NHỮNG BUỔI CHIỀU CÒN MƯA
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 24 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 350 bài trong đề mục
dang son 03.11.2014 00:48:46 (permalink)
0
.
 
 
 





dangson.fr





Amen






  Anh gửi cho em 1 ngàn nỗi im lặng nơi anh ở
vào một cuối chiều buồn tênh
( Khi nhớ chuyện chúng mình )
  Thời gian lọt qua những kẻ hở ngón tay em
   Chui xuống bải cát vàng của cơn mưa chiều
   Khi em tắt đèn đi ngủ sớm
   Quyển sách rơi xuống mặt nệm êm



  Anh gửi cho em chuyện ngày xưa - chúng mình -
Ở những ngày em vừa kịp lớn
Đàn bà không hẳn là đàn bà gìữa quảng đêm lặng thinh
Con nít cũng không còn  là con nít


Làm sao em hiểu được những điều anh viết từ lúc em chưa kịp lớn ?
Làm sao em hiểu đuợc thế nào là nỗi buồn khi anh rời sân trường có áo trắng ngày ấy ?

  < Ngày của em chưa kịp lớn như trái non trên cành
  Những tháng ngày của anh là một quãng đời đi quá xa
Những nụ cười không phải là thành thật
Những giọt nước mắt dấu trong bàn tay khô quằn quại
Những góc phố Vancouver anh đã đi ngang từ bước chân rời ổ gái điếm
   Những con ngõ hẹp mà tích tắt là tiếng tử thần  réo gọi



Làm sao em hiểu được bởi lẽ gì em không nằm yên trong góc trái tim anh
Những trang sách truyện em đọc
Những buổi lễ sáng chủ nhật em quỳ gối đọc kinh
( Có thể ) là những điều bày vẽ và ngụy tạo
Chúa Phật cũng có  thể là điều tưởng tượng
Như khi người ta răn dạy việc đời .


Anh , hẳn có lúc vô thần từ sâu chuỗi lần hạt
Anh ăn thịt trong ngày thứ sáu chúa của mình chịu khổ nạn
Anh không còn tin ở câu chuyện trái cấm của một thời Adam và cô Eva sexy ngày ấy


Hình như anh vô thần để không còn đi lễ ngày chủ nhật
Anh không tin những lời nguyện trong đêm khuya của em nữa


( vì - Tại vì - Bởi một lẽ là chúng mình không bao giờ đến gần nhau .


Amen .









đăng sơn.fr


( tìnhNhỏLàmSaoQuên )

 
 
 
 
dang son 03.11.2014 13:15:21 (permalink)
0
.
 
 
 
 

  -       dangson.fr



ỞMộtNơiSẽNgừngMưa .


Em đừng thắc mắc , đừng hỏi như thế
Những buổi sáng , buổi chiều của em và tôi là như thế
Chẳng có điều gì thay đổi ở ngã đường em đi qua
Thời gian đẩy chúng mình đi xa

Chỉ còn lại một cành gió bám vào những cọng lá rơi hờ
Ở mỗi muà thu đến rất vội
Có khi ...
Tôi đi ngang phố khi rời đoạn cầu
Nghĩ lại về nhau
Từ một câu hát thời cũ ấy
Thời của Cabrel và bài hát Presque Rien :


' .... Et voilà tout ce que je sais faire
Du vent dans des coffres en bambou
Des pans de ciel pour mettre à tes paupières
Et d'autres pour pendre à ton cou

C'est rien que du ciel ordinaire
Du bleu comme on en voit partout
Mais j'y ai mis tout mon savoir-faire
Et toute notre histoire en-dessous

Tu vois, c'est presque rien
C'est tellement peu
C'est comme du verre, c'est à peine mieux
Tu vois c'est presque rien... ' *



Chuyện chỉ là chuyện đơn giản mà thôi
Ta đến bên nhau
Từ một ngày nắng lộng lẫy bên tiếng cười
Ly trà, ly cà phê quên uống để nguội
Ta nhận chìm lĩm nhau ở dòng sông của ánh mắt
Ta không biết bơi nhưng cũng đã không cầu cứu ai
( Tội gì mà ầm ĩ khoe khoang khi ta biết yêu nhau
Thiên hạ có hay không - mặc kệ họ )

Kẻ ngông cuồng, cuồng tín tôn thờ đạo tình yêu như tôi ở ngoài cửa thiên đàng hay địa ngục chỉ là chuyện nhỏ tí hon nằm ở đuôi mắt


Chuyện ly cà phê dở nhất trần gian cũng không có gì đáng nhắc
Lúc ấy - chỉ cần em bên tôi, tôi bên em
Tôi tập viết nắn nót bức thư tình ngắn ngủi ở lòng bàn tay em
( Không cải lương, không màu mè với ba mớ chữ nghĩa học lóm từ tờ bích báo lớp 12 ngày cũ ấy
Không nhại lại bản văn của một ĐoànThạchBiền đã hết date vì quá cũ )

Tôi chết chìm trong ánh mắt, ở giữa lòng bàn tay em
Tôi ăn mày em một nụ cười khi nhìn ra màn mưa báo hiệu trời thu đang nhảy múa
Hình như ... Có một sự ghen tương nào đó
Khi trời bật dưng đổ gió để em ngồi sát lại tôi hơn chút nữa
Ngôn ngữ của em là sự câm lặng khi em không còn biết nói năng gì .


