.
** Nghe mưa để viết hiền hiền .
** dangson.fr
...
1 -
Đã viết :
dangson.fr
Ghé chút để đọc và thăm trang nhà của SôngThương . Đúng là người ST hiền nên hay viết về những gì hiền lành . < Nghĩ lại , có lẽ tôi cũng nên bắt chước cô ST để tập viết về những điều DT không quái ác .
Chúc cô vui .
2- Đã đọc :
".....Anh ndangson mến ,
St cám ơn anh ndangson đã ghé qua .
St tự nhận thấy mình không hiền, chúng ta cũng cần có thái độ , sự nghiêm khắc với cái ác, chứ không thể thỏa hiệp . Viết hiền lành chỉ là cách St áp dụng để lái mình khỏi những suy nghĩ tiêu cực, vì luôn có những người rất tốt, rất hiền quanh ta, sao ta lại dành nhiều thời gian hơn cho những kẻ ác tâm xấu bụng . Với St , nuôi nấng những điều thiện cũng là cách để giảm bớt cái ác ...
St nghĩ , anh cứ là chính mình, nhưng cố gắng kiểm soát những cảm xúc bùng phát . St chỉ chia sẻ với anh một chút cảm nghĩ của riêng St . Từ những gì đã trải qua . Mỗi khi St cảm thấy rất giận dữ, rất oán hận, rất buồn vì bị nghi oan, bị lừa dối vv và vv , St vẫn viết , nhưng không post mà cất đi . Sau đó, khi đã qua cơn giận, St đọc lại nhiều lần rồi mớt quyết định post hay không . Thường là St không post . Khi đã thấy quá nhiều nỗi khổ, thì St không viết nhiều nữa, mà dùng thời gian đó làm những việc thực tế ngoài đời, và thấy mình đi qua nỗi giận dữ, muộn phiền dễ dàng hơn . St nhận ra, cái khó nhất là giữ cho chính mình được bình tâm, khi đã bình tâm , mình sẽ có cái nhìn công bằng hơn với người khác, và thấy có những chuyện trở nên nhỏ xíu , không cần phải mất nhiều thời gian , vì thời gian rất quý báu .
St cám ơn bức ảnh anh gửi vào nhé . Đa số những bức ảnh anh chụp đều rất hiền, thí dụ như bức này, thí dụ như bức vòng bánh xe đạp bên cạnh thảm hoa tím , và nhiều bức khác St đã có dịp xem ở những trang của anh. Trong mỗi con người đều có những phần rất hiền. St tin là như thế . Cho dù có khi ngôn từ của họ không ngọt ngào, nhiều khi thẳng đến khó nghe, nhưng ta có thể nhận ra cái tâm của họ . Có những người luôn ngọt ngào nhưng chưa chắc đã hiền và có tâm . Điều này thời gian sẽ giúp chúng ta nhận ra .
Ngày bình an đến anh và Phố nhé .
( by ST )
3.
Đọc và nghe mưa để viết hiền hiền .
Mở lại trang thứ 22 của ST và đọc :
" ...
Tháng chín , một tháng chín đầy những vấn vương , khi tôi viết lên những dòng nhật ký , thời gian không bao giờ chờ đợi , nhưng con người thì vẫn cứ phải chờ đợi nhau , dù là thất vọng , dù là hy vọng, thì vẫn cứ chờ đợi . Tôi đã đặt xuống trang nhật ký của mình một tháng chín của đến và đi , của đi và đến, của hội ngộ và chia ly, của chân thành và giả dối . Một tháng chín với những lời thì thầm rất khẽ , trong nỗi nhớ dịu dàng hòa lẫn nỗi buồn sâu thẳm , và đau đáu những câu hỏi dành riêng cho mình ...
