VIẾT CHO CƠN MƯA NGÀY XƯA.
Cuối phố trời mưa
Trời mưa đầy phố
Em mờ mịt dấu chân phai
tôi trở về phố cũ
Ngơ ngẩn nhìn sợi mưa
Bây giờ không là mùa hạ
Ngày kéo dài ,và mùa xuân đã trở lại
Mỗi ngày dài thêm một chút
Mỗi ngày có cơn mưa khác trở lại
Tôi biết thế và em ?
Em đã biến vào cơn mưa nhỏ
Tôi bần thần đúng dưới những hàng hiên ướt
Dấu cơn muộn phiền dưới cánh dù nhỏ
Mẫu báo dính giọt mưa
Bèo nhèo như nỗi buồn ám ảnh
Tôi không tìm được tên em trên cột báo
Chỉ từng ấy tin tức
của những mẫu đời và chuyện con người..
Làm sao tôi thấy tôi ?
Để tìm đưọc em ở ngày cũ
Làm sao đây - Em ?
Em đã tên là Cơn Mưa Hạ
Tôi đã có tên là Kỷ niệm Buồn
Buồn tìm cơn Mưa Hạ
Hạ có biết rằng tôi nhớ
Có nhiều khi...
Có nhiều lúc
Tôi nhủ thầm : Đừng kêu,Đừng gọi nữa
Để em yên ổn thoát đi
Và tan loãng
Ở một cơn mưa hạ ngày đó
Và tôi sẽ biết rằng :
Tôi sẽ hết sức để lãng mạn lần nữa
Vì .....
đăng sơn.fr
[center]Như
TIẾNG MƯA
RƠI MỘT BUỔI CHIỀU
Anh đi tìm em
giữa tiếng mưa êm
Trời mưa ướt và hồn anh cũng ướt
khi nghĩ về đốm sáng nhỏ nhoi trong mắt người yêu
Người yêu tẫm ướt mình trong note nhạc
Ghép lời tỏ tình trong tiếng hát
Nhung nhớ rõ nét hơn tiếng mưa rơi
Âu yếm hạnh phúc hơn tiếng cười
( thứ hạnh phúc không thể nào sờ mó )
Người ta có thể hình dung
đến một con đường
có hai người tình dưới cây dù nhỏ
cười,nói khúc khích
chia nhau một hơi ấm
ánh mắt nhìn nhau tìm một điểm chung….
Hạnh phúc mang tên gọi tầm thường
Bình dị,không cầu kỳ giả dối
Hạnh phúc ngọt như giọt mưa
Có khi mặn hơn giọt nước mắt
Anh nếm chất ‘’ hạnh phúc ‘’ mang tên em
Anh yêu thích những gì em đã yêu
Anh biết giữ những nỗi niềm
Gói ghém thành một thứ rất tư riêng
Và dành dụm cho mình khi thiếu em
Sắp xếp lại thành tấu khúc mưa chiều
Nghĩ đến lời thì thầm khi em nói
Giọng em lẫn tiếng mưa,tiếng nhạc và giọng anh
Pha trộn nhau thành lắm điều rất cũ
Mà trong anh vẫn nguyên vẹn
Như
tiếng mưa rơi một buổi chiều…..
đăng sơn.fr
- Sau Cơn Mưa lần thứ hai –