Tôi không bao giờ thích em nói quá nhiều khi em ở cạnh tôi


Vì lẽ ....

Tất cả ngôn ngữ của trần gian là sự dư thừa
Chỉ cần ngồi nhìn mưa
Và nghĩ đến những điều vui vẻ nhất
Như lời tặng để ủi an nhau



Những ngày nắng , ngày mưa như thế
Giống như ai đó đã trù ẻo chúng mình
Bây giờ
Muà thu đáng ghét đầy mưa phùn trở lại
Tôi nhận ra một điều bình thường và cũng có khi bực bội vì bất thường như một hình phạt :


Chẳng còn ai nói gì với ai
Không một nửa nụ cười
Chỉ còn tiếng im lặng
Giữa một nơi mưa sẽ ngừng mưa



Presque Rien
Chỉ là chuyện bình thường
Ở một lần vĩnh viễn rời xa .





đăng sơn.fr










..
*

' .... Et voilà tout ce que je sais faire
Du vent dans des coffres en bambou
Des pans de ciel pour mettre à tes paupières
Et d'autres pour pendre à ton cou

Có những điều tôi có thể làm
Là tiếng gió chui vào cái hộp ống tre
Từ những mảnh trời treo trên hàng mi em

Chỉ là bầu trời bình thừng mà thôi
Trời xanh như mình thấy ở mọi nơi
Những tôi đã lo liệu mọi thứ
Để kể chuyện chúng mình
C'est rien que du ciel ordinaire
Du bleu comme on en voit partout
Mais j'y ai mis tout mon savoir-faire
Et toute notre histoire en-dessous

Tu vois, c'est presque rien
C'est tellement peu
C'est comme du verre, c'est à peine mieux
Tu vois c'est presque rien... ' *











°°°°














 
 
 
dang son 05.11.2014 12:32:06 (permalink)
0
.

 
 
 
 
 
 
THƠ .









VỀ LẠI CĂN NHÀ và Vườn Thơ .



   ________________________________________







  Ở đây, có rõ ràng 4 mùa . Có người rất sợ mùa thu ( vì trời thấp trũng bóng mây, vì hơi ẩm đọng trên những chiếc lá vàng trên khắp chốn ) .

Cũng có người ghét muà đông lạnh cóng pha hai màu xám và màu đục - Có khi cả màu trắng ngần của tuyết phủ .


Tôi thì sao cũng được vì mỗi mùa có một  sắc vẻ riêng biêt .


Thấy mình không cần bỏ thật nhiều tiền để làm bảnh, để mua những cái máy ảnh thật đắt tiền, thật nổi tiếng vì  tên tuổi của thương hiệu, để đeo tòn ten trên vai và  bắt gặp những áhh mắt rất trầm trồ kiểu lác mắt  :   " Coi kià, dân thứ xịn đi chụp ảnh "..... ( !  )



  Để biết mình không cần những thứ đó, tôi lục lạo 4 mùa ở tâm hồn . Giản dị mà thôi .



  Bây giờ là mùa đông , trời có ngày rất ấm với nắng lung linh, trời cũng có lúc rất lạnh lẽo . Để trốn cái lạnh, tôi mở cửa khu vườn thơ và  tìm thấy một bài thơ đánh rơi từ một ngày nắng kia :



  Thơ viết :




BÂY GIỜ MÙA HẠ

  
Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Nơi em ở phượng cháy lòng ngõ vắng
Cái xôn xao lũ học trò sâu thẳm
Còn thảng thốt giật mình - thuở em mười lăm.

Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Em gói ghém những mảng màu đã cũ
Vơ vội bùa yêu cho một ngày ngái ngủ
Bãng lãng - dịu êm - loang loang.

Bây giờ đang là mùa hạ ở đây
Nắng trốn mây khua bầu trời xanh thẳm
Ý nghĩ của em không lên tiếng
Thế là rơi khe khẽ xuống thềm.

