THÊM MỘT LẦN NỮA .... - Nds
.
THÊM MỘT LỜI CẢM ƠN
Tôi biết đây là một chủ đề rất khó đọc bởi vì nhiều lý lẽ :
- Bạn đã tham gia rất nhiều diễn đàn và bạn đã chưa bao giờ đọc và chạm phải một chủ đề nào dai dẳng như thế này với những tựa đề để thêm .
Để hiểu là tại sao để THÊM . Dễ lắm , bạn thử rời màn ảnh chừng mươi phút, làm một điều gì đó - chẳng hạn như điện thoại thăm hỏi ai đó trong vòng bạn bè, hoặc ngừng mắt để nhai một món chi đó, đi tản bộ, đọc một mẫu tin trên mặt báo ... Khi quay trở lại, ném mắt nhìn vào những con số ở cái đồng hồ nơi góc tay phải của máy vi tính .. Bạn thấy điều gì không ? .... - Những con số đã đổi thay : Có nghĩa là bạn đang " tiêu dùng " hết một số lượng thời gian .
Tôi không yêu thích những con số , vì chúng có thể làm tôi nhức đầu .
Là một người viết - và viết rất nhanh, tôi chỉ yêu những dòng chữ .
Bây giờ - nơi tôi ở và làm việc đang là 15. 18 ' . Khi viết xong những dòng này, và khi bạn đọc xong , là những con số thời gian đã biến chuyển .
Thời gian trôi về đâu ? Một ngày có thêm của chúng ta ra sao ?
Tôi mặc kệ thời gian để gửi đến bạn một lời cảm ơn từ tôi vì bạn đã vào đây để đọc thêm một lần nữa ( Và không phải lần nào cũng giống lần nào đâu ! )
đăng sơn.fr
Read more:
http://viptruyen.vn/@forum/f61/them-mot-lan-nua-892-12.html#ixzz34zs5BxGb
.
THêM LẦN ( không Kể )
__________________________________________________ ____
Có con bé tí kia , chắc mấy hôm nay trời nóng nên bị ấm đầu .
Hắn tống cho lá thư ngắn bằng bàn tay . Hắn tâm tình :
- Nó muốn hôn cháu , nó doạ là nếu không cho nó hôn môi, nó sẽ nghỉ chơi với cháu ...
Chú còn nhớ nụ hôn đầu của chú ra sao không ,chú . Hãy kể cho cháu nghe . " ....
------------- .
Đúng là con gái lắm chuyện . Nó muốn hôn thì cho nó hôn . Mắc chi mà từ chối ? Nó hôn mình thì có nghĩa là nó yêu mình để dê mình .
Chuyện yêu đương ngày ấy của tôi lãng mạn và tình tiết hơn bây giờ nhiều . Tình là cái chắc vì nụ hôn ấy nằm bên một bờ sông vắng khi hoàng hôn tìm về .
Thôi mà . Chuyện ấy cũ rồi ( như chủ đề Thêm một Lần Nữa ) .
đăng sơn.fr
..
THÊM LẦN TỰ BÚT - NHẬT KÝ của đàn ông ........
Ngồ ngộ với một ý nghĩ quái lạ từ danh từ Nhật Ký !
Chữ Nhật Ký ném cho tôi một hình ảnh rất nữ phái : Họ nỉ non, lòng thòng ghi chép chuyện lòng, chuyện ngổn ngang, chuyện tâm tư ,chuyện lung tung .
Ngày xưa, còn đi học, chập chững viết , thấy gió thoangthoảng, thấy mưa bay bay ngang cửa lớp, thấy dường như thầm thầm để ý đến con nhỏ nào đó .
Thấy mình kỳ kỳ . Chẳng biết nói gì với ai . Đành mở tập giấy , mỗi ngày, mỗi ghi vào đó một vài thứ chẳng ra làm sao . Rồi lười, rồi khi đọc lại , thấy mình ủy mị , rồi quăng đó , lãng lờ .
Con gái thích viết nhật ký như ghi lại một chặng thời gian . Hình như trời sinh ra lũ con trai, đàn ông để không viết nhật ký ( tôi nghĩ đại như thế với những dấu vết như dao khắc của thời gian )
....
Có một vài người viết đã tâm sự : " Chữ nghĩa vốn không có giống đực và giống cái . Để có thể sáng tác, khi viết, ta nên quên đi cái giới tính của mình ".
Vậy sao ? Tôi hay đọc vài trang nhật ký của phái nữ vì tò mò, xem họ nghĩ gì , và họ trải một phần nào những ý nghĩ ấy ra sao khi viết ( ? ) Tôi không viết nhật ký, và từ những chặng đường đời đã trải qua, tôi đã thử viết theo kiểu Tự Bút .
Tự bút là một cách viết theo cách ký sự kể chuyện . Và tôi lẩm cẩm lập ra những chủ đề như Thêm Một Lần Nữa - Viết Để - hoặc là Chợt Nhiên .
