
 
     Việc gì cũng cần làm cho xong . Nhét mình vào một khoảng thời gian có hạn định là một cách tổ chức và giữ được cho mình một yếu tố Zen Attitude . Mở radio nghe vài bản tin mới, nghe đến màn quảng cáo ầm ĩ thì nhanh tay đổi đài, lại gặp những bản nhạc thịnh hành thời thượng chẳng ra đâu vào đâu , có những phong trào dùng nhạc như một thứ hàng ầm ĩ chỉ để tiêu thụ trong chốc lát rồi  quên đi như quên những cái bao màu mè gói hàng .
 
 
    Ngồi vào bàn giấy, dặn mình đừng cáu kỉnh với bao điều lẩn thẩn  lẩm cẩm để có thể viết vài điều gì đó cho ra trò, ra hồn .
 
 
    Viết gì chứ ?    Không lẽ viết về chuyện kể  một cô đàn bà , vì muốn nhậu nhẹt, muốn vui chơi với bạn bè , cô ta đã trói tay đứa con gái lớn chừng 4 tuổi vào thành giường, đứa khác vừa mới được 4 tháng thì cô  ta vứt lăn trên nệm . Cô bỏ đi chơi bời trong vòng hai ngày . Người tình ( cũ ) của cô đã báo động cho cảnh sát phá cửa vào thì thấy như thế . Giữ khẩu cung, bà mẹ 25 tuổi ấy khai rằng : Sau khi  hạ sinh thêm đứa bé 4 tháng này, tôi bị bất bình thường !
 
 
   Vậy sao ?   Bản tin ấy tôi bị nghe khi đang lái xe dưới trời mưa gió, nghe xong, lắc đầu , thấy muốn nổi giận . Chữ Mẹ cao cả của người đàn  bà là như thế hay sao ? Đã có bao nhiêu người cha, người mẹ đã quay lưng bỏ rơi con cái ?  Những câu hỏi, những bảng thống kê chỉ là những  hàng chữ đen nghịt không thể nào soi sáng lương tâm .
 
 
     Đáng lẽ ra, để bắt đầu cho một buổi sáng đẹp và sẽ đầy ấp, tôi nghĩ mình nên chọn một vài đề tài nhẹ nhàng để viết . Viết như một trong những cách chụp lại ý nghĩ của mình . 
 
 
    Mà thôi . Chuyện đời là chuyện đời - Thấm hay không thấm  là tùy ở nơi ngọn đèn của tâm trí .
 
 
 
    Bây giờ, để tạm  làm nhẹ lòng, tôi thử viết tiếp những trang truyện ngắn đang dở dang - Biết đâu khi viết xong, mình sẽ được vui .
 
 
 
 
 
 
      đăng sơn.fr
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.01.2014 13:54:37 bởi dang son >
dang son 01.02.2014 21:38:41 (permalink)
.
 
 










* Viết cho một bản Văn :


HIỆU SÁCH NGÀY MỒNG MỘT.





__________________________________________________ _____





Đó là một người rất trẻ ở Hà Nội . Mỗi lần
ghé trang viết của cô, tôi cảm thấy nhẹ nhàng như khi nghe những câu chuyện kể bên hồ nước .

Ai cũng biết rằng viết văn là một cách kể chuyện - nhưng ta sẽ kể những chuyện ấy ra sao ? Đọc, có nghĩa là thở, là sống với những con chữ ,chínhngười viết là người thả hơi thở, thả nhựa sống vào chữ, để chữ như cây cho hoa, cho trái .



HIỆU SÁCH NGÀY MỒNG MỘT của Kỉ Phấn Trắng viết rất nhẹ nhàng . Văn của cô có nhịp điệu của tình nhạc .



Nghe xong một cung điệu như thế, tôi bỗng mơ ước mình thành nhà văn , cho dù là biết không phải dễ lắm đâu .




( Tạm ngừng dòng viết ở đây để đi làm ... )




ct






đăng sơn.fr 

 
 
 
 
 
dang son 05.02.2014 13:17:43 (permalink)
.
 
 
 


viết để DỊU MÌNH .




_____________________________________________








  Ngày xưa, cha tôi là người rất nóng tính và tôi lây cái nóng tính ấy .


Khi nóng tính , nóng giận thì nguy hiểm cho mình và cho người . Rất nguy hiểm theo câu " No mất ngon, giận mất khôn "



Đối diện với chuyện đời, chuyện người, lắng nghe, lắm lúc tôi lại nhớ đến cha mình và  cùng một lúc muốn nổi cọc . Sau này, tôi phải tập tu hành, tu tâm . Biết là vào nhà dòng, vào nhà chuà, chẳng có Chúa Phật nào thích chứa tôi . Vì tôi đã rất hư đốn ( tôi hay kỳ kèo trả giá với bề trên )



Thui thủi mãi ở ngoài cửa nhà thờ, nhà chuà ,thấy nản, thấy chán đời ,tôi đành mở trang chủ đề mang tên " Viết Để Làm Gì " và gõ chữ để tập tu .



Tu mải miết và không biết cho đến ngày nào được xuống núi  <  Không phải đề hành hiệp như trong truyện kiếm hiệp <


Ở những trang viết, tôi trải lòng . Có những kẻ không nhận, không tử tế với lời thân ái  , chào hỏi của mình < tôi nhìn thấy <  Tôi đành dùng cái nút XÓA để có thể quên họ . Nhanh chóng mà quên như kiểu sang trang .



Đã đành - Thôi đành viết để làm dịu mình .








