VIẾT ĐỂ....

Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 10 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 283 bài trong đề mục
Tác giả Bài
dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 18.03.2014 12:42:05
.
 
 
 







VIẾT CHO NHỮNG TẤM LÒNG -






Ngoài cửa sổ , buổi sáng đầy sương mù . Vừa sửa soạn ấn ngón tay vào nút tắt pc thì có điện thoại reo . Người bạn gọi để báo tin là nhà cửa của cô em gái tôi đã cháy từ chiều qua và thành tro than .



   Không dám tin lắm ở tai mình ,  gọi điện cho mấy đứa em khác và phóng xe đến nhà em gái, bảo nàng  nhà chớp theo mấy cái áo lạnh, áo nóng gì đó cho con em, ( lỡ nó cháy rụi không có cái quần  mà mặc ) .



  Xe đến nơi thì đã thấy ba,bốn đứa cháu gái đứng trước đám tro tàn với ông nhà hàng xóm đã có lòng cho cả nhà ở trọ từ buổi cháy nhà . Hàng xóm ở đây rất tốt bụng kiểu lá lành đùm lá rách .


Cổng nhà và khu vườn đã bị ràng dây chận rào với cái bảng Cấm Vào . Mùi khen khét của cơn hỏa hoạn vẫn còn trong hơi gió . Nhìn mái nhà, phòng ốc, garage cháy đen thiêu rụi , tất cả chỉ còn lại 4 bức tường . Nản ! Lắc đầu .


Quàng vai cô em :

- Về nhà anh chị  tị nạn đi , anh đưa đi làm giấy tờ .


Con nhỏ em cười, thấy nó tỉnh bơ như không có chuyện gì . Nó khoe thành tích của những người hàng xóm tốt bụng, cho quần áo, cho trú ngụ, an ủi, chạy đôn đáo giúp làm giấy tờ, nhà nước xuống thăm và tìm gấp nhà cho ở tạm trong khi chờ giấy tờ bảo hiểm.


Đứng cạnh nhau dưới nắng ấm, nhìn đống tro tàn, thấy em mình can đảm mà phục khi nó nói : Nhà tụi em cũng đã 30 năm rồi, Kệ ! Cũng là dịp có nhà mới ,đồ mới . Anh chị đừng lo, ở đây ,họ chu đáo lắm, tất cả rồi cũng xong .




Quay sang, cám ơn những nguời hàng xóm đã có tình với những trái tim nhân ái của họ . 


Không biết nói gì hơn . Đành phải viết .







   đăng sơn.fr

 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 24.03.2014 13:52:20
.
 
 
 
 
 








LÀM SAO ĐỂ LÀM ĐÀN ÔNG ( ? )






" Đàn Ông Hiện Đại " là một cái tựa của một người rất trẻ và anh ta đặt câu hỏi :





" Thế nào là người đàn ông hiện đại ?

Người ta thường nói phụ nữ thích sự hầm hố, cơ bắp và sự thống trị. Vậy, là một người đàn ông: chúng ta phải chạy theo cái lối suy nghĩ của người phụ nữ để trở nên “đàn ông” sao ? "




Thú thật là đọc xong câu hỏi có vẻ dễ dàng như thế, tôi không nghĩ là mình có câu trả lời .
Nếu phải dùng lại chữ Người ta thường nói " Phụ nữ thích ..... thích .... "

Và đã có biết bao nhiêu cái thống kê ở các tạp chí phụ nữ và những con số dọ hỏi để nói về những điều phụ nữ thích hay ghét ở những mẫu người đàn ông của chung và " của Riêng " ?



Đại khái mà thôi vì mỗi người đều có cái nhìn và sở thích riêng . Chưa hẳn là điều xấu ở người này hẳn là cái xấu theo cách nhìn nhận ở kẻ khác .
Nhiều phụ nữ rất ghét cay đắng sự nhạy cảm quá yếu đuối ở một người đàn ông ( trong hắn có nhiều nữ tính ư ? ) Nhiều phụ nữ lại thích cái vẻ ngông cuồng, ngang ngạnh của chàng cho dù lắm lúc nói là hắn gia trưởng kiểu thống trị vũ phu .

Làm gì có người hoàn hảo ở đời này ? Hình như danh từ Hoàng Tử chỉ có trong mộng của các nàng lúc còn cắp sách đến trường .

Nàng muốn gì ?

- Muốn có một người yêu thông minh ,lịch sự, ân cần, có sự cầu tiến ,đạt chức vị và kiếm được nhiều tiền ( Có nhan sắc để được gọi là đẹp trai thì càng tốt ....
( Khi khênh chàng về, chẳng may, vì cái nhan sắc kinh khủng ấy, nhiều bà, nhiều cô khác lại ngấm nghé và chàng ngã quỵ vì ... )

- Nàng muốn lấy chồng biết quan tâm đến gia đinh,chăm sóc con cái, chăm chỉ làm ăn ....

- Nàng muốn được chồng lo lắng, chiều chuộng hết mực .

- Muốn và muốn...... rất nhiều thứ để muốn ....


Dĩ nhiên là chẳng ai lại không muốn như thế theo một khuôn mẫu khá hoàn hảo ..... Mà thực tế của đời sống lứa đôi thì lại khác vì những tính tình, sở thích và cách nhìn nhận sự việc riêng .


Đã có bao nhiêu người đàn ông đổ đốn sau khi đã lập gia đình ? Và sau những cái MUốN vào thời xưa, nàng đã nhìn nhận và giữ gìn đời sống lứa đôi ra sao để giữ được người đàn ông của mình ?


Thế nào là một người đàn ông HIỆN ĐẠI ?


Tôi đã nhìn thấy những người đàn ông kiểu Xưa và Nay qua những thay đổi của hoàn cảnh xã hội. Vào thời của cha tôi; ít khi nào thấy cha phụ việc nhà, rửa chén, lau nhà..; vì cha quan niệm đã có bà nội trợ, nội tướng , vì cha là người trụ cột, ra đường kiếm tiền ( cho dù là sau này mẹ cũng đi làm )

Thế hệ sau này thấy có nhiều điều tiến triển để các nàng đỡ cực trong việc gánh vác, nội trợ, tôi đã cảm động khi chiêm ngưỡng những người đàn ông biết phụ vợ trong những việc cần thiết trong nhà, có những ông ngồi ở quán bar, lo cho con trẻ bú bình sữa hoặc dịu dàng đút cho con ăn ( Trong ánh mắt và cử chỉ của họ có sự ân cần .... )

Thấy cũng có người đàn ông xách giỏ đi chợ , làm bếp ..... Và trước những tấm gương như thế, theo kiểu gần đèn thì " chói " ,tôi cũng bắt chước họ để làm người đàn ông Hiện Đại Hại Điện .

Và có vài ngày giông gió xấu trời, nàng nhà được đằng chân, lên đàng đầu, Nàng tưởng cái cục ngoan hiền đã thành nếp, nàng sai biểu thẳng tay, có khi hơi lên giọng Xếp .


Nàng làm tôi nổi cơn cọc của một gã đàn ông . Nàng nghe tôi sẳng giọng :

- Nè ! Nè ! Em đừng làm má tôi há em ! 


Nàng biết sưng trù ụ khi nghe tôi bồi thêm câu vũ phu rất hạ tầng cơ sở :

- Em mà bắt nạt sai khiến tôi quá đà, tôi bỏ về nhà má tôi và đi lấy vợ khác .


Giận quá hóa liều và ngang ngược :

- Thì cứ việc xách gói đi đi ....




Mỗi lần thấy họ ngang, mình nổi quạu, nổi khùng , lm bẩm : Biết vậy khỏi thèm lấy vợ để vác cái phiền toái , lèo nhèo .



Sợ và sợ , bỏ ra đường, ngồi uống cái gì - Nghĩ lại và lấy giấy bút ra để viết cho bà . Cuối lá thư giận hờn, phải chịu khó " nịnh sơ sài " cái câu :


- Cám ơn em đã biến tôi thành một gã đàn ông .





Cám ơn cho ra vẻ lịch sự sau khi cắn cẩm vậy thôi . Làm đàn ông biết lúc nào là đàn ông hùng hổ, lúc nào biết lùi lại vài bước không phải là dễ .


Vì thế, tôi không biết làm thế nào để trả lời cho cái chủ đề kia :

" Thế nào là người đàn ông hiện đại ?



Hiện đại hay không ? Chẳng biết - Còn tùy.









đăng sơn.fr

 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 07.04.2014 16:11:23
.
 
 
 
 
Sự lặng yên cần thiết .



- -







Đứng ở ngoài cửa phòng khánh tiết, mình nghe đầy tiếng rì rào nói cười của đám đông . Những câu nói, những trận cười và có cả tiếng trẻ con chạy nhảy, ríu rít hoặc khóc ré lên .


Vào đám đông ấy, chỉ có thể chọn được một chỗ ngồi trong nhóm ( gọi là bạn hữu và thân nhân ) . Giữa những tiếng nhạc đùng đùng,giữa những rì rầm ấy thì chợt nhiên có tiếng động ầm ĩ ở một bàn tiệc - vì một sự bất đồng nào đó, có những người hùng hục cãi nhau, đỏ mặt tía tai rồi săn tay áo sửa soạn đập nhau .


Cảnh náo loạn xảy ra, tiếng hò hét, chửi rủa . Dĩ nhiên là sẽ có người đứng lên để can thiệp, giảng hoà . Và có khi bị vạ lây trước những sự kích động không tự chủ .



Sau những náo động ấy, tất cả trở lại bình thường, cuộc vui được tiếp tục như không có gì xảy ra . Tai vẫn nghe tiếng rì rầm của những câu bàn về sự náo động vừa qua ấy . Ai đúng, ai sai ?



Làm sao biết được là đúng và sai ở mức độ nào ?



Rời đám đông, lấy lại sự yên tịnh thoải mái cho lòng mình . Nỗi yên lặng như mặt hồ ao . Gợn gió đã làm mặt nước chao động . Rồi nước lại phẳng lặng .


Vừa rồi, sau một vài điều đã làm tôi bất nhẫn ở đây đó trên những diễn đàn . Thấy bực bội và cần lên tiếng . Nhận được một vài bức thư của những người có lòng chia sẻ . Có một câu thấy cần giữ lại : " Vì chỉ có anh mới có bản lĩnh để đối phó với họ mà thôi. "

T
ạm ngừng ở lại chữ " bãn lĩnh " và loay hoay nghĩ ngợi . Thế nào là bản lĩnh và đối phó điều gì với họ ? Họ là ai với những câu nói ,câu cười ( có khi đầy vẻ hả hê, châm biếm của họ ? ) Tại sao lại cần đối chọi hoặc phải đối phó với họ ? - Một đám đông rất thích thú khi lấy chuyện đời làm vui ? 




Kh
ông cần phải loay hoay  nghĩ ngợi nữa . Trò đời là một màn kịch . Trong đám đông vẫn còn những người có tấm lòng biết phải trái sau khi suy nghĩ . Đạo lý hay không nằm ở trong đầu .Sự cười cợt, châm biếm nhiều lúc được xem là sự khiếm nhã . 

 
         Thấy nên dùng sự  lặng yên để viết đôi dòng .  Vậy thôi .
 
 
 
 
 
   đăng sơn.fr
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2014 16:14:07 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.04.2014 22:46:44
.
 
 
 


AN PHẬN .












...








Đó là một cái tựa mà tôi ghét . Ghét chữ duyên số - Ghét chữ số phận vì miễn cưỡng và có vẻ tiêu cực .




An phận là gì ? Là để cho đời cuốn trôi như trôi theo dòng nước ? Là gió chiều nào ,ta buông theo chiều ấy ? Và đành lòng ư ?



Steve Jobs của Apple có an phận không sau khi biến Iphone, Ipad thành món hàng tiêu thụ ?


Bill Gate là ai và sẽ an phận ra sao khi đẩy Window thống lĩnh thị trường ? Và Richard Anderson đã làm gì với Virgin Megastore ?






Tôi không dùng chữ " An Phận " khi viết . Tôi dùng chữ để sai khiến tôi . Và tôi viết truyện ngắn để gửi đến những tấm hồn biết cưỡng lại chữ An Phận .



Đừng mơ làm một nhà văn với chữ An Phần và buông tay .










đăng sơn.fr

 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 26.05.2014 19:10:12
-



THÊM NHỮNG LẦN 20 TUỔI 




__________________________________ 




Ltg : 

- Đây không phải là những chuyện " phịa ",vì là chuyện có thật trong những đêm văn nghệ rất ấm cúng.Và tác giả sẽ không chịu trách nhiệm khi lỡ bị kiện cáo . 



_________________________ 





1. Lần gặp lại. 


Chàng có vẻ tươi tỉnh khi vào bàn ăn.Thằng em luôn ngồi cạnh chàng mỗi lần có đám tiệc.Chàng thích như thế vì chàng rất chịu đấu hót với thằng em.Nó hay hỏi về những điều chàng thích nói. 

Chẳng hạn : 

- Anh lớn nè.Thấy anh hôm nay có vẻ vui và yêu đời ? 

- Chú hỏi kỳ ! Lúc nào mà anh không vui và yêu.. 

- Yêu cái gì hả anh ? Nói em nghe ? 


Cả bàn ngừng nhai,ngừng nuốt,ném cái nhìn về phía chàng.Chàng gãi tay lên cái đầu còn lơ thơ mấy sợi tóc và cười duyên : 

- Anh vừa đi Cali về ... 

- Hèn chi tụi em điện thoại đến nhà hoài không gặp ..Anh ghé đâu ? Về đâu ? 

- Anh đi lang thang đó mà... 

- Tụi em không tin. 

- Không tin thì mặc xác tụi bây.Tò mò há ? 


Thằng em không để chàng yên tĩnh dễ dàng như thế.Hắn đoán mò : 

- Thấy trong đôi mắt anh có chữ Tình to tướng.Em biết anh đang yêu đương. 


Các nàng trong bữa tiệc xúm vào ăn thịt chàng bằng mắt.Đuối đế,chàng đành khai tí ti : 

- Hê hê... Anh ..anh gặp lại bà bạn cũ.Hai đứa goá bụa sáp vào nhau. 

- Đã quá ha.Rồi có ai cần phải xài Viagra không anh ? 


