LỜI TÌNH TRONG QUÁN NHẠC - Nds
dang son 11.06.2011 12:40:05 (permalink)
0












Ở LẠI.





Bay đi từng cơn gió
Bay đi những giọt mưa
Bay đi những hạt cát
Trong buổi chiều như mơ

Bay hồn em trong anh
Như ngày nào chúng mình
Bàn tay biết tìm bàn tay
Em nhìn anh dưới trời mây
Em nói điều gì nho nhỏ
Anh nghe không rõ lắm
Khi đang nhớ lại bài hát buồn nào đó trong đầu
Bài hát mà ngày nào bạn anh đã viết :

‘’…. Bay đi cánh chim biển
Lang thang cánh gió chiều
Buồn trắng men san hô…Và giấc mơ của tôi và cánh chim hải âu…..’’

Bài hát cho những người đã yêu nhau
Bằng những cơn đau
Bằng từng nỗi ưu sầu

Bài hát đã làm anh biết buồn và sợ
Anh sợ mình xa em
Như ngày rời bỏ đêm
Như đêm vẫy tay lặng im

Anh đã không muốn ( và chẳng bao giờ muốn
Em biến thành cánh chim hải âu
Để bay khỏi tầm tay anh )

Em hãy chỉ là em
Nhỏ xíu - Ngọt Ngào – Tình Tứ -
Em là lời nguyện hằng đêm khi anh tỉnh thức
Em chỉ là người anh biết mình đã chọn
Không do dự một giây,một phút

Em đi cạnh anh giữa biển chiều
Biển lộng gió,anh mặc biển
Biển dậy sóng,anh kệ biển

…Khi bàn tay em
Khi đôi mắt em
Quyện hơi nóng của hơi thở em
Là bài hát tình nhất,nhiệm mầu nhất
Để anh có thể quên và xóa đi bài hát cũ
Với những lời lẽ buồn rũ trên biển

…Bay đi cách chim biển…Giấc mơ của tôi là…..............

Em chẳng bay đi đâu cả
Em ở lại bên anh
Em thành câu kinh của hạnh phúc
Thứ hạnh phúc nhỏ nhoi bình dị
Để biển chiều phải nổi cơn ghen tức
Khi anh ôm chầm lấy em
Anh gục mũi vào gáy tóc người mình yêu
Và anh biết mình thổn thức :
Đừng bay đi em - Đừng rời anh.
Đừng đi đâu em
Ở lại - Ở lại.


đăng sơn.fr







Marie – La Mer
Chuyện phim cho Biển.




Tự hỏi mình,một mình
Mình đang muốn gì ? Nghĩ gì ?
Muốn ?! Không phải muốn mà được.
Nghĩ gì ? Đã bao lần cãi nhau với ý nghĩ
Mình là Ai giữa cuộc đời đang ở trọ ?
Mình làm gì giữa ngày tháng chơ vơ ?

< Không lẽ cứ sống để mà sống ?
Sáng sớm,mở mắt thức dậy
Ngọ nguyậy bật máy pha cà phê…
Bữa quà sáng trong thinh lặng
Lát bánh mì và mảng bơ béo ngậy

Rồi mở cánh cổng
Leo lên xe, đề máy

Trời chợt mưa,mưa rồi nắng
Mình nghĩ gì trên đoạn đường xe chạy ?

Cũng từng ấy những nẻo đường nghẽn xe
Chỉ chừng ấy mấy vòng quay của giờ giấc

°°°

Cánh cửa văn phòng mở toang
ngổn ngang giấy tờ,chữ và số
Chẳng có chữ nào trên bảng kế toán mang tên Em
Chẳng có con số nào ghi ngày Sinh Nhật của em !

Chợt bắt quả tang mình đang nhớ
Nhớ gì nhỉ ? - Để thử nhớ xem sao…

‘’… Nhớ ánh mắt nâu của em qua khung cửa sổ
Ở một ngày nắng rất đẹp
Ta dắt nhau đi dạo
Ta thì thầm điều gì đó với nhau
Chuyện trời trăng,mây gió
Bàn tay em đã ấm
Bờ tóc em loà xòa ngang vai áo
Tiếng cười em khúc khích như tiếng sóng biển
Vỗ rì rào trên ghềnh đá và bãi cát

Hai đứa cởi bỏ giầy dép
Nô đùa như trẻ nít
Ánh mắt em nhí nhảnh ( như trẻ nhỏ ! )
Làm tôi quên mình đã là người lớn
Để tôi cũng trở thành trẻ con


Em nằm dài,lưng trần trên bãi cát
Tôi ngu ngơ hát nho nhỏ :
…“ Marie – la mer
Au creux d’une vague,je t’ai trouvé étrange et belle
Comme un oiseau de mer
Marie – la mer… ’’

Em bật dậy hỏi tôi,nhỏ nhẹ :
- Có nghĩa là gì,hở anh ?!
- Tại sao Marie - và biển cả
Mà bài hát của Adamo không mang tên em và Biển
hoặc tên em và anh ?