Bây giờ tất thảy mọi vị mặn cho hơi thở
Đóng chốt lại mọi âm hưởng nhớ quên
Cái khoảnh khắc đón một ngày mới đến
Ngã tư này nhoà đi một cái tên…

Bây giờ từng trang cũ phát âm
Có bộ nhớ nào nhìn xuyên tín hiệu nơi anh phản chiếu
Bàn tay co ro làm sao em biết gồng lên cho nhẹ bớt
Một phần tư góc ngồi này, một phần năm cõi mắt này
Như mới chỉ hôm qua…




 ThyNguyên
(Viết tặng Thầy  đăng sơn) 





   Tôi nhẹ nhàng cảm ơn em vì tên gọi của một mùa hạ từ cái tựa bài thơ .

   Không biết như thế có phải là thơ hay không hay chỉ là một trong những ý nghĩ của một ngày nắng hạ ? Tôi hay ghét  người ta đặt điều lý luận ở một bài thơ và phê bình thơ văn theo  ý của họ .  Lắm lúc, tôi kinh hãi khi đọc và nghe những tay  ra  vẻ khóa cái áo mang nhãn hiệu phê bình nghệ thuật và  hỉ hả trả chiếu gấm cho nhau ngồi ......



   Có lần, bà nhà thơ kia gọi tôi là nhà thơ . Kinh hãi quá  và tôi thấy tóc mình dựng lên , tôi  trả lời : Thưa bà - tôi không phải là nhà thơ .  Tôi không có cái tài vẽ  tâm hồn bằng thơ , Thích chụp ảnh theo kểu tài tử lơ tơ mơ  nên tôi tạm chụp hình ảnh qua chữ viết  mà thôi .


Nhớ có  lắm lần, vài bạn đọc đã có lòng nói thẳng với mình :


- Tôi ( chúng tôi ) rất kỵ và ghét cách làm thơ của anh .


   - Ơ ơ ! Bởi vì tôi không phải là thi sĩ . Tôi không làm thơ .



   Cô bạn kia chen vào, đấm đá kịch liệt :


- Kiểu viết thơ tự do của ông du đãng cao bồi lắm .




Tôi lại ơ ơ .




Chao ơi . Đã nói rồi , tôi nghịch mà .






  RỒInhưthế.

Có một buổi chiều rơi rất chậm
Đôi ta đứng, lòng buồn như thế
Em không nói,ta biết gì mà hỏi
Cũ trong lòng chừng từ đó mà yêu

Có một sáng,thấy lòng mình sót lắm
Trái trên cành rụng xuống vỡ lòng ai
Ai không biết,chỉ thấy riêng mình đắng
Ai quay lại,tự thấy mình lỡ ai




Khi viết về một điều gì đó, tôi không cần phải có thứ điểm 19/ 20 hoặc là 3,5 / 20 .


   Khi  lững lờ hành hạ mình bằng chữ , tôi đã quên đi những người thơ danh tiếng, tôi để họ yên lành ở  trang sách với hoa mộng của họ . Tôi yêu quý chữ và cách làm thơ của một Từ Kế Tường, một Nguyễn Tất Nhiên nhưng vĩnh viễn, tôi không phải là họ để uyển chuyển và bay thoát .



Tôi du thực và  lang thang trên một đoạn đường khi viết :





BAY ĐI 





Bay đi em
Rời buổi chiều
Mưa rưng rức lá
Lá rụng từ em



Bay đi - bay đi
Như tiếng hát biển xa
Trời vỗ về đợt sóng
Sóng an ủi tình ta



Bay đi như cánh chim biển ngày ấy
Khi Đức Huy viết nhạc buồn
Chim chíp tiếng hải âu
Từ khi lạc mất nhau



Em không trở lại
Tình cũ thế thôi
Chẳng nói nửa lời
Ta lạc tiếng cười



Ừ - Xa - xa như thế
Quán vắng lặng - biển xưa 








Nói gì nói thì nói - Vui  với chữ nghĩa được chút nào thì cứ vui . Vui để nhẹ nhàng cám ơn những muà đủ màu, đủ sắc ở vườn chữ .









   đăng sơn.fr




 
 
dang son 06.11.2014 12:54:43 (permalink)
0
.
 
Puisque tu pars .






Chỉ vì một lẽ ( khi em ra đi )

Cả thành phố này ngủ vùi
Làm như muà đông còn rất dài
Băng giá đóng đục trắng trên những cành cây
Cây trụi lá
Cây  cối bất tỉnh giữa bãi gió


Tôi vẫn loay hoay lục lọi trong những ngăn tủ mang tên gọi ký ức

Ngăn tủ ấy ( những ngăn kéo đã ẩm mốc )
Những ngón tay tôi tìm chút bụi trắng mang tên em
Ở những ngày có nhiều mưa buồn bã
Tên người được ghép lại với nỗi muộn phiền


    Tôi đi tìm như thế và tìm được tên của cái nghĩa địa và dấu thập giá mộ phần mang tên em

    Câu kinh nguyện đã đọc mãi không thuộc
    Từ một góc trời thu nào đó
    Từ những câu nói không phát âm rõ rệt trên cành môi tím ngắt


    Giữa chúng mình là câu từ ly chẳng ai nói

    Và cứ vậy mà rời xa

    Bởi vì và có lẽ chúng ta đã bị cơn quỷ ám ở tận cùng một bài nhạc tình ủy mị nhất thế kỷ : Puisque tu pars .