Chàng lắc đầu,thủng thỉnh nhấp ngụm rượu vang,chép miệng kể chuyện ngày xưa,lúc chàng để ý cô bạn mà không dám tỏ tình.Ai dè có thằng bạn mắc dịch nhảy dến bưng gọn đĩa mức gừng của chàng. Chàng đau lòng bèn học bài " quên lãng " và đi lấy vợ.Mấy chục năm sau,thằng bạn mắc dịch,mắc toi ấy lăn cổ ra chết.Chàng gặp lại nàng.Rưng rưng nắm lấy tay nàng và thu hết can đảm tỏ tình. 

Thế là.. 

Thế là ... 


Thằng em nghe xong câu chuyện có vẻ cảm động lắm.Hắn khều chàng nỉ non : 

- Anh nè ! Chuyện hay lắm.Bữa nào cho em viết để kể chuyện tình của anh nghe. 

Chàng bật cười ha hả : 

- Được.Cấm chú kể xấu anh nghe chưa ? 


Thằng em gật đầu nâng ly cụng với ông anh lớn 73 tuổi.Hắn chợt thấy anh vẫn lãng mạn như thời nào anh đã kể câu chuyện anh viết thư tán đào và nhầm địa chỉ gửi thư tình ấy về nhà vợ mình.Thế là.... 




2. 

Để còn mãi thưở nào 20 . 



Chàng thứ 2 này không phải là cái chàng thứ nhất ở bài trên.Chàng này giàu hơn,cao ráo và " quậy " hơn chàng kia. 

Chàng rất bảnh bao trong cách ăn diện và chàng ăn nói rất lưu loát.Chàng làm ăn khấm khá với mấy cái nhà hàng ăn ở vùng phía nam đất Pháp.Chàng lái xe vù vù đi du lịch khắp nơi.Chàng có 3,4 đời vợ.Nghe nói bà nào cũng chịu đời chàng không thấu.Chàng hay vào sòng casino để nướng bớt tiền vì tiền nhiều quá ...Và chàng cũng đã lỡ tay nướng hết vài cái nhà hàng. 

- Anh có tiếc gì không ? 

- Tiếc là sao em ? Anh tạo được thì cũng sẽ biết cách làm tiêu tan.. 

- Sao anh không giữ lại ? 

- Chết có mang theo tiền của không em ? 


Thằng em không biết đường nào để trả lời.Hắn không có của cải đầy ấp như anh chàng đang ngồi trước mặt.Hắn không bao giờ có một lúc hai ba người tình như chàng.Nói trắng ra,hắn làm gì có được cái bãn lãnh dân chơi của anh ấy. 

Hắn chép miệng,đành gỡ gạt bằng câu hỏi tiếp nối : 

- Có khi nào anh bị luỵ tình không anh ? 

- Trời ! Cái này thì hồi xưa có dài dài em ơi ! Bây giờ thì hết luỵ tình rồi ? 

- Vì có kinh nghiệm hơn hả anh ? 

- Xời ! Cái thằng hỏi lạ ! Trong tình yêu làm gì có kinh nghiệm ái tình hả em ? Khi yêu rồi thì thằng nào cũng như thằng nấy .Mặt đệch ra,ngu không thể tưởng.Vì vậy đàn bà họ khôn hơn mình. 

Biết cãi cọ với ông anh không tốt.Thằng em nín thinh nghe anh kể chuyện chit chat làm quen tán tỉnh người đẹp trên net của chàng.Chàng có cô bồ nhí ở Net và tháng sau chàng về Việt Nam để gặp em. 

- Anh nè .Lỡ họ là ảo thì sao anh ? 

- Thằng hỏi kỳ.Họ ảo thì mình cũng ảo lại chứ sao em ? 



Thàng em lắc đầu,liếc đồng hồ thấy đã 1 giờ sáng ,đành từ giã ông anh. 
Thời gian trôi rất nhanh và ông anh bắt chặt tay rồi nói khi ra cửa : 

- Đừng phí thời gian nghe em.Hưởng được cái gì cứ hưởng.Đừng chờ đến lúc 75 tuổi như anh... 


Ánh mắt chàng lộ vẻ buồn buồn.Nụ cười của 75 mùa xuân như có chút gì không trọn vẹn. 





đăng sơn.fr

.


 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 30.05.2014 16:43:20
.
 
 
 
 
Nhẹ nhàng
......








Biết mà .


Biết là mình đã có những ngày làm việc đầy ấp và khá mệt mỏi . Mệt quá thì dễ nổi khùng, nổi cáu và cái mặt sẽ xấu hơn con ma .


Những ngày nắng đẹp, những ngày xấu trời rồi giống như những món đồ lỉnh kỉnh , nên bỏ vào một cái thùng, buột dây, ném vào cái nhà kho mang tên dĩ vãng . Với âm nhạc, người ta hay nhắc về dĩ vãng để kể về những điều buồn bã nhất . Chẳng lẽ tôi lại bắt chước họ để lèo nhèo kể về những điều rất buồn bã hay sao ?



Buồn gì mới được chứ ? Buồn vì những điều hứa hẹn đã không giữ và những trớ trêu, bạc bẽo của lòng người ở năm tháng qua ? Buồn như thế chỉ làm lòng mình nặng mà thôi .


Mỗi khi buồn quá, mình nên và phải làm gì ?





Mỗi người có vài cách trừng trị nỗi buồn nào đó của mình . Mỗi lần buồn bã , tôi sợ nghe nhạc Rock - Ồn ào khó chịu lắm ! Nhất là khi mở TV video nhìn thấy mấy em ca sĩ hở mông, hở ngực uốn éo như những người điên, thấy mình cáu, chỉ muốn cầm cái ly ném vỡ màn ảnh .




Thôi mà - Thôi mà - Dịu, dịu đi .



Nhẹ nhàng đi mà sống . Đời còn điều dễ thương .


Để viết về những điều khá dễ thương thì hãy viết Truyện Ngắn và gọi nàng là bé . Ừ thì dễ..... thương .












đăng sơn.fr





dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 07.07.2014 15:39:48
.
 
 
 
 

Chia với bạn




      ______________________________________________________





     Sáng nay, mở chủ đề của thằng nhóc ở Viết Như Chẳng Có Gì , đọc lại lần nữa bài ' Quậy đầu tháng ' xem thằng nhỏ quậy kiểu gì ?

     Quậy bằng chữ thì có nhiều cách miễn là mình có ý tưởng để ...Quậy . Ở phần lý lịch, thấy con số kết bạn bè của thằng nhỏ lên đến 59 mạng . Thấy hết hồn .

     Thử đặt câu hỏi kiểu lẩm cẩm ông cụ :  
    - Làm sao mà Hắn có nhiều " bạn " đến như vậy . Đó là những Fans của  hắn chăng ?
    - Hắn làm sao để chia đều thì giờ cho tất cả 59 mạng ấy  ?

    - Hắn sáng tác những món gì để cùng Quậy với bạn bè ấy ?


   ....


   Viết và nói đùa chút cho vui mà thôi .
 Ở một đoạn kia, thằng nhỏ viết : "   ... Tôi nhận thấy người ta không thể mãi sống một mình mà không phát điên , để rồi , một ngày ,tự kết liễu cuộc đời bằng lắm kiểu đau đớn như nã súng vào đầu .... "


 ...



      Đọc và ngừng lại để đồng ý với 1/2 câu viết nhưng không đồng ý ở chỗ " Không có bạn để rồi phán điên lên, vắc cây súng nả vào đầu " . Kinh hoàng đến thế sao ? Có thật là như thế thôi hay chỉ là một cách nói theo kiểu Quậy ý nghĩ bằng chữ ?


     Những năm tháng kia, tôi đã thấy những người sống kiểu ' mình ên ' với những lý do riêng của họ, họ làm bạn với chính sự cô đơn bất khả kháng của họ . Có người cũng đã nói thẳng : - Bạn thân duy nhất của tôi chính là tôi -

     Cãi với họ làm gì ? Hãy tưởng tượng lúc họ ngồi nhìn cái bóng của họ trên nền nhà , trên vách tường ở một đêm khuya khoắt . Họ rù rì ôm chầm lấy cái bóng của mình và rủ rỉ tâm sự gì, gì đó .

    Cái bóng lung linh, nhúc nhích theo những cử động của họ nhưng bóng không biết nói, không biết trả lời .


       Tôi , lắm khi, sợ phải nói chuyện và lè nhè với cái bóng của mình . 

      Vì thế tôi viết .  Mỏi tay, mỏi mắt, đóng lại trang giấy, đóng màn ảnh máy vi tính, tìm những con đường vắng, tản bộ ở một vài buổi khuya, nhìn cái bóng của mình đổ dài trên lối mòn, có lúc nghĩ thầm : Phải chi giờ này có thêm một cái bóng của bạn mình đi bên cạnh .   Cần 1 cái bóng hoặc hai cái bóng ( nhưng khi có đến 59 - 100 cái bóng đi bên cạnh mình thì đông quá ! Làm sao mà chia đủ tình nhau cho nhau ?








     đăng sơn.fr
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 09.07.2014 12:36:27
...
 
 
 TÌM CHỮ
để VIẾT .
 
 
 
  Ngày hôm kia , bạn bè ghé thăm , sau vài câu chuyện, bạn mời nghe thử vài bài nhạc loại chế biến kiểu   tranh đấu ...
 
 
 Ngồi yên nghe âm thanh ở cái điện thoại kiểu tân thời,thấy hình ảnh mờ nhoèn nhoẹt ,thử định tâm với  bản nhạc Xóm Đêm được biến thể có  lời ca ta thán  thảm thê  ( và giọng hát nhão nhẹt cũng thê thảm ... )
 
 
 
     Ngày hôm nay, nàng xúi như xúi con nít sau khi phân tích và phê bình vì lời lẽ của bài hát ấy cùng giọng hát kinh khủng đã có ở YouTube  :
 
    -  Em không thích lời lẽ parodie kiểu ấy . Hay là anh chế lại theo lời lẽ tranh đấu kiểu anh đi, anh ?
 
 
     Ngẫm nghĩ trong giây lát rồi cười - lắc đầu :
 
  - Tội nghiệp chữ nghĩa mà .  Có thiếu gì kiểu viết cho quê hương . Nhưng ta phải viết ra sao với ngọn lửa riêng của mình  ?  Viết để  nóng và lạnh cùng một lúc .....
 
 
 
 
 
    đăng sơn.fr

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 18.07.2014 06:57:31
.
 




viết ở cuối đêm





__________________________________________________ __ ....






Đang là tháng 7 . Một ngày nóng hơn bình thường . Ngồi sau khu vườn , tìm cơn gió mát , nghe tiếng thở của đêm muà hạ và mở pad đọc những bài viết . Đọc lại bài viết về sự lèo nhèo của cô em Thị Nhỏ khó tính hay nhăn nhó với những cái tên chịu ảnh hưởng của văn hóa khổng lồ .


Mắt rơi vào một bài viết của một con bé có cái tên rất lạ mà chưa từng ai có . Con bé viết truyện ngắn : ( " Chuỗi Mưa " - Kí Phấn Trắng )



< Truyện viết về một ngày mưa ở Hà Nội , chuyện nói về cảm xúc, ngỡ ngàng cho lần gặp gỡ <


Đọc để thấy thèm một cơn mưa rất lớn giữa đêm đang nóng nực . Đọc xong với cảm giác nhẹ nhàng sau khi dò được mối cảm súc của một người viết rất tỉ mỉ khi tả cảnh và chứng tỏ được thủ pháp hành văn .



Đọc rất chậm vói ý nghĩ lạ : - Con nhỏ này viết hay ! Xứng đáng với từ Nhà Văn . 


Rời chỗ ngồi, tắt ngúm màn ảnh Pad , thò đầu vào nhà , rên vài phát với người bạn đời sau khi trêu ghẹo hắn :


- Em tắt TV đi ngủ đi, anh vừa đọc xong bài truyện ngắn của một con nhóc và anh thấy nó viết như bậc thầy của anh . Nó làm anh thèm viết .




Mở cửa văn phòng, mở màn ảnh máy vi tính , thử viết về những cảm xúc ( sẽ không phân tích cách chấm câu, ngắt câu và chuyển đoạn ráp nối của con nhỏ để chú tâm về cơn mưa hạnh ngộ ).


Người ta khi đọc , là đi tìm cảm xúc cho dẫu là từ một câu chuyện rất đơn giản kể về sự gặp gỡ . Tất cả những cơn mưa nào cũng có thể giống nhau ( Ướt đẫm , nhoè nhoẹt , lạnh giá ... ) Nhưng cách tả về cái ưót từ ý nghĩ của người viết - Viết ra sao - mới là điều đáng nói .



Nếu vụng về về ngôn ngữ khi nói, tôi xin bắt chước cô nhỏ ấy để thử viết . Viết theo kiểu của mình.



( Nhưng .... Sẽ viết gì ? )








đăng sơn.fr



 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 05.08.2014 23:35:18
.
 
 


Thư ở xa cho Nhóc .




___________________________________________









" Đừng ngạc nhiên khi đọc những dòng này . Đáng lẽ hôm nay sẽ có những câu chuyện nhỏ rất dịu, rất êm . Mà .....




Nhóc có hiểu là tại sao sau chữ NHƯNG , chữ MÀ ... Người biết viết văn hay để những dấu chấm lửng lơ không ?




Nhóc còn bé tí, làm sao Nhóc có thể hiểu là gì ?




Anh giải thích :



- Để có thể viết những điều rất dễ nựng, rất dễ thương thì mình phải thoải mái khi viết . Viết trong một tâm trạng bực bội thì khó lòng viết kiểu nhẹ nhàng dễ thương .


- Hôm nay, đọc ở một vài chỗ đang sinh hoạt , anh gặp một đống rác bị thải ra từ những kẻ mệnh danh và tự hào là có văn hóa và biết " viết " . Anh thấy lạ kỳ và buồn nôn như ăn phải một thứ khó tiêu .




Nếu Nhóc là anh , có lẽ khi đọc xong Nhóc cũng hết hứng để viết , để kể những câu chuyện tình .




Tội Nhóc - tội chữ - Và tội cả anh . Một người muốn lúc nào cũng dịu dàng như một hơi mưa .










-----



_ by đăng sơn.fr
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 09.08.2014 12:15:09
.
 






VIẾT và ( luồn ) LÁCH.





Có thể đây là một bài viết rất khó ưa vì sự thật có thể làm mích lòng và mất lòng thì có thể gây thương tích .