Tôi nhăn mặt,làu nhàu :
(đã xấu trai,khi nhăn càng thêm xấu ! )
- Hỏi chi kỳ lạ - Cứ biết thế là đủ rồi.

Marie – La mer là bài hát kỷ niệm
Thời áo trắng bỏ trốn giảng đường
Có khi bỏ cả buổi lễ ngày chủ nhật
Dắt ‘’ Người ấy ‘’ vào quán nước quen
Chỗ Hẹn Cũ của Nắng Saigon
Để nhìn sâu vào mắt người Thêm Một Lần Nữa
Để biết phải Nói gì Với Nhau
Để hôn một cách riêng tư bằng mắt
( Thời ấy,dễ gì được hôn nhau
trong bóng tối dù rất vắng của quán nước
hoặc muốn hôn khi đứng trước một cửa tiệm )


Hôn nhau bằng mắt
Bằng những ngón tay chạm nhau
Ở vòng tròn của ly nước
Là cũng đủ lắm rồi !

Thời ấy,thời ấy…..

Mà thôi Em !
Đừng khơi sóng dậy ở ngày cũ
Dĩ vãng đã là dĩ vãng


< Ta đang nằm bên nhau
Bãi cát xõa tóc trên ngực em
Biển buổi sáng hay biển buổi chiều
chỉ là tên gọi của nỗi rạo rực…

Tôi thèm hôn em
Gục đầu vào rừng tóc
Ngửi thấy mùi da thịt
của một Eva rất đàn bà

Tôi bảo em ‘’ Hãy nhắm mắt ‘’
- Nhắm mắt để làm gì ?! ( Em khẽ hỏi )

Tôi nghe tiếng em thở,run rẫy
Tôi biết em giả vờ ngây thơ (.. cụ )
Nhắm Mắt để tôi dùng ngón tay làm cây bút
Vẽ chữ ‘’ love ‘’ trên đầu ngực em

Cái cảm giác rung rợn đê mê ấy
Là chữ ký của riêng tôi
Những chữ viết trên khoảng ngực đầy
Là nét chữ của đàn ông

Có nhiều cách làm Đàn ông để yêu Đàn bà
Như bài hát rất quen :
‘’ When a man loves a woman ‘’

Em biết tại sao tôi miên man viết không ?
Bỏi vì em đã hết là Người Dưng
Em thuộc về tôi từ ngày tôi nói yêu
với cách riêng của một Façon d’être ( Thể Cách )


Tôi làm bùa bằng những ve vuốt
Trên những phân vuông trên da thịt
Tôi tạo khoảng khắc của thời gian
gồm ngày đêm, ánh sáng,bóng tối
Ở chỗ thầm khí nhất trong sự tưởng tượng của M

Nếu mai này,lỡ em xa tôi
sống một mình với một đời sống khác
Mỗi lần em thay quần áo
Mỗi lần em son phấn ra đường
và… mỗi lần em trở về nhà
Vào phòng tắm,thoát bỏ xiêm y
Nhìn bầu ngực mình trắng hồng
và những ngấn thịt trên da cổ
Là Em nghĩ đến tôi

…. Nghĩ đến và nhớ lại
chữ viết bằng đầu ngón tay
ngón tay biết viết và biết nói
bằng ngôn từ riêng
giữa Em và tôi
đã một lần in sâu trên da thịt…

Những lần nhung nhớ như thế
( hay thỉnh thoảng cũng được )
Là em biết tôi đang nghĩ gì
Nói gì và nghe gì….


…Tôi đang nghĩ về em
Tôi nghe lại bản nhạc cũ :
… ‘’ Ở nơi đây,mùa đông mưa rơi
Buồn hiu hắt…
Giờ em làm gì bên ấy ….. ‘’ *

Bản nhạc buồn bã như thế
Không phải do tôi viết
Bản nhạc buồn và duy nhất
Mà tôi viết, là điều em đang đọc


.. Tôi đã tiêu xài hết nhiều năm tháng

Để khi rời xa em
Ngồi ở đây,bàn giấy và mớ sách báo
Màn hình vi tính đứng im trước mặt…

Tôi xưng tôi là Mình
Mình đang làm gì ? Nghĩ gì ?
< Em biết rồi đó <


Tôi click vào word windows 7
Tìm bộ chữ Vpskey bỏ dấu tiếng việt
để có thể viết ‘’ Marie la mer 2 '' và ‘’ Giờ Em đang làm gì bên ấy? ‘’*

… Chỉ vậy thôi.



