VIẾT ĐỂ....
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 19 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 283 bài trong đề mục
dang son 07.01.2016 09:50:34 (permalink)
.
 
 



CHƯA CÓ LỜI TỰA <
__________________________________________



1-



   Khi những dòng chữ này chưa ra đời thì đài khí tượng báo là :  Mưa gió sẽ kéo dài chừng 2 tuần lễ, có nghĩa là ngày nào cũng có mưa và gió ngập trời đất , có nghĩa là hễ mở mắt ra đường là  phải che dù, đội nón và co ro ...

   Buổi chiều, đi làm về dưới mưa, nghe điện thoại và nghe tiếng nói ấm áp thân tình có ánh nắng reo vui :

   -   Bonne année , chúc mừng năm mới ! Tôi có tin mừng  :  con gái và hai đứa bé gái sẽ hội tụ gia đình vào ngày mai . Chúng tôi sẽ ra phi trường đón cháu .

     Tuyệt vời lắm ! Tuyệt và cảm động !
 Qua đường dây điện thoại ở xa, tôi không thấy nụ cười và ánh mắt vui mừng của bạn mình , một người đàn ông đã xem đứa con vừa 25 tuổi ấy như con đẻ của mình  để bắt đầu câu chuyện tình của một người đàn ông biết thế nào là rộng lượng và yêu thương .

     Trong nỗi niềm muốn chia sẻ với bạn tin mừng ấy, tôi hứa với bạn là sẽ viết một bài về Tình Yêu để tặng bạn trong ngày hội ngộ với con gái .

    Chưa biết sẽ bắt đầu bài viết như thế nào thì ngày hôm sau , nhận được thêm vài chữ ngắn ngủi của bạn ở thư nhắn :

   " .... Son ,
Grande nouvelle aujourd'hui ..Fanny est parmi nous.
" Demandez et vous aurez. Amen"

(    Tin mừng mới nhất hôm nay : Fanny ( con gái đã trở về với chúng tôi .
     ' Hãy xin thì sẽ nhận được - Amen )



        Sau vài chữ ấy, hình như mưa ở bên ngoài đang có cái đẹp của mưa , hình dung đến những vòng tay mở rộng để đón đứa con gái lạc loài nơi xứ lạ qua bao thảm cảnh đã tìm đường trở về mái ấm - nơi có một tình yêu gia đình, tôi nghĩ là mình  có điều để viết .

 Viết ở vị thế là một người cha này hiểu người cha kia từ một tình bạn .

( Sẽ viết gì một khi cảm xúc đã dịu lắng ? )






 đăng sơn.fr

 
 
dang son 08.01.2016 15:07:00 (permalink)
.
 
 
 
 
 
Chuyện KỂ .
 
 
 Có ai nói rằng :  ' Những người hơi na ná nhau thì hay tìm đến bên nhau  -  '
 
     Câu này ai cũng thấy có vẻ đúng mà . Để làm bạn với nhau , ta sẽ nhận thấy mình và bạn có vài điểm giông giống nhau - Không giống y hệt nhưng có điều làm mình có thể  thích hợp để lại gần bên nhau và ngồi  xuống cạnh nhau , nghe nhau thầm thì chuyện đời .
 
 
     Câu chuyện nhỏ như sau :
 
   Đó là 3 người đàn ông , họ giống nhau ở chỗ là họ là những kẻ đến sau để yêu 3 người đàn bà đã có 1 đời chồng và 3 nàng đã có một đứa con gái riêng còn bé tí tẹo lúc gặp chàng sau này . 
 
 Ba người đàn ông này rất thương yêu ba đứa con gái ấy như con ruột của mình để họ gọi chúng là bê bê ( bébé )
 
   Chuyện đời, chuyện tình yêu lắm lúc như tiểu thuyết , như phim bộ được dựng lại .
 
 *  Phim 1 ( tập 1 )
 
     Sau khi rõ chuyện và vỡ chuyện, tớ đấm nát cánh cửa nhà bếp và đập vỡ nát những cái bồn rửa chén , thọi vào mặt thằng em ruột đã quên đi tình thằng anh đã cưu mang nó trong những ngày khốn khổ và nó vụng  trộm với con vợ của anh nó ngay tại nhà , thế là cảnh sát ập đến hốt tớ vào bệnh viện tâm thần, chờ ngàiy ra toà vì tội điên lên để hành hung 2 nạn nhân kia .
 
    Sau khi ra toà, ra viện, mất vợ, mất hết  của cải, những ngày khốn khổ của tớ bắt đầu ...... Lang thang , lết vào cái quán nước , ư ử nhâm nhi mấy tách cà phê và nhâm nhi nỗi buồn , tớ gặp con bé tí, tóc dài ngang vai chừng 5, 6 tuổi rất liếng tháu và dễ thương vô cùng . Bà mẹ có gương mặt buồn bã của nó thấy nó cứ quấn quýt bên tớ nên đâm ra có cảm tình và từ đó xem tớ như người bạn . Hỏi ra mới  biết là bà đang trên đường ly thân và sẽ ly dị với ông chồng nhậu nhẹt hay  hành hạ mẹ con bà .
 
   Chính con bé con láu táu ấy đã là cái gạch nối và làm mai tớ cho mẹ nó . Từ đó , nó thành bébé , con gái yêu quý để mẹ nó và tớ không bao giờ rời ra  nhau .
 
    ( Người kể câu chuyện ấy tên là Marc - bạn tôi )
 
 
*   Phim Khác - Tập đang chiếu với hàng chữ  Happy - End
 
  Gã đàn ông cao lớn, đẹp trai và rất ngoan đạo đã gọi điện thoại chúc tết đầu năm và báo tin vui : ' Fanny và 2 cháu bé sẽ đáp xuống phi trường đến từ Maroc , chúng tôi sẽ đi đón và kể chuyện sau ....."
 
    Giọng nói hồ hỡi ấy có tia nắng sau hơn 2 năm lo lắng cho thân phận đứa con 22 tuổi đã theo gã kép người Ả Rập lênh đênh sập sình  sau những kỳ néo đi đi về về và  đã bao năm cắt hẳn đường dây liên lạc với cha mẹ .
 
   Đã và đang bơi lội trong nỗi hạnh phúc hoan lạc và lắm đắng cay với thằng bạn thời học trò khác chủng tộc, khác đạo giáo , khác văn hóa ấy , con bé đẻ 2 đứa con gái và tạm quên hình ảnh người cha  đã ra công sức bảo bọc nó và mẹ nó ở thời khốn khổ .
 
    Đã bao nhiêu lần , David, cha sau của nó đã lo lắng khi nó biệt tin !  Đã có lần,  tôi - kẻ người dưng , bạn của cha nó đã làm nó bật khóc trước khi nó theo lời đường mật và biến mất : ' Con phải biết là cha mẹ con rất yêu thương và lo  lắng lắm .... !'
 
  Chuyện dễ hiểu và rất thường tình mà thôi :  Khi quá yêu đương thì tất cả lời khuyên bảo, nhắn nhủ đều không có giá trị gì  "
 
   Đứa con riêng ấy trở thành đàn bà hẩm hiu sau bao lần lở dở đi đi, về về , phải cầu cứu  ỉ ôi với cha mẹ mình .
 
    David, bạn tôi đang vui lắm ,  chạy ra phi trường đón con gái và 2 cháu ngoại về nhà . Hắn - kẻ sùng đạo - viết vắn tắt ở Mail : Chúa nói : Hãy gõ cửa thì cửa sẽ mở !
 
   Phải thế không ?
Viết những dòng chữ này, tôi hình dung đến vòng tay đang mở rộng của những bậc cha mẹ đón con cái quay trở về sau những lầm lỡ với bao giọt lệ
 
 
 
***
 
 
 Phim tập 3 .
 
    Là của tôi , vì tôi cũng có một đứa con gái mà mình đã và đang yêu thương . 
 
    Và khi  kể về 2 người cha kia,  mình biết mình muốn nói về điều gì với những người mình suốt đời yêu thương .
 
 
 
 
 
 
 
 đăng sơn.fr
 
 
 
 
 



 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 

 
 
 
   
 
 
 
 
 
 
 
 
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2016 16:05:00 bởi dang son >
dang son 11.01.2016 08:16:58 (permalink)
 
 
 
 
.
 
 
 
 
  • * Song for you  

  •  
        Sau những bản tin phóng sự lèo nhèo như bao lần, nhạc ở radio đài nostalgie nhả bài Song For của Ray Charles thấy mà thương
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2016 08:35:47 bởi dang son >
  • dang son 12.02.2016 16:36:06 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
     
     
     Thuật Ngữ . .







      Để có thể viết từ một vài đề tài , người ta hẳn phải đọc rất nhiều để có dữ liệu và giữ lại điều để khai triển mà viết từ một cảm hứng .


         Điều này không thể chối cãi . Tôi thử đọc bản tin từ một vài tờ báo , từ những trang webs kiểu lá cải :

      '  Đại gia đã rời cô ca sĩ người mẫu chân dài để cặp với cô khác .....  '


    ..


        Đây là vấn đề .

       Tôi đậy nắp những  cái thùng rác ấy lại vì vài lẽ : Không thích danh từ ' đại gia ' rỗng tuếch ấy theo một vài nghĩa < Ngày xưa , thời ấy không có danh từ đại gia chơi dại , những tay phú hộ trọc phú được gọi là dân nhà giàu , bá hộ , triệu phú .