   Phải rồi - Em


   Thành phố này, thành phố kia

   Vẫn còn những muà đông biến dạng
   Những rạp chiếu bóng vẫn thỉnh thoảng chiếu lại cuốn phim tình ngày ấy còn chúng mình
   Những bãi đậu xe vẫn đầy ấp hàng xe cộ
Những ngày mới - có khi ấm áp hơn - trở lại
 Mà sao trong tôi vẫn còn ngày mưa rất lạnh của mùa đông khi em bỏ đi

Puisque tu pars .

Puisque tu pars ........


đăng sơn.fr





dangson.fr












Puisque Tu Pars Goldman





 
 
 
 
dang son 06.11.2014 12:59:56 (permalink)
0
.
 
 
 
 





ĐÊM
MƯA .




Vào những khuya trời trở gió
Anh ôm bóng đêm có tên em vào lòng
Anh trốn cơn gió lạnh ở hơi thở xưa kia - một thời người dưng -

Những gầm cầu muà thu đất khách chỉ làm mình thêm lạnh
Tiếng người ca sĩ ôm đàn hát đâu đó trong quán nhạc của góc Paris về khuya

  Làm như trong lòng anh chợt thèm cơn mưa khuya ngày nào trở lại
  Bàn tay em trong bàn tay anh
Anh nhỏ nhẹ hát câu chuyện tình 
( chuyện của những người yêu nhau ,  và không bao giờ có được nhau vĩnh viễn )


Những câu hỏi buổi khuya về có đầy vết sướt
Như vết cào của Eva ở vườn điạ đàng và mùi oải hương làm choáng váng rã rời
Từ khuya dấu trên cành môi
Từ đêm mưa và không thấy rõ lắm nụ môi em cười .


Đêm và mưa rơi ở những ngày hết muà hạ
Tất cả chừng đó đã gói ghém ở một khúc hát cũ .
Goldman chạy ngón tay trên phím đàn
Anh tìm nỗi vui buồn ở những ngày mất mát em


Mưa đêm rơi ở cửa mắt
Ly cà phê thứ 13 chỉ làm tim mình đau nhói
Em đã tan vào mưa và hơi lạnh ban đêm
Những ngày dài không còn em
Chỉ là dư âm của bản Nuit từ ngày mình biết phiền muộn




Anh đi  cho hết một quãng khuya
Ngày hôm sau trời lại sáng

Ngày hôm sau , rồi đêm lại trở về
Như tấu khúc một giấc mơ .....










đăng sơn.fr














*    Goldman - Nuit (Live Version 2002)

 
 
dang son 06.11.2014 21:05:57 (permalink)
0
.
 
 
 
 


Juste Après 

( SauNhữngCơnMưa )





  Sau những cơn mưa rào
( Có thể là những ngày nắng đẹp
   Để ta với những cọng ngón tay nhỏ bé tìm nhau )


    Sau những giọt mưa ngoài khung cửa sổ nơi em ngồi làm việc
   Là những thoáng em trốn chạy với ba thứ hồ sơ , giấy tờ nhức óc , nhức đầu
   Em mở khung hình có con số và chữ viết ở FB
   Em tìm chữ Thích - cho dù chẳng có gì đáng gọi là  Thích từ  chữ " Like "  kỳ quặc và hơi lạm dụng

     Nếu anh cũng có một tài khoảng ở FB như em
     Anh sẽ tìm chữ No - Like - có nghĩa là không Thích .


   Anh không thích ba câu chuyện lẩm cẩm của thiên hạ
Không thích những gì họ đã mất thì giờ và tốn công
  Ở hằng hà đa số kẻ tên người dưng và rất dưng
  Như hàng ngày ta từng gặp trên khắp nẽo đường .




     Anh biết  mình chỉ cần em
     Em xoã tóc ở khung cửa vừa có giọt nắng mềm
Sau một ngày mệt nhoài với cơn ẩm ướt
Sau những bận rộn như kiến bò ở gót chân



        Anh sẵn sàng gọi em là con nhỏ rất xí xọn
        Để nhắc  mình về một ngày cũ đã có bao con nhỏ xảnh xẹ đi ngang trường lớp và những câu chuyện thầm thì con gái chẳng ai có thể hiểu được ....



