VIẾT THÊM ĐIỀU GÌ ? đăng sơn.fr
.
Góp ý !
....
Góp Ý là điều không dễ dàng vì nhiều lẽ .
Lấy một vài thí dụ nhỏ và đơn giản :
1. Mới chập chững VIẾT /
Bạn vừa viết xong một bài viết và bạn tải đi với sự háo hức . Bạn mong có nhiều người đọc bạn và thấy chỉ số người đọc tăng lên vùn vụt .
Và dĩ nhiên là bạn mong đợi có sự góp ý bằng câu nhắn . Để tỏ ra " Khiêm Nhường " - Bạn viết : Xin mọi người vào góp ý để có sự tiến bộ . Chấp nhận mọi sự Ném Đá ( danh từ và động từ mới của người trẻ ! )
Sau đó, bạn nhận được lời khích lệ, khen ngợi - Bạn vui thích - Chẳng may , bạn nhận được lời phê bình như : Chưa chuẩn, chưa đủ , chưa làm chủ được tình huống và sai lỗi ngữ phạm rất nhiều .....
Bạn ra sao ? Nóng ? Lạnh ? Nhịp tim của bạn đập ra sao để dồn máu nóng lên mặt . Và mặt sẽ đổi sắc thái trước màn ảnh ?
2. VIẾT ĐÃ LÂU ( Hành Trình Viết ) :
Bạn ghi ở phần lý lịch khi đăng ký là : Writer - Writing .
Có nghĩa là bạn rất bảnh với sự tự tin vì bạn đã có một hành trình gian nan để có kinh nghiệm viết và có thể là bạn đang làm báo, đã ra được vài đầu sách và bạn rất hãnh diện .
Với sự tự tin và một phần chủ quan, bạn mạnh dạn góp ý cho người chập chững viết : ( bébé )
Ok .
Đây là câu hỏi của tôi dành cho số 1 và số 2 :
Câu hỏi thứ nhất :
- Bạn là ai ? Bạn muốn gì khi viết và bạn viết gì ?
Bạn viết truyện tình - OK . Bạn hiểu gì về tình yêu và tâm lý của ba phái ( Nam - Nữ - và phái thứ 3 : Đồng Tình Luyến Ái ) ? Và trước khi viết một truyện tình giả tưởng , bạn đã trải qua bao nhiêu mối tình ( hờ và không hờ ) - Bạn đã nếm thứ đau khổ ấy ra sao và bạn đã bỏ ra bao nhiêu năm tháng để chiêm nghiệm và viết với nỗi đau ấy ?
* Câu hỏi thứ hai dành cho người đã có một hành trình viết với nhãn hiệu " Writer "
Nếu tránh dùng chữ Nhà Văn - để khiêm nhường hơn, tôi dùng chữ khác " Người Viết " .
Hắn là ai ?
Hắn thu thập được điều gì để viết và viết ra sao ? Hắn có bao giờ xấu hổ, đỏ mặt từ những điều hắn đã trải chữ trên mặt giấy hoặc trên màn ảnh vi tính không ?
( Tôi để một khoảng trống ở đây cho ' Hắn ' trả lời nếu Hắn đủ lương thiện để tự vấn mình ) :
-
......
-
...
Nếu bạn là một trong hai cái " Hắn " ấy - Bạn trả lời ra sao . ? : Hắn số 1 : Kẻ chập chửng non nớt . Hắn số 2 : Kẻ đã là Người Viết và có một ít nhiều kinh nghiệm viết từ cú pháp đến sự giàu có của ngữ vựng .
Vừa rồi, tôi tò mò, rất tò mò vào đọc chủ đề Lời Góp Ý của tácgiả Ngày Nắng Trong Em .
Tôi thấy gì ? Hiểu gì và ngộ ra điều gì ?
Ở Hắn số 1 - Rất nóng tính nhưng biết dằn lại để cố gắng thu nhận và giảm thiểu sự tự ái .
Ở Hắn số 2 :
Tôi không chấp nhận được chữ " KO " viết tăt ở phần góp ý . Nếu mình là Writer thì mình dùng thì giờ phải có để viết cho rõ ràng câu chữ ( như sự tôn trọng người đọc và người viết ) Ta không thể nào góp ý cho một đứa trẻ nếu ta nổi nóng và mạc sát nó . Phải không ?
Tiêu chuẩn và nguyên tắc của một người viết có ý thức là không nổi nóng để hạ gục .
Ta có thể rất thịnh nộ và ngạo mạn, ngang tàng ở tác phẩm của mình trên một đoạn viết, một đoạn văn cần thịnh nộ để thể hiện phong cách tùy theo nhân vật dựng trong truyện nhưng khi viết góp ý, ta có đủ bình tĩnh và điềm đạm với sự rộng luợng của hành trình VIẾT không ?
Tôi trách nhà văn, nhà thơ với hành trình viết như thế và tôi nổi cơn.
Nếu tự nhận mình là một nhà văn ( đã trải đời , đã thấm nhuần vì đã đọc rất nhiều và đã trải nghiệm để viết ) thì tôi viết như sau cho cái Hắn số 1 :
" Em nhỏ !
Tôi đã đọc rất kỹ trang viết của em và tôi muốn khuyến khích em trên con đường viết . Viết là suy tư và thể hiện sau sự trả nghiệm bằng nụ cười và nước mắt . Tôi nghĩ là em sẽ khá hơn về sau ( Hãy cản thận ở chỗ ...... Hãy lưu ý ở chỗ ......... .) Và tôi tin ở trình độ của em khi em trưởng thành hơn "
Tôi muốn viết với Hắn thứ 2 như sau :
" Nhà văn .
Hãy trầm . Tịnh . Và viết rõ ràng chữ " Không "
Không cẩu thả khi VIÉT
Không hà tiện chữ ở chữ Ko ( KO : Knock Out ? )
Và nhà văn cần thời gian để thành nhà văn .
Đọc xong, nhà văn nóng tính ư ?
Ok - Tôi chờ sự nóng tính và bút giải của nhà văn .
đăng sơn.fr
Câu chuyện nhỏ +++++
_
.....
Đố bạn là tôi sẽ viết gì ở đây cho bạn đọc ? Bạn sẽ đọc ra sao ?
Hãy để tôi kể cho bạn nghe vài câu chuyện nhỏ từ một buổi sáng bình thường và ' không bình thường ' :
1 - Trái Bom .
Bom nổ vào đúng 7.40 sáng khi tôi đến chỗ làm . Ở nhóm người có một người đàn bà rất bảnh, rất xếp sòng kiểu trịch thượng . Nàng không chảnh vì quá đẹp, nhưng vì có quyền hành trong tay và lắm lúc rất bảnh vì nghĩ mình có thế đứng . Nàng xấc xược hoạch họe trong lời ăn tiếng nói và nàng đụng tôi .
Nàng đã làm trái bom mở ngòi và tôi là trái bom . Tôi đóng cửa xe , lớn tiếng , tôi nhả nham thạch kiểu hỏa diệm sơn , kiểu bom nguyên tử :
- Nếu cần thì tôi cho cô mất chỗ đang làm . Hạ cơn chảnh và hạ quyền lực xuống đi .
Nàng tịt - nàng nghe tôi khốc liệt đến tận cùng :
- Nếu cô không hạ hoả thì chuyện sẽ nặng hơn .
Khi nói như thế, tôi nhìn rất rõ những bè phái, những kẻ đang bao quanh cô và nham thạch sẽ chảy mạnh hơn . Sắc mặt cô biến đổi và cô lẳng lặng biến mất .
Độ gần 12 giờ trưa, cô đến gặp, dịu dàng - Nhỏ nhẹ để trở thành một con mèo dễ yêu . Nghe cô nói như thầm thì :
- Sáng nay, tôi quá đáng - Hãy tha thứ cho tôi .
Tôi yêu mèo, yêu sự dịu dàng nên lây cái dịu dàng, thỏ thẻ : Bỏ qua đi . Tôi hiểu cô .
