.
... AntiThèse ( Dỏm và Làm Dáng ) ..
Cô kia viết :
"
NHỚ - THƯƠNG - YÊU thời a còng
- Anh nhớ em nhiều lắm. - Nhiều là bao nhiêu? Thật là buồn cười nếu cho nỗi nhớ nhung lên cái cân hay tưởng tượng một hình thể nào đó để cân đo đong đếm.
Nhưng để công bằng phải có một cái gì cụ thể, ví dụ như tròn méo mập gầy dài ngắn diễn tả cho nỗi nhớ của mình và của người chứ.
Cứ mở miệng ra nói nhớ là xong sao? Không dễ vậy đâu. Bây giờ có diễn đàn mạng, thiên hạ tha hồ viết vẽ về tình yêu, về nỗi nhớ, về mong chờ, vv và vv... Nhưng có quá đáng không khi chữ nghĩa dư thừa, chỉ tốn vài giây là gõ ra hàng trăm chữ kêu rêu nhớ nhung này nọ?
Đối với những cặp tình nhân thật sự, nỗi nhớ thương của họ diễn tả qua chữ nghĩa thật đẹp vì là chuyện thật. Bên cạnh đó, đôi khi thiên hạ nói nhớ nói yêu như một fashion - trào lưu, chạy theo thời thế. Thấy người ta ở diễn đàn viết nhớ, mình cũng viết. Thấy người ta viết yêu, mình cũng phải tìm một người yêu ở diễn đàn cho có... Vào diễn đàn viết một mình hoài có lẽ
sợ người ta nói mình cô độc? Thật nguy hiểm khi ngồi không trước màn hình computer, đọc và viết gì đó. Từ cái ngồi không sẽ dễ dàng gõ gõ yêu - thương - nhớ với người gặp gỡ sau màn hình. Chữ nghĩa đi ra bằng mấy cái gõ gõ dễ dàng hơn cả trăm lần khi nói bằng lời nói qua điện thoại hay gặp mặt.
Có người cho rằng, gặp nhau ở diễn đàn, không thấy mặt, không biết ai là ai, tha hồ đùa bỡn, tha hồ cợt nhã nói yêu nói thương. Điều đó đúng với hạng không có tư cách. Điều đó hoàn toàn sai với những người biết tự trọng. Nhiều người quen viết cho tôi: "
Thế giới mạng là ảo, nhưng tình cảm quen nhau trên mạng là thật". Tôi rất cảm động khi đọc những hàng chữ đó. Đối với tôi, một khi hai người đối thoại với nhau, qua thư từ, qua điện thoại hay mặt đối mặt, là đã quen biết. Đừng cho rằng "họ", "người đó"... chỉ biết trên mạng mà coi thường tình cảm của họ.
Ngày trước hay đúng hơn ngày xưa, người ta làm quen nhau qua mục "Tìm bạn bốn phương" và thư từ qua đường bưu điện. Không thấy mặt nhau, không ai biết ai là ai, không khác gì quen nhau qua các diễn đàn bây giờ. Có khác chăng, ngày xưa không có điện thoại cầm tay, không có email, không có voice chat, không có video chat, vv.. Để nhận một bức thư phải tốn cả tuần lễ có khi còn lâu hơn. Bây giờ mọi thứ được rút ngắn, làm quen chỉ cần gõ vài chữ trên diễn đàn hay gửi qua pm, vài phút sau có trả lời và mọi sự xảy ra tính bằng phút giây chứ không còn tính bằng ngày tháng.
Có lẽ nhờ kỹ thuật hiện đại, mọi thứ nhanh chóng nên tình yêu cũng nảy nở cấp kỳ? Ngày trước khi bắt đầu làm quen, chờ đợi thư trả lời, rồi quen, và một thời gian sau tìm cách gặp nhau. Khi đối diện nói chuyện mới biết rõ người mình đang tìm hiểu. Mọi thứ đều có thời gian tính của nó. Cho nên khi tỏ tình, có lẽ người nói ra cũng phải suy nghĩ chín chắn lắm.
Thời đại tân tiến, cái gì cũng nhanh chóng như điện xẹt, tình yêu gì mới gặp nhau qua vài chữ ở diễn đàn, pm vài lần, thư từ vài cái thế là nói nhớ, nói yêu. Thứ tình yêu đến nhanh có lẽ cũng tàn rụi nhanh khi gặp một người khác (ở diễn đàn). Và cái vòng làm quen, thư từ, nói nhớ nói yêu lại tiếp diễn. Cũng có khi nói yêu thương một người không đủ, người đi vung vãi tình yêu đó lại tán tỉnh và nói yêu thương thêm vài người khác... Những hạng người chơi đùa với tình yêu như thế, chữ nghĩa của họ có được giá trị nào không nhỉ?
Có nhiều người đùa bỡn với chữ nghĩa và khi đã lậm rồi thì đâm ra đùa bỡn với tình cảm của người khác. Mới đầu tự bào chữa, "
chỉ là chữ thôi mà"... Sau khi nói yêu đương lại tự biện hộ, "
đó là những giây phút tôi chơi đùa với chữ nghĩa của tôi". Đọc một vài bài viết trên các diễn đàn đây đó, có thể thấy được sự dối trá của những người viết ấy. Thật là tội nghiệp cho chữ nghĩa.
Nếu là người viết, và tự nhận mình là người viết thì có lẽ họ không học môn Văn học ngày xưa. Vì các thầy đã dạy dỗ học trò :
"VĂN LÀ NGƯỜI". Mỗi khi cầm bút, hay gõ chữ trên bàn phím, nếu ai cũng nhớ ba chữ ấy, ắt hẵn chúng ta sẽ có rất nhiều bài viết chân thành và đúng nghĩa với chữ nghĩa. Đừng nghĩ rằng không ai biết mình là ai khi họ đọc những gì mình viết ra.
Ít ra, mình biết mình là ai và biết mình đang làm gì. Nguyệt Hạ
Sept 12, 2014
....
Antithèse
L'
antithèse (substantif féminin), du grec
anti ("contre") et
thesis ("idée, argument") soit
antithesis : "opposition", est une
figure de style qui consiste en un rapprochement, à l'intérieur d'une structure syntaxique binaire et équilibrée, de deux termes de même nature qui s'opposent sémantiquement.
Elle rapproche donc deux termes ou propositions dont le sens est naturellement opposé pour mettre en valeur le contraste. Passée dans le langage courant, l'antithèse est une figure majeure dans les Arts et en littérature car elle permet des
images frappantes. Tout comme l'
oxymore dont elle est proche, l'antithèse se fonde sur un
contraste sémantiqueentre deux idées, deux arguments, deux qualités.