        Cho đến khi tôi rời quê để học hành và sinh sống ở một đất nước khác, ngày kia , đã giật mình khi đọc báo chí từ quê nhà để  thấy chữ " Đại Gia ' kiểu hán việt và đọc thêm chữ Chân Dài - Siêu Mẫu .


     Ơi và Ôi !


       Sau sự ta thán của riêng mình , tôi bật cười thầm nghĩ : Có nghĩa là cái thằng như mình khi mặc áo gấm về làng, nhơ nhỡn ở chốn thành đô , mình cũng là một trong những đại gia khi lê lết vào những hộp đêm , phòng trà để nhìn ngắm vũ nữ, ca sĩ , người mẫu, tài tử ỏng ẹo và biết đâu mình vung tiền để cõng một vài  em  về khách sạn và ............


        Đọc ở một chỗ khác, bắt gặp câu : We want to Know - Chúng tôi muốn biết <


        ( Mở cái ngoặc ở đây - dành cho những người rành về chuyện thời sự : ( .....................................     )


        Để không phạm lỗi về những điều khá nhạy cảm từ chuyện chính trị và đụng chạm đến vài giới tuyến, tôi sẽ viết theo kiểu luồn và LÁCH  : Viết lách .



     ...



            Khi viết ở những hình thức khác nhau , ta có nhiều thái độ . Thái độ của một ký giả, thái độ của nhà văn hoặc là của những kẻ bàng quang .



           Vị thế của riêng tôi  là sự tổng hợp khi tôi rời những trang báo đen nghịt hình ảnh và chữ nghĩa ( Rổng và đặc sệt )


     Có những tay ký giả hả miệng ăn tiền kiểu bồi bút . Có những nhà văn bẻ cong ngòi bút để tìm cái chiếu gấm từ hội nhà văn .




        2.


    Thử giải đề danh từ Ký Giả và định nghĩa chữ Nhà Văn :


     2  kẻ này có điểm hơi giống nhau khi dùng ngòi bút hoặc phím chữ để viết .

       Ký giả : Người ghi lại tin tức và viết tin tức , phóng sự

       Nhà văn  :  Kẻ dùng tâm thức và tuyển chọn  , tải chuyển ý nghĩ - tư tưởng và dụng ngữ  tùy theo trình độ sâu lắng .




         ---



        Rời khóa báo chí, ta hẳn biết ta viết gì sau khi phân định .

    Phân định chuyện gì ?   - Ta là ký giả với cái thẻ báo chí có gắn tấm ảnh mang ký hiệu ' Presse ' và ta len lỏi vào những chỗ có hạn định được cho phép để ghi nhận hiện trạng .

     Nhà văn không có cái thẻ căn cước ghi chữ Writer - nhà văn . Hắn là ai ?


     Hắn mở rộng trang giấy , hắn mở màn hình vi tính,  nên trầm lòng để viết dưới ngọn đèn tâm thức sau khi đọc và cảm nhận .



          Yêu chữ nghĩa, nhưng tôi đã không yêu cách viết của một Linda Lê ở Paris khi bà ta dày vò tâm tưởng từ hình ảnh của một xác chết và làm người đọc khổ sở khi phải theo bà ta tự dày vò tâm trí như kiểu cách hoang tưởng ( édition Hachette- France - )


        Yêu văn chương , nhưng tôi vẫn không nuốt nổi thể cách của những nữ văn sĩ viết theo kiểu trần truồng giải phóng tình dục và tôi đóng những trang sách của họ lại  để quên đi . Phải quên cho bằng được .


       Đi - Sống - và đọc . Đứng trưóc mặt vài ký giả đến thăm Paris từ quê  mình, tôi đặt vài câu hỏi :


     - Ông bà  nghĩ gì khi viết - Và viết theo hình thức nào ?


     Tôi bắt gặp những bâng khuâng, những sự im lặng của họ và ngồi lại nói chuyện về văn học .


     Ôi !


      Bạn có hiểu  Tại Sao tôi viết chữ " Ôi " nẫu ruột ấy không ?

     ( ......................................... )





     Vì lẽ :


     Năm kia, cô vợ của  ông bạn dược sĩ cà chớn của tôi  đã nói :

    - Văn của ông khô khan lắm - ông !


       Cười -


     Tôi không viết cho bà đọc ở những bài viết về nghị luận và quan điểm báo chí . Nếu bà thích lãng mạn, ướt át thì có thiếu gì tác giả để bà tìm đọc, tôi không phải là một Lệ Hằng để viết chuyện chăn gối từ những sợi lông măng trên tấm nệm ái ân sau khi lià nhau .

      Tôi - cái  tôi đáng ghét ấy - đã không phải là một nhà văn Mai Thảo chất ngất bồng bềnh của đêm màu hồng lãng tử .



     Tôi viết kiểu kiếm hiệp - nhưng không ảo tưởng -



     Tôi viết và đánh thức những người viết . Thế thôi - Không là đại gia - Không là kiều nữ .









     Thuật Ngữ cần phải có thời gian .










    đăng sơn.fr
    dangsonfr.blogspot.com















    ..
    ( Phản Diện - dangson.fr      )










    .




      




    ...
     
     
     
     
     
    dang son 04.03.2016 23:08:13 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     








    Time

    .













    01 < 12

    01 < 24 .


    ( Viết tặng những người quý thờigian )
    __________________________________




    Hãy nói , hãy kể về bạn cho chúng tôi nghe đi / Để viết thêm một trong những đề tài khác biệt nhau , có khi mình tránh nói về cái " tôi " có vẻ to lớn và bất bình thường quá . Có những cái tôi khác hay ho hơn .

    Những cái tôi ấy hiện diện ở 2 mấu chốt như sự ghi dấu của thời gian : Thay vì chọn kiểu mẫu 1 < 12 ( giờ giấc ) , ta nên ăn gian để chọn kiểu 1 < 24 để có vẻ như đang có nhiều thì giờ hơn .


    Có nhiều thì giờ để Sống liên tục như những vòng kim quay không ngừng trên mặt đồng hồ .


    Nếu bây giờ , bạn có thể sắp xếp công việc để thấy mình có thì giờ thì chúng mình rủ nhau đi dạo một vòng để tìm chất liệu mà viết ....



    Cuộc du hành có thể bắt đầu :


    Hành lý để ngao du chỉ vọn vẹn có 1 cuốn sổ tay và cây bút để ghi chép . Nhẹ nhàng thế thôi khi bỏ lại cái đồng hồ đeo tay , bỏ lại cái điện thoại di động hoặc những cái lỉnh kỉnh tân tiến nào đó ở bàn giấy , bước ra đường với đôi chân , hai bàn tay và đừng quên mang theo bộ óc của chính mình .

    Chúng ta thong thả đi ...................





    * Khi đi bộ như thế dưới mưa bão hoặc dưới màu xanh của bầu trời rộng lớn , chỉ cần nhìn cho ra con đường mình đang đi . Đi đâu ?


    Đừng tạt vào tiệm sách vội vì những đầu sách đang im lìm ngủ ngon với những con mọt sách . Chúng mình ghé ra chợ búa ở những ngày thảm hại ế nhăn , ế nhóc vì mưa gió . Chúng mình nhìn những bàn tay , những khuôn mặt đang lo ngại vì tình hình thời tiết làm ảnh hưởng đến sự mua bán . Nhìn đằng sau cái quầy bày vỏn vẹn những mặt hàng , ta có thể thấy một đứa bé gái độ 6 tuổi đang ôm một con búp bê với vẻ trìu mến ....




    ( Ý nghĩ : Trời sinh ra con người lạ lắm , đứa bé gái đã làm người mẹ với món đồ chơi đầu tiên là thân thể con búp bế . Bé đang thực tập để làm mẹ )


    Ta tạm quên đi những bản tin kinh hoàng từ những kẻ làm mẹ đã vứt con mình vào cái thùng rác kia . Quên cảnh bà mẹ đã nhét xác trẻ sơ sinh vào cái tủ đá như cách phi tan . Tạm quên đi để chỉ giữ lại ánh mắt yêu thương của người cha ngoài chợ dưới mưa gió đang nhìn đứa con gái dễ thương ấy .

    Đi qua những cảnh ngộ và dùng trí nhớ để giữ lại những điều mắt thấy tai đã nghe :
    Thấy hai bàn tay của người bán hàng giữ chặt thân cây dù vì gió bão có thể làm bay tung lên
    Thấy và nghe sự im lặng không một lời thở than của những kẻ có nhiều can đảm như thứ bản lĩnh để đối chọi với hoàn cảnh .....



    --


    Bộ óc đã ghi lại những dấu ấn .


    Dấu ấn ấy không hoàn toàn nằm trên từng chương sách giáo khoa để học trò nhai đi nhai lại kiểu từng chương và sẽ quên đi .
    Khi cảm thấy ướt , thấy lạnh vì đang run người , ta có thể chui vào cái quán ấm , lục túi , tìm cây bút và cuốn sổ tay .

    Ta sẽ viết gì qua những hình ảnh kia ?