Hôn lên má cô với bàn tay đặt trên vai cô . Mùi nước hoa, mùi đàn bà ngây ngây làm tôi hiểu chúng ta chỉ là những kẻ phàm tục và nên chế ngự quyền hành và sự trịch thưọng ở một cung cách làm việc . Muốn giữ việc làm thì phải biết lùi lại đúng chỗ, đúng lúc . Tôi chỉ mong như thế . Hai người cười rất tươi với nhau ở ánh nắng ngoài văn phòng .
2.. ẨN NGỮ -
12.30 . Mở Web, thấy có message của một màu Hoa . Hoa gọi tôi là ngưòi giữ ' Lửa ' và nhắn đọc bài mới viết mang tên Người Nổi Tiếng .
Đọc thì đọc và cảm động vì giản dị, mộc mạc như mặt hồ ao và mùi lúa chín . Đọc để hiểu rằng : Tất cả những giả tạo phù phiếm từ cái tâm trạng muốn nổi tiếng chỉ là nhất thời .
Ở đây đó, ta đã gặp những chuyện bình thường và không bình thường : Ả đào hát gây chấn động để bán đĩa hát, bán thời trang, tên tài tử huênh hoang ói mửa trên sàn quay và ở đời sống lứa đôi rất nhơ nhớp . Ông quan lớn bạo dâm mất chức để lại tiếng xấu ô nhục ....
Bao nhiêu kẻ đã mệnh danh là nhà văn, nhà thơ đã không có phong cách như tên gọi ? Chữ nghĩa chỉ là một sự rỗng tuếch một khi đã nổi danh ham hố và dùng danh nghĩa nhà văn, thi sĩ để mong được coi trọng .
Nhà văn chẳng là cái gì cả một khi những trang chữ chỉ là sự đỏm dáng - ảo vọng .
Nhà văn có biết dùng chữ nghĩa để gửi một thông điệp và đấu tranh cho tình nhân ái ? Nhà Thơ có biết quý trọng ân tình khi đùm bọc con cháu và giúp đỡ xã hội ?
Nổi tiếng ư ? Nổi ra sao ? Như thế nào ở một phong thái ?
Viết và sống ? Viết gì ? Viết ra sao trước những bất công, bạo quyền ? Viết gì khi thấy những lao tù, những thân phận khốn khổ khi chỉ ngồi trong phòng máy lạnh, quạt máy và nhìn thấy cái tên của mình ở bìa quyển sách đầy chữ ?
Tôi cũng giống cô bạn viết ấy - Tôi không mong nổi tiếng khi viết truyện ngắn mang tên " Đừng Làm Nhà Văn " .
Ẩn ngữ và phản ngữ là một thái độ có suy nghĩ . Hãy là nhà văn bằng chính tâm hồn lương thiện của mình . Và cố gắng giữ lại điều cần phải giữ .
đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2014 14:41:00 bởi dang son >
.
BảngThứTự .
...
Nếu sắp bảng liste thứ tự cho những điều bạn ghét, những điều bạn yêu thích ở 10 thứ hạng, tôi nghĩ là tôi có thể hợp với bạn .
Bạn hãy đọc thứ tự những điều mà người viết như tôi rất ghét ở một người Viết khác như sau :
- Chảnh ( Khi tài chưa đủ - chưa đủ khả năng )
- Kiêu Ngạo
- Không biết điều ( xử thế )
- Quá Khích
- KHông đủ chất nhạy cảm
- Tưởng Bở ( Hoang Tưởng )
- Cao Ngạo
- Lố Bịch
- Bản thể Nhất Thời .
Và .....
Sẽ viết sau ở những thứ tôi yêu ở bạn để bạn chỉ thật là bạn khi viết .
______________________________ 2 _____________________________________
Phần bài thứ 2 này để hiền , để dịu nhưng hãy để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện mới :
MUốN NỔI TIẾNG .
Nếu chấm điểm về nhan sắc thì cô phải được ít nhất là 8/20 . Mắt mũi, môi miệng xinh, thanh tú, dáng cao .
Trong phần ghi lý lịch khi ghi danh học khóa Viết và đóng kịch thì cô ghi ở phần ao ước - Muốn - :
- Muốn nổi danh khi đóng kịch, diễn vai điện ảnh, muốn làm đạo diễn điện ảnh
- Muốn làm nhà thiết kế và là người mẫu .
- Muốn ...
Sau hơn 6 tháng, thấy cô không khá chút nào ở các vai diễn . Đọc bài viết kịch thì lỏng chỏng, thiếu kỹ thuật tâm lý và phân đoạn . Phải làm sao với cô đây ?
Sợ cô buồn, sơ người khác buồn nếu nói thẳng quá , sẽ làm cô mất mặt , đành khều cô bé ra một góc vắng, đưa cho cô cái danh thiếp của hãng Agence tuyển người mẫu .( cô bé chỉ thiếu chừng 10 cm để làm người mẫu bên này - Điều kiện của họ là cao 1m75 ).
Cô nhỏ cầm tấm danh thiếp, nhìn lại số điểm tổng kết của khóa kịch nghệ, mắt cô xịu xịu, buồn hơn mưa tí tách . Cô lặng lẽ rời lớp . Nhìn từ phía sau, thấy cô đẹp hơn một thiên thần nhỏ bị gãy cánh ở trần gian .
..
Bây giờ ,trở lại chuyện tôi yêu bạn - Một Người Viết :
- Yêu sự im lìm rất cô đơn khi viết của bạn
- Yêu sự ý thức khi bạn đắn đo đặt câu chữ
- Yêu sự truy cứu đi tìm kiến thức
- Yêu cách bạn tập trung, trầm lắng để điềm đạm khi viết ( Tự chủ ? )
- Yêu khát vọng muốn vượt lên khỏi khả năng văn chương
- Yêu sự khao khát làm mới chữ nghĩa .
Bạn biết rõ chứ ? Tôi chưa biết, chưa rõ sự kiên trì của bạn sẽ đưa bạn về đâu với chức năng của một nhà văn sẽ nổi danh . Sau những điều vừa liệt kê để YÊU bạn như thế . Tôi chỉ xin bạn một điều nhỏ mà thôi :
" Hãy làm một người Viết khiêm nhường trước khi thành nhà văn nổi tiếng - Và ta giữ gìn sự nổi tiếng ấy ra sao ? "
Hào quang cũng là một ngọn lửa nóng rực, một ánh đèn có thể làm những ngón tay mình bị phỏng khi viết .
đăng sơn.fr
.
Nghĩ Gì ? Viết Gì để thành nhà Văn ?
..
NHÀ VĂN
và định nghĩa rõ rệt .
Tôi cố gắng để bình tĩnh và lôi vài cái định nghĩa về danh phận NHÀ VĂN ( viết chữ hoa cho ra vẻ trịnh trọng )
Bạn hãy trầm tĩnh để theo tôi đi tìm danh từ NHÀ VĂN .
__________________________________________________ _________
. Nghĩa Xấu và nghĩa Tốt
Phần 1 - NGHĨA TỐT .
Định nghĩa - Définition :
a / Nhà Văn : Tác giả . Người viết và kiếm tiền bằng tác phẩm .
Ở một nhà văn, hắn không có chữ đề nghề nghiệp trên căn cước khi bị xét giấy tờ . Hắn có thể là một giáo viên, học sinh, giáo sư, bác sĩ,nha sĩ, thợ hồ hay là làm ruộng .....
Đây là hình hài của HẮN :
- Có một cái đầu chứa chất xám hoặc chất đen nghịt như bùn đất .
- Có những ngón tay để cầm bút hoặc gõ trên phím chữ .
- Có một trái tim chưa ngừng đập
- Có máu lưu thông và cái bao tử hay nhịn đói nửa vời để viết .
b / Đặc Tính :
Tùy .
Trường hợp có thể :
- Rất có học
- Rất nhạy bén
- Rất kiên trì
- Biết cách tổ chức thời gian để Viết
- Biết truy tìm để làm giàu kiến thức và ngữ pháp ( rèn luyện trình độ và cập nhật hóa vấn đề )
- Thông thạo nhiều sinh ngữ để có thể nghiên cứu và tham khảo tài liệu để có đề tài viết
- Có độ 71 % nghệ sĩ tính
- Đức độ, Bình Tâm - Điềm Đạm .
c / Tài sản :
- Thời gian
- Sức khỏe
- Tâm trí điều hoà
- Sách báo, tin tức, tính trung dung
- Có đời sống kinh tế khá vững chắc
- Đời sống tình cảm tốt ....