  Anh sẵn sàng ấn ngón tay vào cái nút pause của bàn phím
  Để đón nhận một trong những cười tươi nhất sau buổi chiều  đã mưa
  Em ngồi, ngoan , hiền như viên ngọc bích từ chuyện cổ tích

Để nghe anh kể về những chuyện tình trong bộ kiếm hiệp mang tên Love in Paris - anh đang viết .



Chuyện cô ca sĩ và anh chàng nhạc sĩ đã đưa cô bé ấy vào tử huyệt
Những chuyện tình gướng mắc ở trần gian
Đã biến anh thành một kẻ nhiều chuyện
Từ những cảm xúc ở những ngày mưa nhiều và nắng nhiều

Và anh biết rõ một điều . Ở những gì anh đã viết- Em chỉ có thể là Em .....















    đăng sơn.fr



...   
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2014 11:21:37 bởi dang son >
dang son 24.11.2014 11:23:01 (permalink)
0
 
dangson.fr




đểđừngMưaRơi -


để đừng rơi mưa ở mùa thu của tôi và em
tôi lang thang để tiêu xài cho hết buổi chiều
trời rơi muà thu  ngập lá
tôi rơi nỗi thinh lặng từ em


để đừng có thêm một ngày nào mưa đã cũ
tôi xỏ đôi giày cũ
đôi giày mà ngày nào tôi đã hí h
ng đi bên em

con đường ấy , đã một mùa thu vừa ngập lá
bàn tay tìm nụ môi đủ nghiêng
để tôi cắn lấy tiếng thở em
để tôi tưởng như mình hạnh phúc nhất đời
cũng chỉ vì những nụ cười


để mưa không đến chỗ hẹn , chiều nay
trời đẩy nắng lất phất
ngước nhìn một cụm mây bay
tự biết hồn mình đầy khoảng  trống
em đi mất, chỉ còn tôi và mùa thu ở lại
tôi không còn biết ôm ấp mình nữa

chỉ là một nỗi trống không
từ những tấm ảnh tôi  vừa chụp không có em
buổi chiều rơi cho đầy buổi chiều
tôi và buổi chiều mồ c
ôi - không em



chỉ là muà thu rơi
chỉ là lá rơi mà thôi .


 đăng sơn.fr











....
dangson.fr












Có khi phải tập nói dối
ở ngày nắng đẹp .




Cho dù không muốn lừa mình
Mình muốn vui với màu của nắng
Mình muốn mình dịu đi giữa trời thu ngập nắng
Và gỡ đi cặp kính xậm màu của mình


Tôi bắt gặp cái bóng mình khi đi dạo
Cái bóng ấy bỗng dưng quay lại hỏi han
Cười đi - Vui đi - Sao buồn đến thế ?
Sao không như chim muông hót giữa nắng vàng ?


Đã cố gắng cười cho cái bóng vui lòng
Nhưng .... có những điều không bao giờ mình thử được :
Là thử tưởng tượng có người đi bên cạnh
Thử giữ lại môt hơi ấm nào đó
Để thấy mình thật tình mà dễ thương hơn mọi ngày

( Khi mà ngươi ta đi mất
Thì mình vui với ai )

Cho dẫu là trời thu, nắng đẹp
Cho dù là đã bao giờ tự nói dối với chính mình

Và từ đó
Vẫn thấy trong lòng mình chỉ là mưa rơi .



đăng sơn.fr






dang son 24.11.2014 13:06:23 (permalink)
0
.
 
 
 
 
 




Ướt Trang Thứ 7

Chẳng lẽ tôi thêm mưa ở trang sách thứ 7 em đang đọc
Sẽ tội tình em biết mấy
Em biết rõ là tôi vẫn lì lợm chung thủy với những cơn mưa
Cho dù là có khi mưa như thế đã rất thừa
Thừa nỗi buồn ra vẻ rưng rưng lãng mạn
Thừa những khoảng trống không thể nào làm ta xích lại gần nhau

Chẳng lẽ , tôi sẽ viết thêm những điều ủy mị nhất thế kỷ
Để làm mềm trái tim em hơn chút nữa
Để em ngồi quán, bỏ rơi trang sách và nhìn mưa rơi ngoài quán ấy
Trường luật khoa bên kia đường đã loang lỗ với cánh cửa xấu xí
Những đám mây xám sụt sùi cũng lỗ chỗ như lá thư tình lấm lem mực ngày nào ấy ...