    Rời quán , trở lại tiệm sách , lướt qua một dọc kệ sách , thấy và thấy : Thấy những tựa sách về chính trị hoặc sách nói về kinh tế , sách khác kể chuyện tình ( những câu chuyện tình bị lập đi lập lại đến nỗi thuộc lầu : Ta gặp nhau, yêu nhau, cõng nhau lên giường và có thể sau đó : ta bỏ nhau ...)


    - Ghi chú :

    Bỏ là phải rồi vì lắm khi tình yêu chỉ kéo dài độ 3 năm sau khi những háo hức, hẹn hò bị thời gian cuốn đi .




    Dùng thì giờ , trở lại khóa học kịch nghệ , ta bắt gặp thứ bụi thời gian ấy như sau :



    Thời điểm < Tối thứ hai từ 19.30 - 21.30 .


    Bảng ghi < Đề tài " Bụi Thời Gian - Poussière du temps . Nhạc đệm làm phông : King of sorrow của Sade .

    Chia làm 2 nhóm để viết theo 2 hình thức nhà Văn và Ký Giả .


    ...


    Có vài tiếng nhao nhao phản đối :

    - Trong vòng 2 giờ với đề tài này, làm sao viết kịp chứ ?

    Giọng khác vang lên từ nhóm nhận viết kiểu ký giả :

    - Có thể nào rời chủ đề viết để chọn đề tài khác dễ hơn ?









    ...


    Đứng trước học viên , bạn gật hay lắc đầu khi nhìn vào đồng hồ ?


    Thời gian cần thời gian vì là những bài học . Đành gật đầu với cái hẹn cho tuần sau . Tuần sau là tuần sau . Nhất định là như thế .


    Sửa soạn tắt đèn , đóng cửa lớp, con nhỏ thắt bím chià tờ giấy đầy chữ . Bé hỏi :

    - Thầy có thì giờ không ? Để đọc ngay bây giờ nè ...



    Ánh mắt ấy có sự thách thức . Mời tác giả ngồi lại ở bàn giấy , mắt con bé đầy những háo hức vì nó là kẻ đầu tiên không cần câu hẹn cho tuần sau .


    Nó viết :


    " ..... Tôi bỏ nhà đi bụi lúc 17 tuổi vì không chịu được sự uốn nắn của cha mình . Người đàn ông góa bụa thui thủi nuôi con và hơi cứng rắn . Tôi bắt đầu nghiện ngập lúc 18 tuổi và phá thai đã 2 lần .

    Ngày kia , đang lang thang dưới chân cầu Paris , gặp lại người quen .

    Nghe ông nói :

    - Cháu chạy về thăm cha cháu đi . Nghe ông ta bệnh sắp chết đó .


    Tôi tức tưởi tìm đường về nhà . Nghe cha đã vào nhà thương . Ở nhà quàn , họ nói : Cha cô đã mất ngày hôm qua .

    Ơi ! ba ơi ! Con lỡ dịp rồi với bụi của thời gian "

    ( by Tina T )





    ...



    .



    Tác giả châm bẩm nhìn thầy . Có lẽ nó chờ một lời khen ngợi nào đó .


    Tích tắt - Tích tắt , hình như nó sợ thầy nó cay mắt nên quay đi .




    Trời bên ngoài đang mưa và gió quá lạnh nhưng dường như cảm thấy ấm áp với tình cha mẹ, tình con cái .







    ...




    đăng sơn.fr

     
     
    dang son 22.03.2016 10:37:39 (permalink)
    .
     
     
     
     




    Lại gần Với Nhau
    .







    ...


    Khi lại gần bên nhau thì hẳn chúng mình có thì giờ sau khi đã sắp xếp để ngồi xuống và tâm tình ...

    ( Tôi tháo đồng hồ đeo tay, tắt đi cái điện thoại để nghe những câu chuyện từ nhau đến nhau )


    .....




    Dễ hiểu lắm mà :

    Khi lại gần bên nhau , ta không cần phải có đông người lắm vì sẽ bị loãng đi khi ai cũng nhao nhao lên tiếng nói .

    Chúng ta đã nghe đầy tiếng ồn ào của động cơ và khói bụi trên đường phố , đã thấy biết bao cảnh ngộ ở những hoàn cảnh sống ( Cả ngay trên những trang giấy của vài quyển sách hoặc loại tạp chí gây tiếng động để có âm vang )


    Chúng mình dành cho nhau một vài chỗ ngồi - Ở đây ,giữa khoảng êm đềm - và kể cho nhau nghe về những điều mình thích như một cách nghỉ ngơi .


    Bạn kể đi ...... Tôi nghe -


    Có thể bạn kể cho tôi nghe về niềm hy vọng và những giấc mơ từ thời ấu thơ , kể về những lần du lịch và cảm nhận về vài ý nghĩa nào đó để chiêm nghiệm và đôi khi cũng sẽ có vài mẫu chuyện đời kiểu oái oăm, kiểu hùng hục đánh đấm .


    Có lẽ , tôi mỉm cười khi đồng ý và cũng có khi dấu đi vài cái nhăn mặt . Đời và những câu chuyện đời sống mà .

    Giữa ngụm cà phê , tôi muốn hỏi bạn :

    - Nếu là người viết , bạn sẽ viết gì khi chọn một câu chuyện để kể ?


    ..

    Nếu bạn đặt ngược câu hỏi ấy về phía tôi . Có thể viết :



    " Giữa những cách viết kiểu hiền lành hay là cục xúc du côn và thô lỗ , lắm lúc tôi muốn mình dịu đi để hiền hoà như gió trên rạch mương cuả quê mình .

    Viết hiền như những tấm lòng chân chất , hiền như ánh mắt mẹ nhìn người cha của sấp nhỏ ăn cơm ngon lành sau một ngày đồng áng và nhường phần ăn của mình cho chồng con dù bụng đói .....


    Thương lắm là thương tình nghĩa vợ chồng . Thương và quý lắm khi cha và mẹ cặm cụi dạy từng chữ đánh vần cho mái đầu trẻ non . Mái ấm gia đình trông giống như cái tổ chim . Con chim trống rời tổ đi kiếm mồi mang về cho chim mái chim chíp đút mồi cho con cái .



    Có những ngày, tôi muốn cám ơn những điều tử tế vì có khi với bản tính quá đáng, quá thẳng thắn của mình, mình đã gây thương tích bằng ánh mắt , bằng lời nói với vài người trong từng cảnh ngộ .


    Có khi mình quên đi mình đã có sự giáo dục để rất hung hãn, côn đồ .

    Vậy sao ?



    Mỗi khi lỡ miệng , lỡ tay gây ' thương tích ' cho ai đó , suy nghĩ để nguội lại , tôi muốn như kẻ ngoan đạo đầy tín ngưỡng để nỉ non với ông trời trên cao :

    - Má ơi ! Chúa ơi , chúa dạy ai tát mình, hãy chià thêm bên má kia - Mà sao khó quá ! Con đã đấm , đã thụi lại nó . Chúa ơi! Con làm nó đau hơn . Con quá ác ....



    Làm sao để hiền lành như thục nữ ?

    Làm sao để nam mô a di đà như vị sư , như ông linh mục ?




    ____________________________________________________________




    Phải tự đặt câu hỏi và trong khi tìm những câu trả lời thoả đáng , tôi trầm lòng , tìm đến bên bạn và hiền hiền để viết .

    Khi từ giã nhau, xin bạn đừng chúc nhau điều may mắn mà hãy chúc nhau hiền hiền .











    đăng sơn.fr

    dangsonfr.blogspot.com







     
     
     
     
     
    dang son 06.04.2016 09:33:17 (permalink)
    .
     
     
     
     






    Pha Trộn những Khoảng Khắc tháng 4
    .





















    _________________________________________________ Buổi sáng .




    Việc nào ra việc ấy để thong thả cho một ngày . Việc đã làm xong thì khép lại . Sau vài bản nhạc rất tình, rất pop ở máy thì màn ảnh đóng lại sau chữ goodbye .

    Mặc quần áo , mở cổng , đứng ở trạm xa tram ra phố . Bầu trời đang pha trộn chút màu xanh chút màu xám như nhắc chừng có thể mưa , có thể nắng . Chuyện của nắng mưa là chuyện thường thường của mỗi ngày, chừng ấy mà thôi .

    Nhìn lên màn chữ chạy trên bảng nhấp nháy báo giờ Tram đến, thấy hàng chữ : ' Sáng nay , đường giao thông của bus, của tram có thể gián đoạn vì các cuộc biểu tình '

    ( Đám học trò đang liên tục xuống đường phản kháng việc đổi mới từ bộ luật lao động ! )

    Đúng như thế, Tram chạy qua cây cầu sông gió lộng rồi kẹt lại, thả đầy người xuống vỉa hè . Những cặp chân theo nhau bước dài trên hè phố . Những mặt tường của dãy nhà đen thui thủi dọc theo hai bờ sông nhắc cho người thành phố biết là nên hạn chế lái xe vào thành phố để tránh kẹt xe và gây ô nhiễm . Những cây cọc chặn cứng dọc theo lề đường cũng muốn nhắc chừng : Đạp xe đạp, cuốc bộ hoặc láy phương tiện chuyên chở công cộng mà đi . Thành phố nghẽn và ngộp lắm rồi .