* Và v.... v......
PHẦN 2 -
nghĩa XẤU ( điểm YẾU )
- Nhạy cảm quá đáng để dễ trăng hoa
- Hoang đàng và hoang tưởng để thảm hại hóa đời sống tinh thần và tìm cảm hứng
- Dễ sa ngã, trụy lạc
- Cái Tôi, bản ngã ích kỷ và rất cao ngạo - có thể sinh trạng thái Kiêu Căng - Nhất Thể .
- Dễ bị kích động trên lãnh vực tinh thần .
- Phóng túng, dễ gãy đổ trên mặt tình cảm
- Bất định - Thiếu cân bằng tâm trí
và ..... v . v ....
Phần C .
Đi Tìm Một Danh Xưng khác
Và cách ĐIỀU TRỊ :
Không thể lấy danh xưng là nhà Văn nếu vừa ra chỉ vọn vẹn độ 10 đầu sách . Điều này không chứng minh được giá trị và chỗ đứng của mình trên mặt tư tưởng và kinh tế .
Danh xưng Nhà Văn có thể giết chết một tài năng nếu thiếu Tri Thức và tư tưởng học một cách rõ ràng .
Nhà Văn không phải là chức vụ đến từ một hay những bằng cấp . Trường Đại Học Văn Khoa không thể nào đào luyện cung cách cho một Nhà Văn tương lai . Ta có thể học những kỷ thuật viết, những kỷ thuật biến cách, biến thể, học ngữ pháp , ngôn ngữ để viết NHƯNG : Chỉ có ngọn lửa của tâm thức và thời gian mới có thể kết luận mình là Nhà Văn hay không ?
Nhà Văn viết để tự đào huyệt chôn mình, chôn danh dự thì không phải là Nhà Văn .
đăng sơn.fr
Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-...#ixzz318EKOJqF
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2014 22:00:26 bởi dang son >
.
Tạm viết về hai chữ " Kính Bút "
--------------------------------------------------
Giữa hai người viết cùng trên một diễn đàn thì hẳn nhiên nên có sự tôn trọng nhau ở một hình thức tôn trọng hoặc trân trọng .
Có trình độ viết là một chuyện , cách cư xử giao tế đúng mực là một chuyện khác .
Chuyện mới thì sẽ như sau :
" Ở diễn đàn quy tụ nhiều tay viết trên mọi lãnh vực, có một người đã có quá khứ là nhà giáo , đã viết nhiều bài viết có giá trị , và ông ta có vài lần than phiền là bài viết của ông hay bị đạo tà đạo văn, đổi tên và bị đăng tải ở vài diễn đàn , mặc dù ông ta có phản ứng nhưng đâu lại vào đó .
Tôi đọc chủ đề than thở của ông, ghé vào an ủi và chia sẻ . Ông ta lờ đi , không có nửa câu chữ trả lời .
Nhà văn và cung cách của một người đã trải đời, đã thấm, đã cay đắng nhiều với đời là như thế hay sao ?
Sự kiêu hãnh, nỗi ngạo nghễ cao ngạo phải đặt đúng chỗ, đúng mức .
Mấy ngày sau , tôi trở lại chủ đề ấy và lẳng lặng xóa câu chia sẻ của cá nhân mình .
Với sự không thể, thì sẽ không có câu Kính Bút . Tôi biết cách dùng chữ và tôi làm chủ hoàn toàn con chữ của mình . KHông phí phạm với điều không tưởng .
Đáng tiếc và nên nghĩ lại danh phận " nhà Văn "
đăng sơn.fr
dang son
...
Tạm viết về hai chữ " Kính Bút "
...
Nhà văn và cung cách của một người đã trải đời, đã thấm, đã cay đắng nhiều với đời là như thế hay sao ?
Sự kiêu hãnh, nỗi ngạo nghễ cao ngạo phải đặt đúng chỗ, đúng mức .
...
Với sự không thể, thì sẽ không có câu Kính Bút . Tôi biết cách dùng chữ và tôi làm chủ hoàn toàn con chữ của mình . KHông phí phạm với điều không tưởng .
đăng sơn.fr
Xin chào anh ĐS, lâu lâu H. vẫn vào đọc bài viết ở phòng văn. Thường thì rất ít để lại dấu vết vì sợ làm gián đoạn ý tưởng của tác giả! Riêng hôm nay... tại bị hơi ... 'buồn buồn thế sự hỡi ôi' nên đọc xong bài viết của anh, nhứt định để lại chút ý của riêng cá nhân H. Chắc anh cũng dư biết là mấy lớp áo mão lộng lẫy và mấy tờ chứng cấp càng dày chừng nào thì đến một giai đoạn nào đó trong cuộc sống, người khoác nó ( hoặc có nó) không thể nào tránh được cái bẫy 'tự hào với nhân sinh' quá thể (hoặc không đúng chỗ) . Âu cũng là thói thường, cho nên H. thích câu " Thức khuya mới biết đêm dài. Ở lâu mới biết lòng người có nhân." là vậy! Quan sát và quan sát thật lâu dài... là 'kỷ cương' của H. trước khi chịu nhận ai là thân với mình, hoặc ít ra hiểu mình muốn nói , muốn chia sẻ chút gì đó với họ! Mến chúc anh ĐS luôn vui với ngòi bút, với chữ nghĩa của chính mình nha. M.H. Nguyễn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2014 23:52:36 bởi M.H. Nguyen >
...
Cám ơn MỹHạnh đã ghé nhà thăm nhé .
Hãy vui nhiều .
đăng sơn.fr
- CHIA SẺ VỀ ĐIỀU ẤM ÁP giữa NHAU.
.
Tối hôm kia - nhận được lời nhắn của người bạn bảo tôi xem qua một topic góp ý cho truyện rồi để lại ngòi bút sắc bén của mình, tuy tôi chẳng biết nó bén ở chỗ nào.....
( viết theo cách của CỏXanh )......
---- .
Khi đối diện với một vài sự việc, tôi thấy mình có 4 ' chữ ' để chọn :
* LẠNH
* NÓNG
* NGUộI
* ẤM
Với 4 chữ ấy thì cũng tùy theo trường hợp mà dùng . Vì không phải là ai cũng giống nhau ở cá tính riêng và có cách nhìn vấn đề giống nhau .
Chữ TÙY rất dễ hiểu nhưng khó xài . Tùy ở cung cách và thiện chí của đối phương . ( Nếu kẻ đối diện không đúng mực và chẳng ra đâu vào đâu thì tôi dùng chữ LẠNH để quay lưng . Lạnh như tảng băng, lạnh như sự lặng thinh ) Gặp phải kẻ quá đáng , không còn biết điềm đạm và có một phần trăm của luơng tri thì tôi tặng hắn chất Nóng - Phực lửa, thiêu rụi và hậu quả không thể lường .
Thế nên , trải qua một hành trình sống có thể gọi là tàm tạm có kinh nghiệm sống, tôi thích hai chữ " Nguội và Ấm " .
Để có thể NGUộI , ta cần có thời gian . Những vết thương lòng, những bực bội, ganh ghét hận thù, thương tâm nào cũng phải dùng thời gian để trị liệu . Nguội thì có nhiều cách nguội : Ngậm miệng lại, suy nghĩ theo chiều hướng nhẹ nhàng ôn hòa , bước lại phía trước, chìa bàn tay, nhìn vào sự việc để phân tích và sửa sai . Lòng mình có thể tìm lại cảm giác yên tĩnh cần thiết để làm việc .....
Là kẻ nhạy cảm và là một người viết, tôi yêu thích chữ Ấm và tôi cưng chiều chữ ẤM . Ấm ở tình người cho người từ ánh mắt đầy thiện cảm . Ấm từ một lời góp ý có sức thuyết phục của nỗi thiện tâm .
