..
LẠNH Ở ĐÊM
_______________________________________
- Làm cái gì mà đứng ngơ ngẩn ngoài vườn một mình ? Bộ có gì buồn sao ?
Người bạn quay lưng lại,nhìn vào căn phòng khách rộng.Mọi người đang cười vui giữa tiếng nhạc,đèn xanh đỏ,tím vàng nhấp nháy rực rỡ từ cây thông mừng lễ,những cành thông phủ dây trắng màu tuyết và được treo đầy những tấm cartes chúc tụng,những gói quà bọc đỏ nằm sắp lớp bên dưới như đang gọi mời.
Từ tiếng đàn thùng của bản nhạc tên " Đêm yên lặng ",tôi nghe bạn nói nhỏ :
- Mỗi lần ,ở đêm giáng sinh lại nhớ...
Bạn nói như thế rồi nín bặt.Bạn rủ tôi mở cổng vườn để đi dạo .
Đáng lẽ,tôi từ chối vì cái bóng tối đang nhả sương mù đầy ở góc đường bên kia.Chẳng hiểu sao,tôi gật đầu.Thế là đẩy cánh cổng sắt để theo bạn ra đường.
Kéo cao cổ áo,tránh luồng gió gây gây,nhìn bạn co ro đứng lại châm điếu thuốc,tôi thấy bầu không khí nặng nề.Muốn hỏi bạn một điều gì để bạn tâm sự - Bình thường,tôi thích nỗi yên lặng giữa hai người đàn ông bạn hữu.
Tôi còn nhớ có lần đọc một đoạn trong một quyển sách nói về sự khác biệt giữa đàn ông và phụ nữ : Đàn bà,với sự nhạy cảm của họ,họ cần kết bạn và cần tâm sự để diễn đạt.Đàn ông thì khác,họ ít có thể thở than dễ dàng vơí những giọt lệ như nữ phái.Họ e dè trong những cái vụng về của mình...
- Ông lạnh không ? Hay là ông cứ quay lại vào nhà cho ấm ? Mọi người đang vui,tôi cũng đang thích đi bộ một tí cho dãn chân.Cả ngày ngồi ở văn phòng đã thấy ngưá chân cẳng...
Bạn tôi quay sang để nói như thế.Ngó thấy ánh mắt bạn tối và có điều gì đó buồn bã,tôi lắc đầu :
- Cái mặt bạn đang hãm tài lắm.Hay đang bị cô ấy bỏ rơi ? Đang thất tình và chán đời.Phải không ?
Thấy bạn mình không lộ vẻ giận hờn gì,tôi tiếp tục phang hắn :
- Đã bao lần,tôi đã rù rì nói vơí ông rồi. Quên hắn đi. Hắn không phải là của mình.Hắn thuộc về người ta...
- Biết rồi.Khổ lắm,nói mãi ! Càng muốn quên thì lại càng nhớ .Phải làm sao ?
Ơ hay ! Ai biết phải làm sao ? Chuyện ai nấy xử.Chỉ biết bạn mình đang yêu một kẻ đã có gia đình.Yêu để mà yêu dù biết là không thể được.Cô ấy vưà yêu chồng vơí một thứ tình nghĩa đã mòn sáo,cô ấy chỉ có khoảng 60 % điều hạnh phúc bên chồng.Bạn tôi có lần tâm sự : " Tình yêu theo thời gian ,có sự mòn nhẵn để chỉ còn lại là một cái thói quen .. "
Tôi đã khều bạn mình :
- Thói quen hay không,không cần biết.Chỉ biết người ta không phải của mình thì thôi.Đừng chạm đến.
Bạn lừng khừng :
- Cô ấy và tôi gặp nhau và yêu nhau. Trái cấm có thể làm ta háo hức.Bạn có biết trái cấm có hình dạng và màu sắc ra sao không ?
Tôi lắc đầu,nghĩ đến chuyện Adam yêu Eva và phạm tội.Trong kinh thánh,người ta nói đến trái cấm và có hình vẽ một con rắn quấn trên cành cây ,rắn thè lưỡi nhìn trái cấm.
Giữa những tiếng gót giày vang trong đêm vắng,tôi quay sang bạn đang ném mẩu thuốc lá vào một bụi cỏ đẫm ướt .Hỏi bạn :
- Nè.Đêm nay,cục " trái cấm " của ông đang làm gì ?
Bạn ngẩng mắt ngó lên khoảng cây trùi trụi lá :
- Nàng đang yên vui bên chồng con và gia đình.Hôm nay là ngày sinh nhật của hắn.
- Có gửi quà cho nàng không ?
