VIẾT ĐỂ....

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 10 trang, bài viết từ 241 đến 270 trên tổng số 283 bài trong đề mục
Tác giả Bài
dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 31.10.2016 23:43:02
...
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 Ở Đâu ?
 
____________________________________________________________
 
 
 
 
       Ở đây,  có những buổi sáng khá lạnh và khi trời nhả sương mù thì càng lạnh hơn .
 
       Ở đây, trời đã gần sang đông , khi đổi giờ sang giờ muà đông thì cỡ 6 giờ đã  nhòe nhoẹt bóng tối . Lớp học vừa chấm dứt đúng 10 giờ tối , vẫn còn một nhóm học viên còn ở lại, họ chụm đầu xúm  nhau hí hoáy viết  cái gì đó .
 
   Tôi sắp lại ngay ngắn mớ sách vở, quay lại hỏi họ : - Sao các cô cậu chưa về cho tôi tắt đèn ? Cẩn thận với sương mờ trên đường ....
 
 Những nụ môi trẻ tuổi ấy nở nhè nhẹ  dưới ánh đèn néon .
 
 Cô học viên tóc vàng đến trước mặt tôi với cái phong bì màu trắng khá dầy cộm  :
 
- Thầy cầm  đi - Đây là những gì chúng tôi đã quyên góp để giúp cho   dân của  xứ thầy vừa bị lụt lội .
 
 
 Chưa kịp nói gì thì họ đã quay đi ra bãi đậu xe .
 
 
 Tôi cũng quay đi . Bóng tối của khuôn viên và những cánh cửa lớp học tối lặng thinh mù mờ sau khung kính xe . Đang thấy  sao mà mắt mình cay xè . Họ - Những người da trắng . Sao mà họ nghĩ đến quê hương của tôi  ?
 
 
   Lái xe ở một thứ cảm xúc lạ kỳ , nghĩ đôi điều về những thằng quan lớn đang cùng ngôn ngữ , cùng màu da mà chúng tệ bạc !
 
 
 đăng sơn.fr
( Đôi dòng để cảm ơn những người có lòng ...... )
 
 
 
 
 
 
 
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 20.11.2016 00:25:49
.
 
 
 
 
 
 
 
 










( c) 2016 dangson.fr Studio .









.....




Viết cho những người không thích Quạnh Hiu .






dangson.fr Studio ( c ) 2016 . Nov



< Ở một lúc nào đó , hẳn người ta sợ sự náo nhiệt và thích yên lặng - cho dẫu là một thoáng chốc .
Và tôi đã gặp những người như thế ở một chặng đời .
Họ có nét đẹp rất riêng của họ .




*


Nàng ngồi trong chiếc taxi , xe chạy ngang bờ sông đang hiu hiu nắng .
Nghe tiếng nàng buồn trong nửa tiếng thở dài đầy tiếc nuối khi nhớ lại bóng hình ấy :


- Mỗi lần đi ngang đây lại nhớ đến ông ấy . ngày ấy, chỗ này là lần đầu tiên đã hẹn hò ... Đẹp quá mà bây giờ thấy buồn gì đâu ....


Quay lại từ băng ghế trước , nhìn nàng - Thấy nàng dịu dàng và đẹp ! Hình như ở một người đàn bà , họ đẹp hơn khi họ tiếc nuối và họ đẹp hơn .

Quay lại và quay đi để không thấy nỗi buồn của nàng ( Nàng " đang " lớn hơn tôi chỉ vài tuổi mà thôi )


Bỗng chốc, muốn gọi ông tài xế ngừng xe lại , dắt nàng xuống đường đi dạo , nếu nàng mỏi chân thì tôi mời nàng ngồi ở một quán nước để dụ nàng kể chuyện tình của nàng ....


Theo tôi biết thì nàng không có nhiều chuyện tình để kể để tôi có thể bịa thêm chuyện để có thể viết quyển tiểu thuyết dày chừng 600 trang giấy . Hình như chuyện tình của nàng chỉ vỏn vẹn chừng 15 trang đánh máy nhưng đẹp !















Kéo nàng rời quán nước để đi bộ dọc theo bờ sông , dắt nàng xuống sát bờ nước có những chiếc lá vàng thu còn lưa thưa nắng , ngồi xuống để đến phiên tôi dịu dàng kể chuyện mình với vài nỗi lặng yên mỗi lần muốn âu yếm với màu sắc ....












..



Biết đâu chừng, tôi sẽ đỡ lấy một chiếc lá vàng thu và dịu dàng kiểu kỳ cục có một không hai :

- Cười đi . Đừng buồn nữa mà . Một là cười tươi như màu nắng còn sót lại trên sông . Hai là tôi nắm lấy bàn tay êm xuôi của chị và tôi kêu chị bằng Em .

Em mềm như lá vàng trên bàn tay tôi . Ơi ! Em !



























đăngsơn.fr


 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 04.12.2016 22:31:58
.
 
 
 
 
 
 
 



Y & M
...........................................
Ngày bây giờ, hà tiện thời gian nên họ hay viết tắt
Ngày bây giờ - Làm sao là ngày xưa như chuyện cũ ngày ta 20 ?

      


**
 photo by ds. fr
đăng sơn.fr




.



 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 12.12.2016 11:40:51
.
 
 













Chuyện Kể , dễ thương <


Đêm kia đã thức khuya , ít ngủ nên hôm nay lái xe giữa đoạn sương mù , thấy mình đừ đứ như cái rẻ rách và biết mình không còn mạnh mẽ khỏe khoắn như ngày nào 20 .

Ngày 20 ấy không sợ chết vì còn hăng hái cứ tưởng mình có rất nhiều thời gian để sống và hưởng . Bây giờ , thấy teo teo sợ chết khi đâm xe , lật xe xuống hố giữa màn sương đặc quánh !

Sợ cũng phải vì chữ S to đùng là chữ viết tắt từ chữ Sống - Sướng - Sợ .

Sống nham nhở khi mỗi sáng bật mình dậy , thấy mình còn sống - nham nhở hì hì mà sống . Sống với vòng quay của thời gian : Ngày chừng 8 đến 10 tiếng làm việc , ăn uống qua loa , nhào đầu vào những chuyện vật nhau với giấy tờ , quay cuồng với những việc cần làm và như thế , có khi quạu cọ quay ra cắn nhau vài cái cho ra vẻ là mình còn sống .

Sướng là dĩ nhiên phải sướng rồi ( nếu không thì ai ai cũng đâm đầu xuống sông, xuống cống mà chết ứ ! ) Sướng xong thì có lúc thấy sợ , sợ sướng quá đứng tim mà chết . Hoặc khổ quá lại trở trò nổi điên lên .....



Và như thế, tôi ngồi nán lại ở bàn giấy chờ em gọi cho tôi .

Em gọi từ xa .


Ở em , ở tôi là có thể hai chiều hướng .
Có thể lắm chứ vì chúng mình là hai cái ' Tôi ' !

Khi tôi chờ em gọi, tôi để sẵn một kho đạn và chờ .....


Điện thoại reo . Giọng em hiền và vui như dòng nước :

- Anh ! Sao anh nóng tính quá vậy , anh ?

Giữ mình yên lặng để nghe em nói về những cái nóng tính bậy bạ của mình với giọng người nam vui tính của em ....

Và chúng ta diễn đạt với nhau qua những câu chuyện đời .Hãy kể về em , kể về những điều em không thích về tôi khi tôi viết ...


Tôi biết lắng nghe và phân định . Nghe tiếng em cười haha sảng khoái làm tôi vui với em .

Tôi biết là em cười - Phải vậy không khi em có điều ngạc nhiên :

- Cách nói chuyện ngoài đời của anh rất khác khi anh viết . Mà thật : Giọng anh rất trầm .


Còn em . Giọng của em ra sao sau tiếng ho khúc khắc - có lẽ vì khói thuốc ngoài vườn vào lúc 3 giờ chiều ở nơi em ở ? Chúng mình ở cách nhau 9 tiếng thời gian . Cách nhau ở con số 8 tuổi đời !

Vậy là chúng ta có thể hiểu nhau ở đoạn cuối lời đối thoại :

- Nếu có dịp anh sang Cali, em đưa gia đình anh đi ăn .


hahahahah ! Em trai !


Nếu em gặp anh ở bên em ở . Ngồi với nhau , lắng nghe nhau nói khi mắt không rời mắt , hai ta có thể làm nhau sặc rượu , anh không biết uống rượu mạnh nhưng anh có thể cầm cự miễn là không gục xuống bàn .



Có thể em với cái 1 mét 80 nặng 80 ký , em có thể vững như bàn thạch khi nốc cạn chai rượu mạnh vì vui . Tôi cà nhong chừng 1 mét 75 không thể nào cự lại đâu - em !


Biết không ,em ?

Từ lời tâm sự lúc Nam Việt Nam bị đứt phim đứng hình , em đang học đệ thất và sang xứ người , tôi rời giảng đường sau những đắng và đắng . Tôi có cái lý lịch bất ổn của cha ông ! Và thấm nên tôi trở nên bất thường sau khi sang bên này - Cái xứ sở quá xa lạ để học rất nhiều thứ .


Tôi sợ nhất là học và hiểu được ánh mắt của kẻ nào đó ( dân bản xứ ) miệt thị bằng lời nói và ánh mắt bởi vì họ quá thanh bình sau đệ chiến thứ 2 và cơm no bò cỡi . Họ không thể nào hiểu được thân phận của kẻ lưu vong đứng rửa chén ở cái nhà bếp của khách sạn , nhà hàng sang trọng để kiếm tiền nuôi thân và đi học lại ....

Với họ là chuyện nhỏ nhít .


Tôi đã không bao giờ quên chuyện thằng sinh viên 22 tuổi đã trố mắt nhìn ông tây tóc vàng mắt xanh đang làm chức phó giám đốc đứng bên cạnh sau khi tháo cà vạt , sắn tay áo dạy thằng Mít cách rửa chén và cách bỏ chén bát vào máy kiểu made in France và kiểu khách sạn Novotel .

( Thằng nhóc mít tròn hai con mắt ! Ngỡ ngàng )

Ngỡ ngàng là phải vì họ định vị và nhìn cách làm việc khác với bên dân mình : Dân cổ trắng có bằng cắp hoặc là dân làm chủ thì cứ việc chỉ tay năm ngón - Chỉ Huy - .


Khi rời quê hương, đứng ở lằn ranh văn hóa thì mình mở mắt để học . Học thứ gọi là quyền bình đẳng hoặc là nhân quyền, tự do gì gì đó và thu nạp . Nếu nạp không được thì phải nhổ hoặc ói ra cho tiện việc sổ sách !



Như thế , ngày tháng của chúng ta trôi qua .

Lắm lúc tôi xét mình :

- Tại sao viết về những điều khó ưa và không chịu xoá ?


Em trai !


Đừng cần rõ, cần biết tôi là ai và đang làm cái nghề gì ở xứ người . Chuyện không có gì là quan trọng .


Khi viết , có thể tôi viết theo kiểu đau lòng và viết thẳng .


Đơn giản như một ngày chỉ có 24 giờ mà thôi .








đăng sơn.fr

















Partager
 
 
 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 17.12.2016 11:23:35
.
 
 
 
 
 
*** celebration of life .








dangson.fr


_________________________________________________________________________________
 
 
 
 Bạn báo ngày giờ để về .
 
   Sắp xếp rất nhanh công việc , chạy ra phi trường đón sau mấy cái màn kẹt xe thảm thíết .
   Sau một đoàn người lũ lượt ra cửa đón, chưa kịp nhìn kỹ cái mặt hơi ngâm ngâm và có lẽ gầy đi, thấy bạn chống nạng khập khễnh , thấy bạn cười nhẹ, đưa cho mình xách hộ cái cặp da .
 
- Ủa ! Ủa ! Mày bị cái gì ?
 
-   Tao bị tai nạn khi băng qua khu Nguyễn Huệ , bị con nhóc  xứ mày  ủi vào .
 
 ( Chuyện không có gì là lạ ở cái xứ mà Alain đã đến sau 4 lần - Lần này, hắn ở lại lâu nhất với phái đoàn thiện nguyện của ONG - Vision du Monde - kết hợp với Hội bác sĩ không biên giới -   )
 
   Gần cuối tháng 6 vừa rồi , lên máy bay , nghe hắn phàn nàn : Bên  này, họ lái xe kinh quá ! Băng qua đường có ngày thí mạng cùi !
 
     Đầu tháng 8 , hắn lại đi theo đoàn thiện nguyện qua 3 tháng trời .
 
    Kéo bạn vào ngồi ở cái quán trong phi trường , hỏi hắn cho ra vẻ tò mò :
 
   -   Chuyện ra sao ? Sao mày chẳng báo cáo gì mỗi lần điện thoại về đây ?!
 
 
 Thằng tóc vàng, mắt xanh kể đại khái như chuyện tóm lượt của phim bộ :
 
-   Chuyện ngộ, tao băng qua đường, nó húc tao bằng xe hai bánh . Thấy mình ngã lăn quay, nó nhào xuống khóc lóc như bố nó  đang hấp hối .  Tao hi hí mắt quên cả chuyện máu me khi thấy nó đẹp như một thiên thần khi lột nón cối và cái khẩu trang bịt mũi .  Xe chở mình vào nhà thương và  nó đến thăm mỗi ngày . Mày biết nó làm  nghề gì không ?  Con nhóc 29 tuổi ấy là bác sĩ làm ở  nhà thương . Đúng là duyên số !
 
 
 Từ câu Duyên Số , tôi cướp lời hắn :
 
- Bộ sau đó, mày và nó yêu nhau  ?
 
 
 Thằng bạn giả vờ vác cái nạng dứ lên mặt tôi :
 
- Đoán mò làm gì !  Bỏ cái vẽ chuyện của mày đi . Tao kể sau .
 
 
 Mặt bạn bỗng tư lự :
 
-    Tao đi làm việc với phái đoàn và khám phá ra nhiều chuyện quái đản ! Đáng nổi giận và đáng buồn, cho dù tụi tao đã qua mặt tụi cán bộ ăn chận dân mày .....
 
 
    Nhìn thoáng qua khung cửa kính sau khi rời ánh mắt bạn , thấy buồn và bực mình . Chuyện vẫn thế , chuyện một tầng lớp đè đầu đè cổ dân đen ...
 
  Tôi văng tục < Đm !
 
 
 Thằng bạn nốc xong ngụm cà phê đen như mõm chó , nói thì thầm : Tao hiểu chữ ĐM  tiếng việt của  mày.
 
 
 Và nói bắt chước giọng phát âm đúng kiểu VN . ĐM !

 

 
    đăng sơn.fr
 
< (   À Alain avec tous nos remerciements     )

 
 
 
 

 
 

 
 
 
 





đăng sơn.fr
.


 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.12.2016 12:33:30 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 22.12.2016 08:30:52
.
 
 
    Đọc & Viết <
 

 
    -                                       dangson.fr
 

 
   Ghé thăm Web của DL .
 
 Đọc được mục viết về Suy Luận thấy hay hay   :
 
 ---  "   
SUY NGẪM   :
 
 
Người Việt chúng ta thường rất tự hào về những đối thoại [mà chúng ta cho là “thông minh”] giữa Trạng Quỳnh và Chúa Trịnh ngày xưa. Nhưng nói một cách công bằng và theo tiêu chuẩn của lí luận logic, thì những trao đổi của Trạng Quỳnh hay tương tự chỉ là những ngụy biện ở trình độ thô sơ nhất. Nhưng có điều đáng buồn là những đối thoại kiểu Trạng Quỳnh, mà trong đó sự hơn thua nhau từng câu nói, bắt bẻ nhau từng chữ, vặn vẹo ý nghĩa của từng câu văn, v.v… lại đi vào sử sách, như thể để làm gương cho thế hệ sau này. Mà làm gương thật. Cho đến ngày nay, có người vẫn còn cho đó là một biểu tượng của sự thâm thúy, thông minh của dân tộc, là phản ánh sự phong phú của ngôn ngữ Việt, và đem ra ứng dụng trong tranh luận.