Những " gạch đá " khi kéo nhau để ném một người viết mới sẽ làm chảy máu đau đớn lắm ( cho dù người viết có nói " Hãy ném vào tôi để tôi viết khá hơn nữa " - Ngụy trang khiêm nhường đó ! Vì có những viên gạch sẽ bị những kẻ vô thức nhặt lấy để cố tình làm bạn trọng thương ) .
Tôi không dùng phím chữ, dùng cây bút đẹp nhất của tôi để làm gạch đá ném vào ai .
Trong quá khứ, tôi đã bị những loại hạ đẳng ném gạch , khiêu khích và bôi nhọ vì những lý do riêng của chúng . Tôi dùng chữ Lạnh . Tôi dùng chữ NÓNG để làm nguội mình sau khi bảo với chúng : Sự ganh tỵ, niềm vô thức là những thứ độc dược đang hủy hoại tâm hồn ngươi đó và ngươi sẽ không bao giờ có khả năng cầm bút để viết về cái TÂM .
Ngọn đèn của tâm tri thức không hẳn chỉ nằm ở những trang sách của thánh hiền mà thật ra, phải dùng ánh đèn riêng trong tâm khảm của mình để đi tìm ngọn đèn ấy .
( Khi bạn viết - và đọc về bài viết mang tên " VIẾT NHƯ CHẲNG CÓ GÌ " ở đoạn đầu ( chương thứ nhất : Gã văn sĩ và cô gái hầu trà )của tay viết rất trẻ ấy , bạn đã nghĩ gì với một tâm trạng ?
Tôi đọc và đã rất khó chịu về thái độ làm cao, làm chảnh của gã văn sĩ ấy đối với cô hầu bàn _( ở đoạn cuối, lúc tay viết ấy chưa sửa lại bài viết ) và tôi cho phép mình viết lời góp ý theo cảm quan riêng .
Hãy đặt ra câu hỏi để phải có câu trả lời :
- Ta được ăn học, ta có thể thấy ta hơn người và nếu ta tỏ ra trịch thượng thì liệu về sau, ta sẽ học được thêm bài học gì ở cuộc đời ?
- Quyền cao, chức trọng mà thiếu chữ NHÂN thì ( .........)
---
Khép lại trang viết ấy, tôi nghĩ là người viết cần tỉnh thức và làm chủ hoàn toàn nỗi hoài mong hướng thiện . Những viên gạch vô tri giác được ném vào ta bởi những kẻ vô học, vô thức không bao giờ có thể hạ gục ta nếu ta vững tâm .
Mong - Rất mong là như thế .
đăng sơn.fr
.
.
* ...... ... để có một ngày đẹp
dangson.fr
Để được một ngày đẹp thì bạn làm gì ?
____________ ! ----------------------------------- Có lẽ tôi hỏi một câu thừa thái vì tôi không phải là bạn . Nơi tôi ở đang sắp và mùa hạ / Sớm nay, trời vừa 20 độ . Con số tròn quay , đẹp lắm và đàn chim đã dậy sớm như tôi để hót vang trong vườn . Tôi có thói quen dậy sớm, tập thể dục và nghe cái radio nheo nhẻo : - Càng ngày dân tây càng lười vận động vì ỷ lại máy móc . Kệ họ _ Tôi không phải là dân tây dù uống cà phê của Ý đại lợi mỗi sáng , dù đớp bánh bánh mì trét bơ chấm sữa từ bao năm nay .
Để có một ngày đẹp ư ? Dễ qyá mà , tôi thong thả nhìn vào tò lịch treo tường , nhìn vào cái agenda của việc làm và sẽ làm y như đã ghi chép . Chuyện thường - chuyện nhỏ mà thôi . Khênh ly cà phê sữa, leo lên những bậc thang , bật máy nghe những bài nhạc rcck . Bạn có đủ sức quậy kiểu của tôi không ? Bạn đủ sức không ? Tôi quậy như sau : - Chụp cái headphone ,úp vào tai nghe vài bài nhạc rock cho tỉnh ngủ . - Chọn một bài viết của những tay viết để đọc và tìm ý tưởng , tìm hứng thú để viết . - Gặp một bài viết hay hay, tôi ấn vào phần góp ý hoặc ấn vào chữ '' THÍCH " - Ực cạn ly cà phê nguội và bắt đầu gõ chũ - Gõ như mưa rơi , như giông báo - 7 giờ đúng , tôi ngừng gõ máy , xách cặp nhảy lên xe ngoài cổng .... ... Trên xa lộ đầy ấp xe và trên những con đường ngoằn ngèo, tôi thấy gì ? Thấy cung cách lái xe của những người rất nhã nhặn , thấy vài củ chỉ điềm đạm , thấy cái vẫy tay của những người biết điều đã ân cần tỏ dấu cám ơn vì đã được nhường đường . Còn sớm , tôi tấp vào quán cà phê, vớ tờ báo đọc tin tức .. khi lưót mắt tren trang báo, tôi cẩn thận né những bản tin u ám vì tôi sợ sui . Tôi đi tìm những bản tin vui vui, ngồ ngộ ( dù biết là hiếm - Cái gì hiếm thì rất quý ! ) Chỉ có mình biết làm mình vui mà thôi . Tôi biết rõ là như thế . - Làm việc một mạch đến 2.30 pm , tôi ngừng để nghỉ ngơi, tôi trở chứng du côn, gác hai bàn chân lên bàn giấy, vòng tay sau gáy, hớp ngụm cà phê, cà pháo, tôi nghĩ đến một điều mà con bé cà chớn kia đã viết ; " Có lẽ chú chả bao giờ có thể hiểu được bé . Bé đang muốn nổi loạn . - .... Tôi không hiểu nổi loạn để làm gì ? Và tại sao phải nổi loạn ? Con bé viết tiếp : - Bé muốn nói về sự nổi loạn về tư tuởng ! - ... !! Tôi giữ sự im lặng . ... Sự " nổi loạn " thời 20 tuổi ngày xưa của tôi đã qua . Và tôi thật sự đã mệt mỏi và để chống lại sự mệt mõi ấy, tôi phải viết . Viết ở đây - < Bạn có biết tại sao ở lứa tuổi 20 , 25 , người ta muốn nổi loạn không ? Trong tôi ( tôi vẫn có những ngày nào 20 tuổi - Đẹp lắm - Hùng dũng lắm ! - Và vì thế, tôi tìm đến bạn , để viết ... Và cuối cùng , trên những dòng chữ, tôi thấy tuổi trẻ đẹp lắm ! đăng sơn.fr
- Viết ở tháng sáu - trời đẹp .
.
Viết cho tuổi loạn -
..
...
Để nổi loạn , ta phải ở lứa tuổi nào và làm thế nào để nổi loạn ?
Câu hỏi này ít ai đặt ra và nghĩ đến . Đâu phải tuổi nào cũng giống tuổi nào và tất cả những cơn loạn nào cũng giống hệt nhau . Mỗi người là mỗi bản tính . Xưa và nay, tôi đã gặp những cơn loạn của những kẻ muốn nổi loạn .
Ở tuổi vừa lớn, chừng 14 - 18 là tuổi đang đi tìm cách nhìn, tìm một định hướng cho tương lai . Đứng trước những ngã đường , ngơ ngẩn ném cái nhìn về hướng xa xa , thấy mịt mù vì gió bụi, vì khoảng mênh mông chập chùng đằng trước ( phía sau lưng là bàn tay, là sự lo lắng nhắc nhở của cha mẹ, gia đình ) - thằng bé, con nhỏ lắc , lắc đầu : " Không và Không , ta muốn thành người lớn, ta muốn khẳng định tên tuổi, căn cước về sự có mặt của mình .