Tháng chín, tôi vừa loay hoay bơi lội giữa núi công việc, vừa thả mình ra ngoài khung cửa sổ , có những chú chim hồn nhiên lích rích trên vòm cửa , rồi đột nhiên bay vù mất dạng, có những chiếc lá khe khẽ rơi .. . Đã xa rồi những ngày tựu trường , đã xa rồi những ngày bảng đen phấn trắng, tóc xanh mướt và mắt tròn xoe . Giờ chỉ còn là những cuộc họp, những dự án, những nhiệm vụ, những tung hứng đầy toan tính , thấy mình cố gắng lách qua , để không bị cuốn trong vòng xoáy đó , để vẫn được là tôi giữa bộn bề cơm áo và những hư danh , để vẫn nhận ra có một vạt hoa ngan ngát tím ở khúc quanh , rồi đến thảm hoa vàng rưng rức nhớ nối theo ...
Tháng chín, lắng nghe những tranh cãi và phiền muộn chung quanh. Đừng để người khác phá huỷ những trong trẻo bởi những điều tốt đẹp của cuộc sống vẫn luôn hiện diện nếu chịu khó lắng nghe và sàng lọc . Có những người mang trong mình căn bệnh trầm kha , sợ bị lãng quên, sợ bị mất vị trí hư ảo, sợ không còn ai nhớ đến , sợ chìm trong hoang vu cô độc . Lại có những người , tin rằng cứ khoác những bộ mặt khác nhau đi gieo hạt nhiều nơi, thì sẽ trở nên nổi tiếng , mà không biết rằng, gieo loại cây nào thường sẽ hái đúng loại quả đó, chỉ là sớm hay muộn mà thôi . Hoặc có thế họ biết, nhưng không ngờ rằng quả có thể đắng chát đến vậy . Lại có người khác , khi tự phong cho mình sứ mạng của cái búa thì mọi sự trong cuộc sống đều mang dáng dấp những cây đinh. Tàn phá, xúc phạm nhau là cách để chứng tỏ sự hiện diện của mình, cho dù sự hiện diện ấy tồn tại trong những miệt thị hoặc xót thương …
Tháng chín, nhắc nhở đâu đó vẫn luôn có những đứa trẻ thơ mắt tròn xoe chờ đợi một tấm áo mới, những quyển sách , cây bút mới, những bịch gạo , gói mì . Và có những đứa trẻ thơ vẫn chưa được đến trường vì cha mẹ không có tiền , vì thuyền không thể ra khơi , vì không thể “chuyển đổi nghề nghiệp” , vì học phí thì vẫn tăng, vì lời hứa thì vẫn chỉ là lời hứa . Có những lúc nghẹn đắng lòng khi thấy chúng hối hả tháo bao, mang ngay đôi dép mới , rạng rỡ , hạnh phúc vì đường về nhà đã bớt lởm chởm . Những đứa trẻ là hình ảnh rõ nhất của tương lai đất nước , chúng xứng đáng được nhiều thứ khác hơn nữa chứ . Vậy mà vẫn có những đứa, chỉ từ đôi dép ấy, đã mạnh mẽ bước xuống cuộc đời. Xin những “người lớn” hãy thôi hỏi nhau vì mục đích gì, mà hãy tự hỏi mình đã làm được gì cho các em …
Đọc rất chậm rãi để thấm thêm những điều hiền hòa từ những tâm tình thì phải đọc thêm một đoạn nữa :
"...
Có những người hào hoa phong nhã, có những kẻ ăn mày rách rười , có những kẻ bí ẩn , có những kẻ tàn độc, những kẻ tham vọng và những kẻ coi khinh mọi lợi danh ...
Nhưng tóm lại lại thì mỗi người đều vì một điều gì đó , có người nghĩ rằng mình đang thực thi công lý, có kẻ vì mối thù truyền kiếp mà nhất định phải trả cho xong rồi chết cũng đựơc (tội nghiệp !!!) , có người thì là chưởng môn nên phải ...duy trì trật tự...nhưng đa số thì rất hay nhân danh và một số khác thì chẳng cần nhân danh gì cả, hễ thấy ghét là xách kiếm ra chém chơi. Rồi nhiều khi vì chém chơi lại gây nên thù oán, và có thù oán thì có người lại phải xách kiếm đi ...trả thù, trả thù có khi đúng kẻ tội đồ, có khi lại chém...nhầm . Tại trong giang hồ thì nhiều người ưa ...bịt mặt lắm , thấy chỉ lòi ra hai con mắt, mặc đồ thì đen thui thùi lùi từ đầu tới chân , kiếm thì múa loang loáng trong đêm , chạy trên tường, trên nóc nhà , trên mặt nước như gió , chắc gì đã nhận được ra ai là ai . Chưa kể phải dùng những “vai người khác đóng” để đánh lừa đối phương, có khi sáng vai này chiều đã đóng vai khác. Có khi cùng một lúc sắm hai ba vai đủ mọi giới tính – vậy mới dễ thâm nhập vào chốn giang hồ để “học” các bí kíp của mọi môn phái chính tà và lợi dụng sự nhẹ dạ của người khác chứ . Nên cái vòng luẩn quẩn đó kéo dài hết một kiếp người , rồi lại truyền sang cho các hậu duệ của họ .