đăng sơn.fr

( viết cho chủ đề Marie – la mer và Yên Lặng Giả Vờ Quên )
* Nhạc và lời của Đức Huy - Đỗ Quỳnh Hương *

#1
    dang son 12.06.2011 22:52:26 (permalink)
    0






    AIMER.et NUE COMME LA MER
    Yêu thương và trần truồng như biển




    Em quay mặt lại ..
    nhìn anh lặng im trên biển vắng
    Mơ hồ nghe tiếng hát của gió
    tiếng sóng vỗ xanh biếc
    trãi dài mái tóc em
    rong rêu ngày tháng cũ
    Thành kỷ niệm đẹp mùa hạ hồng
    của sa cừ hoa biển lóng lánh
    ngâm mình dưới ánh mặt trời rạng rỡ **



    Anh biết quay lại
    Tìm em trên biển lặng sóng
    Gió chiều êm êm
    Êm như hình ảnh em
    Áo đã xanh lộng gió
    Gió đã đùa trên mái tóc mềm
    Gió hát bài tình khúc cũ
    Của em và của anh – chúng mình
    Hai kẻ yêu nhau và rất biết cách yêu nhau

    Anh yêu ánh mắt em bên ly nước
    Anh cũng biết cách chết đuối với em
    Giữa hai dòng mắt dịu
    Em thích ngồi yên nghe anh nói
    Anh kể chuyện gặp em ở một ngày mưa kỳ cục :
    Em hấp tấp băng qua đường
    Em không biết nhìn đèn xanh – đèn đỏ
    Để anh thắng kịp chiếc xe phải gió
    Để em đứng tim chận tay em trên ngực
    Kể từ đó
    Tai nạn không xảy ra ở mũi xe của anh
    Mà tai nạn xảy ra ở chính trái tim mình
    Tai nạn mang tên nhung nhớ quằn quại
    Ở những lưng chừng đêm xuống
    Anh bực dọc với chính mình
    Đặt đại cái tên ( tương tư ) trong nỗi nhớ kỳ lạ đó
    Đi đâu,làm gì cũng thấy em
    Em mọi ngày,em cùng khắp
    Làm như….
    Em thư ếm đầu óc anh
    Làm như…
    Cả hơn 6 tỷ con người trên quả đất nhỏ bé này
    Chỉ có em - Chỉ còn em
    Mấy tỷ tỷ người khác biến mất

    Anh thấy tội nghiệp anh
    Anh biết mình không thể nào chịu được nữa
    Anh đã nài nỉ em –( nạn nhân hụt ngày ấy trước mũi xe )
    Anh xin em cái hẹn kỳ khôi
    Để lái xe đưa em ra biển
    Biển buổi chiều e thẹn
    Biển ngơ ngác nhìn anh kỳ quặc
    Anh viết tên em trên bãi cát
    Anh run tay viết thêm chữ Love nhỏ xíu xiu
    Anh vẽ nụ hôn
    Và lẳng lặng nhìn em ( dò ý )
    Chẳng ai nói gì với ai
    Chẳng ai còn trí nhớ với cái ngôn ngữ hằng ngày
    Hai đứa thành người câm
    Chỉ có đôi bàn tay mình là biết nói
    Chúng nói khe khẽ cho nhau nghe
    ( Chẳng biết chúng nói gì mà chỉ thấy em gật đầu,chúm chím )
    &&&
    Bàn tay anh dắt bàn tay em vào quán nước ven bãi biển
    Biển chiều đẹp trong mắt em
    Biển dậy sóng trong tim anh – Êm – Êm
    Anh tìm cớ hôn em với bài hát vừa trổi lên ..
    Christophe đang hát dùm anh :
    Le vent, la mer ,le soleil, et la pluit….
    Trời đang đẹp – Không mưa - lúc anh hôn em
    Anh thấy mưa trong mắt em
    Uớt – Ướt vì em cảm động
    Anh cũng ướt, ướt như mưa và bài hát
    Hai ngón tay mình đụng nhau ở nửa vòng của ly nước

    Anh đã không biết nói gì
    Anh cứng đơ người vì cảm xúc
    Lời yêu thương
    Lời thầm hứa như bao người khi tỏ tình
    Anh làm gì biết nói
    Vả lại
    Anh cũng chẳng thích bắt chước người ta.
    kệ họ
    Em là em,giữa biển chiều trong quán nước
    Anh chỉ là anh,người yêu em
    Anh biến thành em
    Em tan loãng trong anh
    để trần truồng như biển cả.




    đăng sơn.fr
    *Lyric by Bh.