Tuổi xanh quay mặt , nhìn ngang nhìn dọc và sát nhập vào một băng nhóm với bạn hữu và xem bạn bè là gia đình thứ hai của mình . Đi chơi với bạn thì thú vị hơn là về nhà để phải đối diện với câu thăm chừng , phải trả lời những câu hỏi đại loại : Học bài chưa ? Sắp thi cử rồi ! Sao cứ đi chơi mất biệt, chẳng giúp việc gì cho nhà cửa .... "
Nghe trách móc như thế thì ủ ê lắm . Mấy người im bớt cái miệng lại dùm cho tôi nhờ . Tôi học đầy chữ, đầy lý thuyết và quá nặng trĩu đầu óc . Tôi đang muốn có một đôi cánh để bay thênh thang . Bên kia là đồi núi , là sông rạch , tôi muốn vượt thoát để khám phá . Tôi có sự háo hức của tuổi trẻ .
Với bạn bè, tôi có thể nghênh ngang, muốn nói gì thì nói . Giữa họ , tôi bắt đầu thử nghiệm những cảm xúc đầu đời của một ánh mắt, một cái nắm tay và tất cả những hình dung tưởng tượng rung động ( và tôi thấy tôi làm người lớn )
Tôi có thể la cà ở những quán nước , nhìn thiên hạ đú đởn nốc rượu , uống bia , nghe họ hò hét vui đùa , thấy họ choàng vai nhau , hôn nhau và làm những điều mà tôi chưa nhìn thấy để học . Và lắm khi, tôi muốn nổi loạn cùng bạn bè khi mà một trong những đứa bạn tỏ ý bất mãn gia đình và xã hội . Có đứa bỏ nhà , bợ quần áo, bợ tiền lấy của gia đình để thử kiểu tự lập và có khi lao vào con đường nghiện ngập .
Tuổi muốn nổi loạn của tôi đã thấy, đã có những cuộc đua xe gắn máy ầm ĩ trên đường phố, cầm tay lái xe hoặc ngồi sau lưng các yên hùng xả tốc lực , tôi có nhiều cảm hứng lạ kỳ . Gió bay, tôi bay ....
Tuổi loạn của tôi có thể thức thâu đêm vì chúng tôi - người tuổi mơ , tuổi trẻ đang khỏe , đang sung sức . Đời sống này có nhiều điều để hưởng thụ ( tương lai còn nằm dài rộng mở ở phía trước ) - Và tôi đang chạy , đang đi rất nhanh ....
.....
Thời gian trôi nhanh lắm . Thoắt cái là đã vướt đến một chặng đời khác sau biết bao đổi thay dập vùi . Ở tuổi nào cũng có những cơn sóng ngầm của nổi loạn và quậy .
Bây giờ , tôi còn sức nhưng không phải để nổi loạn và quậy, tôi viết .
Đơn giản mà thôi .
đăng sơn.fr
. dangsonfr.blogspot.com
KHUYA Ở BÀN GIẤY - 1.
1. Thường thường thì tôi thích dậy sớm để có thì giờ thong thả cho một ngày . Ngày mai , tôi sẽ dậy khá muộn vì đêm nay , sau cuộc tản bộ qua những con đường khuya, tôi phá lệ, chon đèn thức , đọc lại một vài bài viết ở đây đó ( mắt chạm phải vào vài chủ đề đập nhau rất nóng ) chợt nhiên ngứa tay thèm viết Viết thử về một vài điều nhẹ nhàng, nhẹ nhàng mà vui - vui kiểu mình ên . Vì đã có một ai đó đã nói : Viết là tự đối thoại với chính mình, viết như lúc đi bộ trên một quãng đường đêm, lắng nghetiếng gió rì rào trên đỉnh cây, nghe tiếng chân mình bước và bắt gặp những ý nghĩ ngồ ngộ của mình . Có một lúc, nhớ bạn bè ở ngày cũ, có một lúc nhớ những câu nói ngộ nghĩnh dễ thương của một ai đó . Loay hoay như thế, mở cổng vườn vào nhà, đứng một lúc ngoài bãi cỏ, ngửi thấy mùi cây cỏ trong đêm nồng nàn , ngửa cổ nhìn ngắm những vì sao lung linh xa tít . Mở cửa vào nhà , cửa văn phòng mở rộng, bật máy vi tính, chọn nghe vài bản nhạc có tiếng dương cầm và tiếng hát cổ điển xưa xưa, giữ lòng tịnh yên - và thử viết . ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2014 08:20:41 bởi dang son >
_
CẠN ĐỀ . Với một người viết , cái mà hắn sợ nhất là sự mất cảm hứng và cạn đề tài . Viết cũng có nghĩa là thử thách với chính mình ( ta đọc gì , để viết gì ? ) . Kẻ viết tìm đọc những câu chuyện nho nhỏ của những người viết lão thành . Có ông nhà văn, khi viết, lỡ bị bí ,ông nghĩ ra cách châm chọc, trêu cho bà vợ mình nổi cọc lên , la chí chóe , thế là nghe xong, ông có thêm đề tài để viết . Có ông nhà văn khác, cứ mỗi lần cạn đề, ông giật tóc mình và cứ như thế cho đến khi không còn sợi tóc nào, ông thành công đẻ chữ trên giấy ...... Mỗi người viết đi tìm và tạo cho mình một kiểu cách gợi hứng riêng . Tôi viết rất dễ dàng vì tôi mê viết . Để tìm đề tài ở bất cứ lúc nào thấy rảnh rang đầu óc, tôi nghe radio khi chọn bản tin để giữ lại, đứng chờ xe bus, tôi ngắm cảnh vật với cái máy ảnh yêu quý, thế là có thể ghi nhận được vài điều ngộ nghĩnh và ghi ngay bằng chữ mẫu tự tắt vào cuốn sổ, quên mang sổ tay, tôi chộp mẫu giấy tính tiền hay ghi ngay vào khỏang trống còn lại của tờ quảng cáo ... Tôi không bị bí đề đến nỗi phải châm chọc bà nhà cho bà la hoảng lên để tìm hứng viết như cái ông nhà văn ba trợn kia , tôi không bứt tóc , nhăn nhó để đi tìm cảm hứng . Nếu bạn cho tôi một nụ cười , tôi xin tả nụ cười ở ánh mắt trong veo của bạn . Nếu đứa bé con khi bị tôi trêu ghẹo, bé giật lại cái nắm vú, nhét ngay vào mồm và bé nhồm nhoàm nói " Ông ác ! Ông không phải là ba tôi á ông " Có thể sau khi vuốt đôi má phúng phính của bé, quay đi, nhìn lên một khỏang trời xanh ngào ngạt, tôi giữ lại hình ảnh của cô bé con ấy để viết về một đứa bé đi tìm cha mình .... Tôi có thể viết như sau : * Cha ơi ! CHA Ở ĐÂU ? Còn nhỏ tí, con bé ôm cổ ba, thủ thỉ : - Ba ơi ! Con rất thương ba .- Ba ơi , ba à . Người đàn ông ẳm con, siết chặt con vào vòng tay . Lớn lên, 16 tuổi , mẹ thú nhận là đó không phải là cha ruột của bé . Bé ngỡ ngàng lắm : - Cha thật của con ở đâu ? Mẹ cúi đầu, mẹ chảy nước mắt : Mẹ không biết , Ông ta đã bỏ mẹ khi mẹ mang thai . Con bé bỏ ra đường, tìm về hướng nghĩa trang . Ở ngôi mộ, cô quỳ xuống, tay vuốt ve trên mặt đá - Thầm thầm : - Ba ơi ! Ba không đẻ ra con , nhưng ba đã trở thành cha thật của con từ ngày con chào đời . Con sẽ không đi tìm người cha ruột kia nữa đâu ; Ba ơi ! Ba ! Tôi đang viết những dòng chữ này bằng những giọt nước mắt của chính mình .... Như thế, tôi biết mình không bị cạn đề tài khi viết . đăng sơn.fr
.
- VẤN ĐỀ Có một lần anh Đăng Sơn viết cho tôi, đại ý: Hoa Cúc có thấy không? Anh rất lo lắng vì đọc trên diễn đàn, thấy các bạn ảnh hưởng văn hoá Trung Quốc nhiều quá.
Tôi đã viết lại, đại ý: Em thì lại không lo truyện ấy, em tin các bạn trẻ có đủ tri thức để chắt lọc những tinh hoa của họ. Trong lịch sủ, TQ đã bỏ hàng nghìn năm mà cũng không đồng hoá được chúng ta. Em cũng rất yêu văn hoá Trung Quốc...