Bây giờ, thay vì viết và dùng danh từ Nhật Ký, tôi thử pha 3 chủ đề đó và trộn lẫn vào nhau .
Thử xem sao
* VIẾT cho Con Trai .
Đi làm về , cha thấy con đứng ngoài cổng .
Hỏi con :
- Hôm nay không đi làm sao ?
Con lắc đầu, trả lời cụt ngủn :
- Tối kia, con đã nói với ba rồi . Con đã nghỉ việc rồi . Ba không tin sao ?
Cha lắc đầu, chẳng nói thêm câu nào khi quay lưng vào nhà , hỏi chuyện mẹ con . Nàng nói " Kệ nó . 25 tuổi, nó biết nó phải làm gì vì công việc hãng điện thoại của nó đã có quá nhiều áp lực ... "
Cha lại nín thinh khi nghĩ đến biết bao nhiêu hãng xưởng, thương mại đang thải nhân viên, đang gặp khó khăn để đóng cửa hàng loạt, nạn thất nghiệp đang vượt đến lằn mức đáng lo ngại .
Trong sự im lặng ấy, cha nghĩ về biết bao nổ lực đã tranh đấu của con khi con được tuyển dụng giữa biết bao đối thủ xin việc làm để có một chỗ đứng .
Đàn ông không biết nói, ít khi biết thủ thỉ chia sẻ nhất là giữa cha con , cho dù là từ khi con vừa 18 tuổi thì cha không còn nghiêm khắc với con nữa . Theo cha thì khi trưởng thành, cho dù là còn thiếu kinh nghiệm sống thì chàng thanh niên vẫn có một lề lối để suy nghĩ và đi con đường riêng của mình .
Lắm lúc , thấy con ngồi ăn , tay gắp, miệng nhai, tay kia cầm cái điện thoại với những ngón tay bấm liên tục trên màn ảnh, cha cáu lắm nhưng cố gắng ôn tồn nhỏ nhẹ :
- Con này, khi ăn uống, con hãy tập trung vào hương vị và hưởng thụ ...
Con im lặng . Những ngón tay vẫn hí hoáy ở cái điện thoại mắc dịch . Khi con lái xe quá nhanh , bị phạt vạ dài dài, cha nhắn nhủ con , khi con phàn nàn " Úi trời ! Đi làm, có lương để trả tiền phạt, làm giàu cho nhà nước .... "
Cha nhìn con, kiểu mỉa mai con :
- Con ơi ! Lỗi tại mình, vả lại nhà nước cần tiền để trang trải chi phí đang thiếu hụt .
Con lại nín thinh . Hình như con đang nghĩ là " Cái lão già này quá khắc khe , quá ác với cách lý luận như thế " .
Giữa hai cha con là một khoảng nín thinh . Con chỉ rù rì dí dắc tâm tình với mẹ con mà thôi . Không cạy được miệng con thì cha muốn viết cho con vào ngày sinh nhật 25 tuổi của con vừa qua ,cha muốn kể những câu chuyện , những giọt nước mắt của con khi con nhận được tin về thằng bạn đã đậu xe, nả viên súng vào đầu nó ở một buổi chiều ngập ngụa gió sau thảm cảnh của gia đình nó ....
Cha không biết viết nhật ký nữa , cha kể chuyện mà thôi - con .
Có phải những tình huống ở đời này là những câu chuyện ghi lại mổi ngày, mỗi tháng hay không ?
Trầm lòng để viết , viết giữa những buồn vui ....
- ( Từ VIẾT ĐỂ )
** THÊM MỘT LẦN TỰ HỎI .
Hẳn nhiên, có lắm lúc thắc mắc và không tìm ra được những câu trả lời một cách thỏa đáng .
Thắc mắc điều cần thắc mắc . Khi gặp gỡ bạn bè , thì thầm với nhau về đời sống, về mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái . Ai ai cũng có vẻ hãnh diện khi nói về con cái . " Nó " giỏi lắm, học hành đỗ đạt, " Nó " làm quan lớn ở bàn giấy, ở bộ này bộ kia , nó lập gia đình, đẻ con cái . Nó .. Nó ....
Nhớ có lần sang thăm gia đình ở California , đang lẩn thẩn đứng trước những hàng sách của một tiệm sách khá đồ sộ thì nghe tiếng điện thoại vang inh của quầy tính tiền .
Bà chủ tiệm ( tôi đoán mò ) nhắc máy :
- Allo . Alô , tôi đây .
Rồi bà nói một giọng rất nhanh nhẹn, rất giọng bắc kỳ của thời cha mẹ tôi :
- Ối giời ơi ! Chuyện thằng con bác sĩ của tôi đấy à . Nó kiếm được khối tiền, lấy cô vợ Mỹ, xây cái biệt thự to lắm trên đồi Long Beach . Sung sướng lắm ! Ối dào ơi ơi !