-----------------
 
 

 Mở thêm vài trang nơi này nơi kia , đọc thêm vài bài thế sự nói về tình hình  có thể xảy ra chiến tranh giữa các xứ khổng lồ khi cái ông đại tư bản thắng phiếu  bầu cử lên ngôi , đọc thêm những nhận định về thảm cảnh trì thoái mậu dịch kinh tế có thể xảy ra để kéo nhau xuống lỗ ...
 
   Suy nghĩ thêm vài phát thấy bi quan và sờ sợ .
 
  ..
 
 Nghĩ gì ?
 Làm gì ?
 
   Cái khó nhất là làm thế nào để khống chế những ý nghĩ tiêu cực có vẻ quá đáng của mình để viết về những kỳ vọng , những điều êm đềm đẹp đẽ hơn .
 
 Nên trầm lòng lại  và viết để ......
 

 
 
 đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 
 
...


 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2016 08:49:04 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 22.12.2016 09:02:56
.
 
 
 
 
 ( Tập Cách  NÓI DỐI )
 
 
 ------------------------------------------------------------
 
 
 
 
 



*



























Khi gặp nhau ở lần đầu tiên , người ta nhìn vào mắt , mắt dừng lại ở một khuôn mặt và tạm thời tin vào cái cảm nghĩ đầu tiên của mình như một sự tàm tạm nhận xét ( Chuyện này dễ như chuyện thò tay vào túi để lấy ra một món đồ - không cần nằm trong một kỷ thuật chuyên môn )

Trời cho con người cái cảm giác đánh hơi của linh tính như loài thú .


Kẻ vừa ngồi xuống ghế là mở máy nói ngay, nói liên tu như tràng súng đại liên ở chiến trường ...

Bà ta còn khá trẻ với số tuổi ghi là 46 ở hàng đầu trên hồ sơ . Ở khuôn mặt khả ái này, điều ta nhận được trong tích tắt là ánh mắt nhạy bén , ánh mắt như cái ống kính đắt tiền của hãng Leica , Giọng nói không ngừng của cái ampli Denon và cái loa Cabasse ....
 
    Nghe nhạc và tận hưởng âm thanh là điều hạnh phúc nếu mình mê âm nhạc, mê âm thanh nhưng ...   bà ta  lấy hẹn ghé đây không phải để trầm trồ khen cái không khí nhẹ nhàng yên tĩnh từ những tấm tranh treo trên tường , không phải để khen cái lưng của Pc có hiệu trái Táo thiu đang nằm trước mặt . Bà không phải là con cáo đang dụ ngọt con chim  phải nhả miếng phó mát trong ngụ ngôn của La Fontaine .
 
 
- Này ! Xin bà ngừng nói, có được không ?
 
- Ơ ! Ơ .... , tôi trả tiền khám thì phải để cho tôi nói chứ !?
 
 ( Con mụ hành nghề nhà văn này là vua nói , vua cãi cọ ..... Mụ ra 3 đầu sách  để nói về tình dục và phương cách yêu nhiều người trong vòng một lúc ... Mụ ... )
 
 
  Bà nhà  văn nghe nhắc đến 3 tác phẩm để đời, có vẻ hểnh mũi :
 
- Vậy là ông đã đọc tôi ?  Ông nghĩ gì , ông ?
 
- Tôi nghĩ là bà nói dối rất tài tình .
   Bờ môi mím lại , khuôn mặt nghiêng về phía tay phải , ngón cái của tay mặt áp vào ngón tay cái kia cho biết  là nàng nhà văn đang tìm cách cãi lý .
 
 Cãi làm gì cho mệt . Bà đến đây  vì đang bị xáo động trong cuộc tình  đien đảo mới nhất khi muốn tìm cảm hứng để ra đầu sách thứ 4  <
 
   Chuyện ra như ban ngày , ban mặt :  Lão chủ lụ khụ nhà xuất bản đang dọa bà (  lão là người tình của bà ) :  Nếu trong vòng 3 tháng , em chưa viết xong thì tình ta đứt , dạo này thị trường sách ế quá !
 
 Gã thương gia hay bao bà lúc nhà  hàng , lúc du lịch cũng dọa bỏ đi nếu bà không viết để cho nhân vật là gã đóng vai chính - Gã muốn được chữ ' bất tử ' ở nền văn học .
 
Thằng nhãi 29 tuổi đang tập viết tiểu thuyết tình ái kiểu Grey và 55 bóng râm cũng đòi bỏ đi ...
 
   Kết quả :  - Bà đang khủng hoảng vì sợ . Và khi  sợ thì chữ nghĩa cạn cùng và đói . Phải vậy không , nhà văn ?
 
 
 Cái loa đẹp cúi xuống nhìn 10 đầu ngón tay đã ngày ngày ba xạo ngồi viết .
 
 Viết để làm gì chứ ?
 
 
 
-
 
    Khi bà mặc cái áo choàng màu đỏ chói, bắt tay rời phòng , tôi thấy tôi kiệt sức .
 
 Gần hết năm 2016 rồi đó , tôi phải nghĩ đến vài điều vui chứ !
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
   
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 










 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2016 09:57:19 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 29.12.2016 03:09:42
.
 
 
 
 



Bồ Câu từ Paris < Diều Hâu Cali .










 Tôi tưởng bở mình  là con chim bồ câu chim chíp  .Té ra tôi bị lầm . Bồ câu đáp máy bay 3 lần ghé Cali .


Từ cái ngày SG bị đứt phim bộ kiểu Kim Dung, tôi đâm ra tưng tửng ghét xứ USA ! Tại sao GHÉT  và ghét thì tại sao bay qua đó ?

 Bởi vì ...


 Bởi vì đứa con gái  18 tuổi đã trốn ở lại sau nhiều mưu chước ! No tìm  mọi cách để Ở Lại ở giờ phút sau cùng khi  chúng tôi ra phi trường ở Los .

 Cali có khu Phước Lộc Thọ khang trang và quá đẹp ! Tất cả đều mới lạ với bé con . Con ơi !

 Con bé nhìn thấy tương lai quá huy hoàng khi cả gia đình bên ấy khoa bảng áo mão và bé mơ như thế sau khi đi với cha mẹ  ở nhiều tiểu bang . Mắt bé  rực lên lắm điều  mộng ước . Ừ bé con yêu ơi !



 Và bé ở lại . Mẹ bé èo uột khóc hết nước mắt,  cha bé dìu mẹ lên máy bay . Khi  chưa kịp cất cánh thì thấy bé chạy ào vào ghế mẹ cha,   bé khóc : - Ba mẹ về trước đi,  con về sau .


 Cha ứa mắt, nhìn con gái yêu :


- Chẳng có con chó nào bất ngờ bỏ chủ đâu ,con  gái !


 Cha biết là cha đã quá lời ! Con gái yêu không phải  là chó con đâu nà, con ơi !


   Và con ở lại . 6 tháng sau, cha nghe con gọi xin về vì quá nhớ gia đình  và biết là mẹ héo hon !

 Không là KHÔNG  , con . phải ở lại học cho đến ngày ra trường .


 Khi con học xong, cha mẹ o bế nhau qua thăm con . Con bảnh há con  yêu . Con biểu diễn quyền lực khi rời xe ra khỏi parking sổ tiếng Mỹ như Mỹ con ,  con lớn tiếng phone  để la mắng nhân viên !

 Cha mẹ thấy ớn  !


 Cha  không vui đâu . Con !



  3 năm sau đó , thằng anh họ của con  yêu  ghé  nhà quê Pháp thăm cha mẹ .  Giữa đếm sau 10 chai bia cạnh hồ bơi, nó khóc khi gục mặt xuống bà kể lể chuyện ngộ nhu ma quái thần thoại :


-   Chú biết không, để  được ở lại, con gái anh đã nói với gia đình là chú đã nhìn nó trong phòng tắm .



 Tôi gục xuống . Không uống gì mà say ! Thế ư ? Và tôi đau nặng !

 Té ra mình  là  viên sỏi  lót đường cho con mình đi ư ? ( Không phải người cha nào cũng khốn nạn như thế đâu con yêu ơi ! )



 Bây giờ, con  gái đã hiểu cha rồi . May mà cha còn sống ! Hứ !



 Bây giờ, cha hiểu là tại sao cha  hung hăng khi viết .


 Viết để ....








 đăng sơn.fr






..












 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 05.01.2017 01:12:24
.

** So Happy .







...
Ngày hôm nay quá lạnh vì có thể mình chưa quen khi trời đang xuống - 5 độ C .

Đáng lẽ phải gr grư để nhún vai, tỉnh bơ :
Có hề chi đâu . Muà đông năm nào đó đã băng đá ở lúc - 14 độ .
Khi mà dòng sông bắt đầu đóng đá .
Khi mà đoàn xe chạy qua những con dốc, những đoạn cầu rất chậm kiểu rùa bò ...
Người ta đi bộ , lạnh cóng .
Người ta thấy thèm ly cà phê Ý Đại Lợi ở cái quán mở cửa sớm .
Có lẽ họ còn thèm nằm lại trong chăn ấm và nướng đến 10 giờ sáng .
Vậy mà, thành phố vẫn chong đèn chờ họ thức dậy , đi làm . 
Có lẽ , họ - Những người thức sớm hiểu và thuộc lòng câu ai nói đó : " Trái đất này thuộc về những kẻ dậy sớm "!



Nếu lẩm cẩm mà thầm đếm thì ta đếm đựợc khoảng 11 người đang đi trên một dốc cầu lạnh cóng bắt ngang hai con phố .
..


Tôi đang đếm sai rồi : Vì 11 -1 là 10 .
10 người bước đi trong giá lạnh . 1 người còn
lại ấy là kẻ lái xe chạy ngang bờ sông là tôi .
Tôi quay chặt kính xe , vặn cây quạt kính xua mảnh sương đang bắt đầu ì èo đóng băng .
Nhạc trong xe đang nhả bài Michèle ở cái thời xưa cũ nào từ Lenorman .
Radio chơi thêm bản Feelings của Morris .

Má ơi . Em ơi! Vợ ơi !

..


Sợ mình nhớ lại vài mảnh thời gian ngày xưa , bấm thật nhanh vào cái nút đổi đài .
Bản tin còn kinh hoàng hơn 2 bản nhạc lúc nãy :

- Toàn tin tức buồn . Chuyện bé gái mới 3 tuổi đã bị hiếp !
- Tin dân bên xứ kia bị bom chạy nạn .
- Tin có thêm ngàn người không đủ tiền mướn nhà, phải ngủ ngoài đường bị chết cóng ...

- Tin ....


Vòng xe trên một đoạn cong, cảm thấy hai bánh trước có vẻ bị trượt khỏi vòng quay . Hoảng hồn, lấy lại thăng bằng, tắt cái radio . Tập trung - Tập trung với màn sương đang làm mưa nhỏ .
Nghĩ thầm : Việc mình chưa làm xong . Lỡ đâm đầu xe xuống bờ sông, có lẽ có nhiều trục trặc cho những người đang đợi mình .
Có lẽ sẽ có 40 % kẻ khác sẽ phủi tay vì rảnh nợ : Thằng cà chớn . Mày biến mất cho chúng tao khỏe thần trí .
...


Hahah và hứ hứ !


Tại sao tôi phải nghĩ đến con số 40 hoặc 50 % phần trăm ấy chứ ?
( Tất cả những con số đều có sự sai biệt và lấy gì để chứng mình độ chênh lệch ? )
Làm rất nhanh một con toán trừ thì dễ như lấy món đồ trong túi : 100 - 50 = ....
( Bằng 51 vì con số 1 thừa lại đã là mình )


.
Mình phản đối đến cùng cực . phản kháng đến hơi thở cuối cùng .
Phản đối như tất cả ai đó đã quay lưng lại với mình khi chưa rời phòng họp .

Kiểu đa số phải thắng cho bằng được thiểu số .



Trong đám đông ấy, mình chỉ cần 2 % quay lại nhìn mình bằng ánh mắt cảm thông :
- Sao ngươi chống đám đông để làm gì ? Tại sao không ngoan ngoãn gật đầu để đi theo họ ?

Trả lời gọn bâng :
- Vì tôi không phải là con cừu non . Tôi có cái đầu của mình . À há !
( Cái đầu chưa bị đông đạc ở thứ - 5 độ C hoặc - 18 độ ở cái nhà xác ! )
..


Bạn lấy gì để chứng minh là :
Cái xác ấy khi ngừng thở là đã chết hoàn toàn ?

- Lấy gì để tin tất cả vào những nhịp đập trên màn ảnh đã ngừng để kết luận là Chấm Dứt và vĩnh viễn ?

- Và làm cách nào nghĩ lại khi bạn đọc lại bản tin nói về một xác chết đã sống lại sau 48 giờ ?




Và bạn đặt lại vấn đề ?

Vấn đề nằm ở 2 lãnh vực tâm linh và thể xác đang đi vào phần tro và bụi ?
- Ai đã thấy mặt và nói chuyện trực tiếp với ông Giê Su ?
Ai đã thấy mặt và chụp được chân dung của đôi tình nhân mang tên Eva và Adam ?
- Con cháu họ tên gì : Nguyễn - Trần - Lê - Lý .... ?
...



Mãi nghĩ ngợi lẩm cẩm như thế , tôi phạm lỗi mà không cố tình : Sau khi vượt 2 cái đèn đỏ . Bị cảnh sát chận lại, thẩy cho cái giấy phạt và báo là sẽ bị rút 4 điểm trên bằng lái .
...


Tiêu rồi ! Toi mạng rồi .
Nhớ lại là hai tháng trước, đã chạy hơi lố tốc độ, bị rút 2 + 2 điểm . Cái bằng lái chỉ có 12 điểm .
Bây giờ phải làm sao đây . đây, đây đây ... ? - Còn lại vỏn vện 2 điểm nhỏ xíu ...


Bị sợ nên hỏi ông cảnh sát công lộ :
- Ông tha cho em lần này, được không ?
- .....
Ông im lặng ra bộ ngẫm nghĩ làm khó :
- Sao ? Sao tha ?
- Ông nè ! Ông có quyền lực thì ông có cách mà ông ơi . Tôi cần cái bằng lái để đi cày . Ông ơi ! Tha em, tha tôi ...

Chẳng biết cái chi nhập ông, ông gật đầu :

- Ừa - Lần này tôi bỏ qua . Lần sau cẩn thận nhá . Vượt đèn vàng là coi như là đèn đỏ nhá ông !



Mừng rơn . Thiếu điều muốn nhảy cỡn để ôm lấy ông và chùn chụt .
So happy ! Ông ơi ! Em yêu ông quá ông nhà nước ơi .


Chào từ giã ông Phú lít, leo lên xe, đề máy, miệng huýt sáo nho nhỏ bài So Happy to see You .
Đến chỗ làm, thấy mình mặt mày tươi rói, có vài người thắc mắc nho nhỏ :
- Sao ? Sao ? Mới trúng số há ông ?



Ừ mà .
Xem xém .

..
Xém trúng lớn và đổ nợ .
Đời này hơi buồn nên vài khi mình trúng mánh .
Má ơi . So happy . So .... So .....biến thành chữ Sợ của Việt Ngữ .




Hihihi .




đăng sơn.fr









 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 05.01.2017 01:16:02
.
 
 
 
 
 


Đông Đặc



.






" Hứa với ai chuyện gì thì ráng mà giữ lời hứa . Dẫu là không phải Dễ Dàng .


Thí dụ như một ai đó ghét mình thì hứa là sẽ muôn đời oán ghét mình . Mình làm sao để họ PHẢI quý mến mình ? và vì lẽ gì mà phải thay đổi ý nghĩ của họ về mình ?