    CHƯA ĐỦ Ở EM.
    ( Pas assez de Toi )




    Làm sao em hiểu được
    nỗi nhung nhớ trong anh
    Vừa dịu dàng,vừa say khước
    Mỗi khi anh lang thang một mình
    Trên đoạn đường vắng

    Làm sao em biết được
    Tim anh có những điều chưa nói
    Nói nhiều quá cũng chẳng có gì là hay
    Lời nói chỉ là mây bay
    Lời đường mật có khi pha dối gian

    Thì thà anh im lặng
    Để em cứ đoán
    Đoán già ,đoán non giữa màu đen và trắng
    Cho đến khi nào
    Em rõ được lòng anh
    Ở giữa bản tình khúc anh hay nghe
    Tiếng keyboard đã chạy êm
    Như ngày nào anh thả ngón tay mình
    Lang thanh,thênh thang trên da thịt em
    Em đã nhắm mắt
    Nghĩ đến điều anh nghĩ

    Anh để yên cho em suy nghĩ
    Anh kể chuyện tình vẫn bằng đầu những ngón tay
    Ngón tay biết vẽ ánh mặt trời
    làm tình với bãi biển

    Biển chiều vắng ngắt
    Chỉ còn hai đứa mình
    Mình nằm bên nhau
    Như một đoạn trong cuốn phim lãng mạn vừa trình chiếu

    Gió biển mặn em
    Cát biển hôn em
    Anh đã ghen với gió,cát
    Để bắt em nhắm chặt mắt
    (để em chỉ ‘’ thấy ‘’ mình anh )
    Và….
    Những ngón tay anh vẫn làm việc
    Không mỏi mệt trên vùng da bụng nõn
    Trên cánh vai ngọc ngà
    Nụ hôn biết tìm chỗ
    Làm người tình ngây ngất

    Anh chẳng nói ,chẳng rằng
    Cần gì phải nói ?
    Nàng đã ở cạnh bên
    Nàng là gió,là tia nắng ,là biển rực ấm

    Những nụ hôn,những vòng tay,những ngón chân quặp vào nhau
    Tạo thành một vũ khúc
    Của hai người biết yêu nhau…..


    Em dấu yêu !
    Làm sao em hiểu đưọc
    Tất cả những gì anh không muốn nói
    Tất cả những gì anh đã trao em

    Khi em không ở bên cạnh
    Những con đường, đoạn đường như dài thêm tí nữa
    Những bóng tối bao chùm anh thấy ghét
    Làm sao em biết ?
    Thế nào là nỗi nhớ nhung cuồng điên
    Đã ở hẳn trong anh.


    đăng sơn.fr

    - Buổi chiều với những tình khúc của Patrick Juvet.
    • Pas assez de toi
    #2
      dang son 13.06.2011 16:57:29 (permalink)
      0
      KHÔNG HỨA GÌ CHO MỘT BUổI SÁNG



      Hứa với em
      Những câu thơ tình êm
      Những ngày mưa với nắng
      Như buổi sáng hôm nay
      Trời tím cả trời mây
      Buồn tìm về nơi đây


      Anh chui vào quán nước
      tìm hơi ấm
      Ly cà phê đăng đắng
      như ngày biết xa em

      Ly cà phê đen
      Như màu mắt em
      Của những khoảng tối mất ngủ
      âm thầm nhớ nhung

      Anh chui vào ánh mắt em
      trốn tìm như trò chơi của người tình

      Với những lời hứa không vội vàng
      Như hơi thở êm
      tụ trên cổ áo
      Nơi anh hay đi tìm mùi hương và những câu hẹn thề của em
      giữa những câu hát
      của một bài nhạc

      Em thích điều anh đã thích
      thích cả những người ca sĩ xa lạ
      Mà em chưa tùng nghe ( Patrick Juvet,Alain Barièrre... )
      Ở you tube, Google...

      Em đã tìm kiếm
      như tìm lại lời anh hứa
      Anh hứa yêu em
      Anh hứa chờ đợi em
      cho dù em đến muộn

      ( muộn màng cũng còn không ! )
      anh hứa và hẹn mình hứa thật ít

      Lỡ hứa mà không làm đuợc
      thì tình yêu sẽ loãng tan
      như những bụi mưa ngoài cửa quán

      Thôi thì,anh nghĩ lại :
      Thà đừng hứa gì cả
      Cứ để em phỏng đoán

      Và em biết...
      ..Những lời hứa của anh đã dấu sẵn
      như nụ hôn trong những tình khúc

      Em sẽ thấy,sẽ tìm đưọc
      điều anh ấp ủ
      ở những dòng viết như thế này

      Đó cũng là một cách hứa hẹn của anh.....



      đăng sơn.fr








      ƯớT.