Đứng lựa sách . Không muốn nghe thì cũng phải nghe chuyện bà mẹ tự hào và đang nổ tanh bành về cậu ấm khoa bảng . Tôi gật gù để hưởng ké cái lâng lâng của một bà mẹ có con thành đạt , cho dù thay vì nhỏ giọng tâm tình thì bà mở máy oang oang hết cỡ làm như sợ khách không nghe thấy .
Chọn sách xong, ra quầy trả tiền . Bà bán sách hỏi :
- Hình như ông đến từ xa . Mà này ông . Ông đến từ Paris há ? Trông ông khác người bên này quá .
Tôi tròn quay hai con mắt :
- Bộ bà thấy cái gì khác lạ ?
- Giời ! Nhìn cách ăn mặc thì đoán ngay .
Tôi cười , cười , định hỏi bà một câu về cậu con trai thành đạt của bà : Này bà . Cháu nó có hay về thăm mẹ không ?
Ở một người cha, người mẹ , tôi yêu thích câu trả lời là " CÓ " - ( Chúng ngoan và hiếu thảo lắm cho dù là bận rộn cách mấy đi nữa )
Cha mẹ nào mà không muốn được con cái tề tựu dắt díu nhau về thăm hỏi mình ? Tôi đã thấy và vui với những nụ cười rạng rỡ của những cha mẹ có con cái, con cháu về thăm và tôi yêu những đứa con ấy . Nó , dẫu là có làm đến chức tổng thống, chủ tịch, thủ tướng mà khi về thăm mình thì yêu cầu nó lột cái chức vị ngoài đời của nó ra để đơn thuần trở lại là một đứa con .
Khi viết những điều này, tôi thử chụp cho bạn những lời tâm tình của những đứa con biết nghĩ, những bậc cha mẹ biết hy sinh, biết bảo bọc lo lắng cho con cái .
Hình ảnh một người con gái lo lắng cho bà mẹ quá lớn tuổi đang cùng ở chung một mái nhà của mình :
- Mẹ tôi yếu lắm rồi . Bà đang bị mất trí nhớ .
Hình ảnh của một người con khác vừa chôn cất bậc sinh thành :
- Tôi cũng mừng cho cha mình đã quy tiên vì đã không còn bị hành hạ vì bệnh tật ...
Biết bao đứa con đã quay lưng đi sau khi đã đủ lông đủ cánh ? Biết bao nhiêu những bà mẹ, ông bố ngẩn ngơ trông ngóng tin tức của con cái khi chúng biệt tăm .
Khi gõ những dòng chữ này, tôi đang nghĩ, đang nhớ về mẹ tôi . Bà không phải là đọc giả của tôi nhưng bà thích nghe con trai mình nói : - Mẹ ơi . Sáng nay, con rất nhớ mẹ . Mẹ ơi "
Tôi thèm nắm lấy bàn tay mẹ, để yên trong bàn tay mình trong một chốc lát im lặng . Hình như, đàn ông không biết nói chuyện vì kém cõi lời ăn tiếng nói .
Thôi thì , mình viết .
Viết thêm một lần nữa khi nhớ lại những câu mà bạn bè đã dặn dò thăm chừng nhau : - Đừng quá lo lắng cho việc làm của con cái . Chúng đã trưởng thành và có khi tính toán hay hơn mình . Thời đại mới mà .
Phải rồi ,thời đại quá tiến bộ có sẽ làm hao hụt đi cái tình cho cái tình không ?
( Mỗi người chúng ta đều có câu trả lời cho riêng mình )
đăng sơn.fr
...
.
Thêm cho nhau những NụCười .
Đúng ra , ở phương pháp suy nghĩ và tự kỷ thì không nên bắt đầu một lời nói, một câu viết bằng chữ " Không Thể, bằng những câu hỏi khó khăn để bị kẹt cứng " .
Biết là như thế khi đặt câu hỏi :
- Có khó lắm khi thử viết thêm một bài nữa về sự buồn vui ở đời ?
Thử thì thử . Không thử thì làm sao biết là có được không ?
Ở một sự tranh chấp nào đó, người ta có thể giận nhau . Mặt xám xít, đen nghịt . Xám như thế, không giữ được bình tĩnh thì có thể săn tay áo đấm đá nhau .
Với một vài kẻ , tôi có thể rất hung hãn, rất nóng giận và buông đao từ cửa miệng ( Đôi khi, thấy mình khốc liệt . Đôi khi thấy mình hơi ác .... )
Đôi khi là chuyện dễ hiểu khi đứng trước một tình cảnh không thể cưỡng . Rồi cũng có lắm lúc, bắt chước dân đánh ca, đi tàu biển để lèo lái, chèo chống, chờ cho cơn bão qua đi . Bình yên trở lại .
Tôi đã có vài cơn sóng gió với bạn đồng nghiệp . Mọi lý lẽ vận dụng đều không thành công để thuyết phục . Tôi nói : - Giữa mày và tao là sự chấm dứt . Nghe câu nói ấy, mặt kẻ kia có thêm màu xám .
