..
THÊM NHỮNG LẦN 20 TUỔI
__________________________________
Ltg :
-
Đây không phải là những chuyện " phịa ",vì là chuyện có thật trong những đêm văn nghệ rất ấm cúng.Và tác giả sẽ không chịu trách nhiệm khi lỡ bị kiện cáo .
_________________________
1.
Lần gặp lại. Chàng có vẻ tươi tỉnh khi vào bàn ăn.Thằng em luôn ngồi cạnh chàng mỗi lần có đám tiệc.Chàng thích như thế vì chàng rất chịu đấu hót với thằng em.Nó hay hỏi về những điều chàng thích nói.
Chẳng hạn :
- Anh lớn nè.Thấy anh hôm nay có vẻ vui và yêu đời ?
- Chú hỏi kỳ ! Lúc nào mà anh không vui và yêu..
- Yêu cái gì hả anh ? Nói em nghe ?
Cả bàn ngừng nhai,ngừng nuốt,ném cái nhìn về phía chàng.Chàng gãi tay lên cái đầu còn lơ thơ mấy sợi tóc và cười duyên :
- Anh vừa đi Cali về ...
- Hèn chi tụi em điện thoại đến nhà hoài không gặp ..Anh ghé đâu ? Về đâu ?
- Anh đi lang thang đó mà...
- Tụi em không tin.
- Không tin thì mặc xác tụi bây.Tò mò há ?
Thằng em không để chàng yên tĩnh dễ dàng như thế.Hắn đoán mò :
- Thấy trong đôi mắt anh có chữ Tình to tướng.Em biết anh đang yêu đương.
Các nàng trong bữa tiệc xúm vào ăn thịt chàng bằng mắt.Đuối đế,chàng đành khai tí ti :
- Hê hê... Anh ..anh gặp lại bà bạn cũ.Hai đứa goá bụa sáp vào nhau.
- Đã quá ha.Rồi có ai cần phải xài Viagra không anh ?
Chàng lắc đầu,thủng thỉnh nhấp ngụm rượu vang,chép miệng kể chuyện ngày xưa,lúc chàng để ý cô bạn mà không dám tỏ tình.Ai dè có thằng bạn mắc dịch nhảy dến bưng gọn đĩa mức gừng của chàng. Chàng đau lòng bèn học bài " quên lãng " và đi lấy vợ.Mấy chục năm sau,thằng bạn mắc dịch,mắc toi ấy lăn cổ ra chết.Chàng gặp lại nàng.Rưng rưng nắm lấy tay nàng và lấy hết can đảm tỏ tình.
Thế là..
Thế là ...
Thằng em nghe xong câu chuyện có vẻ cảm động lắm.Hắn khều chàng nỉ non :
- Anh nè ! Chuyện hay lắm.Bữa nào cho em viết để kể chuyện tình của anh nghe.
Chàng bật cười ha hả :
- Được.Cấm chú kể xấu anh nghe chưa ?
Thằng em gật đầu nâng ly cụng với ông anh lớn 73 tuổi.Hắn chợt thấy anh vẫn lãng mạn như thời nào anh đã kể câu chuyện anh viết thư tán đào và nhầm địa chỉ gửi thư tình ấy về nhà vợ mình.Thế là....
2.
Để còn mãi thưở nào 20 . Chàng thứ 2 này không phải là cái chàng thứ nhất ở bài trên.Chàng này giàu hơn,cao ráo và " quậy " hơn chàng kia.
Chàng rất bảnh bao trong cách ăn diện và chàng ăn nói rất lưu loát.Chàng làm ăn khấm khá với mấy cái nhà hàng ăn ở vùng phía nam đất Pháp.Chàng lái xe vù vù đi du lịch khắp nơi.Chàng có 3,4 đời vợ.Nghe nói bà nào cũng chịu đời chàng không thấu.Chàng hay vào sòng casino để nướng bớt tiền vì tiền nhiều quá ...Và chàng cũng đã lỡ tay nướng hết vài cái nhà hàng.
- Anh có tiếc gì không ?
- Tiếc là sao em ? Anh tạo được thì cũng sẽ biết cách làm tiêu tan..
- Sao anh không giữ lại ?
- Chết có mang theo tiền của không em ?
Thằng em không biết đường nào để trả lời.Hắn không có của cải đầy ấp như anh chàng đang ngồi trước mặt.Hắn không bao giờ có một lúc hai ba người tình như chàng.Nói trắng ra,hắn làm gì có được cái bãn lãnh dân chơi như của anh ấy.
Hắn chép miệng,đành gỡ gạt bằng câu hỏi tiếp nối :
- Có khi nào anh bị luỵ tình không anh ?
- Trời ! Cái này thì hồi xưa có dài dài em ơi ! Bây giờ thì hết luỵ tình rồi ?
- Vì có kinh nghiệm hơn hả anh ?
- Xời ! Cái thằng hỏi lạ ! Trong tình yêu làm gì có kinh nghiệm ái tình hả em ? Khi yêu rồi thì thằng nào cũng như thằng nấy .Mặt đệch ra,ngu không thể tưởng.Vì vậy đàn bà họ khôn hơn mình.
Biết cãi cọ với ông anh không tốt.Thằng em nín thinh nghe anh kể chuyện chit chat làm quen tán tỉnh người đẹp trên net của chàng.Chàng có cô bồ nhí ở Net và tháng sau chàng về Việt Nam để gặp em.
- Anh nè .Lỡ họ là ảo thì sao anh ?
- Thằng hỏi kỳ.Họ ảo thì mình cũng ảo lại chứ sao em ?
Thàng em lắc đầu,liếc đồng hồ thấy đã 1 giờ sáng ,đành từ giã ông anh.
Thời gian trôi rất nhanh và ông anh bắt chặt tay rồi nói khi ra cửa :
- Đừng phí thời gian nghe em.Hưởng được cái gì cứ hưởng.Đừng chờ đến lúc 75 tuổi như anh...
Ánh mắt chàng lộ vẻ buồn buồn.Nụ cười của 75 mùa xuân như có chút gì không trọn vẹn.
đăng sơn.fr