Ai nấy cũng có hàng chục, hàng trăm lý do riêng để ghét một kẻ nào đó .

Tỷ dụ :


- Ngươi là kẻ hạ cấp , thất học nên ta không thích ngươi vì ta học cao .

- Ngươi là kẻ đầu đường xó chợ nên ....


- Ngươi chỉ là hạng thô tục nên ta khinh ngươi .



Và ---- Đủ thứ và ....

1 - Đọc xong như thế nên tôi phải biến dạng thành quan lớn và rất ngạo mạn khi xưng tội : Bản thân tôi chỉ là một kẻ vô học vì thời cuộc, cha tôi làm nghề cày ruộng , đã không biết viết biết đọc ngoài 3 chữ ABC . Mẹ tôi là con gái , vì nghèo nên phải đi ở đợ cho cái nhà phú hộ đầu đình . Và thảm cảnh bắt đầu :


* Tôi cố gắng học để thoát khỏi cái cảnh nghèo hèn . Tôi phải học thêm chữ ABC đến Z để hơn cha mẹ mình vì câu : Con hơn cha là nhà có ....

Và từ đó , tôi vuơn lên như đám bèo bậu từ cái ao ruộng vuờn của cha mẹ mình " .


( Khi bạn đọc xong những dòng này, bạn có thể nghĩ là những dòng xưng tội từ tôi đến bạn . Sai rồi . Vì tôi để cho bạn chừng 20 giây để đoán )



2-


Nguời đàn ông rất to lớn , cỡ 1 mét 85 chúc tết với nụ cười khi gặp tôi ở ngoài chợ , hàng bán phó mát . Ông ta đã là người cảnh sát xếp chỗ cho bạn hàng và đã về hưu từ 5 năm nay .

Trò chuyện khoảng chừng vài phút rồi ai đi đường của mình .

Chừng 15 phút sau , lại gặp ông đang kéo cái xe đẩy , trong giỏ quạnh hiu ( Hình như ông ra chợ chỉ để gặp bạn hàng sau bao năm làm việc ... ! )

- Sao chưa về nhà cho ấm , ông ?

Ông trả lời thấy kỳ kỳ :

- Tại vì ở nhà một mình, trống vắng quá !

- Sao ?


- Vợ tôi vừa mất tháng trước rồi .


Ông bật khóc . Trời ơi ! Lâu quá , không gặp ông , nên tôi không biết !


Giòng lệ của người đàn ông chảy trên gò má và dáng thảm não .


Ôm chầm lấy ông . Hai bàn tay vỗ nhè nhẹ trên bờ vai ấy . Chẳng biết nói gì hơn .



3.

Về nhà ,cởi giầy .
Nói với vợ trong nhà bếp khi kể chuyện ấy cho vợ nghe .


Vợ nói khi cắt thịt :


- Thấy không ? Cái gì mất đi thì mới thấy quý .






Ừ - Em !





đăng sơn.fr







----




 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.01.2017 03:19:17
.
 
 
ẤM ÁP. .










-----------------------------------------------


' Một buổi tối êm đềm, với rượu vang dìu dịu và ánh nến ấm áp... '
Đó là một câu viết ở bài về Norah Jones từ một người trẻ viết về âm nhạc .

Đọc ở đây ở đó , để được êm đềm khi thấy mình đang thèm viết - Viết về vài điều êm đềm , nghĩ mình nên copy lại câu viết như sau :
'' Một buổi tối êm đềm, với rượu vang dìu dịu và ánh nến ấm áp trong tiếng nhạc "
Viết trong lúc để máy chạy rỉ rả những bản nhạc êm êm cũng là một cái thú .
Viết từ những ngón tay nhả chữ như mưa rơi trên phím đàn . Viết như thì thầm tâm tình khi cùng người bạn hợp tính, hợp tình kéo nhau vào quán cà phê . Chỉ cần quán đừng quá đông người quá và họ đừng mở nhạc loại rock . Đời sống này đã có quá nhiều tiếng động , khi ta ngồi bên nhau, có lẽ mình cần đôi chốc lặng tĩnh .

Lặng và lắng để tôi có thể lắng nghe và hiểu những câu chuyện bạn đang kể .
Bạn kể đi , cho dẫu là chuyện buồn rất buồn hoặc là vài mẫu chuyện vui hóm hỉnh để chúng ta có thể san sẻ cùng nhau .
Ở bạn từ vài câu chuyện , tôi luôn yêu thích một khoảng lặng khi bạn dò ý tôi :- Sao , ông nghĩ sao về cái chuyện ông sư hổ mang ấy . Họ sẽ làm rùm beng sau ngày tết ta này ...?
Phải thú thật là tôi rất ' rùa ' khi cần suy nghĩ và tùy trường hợp .


Tùy !
Có gì mà quá ngạc nhiên với bao chuyện đời đã xảy ra như thế : Ông rũ áo thoát đời phàm tục nhưng đến một ngày tâm không thể tịnh nên cần chất rung động .
Khi ăn chay quá đáng thì con người cũng thấy thèm thịt . Nếm vị thịt cá có tiêu hành ớt xong thì sẽ thèm nữa .
Thèm một cái bóng tối thoang thoảng mùi nhang ngoài chánh điện , ông kéo bà ni cô vào phòng và tụng niệm .
Nàng ỉ ôi :
- Thầy ! Thầy ! Anh ! Anh ! Đừng mà anh . Lỡ họ biết . Lỡ .....
Thầy toày hoày , thầy hôn lên vai nàng :
- Anh không phải là Phật . Anh là người phàm mà thôi . Em cũng là kẻ phàm .
Hai kẻ phàm quấn vào nhau .Xong chuyện !


Bạn nghe bình luận kiểu viết truyện cải lương . Bạn ngó, chưng hửng :
- Ông có kết án họ không ?
- Mèn !

Nhạc trong quán đang tình tứ với nhịp piano dìu dặt , cà phê và ly bia đang ngon mà sao mình phải biến thành quan tòa để định tội và kết án kẻ này kẻ kia .
Bạn uống đi, nghe nhạc với tôi đi . Kệ họ với họ, ba cái chuyện lùm xùm này tôi đã biết từ lâu . Mỗi lần đi ngang cái chùa có chàng sư ấy, tôi lãng, tôi né . Cách hay nhất là lờ đi để khỏi phải nhăn nhó . Xấu lắm !
Thay vì cau đeo để mất thì giờ của mình , tôi bò về nhà, ngồi vào bàn viết , chế biến một truyện ngắn mang tên là Vòng Tay Thầy Tu .
Ở câu chuyện ấy , tôi lấy nhân vật chính bằng chủ từ TÔI - Kẻ phạm tội và cố gắng bào chữa cho chính mình . Tôi cố hết sức mình để vào cuộc , từ câu kinh kệ ê a mà trong lòng chưa tịnh, từ cái nhìn vào bộ ngực của tín nữ và ngửi thấy mùi huơng tóc nào đó để lòng chợt bâng khuâng không ngờ ....
Gọi thêm cái gì để mình uống, tôi nghĩ là mình nên đổi đề tài . Trời bên ngoài đang nhả sương mù . Mùa đông đang còn dài lắm .

Khi chúng mình từ giã nhau , trên lối đến bãi đậu xe, tôi quay lại thấy ánh đèn chơm chớp sau đít xe bạn với cái vẫy tay : Về nhá . Ngủ ngon !
Cười, ra hiệu gật đầu . Sau đó , đi bộ rất lâu trên một quãng đường khá lạnh , thấy mình nên quay về nhà .
Ngọn đèn đang ấm bên tay phải của bàn viết , tiếng dương cầm nhả bài A comme Amour dìu dặt , đốt thêm ngọn nến có mùi vanille , ngồi trước bàn phím chữ .
Thế là mình có thêm một buổi tối êm đềm để bỏ đi ý nghĩ là sẽ viết bài Vòng Tay Thầy Tu .

Bỏ là phải rồi.
Thà là viết về những chuyện tình bình thường, có lẽ đời sẽ vui hơn .





đăng sơn.fr
<

 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2017 03:38:57 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.01.2017 13:13:56
.
 
 
 
 
++ Phiếm LUẬN  
________________________________________________________________________________
 
 
 

Phiếm luận về danh xưng với học vị, học hàm


(  Bài viết của tác giả Trần Hữu Dũng từ Viet-Studies  )


...



Khi mới từ nước ngoài trở về Việt Nam, không ít người có cảm giác lạ lẫm khi đọc báo thấy những trí thức khoa bảng luôn được kèm theo danh hiệu Giáo Sư (GS), Phó Giáo Sư (PGS), Tiến Sĩ (TS), và nhất là khi những danh hiệu này đi kèm nhau: GS TS, PGS TS. [1] Thậm chí, nhiều bạn đã có tiến sĩ, là giáo sư ở nước ngoài, cảm thấy ngượng ngùng, bối rối khi “được” gọi như vậy trên các phương tiện truyển thông đại chúng, không liên hệ gì đến học thuật, ở Việt Nam. Hơi ngượng, khá bối rối, nhưng rồi lại không dám yêu cầu báo chí không gọi là tiến sĩ vì như thế lại e bị hiểu lầm là lập dị, là “kênh kiệu ngược” (reverse snobbery)
Thực ra, so với vô số đại sự của quốc gia thì chuyện danh xưng này quả là “nhỏ như con thỏ”, nhưng nhân dịp Tết nhứt, xin có đôi dòng phiếm luận để giải khuây cho bạn đọc.
 

Bằng tiến sĩ chứng tỏ điều gì và để làm gì? [2]

Ai đã lấy PhD ở Mỹ đều biết rằng bằng cấp này chỉ là một cái vé vào cửa để được phỏng vấn khi đi xin việc ở các đại học, các viện nghiên cứu ở nước ngoài. Thế thôi. Theo nhà kinh tế nổi tiếng Michael Spence (Nobel 2001) thì bằng cấp (do một đại học có uy tín cấp) cốt yếu là một tờ giấy chứng nhận cho những ngườikhông có cách nào khác để chứng tỏ khả năng (trong đó có sự kiên trì) của mình. Spence giải thích: Một người có thực tài, ai nhìn cũng thấy ngay, thì không cần bằng cấp khi đi xin việc! Nói theo thuật ngữ kinh tế: Bằng cấp là một “tín hiệu cho thị trường”.
Tiến sĩ là một bằng cấp tối hậu (terminal degree) của hệ thống giáo dục hiện đại, nhưng nó chỉ là một (trong nhiều) chỉ dấu của trí thức. Và ngay khi là chỉ dấu như thế, nó cũng không là chỉ đấu tột bực. Ở các nước có một nền học thuật lâu đời, bằng tiến sĩ chỉ là một tấm vé để bước chân vào ngưỡng cửa của cộng đồng nghiên cứu và giảng dạy bậc đại học. Nó không phải là “vinh quang” tối hậu của một sự nghiệp học thuật. Uy tín của một nhà nghiên cứu, của một giáo sư tùy thuộc hoàn toàn vào những thành tựu của người ấy sau khi đã có tiến sĩ (Einstein, chẳng hạn, không cần ai gọi mình là GS TS!). Thậm chí, một nhà khoa học xuất chúng, dù không có bằng tiến sĩ vẫn được xã hội nễ trọng hơn những người có tiến sĩ, nếu người ấy có một sự nghiệp học thuật tầm vóc.
Đi đâu cũng tự xưng, hay đòi người khác gọi mình là Giáo Sư Tiến Sĩ (dù là giáo sư tiến sĩ thật, không phải dỏm), không chỉ là làm dáng, phô trương, nhưng còn cho mình một cảm giác (thường) sai lầm về những thành tụu thật sự của bản thân, rằng mình hiện đã đạt đến tột đỉnh của học thuật, và khó tránh khỏi sự tự mãn đầy kiêu căng. Không gì “phản trí thức” hơn phong thái ấy.
 

Tự xưng và gọi nhau là GS TS thì có hại gì?

Nhiều người sẽ bảo, dù các cơ quan truyền thông có tâng bốc các giáo sư tiến sĩ, không bao giờ quên kèm theo học vị học hàm khi viết tên họ, thì có hại gì ai? Sao không xem đó như phản ảnh sự kính trọng “kẻ sĩ” của văn hóa Việt Nam? Vâng, nhìn từ một góc cạnh nhỏ hẹp thì quả việc này là không đáng kể so với những vấn đề trọng đại đất nước. Tuy nhiên, nó có thể liên hệ đến những hiện tượng khác làm suy giảm chất lượng đòi sống của chúng ta. Chẳng hạn như:
Bằng cách tung hô danh xưng GS, PGS, TS... các cơ quan truyền thông vô tình đơn điệu hóa thang trí thức học thuật, và từ đó, đến giá trị xã hội. Bởi, như đã nói, những học hàm, học vị này là chức vụ trong lãnh vực giáo dục, là một chỉ dấu của khả năng nghiên cứu. Chúng không nhất thiết có hàm ý nào về giá trị toàn diện của con người (mà phần chính, hiển nhiên, là đạo đức). Gắn kết học vị học hàm, mà không một đặc điểm nào khác, với danh tính một người là mặc nhiên đưa nó lên vị trí hàng đầu. Nói thẳng ra, theo ý người viết bài này, chính “thói quen” này của giới truyền thông đã giúp duy trì nạn “sính bằng cấp” trong xã hội Việt Nam.
Nạn sính bằng cấp, từ đó, sẽ có hậu quả dễ hiểu đến chất lượng tiến sĩ: Khi mà sự ham muốn bằng cấp không thể được thỏa mãn vì khả năng học tập và nghiên cứu của “đương sự” là “có hạn” thì tất nhiên sẽ sinh ra những tiến sĩ dỏm, những luận văn không đáng được gọi là luận văn. Báo chí đừng gọi họ là tiến sĩ nữa thì chất lượng tiến sĩ sẽ khá lên, vì lúc ấy chỉ những người thật sự có năng lực, có trí tuệ, đam mê nghiên cứu, giảng dạy... mới bỏ công dùi mài kinh sách trong một chương trình tiến sĩ, loại bỏ những “phần tử” “sinh ra không phải để theo đuổi học thuật” (mà trong một xã hội bình thường là hoàn toàn bình thường, không có gì để mặc cảm), chạy chọt lấy "tiến sĩ' chỉ vì hám danh. Gạn lọc những phần tử “không thích hợp” này thì chất lượng tiền sĩ đương nhiên sẽ khá lên!

“Giải pháp”
Báo chí vô tình cũng là tòng phạm trong hiện tượng này. Vì thói quen, hay để “tâng bốc” đương sự, báo chí ít khi quên gọi một giáo sư tiến sĩ là GS/PGS TS. Bởi vậy, tôi nghĩ, các giáo sư tiến sĩ khi được phòng vấn, hãy nói thẳng với phóng viên là không cần để là GS TS trước tên ông/bà.
Song, phải nhìn nhận, đây là một tập quán khó thay đổi. Nếu một cá nhân muốn như thế và yêu cầu người phỏng vấn mình làm như thế thì cũng chưa chắc nhà báo sẽ nghe theo, vì nhà báo cũng muốn được hãnh diện là họ phỏng vấn một vị “giáo sư, tiến sĩ” chứ không phải “thường dân”!