Nhưng đến hôm nay, tôi thực sự lo cái lo của anh ĐS, và thấy lúc ấy trả lời anh, tôi đã quá chủ quan.
Các cây bút cũ của viptruyen thì tôi ít đọc, các bạn đã quá vững vàng rồi. Tôi giành thời gian đọc các bài viết mới của các thành viên mới. Và thật buồn khi nhận ra đến 80% bài viết các bạn đặt tên cho nhân vật của mình bằng những cái tên xa lạ của Trung Quốc. Khi đọc một bài còn non nớt, sai chính tả của một bạn mới lớn, tôi đã nhắc bạn đó sửa và nghĩ đó là những lỗi rất trẻ con, rồi các em sẽ hiểu. Nhưng hôm nay, đọc "cấp trên dịu dàng" của Minh Trang thì tôi buồn, thật buồn. Minh Trang là một cây bút viết rất khá, chứng tỏ tác giả là người hiểu biết và có tầm. Vậy mà, những cái tên... Xin lỗi bạn Minh Trang, tôi thực sự mất hứng khi đọc một truyện hay như vậy mà lại có những cái tên xa lạ như ở xứ xở nào vậy. Đọc ngôn tình TQ thì lại khác, người TQ viết nên đọc tên của họ thấy hay. Còn người VN viết cho người VN đọc trên diễn đàn VHMVN mà lại phải vay mượn tên nước ngoài. Buồn thật
by HoaCúcVàng
---
VẤN ĐỀ
của NGƯỜI VIẾT . __________________________________________________ _________________________ ! ....
1.
Đối diện thường trực với vài vấn đề của việc làm trong đời sống , tôi thích những câu hỏi oái oăm đầy sự thông minh của những người thông minh . Những câu hỏi của họ làm mình suy nghĩ, vận trí và tìm câu trả lời sau khi đặt lại vấn đề ...
Theo điều đã được học hỏi, tôi có phương thức riêng để gỡ những cái gút mắt ấy :
- Dùng thì giờ để nhận xét và phân tích
- Chia vấn đề ra thành những phần nhỏ có thứ tự và gỡ từng điểm ( từ điểm phụ đến điểm chính )
- Pha trộn các quan điểm của khách quan và chủ quan để có cái đáp án kiểu trung dung . 2. Vấn Đề : Đây là vấn đề của tôi ở sáng sớm : Thức dậy, mở toang cửa sổ, nghe tiếng mưa . Rời phòng ngủ, thò đầu vào văn phòng thì ...ôi thôi : !!! - Sàn thảm đã ướt chèm nhèm, những bià đĩa hát, những quyển sách của mình đã ướt nhẹp vì lúc rời bàn giấy đã quên đóng cánh cửa sổ thông trên mái nhà . Giải quyết vấn đề của mưa xong thì cà phê, và sửa soạn sống một ngày đẹp với chục thứ việc ... Đọc bài viết than thở , ỉ ôi của cô em gái . Cô rên, cô than vãn và cô rút lại ý tưởng khá " chủ quan " của cô ở ngày ấy . Tôi cười vài phát kiểu méo mó xấu xí nhất ( kể từ khi gia nhập diễn đàn với cái tên cũ mèm mèm đã từ thời 1973 - 1974 của mình ) Khi viết những dòng này, tôi cố gắng hít thở để điều hoà hơi thở và tâm trạng để tránh đụng chạm và làm " đau lòng " những người đã có lòng sáng lập diễn đàn với cái tên kỳ quặc và rất đa sự kiểu đa văn hóa . Bạn đọc hãy sửa soạn để nhăn mặt với tất cả những nếp nhăn trên vầng trán thông minh của bạn khi tôi có thể rất tàn khốc khi viết ( Quyết liệt, tàn nhẫn nhưng điềm tĩnh - Phải là một thái độ lương thiện khi viết ) Là một người viết , tôi có thể hình dung ra lúc những cái đầu trẻ tuổi đang gãi đầu hỏi ý nhau : - Để làm VHMVN , chúng ta nên lấy tên của diễn đàn là gì ? Chúng nó - những người tóc đen, có học, có tài và sung sức quyết định lấy cái tên là VIP Truyện Việt Nam ( chữ VIP như thế rất tội nghiệp và dã man vì rất âu tây, rất nóng bỏng , rất phong trào thời thượng ... ) Ôi ! Đè mấy chữ viết tắt của 5 mẫu tử ra thì thấy : Văn Học Mạng ViệtNam . Ôi ! Danh từ V.I.P và những dấu hiệu chủ đề HOT không phải là tiếng Việt của ngôn từ Việt nhà mình . Ôi ! Thằng nhóc trẻ tuổi viết thư lèo nhèo với tôi - Câu viết bất hủ để đời và thấm thía : " Lũ trẻ chúng cháu đã rất mê truyện của Trung Hoa và đang cố gắng thoát khỏi những ảnh hưởng của văn hóa ấy " 3. QUÁ TRÌNH.... Khi nói đến chữ " Quá Trình " là ta nghĩ đến một chặng đường đã đi qua . Đi nhanh hay đi chậm hay là bò lết thì cũng là ĐI . Mỗi ngày, nhìn những tên thành viên đang ký đông đảo, nhìn những tựa chủ đề viết của các tác giả , tôi âm thầm theo dõi để biết là có bao nhiêu phần trăm người sáng tác đã viết theo chiều hướng nào : Thuần Việt hay vẫn chạy chữ dưới cái bóng cổ thụ của tinh hoa văn học Trung Quốc ? Có bao nhiêu chủ đề chính đã chiếm đóng trên bảng danh sách phong thần ? Vấn đề viết và viết theo cung cách nào là việc riêng của các bạn , các bạn làm chủ thể khi có cảm hứng để sáng tác . Các bạn viết theo kiểu lấy đa số người đọc để theo một phong trào tiêu thụ thì đó là chuyện của các bạn . Khi viết, vì yêu thích những nhân vật của Hàn Quốc, của Thái Lan, Nhật Bản hay của cái gì gì đó là vấn đề riêng của bạn . Tôi không thắc mắc nữa . Vô ích . Khi sống đã lâu ở xứ ngoài , tôi đã để ý đến sự kết nạp văn hóa theo kiểu đa văn hóa của những đầu óc tân tiến, cởi mở . Lắm khi mở radio, tôi bật cười và bực mình khi nghe đám ký giả chạy theo phong trào - mode - để quảng cáo, lải nhải chương trình bằng cách pha trộn những danh từ ba rọi nửa tây, nửa tiếng anh . Họ nói danh từ " Fun " thay vì hãnh diện dùng chữ chính thống của một ngôn ngữ chững mực và sang trọng của các nhà văn hào tổ tiên của họ . Trên mặt báo, liếc qua những cửa hàng , tôi thấy nhan nhãn những câu tiếng Anh trên bảng hiệu ra vẻ và đôi lúc tôi nghĩ lẩm cẩm : - Có lẽ các ngài Victor Hugo, Jean jacques Rousseau, Albert Camus mà đội mồ sống dậy cũng phải le lưỡi lắc đầu . Văn hóa có nhiều bộ mặt từ nghĩa tinh hoa và bản thể . Làm cách nào chọn lọc sự tinh tế của một ngôn ngữ để chuyễn ngữ sang ngôn ngữ của tiếng mẹ đẻ để làm dồi dào hóa ngôn ngữ nhưng vẫn giữ được cái nếp, cái đẹp của sự pha trộn tinh túy thì mới là văn học . Chúng ta có lạm dụng và hiểu sai về văn học hay không ? ... 4. SỰ TỰ HÀO
Niềm tự hào nằm trong cái căn cước danh dự của một con người và của một dân tộc .
Tôi đã lớn lên và PHẢI học niềm tự hào ấy từ những gia đình buôn bán người Trung Hoa đã sinh sống lập nghiệp ở xứ tôi . Cha tôi là người Việt, mẹ tôi là người Quảng Đông .