    Cuốc bộ, thong thả với trời còn sớm , nhìn những cửa hàng chưa mở cửa thắp đèn ( nghĩ đến một hơi ấm lò sưởi riu riu ở trong cái phòng ngủ nào đó như ý nghĩ nhắc về những đêm đông đã rất dài để người ta cảm thấy mệt mỏi, đi ngủ sớm )

    Bước qua khỏi con đường ngang viện đại học luật là lối dẫn vào thương xá mới được nối rộng , ngó ngang ngó dọc, bỗng giật nẫy mình khi thấy một dọc các cửa tiệm lớn nhỏ treo bảng đóng cửa vĩnh viễn .Có vài cái bảng ghi lời lịch sự ' Xin cám ơn khách hàng đã ủng hộ ' như cách vĩnh biệt kiểu luyến lưu lịch sự ( Những đèn đóm, những chiêu cách quảng cáo , những hình thức chào mời hàng hóa đã qua rồi , chỉ còn là dĩ vãng ....)

    Thấy không vui, có nghĩa là buồn buồn kiểu gì đâu . Vắng ngắt - Vắng lặng như lúc gọi ly cà phê , ngồi nhìn một góc phố trước khi đến chỗ hẹn khác ....





    __________________________________________________ Buổi trưa .




    Tháng máy chạy lên tầng thứ 13.


    Ngó về phía tay trái, ở đầu hành lang có tấm bảng và cái mũi tên : neuropsychologie clinique. Đi khoảng chục bước , qua những dẫy văn phòng đầy màn ảnh pc nhấp nháy là căn phòng chỗ hẹn , hai cánh cửa kính trong suốt hiện ra một khoảng trời in ít nắng bên ngoài , nhìn xuống đường chỉ thấy toàn là bãi đậu xe chen chúc nhau của trường lớp và tầng tầng bệnh xá .

    Trong căn phòng hẹn này toàn là màu trắng, tường trắng, bàn ghế trắng , cái màn ảnh truyền hình cũng màu trắng nhưng những câu chuyện được kể ra không có màu trắng tượng trưng cho sự trinh nguyên ...

    Hẳn thế , chuyện đời và những tiếp nối tạo thành bóng đêm đen đến từ tâm trạng có rất nhiều màn đêm . Kinh dị, kinh hoàng như sự thiện và ác trong câu chuyện người đàn bà ngồi trước mặt quyển Journal of Clinical Sleep Medicine đang sửa soạn kể chuyện một con người có sự hiện thân của ác quỷ trong chính mình . Quỷ lấy bóng đêm của những đêm mất ngủ làm bạn thân ....

    Sau những chuyện kể như tuồng đời của phim bộ , là có sự ráp nối, đôi lúc thời gian như ngừng trôi .....



    _____________________________________________________ Buổi Chiều & Tối


    Khi những tờ giấy của tập hồ sơ vừa khép lại là buổi chiều xuống . Bóng chiều nhá nhem trên khóm cây từ trên cao nhìn xuống .

    Dãy hành lang hun hút đẩy buớc chân chờ cửa vào thang máy . Thang ngừng ở lầu 9, rồi tầng 6, tầng 4 : Những khuôn mặt, những hình dáng bước vào, bước ra, có người thẩn thờ , lạnh lùng xa cách, có người ném cái nhìn hoặc nhã nhặn mỉm cười chào nhau .

    Bên tay trái tầng chót là bãi đậu xe, sực nhớ là mình không có chiếc xe nào đang chờ chực, thẳng cổng ra đường . Hàng xe vùn vụt bật đèn trôi ngang . Chiếc Tram cũng vừa trờ đến .

    Trạm đèn xanh, đèn đỏ . Ngoài cửa khoang kính, mấy hạt mưa lại rơi và rơi . Roi để quấn quýt vào nhau như sự pha trộn ở những ngày tháng tư .






    đăng sơn.fr


















     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2016 01:24:23 bởi dang son >
    dang son 07.04.2016 23:13:29 (permalink)
    .
     
     
     
     



    * Thử làm con toán TRỪ ở tháng 4
    .

































    1-
    ....Toán + :


    Chiều hôm nọ , chẳng biết cô hí hoáy đọc ở đâu mà cô hỏi bất ngờ trong giờ làm việc :

    -- Anh đã viết những gì mà đi đâu cũng thấy thiên hạ ghét và chống anh ?



    Giả vờ ngây thơ không hiểu khi làm những con toán cộng đáng ghét ! :

    - Chờ anh suy nghĩ và làm toán cộng trừ rồi anh xưng tội cho em nghe, nhưng anh không thích em giả vờ ngây thơ cụ như thế . Em lớn lắm rồi - cưng !


    ( Đó là một con bé học ban toán ( Scientiphique ) đã ra trường và đang tiến triển ở một cái hộp vuông vức trong phòng thí nghiệm .... Mặt mày lém lĩnh, láu cá nếu không muốn nói là rất thông minh và nói tiếng việt nhà mình rất giỏi, cô tiểu thư đài các này không là nhà văn hoặc là nhà thơ con cóc , cô chuyên trị những màn sưu tầm bài viết kiểu phản động ...)


    Lắm lúc, cô giả làm vai trò Psy để cố vấn sau những bài tôi viết kiểu Bụp- kiểu HÚC...

    Đọc xong mấy bài viết lung tung về loại Phiếm Luận ở đây đó, có nhiều lần cô amen Adiđà và khuyên nhủ kẻ viết :

    - Hèn chi bị thiên hạ tẩy chay và oánh hội đồng là phải rồi . Sao không nhẹ nhàng mà viết , anh ?

    Người ta có lòng tốt , lấy lời lành khuyên mình, chẳng nhẽ mình lại nổi cọc :

    - Kệ tía tôi nha cô em . Mời tiểu thư đi ngủ đi cho được việc .

    Có khi tôi giữ im lặng cho qua việc vì nghĩ ai có phần nấy . Hồn ai nấy giữ . Và cô tiểu thư con nhà giàu tiếp tục đọc những gì tôi viết . Bài nào cô thích thì cô khen lấy lệ, bài nào cô đọc không vào đầu, cô phang cho chữ TỬNG to tổ chảng .


    Tôi chống lại cô, khuyên cô nên cạo đầu đi tu cho đỡ bận tâm chuyện đời oái oăm, cô cãi um sùm khi cô nói : " Dại gì mà đi tu, ở ngoài đời vui với đời, thênh thang hàng ngày, du lịch, đi sốp ping vui hơn "...


    Ai cũng có cái chướng, cái ngang ngạnh riêng của mình nên tôi mỏi mệt, không cãi vã với cô làm gì cho thêm phiền .


    Nhưng có điều : Tôi không muốn cô phải bắt mình hiền lành để VIẾT .


    VIẾT gì ?


    Bẻ cong ngòi bút để làm bồi bút, để thấy đen và vờ vịt nói thành trắng ư ?


    Ở đời này đã không thiếu gì kẻ vào chuà, vào nhà thờ nam mô amen, chấp tay tụng kinh khấn vái và vẫn làm bậy bằng mồm mép và hành động rồi lại chạy vào chuà chiền, nhà thờ hối tội như sự trả giá , mua chuộc ( ! )


    Đời này, đã có bao nhiêu kẻ mệnh danh trí thức làm văn học mà thật ra là để chuộng danh vọng ?

    Lẩm cẩm ngồi làm con toán cộng thì hỡi ơi . Điên cái đầu vì những điều đã cộng ấy phải hứng đầy cái rổ như những chữ ' LIKE ' của FB .


    ( Viết thẳng + Nói thẳng như thế thì mích lòng lắm . Phải không ? )


    Để khỏi làm phật lòng ai đó thì có lúc phải giả vờ hiền ( ngoan ) để có thêm những chữ Like .


    Hơ !




    2-

    Toán Trừ :

    Bây giờ thử trở mặt để tỏ ra đạo đức hiền lành xem sao . Hiền như tiểu thư, hiền hơn những bà sơ của bài Đưa Em Về Dưới Mưa ( style NguyễnTấtNhiên của năm 2016 )




    ... " Em Cưng !


    Sau những ngày quá mưa, quá tải và ấm đầu mệt mỏi vì công việc, bữa nay anh muốn anh hiền như cục đất nhão nhẹt ngoài vườn cây .

    Khi người ta quá ác, quá cay đắng thì cũng có lúc phải tỉnh lại để tập tu tỉnh hiền lành .

    Hiền khi im lặng . Ngoan khi cong lưng chỉ biết bẩm thưa và vâng dạ để có một chỗ ngồi chỗ đứng . Ngồi ở đâu ? Đứng ở đâu ?

    Chữ từ ý nghĩ vẫn chạy rù rì trong đầu . Chữ không thể ngủ yên từ cái nghĩa thao thức .


    Có lẽ, em khuyên đúng khi nói đúng lúc . Có thể từ nay anh sẽ hiền từ như ông linh mục và hát bài Đưa Em Về Dưới Mưa .


    Lãng mạn để không bao giờ sẽ làm mích lòng ai .



    AMEN





    _____________________________________________ đăng sơn.fr
    . ( Vivre Debout )














     
     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2016 23:33:33 bởi dang son >
    dang son 14.04.2016 01:48:56 (permalink)
    .
     
     
    Tưng Tửng 
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     




    Thống kê của tháng tư , ngày 13.04.2016 :
    .......................................................... ) Le Monde.fr - Le Point .fr - Figaro .fr và Psychologie Magazine .fr . Họ kể ...