Vậy, có vài đề nghị:
(1) Nếu người ấy có hiện giữ một chức vụ khác (Bộ trưởng, Chủ tịch...) thì chỉ nên dùng những chức vụ hiện tại, không cần phải thêm là GS TS gì cả.
(2) GS, hoặc TS là đủ, không cần gọi cả hai (GS TS). Ở các quốc gia có những danh hiệu này lâu đời, hầu hết giáo sư đều có tiến sĩ, gọi GS TS là thừa. Nên để ý rằng tiến sĩ có thể không là giáo sư (chẳng hạn như những nhà khoa học làm việc trong các viện nghiên cứu)
(3) Chỉ tự xưng là giáo sư hay tiến sĩ trong những hoàn cảnh mà danh hiệu ấy chuyển tải một thông tin có ich cho người đọc/nghe, và nếu người đối thoại không biết thông tin ấy. [3] Theo tôi, chỉ nên gọi giáo sư (hoặc tiến sĩ, không cần cả hai) trong khuôn viên đại học, viện nghiên cứu, hoặc trong các hội nghị, hội thảo khoa hoc.
Tôn vinh những người có đạo đức, thực tâm, thực tài là một điều xã hội nên làm. Nhưng để tôn vinh những người xứng đáng, và với sự trân quý thật lòng, xã hội không nên dừng lại ở danh hiệu tiến sĩ mà phải chịu khó tìm biết xem người ấy có những công trình nghiên cứu, những đóng góp khoa học nào, dạy ở trường nào, bao nhiêu năm... và thể hiện sự nễ trọng (nếu thấy họ xứng đáng) bằng cách nghiêm túc lắng nghe ý kiến của họ, đọc những gì họ viết. Dù rằng việc kiểm chứng ấy sẽ không dễ đối với đa số không quen thuộc với môi trường học thuật (nhưng lắm khi Google vài phút là biết ngay!), song đó cũng là một cách nâng cao kiến thức của mọi người. Một trí thức đích thực sẽ vô cùng cảm kích khi đối thoại với một người quan tâm đến nghiên cứu của mình, được nghe những câu hỏi phản ảnh một sự hiểu biết về công việc và những thành tựu của trí thức ấy. Đó là cách tốt nhất để tôn vinh “tiến sĩ”!
Trần Hữu Dũng
15/12/2016

Đã đăng trên Thời Báo Kinh tế Sài Gòn, Xuân Đinh Dậu (2017)

[1] Nhiều quốc gia khác, như Nga, Đức, cũng có phong tục này, nhưng tôi không biết nhiều về bối cảnh xã hội và truyền thống lịch sử của họ nên chỉ xin nói về trường hợp Việt Nam. Đèn nhà ai nấy sáng!
[2] Xin nói rõ, đây là nói về bằng tiến sĩ “thật”. Dường như vấn nạn tiến sĩ dỏm, tiến sĩ kém chất lượng, cũng rất trầm trọng ở Việt Nam, nhưng đó là một vấn đề khác.
[3] Ví dụ, nếu trên máy bay có một hành khách ngả bệnh, và nếu bạn là bác sĩ, thì bạn có quyền (đúng ra là bổn phận!) hô lớn: Tôi là bác sĩ! Nhưng bạn không cần phô trương học hàm học vị của bạn với người bán cà phê chẳng hạn!


 °°°°°



 Đọc xong , kéo clic xuống phần góp ý :


____ ° 



   **    GSTSKH NHÀ-VĂN ... (KHÁCH VIẾNG THĂM) :

"  Chuyên môn của tôi là "nghiên cứu phát hiện và phòng chống Luận văn Tiến sĩ dỏm". Tôi tốt nghiệp trường Đại học nhân dân Trảng lớn + Cổng trời. Thời gian học tập và nghiên cứu là 8 năm. Tôi có ít nhất là 10 bài báo lưu trữ tại Văn Khố bộ CA (Cờ A). Xin trân trọng có ý kiến:
1. Tác giả bài báo chỉ trích nhiều quá, ít tinh thần xây dựng.
2. Không tạo điều kiện để cho nền học thuật và nghiên cứu nước nhà phát triển.
3. Có thể hiểu là "tính châm biếm" không hàn lâm của tác giả hơi bị nhiều, có thể dẫn tới sự hiểu lầm là ghen tỵ.
Đề nghị với Tòa soạn trình bài viết này lên Bộ Giáo dục và bộ 4T (Tờ Tờ Tờ Tờ) xét duyệt để có biện pháp với tác giả "    .






 
    ...
 
 
Sáng sớm , đang ngồi nhậu lai rai ly cà phê sữa to đùng , mở màn ảnh, đọc bài viết Phiếm Luận thấy quá hay và thú vị vô cùng . Đọc lại 2 lần, để ý đến những từ ngữ rất đơn giản nhưng đầy đủ  ý nghĩa của tác giả bài viết về Học Vị và Danh Xưng :
 
 *    Truyển thông đại chúng
 
*   Học thuật
 
*   Chỉ dấu của trí thức. 
 
*    “ Phản trí thức”  
 
*    Nạn  “ sính bằng cấp ”

*      Giá trị toàn diện của con người (mà phần chính, hiển nhiên, là đạo đức ). 
 
    .
 
 
 
 
  Bây giờ tôi xin lạm bàn về Phiếm Luận :
 
    Các bậc có tri THỨC ngày xưa đã khuyên nhủ  và như lời KHUYẾN CÁO  khi đọc các nguồn thông tin từ báo chí  ( Có lẽ các cụ lấy ý từ một câu nói của dân gian : Nhà báo nói láo ăn tiền ư ? ! ) :  Khi muốn có  riêng cho mình một nhận định từ cùng một vấn đề thì phải đọc các tờ báo viết từ những chính kiến khác nhau để không bị mù quáng tin theo một chiều ...
 
 
     Vậy sao ? Tại sao dân làm báo phải nói láo để bán giấy kiếm cơm ?
 
    Hay tại những tay Chủ Bút theo một khuynh huớng tả  hoặc hữu đã bắt buột những cây bút phải ngã theo chiều gió ?
 
   Đại khái là khi  đọc, khi học hỏi và khi bước ra khỏi cửa trường , tiếp tục học chuyện đời và làm cái việc viết lách là những điều khác nhau . Rất khác .
     Giữa những cái  KHÁC  ấy được gọi là Biên Thùy giữa Trắng và Đen .  Và còn TÙY . 
 
    Ngày ấy ở quê mình, tôi bị và  ' được ' ông bố và là người thầy đầu tiên của mình kéo vào một toà báo  ( Có lẽ cha là người mê chữ , mê báo chí nên cha muốn thằng con học nghề ký giả - ký thiệt ! ? )  Ngó mặt cha là biết ông đang quạu cọ  khi đặt cho thằng con 2 điều kiện .
 
 *   Điều 1 :  Đi tu - Làm linh mục .
 
*   Điều 2 : Học làm ký giả .
 
 Giữa 2 điều kỳ cục ấy , dĩ nhiên là thằng con phải chọn điều thứ 2 và ở lại một tuần ở tòa soạn ,  sáng nào cũng thấy mặt cái thằng cha chủ bút với bộ râu khinh khỉnh . Ông ta hành hạ với cặp mắt dữ dằn :
 
 
 
- Điểm văn ở lớp 12 của mày là bao nhiêu, nhóc ?
 
    -....
 
-....
 
Chưa kịp trả lời thì ông ta phang cho mấy con hỏi kế tiếp mà vì tự ái và xấu hổ nên tôi không tiện kể ra ở đây .  Đành phải cắn răng , chịu đoạ đầy .
 
 Ông chủ bút có vẻ thỏa mãn ra oai . Tuần thứ nhì, chẳng biết báo chí bị kiểm duyệt thế nào trước các phong trào sinh viên, linh mục, sư sải kéo nhau xuống đường  . Ông  gằn giọng :
 
- Nhóc ! Tao muốn mày viết cho tao một bài PHIẾM dưới tên của tao . Tao cho mày  2 ngày để nộp bài và tao kiểm duyệt .
 
 
 
 Hơ !
 
 
 - Thầy muốn em viết về cái GÌ ?
 
 
 - Tao muốn mày viết giữa hai dòng chữ . Mày hiểu Ngữ Thuật ĐỐI CHIẾU là cái gì không , mày ? - Có nghĩa là Viết và LÁCH .
 
 
 
 
 
     ( Tạm hết ở tập 1 )
 
 
 
 
 
 đăng sơn.fr

 
 
    (     
 ( Ghi chú rằng ) :


- Tập 2 kinh khủng hơn tập 1


- Tập thứ 3 thì rất Dỏm - vì tôi sẽ viết theo kiểu HÚC . Và bảo đảm là sẽ lệ rơi ......





đs.fr


 
 

 
 
 
 

.
 
 
 
 
 
 

 
 
 
.
 

 
 

 
...
 

 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2017 16:20:13 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 28.01.2017 12:42:51
.
 
 

 
 
 
Dors
( Ngủ Đi )
 
 
 
..
Aimez - vous la musique ?
Et vous saviez comment et pourquoi ? Et moi !
J 'ai toujours aimé cette chanson - Dors - avec tant d 'amour pour ma fille qui vit loin de nous .
( Bạn có yêu âm nhạc không ?
Và bạn biết tại sao - Và tôi ư ?
Lúc nào, tôi cũng yêu thích bản nhạc tên Dors - Ngủ đi - với tất cả tình yêu cho đứa con gái đang ở xa chúng tôi .
Bài hát này với lời lẽ rất dịu dàng kể câu chuyện người cha ngồi ở đầu giường ngủ của con , ngắm con ngủ và thì thầm như vỗ về :
--- Con ngủ say đi con . Thiên thần bé bỏng của cha . Cha canh chừng giấc ngủ cho con . Hãy biết rằng, một ngày nào đó nếu con ngã trên đường đời, cha vẫn ở bên cạnh con và cha nắm lấy bàn tay con .
Cám ơn con về tất cả những điều mà con đang du hành bên cạnh cha .
Ngủ ngon đi con yêu . Cha là kẻ canh chừng con . Con ơi ) .
 
 
 
 
 
đăng sơn.fr
( Viết cho con gái yêu quý của cha )
....

 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2017 12:48:17 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 28.01.2017 21:41:05
....
 
 
 
 
 
 
 
 
 
.

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 28.01.2017 22:30:05
.
 
 
 
...Chuyện Tào Lao .... ds.fr



























..


 29 tết  / Điện thoại reo - Ring Ring .


- Nè ! Nhà anh chị có ai bên Việt Nam không ?  - tin NÓNG : Họ sắp đổi tiền rồi á !


 Nàng quýnh lên như  lửa đốt đít, gọi inh ỏi chàng.  Chàng là tôi - Nàng khẩn trương báo cáo là thằng em nhạc sĩ nói là như thế . Và nàng khẩn trương kiểu NGHIÊM TÚC . Nàng làm như sắp tận thế rồi làm chàng hãi quá đáng , chàng đành hỏi giọng ỉu xìu :

- Bộ em đút vào nhà băng mấy chục tỷ bên đó há cưng ?

-  Hăm ! Hông có . Mấy bạn đại gia của em thì có , em và anh trên răng dưới dép  á !

- Hahah  ..... ?


   Nàng liên tục gọi điện báo cáo cho mấy con mụ bạn đại gia bên này, nàng hù thêm với mắm muối và nàng tám  8888888 ....

 Ngồi ở bàn ăn, nghe rõ ràng mụ bạn đại gia có  cái nhà to như cái đình ở bển, mụ nói là xem ở Fb thấy bạn bè tải  hình mấy cái thùng tải tiền in từ Trung Quốc qua VN để  sửa soạn đổi tiền .



 Trời ơi ! Lại khẩn trương với tin nóng !


 Nàng cảm thấy lo lắng cho ông anh đại gia vừa ly dị vị khi về hưu lấy cô mẹ mình người miền Tây  vừa mua căn lầu 4 tầng cỡ 22 tỷ . Nàng suýt soa như khỉ ăn mắm tôm  ! Ơi Trời ơi! Đảng ơi !


 Chàng  sợ nàng nghe tin vịt nên mò vào net  . Mở tất cả những trang Webs loại phản động . Chẳng thấy ai nói năng và đăng tin gì sất !



 Đúng là chuyện tào lao . Nói cho nàng nghe như thế . Hai con mắt đẹp của hắn tròn quay :

- Ủa !   Ủa , anh không tin há ?


- Tin chứ sao không , cưng !
  Anh tin  tất cả điều mà em thông báo . Anh tin như thần dân tin vào những lời hứa của thượng đế nhưng hãy để dùng thì giờ để  kiểm chứng cái đã .




 Anh tin vào chuyện Mafia thế lực tư bản đỏ kiểu mới . Tin   chừng 21 % vào những   lời diễn văn ở đây ở đó . Tin ở những phong trào dân chủ ( Dân làm  CHỦ và đòi câu : We Want to Know )





 Chúng ta cần kiểm chứng .



 Những chuyện tào lao nào cũng cần phải có thời gian để ỨNG NGHIỆM .







 đăng sơn.fr






 
 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 30.01.2017 16:05:32
.
 
 
 
 Màn KỊCH .
“make America great again
 
 
    _________________________________________________________
 
 
 
 
  Người ta có thể viết những vở kịch và tìm người đóng vai chính , vai phụ .
      Trong một vở kịch , cần có lời đối thoại - Ngay cả kịch câm thì lời đối thoại cũng phải được thay thế bằng những cử chỉ của hành động . 
  
   Vậy mà từ gần cuối năm trước , cả thế giới đã và đang XEM những màn kịch loại Bi Hài lớn nhất thế kỷ . Chuyện tay hề trọc phú quay cuồng để báo chí truyền thông phải tốn giấy mực và có thể trục lợi .
 
 
     Cái khẩu hiệu : “ Make America great again    "   nghe mà phát sướng và rất an ủi .
 
 
 
 Phải rồi, cái gì của ta cũng là nhất nên ta phải ra sức bảo vệ : Đây là cái nhà của ta, đây là gia đình, việc làm của ta  nên ta bảo vệ cho bằng được .
 Điều này không thể phản đối cho dù là chối cãi ở quan điểm phải có của mình .  Chuyện đúng ra  thì chẳng có gì phải ầm ĩ .
 
  Sau đó thì ra sao khi màn kịch chưa hạ màn ?
 
 
    Kịch vừa mở màn , sau những tiếng vỗ tay ca ngợi thì có rất nhiều người tụ họp nhau đứng lên phản đối và la hét .
 
 
 -----
 
 
 
   Tôi cũng  là một trong những khán giả đang xem màn diễn xuất của một  vai chính hoạt ngôn và rất năng động .
 
   Ngôn ngữ chứng tỏ phong cách và hành động dẫn chứng từ sự suy luận .
 
 Người ta không thể nào trở thành Vĩ Đại vì điều Hoạt Ngôn .
 
 
 
 
 
 
 
 
đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 


..
 
 

 
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2017 16:36:01 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 30.01.2017 18:14:58
.
 
 
 
 
Thư TÌNH kiểu mới . .









-----------------------------------------------





Yêu dấu !


Đã hứa với ai thì mình cố gắng giữ lời cho đến lúc không thể giữ lời ! Giữ lời hứa thì không có gì khó lắm đâu .


Bên cái xứ kia, có cái gã tổng thống đã vuốt ve dân chúng và làm đúng theo lời gã hứa .


Hơ !

Đó là một tấm gương tốt để đủ bản lĩnh làm đàn ông và chứng tỏ Nói là Làm và chứng tỏ rõ ràng như người Pháp hay nói về những gã đàn ông kiên cường : " - Ta là đàn ông và ta có con ấy giữa hai chân ! "


Chú THÍCH cho rõ ràng kiểu rất bình dân học vụ :

- Cái đó là cái mà ngày nào thức dậy mình cũng thấy Nó và ' Nó ' ngoan ngoãn nghe lời mình như mình muốn .



Muốn gì ?


Dễ quá mà khi bảo NÓ :


- Khi nào tao cần thì mày mới được lộ diện và làm đẹp mặt chủ nhân - Lúc nào cần biến mất và biến dạng thì mày phải biến kiểu kín đáo nhá con !


Vì câu : Áo mặc không qua khỏi đầu từ thời phong kiến nên thằng con ngoan ngoã không dám hó hé trừ vài trường hợp ngoại lệ ( Biến thái , lưỡng tính ... )




Sáng nay .