      Có lần anh nói với em :
      ‘’ Trời đang đẹp – Không mưa - lúc anh hôn em
      Anh thấy mưa trong mắt em
      Uớt – Ướt, vì em cảm động
      Anh cũng ướt, ướt như mưa và bài hát ‘’

      Anh biết vì sao mình ướt
      Ướt như con đường mình đang đi
      Ướt như mùa mưa không biết giờ hẹn
      ( Những người tình thì thích hẹn hò
      Hẹn ở chỗ nào tình tứ nhất
      Hẹn ở dưới tàng cây, đứng ngó mưa
      Hẹn ở quán nước quen
      Chỗ có bóng tối vừa đủ
      Để có thể tự nhiên hôn nhau
      Hôn bằng ánh mắt nhớ nhau
      Giữa tiếng nhạc êm
      Người ca sĩ da đen hát :
      ‘’ What do you do ? ‘’
      Tiếng đàn và tiếng bass nhè nhẹ như tim đập
      Em làm gì ? Và anh ! Anh làm gì ?
      Giữa nụ hôn ngọt
      Ngọt có vị chát
      Của mùi tình yêu chưa kịp chín
      Để anh tưởng tượng thời ấy
      Hình như ở kiếp trước
      Lúc em còn bé ti ti
      Anh đi qua , đi lại ngang nhà từng buổi chiều
      Anh thấy hồn mình ươn ướt
      Ở bóng mắt em e thẹn
      Em len lén nhìn anh ngoài cổng
      Hình như em biết
      Thế nào là cơn nhung nhớ ướt buổi mưa
      Thế nào là con buồn,con sầu nhớ

      Em thưở ấy tóc ngang vai,tóc chạm ngõ
      Anh thời ấy áo trắng bỏ trong quần
      Và bài thơ vụng về ướt mưa
      Mưa làm người ta tình hơn
      Mưa làm người ta dễ thất tình
      Và người ta…..
      Tập làm thơ
      Dăm ba chữ gọi là… )

      &


      Bây giờ thì…
      Em và anh đang ngồi trong quán nước hò với hẹn
      Em hứa giữ kín anh trong nụ hôn ở lưng chừng ly nước
      Anh chờ nghe xong bài hát
      Chờ vừa đủ
      Để tỉnh cơn say của nụ hôn nóng, ướt
      Anh trở lại là anh
      đắm chìm, nhận mình chết đuối trong đôi mắt em một lần nữa
      Anh gọi người đặt đĩa nhạc
      Xin nghe lại thêm một lần nữa
      Giọng Jermaine Jackson nồng nàn :
      What do You do…..Làm gì – Làm gì….

      Làm cơn mưa
      Làm bóng tối
      Ủ đầy tim em
      Làm em sũng ướt
      Làm anh không còn là mình nguyên vẹn
      Ở buổi chiều với tình khúc như thế này……

      Ướt thế là đủ ướt - Phải vậy không ?


      đăng sơn.fr
      ..Nghe What do you do để viết.
      #3
        dang son 13.06.2011 17:04:56 (permalink)
        0






        HÃY ĐỂ ANH LÀ GIỌT CÀ PHÊ Ở MÔI EM



        Cà phê đậm có thể làm đêm anh mất ngủ
        Trời lạnh.Đêm lạnh mà nỗi nhớ về em nóng hổi
        Cả một buổi chiều,anh loay hoay,anh tưng tửng như người say
        Từ ly cà phê bé tí xíu
        Đen như mắt em
        Đen như tóc em

        Ly cà phê ít đường ,đắng nghét
        Đã làm em có lần nhăn mặt
        Em le lưỡi ,liếm môi
        Em làm nhạt đi nụ hôn anh vừa chạm
        Em làm anh phì cười sặc sụa
        Vì cái nhăn mặt rất trẻ con của em

        Em cắn ngón tay hôi mùi thuốc lá độc của anh
        Em bật ho sặc sụa
        Em tránh cái nhìn của anh ở bờ ngực

        Em diễn trò khỉ
        như nhân vật con gái nghịch ngợm của cuốn phim mình vừa xem
        ( anh vào rạp tối không bao giờ để xem phim
        họ muốn đóng vai gì cứ đóng
        anh chỉ biết đạo diễn và diễn màn múa rối của người yêu cho người yêu )

        Anh và ngón tay dịu dàng của mình chỉ biết làm em nhột nhạt
        Những chỗ của em vẫn làm anh tò mò háo hức

        Anh im lìm ngắm đôi mắt em khi đoạn phim có chỗ sáng nhất
        Cặp mắt em,vùng môi em làm anh khát

        Anh thèm ngụm cà phê,thèm lập tức
        Mùi cà phê lúc nào cũng làm anh nhung nhớ em
        Mùi sáp môi của em làm anh mụ cả người

        Anh mất hết bản lãnh của một người biết tự chủ
        Người ta hay nói : '' Tình yêu làm người mù quáng
        Tình yêu có dấu những cọng gai ''

        Cà phê thì làm trái tim đập mạnh
        Cà phê đắng làm nỗi buồn có thể sầu thảm hơn

        Cuốn phim có cảnh quán cà phê tên Couleur de café
        Cuốn phim và đoạn phim của anh và em đóng có một cái tên khác

        Anh mải mê hôn môi em và anh tự làm mình mất trí nhớ
        Bàn tay em ấm,vòng tay anh rực lửa.......


