thơ
trangyha 11.06.2011 06:12:17 (permalink)
0
Sợi dây diều

Nữa thế kỷ cha chưa về quê cũ
ngày xa quê lên bảy chẳng hiểu gì
nên nỗi buồn không thấm buổi chia ly
nơi mở mắt mờ mờ trong tâm tưởng.

kể từ đó cha trượt dài bốn hướng
lớn từng ngày theo lửa khói đạn thù
rừng cao nguyên mưa gió núi âm u
niềm cố quận rạng dần theo năm tháng.

dòng sông nhỏ khác khô mùa nắng hạn
chưa một lần cha tắm mát tuổi thơ
tuổi thơ cha đi quanh quẩn trên bờ
thương con nước nhọc nhằn qua xóm vắng!

có những lúc chiều vàng cha lẳng lặng
nhìn cánh diều bay lượn giữa từng không
diều của cha dây đứt lộn xuống đồng
chân lưu lạc bao năm chưa nối lại.

nữa thế kỷ cuộc đời cha gập gãy
thuyền lênh đênh neo đậu chốn xa khơi
thuyền của cha là bản nhạc không lời
cứ réo rắt ru hồn thêm xao xuyến

đôi khi ngỡ thân là con én liệng
kéo mùa xuân về lại chốn xa xưa:
ngọn tre xanh, tàu cau gió đung đưa;
đi chợ tết dưới mưa phùn lất phất.

tuổi thơ trước không ồn ào tất bật
tập đánh vần theo từng bước chân trâu
không vào chùa quanh năm mặt áo nâu
tình thân ái như chưa hề phai nhạt.

con lẫm đẫm bước chân -đời lưu lạc
giấy khai sanh mang nguyên quán quê cha
còn nơi sanh lạ hoắc một phương xa
tìm gia phả, hãy về nơi thờ tự.

ai cũng phải nhìn sâu vào quá khứ
để hiểu rằng đang đứng ở nơi đâu
tọa độ nào cho biết chỗ nông sâu
tự tin bước vào tương lai vững chắc.

dòng sông có cạn nguồn hay mưa rắc
tắm một lần con cảm nhận tuổi thơ
của ngày xưa cha bỏ lại trên bờ
dây diều đứt gió bay chưa kịp nối!

trang y hạ

đón xuân trong tù

Trên vọng gác con quạ nhìn tứ phía
rào kẽm gai trơ trẽn níu chân tù
rừng hoang sơ sương phủ lạnh âm u
tù cải tạo mơ màng chi ngày tết

sáng mồng một ngó nhau cười méo xệch!
nghỉ một ngày "tươm tất" đón nàng xuân
không nói ra đôi mắt đã rưng rưng
môi mím chặt chảy vào lòng nỗi nhớ

chờ ngày tết khẩu phần thêm tý mỡ
miếng bánh chưng cọng thêm chút mứt gừng
mấy thằng tù xúm nhau lại chúc xuân:
chúc sức khoẻ-thêm tuổi tù-may mắn!

thằng lắm ghẻ cởi trần ra phơi nắng
giữa thanh thiên bạch nhật đón xuân về
gom nỗi buồm quắc mắt ngó sơn khê
bên kia núi là quê nhà trông đợi...

thân tù tội là mang thân tầm gửi
bám vợ con, cha mẹ với anh em
chờ thăm nuôi căng mắt biết bao đêm
hoạ bám giữ làm sao mà chối bỏ

khẩu phần tết vái ông bà để đó
tin quê nhà như gió thoảng mây bay
thằng bạn ngồi cầm miếng bánh trên tay
cắn chút xiu..nuốt theo dòng nước mắt!

những cái tết trôi qua trong hiu hắt
đôi chân cùm "hồ hởi" đón xuân sang
nàng xuân về im lặng chẳng hỏi han
bước ỏn ẻn lướt qua vùng nắng ắm!

xuân thuở trước có khi nào lạ lẫm
sao bây giờ sầm sập gót phân ly
chim heo kêu...ớn lạnh báo hồn quy
năm ba đứa tù ra "đồi hoang vắng!"

tết ai vẽ cho lòng thêm cay đắng
dưới vòm trời hữu hạn ngắm mây trôi
ôm thân tù tâm sự với đơn côi
nghe tiếng muỗi quen tai đêm chờ sáng

trang y hạ

viết cho cô em gái

Đất còn đó nhưng nào đâu có nước
lửa Judah rực cháy ở con ngươi
vung cánh tay dập tắt hết tiếng cười
nữa thân thể đớn đau không thuốc chữa

chân lê lết bước vào thời ói mửa
cúi mặt nghe máu chảy ngược lên đầu
gói u buồn dấu kín tận đáy sâu
cười xởi lởi bước theo bầy ma sói

Vận đã trói cô em đừng có hỏi:
"...lẽ vì sao Và, không biết tại sao...?
thời quỷ vương thổi sóng dậy thét gào
những con đỉa bấu chân không gỡ được!