( vì thế , phải viết theo kiểu lái xe trong thành phố để luồn lách . Xe cộ chật đầy ở phố đông , lái thế nào để tránh tai nạn ? )





-------





Mấy ngày nay, nhận được vài thư của một bạn viết báo là có thêm rác ở thành phố và xúi tôi đọc kỹ để sau đó viết một bài về Rác Văn Hóa ở chủ đề Thế Giới Ảo và Tình Thật ( một trong những chủ đề đã viết từ 2007 )


Thật tình mà nói : Tôi đã thấy rác và sợ rác rến . Khi thấy rác , mình biết mình phải làm gì : Nhặt rác, hốt rác, đậy nắp thùng rác để tránh ô uế, ruồi nhặng ... Hoặc cách khác là quay đi để khỏi thấy và tránh rác .


Ai cũng biết là ở thời đại mới để bảo vệ môi sinh , ta có thể lọc rác, dùng rác vào những điều thíết thực có nhiều ích lợi . Hành động đầu tiên khi bỏ rác là phân loại rác để bỏ chúng vào những ngăn, thùng có quy củ .



Có một loại rác khác khó xử lý và gây khó chịu hơn là loại rác văn hóa từ những bộ óc chứa rác khi họ không tự chế để gây ô nhiễm ngay cả lúc lái xe ( viết ) và họ phóng uế ra ngay trên đường phố .


Bạn là người lái xe, giữa đường , gặp đống rác , bạn có thể lách xe để tránh . Nhưng khi gặp rác cứ xả thêm rác, hẳn có lúc bạn phải càu nhàu ( chẳng lẽ lại vừa lái xe, vừa bịt mũi và nhắm chặt mắt lại ? )



Ở những thành phố chen chúc , sống chung với nhau, hẳn nhiên là phải có những điều vui buồn , cọ quẹt , tranh chấp .... Chuyện dễ hiểu mà thôi . Có khi chỉ vì một lời nói không đúng chỗ , một nụ cười, một cái nhìn có vẻ châm biếm là xảy ra chuyện .


Người ta hay nhìn nhận và đánh giá khi nhìn , khi nghe thấy sự cư xử giữa người với người để nhận định : - Kẻ này có văn hóa, có ý thức . Kẻ kia thiếu giáo dục, thiếu nhân cách ...... Và có khi ta lầm tưởng là kẻ có học thức , học cao hiểu rộng là sẽ có nhân cách và sự tự trọng hơn kẻ ít học ( ! )



Ta có thể lầm một vài lần qua cái nhìn chủ quan nhưng chẳng may, ta có thể lầm thêm những lần khác qua những sự kiện sau này . Cái vỏ học thức , bằng cấp có khi chỉ là cái vỏ bọc che khuất sự suy nghĩ và nhỏ nhen từ tâm tính qua bộ não nhằng nhịt tự ái và thù hằn để khiêu khích qua các hình thức .


Những kẻ thiếu hoặc không đủ trình độ văn hóa có thể sắn tay áo xúm vào nhau đấm đá và chửi nhau rất tục tằn . Những kẻ tự nhận là biết đọc, biết viết sẽ choảng nhau bằng chữ nghĩa của họ ra sao ?



Ở giữa phố phường, là người đi giữa trục lộ lưu thông, tôi không lạ, không sợ những câu tục tằn của những kẻ thô tục cộc cằn thô lỗ cho dẫu họ có văng tục quá trớn . Tôi e dè run sợ với những cái đầu có học thức và tự mãn với điều đã " kết nạp " kiểu ra vẻ trí thức . Trong lúc viết và không thể giữ được sự tự chế, họ làm rơi ngay cái mặt nạ đã đeo từ bao lâu . Cái mặt nạ ấy rơi ngay vào bãi rác . - ( Rác của một thứ hoang tưởng ảo vọng cho dù là hay chối từ bằng chính sự trịch thượng khoe khoang - ra vẻ - của họ --------- )





Ta có cần phải có bè, có phái, có băng bạn bè ủng hộ để có một vị trí khi tham dự sự có mặt của mình ở phố ? Ta có cần sự ca ngợi của những thứ fans đường mật để thấy mình rất quan trọng khi viết ? Viết gì với một cung cách rất lủng cũng để chứng tỏ sự không biết tự chế của mình ?



Nghĩ lại, trong những điều rủi vẫn có những điều may là vẫn còn những người chân chính đã dùng óc phán đoán và trí tuệ minh mẫn để chận đứng những thứ văn hóa rác đang diễn ra : - Chận rác và ngừa rác ngay từ nguồn của chúng .




Viết và Lách để xin cảm ơn những tâm hồn còn sạch giữa bãi rác văn hóa .












đăng sơn.fr
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 22.08.2014 15:37:04
.
 
 
 
 

ĐỂ BỚT SỢ ,
Ta làm gì ?





...






Trời chiều đang quá đẹp . Chim chóc hót trên cành, gió hiu hiu ngoài vườn . 



Thằng con ghé về thăm sau những ngày đi nghỉ hè ở chỗ này , chỗ kia .


Con bạn gái ngồi nói chuyện với cha, thằng con thì thầm với mẹ kiểu lẩm cẩm :


- Thời gian sao trôi quá nhanh . Con đang sợ già đi .





Cha nghe thế, ngừng bặt câu chuyện, khều thằng con , móc mỉa nó :


- Con còn đang hơ hớ, trẻ măng , mới 27 tuổi xanh . Để khỏi sợ già, con phải làm gì ?



Thấy mặt con trai ngờ nghệch ra , cha nó bảo :


- Con biết câu " Bây giờ và ở tại đây ' không, con trai ? "



Nó im lặng nghe cha nói : Khi con đang nói chuyện, dẫu ai có nhắn message ở máy di động, con lờ đi , hãy tập trung vào cuộc nói chuyện . Đang làm một công việc thì hãy thật sự chú tâm, đừng vừa rình thư ở mail, đừng vừa trả lời ngay những cú phone không cần thiết . Ngày hôm qua không phải là hôm nay .




Vì thế, Viết để giữ lại thời gian và sống với hiện tại .









đăng sơn.fr


 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 04.09.2014 00:28:16
.
 
 


Cách Lương Thiện của nhà văn tương lai

.










Lu à L'EXPRESS CULTURE :









La lettre d'excuses touchante d'une fillette qui "a pris un livre sans le payer"



Un libraire a posté sur Facebook un courrier original reçu ce matin mardi 2.09.2014 /









Le courrier est arrivé ce mardi matin à la librairie Gwalarn de Lannion dans les Côtes-d'Armor. Une feuille pliée en deux ornée d'un dessin coloré (un personnage? Un bateau?) et d'un texte qui a fait sourire tous les salariés de la librairie.



"Je vous prie de m'excuser d'avoir pris un livre sans le payer. Ce n'était pas mon attention [intention]. Il me faisait très envie et ma maman n'a pas vu que je l'avais mis dans son sac. J'aimais vraiment tous vos livres dans votre belle librairie. -- Mathilde, 3 ans et demi." 




< Tạm Dịch :

" Xin vui lòng tha thứ vì tôi đã lấy cắp một quyển sách. Tôi không hề có ý xấu , nhưng vì quá ham muốn và mẹ tôi đã không hay biết gì lúc ấy . Tôi thích tất cả những quyển sách ở nhà sách tuyệt vời của ông .

Mathilde - 3 tuổi rưỡi .





La lettre de Mathilde à la librairie.


David Bars



"Cela nous a fait beaucoup rire, raconte le libraire David Bars, qui a posté le courrier sur Facebook. La lettre était accompagnée d'un chèque de 5,60 euros correspondant au prix d'un Lutin poche, explique-t-il. 




Le mot a parcouru un petit millier de kilomètres depuis Strasbourg jusqu'à la librairie. "Cette famille devait être là en vacances, raconte David Bars. Mais vu les références qu'ils prennent la peine de noter dans le courrier, ce sont des habitués de librairies." 






La petite Mathilde risque de se souvenir longtemps de son "larcin". Le geste éducatif et l'honnêteté des parents ont en tout cas attendri les amoureux des livres: plus de 500 personnes avaient "liké" la publication en moins d'une heure. 






 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 04.09.2014 12:53:19
.
 
 



Cách Lương Thiện của nhà văn tương lai

- Bản Việt ngữ -

.



Lu à L'EXPRESS CULTURE :

Đọc được ở báo Express Culture như sau :


-





Lá thư xin lỗi của một bé gái đã đánh cắp một quyển sách

Một ông chủ tiệm sách đã tải ở Facebook một bức thư vừa nhận được vào sáng thứ ba, ngày 2 tháng 9 năm 2014












Lá thư đến miền Côtes - d' Amor - Pháp - Cô bé tí đã gấp lá thư có vẽ hình người và một chiếc tầu , sau đó đã viết vài dòng làm vui cười tất cả nhân viên của nhà sách :

"



"Je vous prie de m'excuser d'avoir pris un livre sans le payer. Ce n'était pas mon attention [intention]. Il me faisait très envie et ma maman n'a pas vu que je l'avais mis dans son sac. J'aimais vraiment tous vos livres dans votre belle librairie. -- Mathilde, 3 ans et demi."




< Tạm Dịch :

" Xin vui lòng tha thứ vì tôi đã lấy cắp một quyển sách. Tôi không hề có ý xấu , nhưng vì quá ham muốn và mẹ tôi đã không hay biết gì lúc ấy . Tôi thích tất cả những quyển sách ở nhà sách tuyệt vời của ông .

Mathilde - 3 tuổi rưỡi .



( Người tải bản tin David Bars )





'' Điều này đã làm chúng tôi vui lắm " ông David Bars kể lại chuyện trên FB . Lá thư ấy có kèm theo một tờ ngân phiếu trả 5,60 âu kim .




Lá thư của cô bé đã vượt cả ngàn cây số từ tỉnh Strasbourg ( nơi bé ở ) đến nhà sách. Ông nhà sách đoán là gia đình bé đã ghé tiệm sách trong lúc đi nghỉ hè .


Cô tí hon Mathilde này có lẽ sẽ giữ lại rất lâu câu chuyện dí dỏm này . Hành động giáo dục và cung cách lương thiện của cha mẹ bé đã làm xúc động những người yêu sách báo : Vì hơn 500 người đã ấn nút LIKE ở bài kể chuyện sau chỉ vòng 1 giờ tải bài này






đăng sơn.fr chuyển ngữ .

 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 08.09.2014 14:08:17
.
 
 

















CHÂN TÌNH
qua chữ VIẾT .








Có vài điều đặt tôi - ' kẻ Viết ' đứng tựa vào và đối diện .



Ngày hôm kia , cô nhóc kia hỏi :


- Sao anh không nhận mình làm nhà văn ?...


- Vì anh thấy mình chưa xứng đáng với danh nghĩa ấy .





Ngày hôm nay, sau bài viết về Tình Bạn của tôi, cô bạn viết lại rỉ ran, cô viết ở phần góp ý :



" ...... Anh có biết tại sao khi đọc chữ "cô bạn viết" của anh, em đã khóc không? Vì em cảm nhận ở đó một tình bạn chân thành. Hơn một năm qua, dù chưa gặp nhau, nhưng chỉ trên những trang viết, chúng ta có thể hiểu nhau một phần. Và dù không biết nhau ngoài đời, qua "những dòng chữ", em cảm nhận được anh là một người bạn tốt, đáng tin cậy, và chúng ta đang cố gắng hết mình cho VT, cho các bạn trẻ cũng như cho chính bản thân chúng ta, điều đó quí giá lắm. 
Nhưng em lại buồn ngay, vì nếu là ngoài đời, liệu có sự chân thành này không? Liệu em có dám chia sẻ những mọi chuyện một cách vô tư không? Chắc là không rồi? Những nỗi đau và niềm vui của mình là điều không dễ san sẻ, và em chỉ biết trải nó ra trên những trang viết thôi " .








° ° °



Nếu là một bác sĩ giải phẩu, tôi sẽ chụp thuốc mê cho gã nhà văn và đem hắn lên bàn mổ ( mổ bộ óc ) . 


Tôi sẽ thấy gì ngoài những đường dây chằng chịt trong óc hắn ?



...



Biết rõ là cấu trúc đầu óc của con người là điều rất phức tạp , tôi bó tay, lắc đầu bỏ phòng mổ và cái xác đang bị mổ óc ấy, tôi tản bộ rất lâu bên ven bờ sông . Gió rì rào gió, lá run lên giữa gió .


Ngồi xuống bãi cỏ êm , tôi mở pad , đọc lại những câu hỏi của 2 cô bạn viết và cố gắng trả lời họ theo thứ tự .




1. Danh Xưng .



Tất cả những cái " Tôi " đều to lớn . Có những cái tôi rất cao ngạo đến tận cùng sau những thành công ở khoảng đời . Có những cái Tôi khác đã nhìn những cái tôi chung quanh mình chẳng ra gì ?


Cái Tôi của một nhà văn kinh hoàng lắm ! Hắn bỏm bẽm viết được vài ngàn trang sách, hắn thấy có lúc hắn như ông trời con . Hắn tô điểm không gian, hắn biến hóa quá khứ, hiện tại và tương lai . Hắn thành kẻ phù thủy với tất cả ảo giác và ảo thuật . Hắn đi từ mộng ảo để chui vào hiện thực . Và lắm lúc hắn làm đảo lộn tất cả mọi thứ tự của trời đất theo một quan niệm nghệ thuật nào đó .




Là một người viết, có lúc tôi theo hắn để thán phục hắn, và lắm lúc, tôi cũng khinh bỉ hắn .


Tôi muốn nói với hắn rất nhiều điều. Tôi trịch thượng để mày tao với hắn và coi hắn chẳng là cái gì, gì :



- Nói cho tao nghe về mày ?




Tên nhà văn ba hoa chích choè như kẻ say, kẻ khùng điên .



Có khi tôi hiểu, có khi tôi chẳng hiểu hắn nói gì . Những biện thuyết , những chứng cớ để lý luận của hắn làm tôi nhức đầu .



Với nỗi cáu kỉnh, tôi ngắt lời hắn :


- Tao muốn tống tất cả những thằng viết văn như mày vào nhà thương điên .




Hắn nín bặt, giữ khoảng im lặng và một thời gian ngắn sau , hắn viết bài mang tên " Những Hoang Tưởng của người viết văn " .