Để một việc trong lòng mãi cũng nặng lòng, tôi quên đi chữ " Chấm Dứt " để đi ngang kẻ ấy và nói lời chào theo đúng cách lịch sự . Gã lờ đi, không nghe thấy, không trả lời .
Thời tiết là sự thay đổi, thời tiết trong lòng người cũng thế : Sáng hôm kia, trời đẹp , kẻ ấy đi ngang tôi,đúng lại , xòe bàn tay , giọng niềm nở :
- Chào bạn . Bạn khỏe không ?
Ô kià ! Ô ! Ô ! Bàn tay mình cũng xòe rộng . Hai cặp mắt lại biết cười với nhau . Hoà thuận .
Trời đang đẹp . Với nụ cười làm hoà, thấy lòng mình còn tươi hơn .
Cám ơn cái bắt tay và nụ cười .
đăng sơn.fr
.
thêm điều để nhận . __________________________________________________ ______
Đọc được ở đâu đó một điều rất hay : Muốn nhận được thì hãy cho trước .
Đọc được ở một bài viết của người bạn viết thật thà khi thú nhận : " Ở diễn đàn này, tôi được Nhận hơn là Cho đi "
Đọc rất nhiều mà không áp dụng thi cũng như không . Tôi nhìn thấy và áp dụng bằng cách nhận thức ở đời thường trực . Người bạn vừa goá ,xách giỏ đi chợ với người bạn thân . Bà bật khóc khi nhắc về chồng mình vừa khuất bóng . Bà bạn kia ôm quàng lấy vai . Hôn vào má bạn, ủi an :
- Sẽ nguôi ngoai với thời gian , tôi đang ở bên bạn đây này .
Nhìn ngắm tình bạn của họ, tôi hiểu là họ đã cho nhau rất nhiều để nhận được ở nhau một thứ tình duy nhất : Tình Bạn . ---
Ở đâu đó, tôi nghe người đàn ông kia kể chuyện :
- " Chúng ta chẳng là cái gì khi đứng trước các biến cố của đời sống . Ở Paris , thời ấy , giữa những vội vã bon chen, tôi đã thấy, đã gặp những người có tình người cho dẫu là không đồng ngôn ngữ và văn hóa . Cho đến ngày tôi bị tai biến mạch máu não, tưởng đã chết hoặc bị tê liệt . Sau khi thoát nạn, tôi ngẫm ra một điều : Đừng vội vã khi sống, hãy đứng lại, nghe nhau nói để sẻ chia tình người và dùng thời gian để sống và biết quý trọng cuộc đời . Từ đó, tôi quý một giọt nắng sớm, tôi biết thương những giọt mưa và tôi hiểu là hãy biết nhận và biết trao tặng ... "
Tôi cảm động, nắm lấy bàn tay ông : - Hãy cho tôi địa chỉ email của ông . Tôi thèm viết về ông .
Ông Tây tóc vàng cười tươi :
- Có gì mà ông phải viết về tôi ?! Tôi tầm thường mà,ông !
Không tầm thường đâu . Tôi thích viết về những người biết cho đời và người những hơi ấm của cái tình .
Và tôi giữ lời hứa - Đơn giản như nụ cười, như một hạnh phúc giản dị mà thôi .
đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2014 13:03:25 bởi dang son >
-
- Thêm chút Ngôn Từ -
dangson.fr .
Ở bàn ăn ngoài vườn nhà bạn , tôi ngắm , tôi nghe bạn mình nói cười .
Chúng tôi là những người không cùng ngôn ngữ , không cùng một quê hương . Bạn chủ nhà là người Lào . Bạn ngồi trước mặt là người Pháp như ông bạn ngồi bên tay mặt tôi . Tôi đã xa quê mình từ 35 năm . Đây là quê hương thứ hai, đất của Voltaire , của Albert Camus .
Ngôn ngữ của người Pháp có điều ngộ nghĩnh . Họ thích nói kiểu ngược theo cách trào phúng rất thơ và làm dáng . Họ không biết nghe vọng cổ , không biết chảy nước mắt khi nghe nhạc nam bộ của tôi .
Có hề gì đâu . Chúng tôi đến bên nhau bằng một thứ tình, bằng một câu cười cười dí dỏm . Rượu vang của đất Pháp có mùi của nho, của đất , của mồ hôi của những người cả đời ngó mưa, ngó nắng .
Nhìn bạn mình húp nước mắm , hít hà với ngụm vang màu ngọc bích, tôi vui lắm ! Tôi thèm thấy họ , thèm nghe họ nói tiếng Việt của quê hương tôi .
Bà bạn nhìn tôi, dịu dàng :
- Đúng ra ông phải làm nghề triết gia .
Ngạc nhiên :
- Triết gia là cái chi, chi ?
