THỬ ĐẶT LẠI MỘT CÂU HỎI.
_____________________________________________
Ở một tháng ngày cũ,tôi đã viết ở một diễn đàn trong một lúc muộn phiền : ... " VIẾT ĐỂ CHUẨN BỊ RA ĐI….. "
Em gái .
‘’ Văn chương hạ giới rẻ như bèo ‘’
Câu nói trên của một bậc tiền bối ,anh đã đọc lúc còn thời trung học.Lâu quá nên cái trí nhớ anh bị đóng rêu, đóng bụi quên mất tên người đã phán / Xin Lỗi /
Lúc ấy,anh chẳng thích tí nào với chữ ‘’ Rẻ như Bèo ‘’ – Nghe thảm não quá cho phần chữ nghĩa ! - Bây giờ thì thấy lời nói ấy là đúng.
Mà tại sao anh lại bắt đầu lá thư từ giã này bằng câu Văn Chương oái oăm ấy nhỉ ?
Tự trả lời luôn cho tiện việc và đỡ cho cô em gái khỏi phải suy nghĩ lâu :
- Bởi vì anh đang chán viết và muốn ngừng viết.
Viết để làm gì ?
Có ích lợi gì cho ai ,cho mình ? Hay chỉ tổ mỏi lưng ,mỏi mắt và để Viết như chỉ nói với một Khoảng Trống Không ?
Có khi nào em thử đứng giữa một cánh đồng hiu quạnh và thử hét lớn lên một mình không ? Chỉ có tiếng gió vi vu trả lời. Nếu muốn có tiếng dội,ta thử đứng ở vách chân núi hoặc dưới một thạch động ,sau khi hét vang,ta nghe gì ? Tiếng dội lại chính là tiếng của mình,thứ âm thanh ma quái,hụt hửng vang rền và im lặng lại trở về im lặng.
Đó cũng là tâm trạng của người viết.Và chữ của hắn đi vào quên lãng trong sự im lặng của thời gian.
Người ta nói : ‘’ Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn và phải chia tay ‘’
Với anh,cuộc vui lúc nào cũng có ở chỗ này ,chỗ kia.Chỉ cần ta có mặt đúng lúc và biết nhập cuộc nếu ta muốn.
Anh đã tập cách thức nhập cuộc với thế giới Net và tình cờ biết vài Diễn Đàn để đọc và viết. Thoạt đầu thì thấy mới lạ và vui.Vui vì tính cách interactif nhanh nhẹn của những lời góp ý và giao lưu liên mạng.Học hỏi nhiều điều mới lạ từ kỹ thuật,tin tức,chuyện đời vui buồn…..
Em,anh và những người lên thế giới net nhận thấy điều gì ?
Qua những hình ảnh, âm thanh và những dòng chữ,thế giới net cũng giống như đời thường của chúng mình.Hỉ, Nộ, Ái , Ố ,kẻ này,người kia loạn xà ngầu…. ( Thế giới net của màn ảnh và những khuôn mặt có lẽ chưa bao giờ đi sát với cung cách hoạt động của giới báo chí nên có nhiều lúc rất lúng túng,vụng về trong cách diễn đạt và có khi để xảy ra nhiều sự kiện tranh chấp lời ăn tiếng nói đưa đến nhiều việc đáng tiếc không đẹp về mặt văn hóa.
Chắc em còn nhớ đến một vài kỷ niệm về một bài viết về ‘’Cám ‘’ của một cô bé đã nhăn mặt phàn nàn về vấn đề trình độ văn hóa của một số người ?
Sau loạt bài xôi nổi gây nhiều phản ứng vì cô bé đập quá thẳng thừng.Cô bé viết lời từ giã và biến mất…
Chẳng biết cô ấy có trở lại diễn đàn nữa không ? Và nếu trở lại thì với một cái tên mới như thế nào ?
Đây không phải là lần đầu anh chứng kiến những sự việc ra đi hoặc thay đổi tên tuổi như thay áo của một số ngưòi viết.Thế giới ảo có cái hay là tạo phần đất cho những người thích viết có chỗ để diễn đạt.Nhà văn ,nhà thơ ồ ạt ra đời theo một phương hướng mới tự biên ,tự diễn và thoải mái tự tình tán tỉnh …
Sau những bài thơ là có thêm những người si tình và chết ngơ ngẩn vì tình dù không hề biết sau màn ảnh và dòng chữ, đối tượng của mình ra sao ? Đàn ông, đàn bà , ái nam ái nữ,tình trạng gia đình,con cái….. ?
Nhưng nói gì thì nói, ở thế giới net và các diễn đàn và trong những cuộc vui,anh cũng may mắn tìm ra được một ít bạn viết ‘’chân tình’’ ( Danh Từ Chân Tình ,anh phải đóng ngoặc kép vì chữ này có giới hạn của nghĩa tương đối ! )
Vì lẽ : ‘’ Cuộc vui nào cũng đến lúc tàn và phải chia tay’’
Chia tay để gặp lại trong niềm vui trùng phùng hay chia tay là lặng lẽ khoác áo ra đị,không một lời từ giã ? Trong những năm tháng vùa qua ,chúng ta đã chứng kiến những người lẳng lặng ra đi – Đi rất nhanh như lúc họ đến kết thân.
Và anh.Anh đã ở lại……Tiếc nuối khi đọc lại những dòng chữ họ đã viết từ những Chủ Đề,từ những lời Góp Ý…
Anh ghét chữ Kỷ Niệm.Kỷ Niệm đồng nghĩa với chữ Quá Khứ và đã mất.
Đành thế.
Hãy vui buồn vừa phải khi đọc những dòng chữ này.
Rồi anh cũng phải ra đi khi không còn điều gì để nấn níu.
Ra đi không có nghĩa là biến dạng.
Nếu ở một diễn đàn khác thích hợp hơn,hy vọng anh vẫn còn vài điều để viết.
Viết mà không đổi tên , đổi họ để anh giữ mình là mình.Trọn vẹn.
Trước khi dọn hành lý.Dĩ nhiên anh nhoẻn miệng cười để chào từ giã em và một số bạn bè thân thương ở đây.
Chúc vui.
đăng sơn.fr
< VIẾT ĐỂ LÀM GÌ ? < __________________
Có những lúc như thế.Tôi thấy mình nên chọn một thời điểm để biến mất.
_________________________________________________________________________