Tôi hãi hùng , không đọc hắn nữa để viết câu trả lời cho cái cô nhóc đã hỏi về chữ Tại sao anh không nhận mình là Nhà Văn ?


- Như em đã đọc những gì anh đã viết , anh dị ứng chữ nhà văn - Thế thôi . Đừng vặn hỏi nữa . Hãy để anh yên vị ở một chỗ ngồi và anh viết về những điều giản dị nhất ở thế gian này . 




Được như thế không ?





.....

2.












 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 10.09.2014 00:13:41
.
 
 
 
 
 


Vì sao ?






-------------------------





Tôi thích đặt những câu hỏi vì thích có những câu trả lời thoả đáng .***



Và tôi hay đặt câu hỏi vì sao ?




Đây là những câu vì sao trong việc làm của tôi mỗi ngày :



- Vì sao ông ( bà ) khổ ?


- Vì sao mặc cảm và vì sao cứ so sánh để thấy mình khổ sở vì thua kém ?


- Vì sao và vì sao ....... ?





Và sau đó, tôi đọc lại những câu trả lời để có một vài kết luận ( cho dù là không đơn giản )






....




Ngày tôi đặt chân đến đất Pháp xa lạ này, tôi vừa tròn 22 tuổi, tuổi ươm nhiều ước mơ và rất sung sức . Giữa một buổi tối muà đông lạnh cóng, đi lang thang trên một lề đường , đang buồn bã vì xa xứ, gặp một người Pháp trung niên , ông ta ăn mặc lịch sự, ông nở nụ cười giang rộng vòng tay .


Giọng ông hồ hỡi :


- Cậu là người Việt Nam , phải không ? Bienvenue en France . Chào bạn đến Pháp ;



Tôi tròn mắt, bất ngờ và cảm động quá đỗi .



Một người Pháp đón tôi, kẻ lưu lạc như vậy sao ?



Vì sao ?




....



Sau giây phút ngỡ ngàng đó và từ những năm tháng kế tiếp, tôi tạm cất chữ Vì Sao đó để loay hoay đi tìm điều mình muốn tìm ở xứ người .


Tôi đi, sống , học hỏi từ những ê chề, từ những vui buồn và mở to mắt .




Tôi tập cách trả lời những câu hỏi có thể làm mình đau lòng hoặc lạ lùng .


- Tại sao bạn đến đất nước này ?


- Bạn muốn gì ? Vui hay buồn ? 


- Văn hóa này, đất nước này có điều gì khác nơi quê hương của bạn ?




Khi ta trả lời một trong những câu hỏi, ta nên nhìn thẳng vào mắt người đối diện và đặt ngược lại những câu hỏi sau khi đã trả lời họ .



Họ là ai ? Ta là ai ?


Những khác biệt về hai nền văn hóa là dĩ nhiên nhưng vẫn có những điểm chung : Lòng tự hào về văn hóa và dân tộc, và lòng tự trọng .





Ở họ ( người Pháp ) Họ rất tự hào về bản tuyên ngôn Nhân Quyền và hãnh diện về ngôn ngữ của một nền văn học cao độ . Ở họ là niềm hãnh diện của một đất nước phát triển mạnh về công nghệ sau thế chiến và họ làm mọi cách để phát triển nếp suy nghĩ về dân trí và dân chủ của họ .


Còn ở ta . Kẻ xa xứ ? Ta nghĩ gì ? Làm gì để không bị họ coi thường và khinh mạt ?



Sau một thời gian dài chung đụng với người Pháp, có lúc, tôi tò mò hỏi họ :


- Bạn nghĩ gì về dân á đông nói chung và người Việt nói  riêng ?




Họ trả lời :


- Chúng tôi chiêm ngưỡng sự thông minh, cần cù, hiếu học và nền đạo đức của xứ bạn . Các bạn rất tự trọng và siêng năng .




Tôi chỉ biết cám ơn họ với nỗi vui của mình .




...





Sống ở đất nước người, dùng ngôn ngữ của họ để ứng xử và tôi hiểu rõ ràng là : Sự giáo dục là nền căn bản để đứng vững ở một vị thế, cho dù ta là da đen, đa đỏ, da vàng hay là da trắng . Sự xử thế và cung cách cẩn trọng của ngôn ngữ là điều chứng tỏ bản năng trong niềm tự hào của một màu da và nền văn hóa đi kèm.



Ta có thể lúng túng hoặc là trôi chảy để đối đáp nhưng ta phải vững về tư tưởng và cách thức lắng nghe để biện luận . Khi muốn biện luận, ta nên có một số ý thức và khả năng kiến thức tối thiểu để vận lý .



Họ buông lời kỳ thị ư ?


Ta nên thuộc sử học và địa lý để trả lời .


Ta phân định rõ và thật rõ cái mức biên thùy và sự hài hoà chung sống trong niềm quý trọng giao hảo hoà bình . Tôi không để họ kỳ thị mình trước một tình cảnh trong phạm vi học hành và việc làm .



Thiết nghĩ, tôi không xấu hổ và có mặc cảm mình là người Việt Nam . Tôi không để họ, người ngoại cuộc pha lẫn tôi và người Trung Hoa đang lấn chiếm đất nước tôi .




Và chúng ta, những kẻ biết cầm bút để viết, chúng ta sẽ làm gì để thoát ra cái mặc cảm nô lệ , cho dù là nô lệ văn học ?






2.







PHẦN 2 CỦA NIỀM TỰ HÀO hơi QUÁ ĐỘ .

...








Phần này nguy hiểm hơn vì nhiều lẽ , và tôi sẽ kể là tại sao ?




....





Khi sang Mỹ - California thăm con gái và họ hàng, thân hữu, tôi mở mắt và mở tai để nghe những câu hỏi khác về nền văn minh và văn hóa khác biệt giữa đất Pháp và đất Mỹ .




Như sau :



. Một phần lớn người Việt có cơ hội thành đạt ít nhiều ở Mỹ rất tự hào về sự dân chủ và sự tiến bộ bậc nhất của đất nước khổng lồ này .


Họ đặt vài câu hỏi khá ngây ngô và buồn cười -


- Chúng tôi dễ ăn , dễ học bên này và chúng tôi rất yêu nước mỹ này . Đây là một xứ cực kỳ văn minh .


Tôi gật đầu đồng ý để nghe họ nói năng với tất cả niềm tự hào của miền đất vừa có hơn 200 năm văn hóa . Tôi nghe họ châm biếm văn minh và văn hóa của Âu Chậu và có lúc xem những người sống ở Âu Châu rất thua kém họ về lợi tức, đất đai ,thuế má, luật pháp .....



Đã đến lúc tôi đủng đỉnh trả họ về đúng với chỗ đứng của họ, những kẻ ăn nhờ và quá đáng với niềm tự phụ, tự hào không đúng cách . Ta chỉ nên so sánh với những điều có thể so sánh .


Ta có thể góp phần vào việc xây dựng một đất nước và tôn trọng cũng như tỏ sự biết ơn nơi cưu mang mình để mình có thể phát triển trong mọi địa hạt nhưng xem thường văn minh và nền văn hóa của xứ khác là không nên ở phần ý thức .



Mọi cách thức nhìn sự việc chỉ đúng trong một hoàn cảnh và tùy trường hợp . Ta có thể nào so sánh vận tốc chạy của một con báo và một con mèo ? Ta có thể nào cứ đứng ỳ một chỗ như ếch ngồi đáy giếng để có thể biết bầu trời rộng lớn đến cỡ nào ?



Mọi sự tự tôn khi so sánh đều là sự khập khểnh khó dung thứ .




Thái độ của cử chỉ và ngôn ngữ ở một lúc nào đó sẽ lộ diện sự thiếu tri thức ( tri thức nằm ở lãnh vực tư tưởng ) Ta nên học thêm sự khiêm cung và biết dừng lại niềm tự hào cho đúng chỗ .


Hay hoặc dở là sự khiêm nhường và biết lúc nào nên lùi lại để học hỏi .




Chỉ trích , phê bình cũng cần phải học và áp dụng sự học của mình nhưng không coi thường người khác .



Những ngọn núi cao, những dòng sông sâu cũng có một giới hạn .



Giới hạn của con người thì khôn cùng .













đăng sơn.fr








 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2014 00:18:51 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 11.09.2014 21:11:19
.
 
 
 
__ MUốN ... .












-






Thử Tập Viết NHẬT KÝ .

...








Hình như ở một ngày cũ, tôi có lần viết là mình không thích viết nhật ký như đàn bà con gái . Chữ Nhật Ký thấy xìu và yếu lắm . Có chút gì ẻo lả , có chút gì buồn bã và thật nhiều nuối tiếc .



Ngày xưa, thời mới lớn - 16 tuổi - tập làm người lớn, đã thử viết nhật ký, viết được chục trang chẳng giống ai rồi quẳng đó .



-


16 của mình đẹp lắm , đẹp như ánh nắng trải nhẹ trên hàng cây đến trường, đẹp như màu áo của con nhỏ đi học mặc áo dài ngang đường kia . Để tìm hiểu thế nào là mộng mơ thì đọc những trang sách nói về tuổi áo học trò và chìm mắt vào những câu thơ .


16 còn non như trái kia trên cành hiu híu gió , hiu hiu mưa .


Tờ bích báo làm cho lớp có bài thơ tên là 16 - Ơi ! Ơi ! 16 ơi, mới xong 16 thì 17 đến , cầm tờ giấy được lên lớp, nhoẻn môi cười, thấy mình đang đi trên con đường làm người lớn , đã mơ làm người lớn để nếm đủ mọi thứ ..


17 tuổi, la cà với bạn bè ở quán nước gần trường con gái và thấy mình mơ làm thi sĩ .



Hình như .... Và cứ như thế ' hình như ' để đếm những tà áo tiểu thư, ngắm mắt tiểu thư . - Làm sao để khỏi ngượng ngập khi dõi mắt theo người ta ?



Lá rơi , lá cứ rơi . Saìgon làm gì có mùa thu mà sao lá cứ rơi đầy trên lối về nhà người ta .




18 chạy đến . Những trang nhật ký không còn chữ nào để bắt bụi ( có khi đọc lại để thẹn thùng vì đôi điều đã rất ngớ ngẩn )




...




20 tuổi, thấy mình cao lớn hơn để hỏi những câu hỏi về cuộc đời và tình yêu . Mắt người ấy có đôi điều giảng giải về tình yêu . Có phải là tôi đang đặt rất nhiều câu hỏi ở ngưỡng cửa trường và cổng đời ?



Những bài học ở giảng đường sẽ gíúp cho tôi điều gì khi tôi học xong ? Nhũng trang sách dày cộm đã không dậy tôi về tình người và tình yêu ? Trong chữ Yêu , có chữ Người .



Sách triết làm đời sống có ý nghĩa nhưng rất khô khan . Chưa kịp đọc xong hết những biện thuyết thì đã xa người . Vết thẹo khó mà quên .





....






Sáng nay, trên đường đi làm trời quá đẹp .


Ngồi ở văn phòng, dẹp tạm đống giấy tờ qua một bên, mở radio nghe tin tức, nghe những điều người ta đang bàn luận về nhũng tình hình khinh tế, chính trị . Thấy uể oải . Thấy buồn .



Tự nhiên lại thèm viết nhật ký . Có lẽ sẽ tránh chữ Buồn càng nhiều càng tốt .











đăng sơn.fr







***
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 14.09.2014 20:57:39
.    

 
 
... AntiThèse ( Dỏm và Làm Dáng ) ..




Cô kia viết :





 " 

NHỚ - THƯƠNG - YÊU thời a còng
 
 

- Anh nhớ em nhiều lắm. 
- Nhiều là bao nhiêu? 
  
Thật là buồn cười nếu cho nỗi nhớ nhung lên cái cân hay tưởng tượng một hình thể nào đó để cân đo đong đếm. 

Nhưng để công bằng phải có một cái gì cụ thể, ví dụ như tròn méo mập gầy dài ngắn diễn tả cho nỗi nhớ của mình và của người chứ. 

Cứ mở miệng ra nói nhớ là xong sao? Không dễ vậy đâu. Bây giờ có diễn đàn mạng, thiên hạ tha hồ viết vẽ về tình yêu, về nỗi nhớ, về mong chờ, vv và vv... Nhưng có quá đáng không khi chữ nghĩa dư thừa, chỉ tốn vài giây là gõ ra hàng trăm chữ kêu rêu nhớ nhung này nọ? 

Đối với những cặp tình nhân thật sự, nỗi nhớ thương của họ diễn tả qua chữ nghĩa thật đẹp vì là chuyện thật. Bên cạnh đó, đôi khi thiên hạ nói nhớ nói yêu như một fashion - trào lưu, chạy theo thời thế. Thấy người ta ở diễn đàn viết nhớ, mình cũng viết. Thấy người ta viết yêu, mình cũng phải tìm một người yêu ở diễn đàn cho có... Vào diễn đàn viết một mình hoài có lẽ sợ người ta nói mình cô độc? 

Thật nguy hiểm khi ngồi không trước màn hình computer, đọc và viết gì đó. Từ cái ngồi không sẽ dễ dàng gõ gõ yêu - thương - nhớ với người gặp gỡ sau màn hình. Chữ nghĩa đi ra bằng mấy cái gõ gõ dễ dàng hơn cả trăm lần khi nói bằng lời nói qua điện thoại hay gặp mặt. 

Có người cho rằng, gặp nhau ở diễn đàn, không thấy mặt, không biết ai là ai, tha hồ đùa bỡn, tha hồ cợt nhã nói yêu nói thương. Điều đó đúng với hạng không có tư cách. Điều đó hoàn toàn sai với những người biết tự trọng. Nhiều người quen viết cho tôi: "Thế giới mạng là ảo, nhưng tình cảm quen nhau trên mạng là thật". Tôi rất cảm động khi đọc những hàng chữ đó. Đối với tôi, một khi hai người đối thoại với nhau, qua thư từ, qua điện thoại hay mặt đối mặt, là đã quen biết. Đừng cho rằng "họ", "người đó"... chỉ biết trên mạng mà coi thường tình cảm của họ. 