        & &


        Cà phê đã làm anh mất ngủ
        Những bản nhạc buồn cũng làm anh mất ngủ,anh trằn trọc
        Anh đứng lên,ngồi xuống
        Anh bần thần nhớ em

        Nhớ em để làm gì giữa đêm,em ?
        Anh nhớ đến cả những điều anh không tiện nói ở bài thơ đêm như thế này
        Anh tự ý Kiểm Duyệt chữ viết và ý nghĩ của mình

        Anh nghe tim mình đập mạnh trong tim em
        Anh thấy nụ hôn đần ngu của mình trên ngực em
        Anh lại chợt thèm uống thêm một ly cà phê đêm nữa
        Anh sẽ thức đến sáng
        ( dù biết sáng hôm sau sẽ mệt mỏi và sẽ đổ chứng quạu cọ )

        Em.
        Mỗi lần anh thèm ngụm cà phê quái ác đăng đắng
        Là mỗi lần anh nhớ em ,da diết


        Em !

        Hãy là giọt cà phê
        Và anh ?
        Hãy để anh thành cà phê ở môi em...




        đăng sơn.fr

        #4
          dang son 14.06.2011 12:54:22 (permalink)
          0





          CHIỀU TRÊN PHỐ








          Đi đâu em ?

          Mình còn nguyên một buổi tối
          Thành phố chưa lên đèn và trời còn đẹp
          Đẹp như ánh mắt em long lanh
          Em rực rỡ trong mắt anh
          Bàn tay trong tay nhau rất ấm
          Như chuyện tình chúng mình

          Đi đâu em ?
          Chỗ nào em muốn đi giữa thành phố của nhau ?
          Anh nhìn em bằng câu hỏi ở dốc cầu
          Em ngó anh ngây ngô như chú nai nhỏ bé
          Em giật giật cánh tay anh thay câu trả lời

          ..Anh lưỡng lự..
          Không lẽ mình chui vào rạp ciné ?
          Để xem cuốn phim khủng khiếp
          Chuyện phim kể về ngày Tận Thế
          Chuyện cuối năm 2012 và những lời tuyên đoán
          Anh ghét nói về ngày tận cùng
          Anh biết mình còn trẻ quá để chết
          Chết vùi vào lòng đất,lòng biển
          Để ta phải xa nhau

          Thà đi xem một cuốn phim cười
          của cái ông Woody Allen quay ở Paris
          Paris có dòng sông Seine thơ mộng
          Để anh tặng em nụ hôn kiểu người Pháp
          ( Trước khi hôn nhau
          Người ta nhìn rất lâu vào mắt nhau
          Hai cái đầu mũi chạm lấy nhau
          Hai vòng tay quấn nhẹ ôm lưng nhau
          Và….Người ta nhắm mắt….. )

          Anh đoán em sẽ nhắm mắt
          Khi anh truyền cho em cái công thức galant kiểu Pháp

          Nói thế thôi.
          Chui vào rạp hát giờ này làm gì,Em ?
          Để thì giờ đi dạo với anh
          Qua bao công viên và nếm mùi gió từ bờ sông
          Ngắm bao cặp tình nhân của mùa xuân

          Anh nắm tay em - Giữ cánh tay em
          Khi băng qua đầu phố
          Giữa dòng xe nhộn nhịp
          Chúng mình thoáng nghe được bài hát
          Từ lòng một chiếc xe –Bài hát có đoạn :
          …..I'm crazying for you
          Je suis fou de toi quand je t’aime....''



          Anh nhìn em ,nheo mắt :
          Không lẽ anh dịch đại sang tiếng việt :
          ‘’ Tôi khùng vì em khi yêu em ?

          Anh đang tỉnh táo,chỉ hơi say
          Say bên em một buổi chiều trên phố
          Và anh biết
          Anh sẽ say,say khi em ở mãi bên anh.

          Đừng hỏi nhau đi đâu nữa
          Anh biết có một chỗ đi và về.
          (Chỗ mà tình yêu là điều bất diệt )



          đăng sơn.fr
          < Viết tặng những người biết yêu nhau.







          BUỔI SÁNG NHỚ.




          Buổi sáng đã mở cửa trước mặt
          Chim hót đầy trời
          Hoa nhả mùi hương
          Trên con ngõ vắng
          Giữa tháng năm còn lạnh

          …Ôm mớ giấy tờ,mở cửa xe, đề máy
          Chạy qua từng nẻo đường nghẽn xe
          Cả cái thành phố này cũng nghẹt xe
          Xe chạy đua với giờ giấc
          Những bản tin ở đài cũng chạy theo thời khắc
          Trong cái thành phố cổ xưa này
          Có đầy những tấm biển quảng cáo
          Nào chữ,nào hình ảnh gây thèm muốn
          Để hòng mong thúc đẩy người tiêu thụ

          Anh khổ sở, đánh vật với từng góc phố
          để tìm được cái chỗ đậu xe
          Đẩy cửa văn phòng với mớ hồ sơ làm ngộp thở
          Điện thoại,màn ảnh vi tính đầy chữ, đầy tiếng nói
          Cứ điệu này…
          Thế nào anh cũng thành người máy
          Thằng người máy vừa biết chạy vừa biết suy nghĩ
          ( Chỉ nghĩ đến điều này thôi
          Cũng đủ làm anh sợ )

          LÀM THẾ NÀO ?

          Anh tự hỏi mình
          Khi rời bàn giấy,bỏ ra đường đi dạo
          Đi ngang một tiệm sách thấy mình qua bìa những cuốn sách
          Sách im lặng với những cái tựa :
          ‘’ Con đường dẫn đến Hạnh Phúc ‘’ – ‘’ Bình an trong Tâm Hồn ‘’
          Trên tay anh cũng đang có một quyển sách
          Những trang giấy của Rachel Remen
          dầy hơn 360 trang để kể chuyện
          Những mẫu chuyện về tâm linh,tâm lý và đời sống
          Để khi đọc,anh tìm được sự bình thản
          Ở một chỗ ngồi

          Với những trang sách như thế
          Trên cái bàn của quán nước lộ thiên đầu góc phố
          Anh đọc chậm
          Cho đến khi mỏi mắt,ngừng lại
          Anh nghĩ đến em
          Nghĩ đến nụ cười hiền
          Trên tấm ảnh mới nhất em vừa gửi
          Bờ môi tươi, đỏ
          Cái đầu mũi nhỏ
          Và…anh nhớ cả lúc
          Chúng mình rảo bước rời khu thương xá ngợp người
          Thương xá của sáng choang đèn đuốc,ngập ngụa những bảng giá đề sale, đề hạ giá…
          Những thứ ấy
          Chỉ làm mình chóng mặt
          Chúng mình đâu cần thứ mùi thơm giả tạo trong tiệm mỹ phẩm đắt tiền

          Anh chỉ cần ( và anh biết rõ )
          Chỉ cần mùi hương tóc em
          Hương ngọc lan khi anh nhắm mắt để thấy bóng đêm
          Đêm ngập đầy ,lung linh trong mắt em
          Ngày cũng biết ùa đến khi anh mở choàng mắt
          Để anh thấy đường cắn vào bìa môi em
          Anh thì thầm chữ Yêu

          - - -



          Anh đang nhớ đến em giữa góc phố
          Cái hàng quán rất đẹp với dàn ghế mây cổ kính
          Đằng sau lưng anh là những con đường bán đồ cổ và những loại sách quý
          Chẳng có con đường nào mang tên em và anh !
          ( Chúng mình đâu có phải là những bậc vĩ nhân )
          À há ! Không lẽ anh trơ trẽn,rẻ tiền đến độ đưa em lên hàng vĩ nhân ?
          Em nhỏ bé lắm
          Em chỉ đủ lách và lọt vào trái tim chật chội của anh
          Như một tia nắng
          Tìm chỗ đậu trên kẻ ngực em ở chiếc áo rộng cổ
          Nơi mà thỉnh thoảng anh ngừng lại với ánh mắt
          để có cớ bắt nạt em :
          ‘’ Ê, ê ! Người ta nhìn kìa ‘’
          Nhìn làm gì ? Không lẽ để thấy mình đang hôn nhau ?
          Anh biết giữ sự kín đáo khi nheo mắt với em
          Cái quán nước là chỗ công cộng
          Không phải để biễu diễn khi ta yêu nhau
          Cái quán nước để những người yêu nhau ngoan ngoãn
          Ngồi bên nhau và lắng nghe nhạc tình
          Như bài thơ dài nhất thế kỷ của anh
          Khi anh ngồi viết ở quán nhạc tình ( và anh nghĩ đến em )

          đăng sơn.fr
          ( Viết trên đường Toulou Lautrec – Bouffard – France )






          #5
            dang son 25.06.2011 22:51:45 (permalink)
            0






            BUổI CHIỀU MƯA

            BUổI TỐI NGOÀI QUÁN NƯỚC



            Ngồi nhìn mưa,mưa rơi ngoài quán
            Ly cà phê ít đường,hơi đắng
            Bản nhạc tình bên tai nghe ngọt và buồn
            Người ca sĩ đang hát blue,giọng nỉ non :
            ‘’…Tôi buồn bã giữa chợ đời đem bán,
            tôi rao hoài rao mãi đến khan hơi,
            ai thất tình mua lấy trái tim tôi." …
            ( Thêm một tình khúc cho trái tim
            Trái tim lang thang tìm một trái tim
            Trái tim gọi nhau để nhau khỏi im lìm )

            Tiếng dương cầm dạo đoạn cuối
            Ly cà phê cạn đến giọt cuối
            Bài hát chạy đến đoạn cuối
            Cơn mưa ngoài cửa quán và buổi chiều chới với
            Quán nhạc một mình và bài hát đắm đuối
            Quán chiều mệt mỏi,sửa soạn đóng cửa
            Cơn mưa vẫn còn mở cửa
            Và buổi tối trờ đến,chơi vơi
            Ngọn đèn đường ngoài phố chơi vơi…
            Và bài hát còn vẳng lại khi rời quán…
            ‘’…tôi buồn bã giữa chợ đời rao bán
            Ai thất tình,ai thất tình, thì đỡ lấy trái tim tôi…’’







            LỜI TÌNH NGOÀI QUÁN NHẠC .


            Xuân kéo đến cho gần mùa hạ
            Nắng lưng lửng tắm từng góc phố
            Trên những chuyến xe điện nối những đầu xe bus
            Ở một đầu quãng trường ngập người

            ° °

            Bước chân ra đường
            Thử cố tình bỏ lại cái điện thoại di động
            trong một góc tủ im lìm
            Thử quên cái đồng hồ đeo tay từ một góc đêm

            ° ° °

            Thả chân ra phố
            Tìm con đường cũ
            của chuỗi ngày cũng đã cũ

            Tìm hàng hiên có quán nước
            đã bao lần đổi chủ, đổi tên
            đổi cả những khuôn mặt quen
            ( Thời gian làm gì có bến đợi ?! )

            Giữa buổi sáng – ngày nghỉ
            Bên quán nước mới có tên Màu Cà Phê ( Couleur café )
            Bàn ghế mây, đậm đen đúng với cái tên gọi
            Gọi ly cà phê sữa đậm nâu
            Đọc tờ báo đầy cột chữ in đậm
            Những bản tin không lấy gì làm phấn khởi !

            Mình thử giữ mình im lìm
            Như một kẻ nhàn hạ nhất trần gian
            Giả vờ như không nhớ nổi mình đang ở vào một khuôn định nào của tháng ngày
            để tập thảnh thơi thêm một lần nữa ( thử xem sao ! )
            để nhìn ngắm những đứa trẻ với đôi mắt tròn xoe
            trên nôi xe đẩy của những bà mẹ mang bầu

            Thử lắng nghe tiếng cười dòn tan
            Của một đôi nhân tình tay trong tay
            Tóc nàng vàng rực trên cổ áo
            Mắt chàng đắm đuối nhìn màu nắng ngang vai
            Màu hạnh phúc như thế
            trộn lẫn mùi cà phê buổi sáng
            say mình,say người lưng lửng – lưng chừng
            trên từng bước chân bộ hành

            °°

            Buổi sáng một mình
            Buổi sáng ngồi ngoài hiên hàng nước
            Không nghe tiếng nhạc tình như mọi khi
            Làm mình nhớ có lần lẩm nhẩm hát lại
            từ một tình khúc…Let the time roll
            the time is good when I love you…
            ( Lại nhắc đến chữ Thời Gian trong ngày nghỉ ư ?! )
            Khi ta ngồi lặng tĩnh như thế này
            Nhìn và mượn một nụ cười của người con gái đi ngang đường
            để nghĩ đến nụ cười của em
            Mượn tạm ánh mắt nàng có cử chỉ chào hỏi
            để nhớ lại giọng nói em
            Em dịu dàng ,thân thuộc
            Trong từng ý nghĩ
            Mỗi khi ta ngồi một mình
            Mượn dòng chữ lênh đênh
            Như tựa một bài hát
            ở hàng hiên quán nhạc tình
            …Em – Em….

            Có lẽ
            Ta sẽ nghĩ hoài đến em, đến chúng mình
            để có thêm một bài thơ tình
            để tự nhắc nhở lấy mình :
            Làm gì có thời gian
            ở ngày nghỉ như thế này

            Thời gian của nhau
            Tôi đã bào chế và biến dạng
            để sống và nghĩ về em……


            đăng sơn.fr





            #6
              Chuyển nhanh đến:

              Thống kê hiện tại

              Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
              Kiểu:
              2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9