Và sau khi thử ngao du thì tôi hay thắc mắc , thấy họ chẳng làm lụng hay phải kiếm sống gì cả, suốt ngày chỉ có luyện võ công và đi đánh nhau. Tóm lại họ ăn gì và sống bằng gì , như vậy chắc họ rảnh kinh khủng và có người khác nuôi ăn mỗi ngày.
Tuy nhiên, cũng không phải là không có nhiều điểu để học . Bởi trong đó, những ham muốn và tham vọng của con người hiện ra rất rõ. Đối phó với một kẻ vì tư thù, một kẻ ham muốn quyền lực, một kẻ ảo tưởng về bản thân , một kẻ tiểu nhân rành rành vẫn là khả thi . Nhưng nguy hiểm nhất, đáng sợ nhất và khó lường nhất chính là kẻ ngụy quân tử ngọt đến lọt vào tận xương . Kẻ tiểu nhân khóac áo tiểu nhân thì đơn giản, Kẻ tiểu nhân dưới danh nghĩa và bộ mặt của chính nhân quân tử mới là kẻ gây nên nhiều hệ lụy nhất. Và tiêu diệt đựơc kẻ đó thì không những cần có tài, có đức, mà còn cần cả sự giúp đỡ của những người có tài mà chưa hẳn là có... đức . Lý do vì họ là kẻ không quân tử nên họ nhận ra ngay...đồng nghiệp của mình
. Nhưng điều khác biệt là họ biết đi theo cái thiện sẽ được lợi gì, hoặc họ hướng về cái thiện vì họ đã hiểu cái giá phải trả cho cái ác là như thế nào.
Sẽ không bao giờ có một thế giới chỉ toàn quân tử hoặc tiểu nhân, mà mỗi chúng ta sẽ phải tự học để nhận ra , tự hoàn thiện mình , và góp tay cho thế giới chúng ta đang sống được sạch hơn. Cho dù ta có quét thế nào, thì sẽ vẫn cứ còn rác. Chỉ là chúng ta nhận ra rằng, khi có rác, ta lại có dịp suy ngẫm và hiểu “
nothing comes from nothing” , rồi nhận ra rằng , mỗi người đều có cơ hội trong đời để trở nên tốt hơn chính mình ngày hôm qua , nơi này nơi kia người khác vẫn sẽ giành cho họ chiếc ghế trang trọng để ngồi . Vấn đề là họ có muốn hay không, có thật tâm sửa đổi không , hay vẫn cứ bổn cũ soạn lại , vẫn không thắng được những sân si hư ảo để đến khi hiểu ra quá tam ba bận là gì, thì đã quá bẽ bàng . Cũng có thể họ đã muốn và đang sửa đổi, nhưng những hạt giống gai góc đã lỡ gieo giờ mới nở …gai .
.....
dangson.fr
4 -
Để hiền như nước thật êm . _____________________________________________________
. Ai cũng yêu thích người hiền lành , thanh đạm . Ai cũng có lúc lý tưởng hóa chừng 90 % sự vật và sự kiện để đời sống ( và thế giới ) này được thăng hoa và ít đi điều tiêu cực .
( Khổ lắm , ai chả biết như thế - Nói mãi .... )
......
Ông thầy tướng kia đã nhìn châm bẩm vào thằng nhóc đang ngồi bên cạnh mẹ khi theo mẹ đi xem bói .