Ngày trước hay đúng hơn ngày xưa, người ta làm quen nhau qua mục "Tìm bạn bốn phương" và thư từ qua đường bưu điện. Không thấy mặt nhau, không ai biết ai là ai, không khác gì quen nhau qua các diễn đàn bây giờ. Có khác chăng, ngày xưa không có điện thoại cầm tay, không có email, không có voice chat, không có video chat, vv.. Để nhận một bức thư phải tốn cả tuần lễ có khi còn lâu hơn. Bây giờ mọi thứ được rút ngắn, làm quen chỉ cần gõ vài chữ trên diễn đàn hay gửi qua pm, vài phút sau có trả lời và mọi sự xảy ra tính bằng phút giây chứ không còn tính bằng ngày tháng. 

Có lẽ nhờ kỹ thuật hiện đại, mọi thứ nhanh chóng nên tình yêu cũng nảy nở cấp kỳ? Ngày trước khi bắt đầu làm quen, chờ đợi thư trả lời, rồi quen, và một thời gian sau tìm cách gặp nhau. Khi đối diện nói chuyện mới biết rõ người mình đang tìm hiểu. Mọi thứ đều có thời gian tính của nó. Cho nên khi tỏ tình, có lẽ người nói ra cũng phải suy nghĩ chín chắn lắm. 

Thời đại tân tiến, cái gì cũng nhanh chóng như điện xẹt, tình yêu gì mới gặp nhau qua vài chữ ở diễn đàn, pm vài lần, thư từ vài cái thế là nói nhớ, nói yêu. Thứ tình yêu đến nhanh có lẽ cũng tàn rụi nhanh khi gặp một người khác (ở diễn đàn). Và cái vòng làm quen, thư từ, nói nhớ nói yêu lại tiếp diễn. Cũng có khi nói yêu thương một người không đủ, người đi vung vãi tình yêu đó lại tán tỉnh và nói yêu thương thêm vài người khác... Những hạng người chơi đùa với tình yêu như thế, chữ nghĩa của họ có được giá trị nào không nhỉ? 


Có nhiều người đùa bỡn với chữ nghĩa và khi đã lậm rồi thì đâm ra đùa bỡn với tình cảm của người khác. Mới đầu tự bào chữa, "chỉ là chữ thôi mà"... Sau khi nói yêu đương lại tự biện hộ, "đó là những giây phút tôi chơi đùa với chữ nghĩa của tôi". Đọc một vài bài viết trên các diễn đàn đây đó, có thể thấy được sự dối trá của những người viết ấy. Thật là tội nghiệp cho chữ nghĩa.  


Nếu là người viết, và tự nhận mình là người viết thì có lẽ họ không học môn Văn học ngày xưa. Vì các thầy đã dạy dỗ học trò : "VĂN LÀ NGƯỜI". Mỗi khi cầm bút, hay gõ chữ trên bàn phím, nếu ai cũng nhớ ba chữ ấy, ắt hẵn chúng ta sẽ có rất nhiều bài viết chân thành và đúng nghĩa với chữ nghĩa. Đừng nghĩ rằng không ai biết mình là ai khi họ đọc những gì mình viết ra. Ít ra, mình biết mình là ai và biết mình đang làm gì.  

Nguyệt Hạ 
Sept 12, 2014 
  
  

....



Antithèse
L'antithèse (substantif féminin), du grec anti ("contre") et thesis ("idée, argument") soit antithesis : "opposition", est une figure de style qui consiste en un rapprochement, à l'intérieur d'une structure syntaxique binaire et équilibrée, de deux termes de même nature qui s'opposent sémantiquement.
Elle rapproche donc deux termes ou propositions dont le sens est naturellement opposé pour mettre en valeur le contraste. Passée dans le langage courant, l'antithèse est une figure majeure dans les Arts et en littérature car elle permet des images frappantes. Tout comme l'oxymore dont elle est proche, l'antithèse se fonde sur un contraste sémantiqueentre deux idées, deux arguments, deux qualités.




 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.09.2014 22:31:41
.
 
 
 






HOÀ BÌNH .




Hỏi nhau :



- Để giữ hoà bình , mình phải làm gì ?



- Phải im lặng .


- Có cần gục đầu xuống không ?



- Có chứ . Cắm mặt, ghìm đầu xuống mặt đất .




- Hoà bình như thế để làm gì ?





Câu trả lời của kẻ chủ bại : " Để suốt đời làm NÔ LỆ "





;;;




Vậy ư ? Sự lễ độ, nhẫn nhịn là điều căn bản để làm nô lệ ư ?








ĐỊNH NGHĨA của Hạnh Phúc .





Sống với nhau dưới mái nhà, ta phải ra sao để gìn giữ hạnh phúc lứa đôi ?




- Dễ lắm ! Phải biết ngậm mồm yên lặng ?




Câu hỏi thứ hai :


- Sống trong một hoàn cảnh đất nước đầy tham nhũng, bạo quyền, không có dân chủ , ta phải làm gì ?




- Nếu cần giữ an toàn cho sinh mạng thì chỉ việc chăm chỉ đi làm . Ngày đi theo ngày .





Hạnh phúc là điều tạo dựng - Không phải là điều chờ đợi khi ngồi khoanh tay .








HIỀN LÀNH .






- Mày biết hiền lành không ?



- Biết chứ . Tao biết đóng kịch với vẻ mặt hiền lành .



- Tại sao phải đóng kịch .




- Để giữ sự hòa bình .


Chúa đã dậy : Bình an cho người thiện tâm . Hiền lành nằm trong định nghĩa ngầm của Thiện Tâm .








THỊNH NỘ .





Cơn giận dữ là một cơn điên ngắn hạn .


- Có khi nào ông nổi cơn điên không ?




Có chứ . Khi tao nổi cơn, tao như một thằng xã hội đen , tao hạ gục đối phương bằng nhiều hình thức tàn khốc.



- Bằng cách nào ?




- Tao giết nó trong chính cái đầu của nó .




- Sau khi qua cơn giận thì sao ?





- Tao đọc kinh, giả giọng đạo đức .





AMEN - Peace and Love - AMEN









DÂN CHỦ .





Hỏi :



- Thế nào là dân chủ ?




- Trời ! Hỏi ngu bỏ mẹ . Dân chủ là chữ viết tắt từ câu " dân làm chủ " 



Chồng chống nạnh, chỉ về phía vợ con , nói : Đó là vợ con tôi .





- Rồi sao nữa ?




Chỉ ngón tay vài mảnh đất và cái nhà, cái xe - Nói : Đó là của tao, tao là chủ .



- Rồi sao nữa ?




- Chỉ tay vào những quyền lực, bắt bớ, giam cầm và nói to : - Đó là những thực lực đang điều hành, là kẻ nắm quyền của tao .




Mày đừng hỏi vớ vẩn nữa , tao mà nói ra hết tất cả sự thật thối tha thì tao sẽ mang tội phản động . Lúc ấy tao sẽ mất vợ con, nhà cửa, mất cả cái mạng cùi của tao .





Peace and Love nhé mày .











IM LẶNG
trên MỘT CON ĐƯỜNG .




_____________________________________________________







Im lặng là một hình thức để không bị kích động và có thể đưa đến sự vọng động .


Im lặng khi nhìn thấy tận mắt những bất công cũng có thể xem như hành động đồng lõa với tội ác .



Tội ác xảy ra ở khắp mọi nơi ( từ tâm trí và từ thái độ riêng )



Có lắm khi Im Lặng cũng có thể là sự khuất phục .


...




Muốn giữ hoà bình , ta phải nghĩ gì ,làm gì ?


Muốn hiểu về chữ Tình Yêu , ta phải làm gì ? Nghĩ gì với sự im lặng hầu như tuyệt đối ?









đăng sơn.fr






.... 


 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 28.09.2014 21:58:37
.
 
 
 
 
 
 
 
BÚT CHIẾN  -
 
 
 
 
 
 
....







Thưa Ngài .




Thấy cái tựa mang tên chủ đề là Bút Chiến của ngài, tôi hãi quá .




Vì nhiều lý do rất khó tin . Tôi chứng minh bằng 2 cách như sau : Tịnh và Vọng Động .



Ngài hãy uống chừng 1 lít nước lạnh rồi trở lại đây để đọc .








Phần Bút Chiến .






-----------------------------






Bây giờ , tôi thử phân tích để xem thế nào là BÚT CHIẾN -



Xin Ngài và các bạn đọc thử một bài viết của bạn tôi - 1 thầy giáo khá nóng tính từ một diễn đàn khác - Và sau đó, anh ấy và tôi đã ra đi :








-



1.



Chào anh đăng sơn,

Nhân có lời chào hỏi ân cần của anh nơi website mà các admins ca ngợi lẫn nhau về tài ăn cắp hình ảnh trên net, tôi xin được vào đây, trước là ngỏ lời cảm ơn anh về tình cảm quý mến mà sáng nay anh đã thể hiện tại nơi ấy!

Thứ đến, tôi thành thật xin anh vui lòng rút lại lời nhận xét mà anh đã xếp tôi ngang hàng với một thứ mà tôi phải buộc lòng không thể xem là đàn ông chân chính,... Thậm chí, nó chưa đủ tư cách làm con người thực sự!

Điều đó đã khiến anh ngạc nhiên? Thì mới đây thôi, đó là một trong những kẻ đã khiến cho anh phải phẫn nộ lên tiếng và mở thread "Phản kháng ..." vì lời bình luận nham nhở đến độ nhẫn tâm đối với một nạn nhân là người phụ nữ cả tin và đáng thương! Tôi thực lòng xin lỗi người con gái hiền lành đáng thương kia, vì buộc lòng phải nhắc đến sự kiện dính dáng đến lời bình phẩm của kẻ bất nhân và vô liêm sỉ này trước cơn hoạn nạn đáng được thông cảm và chia sớt của cô ấy!

Khi anh mở thread "Lời Phản Kháng ... " nơi website của những admins tự hào vì trộm cắp hình ảnh, tôi hiểu được sự giận dữ của anh trước cách cư xử vô nhân tính của kẻ mở thread (LNHoai-Tu - kẻ giả danh?), của ngôn ngữ rác rưởi từ những thứ súc sinh chui vào trong "thread vi phạm" nhằm buông lời khả ố, thô bỉ chỉ để cười vui trên sự đau khổ của người khác.

Khi đó, tôi đã giữ thái độ im lặng. Vì nghĩ rằng mình anh lên tiếng là đã đủ rồi. Trong thâm tâm, tôi luôn mong mỏi sự bình yên đến với người bạn chung của chúng ta rất cần để vượt qua được trong cơn hoạn nạn khốn khó này!

Vì thế, một lần nữa tôi xin được cảm ơn tình cảm quý mến sáng nay anh đã dành cho riêng tôi. Và, tôi cũng xin anh thông cảm để cố gắng sửa đổi hoặc xóa đi nhận xét mà anh đã vô tình đặt tôi cùng ngang hàng với thứ súc sinh ghê tởm kia. Tôi không muốn một sự thương tổn nặng nề đến cá nhân mình quá nhiều như vậy!

Chân thành cảm ơn và xin được chúc anh an khang mạnh mẽ,

Bạn anh,


Hàn Sinh. 



2.



.
"Tôi rất hiểu sự thịnh nộ và niềm bất nhẫn khi bạn viết .


Xin bạn hãy vững niềm tin và nhận rõ tình cảm và niềm tin tôi đã giữ gìn từ bạn .




Trân Trọng .


Bạn anh ở nơi xa với nhịp tim khi viết .


đăng sơn.fr "



----





Chào anh đăng sơn,

Hôm qua chúng ta cùng online một lúc. Do đó tôi đã không đọc được post đầu tiên của anh viết cho tôi cùng một vấn đề!...
Cảm ơn anh đã chia sẻ suy nghĩ, sự tin cậy, và đồng cảm với tôi, người bạn mà anh chỉ mới quen nơi đây nhưng có được ít nhiều suy nghĩ tâm giao.

Trong post đầu tiên của ngày hôm qua, anh đề cập đến nguyên tắc của kẻ sĩ. Tôi đành mượn thắc mắc của người bạn khác mà trong email message như một sự quan tâm mà tôi phải lên tiếng cảm ơn:

[...bất kể chuyện gì xảy ra, tất cả điều có nguyên nhân của nó, em nhìn vấn đề gì cũng suy đoán và lý luận, tuy nhiên em đắn đo thật nhiều để hỏi anh, sao trong anh là cả một đại dương chữ, có những chữ chửi rất đau nhưng anh lại dùng những chữ như thế ?.... Anh có những lý lẽ riêng, em luôn tôn trọng. ]

Vâng, nói đến nguyên tắc của kẻ sĩ cũng như trả lời câu hỏi trên của người bạn của chúng ta, khi cô nói rằng tại sao đa dùng những từ ngữ không đẹp cho đối thủ trong khi chửi nhau nơi công cộng; tôi hy vọng rằng lời giải thích trong post hôm qua tôi viết nơi đây cũng tạm đủ:

Anh đăng sơn biết đó, vốn liếng ngữ vựng tiếng Việt của tôi không quá phong phú như cô bạn chúng ta đã khen. Tuy nhiên, ít ra chúng cũng tạm đủ để cho tôi lựa chọn được những thứ ngôn ngữ tử tế nếu đối tượng giao tiếp của mình thực sự là một con người!

- Khi tìm đến với chúng ta với mục đích gây sự, thì tôi đã không xem đó là một đối tượng giao tiếp. Mà kẻ đến gây sự đã chọn lựa vị trí làm đối thủ của chúng ta rồi. Kẻ gây sự, nếu biết tự lượng sức và rút lui không tiếp tục quấy rối; nguyên tắc tiên lễ hậu binh có thể đã đem đến kết quả tốt đẹp cho cả hai bên. Nhưng anh cũng biết, khi kẻ ngổ ngáo và lì lợm không còn biết trời trăng mây nước; thì mọi lời nói dịu dàng liệu có giá trị hay không?

- Tại sao chúng ta phải phí lời dịu dàng với những kẻ như thế? Đó là việc làm vô ích mà hầu như ít ai nghĩ đến với lý do vô cùng thực tế. Bởi vì, nói chuyện đàng hoàng với những đứa khốn nạn sẽ không bao giờ đem lại kết quả tốt đẹp, thế thôi!

- Với những kẻ mở miệng ra thì nói chuyện ăn chay, niệm Phật, đi chùa, hoằng dương Phật pháp, kinh kệ,... xem ra có vẻ đạo đức; nhưng lại buông lời khả ố cười cợt trên nỗi đau, sự vấp ngã của người khác trong hoàn cảnh đáng thương; thì tôi không xem những kẻ như thế là con người, mà chỉ là súc sinh đi bằng hai chân; liệu có gì là quá đáng?