Ở đời sống này , chỉ cần một chút ngọt ngào bên nhau . Chỉ cần nhìn nhau như một người làm dịu đời sống bằng một chút thơ . đăng sơn.fr
-
dangson.fr
Thêm đôi điều để THÊM -
Khi viết những dòng này là lúc tôi đang nhăn nhó khó chịu với mấy bản nhạc sến ( Rất Sến !)
Sến cực kỳ !
Có lẽ bạn sẽ xúi tôi là " Nói là Sến và không thích thì đừng nghe để rồi phải nhăn "
Ok - Tôi dẹp nhạc sến kiểu rên rỉ để nghe nhạc pop rock và sẽ viết kiểu rock loại nhẹ .
------
Track 1 - side B .
Tôi không nghĩ là mình rất yêu loại nhạc rock kiểu mạnh bạo , kiểu gào thét, kiểu lăn lộn ra sàn đất, tóctai rũ rượi như kẻ loạn khùng .
Rock thì có nhiều loại rock và tôi chọn rock của California để viết . Bạn hãy nghe nhạc nh
ẹ
và đi theo tôi :
- Hey -
Cách phát âm theo kiểu việt ngữ là Hay . Hay như một giọng hát - Hay như một buổi tối ngồi ở sân vườn nhà bạn đang ôm đàn ca hát .
Đêm Saigon vào mùa hạ - nhẹ nhàng- thấp thỏm - với những bản nhạc và những ca từ :
" Đừng đi đâu - em - . Khi em bỏ đi, tôi ở lại với ai ?
Đừng đi , em - Trời sẽ buồn, trời tối đen, và tôi, tôi tối hớn ánh mắt em giữa khuya .......... "
Đó là một trong những ca từ của tôi lúc tôi vừa 20 tuổi . Tôi chơi pop rock .
Bây giờ - Paris đang là buổi chiều - 6.34 pm - Bây giờ, tôi lục lại ca từ cũ , tôi tắt đi những bản nhạc sến đã rỉ ran . Tôi sợ thấy tôi buồn . Buồn như chiếc lá hát bài Mình Ên - Hây - Hây !
dangson.fr
- Track 2 - side b.
" Khi Ta Không Còn 20 tuổi ",
Hôm nay là sinh nhật của mình . Mình không thắp đèn cầy , không đặt bánh vì mình đã có những lần 20 tuổi .
20 -
Con số tròn vo , quá đẹp, quá tình như bản Satífaction của Rolling Stones thời cũ .
20 -
Đã mỉm cười và đã chào tuổi 20 . Ngày ta 20 , ta phóng xe trên phố . Tóc loà xòa với gió . Ta ghé quán cà phê tên là Rock . Ta nghênh ngang lắm . Bầu trời thấy nhỏ xíu, xíu, ta gọi ly cà phê sữa đá, nhìn vào mắt người, trêu người :
- Hôm nay là ngày tôi có 20 tuổi .
Người tươi tắn , nắm bàn tay cậu nhỏ ' chúc mừng anh có số 20 '
22 tuổi - Mất người . Lần cuối lạng xe ở phố đêm , nước mắt chảy dài , nước mắt tan vào mưa Saigon .
đăng sơn.fr
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2014 01:06:59 bởi dang son >
.
Thêm điều Tại Vì .
Đến một tuổi nào đó , người ta trở thành khô khan như khúc củi , trơ trơ như hòn đá và chờ ngày xuống lỗ ( ! ) Đến một tuổi nào ấy , có kẻ chép miệng rên rên ' thời gian đi nhanh quá . mới đó mà đã ....' ( Chuyển Cảnh ) : Khi có ai lại ăn uống sum vầy , tôi tiếp đón họ với tất cả điều nhẹ nhàng và dịu dàng nơi mình ở . Một góc vườn lùa đùa gió nhẹ để lá rơi, lá rì rào ( như những tiếng cuời tình nhân ) . Họ, những người đến có những chỗ ngồi thoải mái , họ cứ cười, cứ nói , cứ trêu ghẹo nhau, tôi cười theo họ khi đứng chân trần trên thảm cỏ nhung , tôi nghe tiếng cười mình làm mát lòng hai bàn chân . Khi họ - những người đến , ở lại ăn uống vào buổi chiều đã hẹn rơi hết nắng, tôi kéo bạn vào nhà , khép lại những cánh cửa kính và bật những ngọn đèn rất dịu, rất ấm, rất êm để họ có thể lắng nghe một vài bài nhạc rất Jazz, rất Blues nào đó từ vòng quay của cd hoặc của những cái laser dísc, tôi chỉ xin các bạn mình vài phút yên lặng để ngơ ngẩn với tiếng dương cầm đang dìu dặt ôm tiếng vĩ cầm bay bay . Khi âm thanh được vặn nhỏ lại , chỉ vừa đủ lót đường, lót êm không khí cho những mẫu chuyện trên bàn ăn, tôi nhìn bạn bè, và tôi hiểu là : Có những ngưòi, vì đời sống, họ cằn cỗi đi để xem sự lãng mạn là một thứ xa xí phẩm của hời ở thời dĩ vãng - Và vì thế, họ chờ ngày già nua , để chết . Kệ họ . Khi viết, tôi giữ lại thời gian của mình . đăng sơn.fr ---- 21082014 . by dangson.fr
.