Chẳng lẽ , tôi quỳ gối, gục đầu ăn năn tội
Như gã linh mục thức thời khi thấy mình phạm tội
Như gã tu hành kia thấy mình tu chưa trọn kiếp


Ơn kêu gọi chẳng có chúa hay phật nào chứng giám
Ở mỗi lần , có một nỗi nhớ nào không rõ rệt
Từ những bức ảnh đen trắng vụng về - tôi đã chụp


Làm sao bắt được trong tích tắt cơn buồn bã nào đó nơi em
Em dấu kín bưng như sợ người ta đánh cắp ở thời đại lục tung và đào bới thứ dĩ vãng vàng nhoèn nhoẹt từ cái tablette giá bèo nhất của thiên hạ


Thiên hạ đã bỏ quên những trang giấy vàng ố
Thiên hạ trở chứng thời thượng đua nhau mua những cái phone di động kiểu mới nhất

Còn em và tôi ?
Chúng mình xưa, cũ và làm gì được với những bài thơ không đầu, không đuôi

Em đọc gì ? Làm gì ở trang sách thứ 7
Ở một chiều thứ bảy đang rơi và cứ rơi mưa
Có con sông nào ngập nước trong tim em ?
Có cơn gió nào làm em se lạnh và cơn nhớ nào đó ùa ập về bên em


Chẳng lẽ , tôi làm sót lại một giọt nước mắt đàn ông có khi rất thật tình , cho dù tồi tệ
Vì một chuyện tình quá đỗi bình thường
Từ một nẽo đường
Có mưa rất nhiều ở trang sách thứ 8 em vừa lật qua
Sót sa
Bèo nhèo từ ngón tay ẩm hơi nước
Như tình em và tôi
( đã không bao giờ nhập lại )






đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
dang son 25.11.2014 22:31:52 (permalink)
0
.
 
 
 











KhôngThểLàEm




Có những buổi chiều nghiêng qua cửa sổ

Trời nhả mưa sau khi hờ hững trở gió
Tôi lặng lẽ đứng nhìn qua khung cửa từ góc phố
Cửa văn phòng khép hờ 
Như bài thơ mưa ướt bài thơ



Gmail ở hộp thư trờ đến
Bài thơ nào đó từ tên em gửi đến
( Không một lời chào hỏi kiểu thân tình
Không một chữ cho dẫu là rất dư thừa của một lời thăm hỏi )
Chữ thiếu 80 phần trăm ý nghĩa
Từ một bài thơ giả dạng cơn mưa nghiêng nào đó của em
Hẵn đã là một góc muộn phiền
Ở một góc phố nào không tên - và năm tháng của em cũng không hề có tên ..... ( ! )



Tôi thẩn thờ
Uể oải , ngán ngẫm và tìm chỗ xóa tên bài thơ có cơn mưa giả tạo ấy
Tôi không thể nào là cái thùng rác của em giữa những bài thơ
Những cơn mưa của chúng ta không bao giờ giống nhau
Cho dù có khi cũng một màu
Màu mưa ở những buổi chiều của tôi
Không thể nào dấu được tiếng cười
Cho dù là một nụ cười không nguyên vẹn



Tôi trả lại em tiếng mưa và những giọt lệ nào đó ở nơi em
Vì đơn giản bởi những lý lẽ :
Tôi không phải là em
Với những câu thơ vô tình và bạc mệnh không tên tuổi
Những bài thơ kể về cơn mưa rào, mưa lũ
Từ những ngày buồn nhất của tôi đã viết
Đã không thể nào là Em ......








đăng sơn.fr








.











 
 
 
 
dang son 25.11.2014 23:01:24 (permalink)
0
.
 
 
 
 
 
 

   Để đừng rơi mưa


 Phải rồi - Để đừng rơi mưa

Tôi làm cơn giông bão
 Tôi biến cải những muà
Để tuyết rơi trên mộ phần ký ức
Để tan rã những bài thơ chỉ là sáo ngữ
Và có thể rất rỗng tuếch từ nơi em cư ngụ

Tôi không có gì để tiếc nuối

Khi chúng ta chỉ là những con số không tuổi - không tên

 Những cơn mưa nơi ấy chỉ là  những hời hợt

 Trước sự nổi giận nơi tôi
 Có gì đâu  mà trang điểm với nụ cười ?

 Có  chi đâu ngoài những lớp son và mặt nạ ?



   Tuyết nơi  người ở có thể lấp đầy một muà hạ của dĩ vãng

   Từ ngón tay tôi trên phím chữ
  ( Và những điều bội bạc vẫn còn sót lại
 Ở những buổi chiều còn mưa ... )





 đăng sơn.fr





.




   
dangson.fr
   










 
 
 
 
dang son 25.11.2014 23:19:20 (permalink)
0
.
 