Trời ui ui ỉu xìu , sau khi đọc một loạt các bản tin không có gì là lạc quan cho lắm , anh nản chí lại chợt nhớ em .




Yêu Dấu ơi !


Khi nhớ thì nói là nhớ . Nhớ chắc nịt - mắc chi mà nói loanh quanh . Anh nhớ em !

Nhớ hơi ấm của bàn tay em ở một chỗ đúng nhất để phải nhớ em .


( Anh có thể viết ở đây theo nghĩa đen và nghĩa bóng để diễn tả về cái gì nơi anh khi anh nhớ em ... )



Lúc ấy, đi cạnh nhau khi trời cong cóng , chúng mình lạnh run, nhìn em cầm cập , răng đánh bò cạp, anh ủ bàn tay em vào túi quần anh .

- Ấm không, cưng ?

Chẳng biết em ngọ nguậy cái gì, em gật đầu .


Anh thấy em đẹp hơn tất cả những người đẹp khi tìm ra chân lý để ấm .

Anh đã ra vẻ trang nhã khi ghé môi vào tai em - thở ấm :

- Thèm hăm ?



Chẳng biết cái gì đã làm em gật đầu .


Anh không thể nào hiểu em ! Em thèm cái gì ? Thèm một hơi ấm nhất ? Thèm một chỗ mà em cần tìm thấy ? Thèm gì ?


< Đuà chút thôi, anh biết chúng mình đang thèm cái gì để đỡ cóng lạnh giữa đoạn đường đang đi .



Anh rút bàn tay em ra khỏi túi quần - Không có cái gì để tìm kiếm lâu như thế đâu , cưng ! Đi em ! Chỗ kia có cái quán, anh đưa em vào đó .

...



Cái bàn có hai cái ghế xa chỗ góc tường có cái tv đang nhả phóng sự toàn hình ảnh về cái gã hề rẻ tiền với khẩu hiệu : Hãy vùng lên để nước ta thành vĩ đại trở lại !



Merde !


( Cứ thấy cái bản mặt gã là anh xìu , không thể nào vùng lên được ! )



M !


Trong đợi cà phê nóng được dọn ra, khốn nạn thay, những ngón tay em lại vớ tờ báo , loay hoay mở trang nhất, trang nhì, lại thấy hình ảnh của gã .


Dằn bàn tay em, đóng lại trang báo :

- Xin em .
Đừng đọc về hắn nữa . Để anh viết thư tình cho em đọc . Thú vị hơn .







Và anh viết ( ....................... )








đăng sơn.fr
 
 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 04.02.2017 16:48:45
.
 
 
 
 
THĂMNHAU ở NhữngNgàyThiếuNắng - .









ds.fr














Ta có nhiều cách để đến thăm nhau .
Đến với nhau, ngồi xuống chuyện trò tâm tình . Thủng thẳng kể cho nhau nghe chuyện đời sống cho dù là về những mẫu chuyện bình thường nhất .
Lắng nghe nhau nói , đơn giản như tia nắng đang rọi ấm những chỗ ngồi . Cười với nhau nếu nghe được mẫu chuyện khôi hài dí dỏm .
Khi bạn đến bên tôi , tôi vui và cười để tìm hơi ấm của người cho người . Có khi bạn nghe tôi lải nhải , phàn nàn đôi chút về những bài báo lèm bèm như nỗi ám ảnh theo cung cách quảng cáo nhồi sọ .
Bạn có hay theo dõi báo chí không ? Và sau khi đọc xong những bản tin loại trời đánh thánh đâm, có khi nào bạn ớn mà ngán ngẩm không ?
Bên này, cả hơn tuần nay , tôi mở mắt đọc thấy chuyện gì đâu và thấy thiên hạ nhao nhao ....
Toàn chuyện gì đâu , tôi làm mọi cách để không đọc nữa - Liếc vào chút đỉnh rồi quay đi .
Ở cái góc này, tôi đón bạn như chờ đợi tia nắng ấm giữa muà đông đang lạnh lùng .
Hãy cười nhẹ nhàng từ thứ ánh sáng ngoài ô cửa kia .....





đăng sơn.fr
( ngày gió bão )
.....

 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 06.02.2017 22:01:00
.
 
 
 
 
 
 
Tình Bạn .







- 30 - 40 ans ? < Tình Bạn .
--------------------------------------------------------
Entre Lui et moi , il y a 10 ans de distance .
Donc , nous sommes 2 hommes de cacactère très différent .
Lui qui est dure comme un rock ! Il dit ce qu 'il pense .
Moi !
Je l 'ai dit franchement ce que je pensais de lui ! Sans cacher ! Et son épouse entre en scène ....
----
Ce matin d 'hiver . Je dois faire ce que je dois comme d ' habitude ....
Et - Soudain entre un tictac, , j 'ai entendu :
- Ai như Sơn . Trịnh Công Sơn đang chụp hình kìa ! ?
Haha hihi !
Quay lại , thấy cặp tình nhân . Họ đi chợ, tôi mừng rỡ, tắt máy ảnh và ôm hôn họ .
Trời đang răn rắc mấy giọt mưa . Mưa để thấy quả đất tròn lơ, lơ ......
Chúng tôi đùa giỡn và ngó nhau thấy mắc cười .
Trời lạnh sau cơn bão mấy hôm trước nên chị đội cái nón trông như nàng người Paris thấy ngộ và họ bị làm nạn nhân để tôi đè họ ra chụp ảnh .
Năm nọ, mùa hạ cùng nhau về thăm quê, họ cũng đã nạn nhận của tôi khi tôi bắt họ " đóng phim ' trên một bãi biển .
Warning như lời nhắn ngầm :
** Khi có dịp chỉa ống kính vào một cặp tình nhân , tôi muốn thấy tình yêu của họ cho nhau như ngày đầu tiên - Có nghĩa là họ hãy tự nhiên, thoải mái nắm tay nhau đi dạo , áo nàng tung bay như tóc lùa gió , bàn tay của chàng rực ấm trong tay nàng .
** Mắc cái gì mà 2 tình nhân và sau này là vợ chồng phải đứng cứng ngắc như 2 pho tượng . Và cái máy ảnh hạng bét của tôi đã chỉnh một dọc ảnh từ tốc độ 7 tấm trong tích tắc .....
** Khoảng khắc rất phiêu linh như những bản tình ca mà tôi không đủ tài để sáng tác cho dù là đã có thời vác đàn đi học nhạc .
....
Thời gian trôi qua quá nhanh . Nhanh như những lần chúng tôi đã lăn lộn bên nhau trên sân khấu .
Sáng nay, trời mưa , lòng tôi vẫn còn giữ lại một hơi ấm của tình bạn .
30 năm
50 năm . Chẳng hề gì đâu .




....
dangson.fr


 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.02.2017 00:35:02 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 12.02.2017 21:52:19
.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
.
- Gâu Gâu -
 
 

.
Bạn .
Đó là một người bạn 4 chân, tính tình kỳ quặc : Rất độc lập và có vẻ hung hăng .
Chuyện của " người bạn " này giống như chuyện phim bộ !
Bạn này sinh đẻ ở vùng núi đầy sương mù sát biên giới Tây Ban Nha và bạn có 6 anh chị em . Vưà mới 2 tháng nhỏ tí xíu thì gia đình nông dân chuyên nuôi chó đăng hình trên internet để bán .
Thế là bé rời vú mẹ đi theo cái thằng người lạ hoắc , thằng này bế nó lên cái hộp có 4 bánh và hí hửng mang về nhà khoe cha mẹ ....
Bé gâu gâu, bé rụt rè nhìn những động vật có 2 chân bằng ánh mắt lấm lét . Bé nghĩ trong đầu khi nhớ cha mẹ bé : Ba ơi ! Mẹ ơi ! Ba mẹ đâu rồi ? ! ( Có lẽ thế ...)
Ăn no, bé quay ra ngủ và bé lớn lên . Ở trong nhà của cha mẹ thằng chủ của bé, có một gã đàn ông mà bé Gâu sợ và kỵ kiểu rụt rè : Thằng bố của chủ mình !
Mỗi lần gã ấy đưa tay định vuốt ve thì bé Gâu lùi lại hoặc chạy mất !
Cậu chủ nó an ủi cha mình và viện lẽ : " Có lẽ ba làm nó sợ khi vừa gặp ! "
Vậy sao ? Tao hiền với nó mà ! Chuyện dễ hiểu, khi ai đó có vẻ hoặc ra mặt ' kỳ thị ' mình thì mình ấm ức lắm .
Chó khác với người và cũng còn tùy loại chó . Nghĩ thế nên thôi ấm ức và mò ra thư viện, tìm những tài liệu nói về các giống Chó .
Ở phần index , mở trang nói về người bạn loại ChowChow để tìm hiểu : Nó dòng giống đến từ bên Tàu . Bao thế kỷ cũ xưa kia, người ta nuôi loại này để ăn thịt . Loại chó này có tính tình rất nghi kỵ và độc lập , chúng giữ nhà rất tốt nhưng không thích bám sát theo chân chủ ( Không dễ thân cận ). Loại này có tài quan sát và rất thính như mật vụ CIA và DLV của CS .
Tra cứu xong , về nhà , mỗi lần con trai mình dắt nó sang , nó vẫn dè dặt không lại gần mình khi mình dịu dàng dụ dỗ nó .
Muốn lại gần để hỏi han nó :
- Tại sao cứ mỗi lần mày len lén theo đằng sau tao, tao quay lại định chơi với mày thì mày lùi lại và chạy đi há ? Tao không phải là dân khủng bố đặt mìn !
Đành vậy . Mày lờ tao . Tao lờ mày, tao đi hỏi thăm những người chuyên nghề dạy chó - Tại sao ?
Họ nói : - Đừng vội khi lúc đầu , nó kỳ thị ông . Nó có cảm ứng ông là kẻ chủ gia đình , khó chơi và nó cần phải có thời gian . Hãy kiên nhẫn, từ từ nó sẽ gần gũi ông .
Vậy ư ?
Thời gian trôi , thằng bé gâu gâu đã lắc đuôi đón tôi ở cổng vườn . Ánh mắt ngại ngùng và theo chân vào nhà . Biết nói gì với nó chứ ?
Ừ mà . Cái gì cũng cần thời gian dể hiểu nhau mà .
Có nhiều lần, chú bé chạy lên văn phòng , chạy cả vào phòng ngủ tìm gã khó ưa . Nó chờ một ánh nhìn , một vài lời thân cận và nó theo sát chân khi xuống chung những bậc thang .
Bây giờ, Gâu Gâu lại gần và đuà giỡn , cũng có khi giỡn mặt .
Hú hồn .
Cậu con đi xa, gửi Gâu Gâu ở nhà cha mẹ một tháng , thế là Gâu Gâu vui vẻ ăn uống điều hoà sau 3 ngày chầu chực chủ nhỏ khi quanh quẩn nằm chờ gần cổng - Chưa thấy chủ về - Chủ ơi !
Gâu có sự nựng nịu khác ở cái nhà này và Gâu ngoan lắm !
Mấy hôm nay, Gâu lạ lùng khi lại gần bên hai vợ chồng papy và mamy, . Sao cứ thấy họ mở màn ảnh xem tin tức ầm ĩ . Nghe họ bàn tán về những vụ thảm sát . Chẳng hiểu gì ?
Gâu à ! Gâu ra vườn chơi đi . Chuyện con người và những hờn căm mà . Gâu ra giữ cổng đi .
Có bản tin đang là Diesel , cô chó của lực lượng RAID truy tầm khủng bố đã trúng đạn và chết để lại bao quý mến tiếc thương . Ra vườn, nhìn Gâu Gâu mà thấy thương .
Và nghĩ mình sẽ có điều để viết .
Viết kiểu gâu gâu . Gâu vì có khi giống chó còn chung thủy và biết giữ tình hơn những con gâu gâu mang tên người có hai chân .
Gâu !
 
 
đăng sơn.fr
 
 
 
.   <    
Dang Son  
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2017 21:54:25 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 16.02.2017 00:54:57
.
 
 
 
 
 
 
 
 
___________Bụi Mưa -
 
 
 
" Đến một lúc nào đó,người ta nên xóa bớt những kỷ niệm cũ để thêm vào những kỷ niệm mới ... "
Buổi chiều đang rơi . Đọc như thế ở cái mail gửi bài của bạn viết trong nhóm từ Paris . Tôi chẳng hiểu tại sao hắn viết như thế . Bận rộn với công việc, tôi phớt lờ cái điện thư của hắn và nghĩ là hắn đang buồn bã với cái gì đó ( Mỗi lần hắn buồn,hắn gửi thư và viết những bài rất buồn )
Tôi đã đối đầu với nhiều sự buồn bã quá độ trong việc làm,trong đời sống . Khi đọc lá thư gửi bài với sự bắt đầu như thế, tôi sợ ủy mị, sợ thấy những giọt buồn như mưa đang rơi ngoài cửa kính nhìn xuống bờ sông .
Bạn tôi là một người lãng mạn cực kỳ và tôn thờ chủ nghĩa độc thân . Vì sao thế ?
Sống độc thân là một cách chọn theo ý muốn . Mắc gì hắn than, hắn rên ?
Nhớ có lần hắn rủ tôi ngồi quán . Cái quán đìu hiu vì trời bão táp oằn oại bên ngoài . Hắn rủ rỉ ,mặt ển, xìu :
- Có khi nào mày buồn quá độ không ,mày ?
Tôi ngó hắn . Ngạc nhiên :
- Mày đang muốn xưng tội ?
Hắn im . Khuấy cái muỗn cà phê kêu leng keng . Rồi hắn im .
Tôi cũng im . Im để nghe tiếng im lặng của bạn mình . Hắn yêu quá nhiều : 19 tuổi theo nàng ở đại học từng chiều . 22 tuổi ,mất nàng vì nàng theo gia đình đi nước ngoài . 25 tuổi , yêu người đàn bà có chồng tù tội ,ba năm sau,chồng nàng ra khám . Nàng về với chồng . 30 tuổi lại thất tình .
Tôi ngán chuyện tình của hắn,tôi nổi cọc :
- Câm mồm đi con ! Số mày đen .
Hắn nổi khùng ,cáu kỉnh :
- Còn mày ? Mày yêu đã bao nhiêu lần ? Ra sao ?
Tôi ú ớ . Chẳng biết trả lời ra sao . Tôi ghét kiểu xưng tội theo cung cách nhà văn , nhà thơ . Những chuyện tình của tôi không bao giờ giống như hắn ( Khi yêu,tôi hung hăng chiếm đoạt,tôi lấn đất dành dân ... )
Hắn yêu để buông tay và mất .
Mỗi người ,mỗi tính .
Tôi ấn ngón tay vào nút xóa bài và quyết định không đọc bài truyện ngắn về tình yêu mà hắn vừa gửi ở mail box .
Kệ hắn - Tôi sợ đọc xong ,thấy mình buồn .
 
 
 
 
đăng sơn.fr

 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 20.02.2017 09:43:27
.
 
