Mưa Không Dứt Mưa em rơi vào những vùng kỷ niệm
Ướt rũ hương đời ướt một trần gian
Mưa em rơi những sợi buồn màu tím
Lênh loáng trôi đi mộng đẹp của một thời
Vẫn mưa nhiều đổ lên chừng ấy tuổi
Mộng xa rời rửa nhạt nét hồn nhiên
Vẫn mưa nhiều tưởng chừng mình chết đuối
Chiều chơi vơi hứng lạnh góc ưu phiền
Mưa em rơi vào lòng mưa không dứt
Bởi người xa muôn thuở biết tìm đâu
Những hạt nắng màu tươi trẽ mộng ban đầu
Giờ đã gửi theo mưa trôi hết
Mưa vẫn còn mưa hoài không dứt
Mỹ Trinh