đàn "con đỏ" hướng biển khơi sướt mướt
quay rừng sâu hổ báo sẵn sàng chờ
đêm quê hương dò dẫm chợt sững sờ
những họng súng lạnh lùng vung vãi đạn!

tình và nghĩa ngày càng thên nức rạn
mãi nhìn nhau bằng kẻ thắng người thua
người mẹ già cõng nắng giữa đồng chua
ôm đói rách triền miên bao thế kỷ...

bên chiến thắng bao giờ cũng có lý
dùng mỹ từ che đậy thói điêu ngoa
giọt mồ hôi quanh năm thấm áo cha
đất sỏi đá nợ ân tình lưỡi cuốc!

cơm khoai độn nhớ ngày xưa bắc thuộc
ngàn năm sau con cháu lẽ nào quên
ngàn năm sau con cháu mãi nhớ tên
lũ bán nước-lũ phì gia bán đất

dưới trần thế dấu đi đâu sự thật?
dù mây mù che kín nẻo quê hương
hồn núi sông nhỏ lệ máu biên cương
con thuyền khóc -bơ vơ đầu sóng dữ!

tôi vẫn đứng cùng cô trong quá khứ
nhìn lại nhau mái tóc ngã đôi màu
thương mẹ ngồi bó gối bửa trái cau
con dao nhíp run run chiều sẫm tối.

tôi hối lỗi -suốt một đời hối lỗi!
bước chinh nhân-quên chăm sóc mẹ cha
ngày "hoà bình" đi cải tạo phương xa
thân trai tráng để cả nhà nuôi nấng.

đời lưu vong lại càng thêm hụt hẫng
ngụ xứ người ngồi gậm nhấm tuổi tên
ơn mẹ cha chưa một chút đáp đền
nghĩ xấu hổ có người anh trai lớn!

trang y hạ

rừng thông San Francisco

Lá thông rụng xuống mái đầu
con chim quạ hoác nâng mầu nhiệm rơi!
rừng thông ẩm mốc níu trời
nắng hiền khô dạo ngậm lời bước nhanh.

âm u ma quái vây quanh?
đó là sương kéo xây thành ngọn cây
mắt buồn tiếc nhớ màu mây
gió rung rinh lắc tiếng bầy quạ bay.

lưa thưa người "exercise"
đều đều chân chạy theo ngày về đâu?
ngồi đây giữa phố rừng sâu
nghe con chim hót gọi sầu cô liêu

hoang sơ từ độ thành xiêu
tìm đâu hình dáng bác tiều phu xưa!
lá rừng nghiên giọt nắng mưa
bác tiều phu ấy vẫn chưa bao giơ...

trang y hạ
















#1
    diên vỹ 06.10.2011 00:08:21 (permalink)
    0
    chào bạn trangyha

    dv đã chuyển các bài đăng của bạn chung lại một.

    để làm quen với trang thơ, dv xin bạn vui lòng  vào đây  để tìm hiểu thêm nhé !

    chúc bạn vui và sáng tác nhiều.

    mến!


     


    tình như ly rượu cạn

    Tình như ly rượu cạn trơ vơ
    một kiếp nhân sinh trót dại khờ...
    rượu ngóng uống tràn cung mây biếc
    mây biếc trên đồi trông ngẩn ngơ.

    ta rủ nàng về uống rượu chơi
    quanh năm suốt tháng im ỉm lời?
    đối ẩm vườn hoang - nghe dế kể...!
    trắng đáy mình ta giữa chợ trời.

    hổng biết bây giờ nàng ở đâu
    núi cao hay lội giữa đồng sâu
    ly ta thấp thỏm chờ nàng rót
    hãy rót cạn dòng nước mắt châu.

    nàng có về trên bến sông xưa?
    oằn lưng suốt kiếp tủi thân dừa
    thuyền nan rách nát đau lòng sóng !
    gân cổ gà rên vọng giữa trưa.

    thương nhánh lục bình khép nép trôi
    hồn ta còn đậu nhánh luân hồi.
    lạc nẻo đường tình chưa siêu thoát
    trơ đáy một ta lẩn quẩn ngồi !

    ta rủ nàng về uống rượu vui
    nàng xa xăm quá - hoá ngậm ngùi...
    ly không ngong ngóng mây về rót
    tràn ly - ha ha..! tiếng nàng cười

    TRANG Y HẠ
    tháng 4.1969
    tặng bé Hà BĐ SaiGon

    con về con tập mẹ đi

    Ngày xưa, mẹ tập con đi
    bước từng...bước một - ngã thì mẹ nâng
    cho dầu có ngã trăm lần
    đôi tay mẹ, vẫn ân cần đỡ che.

    nắng hè oi ả tiếng ve
    võng đưa kẽo kẹt bóng tre nghiêng chiều
    nuôi con mẹ cực bao điều
    chim khôn vỗ cánh, thêm nhiều nhớ mong.

    dấu thời gian chất lưng còng
    trầu cau chung thuỷ tấm lòng đầy vơi
    hiên ngồi lá lẻ loi rơi
    mẹ ôn lại quãng đời trôi - thầm thì

    con về, con tập mẹ đi
    chầm châm...từng chút, hãy ghì tay con
    mẹ già gối mỏi xương giòn
    lần dò đi hết vẫn còn đường xa

    ngày xưa mẹ tựa trăng ngà
    áo sờn thấm lạnh ! bóng tà còn chi !
    bây giờ, con tập mẹ đi
    chân run, xin me...cứ tỳ vai con

    bao năm chân mẹ mỏi mòn
    nay dò bước một, để còn niềm vui !
    một đời khổ ải đã ngùi
    lẽ nào tuổi hạc lại thui thủi sầu?

    một đàn con cháu để đâu
    ơn sinh thành đội trên đầu mới hay
    mẹ cười níu nhè bàn tay
    con vui như cánh chim bay về nguồn.

    TRANG Y HẠ
    Lam Sơn VT 1969
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2011 03:23:55 bởi diên vỹ >
    #2
      Chuyển nhanh đến:

      Thống kê hiện tại

      Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
      Kiểu:
      2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9