Lúc còn bé tí, cha mẹ tôi nói toàn tiếng Việt trong nhà và tôi đã hoàn toàn không biết gì về dòng máu đa hệ của mình . Mẹ tôi học đọc, học viết bằng Việt Ngữ từ cha tôi ( vì tình yêu không có danh giới của biên thùy ) Cho đến khi lớn lên, theo mẹ đi buôn bán và đến các nhà người Trung Hoa , họ nói chuyện hoàn toàn bằng ngôn ngữ của họ với gia đình và với mẹ tôi . Có người quay sang phía tôi để hỏi chuyện bằng Hoa Ngữ . Mặt tôi ngớ ra, thẹn thùng .
Trên đường về, tôi ngõ ý trách mẹ là tại sao không dạy con cái nói thêm Hoa Ngữ ? Tôi làm khó mẹ tôi . Ôi ! Người đàn bà đã vì tình yêu mà nói tiếng Việt như người Việt chính thống .
Sau này, mỗi khi người bản xứ hỏi tôi : - Ông là người xứ nào ?
Tôi có câu trả lời riêng .
Ở các khóa kịch nghệ bên này, điều đầu tiên mà tôi mong muốn với các học viên là dặn dò họ phải có niềm tự hào của một dòng giống, một gia đình của tinh thần dân tộc . Vì đó là cái căn cước đích thị cho dù là rất cầu tiến để kết nạp .
Ta cần hãnh diện vì một cái tên của dòng họ . Niềm tự hào này là căn bản cần thiết để giữ gìn bản thể ( trừ khi ta bị biến thành kẻ tội đồ và đã làm hoen ố tên tuổi gia phả của mình )
Tôi bảo với các con mình : - Hãy hãnh diện khi ta là người Việt và biết dùng chính xác ngôn ngữ của mình - Văn hóa nằm ở ngôn ngữ của một đất nước .
5. KẾT /
VẤN ĐỀ LỚN VÀ HÓC BÚA CỦA NGƯờI VIẾT .
Có những ngày, ngồi ở dưới tàng cây, đọc chậm rãi trên những trang truyện loại tuyển tập, bắt gặp những câu viết, những ý tưởng của những nhà văn , tôi lâng lâng với niềm kỳ thú lạ lùng .
Đọc để biến thể, thấy mình không phải là mình và thấy mình thèm viết, cần viết .
Điều đáng để ý, đáng sợ nhất là viết làm sao để đừng bị chịu ảnh hưởng để không nhại lại ý tưởng và viết khác với người khác .
Tàn lá, tàng cây cho ta bóng mát . Từ bóng mát ấy, ta lấy gió, lấy ánh sáng làm tiềm năng để viết . Ta viết về tình đời, tình người và có khi chướng lên, ta cũng có thể viết về những tay viết đã làm mất đi cái căn cước và niềm tự hào phải có khi đã chịu quá nhiều ảnh hưởng trên quá trình đọc và bị thâm nhập để cạn kiệt ngôn ngữ .
Tội !
đăng sơn.fr
( Ngụy Húc )
.
NHỮNG BỨT RỨT
( và một vài cung cách Phản Cảm )
Có những lần đọc , hẳn chúng ta có thể khám phá ra vài điều khá thú vị ở cách dùng chữ của một vài người viết . Có khi họ dùng những danh từ rất cổ điển nhưng ý của họ lại mới , có khi họ cố nặn và sáng chế ra những chữ rất lạ, rất mới nhưng đọc kỹ câu viết để sắp xếp lại ý tưởng của nguyên dòng viết thì lại là rất " phản cảm "....
Ngày xưa, tôi không hề biết tĩnh từ '' phản cảm '' là gì ? ( Có phải là chữ đối nghĩa của Thiện Cảm hay không ? ! )
Thí du như khi có người bật câu viết hay một câu nói là : Cô này, cậu này ăn mặc rất phản cảm "
( Tôi đành nặn óc để hiểu ngầm là : Hắn ăn mặc có vẻ không phù hợp, vẻ lố lăng " ) Và có lần , tôi đọc được một câu Góp Ý về những loạt bài viết của mình ở một diễn đàn như sau : - Sức viết của anh " Khủng " thật ! ( Khủng ấy có phải từ chữ Khủng Khiếp mà ra chăng ? )
Tôi không yêu chữ Khủng, chữ Phản Cảm , cũng không yêu thích chữ " Đỉnh - Rất Đỉnh " kiểu thượng hạng, kiểu tột đỉnh viết tắt và tạo dáng .
Người ta nhắc đến 2 loại văn chương : Văn chương bình dân và văn chương thượng thặng .
Người ta đặt vấn đề đấy ư ? Danh giới của hai thứ văn chương ấy nằm ở đâu với sự giới hạn của cung cách viết ?
Văn chương có thể nào hiểu theo một nghĩa khác là sự tỉnh thức để tìm kiếm và tạo ra cái đẹp chân chất ở chỗ ẩn ý, tượng hình và có chí hướng xây dựng cải cách ?
Khi viết về những cái xấu, cái hũ lậu ô uế của một thời đại chậm tiến , về sự bóc lột, gian tham, quỷ quyệt, tham lạm , chúng ta có nên tế nhị để né tránh những vấn nạn có thể xảy đến vì ý nghĩ và sức phản kháng của mình ?
Những Bloger đã làm thế nào với cái ý nghĩa của người viết lách ? Ta lách chỗ nào, lách ra sao để trao gủi một thông điệp có ý nghĩa và rất cần thiết để hòng mong có sự cải tiến cho một nề nếp xã hội để làm hình thức suy nghĩ ?
Bạn viết tự bút , tùy bút, viết nhật ký .... Và những dòng viết của bạn sẽ thay đổi được điều gì ở một hiện tình khá nhạy cảm, phản cảm hay là " Khủng Khủng " nếu phải dùng đến những chữ nghĩa ấy ?
Tôi không phản cảm khi viết .
Tôi yêu thích rõ ràng nỗi thiện cảm từ những tấm lòng có thiện tâm khi viết . Nỗi thiện tâm có thể đưa chúng ta ( những người chịu suy nghĩ để viết lại gần bên nhau ) .
đăng sơn.fr
..
KIỂU CÀ CHỚN - ..
Đôi khi thấy mình bật cười với vài điều ngồ ngộ - Ngộ Nghĩnh và hơi chướng .
Ở mấy cái xứ tiên tiến này, có lẽ ăn no nên khá rững mỡ , báo chí hay bày trò bầu bán lung tung :
- Họ bầu cho tài tử nam sexy nhất trong năm
- Bầu cho diễn viên, ca sĩ nam nữ hấp dấn nhất ( cũng trong năm )
- Bầu cho cả những nghệ sĩ ăn mặc đẹp hoặc xấu nhất ( trong năm )
Tôi bỏ khá nhiều tiền mua báo , mua tạp chí và đọc để có cái bỏ vào đầu mà lỡ có hứng thì viết .
Lắm khi thấy tiếc tiền vì đọc phải ba cái loạng quạng, chẳng giống ai - Tôi nổi quạu với ý nghĩ :
'' Tao nhất định bầu cho cho tao là kẻ viết và là kẻ đặt những câu hỏi cà chớn nhất thế kỷ "
---- < ** Ghi chú : Trong " văn học " kiểu ngôn ngữ tiếng Việt nhà mình không hề có danh từ Cà Chớn <
Tôi tạm giải thích cho bạn dọc hiểu cái vấn đề ' Cà Chớn ' của tôi như sau :
- Ở các buổi họp mặt , ăn uống với bạn hữu , tôi hay có cái thú chọn một nạn nhân của mình .
Nạn nhân của tôi có những điều kha khá , không quá bình thường ( tầm thường ), hắn phải có một cái vẻ gì khá đặc biệt để tôi tốn thì giờ với hắn ( bất luận Hắn là nam hay nữ )
Là một kẻ khá rắn mắt và thích khiêu khích, tôi đóng vai ký giả để đặt cho Hắn một loạt câu hỏi hóc xương , hóc búa . Và tôi thích thú " đọc " để " đếm " vẻ sửng sờ của Hắn .
