RE: HÃY XEM NHƯ LÀ NHỮNG BỨC THƯ TÌNH ( Kỷ Niệm Cũ ) đăng sơn.fr
-
11.07.2011 15:16:21
KHÔNG PHẢI TẠI NƠI AI.
She's my life.Bài hát có cái tên rất ngắn.Cực kỳ ngắn ngủi đã làm anh cảm xúc khi lái xe qua một đoạn cầu có nhiều bóng tối và thoang thoảng sương mù.Giọng của Mike Brant nồng nàn,vút cao chứa đầy nhựa sống.Chuyện kể về một anh chàng yêu đắm đuối và chàng nghĩ định mạng đã an bài sui khiến chàng gặp nàng để xem nàng là cuộc đời của mình.
Anh ấn ngón tay vào skip,nghe lại lần nữa một đoạn hát,chàng rên rỉ khi thiếu nàng ,khi phải xa nàng,từ ngày nàng chết đi,thế là chàng ỏ lại trần thế,buồn hiu,buồn hắt.Mỗi lần mưa rơi,mỗi lần sương mù,mỗi ngày nắng đẹp,chàng vẫn nhớ nhung nàng không nguôi.Cứ như thế,chàng nói :" Em đã trở thành đời sống của anh và anh sẽ không còn yêu ai được nữa ở cõi trần gian này....."
Em !
Đó là chuyện một bài hát.Người viết bài cố tình tạo ra một thứ tình yêu miên viễn khi nghĩ đến một thứ tình yêu độc chiếm cố định,bất nhất...Anh không tin là trong đời sống của mỗi con người chỉ có một mối tình duy nhất,đơn độc.
Cả thế gian này có hơn 6 tỷ người đang sống,đang hì hục cầy bừa và sung sướng hay đang đau khổ vì sự cô đơn hoặc đang bị tình yêu vật vã.Trong hơn sáu tỷ người, anh có một cô bạn gái ngồi tâm sự với anh ở một đêm hiu hắt .
Trời đang về sáng.Cô nói với anh :
- Mình không nghĩ là mình có thể yêu thêm một lần nữa.Mối tình đầu đã bay đi.Những người đã đến vói mình chỉ coi như là sự tạm bợ.Đến một tuổi nào,tình yêu làm gì có thật sau mỗi tính toán quá thực tế....Người ta xáp lại với nhau chỉ vì muốn thoát khỏi sự cô đơn đấy thôi.Bạn nghĩ sao ?
Anh đã loay hoay không tìm được một câu trả lời nào cho đủ nghĩa.Nói gì,nghĩ gì khi mà mình không là người ở trong cuộc ? Mỗi nguời có một cách thức yêu đương của họ và mỗi cuộc tình tan vỡ đều có nhũng lý do riêng biệt.Ngưòi ta có thể nói yêu nhau và vội vàng ra rời nhau như những cái chớp mắt.Và khi xa nhau rồi,họ nại ra những lý do dể giải thích như kiểu : " Không phải tại anh,cũng không phải tại em.Tại trời xui khiến nên hai đứa mình xa nhau ...."
Anh cảm thấy buồn cười với câu hát trên ở một bản nhạc kiểu khóc mướn ,gào thuê như trên.
Cùng lúc,anh cũng thấy buồn buồn khi nghĩ đến những hoàn cảnh làm chia ly. Chia ly trong một buổi tối mưa bay.
Em đã nhìn anh,anh nhìn em,bối rối khi thấy đôi mắt em ướt.Mưa phùn làm ướt mi mắt ướt hay tại em khóc ? Anh không rõ lắm khi đi cạnh em trên một con dốc.Buổi đêm Saigon buồn.Thẫm sâu.
Giọng em đậm,sâu :
- Thời gian sẽ làm anh quên em.
- ...
- Sao anh im lặng ? Em nói không đúng sao ?
Anh im lặng để nghĩ đến bàn tiệc kiểu ngồi duới đất.Dăm ba bạn bè cụng ly,chúng không cưòi nói,giỡn hớt như bao lần họp mặt,chúng im lìm nhìn anh và em nắm tay nhau im lặng.Khoảng nặng nề của thứ không khí tiễn biệt bao chùm.
- Anh ! Nói đi.Ngày mai ,em sẽ không còn được nghe tiếng anh..
Anh không biết nói năng gì.Anh đã để những nụ hôn dài trên môi em nóng.Anh cảm thấy ướt mặt vì những giọt mưa pha lệ nóng của em.Đêm chia ly trên đoạn cầu dài và cũng rất ngắn vì đêm đang về sáng.
- Anh đi đường bình an.Nhớ sang đó viết thư liền cho em.
Chữ bình an của em thảm não quá.Và anh viết,đã hằng viết trong những bóng tối từng đêm của mình.Trời mùa đông của đất Pháp lúc nào cũng buồn hiu buồn hắt.
Em !
Anh vẫn viết và còn viết đấy chứ.Viết để biết chúng mình chẳng bao giờ còn nhau nữa.Viết như thêm một lần nhung nhớ.Viết để.....
[
center] CHUYỆN NHO NHỎ TRONG MỘT NGÀY NGHỈ Biết anh đang làm gì, nghĩ gì không ?