- Hôm nay đã bước sang hạ tuần tháng Tư dương lịch. Mỗi năm chúng ta đều noi' đến ngày Quốc Hận với bao hoài niệm, xót xa, và tang tóc. Anh đăng sơn có bao giờ đi tìm câu trả lời về nguyên nhân đưa đến sự sụp đổ của miên Nam VN?

- Chắc chắn trong nhiều nguyên nhân khác nhau, nổi bật một nguyên nhân sau đây mà chúng ta ít đề cập đến. Đó là thái độ phê phán sự chống cộng triệt để của chính quyền Saigon trước sự xâm lược và tấn công mọi mặt của cs Bắc Việt. Thái độ này không chỉ nằm trong thành phần nông dân, công nhân lao động ít học. Nó còn nằm trong những kẻ trí thức phản chiến của xã hội!

Dường như, gần bốn mươi năm qua, người ta chỉ nhìn thấy hậu quả là việc mất nước; chứ không hề thấy nguyên nhân của nó. Đó là, lẽ ra khi chống trả một cuộc tấn công xâm lược; thì người tự vệ phải được quyền dùng mọi phương tiện để chống đỡ và đẩy lui kẻ thù. Nhưng trước năm 1975, chính quyền Saigon luôn luôn bị "phe ta" lên án là tàn ác đối với kẻ thù xâm lược...

Người nông dân, công nhân, và thậm chí cả trí thức sống bên dưới vĩ tuyến 17 đã không hài lòng với chế độ tự do nên nuôi dấu và rước cs và làm sụp đổ đất nước. Bài học của sự thỏa hiệp với cái xấu và cái ác, cho đến nay vẫn chưa có người nhìn đến!

Nhưng bài học cay đắng nhất của những người chống cộng tại miền Nam VN chính là: kẻ tự vệ luôn luôn bị xem là có lỗi, nếu họ cố gắng đưa ra biện pháp tự vệ mãnh liệt và hiệu quả!

Đó mới là nguyên nhân chính đưa đến sự sụp đổ mà gần bốn mươi năm qua mà các sử gia không hề đề cập đến.

Tâm lý bệnh hoạn, "nếu bị tấn công, mà bạn phản công mạnh hơn để lấy lại công bằng, có nghĩa là bạn có lỗi!" đã bức tư/ miền Nam một cách tức tưởi! 

Thậm chí, anh đăng sơn có biết không: tôi thật không muốn gọi tên người khác là những admins trộm cắp hình ảnh trên nét và ca ngợi việc trộm cắp hình ảnh. Thật lòng, tôi không hề muốn lăng nhục người khác; cho dù chỉ là việc gọi tên cho đúng sự việc và hành động mà họ đã làm mà thôi!

Tuy nhiên, tôi đã nhường nhịn cho đến khi mình bị tấn công hoặc nhìn thấy sự bất công mà thôi. Nếu họ có bị tôi gọi bằng những cái tên không được đẹp đẽ, người đầu tiên mà họ cần trách cứ, là chính bản thân họ chứ không ai khác hơn:

Những kẻ thể hiện hành vi của loài súc sinh, tôi gọi bằng tên của loài súc vật. Những kẻ admin ca tụng hành động trộm cắp thì tôi gọi đúng với việc làm của chúng. Những người admin này tuổi tác chắc chắn lớn hơn tôi và lẽ ra nên cư xử để được sự nể trọng của người nhỏ tuổi hơn mình!

Nhưng nay tôi công khai gọi đó là website của những admins trộm cắp và ca ngợi việc trộm cắp, cho dù có là những ngôn từ gây ra đau đớn cho người khác; thì đó chỉ thể hiện đúng việc làm và hành vi của họ mà thôi!

Họ chỉ có thể nên tự trách vì đó là hành động của chính mình và cung cách phe đảng và lề lối cư xử bất công của họ, dẫn đến việc tôi phải buộc lòng nói ra những sự thật bẽ bàng mà bản thân mình từ đầu tiên đã không muốn khui ra!

Vâng thưa anh đăng sơn, nguyên tắc của kẻ sĩ là ngay thẳng không gian trá. Có một nữ học giả người Việt đang sống tại Taxes và một vị khác nữa tại tiểu bang LA hỏi tôi, vì sao mà ngay cả đạo đức và văn hóa trong cộng đồng trí thức của người VN tại hải ngoai. lại ngày càng suy đồi; trong khi chúng ta không hề phải chịu khốn khổ vì như đồng bào đang phải sống dưới ách cs trong nước?

Xin được chia sẻ với anh những gì tôi trình bày với họ trong một post sau này!

Hàn Sinh. 








...






Thưa Ngài Thầy tu .





Bây giờ, tôi tính chuyện với Thầy bằng 2 cách khác nhau .



Cách thứ nhất : Hạ đẳng tận cùng .


Cách thứ hai : Ý ngầm .





Tôi để Ngài tự quyền chọn lựa .





Cách thứ nhất :





- Tôi không nghĩ là ông giả vờ nhân đạo và rất màu mè theo cái kiểu ba phải . Tôi ghét tính ba phải, đạo đức nửa vời .






Bút chiến là cái gì hả ông ?




Bút chiến thì có nhiều kiểu viết .



Với một kẻ vô học, hạ cấp thì ta phải dùng chữ của nó để nói cho nó hiểu một cách rõ ràng :



- Đù má mầy . Mầy **** mẹ thì tao dùng chữ ' **** mẹ 'với mày . Tao lôi dòng họ tổ tiên của mày ra để **** .





Chấm hết .






< Đây là cách thứ 2 :






Thưa Ngài .




Tôi rất vọng động với những kẻ không biết điều . Và tôi ra mặt thẳng thay , không nhân nhượng vì tôi không phải là Thầy Tu như Ngài . Tôi không đi tu như ngài .





Ngài dùng chữ Phát Huy . Phát huy cái gì ?



Phát huy những chuyện nhịn nhục, khi nghe chửi bới trên một tầm vóc của chữ nghĩa ?


Phát huy ở sự nhẫn nhịn để ra điều là ta biết IM LẶNG và chấp nhận những gì chướng tai và gai mắt và ngồi tịnh yên để niệm phật và amen ? !




KHÔNG !





Thưa ngài .




Tôi không niệm Phật , niệm Chúa khi thấy một vài con nhóc ăn trơn, mặt trắng ,( con của cán bộ lãnh đạo cao cấp từ VN ) sang bên này vào một cửa tiệm cực kỳ sang trọng của Paris mua một cái bóp, cái ví hiệu Hermes trị giá 5.400 euros .



Tôi không thể tịnh khi thấy con cái của cán bộ chạy ra nước ngoài với mục đích chuyển ngân, rửa tiền , họ mua những căn hộ với giá cắt cổ để dọn đuờng thoát cho cha mẹ hạng gộc trong khi dân của ta đang điêu đứng vói bao thảm trạng .






Thưa Ngài .


Nếu ai cũng ngồi đó, chấp tay niệm phậm, cầu Chúa với chũ Zen - Yoga . Và viết kiểu bút chiến nửa vời hiền hoà như Ngài thì ta có thể chờ thêm 100 năm nữa cũng chưa thể nào hiểu đưọc thế nào là dan chủ và nhân quyền.




Thưa Ngài .




Tôi yêu cầu Ngài viết bút chiến kiểu tích cực hơn .







Rất mong .






Trong khi chờ đợi tôi lên dự án bút chiến kiểu của tôi, tôi gửi tặng Ngài một chữ Zen rất thượng đẳng của dan tộc Nhật Bản đã và đang kiêu hãnh đến ngày hôm nay .





Xin Ngài nhớ cho rằng sự tự hào của người Việt Nam không hẳn nhiên là sự cúi đầu chấp nhận .







Tôi nghĩ là Ngài hiểu tại sao có chủ đề BÚT CHIẾN.











đăng sơn.fr









.








....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.09.2014 15:41:08 bởi dang son >

NgụyXưa
  • Số bài : 880
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 31.01.2007
  • Nơi: Thái Bình Dương
Re:VIẾT ĐỂ.... - 29.09.2014 01:25:48
Anh ĐS thân,
 
Tiếng Việt có câu "ăn miếng trả miếng", và tôi cũng đồng ý với anh là phải dùng bạo lực để đối phó với bạo lực, tuy nhiên theo thiển ý những câu như: "- Đù má mầy . Mầy **** mẹ thì tao dùng chữ ' **** mẹ 'với mày . Tao lôi dòng họ tổ tiên của mày ra để **** " trong bài viết của anh, không bao giờ nên có trong những trận bút chiến trên một diễn đàn công cộng!
 
Nhiều quốc gia đang dùng bạo lực để đối phó với bạo lực của nhóm ISIS tuy nhiên họ sẽ không bao giờ cắt đầu quân phiến loạn ISiS rồi post lên Intenest như nhóm ISIS đã làm! Có những giới hạn không nên vượt qua để được coi là người văn minh, trí thức.
 
Còn một điều này nữa NX (dưới cương vị Mod của diễn đàn) mong các bạn đừng mang những bài liên quan tới sự tranh chấp tại một diễn đàn khác về post tại vnthuquan.net, nhất là những bài đả kích bạn điều hành của diễn đán đó, vì chúng tôi muốn tránh những đụng chạm cá nhân.
 
Rất mong các bạn thông cảm.
 
Tình thân,
 
NX

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 29.09.2014 15:08:47
...
 
 
 
 
 
 
      Đã đọc lời góp ý của anh Ngụy Xưa .
 
 
 
   Tôi sẽ cẩn thận hơn để hạ hỏa .
 
 
 
 Xin anh nhận nơi đây lời xin lỗi của tôi .
 
 
 
 
 Thân ái 
 
 
 
 
 
 đăng sơn.fr

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 29.09.2014 15:20:52
.
 
 
 
 
 
 
 


TRAO ĐỔI Ý KIẾN
qua Sự Bút Chiến -






------------------------------------------------------






Đã đọc những lời của  ông bạn thầy tu .


Hay lắm khi Thầy viết kiểu tích cực : " Theo S. thì mục đích cuối cùng của bút chiến chính là "để ai đó hiểu ra điều gì đó" (nghĩa là để hiểu biết lẫn nhau nhằm phục vụ mục đích lớn hơn là làm cuộc sống tốt đẹp hơn)

Người xưa nói "Nói là bạc, im lặng là vàng". Người nay nói "lắng nghe là kim cương"

Như vậy là chúng ta đang có: "Nói là bạc, im lặng là vàng, lắng nghe là kim cương"

Bước đầu chúng ta biết lên tiếng (là bạc) sau đó, biết im lặng để suy nghĩ (là vàng) tiếp đến là biết lắng nghe (là kim cương), qua đó thì mới có thể "nói là phun châu nhả ngọc"




Thưa ông Thầy Tu .


Trước khi bàn tiếp về Bút Chiến, tôi xin gửi Thầy một định nghĩa của Tam Đoạn Luận .




Tam đoạn luận là một cách suy luận trong suy luận diễn dịch

Diễn dịch Tam đoạn luận là suy luận đi từ hai mệnh đề để tiến đến một kết luận tất yếu đã ngầm chứa trong hai mệnh đề đó.

Tam đoạn luận gồm 3 bộ phận: tiền đề lớn, tiền đề nhỏ, và kết luận.

Ví dụ:

Mọi người đều phải chết

Mà ông X là người

Vậy, ông X phải chết.

Trong Tam đoạn luận có 3 hạng từ (người, chết, ông X) và 3 mệnh đề.

Ông X là Chủ từ trong Kết luận, vì có ngoại trương nhỏ nhất nên gọi là tiểu từ.

Chết, là hạng từ có vai trò thuộc tính của Kết luận, vì có ngoại trương lớn nhất, nên gọi là đại từ.

Người, là hạng từ có ngoại trương trung bình, được gọi là trung từ

Tam đoạn luận có thể được xét theo 2 phương diện: ngoại trương (hay ngoại diện) và nội hàm

Theo phương diện ngoại trương Tam đoạn luận có thể được giải thích rằng loài người thuộc về giống Chết, nên cá nhân nào thuộc về loài người, thì cá nhân đó cũng thuộc về giống chết.

Theo phương diện nội hàm, tam đoạn luận có thể được giải thích rằng tính chất CHẾT gắn liền loài người, mà tính chất người thì gắn liền với Ông X nên tính chất Chết cũng gắn với ông X.

Tính chất của Tam đoạn luận:

Kết luận của tam đoạn luận có giá trị chặt chẽ, khi và vì nó là một kết quả tất yếu, không chối bỏ được một khi đã thừa nhận tiền đề.

Nếu tiền đề đúng thì kết luận phải đúng. Nếu tiền đề không đúng thì kết luận không thể đúng, nhưng vẫn hợp lý.

Chính vì vậy, luận lý học phân biệt 2 loại chân lý: chân lý nội dung hay chân lý thực sự, và chân lý hình thức.

Diễn giải Tam đoạn luận là diễn dịch hình thức.

Dù Tam đoạn luận là hình thức chặt chẽ nhất của suy luận, nhưng một vài triết gia vẫn xem đó là phương pháp ít giá trị trong cuộc tìm kiếm chân lý, do đó phải hết sức cẩn thận vì dễ bị rơi vào ngụy biện

Tuy nhiên Tam đoạn luận vẫn có giá trị thực hành, giúp áp dụng nhận xét tổng quát vào một tình huống cụ thể, như tổng hợp tin tức, bác bỏ một lập trường.

Các nhà luận lý học cổ điển đã suy ra 8 nguyên tắc để thẩm định giá trị của một Tam đoạn luận

- Có 3 hạng từ mà thôi

- Trong kết luận, các hạng từ không được có ngoại trương lớn hơn trong tiền đề.

- Trung từ không được có mặt trong kết luận

- Trung từ phải có tính phổ quát nào đó.

- Nếu hai tiền đề đều là những mệnh đề phủ định, thì không thể kết luận được.

- Với hai tiền đề khẳng định, không thể rút ra kết luận dạng phủ định

- Kết luận bao giờ cũng phải theo tiền đề yếu nhất

- với 2 Tiền đề đặc thù hoặc mệnh đề đặc thù, người ta không thể kết luận được.











°°°°




BÚT CHIẾN .





Được bàn thảo với người chịu lắng nghe và thích phân tích là một điều thú vị .