    Đại khái là họ ( Con Người đang bị tưng tưng ) và kể chuyện những kẻ bị tưng tưng .... Họ lắm chuyện.




    Buổi họp ở Nous Magazine chiều hôm qua như sau / <
    Hãy viết về những cái Tưng Tưng như Édito của tháng 4 .
    Thấy vài con mắt tròn xoe ( Vì họ ngỡ là chủ biên cũng đang bị Tưng ! )





    Hơ - và hơ hơ ...


    .
    Đây là bài viết của cô học trò mới gia nhập tên là Cún Nhí :



    ...1.


    " ... 
    Thưa Ông .
    Hôm nay, phải xưng tội với ông và ban biên tập của Blog Chúng Mình là em không phải là Em
    .
    Em ( từ ngày xưa với chủ đề LoveSong không phải là một cô bé tóc nâu - 28 tuổi với những bản nhạc đã tải lên Net ( Just For You - You are - Lady ....Chấm và chấm chấm ... )

    Em không là con bé vừa 28 tuổi ở NY hoặc bên Canada )


    No and No -



    Đây là lý lịch thật của Em :


    - Sinh năm 1960 .
    - Em là nhà văn và là Psy bên San Jose từ 1999.
    - Em vào các Webs để quậy phá và thử làm siêu lòng kẻ lãng mạn của Nous- Blog Chúng Mình .
    ..
    ( Thú thật là em có lúc ân hận )
    ( Thú thật là em rất hối hận .. )


    Bây giờ là tháng tư năm 2016 , em sẽ dễ thật - dễ thương hơn năm nọ và em sẽ viết - Viết bằng sự bình dị - Viết để phải thật sự là EM -


    ..




    Trả lời từ NOUS :
    - Bất luận EM là AI .










    ---


    Mỗi thứ bảy là ngày họp mặt của ban biên tập .

    Chuyện thường mà thôi, tôi yêu cầu tất cả nhóm cúp phone, cúp và tắt ngấm những cái Sờ Mặt Phôn sau khi thảy lá thư của cô Cún Nhí lên bàn họp .


    Trong nhóm này có nhiều con gái và ít đàn ông < Rất ít < ( Đa số đàn ông rất ít dịu dàng . Họ như du côn , du đãng vì hay húc, hay bụp ) Tôi ít thích họ .
    ..



    Tôi ngán nhất là tia mắt của gã tên Trần . K. Sơn ( Gã này đã có lần muốn cua bà nhà - Nàng - của tôi )
    Tôi ghét cái kiểu ngồi xe lăn của thằng học trò là NTA .
    Tôi ghét luôn cái kiêu ngạo của gã đồng nghiệp Nguyên Sơn ( không có dấu A Còng như những bài viết mang tên hắn ! )


    ..


    Tất cả mọi người đều phản đối lời xưng tội trên lá thư của con bé ấy đến từ USA .
    - Họ nghi ngờ hắn là Hacker và giả là phụ nữ )


    ..Họ hù dọa tôi .


    NguyễnthịLoan Phiên nói :
    - Thế nào hắn cũng phá anh cho coi .

    @nguyênhạ thủ thỉ rằng :
    - Em ghét con nhỏ á á !




    Chời ! Và trời !

    Họ lắm chuyện và lẽo mép .

    Tôi làm mặt nghiêm , nói với họ :
    - Con nhóc ấy đàng hoàng lắm mà .


    Ai ai cũng xịu mặt và 
    phán ra , phán vào kiểu nhiều chuyện :
    - Để coi hắn viết gì ?




    Trời đang giông , đang gió, tôi thâý mình buồn buồn khi nghĩ thầm và thầm :
    ( Chẳng lẽ hắn tệ vậy sao ? Hắn, con bé tí tẹọ 28 tuổi - Hắn - Hắn sẽ nghĩ gì bên California, bên Canada khi mỗi lần ghé vào Nous - Ở đây để đọc ? )




    ..



    2.




    Điều Ngạc Nhiên :


    '' Từ một ngày rất cũ, khi cái diễn đàn kia chưa đóng cửa, giải nhiệm , giữa bao điều kỳ lạ, tôi bắt gặp chữ của con bé này ở chủ đề ' Những Bức thư tình Dài Nhất Thế Kỷ ' ...


    Chẳng biết hắn đọc cái gì sau khi đã ký tên và tải ở đó những mục tin tức kiểu rất ' Phản Động " của Hắn . ? - Hắn viết bằng chữ HOA .



    Và từ đó, tôi và Hắn quen nhau .


    Tôi cẩn thận để hỏi :
    ' Em là Ai ? "


    Hắn trả lời với câu cười hihi đáng nực, đáng ghét .


    Tôi phang hắn :
    - Em đang ở đâu, và em là Ai, chứ ?


    Hắn nhây nhâỵ .Hắn nói hắn là con gái - 28 tuổi - Ranh con đẻ ở Cali và biết viết tiếng Việt nhà mình ....
    Và hắn dám gọi tôi là " Anh "


    Mèng và Mèn !


    ( Giải Thích điều thứ 1 :


    Con trai út của tôi đã 26 tuổi - Vậy mà hắn dám xưng là EM với tôi - Chuyện là lạ ! .. )


    Tôi thử Hắn :
    - Mắc chi mà em góp ý ở những bài viết của tôi ?


    Hắn tỉnh bơ :
    - Tại tui thích điều ông đã viết ..
    Hết ý kiến .
    ..



    Thú thật là tôi cũng hết ý kiến như Hắn .
    Tôi đã viết gì và lắm lúc quên là mình đã viết những điều gì . Lơ tơ mơ và đã có lắm kẻ đã đánh phá ,đã góp y theo kiểu hạ nhục tôi .
    ..


    Hắn đã đọc và có khi an ủi tôi ( Xem tôi như kẻ tội phạm dưới cái tên Ngụy Húc )

    Hắn tưởng là hắn sẽ làm tôi nguội lại . Hắn lầm lớn khi hỏi tôi kiểu giả vờ tò mò :
    - Sao đi đâu cũng thấy có nhiều người ghét bỏ anh ? Em đọc ở web kia, thấy họ cấm cửa anh đó ! 
    .


    Tôi im lăng chốc lát và cười kiểu đểu cáng rất bắc kỳ :
    - Miễn là bé không ghét anh là được rồi , bé à ! 


    ...


    Làm sao hắn hiểu được khi hắn chỉ là nhải ranh, là bé con cho dù là hắn xưng là hắn 26 - 28 tuổi và được sinh ra từ cái xứ USA, nơi mà tôi đã đến và cay đắng từ chối ở lại ?


    .. Đã qua đó bao nhiêu lần . Đã lang thang với cái máy ảnh ở SJ . Đã nhìn những bóng tối nhạt nhoà trong mấy cái bar mờ mờ sau khi rời bãi biển của những cánh hải âu sà cánh ...
    Đã mỏi chân khi nhìn những đoàn người kể lể về những trận động đất - Đã và đã ..




    Trở về thành phố nhiều cứt chó mang tên Paris . Tôi tìm lại nơi phố những chiều lang thang bên bờ sông Seine .
    Quyển sách mang tên Ói Mửa của thời J.P.Sartre vẫn chơ vơ qua dẫy bán sách bên vỉa hè ngó sang nhà thờ Notre Dame thấy lẻ loi .
    Đi ngang toà soạn của Chạrlie Hebdo - thấy lẻ loi một bóng .


    Có lúc, tôi nghĩ thầm : - Thèm gặp Hắn . 

    Gặp hắn và nói :
    - Đáng lẽ ra, em phải gọi tôi bằng chú và nếu tử tế thì em phải xưng là bé với tôi .


    Có nhiều cái đáng lẽ chẳng đặng đừng ở đời này .
    Đáng lẽ em không được hỏi tôi :
    - Em thấy anh không vui khi anh viết ở đây đó ? !



    ...


    Làm sao em có thể hiểu há ? Nhóc con ! Nhải con ?
    Làm sao em kịp lớn và kịp già đi ở những ngày em đang ở - đang sống ?
    Làm sao em biết được lúc rời Saigon, tôi đã làm gì và đã nghĩ gì ?
    Làm sao em biết được tôi đang làm gì bây giờ sau những bài viết ở đây đó .
    ?


    Em hiểu gì ở danh từ " Đồng Chí và Phản Động ' hỡi em ?




    Tháng 5 này, tôi sẽ trở về một chỗ mà tôi đã quay lưng .
    ..
    Làm sao em biết được những ray rứt, những sợ hãi trong tôi ?
    Nhóc con . Hãy sống - Hãy suy nghĩ như em hằng mong muốn .



    Còn tôi ?

    Và tôi . Tôi cay mắt khi viết những dòng chữ này .
    Có phải là tôi đang muốn khóc ?
    Có phải là những suy tư nào cũng giống như nhau ?



    Em có hiểu chữ Formater là gì không - Nhóc con ?









    đăng sơn.fr





    ... 


     
     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2016 02:24:43 bởi dang son >
    dang son 25.04.2016 03:04:44 (permalink)
    .
     
     
     
     
    * Làm Quen với điều Dễ Ghét .
     