đăng sơn.fr 
 
 
 
dang son 05.02.2014 23:41:10 (permalink)
.
 
 
 




.......   KHẢ ÁI .








Thay vì  khen một người bằng câu chữ " Đẹp ", tôi thích dùng chữ Khả Ái .



   Dễ thôi .   Cái đẹp chỉ là hình thức bề ngoài .  Ta đi ngang một vườn hoa, thấy đủ màu sắc rực rỡ , ta lại gần  ngắm nghía , trầm trồ , ham thích . Thế nhưng giữa ngàn màu sắc ấy chỉ có một vài loại hoa có mùi hương . Dịu,ngọt, say ....



  Ngắm hoa đẹp và nếm mùi hương của hoa là hai điều khá nhau .



   Vũ nữ chân dài sắc sảo dưới ánh đèn  của hộp đêm , phòng trà ít khi có hương thật thà . . Hoa hồng có hơn 50 loại , mỗi loại hoa không phải hoa nào cũng thơm .




   Bạn viết gì ? Bạn là hoa ra sao ?



   Làm sao tôi biết được ? Tôi vào khu vườn chữ của bạn với một dụng ý duy nhất : Tôi tìm s
ự khả ái từ một mùi hương để lại .  






   Thế thôi .









   đăng sơn.fr 
 
 
dang son 20.02.2014 12:52:43 (permalink)
.
 
 




   TỰ NHIÊN
   khi Cần Viết .
______________________________________________________








  Để xem tôi sẽ viết gì ?




Ngày hôm kia,   vào một diễn đàn trẻ, gặp và đọc 
được một vài viết hay ở chủ đề của mình, tôi có cảm hứng để rời lại giờ đi ngủ vì đã gần 11.30 khuya . Gõ chữ như điên trên phím vì sợ những ý tưởng bay mất .  



Ở một người viết, hắn ngại nhất  là viết theo một cách rời rạc, chẳng đâu vào đâu . Tất cả những ý  tưởng cần phải trôi chảy như một dòng nước . Khi nước đang chảy mà gặp sự gián đoạn thì nước sẽ len lỏi tìm đường thoát .


Khi  viết xong ấn vào nút tải bài thì  trang chữ bay mất  !



Lại chưng hửng . Lại hỏi lại ngón tay của  mình : "  Ngươi đã làm  gì ? "




Ở đời trần , khi làm việc và đối ứng với những bất  trắc, tôi lắm khi vênh váo có vẻ kiêu ngạo là mình có thể rất nhanh nhẹn để xoay sở và thoát hiểm .  Lúc còn trẻ, tôi hay có thói quen phòng bị  khi đến một chỗ xa lạ . Saigon thời ấy loạn lạc, hay đập nhau trong xóm , trong quán nước vì những lý do  lãng nhách . Khi bước vào một chỗ tụ tập  hội trường, một cái hộp đêm, một cái quán, tôi hay ném cái nhìn về những cánh cửa thoát . Khi cần kíp, tôi biết mình sẽ thoát bằng ngã nào . Đến một con đường ngõ cụt, tôi luôn phòng bị một vài kẻ hở đề phòng bất trắc . Cái giác quan thứ  6 của tôi chạy nhanh hơn cái chương trình của hãng Apple và tôi đã tin là như thế .


  Ở khóa học, tôi luôn gài các học viên bằng những câu hỏi  quái ác và tôi chỉ cho họ cái kiểu Plan A, B, C ....... Tôi chận   em bằng ngõ  này, em sẽ thoát ra bằng ngã nào và  hãy nói cho tôi biết tại sao ? -  ( Solution )

Có học viên kia cười, cười : - Ông có vẻ bị méo mó nghề nghiệp .



   Tôi biết cách để không trả lời .  Điềm nhiên không phải là khinh thường . Im lặng không phải là lơ là . Ở ngoài đời, tôi sợ nhất là những kẻ nói nhiều theo kiểu nói vô bổ, sợ kẻ tán tụng kiểu tính toán . Con người cần tính toán để giữ đường sống . Khi gặp đủ thứ hạng người, tôi thích quan sát và lắng nghe họ và dùng thì giờ để phân tích họ . Họ là ai ? Họ chân tình  hay chỉ  dùng ngôn  ngữ làm bình phong ?



Khi  tham gia sinh hoạt ở các diễn đàn, tôi không thấy mặt những người cùng sinh hoạt . Và tôi giữ chừng mực khi giao tiếp . Đếm và nếm được sự chân tình là điều quý . Còn lại một số khác, tôi biết mình nên hạn chế sự giao tiếp vì họ chỉ đến để vui chơi chốc lát và họ sẵn sàng quên một cách nhanh chóng dù có lời chào hỏi lịch sự đã nhận được .




   Tôi đang cay và đắng khi viết những dòng này ư ?


   Có thể lắm chứ . Đó là cái Plan B của riêng mình .


   Plan B là Lờ đẹp .


  Plan C là Viết để giữ lại nhau .









đăng sơn.fr 

 
 
 
 
dang son 20.02.2014 13:01:57 (permalink)
.
 
 
 

XA RỜI ...







          Phải rồi, cũng có ngày tôi sẽ bắt chước anh  nghệ sĩ kia . Khăn gói . Xa rời .



      Bút mực đến từ tâm . Tâm không rời chữ . Chữ có tiếng nói riêng của trí tuệ và tâm hồn khao khát sự chân tình .





       Một mình, một ngựa và mang theo chữ như người yêu không khi nào rời xa .








   đăng sơn.fr



 
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 14 của 29 trang, bài viết từ 196 đến 210 trên tổng số 431 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9