 
 
 
 
 



Mưa giữa tim em và tôi



Tôi sẽ không sửa bất cứ lỗi chính tả nào ở bài thơ mưa
Ở một ngày xấu trời nhất
Trời mưa
Và trời còn mưa
Ở ngón tay tôi đang làm giông bão
Khi tôi biết không thể nào có em - ở góc chiều đang mưa

Tôi nhìn vào tờ lịch
Của một cửa hàng sắp đóng cửa
Rồi đèn đuốc sẽ tắt ngúm
Rồi sẽ không còn ai để bắt đầu một cuối năm


Chợt nhiên , tôi thấy tôi nổi giận
Như đứa trẻ lạc loài, lăn quay trên mặt đất
Như gã tình nhân đã hết thời tuổi trẻ để thấy mình quá trơ trẽn


Tôi đang muốn nổi cơn hung bạo
Như tên du đãng hạng bét vừa thấy mình già đi

Hết tuổi xuân thì
Du đãng ngã ngựa
Ở câu viết và chờ hết một năm .








đăng sơn.fr


- Viết giữa buổi mưa lạnh 2014 . 


 
dang son 27.11.2014 12:52:45 (permalink)
0
.
 
 
 
 


dangson.fr  
RIÊNG

                                                    Có những cơn mưa trở về thành phố
Thừa thãi như  dòng chữ viết ở bài thơ
Thơ có khi ở đậu , ở nhờ
Ở trái tim người không hạnh phúc
Cho dẫu là hạnh phúc giả vờ

Giả vờ ở nỗi nhớ tạm bợ
Từ một ký ức của áo trắng
Từ tà áo ngày nào ngoài cửa Trưng Vương
Giả vờ như thế để tự thấy vui lòng mình
 Mùi ngọc lan dấu trong ký ức
Tạm gọi là kỷ niệm ngủ vùi ở trang lưu bút


 Ngày , rồi trôi theo ngày
Những buổi khuya đầy chất xám
Mây trên đầu vẫn  mây bay
Những nhánh sông lấp phù sa ở một thành phố mà mùa đông đến rất vội
Những cơn mưa đá càng làm thêm lạnh giá ký ức cũ
Những ràng buột không có gì làm nên duyên nợ


 Chẳng ai biết nợ ai
Từ một vị hương như  thời Sài Gòn cũ kỹ và chật chội
 Chẳng còn ai giữ lại mùi hương ấy
 Vì thật ra mỗi đời người như những nhánh sông

 Tôi không tiếc nuối nhánh sông có những cơn mưa đã thừa thãi
 Để sông trôi ra biển
Để người cũ chỉ là mưa dĩ vãng


 Rồi ngày mai
 Nắng tr về chỗ hẹn
 Nắng ngập ùa từng con đường ôm hàng cây rất đẹp
 Đẹp hơn thứ giả vờ của tên gọi hạnh phúc
Khi nói với lòng mình là đừng tiếc nuối

 Vì - Không có cơn mưa nào để dành cho sự giả tạo
 Vì những tên gọi ngày xưa chỉ là mưa đã trôi đi .


 Quay mặt lại
 Để không còn nhớ nhung cơn mưa nào đã cũ trong lòng người

Và như thế
Những buổi chiều mưa khác ( sau ngày  nắng đẹp ) là cơn mưa của riêng mình mà thôi .


 đăng sơn.fr

 
 
  • ( ) Không là Cơn Mưa của EM  
     
     
     
  • dang son 04.12.2014 20:20:46 (permalink)
    0
    .....
     
     
     
     
     
     
    MộtChútEm -
     
     
     
    một chút em, con nắng về nhè nhẹ
    con đuờng ngắn để tôi dài bước chân
    một ngọn gió , một khoảng buồn , em nhé
    Nhỡ mưa về lấy ai mình làm thân
     
    một chút tôi giữa cuộc đời ngang dọc
    chút âm thầm , thôi lặng thinh , chẳng nói
    em không hiểu thì cũng chẳng làm sao
    chỉ biết rằng mình đã lỡ mất nhau.
     
     
     
       QuỳnhNgọcLan & đăng sơn.fr
    dang son 04.12.2014 20:37:25 (permalink)
    0
    .
     
     
     
     


       KhôngPhảiTạiTrờiMưa -



       Không phải tại trời mưa nên người quay mặt
       Thành phố này đã ngập những cơn mưa
       Tôi không đủ chỗ chứa thêm chiều mưa
       Thôi cũng đành ở lại , em quay gót


       Không phải tại trời buồn nên trời khóc
     Chỉ tại tình yêu buồn quá mà thôi .


       -   đăng sơn.fr
     
     
    dang son 19.01.2015 10:15:09 (permalink)
    0
    .
     
     
     
     
     
     
    °













    .