Thêm MÀU XANH TRONG MẮT NHAU .
Em -
Rất khó khăn khi giữ được cho đúng một lời hứa hẹn .
Anh đã hứa gì với em và anh đã làm gì cho những điều có thể gọi là cụ thể thay vì cứ nói như giao giảng kinh thánh và nói kiểu tuyên bố chính trị ?
Nói và hành động là hai điều khác nhau nếu .
Anh , có khi, cần dùng đến chữ NẾU đầy ấn tượng .
NẾU :
- Nếu những bản tin về đình công, bạo động , khủng hoảng kinh tế đang đầy ấp ở những cột nhất của báo chí trong những ngày qua được thay thế bằng những tin tức vui hơn ?
- Nếu và nếu .....
Anh rời mũi khỏi những trang báo trên bàn giấy khi em ghé thăm . Giữa ánh nắng vừa cheo chéo ngang cánh cửa văn phòng, anh thấy màu xanh của ánh mắt em .
- Anh đang đọc gì ?
Như một kẻ đang bị bắt gặp quả tang phạm điều lầm lỡ ( đáng buồn phiền ) ,anh gặt tờ báo đậm đặc tin xấu để nói dối em với nụ cười tươi .
Màu xanh ở tia mắt em lúc nào cũng xứng đáng với một tiếng cười .
- Anh vui không ?
Em hỏi như thế để làm gì ? Nếu không muốn nói sự thật thì ta chọn cách nói dối để làm người đối diện vui . Anh ngẩng lên , trả lời em bằng cái nhìn .
Em tấn công anh :
- Biết là anh sắp sửa soạn câu nói dối . Hãy nói dối hơn thường lệ đi, anh ?
OK .
Khi khá mệt mỏi thì anh thích im lặng để nghe người khác nói . Em nói trước đi rồi anh nói sau .
Em -
Cô gái đã sống những ngày tháng dưới một gầm cầu, đã lạnh và đói khát !
Em -
Cô bé đã bị ông dượng khốn nạn cưỡng hiếp và phải làm nô lệ cho cả nhà ( mẹ và các em mình )
Em -
Cuộc bút chiến của anh bắt đầu từ ngày anh gặp em : Run rẫy, chân đất giữa một mùa đông khốn nạn nhất vào năm nào .....
Em !
Nói hết những sự thật với dòng nước mắt của em, của anh ...
...
Em cười, tươi, lại tươi để không khóc nữa . Em kể chuyện vui :
" Vừa rồi, em gặp lại ông ăn mày ấy, ông vẫn như xưa .
Ngày ấy , đi ngang con đường, thấy một ông kia ăn mặc bẩn thỉu, nằm sóng soài trên lề , em đi ngang , về nhà .
Độ 10 phút sau, em thấy lòng không yên ổn nên bỏ vào sac tay chai nước , ghé tiệm mua hai cái bánh, vài gói thuốc lá . Trở lại chỗ lề đường, thấy ông ăn mày đã ngồi lên , lưng tựa vào vách tường, em đưa cho ông ta điều ông cần .
Ông nắm lấy bàn tay em, thì thào :
- Thượng đế sẽ trả lại cho cô những gì tốt đẹp .
Vậy mà - Ngày hôm kia, 10 năm sau gặp lại ở góc đường, ông ta và em nhận ra nhau .
Ông mừng rỡ :
- Nhỏ nè . Tôi còn nhớ nhỏ, tôi mời cô đi ăn . Hôm nay, tôi có tiền .
Hai người gật đầu . Bước vào cái nhà hàng ăn trước những cặp mắt kinh ngạc của thực khách . Em thấy mình hạnh phúc khi ngồi trước mặt ông ta .
''''''
Anh rời màu xanh có pha những điểm xám tối trong mắt em . Anh rời những câu chuyện nhỏ về lòng thương người của em để biết là anh sẽ viết .
Viết những bài Bút Chiến không giống nhau .
đăng sơn.fr
< To NAT - Paris )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2014 16:20:58 bởi dang son >
.
THÊM LẦN nẮNG mƯA . Tôi đóng kịch đạo đức như thầy sư , như linh mục hổ mang, tôi nói với nàng : - Thôi mà tình đời, tình trần là thế . Quên đi để mình vui . Có nhiều thằng mặc áo thụng ,mặc áo sư với nhãn hiệu linh mục, sư sải . Chúng chụp hình khoe súng ống, khoe những bữa ăn " đạm bạc " bày đầy trên bàn , có thằng nhà sư chụp hình bị đăng lên mạng đang liếm môi , thè lưỡi rất sexy . Chúng chạy theo thời trang kiểu siêu sao, sao xẹt ... Chúng đang diễn trò . Tôi đứng với cô bạn tròn trịa, tôi nổi cơn tu hành : - Thôi mà em ! Đời là thế; Con người trần là thế . Em nhìn tôi, tưởng là tôi tu, tưởng tôi là linh mục, thượng toạ . Không đâu em . Tôi chỉ xác phàm với cái tên là Thích đủ Thứ . Tôi mê, tôi thích đủ thứ nhưng tôi không mặc áo dòng . Thêm ngày, thêm mưa, thêm nắng và thêm một lần thèm húc . Em tránh ra đi - Coi chừng tôi khùng lên, tôi húc cả em . đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.10.2014 21:17:03 bởi dang son >
.