 

Dang Son  
 
 
Time <
( Viết tặng những người quý thời gian )
------
.
Hãy nói , hãy kể về bạn cho chúng tôi nghe đi / Để viết thêm một trong những đề tài khác biệt nhau , có khi mình tránh nói về cái " tôi " có vẻ to lớn và bất bình thường quá . Có những cái tôi khác hay ho hơn .
Những cái tôi ấy hiện diện ở 2 mấu chốt như sự ghi dấu của thời gian : Thay vì chọn kiểu mẫu 1 < 12 ( giờ giấc ) , ta nên ăn gian để chọn kiểu 1 < 24 để có vẻ như đang có nhiều thì giờ hơn .
Có nhiều thì giờ để Sống liên tục như những vòng kim quay không ngừng trên mặt đồng hồ .
Nếu bây giờ , bạn có thể sắp xếp công việc để thấy mình có thì giờ thì chúng mình rủ nhau đi dạo một vòng để tìm chất liệu mà viết ....
Cuộc du hành có thể bắt đầu :
Hành lý để ngao du chỉ vọn vẹn có 1 cuốn sổ tay và cây bút để ghi chép . Nhẹ nhàng thế thôi khi bỏ lại cái đồng hồ đeo tay , bỏ lại cái điện thoại di động hoặc những cái lỉnh kỉnh tân tiến nào đó ở bàn giấy , bước ra đường với đôi chân , hai bàn tay và đừng quên mang theo bộ óc của chính mình .
Chúng ta thong thả đi ...................
* Khi đi bộ như thế dưới mưa bão hoặc dưới màu xanh của bầu trời rộng lớn , chỉ cần nhìn cho ra con đường mình đang đi . Đi đâu ?
Đừng tạt vào tiệm sách vội vì những đầu sách đang im lìm ngủ ngon với những con mọt sách . Chúng mình ghé ra chợ búa ở những ngày thảm hại ế nhăn , ế nhóc vì mưa gió . Chúng mình nhìn những bàn tay , những khuôn mặt đang lo ngại vì tình hình thời tiết làm ảnh hưởng đến sự mua bán . Nhìn đằng sau cái quầy bày vỏn vẹn những mặt hàng , ta có thể thấy một đứa bé gái độ 6 tuổi đang ôm một con búp bê với vẻ trìu mến ....
( Ý nghĩ : Trời sinh ra con người lạ lắm , đứa bé gái đã làm người mẹ với món đồ chơi đầu tiên là thân thể con búp bế . Bé đang thực tập để làm mẹ )
Ta tạm quên đi những bản tin kinh hoàng từ những kẻ làm mẹ đã vứt con mình vào cái thùng rác kia . Quên cảnh bà mẹ đã nhét xác trẻ sơ sinh vào cái tủ đá như cách phi tang . Tạm quên đi để chỉ giữ lại ánh mắt yêu thương của người cha ngoài chợ dưới mưa gió đang nhìn đứa con gái dễ thương ấy .
Đi qua những cảnh ngộ và dùng trí nhớ để giữ lại những điều mắt thấy tai đã nghe :
Thấy hai bàn tay của người bán hàng giữ chặt thân cây dù vì gió bão có thể làm bay tung lên
Thấy và nghe sự im lặng không một lời thở than của những kẻ có nhiều can đảm như thứ bản lĩnh để đối chọi với hoàn cảnh .....
--
Bộ óc đã ghi lại những dấu ấn .
Dấu ấn ấy không hoàn toàn nằm trên từng chương sách giáo khoa để học trò nhai đi nhai lại kiểu từng chương và sẽ quên đi .
Khi cảm thấy ướt , thấy lạnh vì đang run người , ta có thể chui vào cái quán ấm , lục túi , tìm cây bút và cuốn sổ tay .
Ta sẽ viết gì qua những hình ảnh kia ?
Rời quán , trở lại tiệm sách , lướt qua một dọc kệ sách , thấy và thấy : Thấy những tựa sách về chính trị hoặc sách nói về kinh tế , sách khác kể chuyện tình ( những câu chuyện tình bị lập đi lập lại đến nỗi thuộc làu : Ta gặp nhau, yêu nhau, cõng nhau lên giường và có thể sau đó : ta bỏ nhau ...)
- Ghi chú :
Bỏ là phải rồi vì lắm khi tình yêu chỉ kéo dài độ 3 năm sau khi những háo hức, hẹn hò bị thời gian cuốn đi .
Dùng thì giờ , trở lại khóa học kịch nghệ , ta bắt gặp thứ bụi thời gian ấy như sau :
Thời điểm < Tối thứ hai từ 19.30 - 21.30 .
Bảng ghi < Đề tài " Bụi Thời Gian - Poussière du temps . Nhạc đệm làm phông : King of sorrow của Sade .
Chia làm 2 nhóm để viết theo 2 hình thức nhà Văn và Ký Giả .
...
Có vài tiếng nhao nhao phản đối :
- Trong vòng 2 giờ với đề tài này, làm sao viết kịp chứ ?
Giọng khác vang lên từ nhóm nhận viết kiểu ký giả :
- Có thể nào rời chủ đề viết để chọn đề tài khác dễ hơn ?
...
Đứng trước học viên , bạn gật hay lắc đầu khi nhìn vào đồng hồ ?
Thời gian cần thời gian vì là những bài học . Đành gật đầu với cái hẹn cho tuần sau . Tuần sau là tuần sau . Nhất định là như thế .
Sửa soạn tắt đèn , đóng cửa lớp, con nhỏ thắt bím chià tờ giấy đầy chữ . Bé hỏi :
- Thầy có thì giờ không ? Để đọc ngay bây giờ nè ...
Ánh mắt ấy có sự thách thức . Mời tác giả ngồi lại ở bàn giấy , mắt con bé đầy những háo hức vì nó là kẻ đầu tiên không cần câu hẹn cho tuần sau .
Nó viết :
" ..... Tôi bỏ nhà đi bụi lúc 17 tuổi vì không chịu được sự uốn nắn của cha mình . Người đàn ông góa bụa thui thủi nuôi con và hơi cứng rắn . Tôi bắt đầu nghiện ngập lúc 18 tuổi và phá thai đã 2 lần .
Ngày kia , đang lang thang dưới chân cầu Paris , gặp lại người quen .
Nghe ông nói :
- Cháu chạy về thăm cha cháu đi . Nghe ông ta bệnh sắp chết đó .
Tôi tức tưởi tìm đường về nhà . Nghe cha đã vào nhà thương . Ở nhà quàn , họ nói : Cha cô đã mất ngày hôm qua .
Ơi ! ba ơi ! Con lỡ dịp rồi với bụi của thời gian "
( by Tina T )
...

.
Tác giả châm bẩm nhìn thầy . Có lẽ nó chờ một lời khen ngợi nào đó .
Tích tắt - Tích tắt , hình như nó sợ thầy nó cay mắt nên quay đi .
Trời bên ngoài đang mưa và gió quá lạnh nhưng dường như cảm thấy ấm áp với tình cha mẹ, tình con cái .
...
 
 
 
 
 
đăng sơn.fr
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 24.02.2017 15:40:44
.
Solitaire - Lạc Bầy .


-   by Nous Magazine


1_


 Đọc một đoạn viết  của một người xa xứ :

" ...    Từ ngày viễn xứ, tôi xem mình như là con chim Việt lạc bầy nhìn lại quê hương với một nỗi niềm riêng. Việt Nam thay đổi quá nhiều, quá nhanh, đến đổi tôi không còn theo kịp nữa. Sau 44 năm lưu vong nhìn lại quê hương, sao thấy mình xa lạ. Tôi tự hỏi có phải chăng tôi đã tách rời khỏi quê hương hay chính quê hương đang từ bỏ những con chim lạc bầy ?.... "


...


2-

  Sổ Tay .







 Đã từ lâu,  cái ông người quen hay về thăm quê ( Quê Hương ) , nghe ông kể chuyện về tâm trạng của người đã ở quá lâu ở xứ ngoài , khi trở về quê hương, đi tìm lại những kỷ niệm cũ từ căn nhà trong khu xóm, từ ngôi trường , những con đường đã ngày ngày đi ngang để thấy hụt hửng lạ kỳ và ông ta lý sự :  Ở trong tâm trí của kẻ xa xứ như mình, thời gian đứng lại ở một góc kỷ niệm ( Dĩ  vãng ).

 Tôi đã ba phải , gật gù đồng ý và tôi khoái cái  tính hơi ba phải phải gió của mình . Ai nói gì thì cứ nói theo cách nhìn nhận riêng của họ .


    Mỗi ngày mỗi đi qua , mỗi lần mở đài TV 4 , thấy chiếu về hình ảnh một giòng sông , một con đò , thấy mình bùi ngùi và ủy mị muốn khóc như con gái ẻo lả thời còn đi học .

    Phải rồi , quê hương của mình là mùi gió đồng nội thoảng lên từ một bờ sông và những bóng cây, bóng lá êm ả giữa vườn cây trái / Phải rồi , quê hương của mình có hình ảnh của cái võng bắc dây từ hai cây kèo đong đưa buổi trưa hè cạnh bờ ao .


   Mở to hai con mắt và cái đầu  để đọc báo chí từ trang giấy đến báo điện tử, tôi lì lợm để  danh từ QUÊ HƯƠNG  riêng biệt của chính mình không nằm ở những cái quán hớt tóc thanh nam thanh nữ trá hình với những vùng ngực êm như khung cảnh gái mát xoa !


    Quê hương của mình không nằm trong những quán bar rượu karaoké ngất ngưỡng có mấy em cao chừng 1 mét 55  mặc váy ngắn hở vòng ngực kiểu Hốt Gân - Hot Girl .

  Khi bước xuống phi trường Nội Bài , mình đã nhất định tạm quên những bài báo viết về giới ăn chơi Show Biz của một C đô La và gái kiểu mẫu ca sĩ chân dài, chân ngắn và danh từ Đại Gia - Bá Hộ - Quan lớn, quan bé ...


Về . Lấy hành lý và nhanh chóng quên đi cái bản mặt của thằng nhóc hải quan mặt xám xịt khi loay hoay cầm rất lâu cái hộ chiếu made in Tây của   lão đã   biệt xứ và trở về với quê hương .


 Về - Bước vài bước , chạm bờ lề ngoài cửa phi trường TSN , né và quay đi rất vội để khỏi in vào tâm trí mình hình ảnh và ngôn ngữ của một gã đàn ông ăn mặc lịch sự  cầm cặp da đang la hét ầm ĩ một cách thô tục kiểu ra vẻ quan quyền sai bảo hò hét ở cái máy điện thoại..


 Không !

 Không mà ! Quê hương của mình không chỉ có chừng đó đâu , mình ơi !



...


   Khi bước xuống xe taxi trước cửa khách sạn thì gặp gỡ cơn nóng của cái hộp mang  tên SG của mình . Có hề chi đâu . Ở đây không phải  là mùa hạ của đất Pháp chừng 20 đến 28 độ C .

 Ở đây là đường phố đầy đủ tiếng động cơ và những tiếng còi xe mang tên đường Trần Phú ngó ngang cổng sân Văn Hóa bên kia đường Trần Hưng Đạo , đang đứng tơ ngơ ngó nhịp xe chạy thì nghe giữa phái đoàn nhà mình có tiếng la oai oải :

- Mèn ơi ! Thiếu một túi hành lý ! Mất rồi !


     Phải rồi, cái cậu đẹp trai , mặc áo trắng đã lái taxi từ phi trường đã bon bon đi mấy rồi . La  oi ỏi làm chi cho tốn hơi ?  Mai một ra chợ Bến Thành mua lại một mớ quần áo ( Hãy biết rằng là 100 âu kim ăn 24.500 đồng VND.
( Người ta nói là Áo Gấm về Làng thì đáng đời ! Ui ui ! )


°°


  Ai đi đâu để kiện cáo thì đi , tôi về đây không phải để kiện cáo vì biết là mình  bận bịu lắm . Ai bị mất cái gì thì cứ mất , miễn là hai cái máy ảnh và cái máy bảng tính NetBook của mình ôm khư khư gọn lõn trong  túi máy ảnh không mất là được rồi .


 Lơ ngơ băng qua đường, tôi chỉ sợ mất mạng mà thôi vì chưa quen với luật đi đường bên này ... Phải nói thật là mình còn yêu đời và sợ chết vì tai nạn lưu thông . Nàng nhà  mình cũng thế vì tham sống và sợ chết .


 Hơ !


 Nàng giả vờ như thời  mới biết yêu đương , bám chặt lấy cánh tay chàng :

-  Anh ! Anh ! Coi chừng bên tay trái . Coi chừng bên tay mặt, chiếc Toyota đang đâm vào mình kìa - anh ! Ui ui !


 Nổi cọc :

- Bà im dùm cái miệng cho  tôi nhờ - Bà !




Hắn im cái loa phát thanh để theo chàng băng qua đường , ghé chợ Bến Thành yêu quý ...
.



Phải nói thật là khi lên ngôi làm " bà Chủ đời tôi " - Bà ta biết rõ ràng là tôi không bao giờ thích cưới một con mụ nói quá nhiều và rên la liên tục , dẫu là trong bất cứ tình huống nào .
Đàn bà hay đàn ông mà nói quá nhiều thì mấy duyên và mất đẹp .
Bà ta chỉ cần nói bằng mắt :
- Ông ngồi đây . Đứng đây chờ tôi . Trong vòng 30 phút nữa, tôi và phái đoàn sẽ trở lại .
- Ok ! Em đi đi ! Cẩn thận bóp ví !
Mụ chủ nợ gật đàu không cãi gì .
Cãi làm sao được với tôi chứ ! Rõ ràng là ở lề cửa Bắc chợ Bến Thành có tấm bảng in rõ ràng to như tấm chiếu < Warning ..... Bla bla .



Trong vòng 30 phút phù du phải chờ đợi ấy , nếu bạn là tôi, bạn làm gì ?


'........'


 Tôi đã không dùng  câu ' Giết Thời Gian ' vì  sợ thời gian giết mình . Giữa mình và TG  là một trận chiến của sự sống còn .


..


< Đi với phái đoàn về quê không phải để Giết Thời Gian khi biết tại sao mình về ? Về để làm gì ?
Về -
 
Về để thức dậy lúc 5 giờ sáng và thao thức khôn cùng .....










 ...




 Trước khi về quê , họ dặn mình :

1. Ngậm cái mồm lại

2. Đừng ngứa ngáy để  phản động

3. Ngoan !





 Ok ...





















ct...











 
 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.02.2017 09:49:24
.
 
 
 
 
 
 
 
 
ThếGiới ĐànBà & ĐànÔng .

































..


ThếGiới ĐànBà & ĐànÔng
------------------------------------------------------------
Giữa những phức tạp , ta có thể chọn vài điều đơn giản để viết - Và sẽ viết ra sao giữa lằn ranh của đàn bà và đàn ông : Giới Tính ?
Trời đang vào mùa xuân . Tất cả hơi lạnh sáng sớm đang dần chuyển thành hơi ấm khi ánh mặt trời lên để mình gặp những ánh mắt, những nụ cười đẹp từ những người ĐẸP .
Để thấy được cái đẹp giữa những sự đẹp đẽ, tôi chỉ cần buông cái màn ảnh có những bài viết nhí nhố về một gã bá hộ - kiểu triệu phú 72 tuổi cặp kè với một cô gái 27 tuổi loại hốt gân đang được báo chí tặng cho cái danh hiệu Nữ Hoàng Nội Y đình đám .
Báo lá cải thêu thùa về ' Chuyện Tình ' của chàng và nàng từ những cái Status ở Fb của chàng .
Họ - Những tay ký giả, những cây bút xúm lại để bình luận từ những tấm ảnh của lão đại gia tí tửng cười híp mắt khi đứng cao tới vai của nàng kỷ nữ trên tấm áp phít đang quảng cáo buổi hát mang tên Đêm Tạ Tình mà lão tổ chức để đánh bóng tên tuổi xế chiều của mình bên cạnh em trẻ 27 cười bẻn lẽn....
Hơ !
<
Hơ !

Để có thể nhìn thấy những cái đẹp khác, nhất định là mình phải quên đi một cách nhanh chóng những bài viết, những lá cải chẳng có gì làm đẹp cho một ngày mới .
Ngày mới không cần những bản tin ở cái đài phát thanh đọc bản tin như muốn đứt hơi : Chuyện tranh của đang đánh đấm hạ gục nhau trên chính trường .
Ngày mới là mở toang cánh cửa, bước ra đường - Găp những NGƯỜI ĐẸP ..

...
Và gặp :
Nàng là cô bạn xưa , xưa kiểu rất cũ và thế giới của nàng khá bí hiểm :
* Cuộc đời nếu nói từ thời niên thiếu của nàng đã là một trong những sự phức tạp oái oăm .
Lắm lúc sự oái oăm xưa cũ ấy đã dúi nàng xuống đáy địa ngục .

Tôi đã phải làm gì với một tình bạn ?
( Chẳng lẽ tôi phải đè nàng ra để có thể lợi dụng để viết về chuyện đàn bà, đàn ông ? )
< Có lẽ khi đọc đến đoạn trên , bạn sẽ thắc mắc đến chữ ĐÈ kỳ cục như thế ư ?
Phải rồi - Nói thẳng thừng cho ra lẽ ở chữ ĐÈ .
Chuyện giản dị mà thôi .. Vì người ta hay nhắc nhở rằng : Giữa 2 giới tính thì khó mà có chuyện tình bạn một cách đơn thuần .
Chuyện ra sao ?
Bạn có nghĩ là tôi sẽ huệch toẹt kể hết ra ở trang viết này ? Và kể ra sao ?


Ở đây không phải là một trang viết về Sex và thu phí để đọc chuyện Sex cho dẫu là giữa Adam và Eva là chuyện dễ hiểu vì muốn đời lầ câu chuyện cổ điển .
Giữa thứ áng sáng mờ ảo, giữa tiếng nhạc ru ru , nếu hai thân xác quyện lấy nhau như hình ảnh giữa bóng đêm và bình minh thì chuyện có gì là lạ chứ ?
Miễn là sau đó là ra sao ở một trang viết từ thế giới đàn bà & đàn ông !




đăng sơn.fr

...





< đang VIẾT để thế giới này đẹp hơn - Nếu có thể .....


 
 
 
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 27.02.2017 13:53:08
.
 
 
 
 
 



Tu .




.....


Đi làm về, ăn uống nghe nàng nhà kể về đám người kéo đến nhà chùa để ' Khủng Bố ' nhà tu .


Nam mô! Adi đà ...
..


Lắng nghe nàng hậm hực khi nói : Ta phải LÀM CÁI GÌ ĐÓ !
. Làm gì ?



Không lẽ kéo nguyên một bầy côn đồ đánh xe đến, săn tay áo để dọn thầy ra khỏi chùa ?

Hứa sảng tiều , ai hứa chẳng được ?






<


Cách nào để khỏi đến thắp nhang mà lòng ngứa ngáy khi đã bao nhiêu năm nay, thầy cứ thắp nhang, thầy lấy tiền cúng dường đi chơi cá ngựa , ăn thịt cá và xem vidéo Thúy Nga Paris By Đêm ?



..

Hết ý kiến khi chiều vừa rồi, thầy bốc điện thoại réo cảnh sát đến vì có đám phật tử kéo đến chùa để khẩu cung kiểu khủng bố thầy ?





... đm !

Phải văng tục với thầy theo kiểu hạ cấp !


Phải văng tục với thầy theo kiểu hạ cấp !
Thấy thầy là muốn dộng vào mặt thầy mấy cái . Mặt thầy trơ trơ trước những cáo buột ...
May mà mình bận cơm áo không ghé " thăm " thầy .


Amen
... Sẽ và sẽ để giữ đúng lời hứa .


đăng sơn.fr


Dang Son




dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 02.03.2017 23:04:33
.
 
 
 
 
How can I Tell Her .
..
( 'Làm Sao Để Nói với NÀNG ' ).
..
Có lẽ, có những ngày bạn thấy mình tử tế hơn bình thường . Nhất là bạn iu ỉu xìu xìu khi băng qua một đoạn đường vắng , tai tình cờ nghe lại một khúc nhạc cũ < Giả tỉ như là bài I Can I Tell Her ....
Nếu bạn sinh sau năm 1974 , có lẽ bạn không biết bài hát ấy đâu .
Bạn ngồi yên đi để tôi kể cho bạn nghe - Biết đâu, nghe xong câu chuyện này, bạn sẽ thèm khăn gói để đến một cái xứ có những mùa giáng sinh rất lạnh, rất buồn và có thể rất đẹp nơi tôi ở ...
..
1 °
Ở những con số, theo tôi, có nhẽ con số 1 là đẹp nhất vì là lần đầu tiên . Vậy thì , đây là lần đầu tiên tôi kể cho bạn nghe lúc mình xúc cảm lần đầu tiên .
- Bạn có còn nhớ lần đầu tiên của những bước chân khi bạn đến cổng trường mẫu giáo ra sao không , bạn ?
- Bạn còn nhớ ánh mắt khi mẹ bạn khi bà buông bàn tay nhỏ híu của bạn để đẩy lưng bạn bước vào trường ra sao không ?
- Bạn nghĩ gì ? Làm gì khi cố ngoái cổ lại nhìn người yêu đầu tiên ấy của mình ?
2 °
Nguời Yêu Đầu Tiên của Mình .
Đó mà mẹ tôi . Nàng rất đẹp, rất thơm vì mùi sữa .
Nàng có tên gọi rất tử tế và quá đổi bình thường khi mang tên Mẹ . Mẹ là người đàn bà dạy thằng con đếm ở bàn khi học làm con toán cộng trên những cây đũa tre .
Tôi , thằng bé ngỗ nghịch với cặp mắt tròn xoe đã trả giá với mẹ :
- Mẹ ơi ! Con không thích đếm .
Nàng nhẫn nại với thằng con :
- Nếu con không chịu học, mẹ sẽ mách với bố con .
Nghe đến chữ Bố là thằng bé muốn đái ướt quần của nó .
Bố là ai ?
Ở một chuyện tình là phải có 2 người : Đàn bà và đàn ông . Bố là một chàng trai cao lớn, người miền bắc - Nam Định . Bố đẹp lắm và rất nghiêm nghị cho dù bố là dân nhạc sĩ . Thằng bé rất SỢ bố nó !
....
Uy quyền của Bố là lệnh như tiếng nói của bậc thầy đầu tiên và chàng làm thằng bé kinh khiếp .
Bố đến đón con ở cổng trường và thấy con đứng khóc nhè , nhè ...
Bố nghe chuyện và giận lắm - Lắm ! Chuyện con trai mình bị lũ bạn học tụt quần để thấy con chim của nó . Và đứng trước đám đông, con trai khóc nức nở ....
Ở cửa bếp , cha quỳ xuống ngang tầm mắt con trai 6 tuổi, cha nắm hai bàn tay con, cha làm thành 2 nắm đấm - Chặt chẽ .
Cha nói : - Đừng làm con gà ướt, con trai !
Nàng mẹ không hài lòng < Sao anh lại dậy con đánh nhau và du côn chứ ?
...
...
3 ° < Du Côn ?
--
Mẹ ơi !
Ai nói là con du côn chứ ?
Con vẫn là con - Con trai yêu của mẹ mà thôi . Con vẫn len lén sợ mẹ ở những ngụm bia đầu tiên khi cha mất . Ở giữa xóm, con vẫn nghe mẹ mắng như tát nước vào mặt : Mày mới nứt mắt mà đã HƯ , mặt mày đỏ ké ! Thằng khốn nạn !
Mẹ ơi !
Trước mặt mẹ , con chỉ là con chuột nhắt mà thôi , mẹ ơi ! Con chuột im ru, chui vào giường và bật khóc vì bị nhục với hàng xóm !
Mẹ ơi ! Con đang muốn mình thành một con voi rất to . To như con ếch muốn phình thành con bò . Mẹ có biết con bò sẽ ra sao không ? Mẹ đừng to tiếng với con nữa - Hãy để con học hỏi và biến thành một con bò ở đêm party có bài hát mang tên How can I tell her ấy .
Mẹ không biết là ra sao đâu ....
...

How can ?
18 T
Con chuột của mẹ đi dự tiệc đêm giáng sinh ở nhà bạn giàu có lắm !
Dĩ nhiên là ở đêm giáng sinh tất cả đều đẹp và thần tiên như chuyện cổ tích ....
Mẹ biết ra sao không ? - Đêm GS ở SG khác với những đêm 24 / tháng 12 ở Hà Nội của mẹ mà .......
Thời ấy xưa rồi .
1974.
Lobo , ca sĩ ấy đang nổi tiếng với bài hát How Can I Tell Her và con mời nàng ra giữa ánh đèn lung linh , nhạc và ánh sáng bập bùng . Nàng nói nho nhỏ :
- Bồ của tôi sẽ ghen lắm !.
Chuột nhắc của mẹ trả lời : - Đừng lo, tôi còn Trinh !
Mặc kệ con chuột cái ấy đang đỏ ké mặt mày, sau bản Slow mùi ấy, con dắt con bé trả lại cho thằng bồ mặt mày còn hôi sữa ấy và hắn ỉu xìu như cái bánh đa bị ủng nước < Kệ nó .
<
5 °
Thời gian để học làm đàn ông .
...
Vào những ngày buồn bã nhất , khi con rời những trang giấy có ghi đậm một câu viết của ai đó : Tất cả những điều bạn muốn biết , bạn phải Tự Học .... .
Thằng bạn đầy đủ kinh nghiệm kia đã kéo con rời mắy ở trang sách ở đầu cổng trường có hàng chè đậu đỏ rất ngọt ngào để chở con đến một khu của dân chơi giang hồ .
Nơi mà những cô gái không còn là những bé e thẹn nữa .
Nơi mà mình phải cởi áo trắng học trò đi để bước sang một thế giới khác , nơi mà mẹ không bao giờ muốn dậy con học :
Nơi mà chỉ cần nhìn thấy cái dáng ngu ngơ của mình là họ biết mình vừa rời vú me để tập châp chững bay - Bay !
- .. Anh đến đây lần đầu tiên hả ?
- .....
Thằng con trai làm bảnh , bắt buột phải nói dối : - Đến mấy lần rồi mà .
( Khi nói dối ai đó, họ biết tỏng tong - Mặc kệ . Và con trở thành đàn ông với cái nghĩa nào đó - Sau đó Chuyện chẳng có gì mà ầm ĩ cả há , mẹ ơi ! )
...
6 °
_______________________________________________
Làm đàn ông rất khó .
Biết là như thế . Đàn ông theo một cách nào đó vẫn là một gã to xác nhưng vẫn là một đứa trẻ ỉu xìu khi về với mẹ và kể cả khi lấy vợ .
Đàn ông đứng giữa hai người đàn bà rất vĩ đại của đời mình .
Hai người đàn bà ấy là hai thế đứng .
Riêng nhưng vô hình là CHUNG <
Nhỡ bữa cơm nào , lỡ miệng nói :
- Ngày xưa , mẹ anh làm món này ngon lắm . Không quá mặn , quá ngọt như em ...
Nàng đàn bà thứ hai của đời đàn ông sẽ kinh ngạc và trả đũa :
- Thì cuốn gói về nhà mẹ anh đi, anh !
Xời ! Tôi lỡ mồm khi nhớ đến má tui mà , em !
Tôi - Một gã đàn ông với cái lủng lẳng , tôi có quyền lỡ lời chứ ha . Nếu em là nam nhi, thể nào em cũng phải hiểu là người yêu đầu tiên của thằng có cái lủng lẳng là má của nó chứ .
Làm sao cho em HIỂU ?
How can i tell You ?
 
 
 
 
....
đs.fr


 




 
Dang Son  

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 03.03.2017 23:52:40
.
 
 
You are ...
( Có thể là Hạnh Phúc )
___________________________________________________
.
 

Có vài điều rất ngộ nghĩnh để chúng ta đến bên nhau và rất Dễ .
Vì ai cũng có vài lý do để kết bạn với nhau như để bắt đầu một buổi sáng sớm bằng một cánh cửa .
Hãy tạm gọi là cánh cửa của muà Xuân .
Và ta gặp nhau . Hãy mỉm cười nhẹ nhàng để làm quen với nhau . Tôi yêu thích những nụ cười trên khuôn mặt bạn và tôi biết rõ ràng là mình không là một kẻ nhút nhát .
Hãy yên tâm vì tôi sẽ chẳng bao giờ hỏi bạn đang làm nghề gì ? Bao nhiêu lương một tháng và đã lập gia đình hoặc là có bao nhiêu con cái rồi ....
Vô ích !
Theo cách suy nghĩ của tôi thì :Nếu bạn xưng bạn đang là kiều nữ chân dài hoặc đang là một bá hộ hoặc là đại gia gì đó thì có lẽ tôi sẽ oải lắm và sẽ giả vờ lắng nghe bạn nói .
Sau đó - Thì sao ?
Chuyện còn tùy . Nếu bạn quá đáng từ cách nói chuyện và ở thái độ khá hăm hở khoe khoang thì tôi chào bạn và đi đến một vài chỗ khác ....
Có lắm chỗ để đi nếu mình biết mình đi đâu, gặp ai ....
Bạn muốn đi chung với tôi một quãng đường không , bạn ?
Để có hiểu nhau và làm bạn với nhau , hãy đi chung . Tôi lắng nghe bạn kể về những điều mà bạn yêu thích . Đừng kể quá chi tiết về những kẻ gian tà đã và đang làm bạn quá khổ sở . Vì ..... tôi sợ thấy mình bị buồn .
Buồn thì ở đâu cũng có . Buồn như chỗ đậm nhất của một bóng đêm đầy mưa và gió chướng .
Xưa nào đó, có cái ông nhạc sĩ kia bị thất tình nên ông viết bài mang tên là : ' Người Bạn Thân tên là Buồn ' ....
Xưa ấy, chưa có Fb và sau này, tôi là một trong những kẻ Anti FB. Bạn có thấy kỳ lạ không khi bây giờ tôi mở trang Fb ?
< Lý do đơn giản mà thôi vì thú thật : tôi chỉ là một gã yêu hình ảnh, ánh sáng , âm thanh và văn chương + Thêm một chút về báo chí .....
- Bạn thân nhất của đời bạn tên là gì ?
Tôi không có người bạn thân nào tên là BUồN ( Và nếu chẳng may mà hắn - Gã Buồn - nào đó táy máy gửi cái tin nhắn để kết bạn với tôi, tôi sẽ nhăn nhó để trả lời là KHÔNG ) .
Mắc gì mà tôi phải làm thân với hắn chứ ?
Bộ ở tất cả những ngày tuyết lạnh cóng , những ngày mưa bão ở bên này qua từng muà đông không đủ làm mình uể oải, làm mình thảm thê xám xịt hay sao ? Tại sao lại phải vác thêm cái kẻ tưng tưng tên Buồn ấy theo mình chứ ?
Từ xưa đến nay, tôi ít có bạn thân . Ít có những người yêu .
Tôi biết khá rõ câu Tham quá thì sẽ THÂM .
Cái tật xấu nhất ở nơi tôi là rất THAM .
Yes - I 'm .

°
Biết là như thế , nên tôi đã từ khước lời dẫn dụ của cha mình - cũng là người thầy đầu tiên của đời mình khi ông dụ dỗ tôi làm linh mục đi tu .
Mô Phật ! Lạy Chúa tôi ơi !
Cỡ hoang đàng như tôi mà đi tu thì nhà thờ nào, cửa chuà nào chứa chứ ? !
Sẽ Thiện Tai và Tan Hoang nát bét !
Chả nhẽ là mặc áo thụng mà lòng vẫn cứ như mưa lãng mạn ướt áo bà sơ, cô ni cô kia..... ?
Rời cửa trường Lasan của mấy ông sư huynh thời Sàigòn mưa nắng hai mùa ; mình biết là mình không thể nào tu hành .
Mèn !
Những năm tháng kiểu sinh viên của riêng mình là ánh mắt tượng trưng cho cửa thiên đường của cô tóc dài .
Con đường đầy lá me , đầy tiếng kêu của ve màu hạ đã dẫn dắt tôi mầy mò đến thiên đường ngào ngạt thơm thơm . Và sau này, rời Sg, mình làm bạn với thứ ánh sáng ghi lại trên những cuộn phim thời chưa có kỷ thuật số .
Người bạn và người yêu đầu tiên của mình có tên là Kodac . Nàng nhỏ tí ti và đã lắc đầu bỏ mình ra đi < Đứng tim chết ngắt .
25. 27 tuổi tôi theo tiếng gọi ái tình , gặp cô khác tên là Nikon . Nàng nặng nề lắm và nàng rất khó chịu !
Nàng làm kẻ ôm nàng đã khổ sở không ít, nàng lăn đùng ra bãi cát vàng chiều ngày ấy khi nàng bí xị ghen tuông với nàng kia của tôi .
Nàng không thích tôi đụng vào người nàng qua ống nhắm để chụp một bờ vai, bờ ngực nõn nà kia .
Nàng không bao giờ hiểu được một điều duy nhất là : Nàng chỉ là một công cụ mà thôi .
Bỏ tiền ra, cưới nàng về, tôi chỉ muốn nàng ngậm mõm và tuân hành mệnh lệnh mà thôi á !
Nàng không có quyền sai bảo tôi phải thế này , thế kia ở một bóng tối, bóng sáng giữa đèn nến và giữa một chỗ ngồi có tiếng dương cầm bên góc phố .
KHÔNG là Không !
Nàng ngoài đời của tôi chẳng dính dáng gì với nàng tên Nikon này :
Nàng kia biết nói, biết cười bằng ánh mắt sau những khuya văn nghệ, khi mà những án hđèn trên sàn diễn tắt ngúm, nàng đi bộ bên cạnh gã chụp hình, nàng thì thầm :
- Chụp bao nhiêu ảnh rồi, anh ?
Ở ánh mắt ái ngại của nàng có sự dò hỏi lạ kỳ ! Có một mùi thơm thơm của đất phù sa từ giòng sông bé dại nhắc mình nhớ lại thời thả diều, mặc quần sà lỏn chạy nhong nhong bên bờ sông ấy .
Mỏi chân, đóng lại ống kính, kéo nàng vào cái quán đẹp nhật - Nơi nhìn ra bờ sông đang chìm nắng . Gọi cho nàng tách sô cô la có pha chantylly trắng như núi tuyết Phú Sĩ .
Nhìn nàng :
- Em hỏi như thế để làm gì ?
Nàng không có tên người yêu là Nikon dưới đít có ghi chữ Made in Japan . Nàng , đơn thuần, là kẻ có trái tim biết nói .
Hơi ấm có lò sưởi trong cái quán làm nàng máy ảnh run và ngã lăn quay khi màn ảnh báo là hết điện sau 600 tấm ảnh dùng Flash . Trời !
.
- Em đang ghen - Phải vậy không , em ? Tại sao lại là đúng nhất anh đang muốn chụp cái đuôi tóc của con nhỏ có thật áy qua tia nắng còn sót lại ngoài cửa quán ? Cái đuôi tóc lởn cở ấy biết diễn đạt mà ....
Đuôi tóc ấy đã run theo ngọn gió ngoài bãi biển và thành phố biển còn lung linh ánh đèn hàng quán . Ngồi ở mõm ce còn nóng động cơ, nghe bài hát tiếng anh : How can i tell her, ngửi mùi vị đàn bà và thấy những ánh sao từ xa - Rất xa .
Nói với cô ấy :
- Anh đang yêu những giây phút như thế này .
- 27 tuổi của anh đang chờ em ....- Con bé tên Nikon kia đang bị điếc . Nó chỉ là cái máy dưới những ngón tay của anh mà thôi . Thực sự là anh đang cần em , cần những điều mà Nikon không thể hiểu .....
Vì ....
Tất cả những điều mà công nghệ có thể phát triển , cho dù là Apple, là Bill Gate , SamSung, Sony hoặc là cái gì đó không thể nào bằng em .
Tinh trùng của Steve Jobs không thể nào kết hợp với Bill của Window để đẻ ra những đứa con kháu khỉnh và em hiểu - Em nhận lời cầu hôn của anh khi anh gục xuống đầu gối em đêm biển ấy .
Rời phố biển , anh lái hơn 80 cây số để mang em về căn phòng em ở . Những bậc cầu thang không một bóng người .
Tất cả đều im ắng như ngày cuối cùng của trái đất .
Anh sợ vì anh nhát gan . Sợ là chuyện của riêng anh mà thôi . Anh sợ gió bão
ngoài kia cuốn trôi tiếng thở của em . Sợ ngày mai sẽ là ngày cuối cùng trên mặt đất .
Đóng chặt những cánh cửa từ ban công lạnh gío, anh bấm ngón tây vào nút Play của Máy Sony , bấm ngón tay vào cái máy ảnh dỏm NK , anh chiếm đoạt em ?
....
 
 

Bây giờ là 17 h 49 tháng ba - 2017.
Bây giờ là ngày thứ sáu . Anh xem lại những tấm ảnh thời ấy . Và vẫn còn viết cho em .
Photographer với một ý niệm từ chữ .
 
 
 

đs.fr - paris







 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2017 23:57:29 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 04.03.2017 22:55:49
.
 
 
 



Time .-----



Thời gian có thể viết bằng 3 thứ tiếng :Time - Temps - Thời Gian .Vô tình mà cả 3 chữ ấy bắt đầu bằng một mẫu tự mang chữ T .....Tôi còn nhớ rất rõ cho dù là thời gian trôi đi . Nhớ rõ lắm !Thời gian khiến nàng và tôi gặp nhau ở một chỗ lạ lùng quá thể . Nàng không thể nào tự xưng mình là xinh đẹp nhất thế gian này . Nàng có lúc mặc cảm là mình xấu xí như một con cóc .Một con cóc hay một con ếch thì sẽ không bao giờ biết nói tiếng của loài người .
 
 
Hãy tạm gọi nàng là con cóc .Cóc gặp tôi . Ngồi xuống bên cạnh tôi :- Ông đang làm cái chi vậy , ông ?Đáng lẽ ra, tôi không trả lời mà nhìn trong mắt của Cóc , thấy có những thứ ánh sáng rất lạ : Màu xám , màu nâu và màu hồng , hồng . Và tôi hiểu nàng .Màu xám ở những buổi chiều trên đường về nhà . Và nàng buồn bã đợi người đàn ông của nàng về nhà ăn tối . Người ấy là cha của nàng .Tôi phải hiểu rõ là những đứa con gái nào cũng rất yêu thương cha mình . Và tình yêu ấy không bao giờ là ' Sến ' !Ở thứ tình yêu ấy nên cha nàng xem tất cả những gã con trai, đàn ông khác là đối thủ của ông ta .Màu nâu ở khóe mắt bên tay trái của nàng nói lên một điều khác khi muốn rời ánh mắt của cha nàng : Đào Thoát .
 
 
Và khi nàng đến bên tôi, nàng cố gắng dấu đi hai ánh màu ấy .Tôi phì cười , đụng tay vào đôi má bầu bĩnh của nàng :- Em có muốn tôi làm em đẹp hơn không, con cóc tí hon ơi ? Nàng ngúc ngắc mái tóc với hai con mắt tròn xoe kiểu KHÔNG HIỂU !
Trời đang có những đám mây xám đục trên cao kia, sợ nàng ỉu xìu, nàng bật khóc, tôi nắm lấy tay nàng , dắt nàng ra một bãi cỏ xanh mướt . Trên bãi cỏ ấy có một luồng ánh sáng của Sg + 70 % ánh sáng của muà xuân Paris đẹp như trong tranh vẽ . Và tôi đặt nàng ngồi xuống, vén mái tóc nàng , nói rất khẽ :- Hãy là người mẫu của tôi, nếu em muốn .Theo một cách nào đó , một người mẫu thì tối thiểu phải cao chừng 1 mét 75 . Và càng gầy càng tốt .Con cóc bé ti ti ấy không cao lắm . Cóc chẳng có gì để làm người mẫu như mấy cô được đăng hình trên những bìa báo người mẫu .Và tôi ? Đứng trước mặt nàng Cóc ấy . Tôi phải làm sao cho nàng xinh hơn thường lệ ?Tôi phải làm sao để xóa đi hai màu xậm tối kia để chỉ giữ lại một màu hồng ? Màu hồng như ở nụ hoa mà người ta hay tặng nhau ở ngày tình nhân ?Nghĩ ra một điều là phải dụ dỗ nàng :- Lúc tôi chụp ảnh cho em, tôi gọi em là bé nha em ?Nàng cười đẹp ở mắt và nàng gật đầu . Giữa cái gật đầu đồng ý của nàng là màu hồng pha sắc nâu .Đo thử độ ánh sáng nâu nâu ở 1/4 góc mắt nàng và pha với màu xám cộng thêm ánh nắng chiều , tôi có màu hồng như một chữ ký của ai đó ở tấm thiệp chúc ngày sinh nhật .Bé Cóc không còn là con cóc có thể xấu xí nữa .
 
Với tôi , lúc này .Để nàng tự nhiên hơn, tôi bắt buột phải mệt mỏi với nàng :- Bé cười với anh bằng mắt đi - Go bb - Let go -- Bé làm điệu đi, giả như là bé hẹn anh , anh hôn bé - Let Go - my baby .Tôi không cần nàng cao 1 m 75 . Không cần nàng có vòng ngực 95 b . No and No .Không cần nàng có cặp mắt hai mí và vòng bụng vừa đươc và -bị - hút mỡ bụng từ thẩm mỹ viện ra .Không cần những thứ chỉnh sửa giả tạo . Tôi chỉ cần nàng là một nhà văn đang viết thư tình bằng môi và ánh mắt .Tại sao , như thế chứ ?Vì sau khi hai cái máy ảnh của mình đã vừa rã rời, tôi nhét chúng vào túi xách tay, vuốt lại mái tóc cho nàng, sửa lại chéo áo vừa nhăn nhúm từ góc cây cổ thụ, mắt không rời mắt, tôi hỏi nàng, kiểu nài nỉ :- Anh hôn em - Được không, em cưng ?Tại sao mình phải đợi nàng gật đầu hay lắc đầu chứ ? Mất thì giờ ! Time - Temps - Thời gian - là điều đáng quý .
Thời gian không thể nào chờ đợi mình .Ném xách tay đựng máy ảnh vào lòng chiếc xe, tôi đề máy xe , đóng cửa, chở nàng về lại góc thành phố biển.Nơi đó, có những bậc thang màu gỗ nâu nâu .Nơi đó - Sau cánh cửa vừa đóng lại là ánh đèn rất ấm . Nơi ấy, từ cái nút Play ở máy Sony là lúc tôi hôn nàng .Nàng ư ư - Và có thể, nàng quên đi mình đã có tên là con Cóc .Ở bên anh, em không thể nào là Cóc đâu - Em yêu <  Click - Click .




Anh mở máy ảnh để làm em đẹp nhất đêm nay .



đăng sơn.fr



- paris. tháng 3. 2017.
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2017 22:57:37 bởi dang son >

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 08.03.2017 23:40:58
.
 
Why - Now ? ..




dangson.fr





...

Why - Now ?
..
--------------------------------------------------------
Có nhiều điều để viết ở ngày 08 tháng ba này .
Sẽ VIẾT gì ?
Khi bạn đã có lòng ghé trang này để đọc, có lẽ bạn sẽ thắc mắc là tôi sẽ viết gì há ?
...
Ngày hôm qua - 7 tháng 3 , người bạn nhạc sĩ của tôi đã chết . Chết trong nhà thương ở Lyon - Pháp .
Hắn ! Kẻ đã hát rất hay cho bài hát Khúc Thụy Du phổ thơ từ Du Tử Lê . Hắn lớn hơn tôi chừng 10 tuổi . Rất đẹp trai và lãng tử .....
Đi làm về, nàng nhà nói : Bạn của mình chết rồi , anh !
Tôi ngồi yên lặng .
Biết là sẽ như thế . Biết chứ !
Ừ - Chết là HẾT < The End <
Ừ mà - Ai mà không CHẾT ?
Có những cái chết đột tử . Có nhiều cái chết từ từ, đàng hoàng mà chết . Chết thơm tho, sạch sẽ ! Và sạch sẽ vì biết tại sao mình chết.....
Bạn tôi đã thơm tho mà chết - Adieu !
Tôi nhắc nàng :
- Hãy đọc cho hắn câu kinh cầu .
Thật không ? Có thật không khi tôi giả vờ binh thản khi nghe tin bạn mình CHẾT ?
Không thể trả lời với chính mình khi đã tưởng mình rất chai lì trước sự sống và chết ...
Đã là con người thì ai ai cũng ham sống và sợ CHẾT ....
Hừ và hừ hừ .
Năm kia, bà chị nuôi điện thoại :
- Chị sẽ đi xa , em ơi !
( Thằng em cười như một thằng bạt mạng , nó trêu chị nó ở đầu dây nói :
- Bộ chi đi lấy chồng xa há chị ơi ?
Chị cười :
- Em cà chua quá há !
Chị em mình nói và cười . Một tháng sau, em nghe tin chị mất ...
Ah : và Ah !
Sao chị không nói gì về căn bệnh của chị chứ ?... Em chẳng hiểu gì khi đến ăn cơm nhà anh chị . Đèn nến lãng mạn thắp trên thảm bàn trắng . Món ăn ngon, nhạc êm êm khi nhìn ra ngoài vườn nở hoa buối tối ấy ....... !!! < Anh chị hồ hỡi bàn cãi về cách viết của Linda Lê Paris và nói là con mụ ấy bị hoang tưởng và chị nói về cách viết của em ....
Chị nhắc về cái ông Nguyễn Xuân Hoàng của Văn Magazine ....
...
Và chỉ một thời gian sau, chị xa em .
Bây giờ, thằng cha mang vai chú bác của thằng nhóc ca sĩ Trịnh Lam - Usa - cũng ra đi .
Biết viết gì - nói gì ?
<
...
Why - Now ?
..
dangson.fr


 
 
 
 
Dang Son
 
 

dang son
  • Số bài : 4767
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 06.06.2011
Re:VIẾT ĐỂ.... - 09.03.2017 03:06:56
.
 
 
Dossier <
.....
Đang viết ngon lành thì nghe tiếng ĐT reo vang : Em đến anh chị . Em đang ngoài cổng vườn .
Ừ - Thì em đến .
Anh mở rộng cổng vườn đón em trai.
<
Gọi là em trai thì đúng rồi vì tất cả những người trẻ hơn anh , anh đều gọi là EM <
Em to xác như một con gấu và anh tránh ra cho em khệnh khạng vào nhà . Anh khui chai bia cho em uống và em vào đề - Nhanh nhẹn như kiếm sĩ :
Em hằn học khi mở hồ sơ để nói, để kể chuyện về lão sư hở mang mà 6 mạng trong nhóm em đang làm mọi cách để dọn lão ra khỏi cái chùa ...
.
Ngồi nghe em kể mà anh lạnh gáy và nổi da gà . Em ơi !
Anh hạ giọng , cố gắng hạ con khùng :
- Em trai có bằng chứng gì không khi tố người ta chứ ?
Con gấu bự , em trai, mở xấp hồ sơ, cho thằng anh xem đầy đủ .
Trời ! Mô Amen ! Trời ! Quá lăng loàn và lãng mạn ! Mèn !
Khi em ra cửa thi anh đã mệt nhoài sau lời hứa của anh là anh sẽ vào trang Fb của lão rắn hổ ấy và anh sẽ đối đầu bằng tất cả sự cuồng phong nơi anh cho dẫu là ra sao thì ra .....
Em trai về đi - Ngày mai là ngày mai . Anh hứa với với em trai .
---
đs.fr
...

 
 
 

Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 9 của 10 trang, bài viết từ 241 đến 270 trên tổng số 283 bài trong đề mục