     



     


      Message m
    ới nhất của tháng 4  :



    "


        Hồ sơ cá nhân của bạn ,  đọc nghe có chút dễ ghét rồi , mong làm quen với bạn để được nghe nét gì dễ thương... "    
    .......





           Má ơi !

           Ở cái diễn đàn mà mình đã có mặt từ chừng 10 năm nay - Sao không thấy có thành viên nam nào  nở lòng làm quen với mình ? !


        Toàn là con gái , đàn bà , họ , lâu lâu tấn công mình với những cái messages ngộ nghĩnh ( kỳ lạ !  ) .



       Đã sợ trí nhớ mình  mòn lẳng theo thời gian ,  lật lại phần hồ sơ lý lịch , thấy hết hồn với dòng chữ :
     

      '' ..   6/8/2007 9:23:48 AM
        ..   
    About me  : ...Rất dễ thương và dễ ghét - Tùy lúc. Rất tham ăn uống và... tham Yêu. Thích đủ thứ để được yêu đời, yêu người. Mê đọc, viết và mê sống..... 
     
     

         Chỉ vậy thôi mà !
     Nếu nhìn thấy mặt  những người đã có lòng làm quen với tôi - Kẻ rất đáng ghét - tôi muốn xưng tội và Amen như sau :


     Tôi chỉ  là một kẻ mê chữ và nhai  chữ vì tôi bị rơi vào những quyển sách, những trang báo của cha tôi khi còn bé tị tẹo .

    1973 - 1974 , cha tôi không  la mắng gì khi  đọc bức thư tình đầu tiên mà tôi đã viết cho một cô nhỏ trường Trưng Vương - SG . Và ông bố người Hải Phòng đã thương hại nên không nỡ mách với nàng Hà Nội cuả ông ( Mẹ tôi ) May quá là may ! Nếu không nàng ta  sẽ la hét vỡ nhà vì thằng con hỉ mũi chưa sạch mà đã viết thư tình ( mơ ) ....


     Nàng mẹ tôi chỉ muốn thấy học bạ của thằng con  có những số điểm là 18 hoặc là tệ lắm là 16 / 20 !
    ( Mỗi lần nàng ấy thấy con số 5 / 20  là y như rằng thằng bé bị bố nọc ra quất mấy cây roi mây bầm đít )

     Có một điều  nàng không ngờ là khi nện tôi xong, cha tôi an ủi và nheo mắt :


    - Chỉ cần con trai được 10 / 20 là bố vui rồi - Nhưng đừng nói lại với mẹ . Mẹ la bố ...

     Từ đó giữa cha con có sự kín mít gần gũi  và kín như bưng . Ngày kia, cha tống tôi vào nội trú , trường bà sơ - Lúc ấy, chưa có bài hát phổ thơ Nguyễn Tất Nhiên - Em hiền như ma sơ - Nên tôi rất ghét  bà sơ đã cho mình một cái thẹo  ở lòng bàn tay   mặt !

    Bà sơ ba trợn này hay  canh chừng tôi và hay rình rập  phát  ghét . Tôi ghét lắm và đã cầu nguyện như sau :

    - Xín Chúa kéo bà  phù thủy này sớm về trời .


     Vì cầu khẩn kiểu ác như thế nên bà sơ ấy sống nhăn và nện tôi tả tơi như cái mền rách suốt 3 năm nội trú - Lỗi tại tôi mọi đàng vì tôi nghịch ngợm và hay đánh nhau . Cả với thằng bạn thân , nó nện tôi, tôi  quăng cặp táp nện lại nó . Cái nào cái đó nên thân !

    16 tuổi , lạy lục cha mẹ để được về nhà . Tủi thân lắm khi cứ bị mấy bà sơ dựng dậy lúc tờ mờ 6 giờ sáng , bắt mặc  quần áo trắng đi lễ trước khi  ăn quà sáng ...   Đi lễ ngủ gà,  ngủ gật mà chỉ mong cho xong cái màn amen, amen để  gặm khúc bánh mì bơ sữa . Lạy chúa tôi .



     Về nhà, tưởng yên thân , ai ngờ chàng bố ngó thằng con và phán :

    - Bố muốn con đi tu . Làm linh mục .



     Bố mẹ ! Trời Phật ơi ! Đời đẹp và  xanh, đỏ , trắng, tím , hồng làm sao  tu chứ ?

     Muốn rống lên và nói với cha mình rằng :

    - Tha cho con làm phước bố ơi ! Con biết yêu lúc con vừa 10 tuổi khi ngồi đợi bố đến đón từ đài phát thanh hoặc từ sân quay cuả đài truyền hình số 9 . Con nhỏ cột tóc đuôi gà xinh xắn ấy cứ  đeo đẻo ngồi bên cạnh ở bậc thang nhà thờ cạnh trường học .

     Thằng nhỏ ngu như con bò hứa hẹn : - Chừng nào lớn , làm người lớn, anh làm chồng của em á !
    Con nhỏ tròn mắt, xoè cái ngón tay để móc ngéo : Hứa nha ?


     Gật đầu chưa kịp thì lại bị đổi trường . Lasan lại  có những ông sư huynh hắc ám ! Lại bị cấm túc  , ngồi làm những con toán cộng trừ nhân chia không giống ai . Chúa mẹ ơi ơi ! Trời sinh  làm chi mấy bà sơ, mấy ông giám thị sư huynh như thế chứ ?



      Quỷ hiện  giữa ban ngày và tôi tìm cách trả thù :

     * Rình  cho bằng được chiếc xe đạp của ông sư huynh và lấy compas đâm nát hai bánh xe cuả ông .

     **   Nói xấu ông với  cả trường .

    ** ( Không khai thật nữa - ( Vì ....  hèn !   )



     Tôi chỉ ngừng lại những cái hèn đốn khi cha mình  mất  với những giọt lệ 18 của mình và tôi bị biến thành  kẻ trụ cột của gia đình mình . Nàng Hà Nội dẫn thằng con trai lớn vào thương trường ...



    2.



     Nàng dậy  thằng con  biết nói dối ở cửa hàng ở Chợ Lớn :

    - Con đừng nói gì khi mẹ giả vờ không biết tiếng Quảng Đông , con . Họ nói giá cả bằng QĐ và mẹ  nghe họ bàn tán khi mẹ trả giá .

     Thằng con cười - im thin thít xem mẹ diễn tuồng ở vở kịch đời để áp dụng cho chính mình về sau này ..




    3.


      Kiểu Cách Nối Dối .


     Nếu bạn là nhà văn thì xin  đừng mích lòng khi nghe một sự thật :

    - Bạn là kẻ ba xạo khi sáng tác .



     Và tôi cũng ba xạo một cách đáng ghét





    ..

     Vì sao thế ?

     Theo ý  nghĩ của tôi thì khi sáng tác , bạn và tôi đang chạy trốn thực tại theo kiểu văn chương ảo mộng đến từ ảo giác . Kẻ viết có thể biến mình như nhân vật Jean Paul Belmondo của phim Le Magnifique ---

    (    Phim kể một gã nhà văn không nổi tiếng , ăn mặc bầy hầy và hút thuốc , nhả khói như  đầu  xe lưả xưa rất xưa . Gã ngồi ở  cái góc bếp và hì hục gõ cạch cạch trên cái máy đánh chư cũ mèm và gã mơ để biến mình thành  một điệp viên anh hùng với bao gái đẹp bao quanh , trong phim  thấy gã bắn lung tung và địch chết như rạ ... )




     Chán thật ! Cho dù đó là một cuốn phim rất ăn khách ở Pháp thời ấy .



        Tôi đã có lần viết ở một diễn đàn trẻ toàn là những  người còn trẻ tuổi rất mơ mộng, họ muốn trở thành những nhà văn theo kiểu  truyện Tàu  kỳ ảo , kiếm hiệp và tôi đã lỡ làm họ đau lòng .

     Kết quả : Họ cấm cửa  , ban nick tên tôi và để lại  nguyên bài viết của  một cái nick viết bài chống phá và châm chích hạ thủ tôi  .



     Quay đi . Cười ! Và thấy mình quá đáng, quá dễ ghét .





    -------


     Kết Luận :



       Tôi không phải  là kẻ dễ thương và ngại những người dễ thương làm quen với mình .


     Hơ !






    đăng sơn.fr










     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2016 03:28:39 bởi dang son >
    dang son 04.05.2016 00:36:49 (permalink)
    .
     
     
     
     
    -- Crazy . .


























     Nàng bấm bảng tính - Tablet - để xem tin tức . Sau một dọc màn  hình quảng cáo là loạt tin tức về vụ cá chết nổi lềnh bềnh ở miền trung vì Made in China .

     Nàng thấy chóng mặt , nhức đầu thêm khi nhìn một loạt hình thấy  đàn chim chết không kịp ngáp trên bãi biển khi đã ăn nhằm độc tố từ biển cá sóng soài . Nàng mò vào bếp , mở lò nướng , thẩy vào  vài con cá  . Bị ám ảnh vì hình tượng cá chết , nàng  ngán ngẩm , mở PC , định làm vài bài thơ tình , tỷ như :    Đất Nước mình Ngộ Quá Phải Không Anh ?