THÊM
những cái nhìn.
Đã nhiều lần đã cám ơn trời cho mình cặp mắt và đôi tai để thấy, để nghe .
Thấy nhiều điều vui, nhiều điều ấm áp và nghe những thứ làm mình bật cười rất vui và hồn nhiên . Lắm lúc, ra đường, đi chỗ ngày, chỗ kia để thấy và nghe những thứ oái oăm hỗn độn hơn vì những cảnh đời phải có .
Buổi trời đẹp, lái xe chạy ngang vùng hồ có cây cỏ xanh tươi với gió mát , vẫn thấy một đám đông á đông ( nhất là người việt nam ) hay xúm xít quay quần bên nhau , họ xúm quanh những hàng quán ăn uống kiểu lưu động , họ vui cười , ồn ào hì hụp mua bán , có nhóm trải chiếu đánh bài, cá độ rồi nóng máu đập nhau, cắn nhau loạn xạ . Có khi còn kéo nhau vác dao búa , súng ống đến tìm nhau , choảng nhau ....
Thấy và nghe . Thấy mụ đàn bà có máu lai và máu điên hay săn tay áo, xén quần phang chai bia vào đầu đối thủ cho xịt máu , đối thủ là đàn bà hay đàn ông thì khi mụ sát thủ khi nổi cơn thì phái tính nào cũng giống y nhau.
Nàng nhà cũng đã thấy, đã nghe nhiều nhưng có máu lì nên đôi lúc dụ dỗ :
- Tắp xe vào cho em mua mấy bó rau và hột vịt lộn . Ở đây họ bán rẻ .
Chồng xanh mặt , lắc đầu , dọt thẳng một đường .
Thôi mà . Đường mình , mình đi . Ghé vào thấy ngứa mắt, ngứa tai, ngứa miệng thì không chừng đầu xịt máu ( trông xấu lắm )
Thêm một lần nữa , ngồi nghĩ lại, thấy lại những " sát thủ " ấy lại nổi da gà . Vừa viết, vừa gõ chữ vừa run .
( Hình như tới một tuổi nào đó , mình nhát gan hơn )
đăng sơn.fr
.
.
Thêm một lời Xin Lỗi . CŨNG CÓ KHI .
Cũng có khi thấy mình lười , lười đọc những bản tin có thể làm mình buồn bã , lười gọi điện thoại thăm hỏi nhau vì đổ thừa tại, bởi, tại vì ....
Cũng có khi , quên cả chuyện mở hộp thư để đọc thư của một người bạn viết, bạn đọc đã có lòng hỏi thăm, thăm hỏi ....
Không phải là vì Chảnh đâu .
Mong là bạn hiểu và tha thứ cho .
Có những điều có thể gọi là " Chợt Nhiên "
đăng sơn.fr
( Viết như một lời xin lỗi )
.
dangson.fr
... 25112014 ....
ThêmĐiềuVuiBuồn ởTinNhắn -
Mỗi ngày, ghé vào đây . Mỗi ngày là vài thứ vui như gió tìm nắng. Nắng đó , mưa đó - Tất cả là một quãng sống ở đời .
Mở hộp thư ở một diễn đàn viết , thấy có dòng chữ nhắn từ một ngày đầu tháng :
" .....
Chào anh bạn,đọc trang web của anh bạn thấy vui vui,muốn biết anh bạn dể thương như thế nào và dể ghét ra làm sao ? Anh có hứng thú kể chuyện về mình cho tôi nghe không?
Nếu có thì thư về " ............... .com " _
Ngộ và kỳ ! Có gì để kể về mình ? Nếu người bạn đọc ấy tò mò chút đỉnh thì tôi tự tóm lượt như sau := ' Tôi là một người viết ,tôi lập gia đình với một người mà tôi yêu tên là nguyễnthịChữNghĩa . Thời xưa ,áo trắng đi học , có rất lắm kẻ đã bỏ rơi tôi ( có lẽ vì tôi ngang ngược và khó chịu - có lẽ vì tôi đã tưởng bở khi nghĩ mình là một ông hoàng , như ông trời con để luôn bắt người ta phải chiều chuộng mình theo cái vẻ đàn ông độc tài và ra vẻ gia trưởng của mình ) Bây giờ , tôi khôn ra rồi sau những kinh nghiệm đau thương . Tôi không để ai đó bỏ rơi mình nữa , vì thế, tôi chọn một người yêu cho riêng mình . Người ấy tên là NTCN và nàng chấp nhận tất cả những điều rất khó ưa và những điều khá dễ nực, dễ thương của tôi . Mỗi ngày, tôi cám ơn nàng . Chao ơi ! ' đăng sơn.fr ....