Ông ta đã nghiêm mặt : - Thằng này cứng đầu, cứng cổ, nó sẽ luôn luôn phản kháng và tạo loạn...
Và từ đó , bà mẹ luôn để ý thăm chừng thằng bé và sẵn sàng ra tay diệt mầm mống phản loạn như côn đồ của nó . Chuyện hơi ngộ !
Chuyện của thời gian trôi là điều bắt buột .Một đứa trẻ ở cái tuổi chập chững để lớn khôn , nó muốn gì để có thể khẳng định cái căn cước ' định thành và định vị ' của nó ?
Mẹ đã hết thích đọc tiểu thuyết kể từ khi giã từ đời thiếu nữ ở Hà Nội để lấy chồng và theo chồng vào Huế , SàiGòn đẻ con cái và lập nghiệp . Thương yêu chồng và các con, mẹ làm cơm nước đầy đủ và khi gặp hoàn cảnh khó khăn vì tình hình chiến sự , mẹ nhảy vào vòng thương mại và hì hục với hàng quán và sổ sách .
Mẹ thở dài khi thấy chồng đọc báo xong thì cứ thở dài và lo âu . Tội nghiệp mẹ !
Có lần - Thời gian cha dọn gia đình khi thuyên chuyển về làm việc ở đài pháp thanh Huế, ở buổi đêm, cha nghe mẹ rầy la, mẹ cằn nhằn :
- Sao lại chở con đi xem những xác chết trên đường phố . Lần sau , anh chỉ nên đi một mình tyhôi, anh !
Cha yên lặng, nhìn thằng con trai và bắt gặp ánh mắt sợ hãi của nó khi nó nhỏ tí hon, vịn rất chặt cái ghi đông của chiếc vespa màu xám . Nó đã theo cha, dõi theo mắt cha và thấy gì ở biến cố lạ lùng ấy .
Xác người, bàn tay, mẫu thịt tung tóe bên vệ đường và nó hãi sợ vì không hiểu thế nào là đảo chính, thế nào là hoàn cảnh chiến tranh ( ? )
Sao mà ngày nào cũng thấy trên tờ báo cha mua, lúc nào cũng thấy những hình ảnh đen nghịt ở trang nhất ? Sao mà tối nào, cũng thấy cha ngồi rủ rỉ với mấy chú bác hàng xómg, nghe đài và qua lại chuyện chiến sự, chuyện tham nhũng và chuyện biểu tình, chuyện báo chí bị kiểm duyệt ?
..
Làm cách nào để trốn khỏi những chuyện điên đầu của người lớn như thế ?
Loay hoay với bộ óc non trẻ, tôi tìm được câu trả lời cho riêng mình ở những nguyệt san mang tên Thiếu Nhi , Tuổi Hồng, Tuổi Ngọc và tạm sống với những truyện ngắn, những bài thơ tuổi học trò trẻ mới lớn .
Khi đã đọc thì mình tập viết , tập suy nghĩ để viết . Mẹ mình ngao ngán , lắc đầu : ' Con trai ! Đừng hy vọng noi gương những tay nhà thơ , nhà văn chết đói ấy ... "
Và mẹ làm mọi cách để con trai bỏ viết .
..
Có ai làm ngừng được thời gian trôi như nước chứ ?
Đàn ông , yêu xong, chịu không thấu thì phải lập gia đình, đi cày ngoan ngoãn chăm chỉ để ra cái điều là chồng khá tốt và làm cha cũng khá tốt . Lắm lúc phát hoảng sợ vì con cái mình lớn nhanh quá và chúng rời xa vòng tay của mẹ cha .
Bà nhà , có lúc, kéo chồng ra vườn, thì thầm ( có lẽ là bị hoảng hốt sau khi đọc nhầm những bản tin đăng về phong trào ủng hộ dân đồng tính đang hò hét và nhảy cởn khi được luật pháp cho phép làm đám cưới ) . Bà thì thầm, thắc mắc :
- Anh nà ! Lỡ mà thằng út nhà mình bị lại cái thì sao anh ? Đến giờ này mà chẳng thấy nó có bạn gái gì !
Cười -
ct .....
đăng sơn.fr