     .... ( 


    ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH

    Đất nước mình ngộ quá phải không anh
    Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
    Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
    Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…

    Đất nước mình lạ quá phải không anh
    Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
    Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
    Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

    Đất nước mình buồn quá phải không anh
    Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
    Rừng đã hết và biển thì đang chết
    Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

    Đất nước mình thương quá phải không anh
    Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
    Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
    Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

    Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
    Anh không biết em làm sao biết được
    Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
    Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…



    TRẦN THỊ LAM (Hà Tĩnh)





    ..



      Đọc xong như thế , nàng viết :



     Chẳng có gì là Ngộ đâu .


    '  Người ta cắm đầu chịu nhục
       Thân tôi đòi thì hơn 4000 năm vẫn thế
       Cửu Long mất hẳn phù sa
       Từ những kẻ  thất thế hoặc ở lại mà như  xa nhà

       Biển  tẩm độc từ thượng nguồn nên cá chết
       Chim trời xà xuống tìm thân cá, nên chim chết

      Con người mất chữ Liêm nên sống mà như chết
     Chỉ tội cho những người bởi chữ Ngộ mà chưa chết

     Có gì lạ đâu em, đâu  anh
     Nghĩ lại mà thương chuyện dân mình  '.


       ( TinaTruyện - ngày đầu của tháng 5 . 2016   )





    ...







    .










     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2016 01:07:34 bởi dang son >
    dang son 05.05.2016 00:29:44 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
    * Tháng 5 Màu Nâu .


















     Nhận được  thư rất ngắn từ Usa , con bé 28 tuổi, sinh đẻ  ở đất da trắng viết :


    ''    ... Anh  bự ơi

    Ký petition này giúp  Nhí nhé và passe cho bạn bè ký với nhé
    Nhí bé cám ơn thật nhiều
    Every thing just for helping the Vietnamese people , not for me    "
    ---------------






        Đọc lại và nhìn kỹ càng ở dưới mấy hàng chữ ấy , chẳng thấy có chỗ nào để ký  Thỉnh Nguyện Thư .


       ( Mà ký cái gì mới được chứ ? Thỉnh nguyện thư để kêu gào với thế giới ư ? Họ sẽ đọc bằng anh ngữ , bằng pháp ngữ và họ sẽ làm được gì cho những xác cá, xác chim trời chết ở quê mình ?   )




    ...




    ...... 2.


          Nếu không thấy đường Link ở  email thì anh ký ở đây bằng những dòng viết  rất thật :
            Chữ của quê mình có chữ ' Phản Động ' - Ở bên tây, người ta gọi Phản Động là Réactionaire .
    Phản động là điều phải phản kháng bằng tất cả tiếng thét gào từ trí tuệ và ở dòng máu nóng , kể cả máu và nước mắt .
     
    Những xác cá , xác chim không có nước mắt kết hợp từ danh từ và động từ Phản Động ( Chúng lăn ra chết đầy  biển và trên bãi cát ở quê mình  ).





        Em nhóc đẻ ở cái xứ da trắng quen ăn bơ sữa , quen  lên xe xuống ngựa, em có biết quê hương của cha ông, của em, của anh ra sao không ?


     Nếu em và anh nhìn kỹ lại ở YouTube để thấy bao nhiêu người đã khóc trước thảm họa thì những chữ ký của chúng mình chỉ là  hạt cát , hạt muối trên biển nổi sóng  . Biển biết khóc và đang dy chết và  thảm nạn đói sẽ xảy ra cho dân  bên nhà ....






     Chúng ta ở bên này đang nghĩ gì và làm gì ?




    28 tuổi của em . Nửa đời người của anh . Thời gian đang biến chúng ta thành những kẻ phản động . Cực kỳ phản động .


     đăng sơn.fr & TinaTruyện - tháng 5 . 2016 .







     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2016 00:51:04 bởi dang son >
    dang son 06.05.2016 05:07:51 (permalink)
    .
     
     
     
     
     
     
     
     




    * Những Tiểu Thư . . 
     











    Theo một định nghĩa nào đó của văn học thì danh từ Tiểu Thư có nhiều ám ngữ và ẩn ngữ .


    Tôi không làm văn học và cũng không thiết tha với cái gọi là Văn Học Mạng .


    Nếu là một nhà văn và có những người yêu tên là Tiểu Thư thì tôi có thể viết bằng 2 cách như sau /




    1 -

    Em 28 * ở Sàigòn


    Nếu tình cờ đọc những dòng chữ này thì có nghĩa là em chưa chết , và có lẽ chưa ra chợ mua cá để chạy về hì hục nấu nướng và sau đó bị ngộ độc ngã lăn quay - tội em -


    Ngày nọ, đọc ở chỗ kia, tôi thấy em vẫn nhằn nhì cầu nguyện , tôi thấy vô ích lắm vì chẳng có trời phật hoặc là chúa hay Mohamed nào đó chứng giám cho em .



    Chuyện quá dễ hiểu mà thôi .

    Vì khi mỗi chủ nhật đi lễ chỉ là kiểu thụ động mà thôi , thụ động bằng đôi mắt rất xinh đẹp của em , em ngước nhìn lên cây thập giá ( Em thấy cái gì không khi thử hình dung ra khuôn mặt của Goerge Harringson của The Bí Đù cũng giống mặt chúa GiêSu ! ? ! ) .
    .


    Trời ! Đầu tháng 5 mới tinh này ; Saigon đang nóng từ 34 đến 37 độ , em đã và đang làm gì khi thấy tin tức cá ngáp ngáp lăn quay ra chết đầy ở quê mình ?

    Em có xuống đường biểu tình không em ?

    Hay là vì hãi sợ, em nằm nhà , chùm chăn đến tận cổ và hi hí đôi mắt nai để khấn nguyện :

    Chúa ơi ! Ông bà, ông vải ơi ! Làm sao ? Làm sao ?


    Em tiểu thư SG cưng .


    Tháng năm , 22 này anh về quê . Em sẽ không gặp anh giữa đám người biểu tình vì có thể vì hèn nhát , anh sẽ chùm mên, chùm chăn và khóc lóc :

    - Chúa ơi ! Tiểu Thư ơi ! Quê mình tội lắm ai ơi .



    ( Giải ngữ : Hãy hành động thay vì cầu khấn )




    2.

    TiểuThư ở đất Người .










    Chiều nay , rảnh rỗi quá nên Tiểu Thư xứ người móc mẻ ở hộp thư -

    Nguyên văn :

    " ...
    Vậy từ nay em không nói nữa đâu, xin lỗi anh nhé"!
    ........................
    Em cứ nghỉ là sẽ nhận được lời cám ơn, vì em tưởng anh vội nên không kịp sửa chính tả mà thôi, thành thực xin lỗi anh ạ
    ..................


    ..


    Mèn !

    Năm ấy , khi sang thăm đất của Molière , của Victor Hugo , em cũng ghé thăm anh . Thấy em, anh hết hồn, hết vía . Vì em mặc áo đầm màu trắng, thắt cái nơ màu tím y hệt tiểu thư của tranh Van Goch .
    .
    Ỏ cái quán nước bưà bộn hơn quán Văn Hoa ĐaKao xưa , anh giả bộ , hỏi em :

    - Em là ai, em ?



    Cô tiểu thư đài cát cười hi hi hí hí :
    - Em là em - Kẻ đã bị anh chôm rất nhiều hình ảnh và không đề tên em dưới hình ảnh . Em thù ghét kẻ ăn cắp công trình của người khác ....


    Tiểu Thư ơi ! Tội quá mà !
    Cái Tôi của cô to quá !
    ..



    Sông Seine đang ngã bóng chiều xuống , mắt tiểu thư đàn bà nhìn ra phía cầu kia . Cái Tôi này im ru , nhìn cái Tôi kia .
    5 phút, rồi 10 phút . Hình như 2 cái Tôi bị câm một cách lạ lùng .
    ...



    Anh và cái ' tôi ' của em rời quán nước, đi bộ . Đi ngang toà soạn của Charlie Hebdo , em chớp mắt khi nghĩ lại thảm cảnh đầu tháng giêng kia - Họ nhào vào toà soạn và bắn giết ..
    ..
    Sau đó, anh viết 3 bài khác nhau tên là Non et NON .
    Non từ điều phản kháng .
    Non từ những đau lòng .
    ...




    Chúng mình đã yên lặng, vào nhà thờ , thắp 2 ngọn nến và tiểu thư đàn bà rơi nước mắt ...
    Vài ngày sau, tiểu thư ra phi trường , khăn gói về cái xứ đầy tuyết ở muà đông lạnh lùng .
    Ở cái vẫy vẫy tay không giống ai , tiểu thư lại ướt mắt .


    Anh nói với em :
    - Để dành nước mắt ấy mà khóc khi viết cho quê mình đi em ...


    Ở bên này , bên kia, bên nớ .
    Ở đây mỗi ngày, anh vẫn viết .

    Viết không để tán tỉnh những công tử , những tiểu thư như bao thằng làm thơ viết văn kiểu giả vờ ...
    Viết - và vẫn viết . Viết cho đến một ngày nào đứt bóng , đứt bóng đèn .
    Anh chui xuống địa ngục , chạy xa anh Ba Dũng, chạy xa những kẻ khốn kiếp đã ngậm miệng và để dân quê mình chết đói .


    Có thể em và anh sẽ gặp lại nhau - Ở chỗ ấy, không có SàiGòn, không có Paris đầy nhung gấm và cũng không có Na Uy hay Phần Lan của dầu hoả, dầu hôi .



