.
Thêm một ngày thứ hai . (........... )
1.
Nhận được thư con nhỏ . Hắn viết đôi lời hỏi thăm - Hắn nói : Mấy tuần nay, chẳng biết anh có điều gì buồn mà anh thay đổi thái độ, anh không trả lời thư thăm hỏi của em . Vậy thì thỉnh thoảng viết mấy câu thăm hỏi nhau cho đời vui nhé anh .
Chẳng biết phải viết gì để trả lời cho hắn . Chẳng nhẽ lại viết là : Nhỏ nè , anh nhớ em .
Nhảm nhí và vô duyên lắm . Lắm khi sự im lặng là một sự duyên dáng . Ừ - Ừ - Nếu không đẹp thì phải có Duyên .
2.
Rời bàn viết . Mở cổng ra vườn, vườn ngập nắng mới tinh . Thơm mùi cỏ vừa cắt chiều qua . Lái xe xuống dốc núi theo con đường dẫn ra phố đến chợ . Thong thả , vặn nhạc da đen để nghe . Từ tốn lái xe, kẹt phố, kẹt đường thì cứ nhẩn nha thoải mái . Tìm điều thoải mái mà nghĩ ngợi cho cái đầu mát máy ....
Đi ngang cái sạp báo, liếc vào vài cái tựa báo chí ,tạp chí, thấy chuyện máy bay Mã Lai bị nạn , liếc vào mấy cái bìa của báo lá cải, thấy đăng hình ả đào hát bồ bịch của ông tổng thống, ghé mắt qua tay phải, tay trái thấy thêm mấy cái tựa ó đầm kiểu mãi võ sơn đông thương mại . Quay đi, tản bộ, leo lên xe lại nhớ đến buổi tối đã tụ với bạn bè ở một bữa ăn .
Bạn bè đã ầm ĩ cãi nhau chí chóe . Họ nói về chính trị, chính em và những đường hướng " mở cửa kinh tế " bên quê nhà . Họ nhắc đến có hơn 15 ngàn tiến sĩ giấy và tiến sĩ thất nghiệp đầy đường . Có anh chàng kia ngồi đầu bàn hăng hái bênh vực cho cái thấy, cái nhìn mới của anh ta . Anh chàng khác nổi cơn hung hăng cãi cọ ,càng cãi, càng tranh luận thì càng lớn tiếng như cái chợ vỡ .
Bà chủ nhà ngó mình trêu, trêu :
- Sao tối nay ông MC lại ít nói ? Sao ngồi yên ?
Cười .
Cười nhỏ nhẹ rằng thì là : Mọi sự tranh luận đúng hay sai đều đưa đến sự mích lòng . Thí du : Lão chủ nhà đã không hài lòng lắm khi tôi vừa chê tờ tạp chí chuyên đàng tin lá cải, lá sâu, tin đời tư là tờ báo hạ đẳng, lá cải thối . Lão bạn hùng hồn nói là chúng dám chụp ảnh, dám đang tin thối vì là nói lên sự thật .
Cười và chịu thua .
Bao nhiêu cái miệng,cái loa đang nói , đang mở máy hết cỡ thì mình nói thêm làm gì cho thêm ồn ào . Nhìn những món ăn, nếm thử cái món bánh tôm thuộc loại đoảng vị của mụ chủ nhà đang khoản đãi thấy mà ớn vì cứng ngắt . Định mở mồm chê cho vài phát thì khựng lại . Thôi, thôi mà . Im cái mồm lại cho nó " lành ".
Nói ít đi một tí cho ra vẻ điềm đạm cũng là một kiểu tu .
3.
Nắng đang rực rỡ lên khắp phố phường . Rời cây cầu bắc ngang phố lủng lẳng, chạy về hướng đồi núi. Hơi kẹt xe ở con đường chật hẹp, ngừng xe để nhường cho cặp kia tóc bạc, tay trong tay đang đi nghênh ngang giữa lộ , ngắm ngía họ , lại thấy thèm một bàn tay nắm mềm mềm .
Nhạc trong xe đang để bài Tay Trong Tay - Main dans la main của lão ca sĩ Christophe , lại sực nhớ hôm kia ở bàn ăn, bạn bè kể về những câu chuyện của những gái chân dài Saigon, Nha Trang hay đi chơi với mấy anh việt kiều áo gấm về làng thèm gái đẹp và chi tiền . Nghe nói có vài anh về, chi tiền chi để dẫn mấy cô đi uống nước và tán gẫu chứ không đòi lên giường !
Chuyện ngộ, khó tin nên có vài kẻ nhao nhao :
- Xạo quá ! Xạo ke !
Mình cười vui :
- Cũng có thể đấy chứ- Người ta gọi là tình cao thượng .
Có bạn tròn mắt , ngó, khó hiểu, khó tin .
Hơ ! Hơ !
:- Nghe tôi nà : Giả tỷ, tôi mà về Hà Nội hay về Sè Goòng, tôi mời cô nhà thơ, cô nhà văn xinh xinh nào đó đi cà phê, cà pháo , tôi sẽ chỉ ngồi ngắm cô, nói chuyện tào lao và đòi nắm bàn tay mà thôi ...
-Rồi có '' làm gì " không, ông , ! Sau những cái nắm tay ấy ?
- Không ! Tình lãng mạn kiểu thơ văn là tình cao thượng ấy mà .
Sau câu trả lời, tôi im ru vì thấy mình ba xạo .
Dễ gì ?
Lãng mạn tí đỉnh cho vui thế thôi .
Bây giờ thì ngừng chữ để làm việc nhà .
đăng sơn.fr