Tôi xin bàn chuyện với anh như sau :







Nhập Đề .



Anh đã viết :



Người xưa nói " Nói là bạc, im lặng là vàng ". Người nay nói "lắng nghe là kim cương"

Như vậy là chúng ta đang có: " Nói là bạc, im lặng là vàng, lắng nghe là kim cương "

Bước đầu chúng ta biết lên tiếng (là bạc) sau đó, biết im lặng để suy nghĩ (là vàng) tiếp đến là biết lắng nghe (là kim cương), qua đó thì mới có thể "nói là phun châu nhả ngọc"





Tôi có thể đồng ý với anh ở lời lẽ trên nhưng tôi mong muốn sắp xếp lại theo một thứ tự ở cách nhìn riêng :


1 < Im Lặng

2 < Lắng nghe ( và suy nghĩ )

3. < Nói ( Hình thức biện luận , diễn giải , tìm và hiểu rõ vấn đề .... )












. 2 - Trung Đề :





Thưa anh .



Theo một hệ thống có logique , khi bàn thảo quanh một vấn đề thì sự căn bản như sau :


- Đặt vấn đề ấy lên bàn và không đi loanh quanh làm lạc chủ đề chính .


- Trầm tĩnh lắng nghe , để đối tượng đủ thì giờ nêu vấn đề và biện thuyết theo cách riêng nhìn sự việc 

- Khi lắng nghe, ghi nhận và phân tích ( gồm phần chủ quan và khách quan )



- Lên tiếng , đặt câu hỏi cho rõ ràng trọng tâm và trình bày sự việc bằng những hình thức vận diễn giữa các sự thuận lý và nghịch lý .



- Kết luận :


Cùng tìm ra một giải pháp thích ứng để có thể giải quyết ( theo hướng cực đoan hoặc là ôn hòa )






Trong một cuộc bàn bạc, thảo luận , chúng ta cần tùy theo khung cảnh riêng và đặt mình vào một vị trí để đấu khẩu hoặc dùng phương cách vận diễn trên hình thức chữ và nghĩa .



Chắc chắn rằng chúng ta đã xem những chương trình đấu khẩu qua màn ảnh truyền hình hoặc là nghe ở đài phát thanh giữa các người ra sức bảo vệ quan điểm lập trường của phe nhóm của mình ( Chính trị, kinh tế , xã hội )



Để có thể bảo vệ và ra sức biện luận các quan điểm, người tranh luận cần phải có rất nhiều điều quan trọng để giữ thế đứng ( position ) :


- Sự tôn trọng đối tượng .

- Số vốn của kiến thức ( tùy lãnh vực chuyên môn )

- Nắm rõ chủ đề 

- Hình thái và cung cách sử dụng ngôn ngữ ( Thái độ qua cử chỉ , cách giữ im lặng và phản ứng )






Ở một Diễn Đàn , ta có thể trình bày và bàn bạc quan điểm riêng của mình trên hình thức chữ nghĩa .


Chữ viết đại diện cho lời nói . Sự đọc đúng mức được xem là sự lắng nghe và sau đó là viết lời góp ý, phản hồi .






Khi ta gặp phải những lời viết nhố nhăng , kiểu quá đáng và quá hạ đẳng thì thái độ của ta phải ra sao ?



- Im lặng và chấp nhận ư ?

- Phản hồi theo cách thức nào ?




KHi muốn lên tiếng như kiểu bút chiến , đối phương sẽ khiêu chiến và giữ trọng thể cách của họ ra sao ?



Mọi hình thức gây hấn, hạ nhục đối phương không thể nào là sự biện luận và được xem là sự ngụy biện vô thức .




Khi muốn bút chiến , ta có đủ sức kềm hãm mình để không làm hư hại chữ nghĩa hay không là một vấn đề đến từ sự nhận thức có giáo dục và sự tự trọng .




Thưa các bạn đọc .




Tôi không thích khẩu chiến vì tôi nghĩ : Dùng câu chữ đến từ một ngòi bút là trách nhiệm của người biết đọc ( hiểu ) và biết vận dụng trí tuệ .



Hãy chấp nhận viết bút chiến trong cung cách làm một việc có ý nghĩa .














đăng sơn.fr




- Thân mến chúc bạn tôi vững tin ở bút lực riêng .


 
 
 
 
 
 
 
.

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 03.10.2014 15:17:47
.
 
 
 

THÍCHĐỦTHỨ
















Thầy biết mình không có căn tu , dù lắm lúc đi ngang nhà thờ, nhà chuà chợt thấy lòng mình nổi máu từ bi bất thường .Và lòng dâng lên một niềm ân hận , áy náy .



Lúc nhỏ, thầy TĐT ( Thích Đủ Thứ ) học trường dòng của mấy ông cha và ma soeur , Thầy rất ghét những ông sư huynh linh mục, bà sơ cực kỳ nghiêm khắc và dữ dằn .

Thầy lại có tính sát sinh, hay đánh nhau với lũ bạn học, ngày nào cũng oánh lê lết rách quần, rách áo bum đầu sứt trán vì thầy TĐT rất sân si, có tật nóng tính . Hễ câu trước, câu sau là thầy bụp nó trước, chuyện đến đâu thì đến và thành tích của thầy đã làm cha mẹ lắc đầu .



Ra đời, rời trường , thầy hơi nguội lại vì thầy bắt đầu tính toán một cách hiểm ác hơn ( Im ỉm, phân tích, và ăn miếng trả miếng theo cách tinh vi hơn : Gài đối thủ vào một chỗ chẳng đặng đừng và dùng công thức của chúng để chế chiêu thức hạ độc thủ - Trước khi hạ nó , TĐT luôn báo trước một vài ngày vì không thích đánh sau lưng ..... )




Ra đời, đã thấy , đã gặp nhiều linh mục ngồi ở nhà hàng ăn và chụm đầu vào những chum ly saké để thấy hiện hình cô gái khỏa thân và họ khoái tỉ cười hi hí với nhau .

Thấy nhiều linh mục vẻ vóc đạo mạo , chững chạc nhưng dụ dỗ và hãm hiếp con nít đồng phái ....


Thấy ông sư tròn trịa đi chơi cá ngựa mỗi cuối tuần và bị nhà nước kiểm thuế vì kiếm được nhiều tiền, mua ruộng đất, núp bóng dưới những cái tên vay mượn khác .





Đi ngang cái chùa của ông Sư ấy, TĐT tôi muốn lên tiếng chửi thề , muốn biến thành sư như ông ta với những cuốn băng ca nhạc có gái sexy mà ông ta hay thưởng thức khi ăn thịt cá ê hề .....





Họ khuyên : Đừng chạm đến Thầy . Có tội chết .








Giả sử bây giờ , tôi cũng muốn đi tu, mặc áo cà sa , tụng niệm ê a và giả mặt nghiêm nghị đạo đức, lỡ một ngày kia - giả tỷ - thấy người đẹp chân dài đi ngang , cô ỏn ẻn on on đến chùa . Có chắc là tôi sẽ không nổi cơn tà dục hay không ?






Phản động và đầy tâm hồn trần tục như tôi , bị bắt nhốt chung với mấy em phơi phới ( cho dẫu là rất vô duyên ) tôi làm gì với mấy cô ?




Không lẽ tôi vẫn còn đủ sức để tiếp tục bài đồng ca Phản Động .






Khi ta ở một vị thế quyền cao chức trọng , ta có đủ thứ vật chất , tiện nghi và những cám dỗ bao quanh , liệu ta có giữ vững được mình không ?



Không phải cứ muốn tu thì là tu .




Tôi thích đủ thứ và tôi khoái viết những bài đánh đấm .





Amen .










đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.10.2014 15:29:10 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 13.10.2014 12:55:51
.
 
 
 
 
 
- Đang ( nói ) đang ( viết ) .












Les couples formés en ligne seraient plus solides. Les jeunes mariés ayant rencontré l'âme soeur en ligne divorcent moins que les autres. Les sites de rencontres feraient des mariages plus heureux. Les études, plus ou moins recommandables, s'accordent à ces conclusions.
(   Đọc ở web của báo Le Monde  )



 Hỏi :



 -  Họ viết cái gì vậy ? Dịch sang tiếng mít cho tôi nghe được không ? 



*  Như sau : " Những cặp gặp nhau ở mạng Net để thành đôi lứa thì bền chặt hơn bình thường . Những đôi lấy nhau sau khi đã tìm được tâm hồn đồng điệu ít li dị hơn những trường hợp khác . Những địa điểm kết bạn  này đã  khiến những cặp hôn nhân   hạnh phúc. Vài sự nghiên cứu đã đưa đến sự kết luận như thế   ".




Hỏi :


- Có thể tin được không ?




*   -  Khó tin lắm .


        Họ, những tay  làm báo có thể viết theo kiểu đặt hàng của những hãng quảng cáo  cho mục Kết Bạn , Gặp Gỡ .   Khách tìm bạn ở Net chỉ là những món hàng và những con số .




 Hỏi :


- Vậy khi sợ quá cô đơn, mình phải làm sao ?  Có khó lắm để có một  vài người bạn không ?





*   Ai cũng có lúc sợ thấy mình cô đơn kiểu thui thủi . Vì thế  , ta cần bạn . Và lắm lúc mình thấy thất vọng vì chữ Bạn .  Hãy thử  " làm bạn " với chính mình .




       °°°




    Nghe xong câu trả lời lơ lửng  kiểu huề vốn như thế . Hỏi rắn mắt, tìm vào một cái web loại tìm bạn, kết bạn, đăng ký , tải dòng chữ Tìm Bạn :




     .....   "    Tôi tên là bóng tối muốn đi tìm một nguồn sáng .


                 Bạn là ai ?  Bạn đang ở đâu ? Bạn có thể nào là một luồng ánh sáng để làm ấm những đoạn đường tôi đang đi mỗi sáng, mỗi chiều ?   Bạn có thể nào là một bóng mát mỗi khi trời nóng bức ?  Tôi thèm  thấy bạn như một dòng suối mát khi đã mệt mỏi trước cảnh đời sỏi đá  ?


           Có được không ?    "





             Thời gian ngắn sau , có một câu trả lời :



            -  Hãy nhận nhau là bạn trên những trang viết, những dòng chữ tâm tình . Ở đời này, không có gì là tuyệt đối ở chữ Try Kỷ . Nếu bạn gặp tôi hàng ngày, chúng ta sẽ mau chán nhau lắm , chỉ vì chúng mình chỉ là con người với tất cả hỉ nộ ái ối . Những tính luôn có khả năng những điều tốt đẹp . Cuộc đời của chúng ta là một sự kết hợp tuyệt vời của  những điều mâu thuẩn : Ánh sáng và bóng tối .


         Hãy thầm lặng mà làm bạn của nhau .


        Đừng đòi hỏi gì nhiều hơn .











     đăng sơn.fr
    ( Viết chung với QuỳnhNgọcLan )
             




 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2014 12:57:02 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 20.10.2014 20:03:58
.
 
 
 


 femme -enfant

 _________________________
  Photo & Texte by dangson.fr 
   ( c ) 2014.paris























   Là một người viết và chụp ảnh bằng ý nghĩ nên tôi có những cái nhìn rất khác nhau về những người đàn bà - trẻ con ( Femme - enfant )  Và em là một trong  những người đàn bà ấy ....



    Tôi sẽ nói cho em biêt là tại sao ( ....... ?   )








 .   Để nhìn một sự việc , tôi không đứng yên một chỗ như kẻ bất động chờ sung rụng , ống kính của mình phải xoay theo nhiều hướng để có thể bắt được một ánh nhìn có pha màu nắng, màu mưa và cả những sắc xám có thể buồn bã trong mắt em .

          Theo tôi,  khi chuyển máy  sang phần chụp ảnh đen trắng , màu xám là màu khó nhất để diễn đạt một phần nào  trong tâm hồn .

















  Loay hoay lắm lúc và tự hỏi :

 "  Làm sao để có thể chụp ảnh tâm hồn có ý nghĩ của em ? "








        Ở một lúc nào đó , từ một đoạn nhạc tình với tất cả nỗi buồn vui của đời sống, tôi bắt gặp nét trẻ nít còn sót lại trong tâm hồn em .

     Không thích  hình ảnh của những Lolita ( con nít đòi lớn , đòi làm đàn bà quá sớm ... )  tôi  nhìn em qua một hình thức khác - Rất khác những thước phim mà mình đã xem và nhăn mặt .







       Để làm gì , em biết không ?


    - Để mãi mãi, với tôi , em mãi là một người đàn bà còn trẻ nít .









         Hãy giữ lại những điều cần thiết nơi chúng mình, để đừng bao giờ  lạc mất nhau .









    đăng sơn.fr



 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.11.2014 11:55:27
.
 
 
 
 




( ) Do it for YOU



.....



dangson.fr









' CÓ GÌ ĐỂ VUI ? '-













Khi nghe em hỏi như thế ở một buổi chiều âm u thiếu nắng của tôi .







Tôi nghĩ cách trả lời em ở vài chỗ đứng ( vị trí )

Và tôi để em chọn theo chỗ đứng và chỗ ngồi của em :

..







Đây là cái nhìn từ chỗ đứng ngồi của riêng tôi như sau :




Với công việc tôi đang làm, hàng ngày , tôi nghe nhiều người rên rỉ và than phiền lắm .

Họ đến tìm tôi khi họ có vấn đề và họ không thấy cách giải quyết .




Tôi lắng nghe họ bằng tai, bằng mắt và bằng một cái đầu .

Tôi nghe họ bằng những cử chỉ của họ khi họ lèo nhèo, từ một cái nhìn chúi xuống mặt đất , từ cái nhăn ở vầng trán và những màu đậm nhất, tối nhất ở tia mắt .



Mắt của tôi đã đi rất sâu vào tròng mắt của họ như người chụp ảnh tìm tâm điểm ( focus )

Rất có lắm lúc, tôi đẩy toàn bộ s suy nghĩ của mình sang não bộ bên tay trái để có vài nhận định và tránh sự chủ quan .




Trong những nhân vật người lớn ( trưởng thành ) vẫn có hình dáng của những đứa trẻ nít từ một thời niên thiếu mất cân bằng .

Ở vài người như thế, tôi khám phá ra thời niên thiếu khổ sở vì những hà hiếp, ngược đãi , vì cha mẹ không tạo được hạnh phúc, cho dù là hạnh phúc rất đơn giản .