.
ThêmNhữngđiềuVuiBuồn. Khi đến với nhau , ai cũng thích mang đến cho bạn bè nhiều điều vui . vui từ ánh mắt, câu chào hỏi và những nụ cười nhộn nhịp . Biết là như thế giữa không khí ấm áp trong ngày sinh nhật của con gái út ở nhà bạn . Năm nay , vì trục trặc kỹ thuật nên có nhiều người không đến dự như mọi năm là khoảng 30 mạng . Tối nay chừng 16 mạng quay quần nhậu nhẹt . Bạn là người có lòng kỳ thị kiểu việt nam nên chia là 3 phe : Nữ ngồi với nữ , nam ngồi sát nam . Phe thứ 3, hắn dành cho tôi với câu nói : " Nhờ ông lo dùm cái bàn có 5 mạng tây hàng xóm nhà chúng tôi như mọi năm ... Đừng để họ phải cô đơn " Làm sao mà cô đơn cho được chứ khi mình đi ăn tiệc , chỉ có điều là rượu vang không thể nào hợp được với các món ăn đầy tiêu hành mắm muối của mít nhà mình , tôi nhấp vài ngụm cầm chừng và nhìn hàng xóm tây tỉnh bơ húp nước mắm , nhai nhóp nhép và uống rưọu tây . Thấy kỳ kỳ mà chẳng có ai nhăn nhó khó chịu . Từng nhóm , từng câu chuyện dòn tan và mọi người có vẻ ngoan ngoãn để tránh những chuyện về chính trị để tránh nổi máu nóng mà phang guốc vào đầu nhau .... Tôi ngồi cạnh bà giáo về hưu , thấy vẻ mặt chán chường uể oải của bà mà đâm chán và ăn mất ngon nhưng vẫn cố gắng tử tế gắp đồ ăn thức uống cho bà . Tôi không thích những kẻ quá khô khan nhưng vì lỡ nhận lời bạn nhắn và đã lỡ mang trên trán cái danh hiệu " tử tế " cho dù là đôi khi khá dễ ghét với những kẻ nào không dễ thương . Ở bàn của Tây , những mẫu chuyện loanh quanh đưa đến đề tài về quyển sách đã vừa tạo xì căng đan của cái bà bồ bịch viết để lật tẩy và trả thù ngài tổng thống Pháp . Bà cựu giáo khô khan ấy hết lời ca tụng cách viết kể chuyện và sắc đẹp ngọc ngà của tác giả sách khi đã sắp hàng chờ chực xin cho bằng được chữ ký lúc mua sách ( quyển sách đã làm lắm người trong các giới chỉ trích và nhăn mặt, nhất là đã làm trò cười cho báo chí thế giới ... ) Tôi cất cái tế nhị của mình vào túi quần , khều bà : - Đó là ý kiến riêng của bà, tôi chỉ biết một điều là không nên ra quyển sách có hại như vậy trong khi ông ta đang nhiệm chức để gây thêm sự khó khăn cho tình hình đang quá khó khăn này . Kệ bà " hàng xóm " không vui lòng , tôi đổi đề tài khác với 4 người kia . Nói gì cho nhau vui ? Khi màn ăn uống vừa dứt thì có người đến . Mọi người quay lại nhìn cậu thanh niên cao lớn người Pháp với cái dáng điệu ngập ngừng , bỡ ngỡ giữa chốn đang ồn ào . Cậu là bạn trai đang sống chung với cô con gái lớn của ông chủ nhà , đến để đón cô về nhà . Ông bạn tôi không bắt tay cậu ta và quay đi hướng khác, coi như không có mặt cậu trẻ này . Có người im lặng nhìn ông, vẻ bất nhẫn . Tôi thấy rõ như thế , lờ đi để khỏi trách móc thái độ của bạn mình ( Giữ mặt cho người ta chứ, cho dù mình là cha mẹ, mình đã và đang không chấp nhận mối tình và sự quyết định của con mình ....) Đã qua nhiều va chạm với đời, với người, tôi cũng im lìm quay đi . Giữ im lặng để đừng can thiệp vào chuyện nhà bạn là điều tôi phải học cho dẫu là không vui . Đêm ở bên ngoài đang nhả sương lạnh . Tôi thoáng thấy trong ánh mắt cậu con trai và cô gái con chủ nhà mắt cũng đầy sương mùa đông .
đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2014 13:11:59 bởi dang son >
Thêm một lễ Giáng sinh và thêm một năm mới, chúc anh đăngsơn.fr thêm nhiều cảm hứng để viết. Nguyệt Hạ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: