VIẾT ĐỂ....
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 19 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 283 bài trong đề mục
dang son 30.10.2013 11:46:50 (permalink)

  
  
  
 
RÊN

 
 

   NGỘ .




  -----------------------------------






Khi viết,thèm viết,cần viết thì cần phải có thì giờ và cần có thêm một ký lô của sự kiên nhẫn .


Sáng- ngủ dậy sớm sau một giấc ngủ quá đầy  quá ngon . Hí hửng trò chuyện với ly cà phê sữa, mở radio FM nghe nhạc,đọc lại vài bài viết và bắt đầu gõ chữ .


   Đang soạn một bài viết về chữ " RÊN "  -   ( Rên thê thảm,rên lăn lộn trên mặt đất,rên kiểu bí xị như thất nghiệp,như đang rời bỏ nhau ... )


  Đang chạy ngón tay vi vu ngon lành,bảnh tỏn thì trang chữ biến mất .


Giận lắm -


Khi giận thì sưng mặt chù ụ và Rên .


   ( Chẳng biết sau khi rên xong ,có đủ nhẫn nại ngồi  viết lại hay không ? )






   đăng sơn.fr
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2013 12:06:25 bởi dang son >
dang son 02.11.2013 01:39:03 (permalink)
.
 
 
RÊN -







Rên la là cả một nghệ thuật .

Những tùy chỗ mà rên ....



THÍ DỤ cụ thể :



1-



Mò đến cửa hàng bán quần áo . Đang nghia nghía hàng họ, thấy cô bán hàng mặt mày méo mó vì ế ẩm . Khách thấy cô đang rên bằng mắt ,khách sợ xúi quẩy ,dọt ra cửa.




2 -




Anh kia bán hoa quả ở chợ . Trời mưa gió . Khách hỏi thăm . Anh nói tại trời xấu nên bữa nay bị ế . Khách tội nghiệp ,thông cảm mua thêm .




3 -



Bà nhân viên ở bưu điện có bản mặt xưng lên như cái bánh bao bị thiu cả tuần trên bàn bếp . Khi thiu mốc thì không có nổi một nụ cười cho dù là hãm tài . Khách đứng sắp hàng chờ lượt,khách lắc đầu,khách rên ....



4 -



Con bé xíu kia rên vì bị mẹ phạt,mẹ oánh . Khách tản bộ đi ngang , quay lại để tội nghiệp cho bé ,dúi vào tay nó viên kẹo sau khi vuốt đôi má nó để ủi an .


Bé bóc giấy kẹo,bé nhe môi cười và đôi mắt còn đọng lại hai giọt lệ thơ ngây - Thấy mà thương .





***




Lắm lúc- tôi - cái thằng ngồi viết bài - cũng thèm rên . Mà rên như thế thì người đọc sẽ nản lắm !



Để có thể ngừng rên rỉ,tôi chọn điều để viết .






đăng sơn.fr
 
 
 
dang son 30.11.2013 13:12:13 (permalink)
.
 
 
.





VIẾT ĐỂ
Kể Về  M Ộ T C H U Y Ệ N T Ì N H...




__________________________________________________






   Sau cơn bệnh nặng,tưởng đã lìa xa nhau,thế mà lại có phép lạ xảy ra cho chúng tôi gặp lại nhau để có thể kể lại một câu truyện tình .


  Khi xem hay đọc về một chuyện tình,người ta hay đoán trước xem tình huống sẽ ra sao ( ? ) Kết cuộc sẽ ra thế nào ?   Tâm lý người xem phim đọc truyện hay thích những sự việc éo le ( Càng éo le đẫm lệ hay đẫm máu càng tốt ... )



Trong quá khứ,tôi đã viết rất nhiều truyện ngắn ( những mẫu chuyện khá nhẹ nhàng - Trong truyện dựng kịch của tôi ít khi có máu đổ thịt rơi - tôi sợ ! - ) Truyện dài khi muốn viết thì phải dài hơi,dài sức,phải có một sự kiên trì khủng khiếp,phải thức đêm,dậy sớm để không làm mất mạch truyện ....



Là một kẻ rất lười,tôi đã thử viết truyện dài ,tạo dựng cho đã đời những nhân vật,những tình tiết xong,rồi biện hộ là bận bịu , lại quẳng đó . Khi sực nhớ,đọc lại,thấy mình mất đi sự phấn khởi ban đầu .




Trở lại câu chuyện tình mới nhất vừa xảy ra,tôi nghĩ " mình có chất liệu để viết " - Nếu không nhanh tay,nhanh chân để viết thì nàng sẽ bỏ đi thật sự lần này theo câu : " TìnhchỉđẹpkhicònDangDở  " ...



Không ,và không . Vì ghét sự dở dang,nên tôi sẽ viết,sẽ kể .




Bạn có đủ sức đọc hay không ?



   đăng sơn.fr


 
 
dang son 31.12.2013 22:06:58 (permalink)
.
 
GIỮA SỰ NÁO NHIỆT  &  Yên Tĩnh .






   ...

Đang làm việc,có điện thoại reo.Anh bạn có việc nhờ gấp,tôi không bỏ được việc làm,hứa sẽ ghé qua nhà anh vào buổi tối.

Đến nhà và nhận một nhiệm vụ không thích tí nào : Mang một cô bé nhân viên trong hãng của bạn ra cảnh sát cuộc trong vai trò thông dịch viên - phụ đề pháp ngữ -

Chuyện thường thôi : Hai nhân viên tranh chấp,nặng nhẹ nhau và húc nhau ,phải lấy giấy chứng bác sĩ và cớ bót.

Trong bàn giấy,anh bạn tôi có vẻ ưu tư vì những phiền toái trong cách thức làm việc và điều hành nhân viên....Và chúng tôi tiện mồm miệng - trong một khoảng thời gian không nhỏ - dể phân tích vấn đề,tìm giải pháp,tôi phải nói những diều cần nói với bạn vì biết tính bạn hay cả nể và rất rộng lượng. 

Tình cảm và công việc lắm khi không đi đôi với nhau.Thế thôi.


Sau vài ly bia,bạn cáo từ để bay lên giường sau 14 giờ giao tiếp với mớ hồ sơ,hóa đơn , để tôi ngồi lại với Bà phó giám đốc,vợ anh.

Chị nói với tôi vài điều về nỗi khó khăn của vai trò điều hành và quản lý nhân viên.Sau một ngày dài mệt mỏi,tôi ù tai,hoa mắt,mỏi lưng không muốn dề cập dến việc làm và những cái nhức đầu nữa.

Chị hiểu ý đổi đề tài với tất cả sự uyển chuyển ,mềm mỏng như một ngưòi chị đối với em.
Đời mỗi người là một cuốn phim với tất cả những tình tiết éo le và gian truân.

Tôi hỏi :
- Chị nghĩ sao về cuộc đời sau những thăng trầm ?
- Nếu sống về nội tâm quá,mình sẽ sinh bi lụy về vài cố tật,cố chấp của mình.Còn sống vị kỷ và hời hợt quá cũng uổng phí cuộc đời.


Ngắn gọn như thế mà đã đầy đủ ý nghĩa như một định cứ của triết.Ta sẽ mở cửa tâm hồn mình như thế nào? Và khi nào thì ta nên cẩn thận và kiểm soát tâm trạng của mình để sống đúng với tình và lý lẽ trên thế gian này ?

- Em về đây.Ngày mai,em sẽ cố gắng viết một vài cảm nghĩ về chị đấy.
- Thật không ? Em viết gì ? Chị có đáng để em đề cập đến không ? Một con người rất tầm thường.

Thật ! Tôi thích sự bình dị của tư tưởng một con người và hôm nay,tôi có vài điều để viết.

Chiều mai,ra cảnh sát cuộc,tôi sẽ chuyển ngữ điều gì ? Những tranh chấp,nhỏ mọn giữa người và người có phá đi sự yên tĩnh trong tâm hồn tôi không ?.

Giữa những chốn náo nhiệt,tôi cần sự yên tĩnh.







đăng sơn.fr




 
 
 
 
 
dang son 31.12.2013 22:57:19 (permalink)
.
 
 
 


VIẾT ĐỂ ĐIỀU CHỈNH LẠI MỘT VÀI VẤN ĐỀ .






Nói nhiều quá - ở đời - và nói quàng ,nói siêng sẽ gây phiền lòng....

Viết nhiều quá cũng có thể gây nhàm chán và gây hệ lụy vì những sự không thống nhất về cảm nghĩ và tư tưỏng ở mình ,ở người......

Nỗi lòng ( tâm tư ) là những cái riêng,rất riêng.

Tại sao con người phải trải lòng ?
Tại sao con ngưòi phải để ý và quan tâm đến ngưòi khác ?
Phải chăng dó là một cách tiếp cận với các vấn đề nhân bản ?

Những suy nghĩ,những đường hướng nhìn sự kiện theo triết học chỉ tổ làm người ngại suy nghĩ nhức đầu !

Vậy sao ?

Đã nhận được một vài tiếng chuông chia sẻ và góp ý....

Chẳng hạn :

...." Anh viết để giải toả tâm trạng của mình ,của người...nên hình như đôi khi anh quên mất là chữ nghĩa cũng cần sự nhẹ nhàng,nương tay đừng mang nặng triết lý nhân sinh mà câu chữ sẽ tải không nổi...""


...."Nói sao nhỉ,thấy anh là người từng trải(qua cách viết,cách xưng hô),có học,đọc nhiều,có tài...có lẽ vì thế mà nhiều lúc thấy anh cao ngạo mặc dù trong cách đối đáp bình thường anh tỏ ra là người ngọt ngào ,cảm thông nhưng anh ko giấu nổi sự kiêu ngạo đó khi nói những lời vẻ như châm biếm ,mỉa mai....""


Trả lời ra sao nhỉ ?

Ánh sáng rọi lên chữ nghĩa có đường đi riêng để rõ rệt.Nhiều khi thứ ánh sáng ấy quá thật,quá gắt và sống sượng lắm chăng ?

Nắng buổi sáng,trưa ,chiều vẫn là nắng.Duy chỉ có thứ ánh sáng dịu hay cứng mà thôi.

Ở môn Ảnh chụp quang cảnh,người chụp ảnh vẫn thích thứ ánh sáng của bình minh nhẹ nhàng hay vào khoảng bốn giờ chiều để bắt được những hình ảnh theo góc độ nghiêng,chéo trên cảnh vật.

Quang cảnh là sự thật diễn ra trưóc mắt và được nhìn theo một góc độ nhẹ nhàng hơn.

Điều này làm cho tôi thấy mình quá khốc liệt với những ý nghĩ riêng của mình khi viết.( Về một đề tài nào đó khi cần Húc....và trực diện ! ) 

Có lẽ nên tĩnh tâm và thay đổi cách viết khi muốn bày tỏ một vấn đề.

Có lẽ cái nhìn riêng của mình trên quang cảnh và sự việc sẽ thoải mái hơn chăng ?






đăng sơn.fr




 
 
dang son 06.01.2014 05:35:26 (permalink)
.
 
 
 
 

ĐỘ CHỪNG 45% .







Hiểu được mình khoảng 80 % đã là khó rồi.Mình thì cũng như thời tiết,lúc mưa lúc nắng,lúc buồn lúc cạu cọ khó chịu...
Lúc vui vẻ thì thấy yêu đời,cái gì cũng đẹp hết.Còn lúc mệt mỏi buồn chán thì....


Hiểu được người,mà hiểu chừng 45 % thì nghe cũng lọt tai và xuôi chèo.Hiểu đuợc thêm chừng 30% nữa thì chuyện gì cũng có vẻ dễ dàng giải quyết với nhau.Chỉ có tri âm và try kỷ thì mới có thể hiểu nhau được cỡ lưng chừng 90%,còn 10% còn lại thì hậu xét nếu có khả năng và hơi sức để hiểu.

Tri âm có điều kiện cần yếu để có thể lắng nghe nhau nói,lắng nghe một dòng nhạc,đọc một bài thơ có chiều sâu hoặc nói cùng một câu chuyện thì đã tạo đuợc điều cần thiết để hiểu nhau.

Còn try kỷ ? Đốt đuốc trên thế gian,mở to con mắt có khi chẳng có một ai. Có khó quá chăng ?

Người ta đi tìm người đồng cảm bằng sự viết và đọc.Ta viết gì ,đọc gì ? Và ta sẽ hiểu nhau ra sao ?

Trên những bài viết trong Thế Giới Ảo,có đôi lúc ta tìm đuợc sự đồng cảm ở một vài phương diện nào đó.Đồng cảm để có thể chia sẻ cảm nghĩ.Hiểu nhau qua khoảng cách và trên những dòng chữ đã là điều quý.

Hiểu để kéo dài tình bạn và giữ được tình cảm cho nhau lâu dài không lại là một chuyện khác.


Thế giới Ảo của chữ và hình ảnh cùng âm thanh ơi ! Ta, có khi cũng nên cám ơn mi.






đăng sơn.fr
( Chiều mưa ) 
 
dang son 24.01.2014 14:47:26 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 





   CẠN ĐỀ .






Với một người viết , cái mà hắn sợ nhất là sự mất cảm hứng và cạn đề tài .


Viết cũng có nghĩa là  thử thách với chính mình (  ta đọc gì , để viết gì ? ) . 


Kẻ viết tìm đọc những câu chuyện nho nhỏ của những người viết lão thành . Có ông nhà văn, khi viết, lỡ bị bí ,ông nghĩ ra cách châm chọc, trêu cho bà vợ mình nổi cọc lên , la chí chóe , thế là nghe xong, ông có thêm đề tài để viết .


Có ông nhà văn khác,  cứ mỗi lần cạn đề, ông giật tóc mình và cứ như thế cho đến khi không còn sợi tóc nào, ông thành công đẻ chữ trên  giấy ......




  Mỗi người viết  đi tìm và tạo cho mình một kiểu cách gợi hứng riêng . Tôi viết rất dễ dàng vì tôi mê viết . Để tìm đề tài ở bất cứ lúc nào thấy rảnh rang đầu óc, tôi nghe  radio khi chọn bản tin để giữ lại, đứng chờ xe bus, tôi  ngắm cảnh vật với cái máy ảnh  yêu quý, thế là có thể ghi  nhận được vài điều ngộ nghĩnh và ghi  ngay bằng chữ mẫu tự tắt vào cuốn sổ, quên mang sổ tay, tôi chộp mẫu giấy tính tiền hay  ghi ngay vào khỏang trống  còn lại của tờ quảng cáo ...


Tôi không bị bí đề đến nỗi phải châm chọc bà nhà cho bà la hoảng lên để tìm hứng viết như cái ông nhà văn ba trợn  kia , tôi không bứt tóc , nhăn nhó để đi tìm  cảm hứng .


Nếu bạn cho tôi một nụ cười , tôi xin tả nụ cười ở ánh mắt trong veo của bạn . Nếu đứa bé con khi bị tôi trêu ghẹo, bé giật lại cái nắm vú, nhét ngay vào mồm và bé nhồm nhoàm nói "  Ông ác !  Ông không phải là  ba tôi á ông  "


  Có thể sau khi vuốt đôi má phúng phính của  bé, quay đi, nhìn lên một khỏang trời xanh ngào ngạt, tôi giữ lại hình ảnh của cô bé  con ấy để viết về một đứa bé đi tìm cha mình ....



Tôi có thể viết như sau :


* Cha ơi ! CHA Ở ĐÂU ?



Còn nhỏ tí, con bé ôm cổ  ba, thủ thỉ :
-  Ba ơi ! Con rất thương ba .- Ba ơi , ba  à .

Người đàn ông ẳm con, siết chặt con vào vòng tay  .


Lớn lên, 16 tuổi  , mẹ thú nhận là đó không phải là cha ruột của bé .


Bé ngỡ ngàng lắm :

- Cha thật của con ở đâu ?

Mẹ cúi đầu, mẹ chảy nước mắt : Mẹ không biết , Ông ta đã bỏ mẹ khi mẹ mang thai .


Con bé bỏ ra đường, tìm về hướng nghĩa trang .


Ở ngôi mộ, cô quỳ xuống, tay vuốt ve  trên mặt đá - Thầm thầm :

- Ba ơi ! Ba không đẻ ra con , nhưng ba đã trở thành cha thật của con từ ngày con chào đời . Con sẽ không đi tìm người cha ruột kia nữa đâu ; Ba ơi ! Ba !












Tôi đang viết những dòng chữ này bằng những giọt nước mắt của chính mình ....


Như thế, tôi biết mình không bị cạn đề tài khi viết .







đăng sơn.fr 
 
dang son 25.01.2014 12:59:13 (permalink)
.
 
 
 


   RỰC RỠ niềm vui

_______________________________________________




   Chọn một cái tựa " rực  rỡ " để viết như thế  là có quá đáng hay không ?


  Khi sáng tác nhạc, có nhạc sĩ ( hay kẻ viết lời cho bản nhạc ) đã chọn vài cái tựa thấy kỳ kỳ : *   Không Yêu Nữa thì Thôi " hoặc .... < ........<    Nghe xong, đọc xong thấy oải, thấy bực cái mình .



       Đôi khi, ở  ngôn ngữ của Âu Mỹ, họ chọn những cái tên rất sốc, rất  là dân chơi  khi viết nhạc rock hoặc nhạc Rap, Hip Hop .


     Ngày xưa sau khi ra trường với mảnh bằng mang tên " Chứng chỉ cho kẻ Lãng Mạn nhât thế giới ", tôi tưởng bở là mình ngon  lành, bảnh tỏn lắm, ở những đêm văn nghệ, tôi è cổ trình diễn những bản sáng tác của mình rất ủy mị .

   *   Lúc ấy, tôi cứ tưởng là cứ lăn ra đất, cọ quẹt vài accords vài ca từ thảm thiết là lãng mạn , là ray rứt ....



    Bây giờ, ra trường lần nữa với cái chứng chỉ : Kẻ viết Lãng Xẹt nhất thế giới , tôi thấy tự tin hơn và chỉ còn lại khoảng 26 % sự lãng mạn .




     Vì sao thế ?




    .....   Vì đời vật tôi đau quá .- Tôi đành viết " Rực Rỡ Niềm Vui  "  để tự an ủi mình ên.







       đăng sơn.fr 
 
 
 
 
 
 
dang son 27.01.2014 14:58:42 (permalink)
.
 
 
 


VIẾT ĐỂ.... để viết _





    Trời đang rất xấu . Mưa gió ngập trời từ hai buổi nay : sáng mưa,chiều nắng ... Buôn bán khó khăn, ai nấy kêu trời.


   Tôi đi dưới mưa,gặp gỡ họ ,có khi khẽ gật gật như chia sẻ ,có khi im ỉm, im lìm ,chẳng lẽ mình nói gì để thêm mưa  vào mưa cho người ta buồn thêm ? 


   Ngước lên bầu trời xám  ngắt ,thấy thoangthoáng có một khoảng mặt trời ,tự dưng thấy ấm để nghĩ đến một vài điều ,trong vài điều ấy là một kỳ vọng .Để giữ ấm mình ,ấm  người,đôi lúc  ta cần giữ thinh lặng , giữ sức , khi đó ta có điều để viết .....








    đăng sơn.fr 
 
dang son 28.01.2014 13:06:45 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 


   LẮNG NGHE .



_________________________________________________







  Trong chữ Lắng có ẩn  nghĩa của chữ Lặng ( lặng tĩnh, lẳng lặng ) .


Mang chữ Lắng ấy đi ngang tiệm sách báo, thấy nhiều chữ, nhiều titres, nhiều hình ảnh . Báo chí đang hồ hỡi đăng tin về chuyện tình của ngài tổng thống và những  bà cũ, bà mới .

   Báo chí làm như đang quay một cuốn phim tình ái hấp dẫn dư luận . Chuyện đơn giản lắm : Trong phim ,có một gã đàn ông thích bay , thích lạng như bướm như  ong và từ đó ......


Báo chí cần tiền, cần sống . Viết tin, làm báo mà không có tin hấp dẫn thì xập tiệm, ký giả sẽ đi ăn mày sau khi hưởng hết tiền trợ cấp thất nghiệp . Biết là như thế nên có những tay ký giả, tay phó nhòm ngày đêm hì hục lặn lội săn tin bằng nhiều hình thức . Có tay hì hục ngày đêm nhịn ăn  , nhịn uống để viết cho kịp  quyển sách dày cộm   sau đó in ấn, xuất bản cho tươi như cá , như bánh mì nóng hổi ăn liền .


Lặng - Ghé tiệm sách báo , nhìn thoáng qua và đi ngay - Làm như sợ hình ảnh và chữ nghĩa của ký giả nhảy sực ra cắn mình .   Hơ !



...




     Ghé nhà bạn để tập dợt văn nghệ , ai ai cũng bàn ruồi về chuyện phim bộ của ngài tổng thống , ông bạn thảy cho tờ báo lá cải tên là Closer , tờ báo này đang hốt bạc vì  là  báo đầu tiên đã tung tin tình ái  xì căng đan với những  tấm ảnh gây huyên náo khiến bà  cũ của ngài ấy phải nổi điên, đập phá và bị khênh vào nhà thương .



     Hãi lắm ! Không dám đọc, chỉ liếc liếc thôi . Bạn nói  " hãy mang về mà đọc "




    Thôi mà; Tội lắm . 


   Đọc thêm để làm gì ?




    Hơ ! Hơ !









    đăng sơn.fr 
 
dang son 13.02.2014 01:53:59 (permalink)
.
 
 
 
 
 
 
TTTT....









__________________________________________________ ___






TTTT - Đó là 4 chữ viết tắt của Tình,Tiền, Tù, Tội mà tôi đã Ghét vô cùng . Tôi sôi gan với 4 chữ ấy .



Trong công việc làm của tôi, tôi đã cảm nhận , đã nhìn thấy chúng . Chúng nằm ở chữ Tình oái oăm, lộn ruột : Thằng em cầm súng đến nhà giết cả nhà ông anh ruột bởi vì ganh tỵ với sự thành công của anh mình . Thằng anh cướp vợ của em mình bởi vì con em dâu đẹp đẽ .... Nhiều lắm và còn nhiều .



Chữ Tiền ư ?


Vì tiền mà con vợ đã hất chồng mình ra đường , vì Tiền mà bà mẹ đã bán trinh tiết của con gái mình và .....


Chữ Tù ư ? Trong khám tù, có thằng đàn ông đã nằm tù vì hiếp đứa con gái của hắn ( thằng khốn nạn khi được tại ngoại chờ ngày hầu tòa đã huênh hoang dạy đời thiên hạ giữa bữa tiệc, và tôi nổi điên lên để " dập " hắn ..... )


Tội ư ?


Cả tôi lẫn bạn đều có tội khi đang làm người trần gian theo kiểu Hỉ nộ Ái Ố ( ! ! ! )





----------






Bây giờ, chưa cơm , chưa nước ,tôi hạ cơn , mở pc , tìm vps gõ chữ :


Tạm nhẹ nhàng ( hạ cơn nóng máu để viết ) .




Con bé ấy là một người thân yêu mà tôi quý trọng . Từ những ngày của năm 2007, tôi quý con bé . Và với số tuổi đời thì con bé chỉ lớn hơn con trai tôi cỡ 2 tuổi .



Ở các dễn đàn, hơn ai hết, con bé hiểu tính ý của tôi ( người viết rất Rock ) - Tôi có nhiều cách để viết và khi viết bằng nhịp đập của trái tim, tôi chẳng e dè ai ở các diễn đàn .


Con bé biết là khi đụng chuyện, tôi sẵn sàng rất du côn và tôi lên đạn với tất cả hỏa lực cần thiết và tôi nói, viết thẳng thừng ( theo cung cách tuổi tác ) ...... Con bé biết là khi tôi lập chủ đề máu lửa mang tên Thế Giới Ảo và Tình Thật thì có nghĩa là tôi viết những điều đã suy nghĩ và cần viết .




Và tôi đụng .



Có người nói tôi là kẻ Húc Càn, húc dại .




Tôi không húc gàn, tôi đâm thẳng vào cái ảo dạng, ảo tính của 4 chữ Tình Tiền Tù Tội . Họ đau lắm ư ? Đau hay không là chuyện của họ ( tôi không phải là Họ )


Tôi xét thấy mình có đủ bản lãnh khi viết . Tôi không vào Net để hoa dạng lá cành và tôi không cần những thứ đó .



Ngày kia, có người bạn viết nói tôi là kẻ viết cho những người phụ nữ đọc ( 85 % là phụ nữ góp ý ) Thế sao ?


Những người phái nam không góp ý, không giao du, không ưa tôi . Thế ư ? Cũng chẳng sao vì khi ngồi viết với màn ảnh, tôi không hề thấy ai . Tôi thấy tôi - Nguyên vẹn với trí tuệ và những ngón tay trên bàn phím .





Sáng tay, tôi nóng mắt với dòng chữ của con bé con . Cô đã viết gì sau bài viết rất nhẹ nhàng của tôi ? 4 chữ TTTT như thế . Tôi hạ hỏa nhắn cô hãy cẩn thận khi góp ý .



Ok . Và cô nhẹ nhàng vào xóa bài .





Ok . Tôi hạ cơn .











Không phải là CHỢTNHIÊN .

( thế giới ảo & Tình Thật )





...



Mọi việc sẽ đơn giản và thoải mái hơn khi mỗi người chịu khó lùi lại và đứng đúng chỗ của mình .



Tôi muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện về Đúng Chỗ và Hạ Hỏa khi cần :




"" Ngày kia, trời đẹp, lốp xe bị xì ( vỡ ) . Mang bánh xe lại tiệm sửa xe, chiều đi làm về , ghé lại lấy . Đến chỗ vá bánh xe, thấy cái vỏ bánh xì lốp vẫn nằm nguyên, chẳng ma nào đụng đến . Đứng chờ lâu, mỏi chân khi thấy mấy ông thợ đứng tán phét tỉnh bơ, chẳng ai ngó ngàng đến khách .

Tôi vào phòng tiếp tân, phàn nàn với người quản lý, ông ta chạy vào xưởng . Độ chừng 5 phút sau, gã thợ người gốc phi châu ( Ả rập ) hùng hổ tiến lại chỗ tôi đứng với ông quản lý , gã ra vẻ tức giận la lối mắng tôi là đã phàn nàn , mách chuyện . Mắt gã trợn tròn, tay chân múa may như muốn ăn thịt khách .


Tôi nổi cơn, sẳng giọng : - Cấm cậu hỗn sượt với khách .


Ngài quản lý vội vàng đẩy gã thợ vào làm việc và cố gắng giảm thiểu cơn giận của khách :

- Xin ông thông cảm vì hôm nay gã ấy bị kinh nguyệt bất thường .


Làm sao mà thông cảm với lề lối nói năng như thế . Tôi dọa kiện cho hãng mất khách .



10 phút sau, đích thân ông quản lý mang bánh xe ra tận cốp xe và nhỏ nhẹ - Chơi đẹp :

- Hãng chúng tôi xin lỗi và không tính tiền ông .



Dĩ nhiên là khách hạ hỏa và cười ruồi bỏ qua .





Chuyện đời là như thế . Còn chuyện ở các diễn đàn ra sao ?





đăng sơn.fr



 
dang son 14.02.2014 23:26:52 (permalink)
.
 
 



CÓ KHI NÀO  - ? -




_____________________________________________






  Có khi nào  bạn rất thèm viết ,nhưng khi mở máy sửa soạn viết , bạn thấy trống rỗng vì đã có  quá nhiều điều để viết nhưng khi muốn viết , bạn lại thấy khó khăn vì không còn biết viết gì ?



   Viết tùy bút ư ?


   Viết và bắt đầu từ đâu .... ? Kể gì cho nhau nghe ?


   Tôi đã có một ngày dài chạy nhong nhong ngoài đường khi  rời bàn giấy lúc 8.30 sáng .  Nếu chiếc xe của tôi là một con  ngựa thì có lẽ nó  đã ngã lăn quay ,tôi không ngã vì  biết bao điều cần phải làm, cần giải quyết .  Sợ cái máy trong đầu lăn ra đứt bóng, khi lái xe, tôi thả mắt thỉnh thoảng nhìn ngắm cảnh vật chỗ này, chỗ kia và nhận ra biết bao điều đổi thay từ những con đường, những vùng đất mà có khi bao năm không trở lại ....





Đi ngang  nghĩa trang, chợt nhiên muốn ngừng lại  để vào thăm một ngôi mộ của  người bạn đã có một thời  " Để Quên Con Tim "



   Hắn thích bài ấy và đã bắt tôi hát đi hát lại .... ngày rời Cali,anh đã để quên con tim ..."


   Hắn chưa bao giờ ghé Cali , hắn rời Paris từ một chuyện tình ngắn ngủi .... Và hắn buồn bã khi tìm tôi . Không biết nói gì để an ủi kẻ khác thì mình lắng nghe trong im lặng . Hắn thì thầm từ chuyện những mối tình và thấm câu tình buồn, tình đẹp .



  Tôi không nghĩ giống hắn,   tôi thấy tình yêu buồn là tình yêu xấu . Người ta làm thơ để giả vờ ca tụng những mối tình dang dở để tưởng niệm mà thôi .



  Rồi tất cả sẽ qua đi . Như bụi đường thoáng cay lòng mắt .










   đăng sơn.fr 
 
 
 
 
 
 
 
dang son 16.02.2014 22:42:12 (permalink)
.
 
 



CóLẽ .





   Sau những ngày mưa gió bão bùng . Sau những bản tin trời đánh, có lẽ tôi nổi sùng, tôi hay nổi giận .


  Lẽ ra tôi dùng sự dịu dàng sẵn có để dự trữ cho những điều  có thể làm mình nổi nóng  bất thường kiểu thời tiết . Sáng nay, gặp kẻ lèo nhèo không ra đầu ra đuôi, tôi đã xẳng xè , cáu  kỉnh :


   - Này !   Né đi . Tôi đang quạu .   Đừng đứng lớ rớ kẻo lãnh đạn là mệt .



  Kẻ kia lèo nhèo thêm một câu rồi biến mất .





Thấy mình hoảng tiều . Thấy mình cạu cọ . Thấy mình dữ .




Buổi chiều, thấy kẻ ấy lại đến :

  - Sao sáng nay, ông quạu cọ với tôi . Tôi đã làm gì ông ?



-  Ờ . Ờ . Tha lỗi cho tôi .  Tôi có nhiều điều lo nghĩ nên tôi kinh nguyệt bất thường .


Cười cười với gã sau cái bắt tay biết điều .



   Bất thường là  mình như thế ( như trời mưa , trời nắng bất thường ) .





...






  Về nhà, thấy chuyện bất thường . Lại nổi dóa la cho  nàng nhà một trận . Nàng nhà phàn nàn, nàng giận .



Quay đi - Lại thấy mình bất thường .





  Ôi ! Mình chỉ là con người phàm tục .








đăng sơn.fr 
 
 
dang son 21.02.2014 15:31:40 (permalink)
.
 
 
 














Bức ảnh lan truyền trên mạng xã hội Facebook.


HÃY ĐỌC HẾT CÂU CHUYỆN



Chủ nhân bức ảnh chú thích: “Bức ảnh này chụp vào trưa ngày 13/01/2014 tại quán cơm chay Thiên Phước 5000 đồng, địa chỉ 62 Nguyễn Chí Thanh, Phường 16, Quận 11 (TP.HCM). Một người đàn bà bán ve chai bước vào quán với bao gạo và chai dầu ăn. Chị mang ơn quán cơm này vì đã cứu chị rất nhiều bữa đói. Chị nghèo khó nhưng không quên ơn, gom góp từng đồng, cuối năm, chị dành mua 1 bao gạo và 1 chai dầu tặng lại quán để có thể giúp thêm những người khốn khó khác”.

Có lẽ đó là một trong những bức ảnh đẹp nhất về chân dung con người, trong hoàn cảnh đảo điên nhuộm nhoạm của xã hội ngày nay. Tôi cứ ngắm mãi khuôn mặt chị, đó là một người đàn bà chắc chắn đã trải qua rất nhiều khó khăn, đói khát. Một khuôn mặt điển hình của những người lao động vất vả ngoài đường.

Vậy mà trong khoảnh khắc ấy, chị thật đẹp. Vẻ đẹp tỏa ra từ bên trong, từ hành động cao cả, nghĩ đến người khác, những người khó khăn hơn mình, nên dù nghèo, chị vẫn gom nhặt từng đồng tiền lẻ để mua bằng được một bao gạo con con, một chai dầu ăn mang đến quán.

Trong cái thời buổi đồng tiền lên ngôi, tình người lạnh lẽo, lối sống ích kỷ lan tràn thì tấm lòng của người đàn bà bán ve chai lại càng đẹp hơn bao giờ hết. Nó cho thấy dù chị nghèo khó thật đấy, nhưng chị giàu có hơn vạn lần người khác, những người chưa một lần chìa tay ra san sẻ cho đồng loại.

Biết được câu chuyện này, chẳng phải chúng ta đang cảm thấy trái tim mình ấm áp, tâm hồn mình thư thái và hạnh phúc hay sao? Bởi người đàn bà bán ve chai ấy, chẳng ai biết tên chị là gì, giờ đang tá túc ở đâu, nhưng hành động của chị đã cho chúng ta có thêm niềm tin, rằng những người tốt và những tấm lòng cao cả ở đời còn nhiều lắm. Họ là con người đúng nghĩa với những điều tốt đẹp nhất của danh từ này.

Tôi tin những người như chị, nếu làm người bán hàng sẽ không bao giờ gian tham dối trá hay bớt xén của ai một đồng một hào nào. Nếu làm người công nhân, sẽ có trách nhiệm đến cùng với sản phẩm của mình. Nếu làm một công chức, sẽ cống hiến tận tâm cho xã hội.

Một cộng đồng muốn tốt đẹp thì không thể không dựa vào từng cá nhân tốt đẹp, một cái cây muốn tươi tốt, bền chắc thì phải có bộ rễ khỏe mạnh. Đạo đức là gốc rễ của mọi vấn đề. Tiếc là ngày nay, xã hội vì quá coi trọng đồng tiền nên đã xem thường nó, coi rẻ nó, khiến cho mọi thứ lộn xộn, đảo điên.

Người đàn bà bán ve chai vô danh ấy, có lẽ chẳng bao giờ hình dung ra những con số dài dằng dặc để ghi lại số tiền đã hóa hơi trong những đại án tham nhũng đang làm nghèo đất nước. Càng không bao giờ biết đến chuyện, để chạy chức và chạy án, các quan chức ngày nay xách đến nhà nhau hàng vali tiền mà người nghèo có đếm cả đời cũng không hết.

Chị chỉ quanh quẩn sáng tối với cái vỏ chai, mảnh giấy vụn. Hạnh phúc của chị chỉ là sau một năm làm ăn cần mẫn, mua được bao gạo, chai dầu đến cảm ơn quán cơm đã cứu đói chị và san sẻ tình thương cho những người đồng cảnh ngộ. Nhưng cuộc đời của chị, thanh sạch và đáng kính trọng biết bao nhiêu.

Những bài học lý thuyết về đạo đức, tình người sẽ không bao giờ khiến chúng ta thấm thía bằng hành động của người đàn bà bán ve chai ấy.

Cầu mong cho những tấm lòng cao cả ấy sẽ được tiếp nối, sẽ lan rộng ra để duy trì sự tốt đẹp và làm sáng thêm hai chữ “đạo nghĩa” trong đời sống này.


Read more: Bức ảnh lan truyền trên mạng xã hội Facebook.




* đăng bởi HoaCúcVàng .


Read more: http://viptruyen.vn/@forum/f37/viet-...#ixzz2twXtBkmf







..








__________________________________________________ ___________________




VIẾT -

SUY NGHĨ VÀ HÀNH ĐỘNG .







Bạn ơi !





Xem tấm ảnh chụp người đàn bà lam lũ với tấm lòng nhân ái và đọc bài viết đã làm tôi xúc động, chảy nước mắt .



Tôi đã bao lần rất kỵ Facebook vì những lý do rất thủ cựu của riêng mình, tôi kỵ phong trào, kỵ những thứ a dua chạy theo phong trào , tuy nhiên tôi không dám phủ nhận những bản thông tin có ích lợi trên chiều hướng kêu gọi và những ích lợi cộng đồng .



Chúng ta đã dùng internet và dùng chữ viết của lương tâm để có thể khả dĩ thay đổi được bộ mặt của thế giới ra sao ? Như thế nào ?



Khi chúng ta viết tiểu thuyết, viết truyện dã sử, kiếm hiệp, cổ trang, chúng ta nghĩ gì ? Làm gì để truyền giao niềm tin và lòng nhân ái ?



Chúng ta thấy gì ở niềm thống khổ của những người sống cơ cực nhưng lại có những tâm hồn đầy lòng bác ái ?


Đã có bao nhiêu người cầm quyền có lòng nhân ái nghĩ đến dân chúng và có bao nhiêu bộ óc nghĩ đến cách thức cải tiến giảm thiểu sự bất công, nghèo đói ?


Đã có bao nhiêu đại gia, bao nhiêu kẻ có bằng cấp, ghế ngồi cao mà biết dùng chỗ ngồi để phục vụ xã hội ?




Bạn viết để làm gì ? Để Tự Sướng, để thỏa mãn cho cái tên gọi là nhà văn, nhà thơ ư ? Văn học theo kiểu của chúng ta là gì ? Văn Học giúp gì được cho đời sống và sự nhân bản ?





Ta làm gì ? Viết gì ở một trang mạng trẻ trung ?





Các câu hỏi này có thể ám ảnh tôi ở ngày đêm .








đăng sơn.fr




 
 
 
dang son 07.03.2014 14:53:08 (permalink)
.
 
 
 
 VIẾT cho cô Búp Bê ... .












.   ( Ảnh Sưu tầm )




..


    VIẾT cho cô Búp Bê ... made in Japan




       Rồi một ngày nào đó, người ta không còn biết tha thiết yêu nhau nữa .

       Người ta sẽ không còn biết cách lại gần nhau - để nói với nhau bằng thứ ngôn ngữ của ánh mắt có dòng điện có khi êm, có khi tê tái . Người ta ngậm miệng,nghỉ miệng, nghỉ tai nguyên một ngày để khỏi phải nghe những lời lèo nhèo không được êm tai . Người ta  đã nhẵn mặt nhau vì cứ phải nhìn và rình mò những điều không đẹp lắm từ nhau .


      Để tránh sự cô đơn và tìm lại bóng tối rất lặng yên nào đó, người ta cõng về một con búp bê xinh đẹp ( loại người máy ) để chơi và trò chuyện với  " Nàng " .



     Thời đại mới thì có nhiều đồ chơi kiểu mới.


     Búp bê người máy đắt tiền có làm da mềm mại, nhạy cảm, nàng biết ư ư thủ thỉ, biết mè nheo nhõng nhẽo kiểu được trang bị rất cực kỳ tân tiến . Và nàng  rất hiền, rất ngoan để sẵn sàng trả lời những câu hỏi đã có sẵn  từ những chương trình gán ghép - Nàng có thể nói được nhiều thứ tiếng )



      Lúc ấy, xin đừng hỏi nàng một câu rất hiện thực và sống sượng là " Bé biết làm bếp không ? Có món gì ngon không, vì anh đang đói bụng "


     Búp Bê chớp chớp mắt , nhẹ nhàng, nũng nịu thấy mà thương :

    - Chàng ơi !   Đã có sẵn hai viên thuốc ( đồ ăn ) chống đói trên bàn bếp kìa . Chừng nào uống xong, no bụng thì lại đây úm  em nha anh - Em thèm anh nà, anh ơi ! "




     Úi ! Úi ! Chời .

      Cứ cái điệu này, ta sẽ chẳng còn ai để Y Ê U  thật !









    đăng sơn.fr





        Để khỏi bị hành hạ tinh thần theo cách của  người yêu THẬT , ta có thể chọn những nàng búp bế hơ hớ như sau :



    


                  





     Gìời ạ ! Giời ơi !   
 
 
 
.
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 19 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 283 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9