Họ bị thiếu ngọn lửa ấm của những lời nói dịu dàng và sự chăm sóc đúng mức .




Tôi nhận thấy tâm trạng rối bời của họ từ những hàng chữ viết và nhũng cái gạch xóa khi phải diễn đạt ý nghĩ ...

Từ đó , tôi phải đi tìm những niềm vui khác để có thể làm mình cân bằng , để tin vào những điều vui để mà sống .



Không có gì là khó lắm đâu khi tôi rời họ, họ rời tôi để tôi thả bộ đi dạo trên một con đường yên tĩnh và tìm lại mình với chính mình .

Nhìn dòng sông dưới một vệt nắng, cho dù là trời đang vào mùa thu buồn bã , tôi nói với chính mình :

- Đừng ngưc lên cao để chỉ thấy bầu mây xám đang chực chờ sẽ mưa rơi . Hãy hưởng một thứ ánh sáng đang toả xuống trên đoạn đường đang đi .




Và tôi hiểu là mình sẽ viết gì cho cuộc đời này có điều vui .

Tôi pha 50 % màu xanh vào 45 % màu đen đúa của đời sống , vào những thảm trạng chung quanh để có phần màu xám .



Và tôi chụp ảnh để giữ lại một thứ màu khác .

Màu của riêng mình - khi cần .




Em hãy hiểu theo một cách đơn giản khi đọc một phần nào những gì tôi đã viết .

Hạnh Phúc khi viết là một phần của đời sống .




Hãy giữ lại những điều làm mình vui .





Do It for You .









đăng sơn . fr















CHÚNG MÌNH
 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 05.01.2015 11:10:12
.
 
 
 

CHỮ và NGHĨA.



 Ở dactrung.net -

Ngân Hà viết trả lời  :



"    ....

   
Cô bỗng nghe có tiếng gõ cửa...và một dáng quen thuộc nhưng có thêm một danh xưng mới: Ngụy Húc !

Cô phải làm sao đây ?

Thế là có tên cho nhân vật mới để tập cho mấy đầu ngón tay hoạt động. 

Tất cả các kinh mạch trong người đều bắt đầu ở chân tay và chấm dứt ở các đầu ngón tay và chân mà....

Bàn tay chuyên chở biết bao tâm tình của người ta. Nhất là khi viết nữa thì quả là các ngón tay chở luôn trái tim ra ngoài để cho biết ta đang trong nghĩ gì....

Trong khi mắt ta chăm chăm nhìn vào màn ảnh để xem chữ viết có đúng không rồi ta tự đọc những điều suy nghĩ trong lòng và bật cười trước... Tâm khai khiếu ở mắt và kết thúc ở mắt...Mắt người ta có nhiều điều kỳ lạ phi thường...

Vậy thì sáng nay cô đọc những lời thăm hỏi, của Thư Đăng, thêm biệt danh mới là Thư Húc khiến cô cũng phải chấn động vì luồng tư tưởng từ Paris truyền qua dòng chữ mà đến mắt cô ....

Ô Thư Húc, tự Nguyễn-thị-chữ-nghĩa, đã dùng tâm lực và tâm nhãn qua chữ nghĩa để đẩy cô lên mặt nước cho vui....

Thì cô viết tiếp nhé....

Trước cảm ơn Thư Huynh thăm hỏi sau là tự hỏi:

Sao Thư Sinh lại tự nhận là Ngụy Húc, Giả Húc, Chả Húc, Chàng Húc, Anh Húc ....Húc Húc Húc ....

Hỏi để mà hỏi chứ câu trả lời đã nằm trong câu hỏi rồi...

Húc là hít vào một hơi dài, nín thở rồi cụng sừng vào tim ai và thở ra một hơi cũng dài ngoằng như câu chữ không thèm chấm phết gì cả...

Tổng cộng trong một phút với ba việc hít, nín (húc) và thở ra kể trên...nếu là dân học HN đúng một năm...

Mặt mũi Thư Sinh trông hiền lành ghê gớm. Nụ cười cũng đầy an lạc và nhu mì. Còn đôi mắt sau gọng kiếng đen cũng là mắt nai vàng ngơ ngác ( vì mơ huyền mà )

Cho nên hôm kia thấy bên nhà Thư Tâm bỗng có một chàng trông giống Thư Sinh tự xưng là Ngụy Húc làm mọi người ngơ ngác nhìn nhau thầm hỏi húc giả hay thật đây? 

Còn Ngụy nghĩa là gì đây chứ?. Nó là cái họ của người ta như Ngụy Sầm Hưng trong tuồng Phạm Công Cúc Hoa, tướng giặc tốt bụng tự cắt đầu cho PC mang về triều vì thấy tình cảnh vợ góa con côi.

Mọi người nín thở chờ coi Ngụy Húc có còn xuất hiện nữa hay không mới dám tin....

Hôm nay cô thấy anh mình ghé thăm thì mình hỏi nhỏ... Sao có tên nguy-nặng và huc-sắc là vì cớ gì ? 

Hay tại cô đã tả về anh với nhiều cái tên dễ mến bắt đầu bằng chữ Thư mà thiếu tên Thư Húc nên đầu năm cô được tặng thêm một tên mới để viết tặng mọi người nụ cười mĩm chi. 

Dù sao thì hôm nay cũng là ngày năm rồi cô khởi viết HNCS.....

Cảm ơn Thư San, Thư Đăng, Thư Kỳ, Thư Ngộ, Thư Húc và Thư Nguyễn-thị-chữ-nghĩa thật nhiều đó nghe... 




.... 
 
 

    .                                                                                                       
  dangson.fr
 
 
 
 

        Thư ở Xa và Gần .
 
 
        Có gì mà ngạc nhiên đâu, cô  ?
          Khi anh gõ cửa ghé thăm Cô . Anh biết mình đi đâu và về đâu  : Đến chỗ cần đi vì đã dự liệu và về đúng chỗ phải về để ngồi viết .
 
 
        Lâu lắm rồi , ta đã không ghé lại thăm nhau .   Anh đã ghé đến và đọc những gì cô Nâu viết .....   Cô là Chữ thì anh mang cái " Nghĩa " lại bên cô . Đơn giản thế thôi .
 
   Ở dòng viết nghịch ngợm , ấy , ấy  .... Thấy cô có nhiều thắc mắc thì anh giải thích gọn gàng như sau -
 
    Có tên là Ngụy Húc bởi vì đã từ lâu, có anh nhà văn kia lấy  tên là Ngụy Xưa rất đẹp và tình nên anh cáu kỉnh muốn cạnh tranh và bắt chước theo kiểu Made in China ( dỏm  ! ) và từ đó , khi nào anh có điều để phàn nàn vả nổi cáu thì anh lấy tên Ngụy Húc để viết .
 
 (    Ta hãy hình dung đến một con dê hoặc là con tê giác có sừng để Húc )
 
   Khi húc như thế , có lúc anh thấy hồ hỡi và sướng rêm người khi húc vào những cái không thể tưởng của  sự oái oăm , cà chớn, cà chua của việc người , việc đời ( Style Phiếm Luận - Lá Cải .... )
 
    Sau khi húc xong, thấy rã rời tay chân và hạ xong cơn khùng loại Mình Ên thì anh dịu lại để hiền lành như ma Soeur để viết kiểu lãng xẹt , lãng mạn của nguyễnthịChữNghĩa  ( Trạng thái biến thể )
 
     Đây là cách viết của NTCN . Chỉ cần  Cô Nâu hít thở điều hoà và đi theo anh đến một bờ sông thong thả  :
 
  "    .....
 
       Ở dòng sông này, anh không gọi em là Cô nữa , vì chủ từ CÔ rất xa cách , lạnh lùng . Anh gọi cô là Em .
         Hãy ngồi xuống , thả lỏng tâm trí và kể chuyện cho  nhau nghe .
 
           Lung linh giữa ánh sáng dịu dàng và gió vi vu của hơi hướng quê nhà ngày nào ,anh biết giữ yên lặng để nghe em kể chuyện xưa  và nay . Em kể về hình ảnh của người cha và cũng là thần tượng ( và cũng là người thầy, người yêu đầu đời của con cái ) Kể về tình  mẹ cho  con từ sự bảo bọc ......
 
         Em sẽ kể về những điều đã có và đã mất đi của riêng mình  :  Những khúc sông có thời gian trôi và trôi .
 
 
               Có thể khi nghe xong , anh  chẳng còn điều gì để kể về anh - Bởi vì những gì cần nói , anh đã viết trên những câu chữ qua bao tháng năm .
 
   Khi em viết :

 < Bàn tay chuyên chở biết bao tâm tình của người ta. Nhất là khi viết nữa thì quả là các ngón tay chở luôn trái tim ra ngoài để cho biết ta đang trong nghĩ gì....

Trong khi mắt ta chăm chăm nhìn vào màn ảnh để xem chữ viết có đúng không rồi ta tự đọc những điều suy nghĩ trong lòng và bật cười trước... Tâm khai khiếu ở mắt và kết thúc ở mắt...Mắt người ta có nhiều điều kỳ lạ phi thường... <
 
 
   Phải rồi .
 
    Cám ơn ngón tay trên phím chữ của em và của anh .
 
 
   Đơn giản từ ý nghĩ để có một khoảng đời rất đẹp . 
 
 Từ đó , người đọc sẽ quên đi bút hiệu Ngụy Húc .
 
 
 
 
 
    đăng sơn.fr
 
 
 
 <    
  • . V&B - ( 4 01 2015 ) NhậtKý  
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     
     

     





     
     
    .
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2015 12:15:32 bởi dang son >

  • dang son
    • Số bài : 4767
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 06.06.2011
    Re:VIẾT ĐỂ.... - 08.01.2015 12:37:43
    .
     
     
     

    * the Art of Living *
     
     





    Ngày tươi nắng ...
    Ngày sáng sớm đã thấy ấm hơn hôm qua , hôm kia . Bắt gặp được tia mắt theo nhịp cái miệng biết cười của cô bán hàng . Bánh của cô ngon, ngon cũng như giọng nói nhẹ nhàng của khuôn mặt đàn bà trẻ ấy .


    Trên hình dáng và khuôn mặt hiền lành này, khó mà đoán được số tuổi của cô . Hôm nay thì được biết là cô vừa 25 tuổi , có một cậu con trai 1 tuổi .

    Hạnh phúc lắm . Hạnh phúc được vẽ bằng tiếng cười, tiếng chào khả ái .


    ( Khi không được đẹp lắm, thì những nụ cười và phong cách nhã nhặn có thể làm mình đẹp hơn ! )

    Cô nhỏ này không phải là hoa khôi, hoa hậu hay là cái hoa gì gì đó nhưng cô duyên dáng vô cùng . Tôi nói với cô như thế - Không nịnh, không vớt vát , không dở trò sàm sỡ của đàn ông thích của lạ .


    Là đàn ông ba chìm bảy nổi, tôi đã gặp những người đẹp hơn cô cả trăm lần nhưng họ không có duyên vì một lý do nào đó .


    Cô nhỏ đàn bà mở lời cảm ơn vì lời khen ấy và cô hỏi lại :

    - Em thấy ông có vẻ là người sung sướng , hạnh phúc . Happy ?


    - Tôi sung sướng thật đó chứ . Không phải là có vẻ đâu vì mình không thể nào giả vờ đang sung sướng .


    - Em không hiểu rõ lắm lời ông nói ?!



    Dễ quá mà . Để thoải mái sung sướng thì mình cứ cộng thêm vài điều mình đã và đang có . Đừng đếm những gì mình đã bị mất .


    - Phải thế chứ . Em sẽ ghi nhận thêm điều này để được sung sướng hơn .



    Tôi học thêm cách cười tươi của cô . Phải rồi . Đơn giản như bầu trời đang có nắng sau những buổi đầy mưa . Đi làm về, cô chỉ việc nói với người đang chia sẻ đời sống với mình là " Em rất thoải mái khi ở bên anh "



    Không khó lắm đâu với từ ngữ đơn giản như thế . Chỉ cần một câu nói thành thật từ lòng mình để người khác được vui .



    Cô ơi !


    Hãy cứ nhẹ nhàng mà làm việc và sống .

    Nhẹ nhàng khi tôi dùng thì giờ, mở một bài nhạc êm ái để ngón tay chạy trên phím chữ và có thể viết được câu : The Art of Living .






    đăng sơn.fr

     
     

    dang son
    • Số bài : 4767
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 06.06.2011
    Re:VIẾT ĐỂ.... - 21.01.2015 12:01:07
    .
     
     
     
    HẮN và tôi .
     
     
     
     
     
        Ghé thăm Hắn . ( Chữ Hắn viết bằng chữ hoa vì sự tôn trọng và là một chủ từ )
     
     
       Tôi chẳng biết hắn là ai nhưng vì cùng sinh hoạt trên một diễn đàn, bao lần tôi đọc chữ nghĩa của hắn từ những bài thơ kiểu triết lý và vận triết giữa cuộc đời . Lắm lúc, tôi thấy chóng mặt , nhức đầu ở cách lèo lái và nghịch ngợm chữ nghĩa của hắn .
     
     
        Ở một hàng viết ở  hắn , ở tôi , hắn viết như một cách phân trần khi tôi kêu ca phàn nàn về hắn ở chủ đề giới thiệu thơ của hắn trong chủ đề " Tại Sao Chúng Mình Làm Thơ " . Hắn nói kiểu của hắn - Rất riêng : Đọc thôi . Đừng tìm hiểu nghĩa của thơ !
     
     
        Bút pháp của Hắn và tôi khác nhau hoàn toàn . Sau đó, hắn im lặng . Tôi không thích sự im lặng sau chữ nghĩa của Hắn .
     
     
      Ở phần lý lịch  cá nhân của diễn đàn , Hắn nhận Hắn là bạn của tôi ( kẻ viết trong bóng tối ! )
     
     
       Tôi nghĩ về chữ Bạn và tôi muốn phá vỡ khối im lặng giữa 2 người bạn viết .
     
     
       Viết gì để  làm nhau có thể vui ?
     
     
     
     
     
     
     
       đăng sơn.fr
     
     
     
     <     
  • . V&B - ( 20. 01. 2015 ) NhậtKý
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2015 12:24:35 bởi dang son >

  • Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 6 của 10 trang, bài viết từ 151 đến 180 trên tổng số 283 bài trong đề mục