- Có.Gửi tình ở trái tim mình.
Tự nhiên thấy phì cười.Những kẻ yêu nhau,xa nhau hay có chất sên sến,cải lương trong câu nói.Chả biết khi yêu nhau,nhịp đập của trái tim mạnh đến cỡ nào ?
Bạn thấy rùng mình lạnh.Bạn kéo tay tôi :
- Nè ông .Mình quay lại về nhà.Đêm nay,tự nhiên tớ muốn say ,say.
- Ừ thì về. Say để làm gì ?
- Để quên.Rồi mai lại tỉnh và lại nhớ.Ông thấy tôi khùng không ?
- Ừ.Hơi tưng tửng khùng khùng.Ai bảo dại ?!
Bạn tôi nổi cơn chướng để rủa xả :
- Bộ ông chưa bao giờ yêu và đau khổ vì tình há ? Tôi ghét mấy thằng nói cứng như ông .
Tôi hứng cơn cạu cọ của bạn và cãi :
- Rồi mày sẽ phải quay đi và quên.Mày sẽ kiếm con mụ khác để được thất tình thêm một lần nữa.
Bạn choàng vai tôi,vẻ âu yếm sau khi hạ hoả.Giọng bạn ướt và yếu xìu :
- Ừ.Có lẽ ngày mai tớ sẽ viết cho nàng vài chữ ở mail.Viết như sau : " Thôi thì thế - Anh muốn ra đi và quên được em "
Tôi nhìn vào mắt bạn và biết bạn đang nói dối mình.
Trở lại phòng khách đang ấm áp người,tôi nghe tiếng nhạc chạy đến bài : ....Con quỳ lạy Chúa trên trời,sao cho con lấy được người con yêu ...
Quay qua ngó thằng bạn thân.Hắn cười cười.Buồn !
________________________
@ -
NHỮNG NGÀY CUỐI NĂM. [
i]Vậy đó em -
Như vậy để biết thế nào là một tình yêu.
Để biết mùa đông còn dài và còn rất lạnh. Có những khoảng trời đêm đậm,tối.Có những chặng sương mù làm người ta cảm thấy cô đơn.
Cô đơn là điều không thể nào đụng tay để sờ được và thấy được.
Nỗi cô đơn là thứ cảm giác vừa mơ hồ và vừa hiện hữu,nó nhẹ nhàng,ẩm lạnh như cả triệu giọt nước li ti lủng lẳng trong không khí để khi tụ vào nhau thành một màu trắng xóa ,là sương mù.
Lái xe trên đoạn đường mù sương thì rất mỏi đôi mắt.Và anh thấy em mù mờ trước khung kính xe....
Những ngày tháng đầy thinh lặng giữa nhau cũng là một thứ sương mù. Hình như,rồi thì anh cũng dễ sống và chấp nhận.Thời gian là một điều không thể nào sống mà không có nó,ngày tháng đi qua,ngày tháng có một tiếng nói riêng...
Mỗi buổi sáng trôi đi,những đoạn đường đi ngang,anh biết mình có em đầy ấp trong từng ý nghĩ.Những buổi chiều khi ngừng tay làm việc,anh vẫn bắt gặp mình có những hình ảnh có nụ cười bằng môi và vừa bằng mắt của em.
Có những buổi chiều,anh thấy mình thả những bước chân trong thương xá.Hình như những ánh mắt của người dưng và cả thảy những người dưng xa lạ ấy đều có tia nhìn vui trong cặp mắt.Ánh nhìn của họ có đèn đuốc sáng rực từ những cửa tiệm nhấp nháy đèn.Tất cả cửa tiệm trong khu thương xá đều nhộn nhịp và đầy màu sắc vào ngày lễ cuối năm.Ở một lúc nào đó,anh đứng lại,thấy được mình trong bóng gương cửa kính,anh bắt gặp trong ánh mắt mình có mỗi nỗi trống vắng - Giữa nỗi trống trải đó là hình bóng em -
Bàn ghế của quán nước chỗ anh ngồi có cái nhìn ra ngoài bãi đậu đầy ấp xe cộ.Từ đó,anh nhìn thấy hoàng hôn kéo đến.Mặt trời mùa đông uể oãi đi ngủ sớm.Anh ngồi yên,uể oải nhừ người nghĩ về em.
Từ những buổi tối ngập đầy ngoài khung trời lạnh lẽo.
Từ những buổi đêm đen nghịt ngoài khu vườn.
Vẫn thế - Vẫn thế -
Em !
Anh vẫn nghĩ về em. đăng sơn.fr & @nguyênhạ