    Ở BUỔI CHIỀU MƯA RƠI 

    ____________________________ 
    đăng sơn.fr & @Eve








    Giữa cả tỷ người
    Là hai chục tỷ nụ cười
    Của những đầy ấp người và tôi
    Người chen chúc trên đường phố
    Người đi kiếm những mảng đời

    Tôi không đi tìm ai
    Có ai đang lạc lỏng giữa cơn mưa ngoài phố ?
    Có bàn tay nào cần một bàn tay để sưởi ấm ?

    Làm sao tôi biết được khi chợt bắt gặp một nụ cười nào đó ở cửa mắt
    Mái tóc loà xoà trên vầng trán thông minh ấy
    Không có dấu hiệu nào của một Eva đậm màu nguyên thuỷ
    Bờ môi em không có chút nào hình dạng của một trái táo chín

    Tôi biết rõ mình không bao giờ thích gặm trái táo
    Tôi chỉ biết cầm cây bút chì để vẽ hình trái táo
    Ở một ngày ấy đã xưa,đã mờ nhạt
    Nàng con gái đầy nữ tính ấy đã có cái tên là Eva

    ..Eva ấy có hình thể của một đoá hồng nhung
    Nhung từ dòng tóc lộng gió trên đường
    Nhung và mềm như lụa gấm
    Nàng biết cười ở môi đỏ và ánh mắt xanh
    Nàng biết gây tiếng sóng rộn ở trái tim rất tội nghiệp của chàng
    Chàng bị lời nguyền của tiếng sét tình yêu chạm ngõ
    Và chàng quên cả tên tuổi thật của mình

    Chàng mơ mộng và thấy mình đang bẻ khoá,nhảy hàng rào của vườn địa đàng
    Chàng tưởng mình trở thành một gã thi sĩ có đầy chữ trong buồng óc
    Chàng ngất ngưỡng từ môi hôn và bờ ngực đầy có hơi thở nóng

    Người tên Eva ấy là một cành hoa có nhiều gai
    Nụ cười và tia mắt quyến rũ của gai
    Nhọn lễu dấu ở đôi bàn tay bọc găng êm ái
    Trái táo tình màu đỏ bọc đường có tẫm chất đắng
    Để biến thành những giọt lệ
    Khi Eva quay đi

    Cổng thiên đường khép lại
    Con rắn quấn mình trên cành cây đã là điều canh giữ nghiêm ngặt

    Adam lủi thủi trở lại,trần truồng cùng dương thế
    Để thấy bóng mình của đêm và ngày cũ kỹ
    Và hắn bắt đầu sợ tình yêu dấu trong những đoá hồng của hơn 50 loại hồng đủ kiểu...



    2.


    Vậy mà.
    Chiều nay đi trên con phố nhìn mưa
    Mưa nhỏ thả hạt nước phất phơ
    Mưa đẹp như bài thơ
    Cho dù có điều gì rất tạm bợ và buồn bã
    Tôi thấy lại một Eva mơí tinh ngồi ở góc quán
    Eva có đôi mắt biết nói đang nhìn ra ngoài ngắm mưa và thấy tôi đi ngang
    Ánh mắt của Eva như có lời mời gọi
    Lời gọi của một kẻ dưng
    Rất dưng như dãy lá úa ngoài cổng thiên đường

    Tôi đẩy cửa kính ,bước vào quán
    Đôi mắt của Eva kiểu mới kéo tôi ngồi xuống trước mặt nàng
    Tôi bắt gặp mình chết đuối và thật sự bất lực trước mặt nàng
    Tôi kín đáo nhìn thật rõ hai bàn tay của nàng
    Để tìm ra đôi găng tay bọc nhung
    Tôi buông người vào bờ môi hồng
    Để tìm ra một vết cắn đã rất đau của kỷ niệm xấu ngày cũ
    Tôi hình dung ra hình tượng một con rắn dấu trong rừng tóc của nàng


    Hình như sự mềm mại của dòng mưa đang làm tôi trở thành mù quáng
    Hình như Eva đang dạo khúc mưa trong lòng tôi
    Ngây dại !
    Mềm đắm !

    Và tôi biết mình có thêm một lần gặp nàng Eva kiểu mơí nhất
    Tôi chỉ biết mình đang luống cuống và quên mất điều nghi ngại
    Mưa ở cửa mắt Eva đang rơi
    Rơi ánh mắt có hình trái táo ngon ngọt - lìm lịm
    Và tôi rùng mình để vừa lạnh vừa ấm

    Khi thêm một lần bên cạnh Eva
    Ở cuối buổi chiều còn rơi mưa - Rơi !


    đăng sơn.fr & @Eve 




    .

     
     
     
     
     
    Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 21 của 24 trang, bài viết từ 301 đến 315 trên tổng số 350 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9