    Ở chỗ ấy, có thể anh sẽ là người yêu của em .
    Đơn giản như thế , mà giản đơn .




    đăng sơn.fr




     
     
     
     
     
    dang son 19.05.2016 00:54:23 (permalink)
    ..
     
     
     
     





     I have Y ......
    ...
    .......
     Anh ghét USA !
    Ghét Paris !
      Ghét cả VN  - ngày ấy . 30.04 ....
     Ghét  loài người !
    Ghét và  Ghét khi đọc bài Người VN hèn hạ !
     Ghét  những chiều hướng cực đoan chủ nghĩa ....
     Nhưng anh không ' ghét ' em ...
     Em là ai - Em ?


    ---------------------------------
       Không là thành phố mang tên ' ánh sáng '
     Không là phi trường của Los ngày năm  ấy   anh đã ghé khi  gặp cái mặt hãm tài của con nhóc tóc vàng, mắt xanh, nó buông lời :
    - Tại sao ông không nói tiếng anh với tôi ? What ? !!!
        Trời !
    Trời ! Xời !
    Con nhóc người da trắng , ngực to như trái dưa hấu, buông lời miệt thị với khách du lịch !
     Má ơi !
        Anh sưng mặt như trái dưa hấu  bên quê mình khi sừng sộ bằng tiếng Việt - kiểu nhà quê mình  :
     - Mèn ! Mày chảnh quá ha !
     Mày làm hotesse mà chỉ nói tiếng của xứ mày á, nhóc con !
     Nó trợn tròn  hai con mắt cá ương :
     - Nói tiếng Anh đi, mày ?
     Anh cà  chớn, nói xấu nó bằng tiếng Quãng Ngãi - nhà mình ( ...... )
     Quay đi , vớt hành lý dưới chân và  cảm thấy ghét LOS,  ghét Usa ....
    !!!
     Nén  hờn, nén giận . Mở trang sách  , đọc lại  bản viết của Victor Hugo : Misésables ( Những kẻ khốn cùng ) ...
     Bây giờ - tháng 5 đang trôi . Anh nguôi  hờn giận khi có em .
    ( I have You  )
     Em đang ở cái xứ mà anh  cay đắng . (  Cay từ  bãi đậu ở khu Phước Lộc  Thọ khi đi  ngang , tình cờ nghe tiếng chửi thề ..ĐM như khuya nào đã ghé ngang khu  Gò Vấp tìm gái giang hồ ... )
     Mẹ bà ơi !
     Người ta qua Mỹ, qua Tây vẫn mang theo  tiếng chửi thề của quê mình  !
    ..
     Ở bên này, anh có thằng bạn  làm lính hồi xưa ,  nó vẫn quen tiếng chửi thề rất phản kháng ấy  ( Nó chửi ling tung  loạn xà  ngầu - Nó chửi chuyện  cá chết, chim chết  .. Chửi lung beng ) ...
     Nó bất mãn  nên nó chửi .
     Anh teo lắm nên nhỏ nhẹ :
    - Mày mà về bển, chúng tóm mày á !
    - Còn  mày , thì sao ?
     Cười - và cười như mấy  thằng hèn   nhất thế gian :
    - Tao á ? Tao sẽ im mồm tao .
     Nó chửi  ĐM thêm một lần nữa . ĐM mày ! Hèn !
     Làm sao nó có thể hiểu được  chứ  ha ?
     Khi anh có em . Có lẽ ,anh sẽ dịu đi . Sẽ mềm đi ..
    ..
     Trên vĩa hè ở khu phố có nhiều tây ba lô ở SG , có lẽ anh sẽ lặng thinh  ... Giữa đêm , ấn ngón ty vào cái máy ảnh,  thâu nhận những khuôn mặt vừa đỏ ửng của bia rượu trên  những mặt da trắng và  có lẽ anh sẽ quên đi những bài hát của một nhạc sĩ đã  sáng tác những bài hát về thân phận da vàng .
     Có lẽ ... anh sẽ dịu đi khi anh có em .
     I Have You ....
     đăng sơn.fr
    ( Và anh  sẽ hèn đi ... )



     
     
     
     
    dang son 20.05.2016 15:37:51 (permalink)
    .
     
         Làm
        Quen
     
     
     
     
     




    Có khi lời thật mích lòng ...



    Xưa kia , là kẻ rất nhút nhát nên tôi không dám làm quen với ai ngoài lúc ngồi cùng lớp học . Tôi thui thủi mình ên . Và để tránh cái ' mình ên ' ấy nên tôi mê đọc , mê sách, mê nhạc , mê đủ thứ loạn xà ngầu ...



    Hơ !



    Nếu phải nói về cái mình đang cạu, đang ghét của mình thì nói :

    - Người ta nói tôi khá đẹp trai ( Hứ !)

    - Có người nói tôi viết chữ đẹp và ẻo lả như con gái ( Hứ !)


    - Cha tôi đẹp, mẹ tôi xinh gái nên tôi cũng lây lây cái đẹp não nùng của họ - Hớ + Hứ !



    Ngày 17 tuổi, tôi mê tiếng hát và sắc đẹp của cô ca sĩ Thanh Lan nên bị nhầm khi tò tò đi theo cái cô nhỏ áo dài tan trường kia, đi bên này lề đường xa xa, ngẩn ngơ dõi theo tà áo và mái tóc , cô học trò có đôi mắt và bờ môi rất tình . Thấy khó lòng bắt chước ai đó trồng cây si nên đã đánh bạo làm quen khi đi ngang và ghé cửa nhà cô .


    Thấy cô để ấp úng :

    - Tôi muốn làm quen với cô . Mình là hàng xóm , cô ơi 



    Cô ngó xuống đất , nói câu nhỏ xíu :

    - Má em khó lắm á !



    Ừa ừa . Tôi hiểu mà vì má tôi cũng khó lắm . Hình như má tôi chỉ muốn thằng con trai chỉ chúi mũi vào sách vở, thi cử và học hành để sau này làm quan lớn ! Má ơi ! Má ơi !



    Tôi lắc đầu, từ giã cô nhỏ tóc dài xinh đẹp ấy, quay đi cái rột và tìm cái quán rất ế ẩm , ngồi hý hoáy làm thơ tình ... Mưa bay, buồn rơi , ta ơi !



    ...

    Biết rằng không ai có thể viết văn và làm thơ tình khi bao tử lép xép , sau vài văn thơ đăng báo, tôi đi học - ngày qua ngày . Tôi tránh câu nguyện ước của cha mình khi ông muốn thằng con đi tu để thành linh mục !



    Kỳ vậy ta ơi ?! Mắc chi mà phải làm linh mục hay làm ông sư gõ mỏ ngày đêm . Tôi thích nhan sắc, thích cái duyên của gái đẹp ... Mắc chi ?



    Tôi mà đi tu thì thế giới này hoen ố lắm - Thiện tai . Nếu đi tu, tôi sẽ yêu hết thẩy những bà sơ vì NguyễnTấtNhiên đã viết ' Em Hiền Như Ma Sơ '


    Không ! Nhất định là KHÔNG !



    Từ chữ Không ấy, tôi học chụp ảnh, vác cọ đi học vẽ và bõm bẽm học cách viết .



    VIẾT gì ?



    Viết gì từ 10 năm nay để lâu lâu thấy có cái thư hoặc lời nhắn ' Làm Quen ' ?




    Hệ Lụy đã bắt đầu .



    Nàng nhà, cô ca sĩ xinh đẹp của tôi rình rập chồng :

    - Anh mà léng phéng có người yêu ảo trên Net thì em cho anh ra đường ...



    ( Phụ Chú :


    - Làm sao nàng biết được tôi có nhiều danh sách người yêu :



    * Nàng nhà văn xinh đẹp đã có chồng ấy , nàng viết vài chữ làm quen < Anh đừng ngừng viết để bỏ đi, em muốn làm quen mí anh , em có chồng + 1 đứa con nhưng em cô đơn .



    Má ơi ! Em ơi là em !




    Cô thục nữ kia , rất ẻo lả yểu điệu và rất yêu cái tôi của cô viết :

    - Hay là anh giả vờ làm người yêu của em đi anh ?





    Má tôi ơi !




    Sao mà tôi sung sướng thế chứ ?

    Sao tôi đã có vợ để làm gì ? Sao mình không là Don Juan hoặc là Casanova hoặc là một Alain Delon lụ khụ ở năm 2016 ?


    Không là DJ - Không là ca sĩ , không là nhà văn hay là cái nhà gì ráo trọi .


    Làm sao nàng nhà hiểu được khi tôi âu yếm cái máy ảnh và câm nín ?

    Làm sao nàng hiểu được là tôi có thể yêu rất nhiều trước khi chết ? Tôi yêu nhiều lắm !


    Yêu những lời hẹn không bao giờ có thật . Yêu cô người mẫu rất trăng hoa khi tôi chụp bờ môi và ánh mắt của cô ở bóng cửa sổ ?


    Yêu hết thảy những điều mà mắt mình còn nhìn thấy ....




    Hãy tha thứ cho tôi khi bạn muốn làm quen với tôi .






    đăng sơn.fr






















    ...



     
     
     
     
     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2016 15:40:16 bởi dang son >
    Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 19 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 283 bài trong đề mục
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9