.
________________________________________________________________________________________________________
ĐỂ CÓ CHỖ MÀ T Ỏ T ÌN H .
@ - Chuyện xưa như trái đất mà thôi .
Nếu em muốn biết lời tỏ tình của anh ra sao ở một ngày nắng đẹp, anh rủ rê em ngó xuống hàng dưới, để em tìm được một ngôn ngữ của người muốn YÊU THƯƠNG - Anh hy vọng là em nhận lời tỏ tình ấy :
Chuyện này chẳng có gì là khó hiểu .
Ở tấm ảnh thứ nhất là chỗ mà anh đưa em đến . Căn nhà nhỏ nằm ở cánh rừng có đầy hoa tên rất sến và kỳ quặc " Oải Hương " . Anh nghĩ là em biết tại sao cây Lavande của miền nam đất Pháp có tên Việt là Oải H . và có tên sến như thế !
Chuyện kể rằng : " Ngày xưa ấy, có một con bé nhiều mơ, nhiều mộng, rất tin vào Chúa, tin vào phù phép ảo thuật của ma quỷ . Con bé ấy rất thích cây, thích bông hoa và thích đủ thứ . Một ngày kia, bé ấy đi dạo và lạc vào một rừng hoa vào lúc đang chán đời, chán đủ thứ . Khi chán và buồn thì hay buồn ngủ, thế là con bé tựa vào gốc cây bim bim, ngủ gật .
Con bé say sưa nằm mơ thấy một nhà văn đi lang thang . Nó chạy theo , kỳ kèo :
- Ông kia ơi ! Tôi thấy ông quen quen . Có phải ông tên là ĐoànThạchBiền của thời áo trắng không ?
- Cha đó là ai vậy ? Tên gì là hoắc !
- Ông ấy viết chuyện hay lắm . Ông ấy đã viết " Tình nhỏ làm sao quên "
- Trời ! Tên truyện gì mà nghe quê quê !
Cô nhỏ trề môi :
- Ông ba trợn quá . Thế ra ông không phải là cái ông nhà văn ấy . Ông viết gì hả ông ?
- Tôi viết truyện " Tình Nhỏ làm sao Úm ? "
Rõ là vô duyên ! Con bé bỉu môi bỏ đi . Và vấp phải một hòn gạch, đứng tim chết ngắc, chầu trời . Ở chỗ ấy, năm này qua năm khác bỗng mọc lên một thứ cây tên rất ngộ là Oải Oải Hương . Quốc tịch tây có tên là Lavande . Cây chỉ tỏa mùi thơm khi ta chạm những ngón tay vuốt theo thân lá . Hoa này bắt đầu nở vào mỗi tháng ba . Người ta có thể làm đồ ăn cho có vị thơm hoặc là bỏ vào tủ quần áo hoặc làm dầu khuynh diệp để cạo gió khi người yêu bị trúng gió, bội thực ....
...
Bây giờ, anh trở lại chuyện ở tấm ảnh thứ hai ở cái giỏ hoa .
Em thấy trong làn hoa ấy, ở tận dưới đáy có gì không ?
Thấy chứ ha ?
Em thọt bàn tay mềm mại vào, ngón tay em sẽ chạm lấy một phong bì màu hồng . Mở phong thư, em sẽ có lời tỏ tình ( không Sến kiểu TV và CL ) của anh .
Ngồi tựa sát một cụm cây thơm thơm, em cứ việc đọc chậm rãi - Vì anh đã viết như sau :
" Em -
Đúng ra thì anh muốn bắt chước thiên hạ để dùng nhạc ở Youtube và tải nhạc của Baby Face hát chung với Tony Braxton để nói là AYE .
Nhưng
1 - Anh ghét thấy anh giống thiên hạ .
2 - Anh muốn kỳ khôi, chơi bảnh và khác người .
Anh muốn gì ?
Dễ thôi . Theo môn phái Lãng Mạn, anh đạp xe đạp đến đón em với cái quần jean lũng lỗ từ hai tháng chưa giặt cho ra vẻ phong trần bụi đời, anh mặc sơ mi trắng như thằng sinh viên trường luật ngày ấy, và anh nheo mắt dụ em :
- Nhỏ hưỡn không ? Theo anh đi..
Làm sao mà em có thể từ chối vì anh rất tự tin ở cái tài cua đào của mình. Anh nhờ em chở anh, leo ì ạch lên vài con dốc trong khi anh ngồi đằng sau lưng, hít thở mùi hương tóc oải oải hương hồ quảng của em, anh quàng tay, ôm lấy cái eo thon thon của em .
- Ráng đi nhỏ - Sắp đến rồi - Không xa lắm đâu . Chỗ ấy cách chỗ này chỉ độ 10 cây số . Và em sẽ sung sướng . Hí Hí ! Ráng đi nhỏ ơi .
Anh biết em vì tò mò nên em ráng đạp xe lè lưỡi, toát mồ hôi .
Đến một nơi như sau - Xem nè, nhỏ ơi :
.. Em đọc tiếp nhé :
Không có gì tình và đẹp hơn một lời tỏ tình . Ngày xưa, anh nhát như con thỏ đế, anh run run, anh sợ hãi khi muốn tỏ tình cùng ai . Bây giờ, với trái tim có chút sạn sỏi, chút lì lì và không sợ bị từ khước . Anh bạo gan với những thứ anh đã học được .
Thánh hiền xưa đã dạy : " Nếu ngươi biết hát, biết đánh đàn, biết vẽ, biết chụp ảnh, biết dẻo mồm miệng thì đàn bà, con gái sẽ nhắm mắt và há hốc mồm ngã quỵ vào vòng tay ngươi " .
Tưởng cái gì ! Ngoài những cái tài vặt vảnh ấy, anh biết viết văn và làm thơ tình kiểu NguyễnTấtNhiên, kiểu SaoLinh và ĐôngPhố .
Đọc thơ kiểu anh năm 2015 này, nhỏ :
..... Đừng làm hoa ,đừng như giọt nước
Hoa mong manh dưới mưa chiều
Hoa buồn héo như ngày thi trượt
Anh chỉ mong mỏi em là EM
Đừng em - đừng dễ vỡ như thủy tinh
Đừng mềm yếu như những tên thi sĩ
Đừng làm hỏng chuyện chúng mình
Ở một ngày em vừa đến bên anh .
Văn chương là cái gì chứ ?
Đã có bao nhiêu thằng nhà văn chết yểu , quay lơ khi chưa kịp in sách để nổi tiếng ?
Anh viết văn kiểu của anh cho em :
" Hãy hóa thân làm một trong những ngón tay của anh chạy trên phím dương cầm . Hãy biến em thành một chỗ ngồi êm ái . Anh hôn em ở cọng môi mềm . Trong lúc anh hôn em, em nhắm hờ đôi mắt . Và em biến em thành anh ở lời tỏ tình nguyên vẹn của một trời xuân .... "
Đọc xong lá thư tỏ tình dấu trong lẳng hoa . Anh biết em sẽ gật đầu thoải mái khi em biết là " .................. "
Ấm nhé ! Mềm nhé !
Ở đây :
đăng sơn.fr