..
THÊM LẦN
để VIẾT...
Gặp lại một người quen khi rời bãi đậu xe . Nụ cười của ông tươi rói .
- Lâu quá không gặp hé ? Lúc này chú em ra sao ?
Thì cười cho vui khi nắm tay nhau :
- Nhờ trời,còn sống nhăn răng . Anh thì sao ?
- Hưu rồi ,từ 4 năm nay .
Hai người cũ nói chuyện cũ và mới . Ai cũng có điều để nói ,để kể về những người quen đã đi bán muối ở phía chân trời kia . Vậy mà vui . Vui được bao nhiêu cứ vui .Lỡ mai này toi củi tỏi,hết vui .
Chia tay người quen,kiếm cái quán ngồi lai rai một mình,ngó lên cái màn ảnh TV ở góc tường thấy cảnh tin tức bão táp cuồng phong,thêm một loạt tin xe lửa lật,xe đò bên Ý rơi xuống hố .Lẩm nhẩm đếm thấy toàn xác là xác .
Teo teo ! Rời màn ảnh truyền hình .
Gặp người khác để nghe một câu chuyện tình vừa bỏ mạng sa trường . Vui đó - Buồn đó .
Ngồi ngó ra bãi nắng,không biết mình nên nghĩ gì về cuộc đời .
Mình sẽ viết thêm điều gì - ở đây ?
Viết thế nào để khi đọc lại,ta có điều vui ?
đăng sơn.fr