Anh đang có một buổi chiều rất đẹp, đẹp từ hôm qua đến hôm nay. Anh thích thú và vừa ý lắm. Mùa xuân vui vẻ như tiếng chim đang hót đầy trong vườn. Những chồi non của cây cối đang mọc như chạy đuổi nhau. Nắng đuổi theo gió, gió đuổi theo anh để anh biết mình đang sống giữa mùa xuân. Ngầy ngật...
Sáng hôm qua, anh ra phố đi dạo, ngồi trên chuyến xe tram, mắt nhìn ngắm từng góc phố, tự dưng anh thấy yêu cái thành phố cũ xưa này đắm đuối. Chẳng hiểu có phải tại vì anh đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng của tuổi trẻ kể từ khi rời xa thành phố Saigon của kỷ niệm. Thành phố này không có nhiều cây cối như Saigon, không có những tàng lá me của thời anh áo trắng nhưng tại chỗ này, anh đã từng có từng đêm đông hiu hắt ở những ngày chân uớt chân ráo đến cư ngụ. Nghiễm nhiên là anh đã lê lết và thuộc làu từng con đường, từng góc phố có đầy hàng quán.
Anh đã âu yếm đặt cho từng đầu phố những cái tên riêng biệt mà anh thích như chỗ này có cảnh giống như Paris thì có cái tên Paris, chỗ kia có khung cảnh giống như thành phố cảng Marseille thì liền bị anh đặt cho cái tên là như thế. Hóa ra trong cùng một thành phố mà anh có cùng một lúc các thành phố khác nhau.
Nói như thế là anh đang yêu nơi anh ở như yêu một người tình.
Và mỗi sáng vào ngày nghỉ, anh có được một chỗ ngồi ở quán nước, mua tờ báo, cuốn tạp chí, thủng thỉnh gọi ly cà phê sữa ngào ngạt thơm và nhẩn nha vừa ngắm thiên hạ vừa đọc. Thích thú vô cùng với kiểu " Mình Ên " của anh. Chẳng gây phiền toái cho ai, cũng chẳng ai phiền đến mình. Thời gian trôi cứ trôi. Có được ngày nghỉ thì tận dụng tối đa..
Buổi chiều chạy dài. Anh cũng chạy dài theo từng ý nghĩ. Bầu trời xanh ngát, chợt nhiên anh nghĩ đến từng đợt sóng nhỏ của một thành phố biển và anh chạy ra thăm biển.
Đoạn đường dài dể anh có thì giờ nghe những bản nhạc ở cái Cd vừa mua. Những bản nhạc hay với những ca từ rất dễ thương làm anh nghĩ đến bài Whit you mà anh vừa viết :
WHIT YOU.
With You..
my dreams can come true
When I close my eyes,
I can see you
Through the night
Through the sunshine
Unconditional Love..
Indefinate love between you and me
...
When I close my eyes
You're right there
standing right beside me
Giấc mơ nhỏ nhắn ấy đã thành sự thật
Nơi em, nơi anh
Khi mà em khẽ nhắm mắt
Nghe hơi thở nồng nàn mùi hương cũ
Nghe hơi ấm ở vòng tay nhau
Nghe nụ hôn thật êm và rất dịu
Ta đến bên nhau
Từ một nỗi nhớ của nghìn trùng xa thẳm
Nỗi nhớ có lẫn mùi thơm của tóc
Nỗi nhớ của những nụ hôn tình vừa gửi
Em khẽ nhắm mắt
Để thấy anh về qua từng giấc mộng êm
Êm như sao trời giữa đêm
Êm như hình ảnh của anh và em
Chúng mình
Ngày như ngày
Đêm phải là mỗi đêm
Khi ta đến được bên nhau... Ra biển đi dạo. Biển hiền hòa như những ý nghĩ anh đang có khi chọn một cái quán nước có đầy khách du lịch. Ngồi yên, lơ đãng nhìn theo từng chuyến tàu đang cặp bến đón khách dạo biển là điều anh hằng thích.
Anh sẽ kể cho em nghe sau vì viết đến đây thì nhũng ngón tay của anh đòi đinh công, nghỉ việc. Chúng bảo anh : " Ông ơi ! Sau một ngày dài, ông đã hành hạ chúng tôi nhiều quá rồi...
Tê quá ! Lả người quá. Out ! "
Cứ tạm đọc như vậy đi. Em nhé !
...
CHANSON d'AMOUR.
Elle voit ce que je vois
Elle a dit ce que je pense
Depuis toujours
Elle attends la pluit
Chaque fois elle pense à moi
Pour commencer une histoire d'amour
Elle et moi
c'est comme une chanson d'amour
C'est moi qui écris cette chanson
Dans la nuit bleue,bleue comme ses yeux
Bleu comme le satin
Bleu comme une parole si douce
Bleu quand sa main posée dans ma main
Tendre, comme un regard sur la mer
Elle vois,elle me parle doucement
Elle et moi,nous nous aimons
Jour pour jour
Nuit pour nuit
Le temps passe
Le temps passe ....
đăng sơn.fr