-
ĐÊM NGHE TIẾNG NHAU
_________________________________
Em !
Có một cô nhỏ rãnh rỗi quá .Chắc hắn không có chuyện gì hay ho để làm bèn hỏi anh :
- Nè ! Trong đời anh,anh yêu đã bao lần và yêu người nào nhất ?
Đây là một câu hỏi kỳ quặc và thậm tệ nhất.Giống y hệt một cuộc khẩu cung của cảnh sát cuộc.Ai là thủ phạm và ai là nạn nhân ?
Đã thấy rất khó mà trả lời thế nào cho ổn.Ổn có nghĩa là xuôi chèo mát máy.Người ta nghĩ gì về tình yêu sau khi đã máy mó đầu óc tay chân và chạy vòng vòng để rượt đuổi theo nó.Nó là một cái bóng và nó cũng là một món đồ chơi kiểu rất khó chơi.Tinh yêu không bao giờ có một quy luật nhất định.Tình ái không phải là con đường cho xe chạy nên không có luật lệ hẳn hòi.
Biết là như thế nên anh đã tìm cách ởm ờ,hoãn binh để khỏi trả lời.Cô nhỏ người viết ấy có tính lì và rất cứng đầu nên lại vặn hỏi anh ( Làm như hắn chưa bao giờ bị món tình ái rượt chạy nên cắc cớ như thế ?! )
Đã như thế thì anh trả lời .Kiểu ngắn ,gọn :
Có đại loại 3 thứ tình :
1. Người yêu đầu tiên = Kỷ niệm.Cảm giác đầu đời.
2. Người phối ngẫu = Tình cảm + Sự ưng thuận - Hợp tác chia sẻ nguồn sống gia đình
3 .Người Tình = Sự rung cảm để giết chết nỗi cô đơn và lấy lại tiềm năng của thời tuổi trẻ.
Conclusion : Ba thứ tình không bao giờ giống nhau
Xin đừng thắc mắc nữa - Vô ích.
Đã là như thế,hắn lại xảnh xẹ hỏi tiếp câu hỏi đã đặt ra như cái tiêu đề :
- Thế thì anh yêu ai nhất ?
__________
Em !
Thế thì anh lại nổi cơn cáu và nhăn nhó .Trời ạ ! Hỏi chi mà kỹ càng,soi mói và khó khăn như thế để làm gì ?
Làm gì có tình nào giống tình nào ? Làm gì có bảng thứ hạng và có bảng ghi thành tích cho tình yêu.
Yêu là cái gì vậy ,em ?
Có phải là lúc anh mở điện thoại gọi em :
- Anh nè,nhỏ !
- Trời ui ! Ai dè gặp anh
- Bộ không vui sao khi anh gọi ?
- Vui chứ.Bộ nhớ em há ? Hihihihi
Nghe tiếng cười là đã lộn ruột gan rồi.Khi có nhau để yêu nhau thì ai đó cũng trở thành lẩm cẩm và có lúc trở thành trẻ con.
Bé nít như tiếng cười và giọng em hỏi :
- Sao anh im ru ? Sao không nói gì ?
- Tại anh đang run
- Xời ! Xạo ác ha.Anh cũng biết run nữa há anh ? Em tưởng anh chì lắm mà
Vậy đó.Nhẹ nhàng trững giỡn như một lọn gió đầu mùa của trời vào xuân.Xanh ở đôi mắt nhìn ngắm trời mây.Đêm đậm ở bước chân đi dạo của anh trên con đường rì rào lá
- Anh đang làm gì ? Chưa đi ngủ há anh ?
Em đã có nhiều câu hỏi cho anh.Anh nói là anh đang thèm có em ngồi trước mặt,thèm có hơi ấm ngồ ngộ ở bàn tay em mềm mại.Trong mắt em có tiếng cười của một loài chim đêm trong thành phố.Ở những đầu tàng cây có tiếng ríu rít,chim chóc ở phố hay bị những ánh đèn đường lừa bẫy phá giấc ngủ của chúng và chúng nhảy nhót để biết hót líu lo như giọng em reo lên khi anh gọi em.
Anh lắng nghe tiếng tim mình đập nhè nhẹ trong giọng nói của em.Có một cái gì đó rất trẻ con nhí nhảnh.Có một chút gì đó rất đàn bà ,rất huyền thoại ,rất nhung nhung từ mùi hoa ngọc lan quyến rũ.Em nói gì em ? Và anh nói gì,em ?
Hình như chúng mình đang kể về một chuyện tình. đăng sơn.fr
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 13:53:45 bởi dang son >