Nếu Hắn là người có vẻ nhanh nhẹn thì tôi dặn Hắn đừng suy nghĩ quá lâu trước những câu hỏi đại khái như :
- Bạn là Ai ?
- ...
- Bạn thích nhất cái gì ở đời này ?
- ....
- Bạn nghĩ gì về sự sống và cái chết ?
- .....
- Bạn tìm gì ở một con người ?
- Và ....
Đa số , những nạn nhân của tôi oải lắm !
Tôi im lặng trong một thoáng chốc để nguội tâm trí , và nhìn rất sâu vào ánh mắt của họ .
Đôi khi , có những cái Hắn cũng chì ra phết khi lạng qua, lạng lại để né tránh những câu hỏi đã làm họ khó chịu . Với bản tính kỳ cục và khá lì, tôi không để họ né tránh, tôi nhất định lôi họ vào cuộc chơi hỏi và đáp .
Tôi hỏi thì xin ngài trả lời - Thế thôi .
Đã gặp nhũng kẻ cũng rất chì , rất bản lãnh và cũng lì ngang hàng như tôi , họ hỏi lại bằng câu hỏi thay vì câu trả lời ngay vào đề :
- Ông đang làm nghề cảnh sát hay là làm nghề báo đời ?
Á ! Á ! Tôi lại thích những câu trả lời dấu trong những cái đá giò lái như thế vì thích những kẻ lỳ lỳ và ngang ngang . Với tôi, đối thoại cũng là một trò chơi của một nỗi đam mê .
....
Có lần , ở nhà bạn hữu, gặp một ông ký giả Việt Nam sang đây làm phóng sự nghêu ngao, du ký , tôi thích thú khi đặt cho ông ta nhũng câu hỏi thay vì để ông ta hỏi và khẩu cung mình .
Cuối buổi đàm thoại , tôi tặng cho ông một quyển sách của một ký giả Pháp của đài truyền hình và là một nhà văn rất ăn khách . Quyển sách hồi ký mang nhan đề : L'homme d ' Image - Người của Hình Ảnh .
Quyển sách này nói về cái ảo và thực của người viết khi phải đối diện với những hình ảnh rất thật của mình . Ông ký giả ViệtNam tròn con mắt , và trong ánh mắt ông, tôi nhận ra mình đang làm ông ta khổ sổ không ít với những câu hỏi kiểu cà chớn, cà chua của chính mình .
Như thế, có đôi lúc, tôi nghĩ thầm thầm : Mình là một kẻ viết không giống ai .
Kệ tôi đi -
Và bạn - bạn đang viết về những điều gì lý thú ?
đăng sơn.fr
( Viết rất nhanh khi trời đang giông bão - một ngày khá cà chớn ! )
.
Viết cho những điều kỳ diệu - __________________________________________________ ____________________________ ...
. Phần 1 .
Thỉnh thoảng , nghe vài người mơ ước : " Phải chi tôi được trúng số , tôi sẽ .... sẽ ....... "
Nhìn khuôn mặt đang ngẩn ngơ , mơ màng như thế thấy " khủng " và " phê " vô cùng tận . Nếu trúng độc đắc với những con số chi chít rất dài - giả tỷ - như vậy đi - Bạn sẽ làm gì với những con số ấy ?
Hãy để tôi đoán và nhập vai vào chỗ đứng quá sung sướng ấy của bạn ( Xem nó ra sao ) <<<
** WARNING : Xin bạn hãy hết sức tập trung để TỰ SƯỚNG .
a ) : Tôi sẽ điều hoà nỗi mừng vui ấy ( vì sợ sướng quá, vui quá, tim ngừng đập và ngã lăn quay, chết ngắt ) . Sau đó , tôi tậu nhà rất lớn , rất đẹp : một căn biệt thự trên quả đồi cao nhìn ra biển, mua xe loại chiến nhất , xe loại thể thao , bỏ mui , lạng phố phường cho thiên hạ lác mắt và sửa soạn vài vòng ngao du quanh thế giới .
b ) : Điều chỉnh lại vài vấn đề :
Với món tiền quá khổng lồ dư dả ấy , tôi thấy mình cần phải chỉnh lý lại một vài vấn đề để có thể thụ hưởng cái SƯớNG của mình .
" Mình sẽ đi thẩm mỹ viện để tân trang lại sắc diện của mình . Mình phải đẹp hơn ngày cũ , mình dắt người bạn đời cù lần của mình đi theo, nó muốn đẹp cỡ nào thì cho nó đẹp , nó muốn ăn diện như bà hoàng, như tài tử điện ảnh loại siêu sao thì cũng chả sao .... "
Sau những màn chỉnh trang sắc đẹp , trang y thì lại giật mình vỡ lẽ với những vấn đề khác .
Nếu mình là đàn ông, nhìn thấy bóng con mụ bạn đời đang xum xoe sung sướng ấy thì giật bắn người : " Trời ! Con mụ này già chát thấy phát ớn , cái giọng cười, giọng nói, tính tình của nó vẫn vậy sau bao năm chung sống ... Trời ! Ta phải làm sao đây ?!
Dễ lắm ! Ta đặt câu hỏi cho vấn đề thì ta giải quyết kiểu nhanh gọn, ta chia cho nó một số tiền ( tùy theo lòng từ bi , hảo tâm của ta và ta bảo nó " Hãy biến khỏi cuộc đời của tôi - Biến cho thật nhanh " - Thế là xong . Người mới - Đời mới .
c / :
Cuộc sống mới của ta bắt đầu với khuôn hình mới tinh : Đào mới, cực cùng xinh đẹp , nàng cười rất xinh, tươi ở những đêm khách sạn sang trọng,ở những buổi tiệc cực kỳ tráng lệ ngon lành, những sáng, những chiều bên nhau cực kỳ sung túc .....
d / ....
Phần này , tôi để cho bạn tự sướng, tự sống theo ý bạn .
( Không có ý kiến kiểu lèo nhèo, lằng nhằng ) . Phần 2 __________________________________________________
Ở bài viết này , tôi xin bạn đừng nhắc, đừng mơ màng về chuyện trúng số nữa . Tôi cũng đã quên khuấy đi nội dung của câu chuyện cổ tích kể về 3 điều ước và cũng bỏ qua chuyện tôi đã mong ước có cái đũa thần để thoả mãn những điều tôi đã thèm muốn .
Khi viết , tôi cũng muốn quên phắt đi những quyển sách của những nhà văn có biệt tài ru ngủ người đọc . Họ muốn viết gì để tạo nên những chuyện hoang tưởng là chuyện trong cái đầu của họ .
Không có cây đũa thần để làm chuyện điên rồ, tôi tìm cách nhập thể và biến thể theo cách riêng của mình .
Đơn giản mà thôi . Viết - Và lập ra các chủ đề để sắp xếp những câu chuyện theo một cấu trúc theo ý mình .
Nếu cần kỳ kèo kể chuyện đời có những vị đăng đắng hoặc mặn chát , tôi viết ở Đã Xưa Như Bây Giờ . Một tích tắt để nói về điều đã ngh, đã nhìn thấy và chọn một góc cạnh để nhìn thấy chúng với ý nghĩ của mình .
Ở Thêm Một Lần Nữa thì tôi phiên phiến , cố gắng dịu dàng, nhẹ nhàng hơn trong câu chuyện kể .... Những ngày, những tháng qua đi , những mơ ước không thể sờ mó , không thể thực hiện ( không phải vì quá xa vời thực tế và viễn vông - Yêu hoà bình, ta phải làm sao để quý trọng và giữ gìn sự hoà bình ấy ? )
Ở một người viết , hắn có một thế giới vừa rất mênh mông vừa chật hẹp . Vấn đề của người viết là mở toang những chỗ kỳ bí, những chỗ thâm sâu, những bi đát, những hào hứng nhiệm màu của đời sống để chọn được cho mình một vài điều kỳ diệu .
Vì thế - Hắn cần viết . Không viết bằng cây đũa thần và giấc mơ trúng số .
đăng sơn.fr
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: