HÃY XEM NHƯ LÀ NHỮNG BỨC THƯ TÌNH ( Kỷ Niệm Cũ ) đăng sơn.fr
.
- CÒN LẠI ChúngMình __________________________
nguyễnthịLoanPhiên.
" Anh !
Em vừa xem xong cuốn phim phỏng từ một cuốn truyện mang tên : L'Amour ne dure que 3 ans - Tình yêu chỉ tồn tại 3 năm - Ba năm là 360 ngày x 3 = ....
Kể ra thì cũng dủ dài và ngắn cụt ngủn,anh thấy không ? Theo mấy tay tâm lý gia thì họ tính như thế này :
Sáu tháng đầu là để nhớ nhung;sáu tháng sau để bùng cháy đam mê.Một năm sau đó để qua những lúc hẹn hò ,giận lẫy.Còn lại 1 năm để bắt đầu cho một cuộc tình thong thả trên dòng sông lờ lững của tình ái.
Sau 3 năm là đâu vào đó để chung sống và bắt đầu nhàm chán nhau.
Tình yêu là ly cà phê ( thế nào cũng nguội )
Tình yêu có phải là một dòng nước.Nước trôi về đâu,anh ? " --------------
.
KỶ LỤC - ______________________
Định viết thêm vài hàng nữa ở đây - Mà.....
( Sẽ trở lại ) ___
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2012 15:42:17 bởi dang son >
.
CHUYỆN BÌNH THƯỜNG
Có những ngày như thế.Buồn vui lẫn lộn.Đang nắng ráo rồi mưa rơi rơi.
Người ta hay bảo nhau đi tìm nguồn vui bằng cách này hay cách khác.Có người buồn buồn thì đi dạo phố,rảo vào mấy cửa hàng mua đại cái gì đó.Miễn là mình có cái để vui.
Em làm gì để em vui ?
Và anh ?
Ngồi ở một góc vườn ,ngắm vạt nắng trải dài trên mặt bãi cỏ,anh thấy một chú chim nhảy tưng tưng,nó tìm đường đến hồ nước,ngẩng đầu,quay qua quay lại nghe tiếng róc rách của nước và nó tung tăng tắm táp.Cứ thế,mỗi chiều nó tìm đến hồ nước,cứ thế? nó làm anh vui được chốc lát để quên được vài điều bực dọc trong ngày.
Cảnh chú chim lẻ loi như thế cũng làm anh nghĩ đến một vài kẻ lẻ loi cố tình và cũng có khi lẻ loi ngoài ý muốn.Bạn bè của anh đang quay quần kể vơí nhau về một mối tình kiểu thời đại mơí. ( Bây giờ là buổi tối - Trời đang hiu hiu gió - Mọi người chia làm hai nhóm;một nhóm lo chuyện ca hát ,nhảy nhót;nhóm kia thì xúm nhau ngồi quanh ở cái bàn dài ngoài hiên vườn để nghe và kể chuyện tình )
Anh lượn từ nhóm này qua nhóm khác.Nhóm người nào cũng có những cái thú của họ.Nhạc điệu bossa nova cũng đang kể một chuyện tình,cô ca sĩ hát một bản nhạc mơí sáng tác tên là " Vì Sao ",điệu nhạc chơi hay,thâu âm rõ nhưng chỉ có cái phiền là cô bé ấy hát lơ lớ cứ như người ngoại quốc phát âm tiếng việt -Nghe như thế,anh nhăn mặt rời phòng nhạc,lết qua đám kể chuyện tình ,nghe chuyện tình.
Có những chuyện tình cũng như những bài hát,na na,giông giống nhau.Có nghĩa là : tao yêu mày,mày yêu tao,chúng ta rượt đuổi nhau,đánh nhau ,cắn nhau,rời nhau,bỏ nhau rồi lại tiếc nhau,rồi lại khóc lóc rỉ rên.Cứ thế và cứ thế....
Có người bạn thấy anh đứng khoanh tay im lặng nghe chuyện,chỉ cái ghế và nói anh ngồi vào nhóm để cùng góp ý kiến.Nhân vật vai chính đang rỉ ran buồn bã.Chuyện xưa rồi.Có mơí như thế nào cũng thành chuyện xưa.Có chuyện tình nào mà không có những thứ mắm muối đắng cay,mặn ngọt ?
Anh nghĩ như thế.Rời nhóm bạn,mở cổng bước ra đường dạo đêm.Tự dưng,anh nghĩ đến em.
Vậy thôi. đăng sơn.fr
.
KHI
có một ngày Xấu Xí ___________________________________________________________________
( Không phải là thư tình )
Bây giờ là 6.37 sáng.
Buổi sáng của anh đã bắt đầu rất sớm ( khi chuyến xe điện đầu tiên chưa chạy ngang nhà,khi những tiếng chim trên cành cây sau vườn chưa lên tiếng ) - Anh đang nghe một nỗi yên lặng hoàn toàn và thấy thoải mái hơn sau một ngày hôm kia,hôm qua mệt đứ đừ.Anh có nhiều lý do để mệt mỏi,dễ nổi cáu,dễ húc,dễ xấu tính hơn lúc bình thường....
Anh không có ý định thuyết phục em hoặc diễn tả về những cái đẹp và cái xấu của những khuôn mặt trần gian : Người xâu xấu sẽ đẹp hơn một tí khi có một nụ cười khả ái,rạng rỡ.Người đẹp thì sẽ tệ lắm khi mang một khuôn mặt lạnh như tiền...
Ngày hôm qua,anh đã chạm mặt một khuôn mặt đẹp mang màu sắc xấu ở một cái văn phòng của sở thương mại.Anh đã loanh quanh ,lạc lối giữa dãy hành lang đầy ấp bàn giấy qua khung cửa kính.Gõ cửa một văn phòng thì cô thư ký tóc dài đến vai ngẩng lên sau xấp giấy tờ.Anh tỏ ý hỏi chỗ cần hỏi.
Cô ta lạnh lùng,hất hàm.Ánh mắt quắt lên trông như một diễn viên đang đóng vai ác :
- Ông cần gì ? Không phải chỗ này.Có biết đọc bảng đồ chỉ dẫn không ?
Gặp kẻ " xấu xí " ,anh cáu kỉnh cũng muốn chuyển qua cái hệ xấu xí,định bụng đớp lại mà nghĩ bụng là mình đang lả người vì mệt nên anh quay đi sau khi ném cho cô ta một cái nhìn kiểu kiếm hiệp tàu...Sau khi làm xong mớ giấy tờ cần thiết,anh lại gặp thêm vài gương mặt tối om om xấu xí nữa.Bấm bụng,im miệng và quay đi,cố gắng xóa họ trong bộ nhớ của mình.
Lững thững ghé một hàng hiên quán nước sau khi mua tờ tạp chí,chưa kịp đọc thì gặp cái ông người quen.Thấy mặt ông ta thì chán lắm.Ông phì bụng mỡ,tóc tai ngoằn ngoặc,mắt ông lờ đờ vì mùi bia rượu từ sáng sớm.
Ông tự nhiên sau cái bắt tay ,kéo ghế ngồi cùng bàn và ông mở máy nói.Ông kể lể sự thất vọng vì tình,vì đời của ông.Càng nói,ông càng bèo nhèo.Đến cái đoạn kể về nỗi cơ cực sau khi ly dị,bán nhà hàng,ông phải lang thang sống một thời gian dươí gầm cầu thì anh thử xoay ông qua một đề tài khác vui hơn.Ông không chịu chuyển hướng và tiếp tục câu hò vọng cổ của đời ông.
Anh cố gắng ầm ừ,ầm ừ kiểu nghị gật cho đến khi ông ta từ giã.Liếc vào tờ tạp chí,mắt lại chạm phải những điều oái oăm khác của báo chí.Anh thấy mình bắt đầu cạn sức,hết pile,hết điện.
Thế đó.Về đến nhà,lại gặp thêm vài điều không vui.Chỉ còn một cách duy nhất : Bay lên giường ,xuất hồn....
Thế đó.Có những ngày như thế.
Còn em ? Một ngày của em ra sao đăng sơn.fr
KHI
có một ngày Xấu Xí
___________________________________________________________________
( Không phải là thư tình )
.................................
Chỉ còn một cách duy nhất : Bay lên giường ,xuất hồn....
Ít ra không phải là một tình yêu xấu xí.
Chúc vui khi tỉnh dậy, để tiếp tục đối diện với những cái lăng nhăng của cuộc đời.
..
Cám ơn sự ghé thăm của anh Nguỵ Xưa nđs.
______________
.
những CHUYỆN BÌNH THƯỜNG
_____________________________________________
Có lắm lúc,anh thấy mình khác lạ.Lạ ở chỗ là tuổi đời làm cho mình trầm hơn.Ngày xưa,anh đã như con ngựa chứng,như chiếc xe thuộc loại mạnh mã lực.Hở tí là anh dựng tóc,rượt theo những điều oái oăm một cách không cần thiết.
Bản nhạc trong xe đang thuộc loại rock pha thể điệu jazz của nam Mỹ,loại nhạc này dễ làm người ta bốc hoả khi lái xe,nhất là khi gặp phải vài tay cao bồi chướng khí đằng trước.Vậy mà anh vẫn chạy xe kiểu rì rì,mắt ném theo những quang cảnh đồi lên,đồi xuống.Bây giờ là mùa hạ.Mùa đi nghỉ hè.Anh thấy mình cần điều chỉnh cho chậm lại nhịp lưu chuyển của dòng sống.Cả một năm chạy như ngựa vơí việc làm,chẳng lẽ vào ngày được nghỉ hè cũng phải chạy ?
Người ngồi trong xe bắt đầu sốt ruột lên tiếng :
- Sao chưa tơí há ? Lâu quá vậy há ?
- Vùng này có cái gì vui không ? Sao thấy đìu hiu vậy nè trời ?
Đáng lẽ ,anh nhăn mặt.Nhẽ ra anh phàn nàn để họ im bớt sự lèo nhèo .Lái xe,leo thêm vài quả đồi loanh quanh là đến khu phố Sarlat.Ở đây là vùng đặc sản của các loại vịt và nấmTruffe.Tắp xe vào bãi đậu thì những người hay có tính phàn nàn phải ngơ ngẩn vì quang cảnh thần kỳ : Những công viên,những góc quán,cửa hàng nhộn nhịp theo một lề lối khác lạ.Mặc ai nấy thả bộ ngắm khách du lịch.Anh thì có chương trình đã định sẵn cho mình : Tắp vào mấy cái galerie ngắm tranh ảnh,đấu vài ba câu vơí mấy ông bà dân hoạ sĩ,chụp ảnh,ghé vào những tiệm bán sách và đồ kỷ niệm hoặc thả bộ dọc theo những con ngõ để tìm góc cạnh cho những tấm ảnh muốn chụp.
Khi rời chỗ nhộn nhịp thì xe lại chạy mải miết để ra vùng biển.Tấm bảng hiệu chỉ dẫn bắt lấy ánh nhìn của anh để đến một phòng triển lãm của các hoạ sĩ trong vùng.Vào ngày hè,thiên hạ tràn ra bãi biển ,hú hí phơi nắng,tắm biển,anh thì thích ngơ ngẩn tắm anh bằng những màu sắc và nét cọ vẽ.Có những tấm tranh nhìn ngộp choáng,chẳng hiểu cái khỉ khô gì vì theo kiểu trừu tượng ( Chỉ có riêng người vẽ tranh là hiểu được họ muốn vẽ gì )
Lúc ra cửa,anh để lại vài chữ lưu niệm bằng tiếng" mít " trên cuốn vở dầy cộm.Ông anh tròn đôi mắt :
- Sao cậu không viết bằng pháp ngữ ?
- Em có lý do riêng của mình.Đi đâu ,em cũng để lại vài chữ bằng tiếng mẹ đẻ.
Ông anh lắc đầu ngó anh bằng ánh mắt lạ lùng vì tưởng thằng em bị ấm đầu,mát dây.Mạnh ai nấy đi theo suốt những hàng quán dẫn ra bãi biển.
Chiều đang xuống vội vàng.Cả bọn tắp vào một quán ăn và quán nước trên một địa điểm rất cao để có thể ngắm ánh trời lặn trên biển.Những đôi tình nhân ngồi sát bên nhau tình tứ làm anh nhớ em.
Anh gọi em để nghe tiếng em thở nồng êm trong máy.Anh kể cho em nghe về một buổi chiều trên biển không có em.
Vậy,vậy như thế.Em hỏi anh ba cái lẩm cẩm,anh trả lời ba cái lẩm cẩm.Có hề gì đâu há ? Miễn là ta nghe được giọng nói của nhau.Từ bãi cát dươí chân nhà hàng,biển đang rì rào.Như em và anh..... đăng sơn.fr
.
TÌNH THƯ
_____________________________
... Khi viết những dòng này thi anh đang ngồi ở một hành lang ngôi quán đẹp.Yên rất yên !
Nỗi lặng tĩnh từ bầu trời xám đục đang trải trên mặt phố còn sớm - 10 giờ 15 - .Sáng mùa hạ có thể kéo mưa sau những ngày oi bức. Gió hiu hiu từ mé bờ sông đến từ phía tay phải.Trước mặt hàng quán là quãng trường rộng nếu nhìn từ phía nhà hát lớn và dãy đường xe điện tramway đang đi qua...
Muà này,khách du lịch đang lũ lượt kéo đến thành phố.Họ đi dạo,dắt nhau xúm xít quanh những thành quách,tượng đài để chụp ảnh lưu niệm.Các góc Paris đầy nhà hàng,khách sạn và những cửa hàng mỹ phẩm,bóp ví như nghênh mặt hãnh diện đón khách. Cô hầu bàn mang cà phê đến bàn,cô nhìn anh ,thấy anh ngồi viết,tặng anh nụ cười khả ái vô cùng.Mắt cô nhìn để tưởng anh là một nhà báo,nhà văn vơí cái máy ảnh chình ình trên bàn. Nhà văn khỉ khô gì ? ( anh chỉ ỉà một kẻ viết thư tình cho em đọc ) -
Góc phố,quang cảnh chung quanh làm anh có cái cảm giác nhẹ nhàng khi viết.Em muốn đọc gì nơi anh ở buổi sáng lưng lững này - em ? em ?
Muốn kể cho em nghe về nhũng điều dịu,êm,nhẹ....
Kể về bữa quà sáng của cái bàn bên cạnh,họ vừa ăn những lát bánh mì bơ mỏng chấm cà phê sưa và ngơ ngẩn nhìn thành phố mặn mà mùa hạ.... Kể về cái cô bé người Á Đông có mái tóc dài ngang vai đang ngồi lơ lững vơí vẻ mặt buồn so và cô ngó lên bầu trời nhiều mây xám... Kể về ô cửa sổ treo màn cửa được nhìn từ một bề mặt tiền khách sạn mà báo chí vừa kể chuyện có anh chàng thanh niên nghề nhạc sĩ khùng khùng vào mướn phòng và đã đập nát đồ đạc sau khi nốc rượu để say.Hình như anh ta có nhiều tiền sau khi nổi tiếng nhưng lại bị thất tình....
Anh thì không thất tình vì anh đang có em trên những dòng chữ này.Khi anh kể cho em nghe về bàn tay em trong tay anh lúc chiều nào đi dạo biển.Anh đã nho nhỏ hát vài câu nhạc của Đức Huy :
Bay đi cánh chim biển .....
...... Giấc mơ của tôi là cánh chim hải âu
Bay ra khỏi tầm tay và tiếng sóng
Bài hát buồn làm đôi mắt biển của em buồn theo.
Ừ - Em -
Đừng làm cánh chim biển để em xa anh. đăng sơn.fr
.
Biển Chiều ...
Quán có con dốc ngắn dẫn vào cửa. Bàn ghế chạy dài theo lan can sát bờ ngó xuống thấy sóng biển chiều. Những chiếc bàn tròn nằm sát nhau dưới những cánh dù làm bằng lá hình tròn như cái nấm.
Khách ngồi trên cao, rất cao nhìn xuống toàn thể bãi cát và nghe tiếng gió, tiếng sóng vỗ rì rào. Bên tay phải là lối dẫn vào nhà hàng ăn rộng rãi có những khung kính chạy dọc theo bờ biển, và tất cả bàn ăn đều quay mặt ra biển.
Chàng đi dọc theo quầy nước và thâu ngân để ra phía ngoài, bên cạnh là công viên có những nhạc hội mùa hè, người ta đang xúm nhau ca hát, nhảy múa theo tiếng nhạc dập dềnh...
Muốn có nàng bên mình trong buổi chiều như thế, chàng gọi cho người yêu. Tiếng nàng reo vui bên đầu dây, chàng mỉm cười và thấy mình run theo từng hơi thở nhẹ và nồng ấm bên tai ... Chàng hình dung đến giọng một đứa bé nhí nhảnh, vui vẻ khi được quà... Giọng nói của nàng luôn luôn mang đến cho chàng một cảm giác nhẹ nhàng êm ả, êm và nhẹ như khi biển biết trở mình hiền hoà.
Buổi chiều đang rơi rất nhẹ như lúc chàng nói,
- anh đang nhớ em - em đang làm gì?
Dễ thương như câu trả lời từ nàng,
- em đang chờ anh để nghe tiếng anh
và chàng cảm động run người khi nghe giọng nàng.
...
Chẳng biết nỗi nhớ ấy ra sao. Chỉ biết là nhớ - Nhớ như gió run run trên một cành cây đầy lá non. Nhớ như làn sóng hiền hoà chạy từ từ lan dần trên bãi cát phẳng ...
Tình yêu cũng là một thứ trái cây mơn mởn.
Chàng định nói với nàng như thế ( kiểu văn vẻ bóng gió ).Nàng dư sức để đoán câu chàng sẽ nói bằng tiếng cười hi hi trẻ con. Lúc nào chàng cũng say đắm với giọng nói tươi, trẻ của nàng. Một người đàn bà rất trẻ nít. Khi người ta trẻ nít như thế, người ta biết tự nhiên mà yêu nhau. Cả nỗi nhung nhớ, chờ đợi nhau ở chỗ hẹn cũng rất tự nhiên.
Tự nhiên, không có nghĩa là chợt nhiên. Ngày xưa, lúc gặp nàng, chẳng có gì là chợt nhiên. Tự nhiên mà đến bên nhau rồi cứ tự nhiên yêu nhau mà thôi.
Nàng biết rõ điều ấy khi chàng tỏ tình bóng gió.
Nàng biết giả vờ khi ầm ừ giữ yên lặng. Yên ở cửa môi và khóe mắt nhưng lại run run ở nhịp tim. Trái tim chưa từng học khiêu vũ lấy một lần nhưng lại biết mềm lòng say trên tempo của một điệu valse từ lời nói ngọt ngào của chàng.
Những bước chân theo thể điệu chậm, nhẹ, cuống quýt bên nhau. Nàng nghe mình cuống quýt khi đọc được tình cảm trong mắt chàng khi chàng nhìn mình. Đôi mắt chàng biết nói kiểu sóng ngầm để sóng run ...
- Nhớ nhiều há ? Nhớ chừng nào ? Thật không anh ?
Chàng im lặng đôi chút, để như có thì giờ nuốt câu hỏi của nàng vào nhịp thở. Chiều đang đẩy chiều kéo mây chùm xuống góc phố biển. Ngoài kia, mọi người đang thong thả dạo phố trên những vỉa hè đầy ấp hàng quán. Lúc nghe nàng hỏi về chữ "nhớ", chàng khẽ nhắm mắt để thấy thật rõ người yêu trong đầu. Chàng chẳng còn thấy ai chung quanh. Nàng đang lấp đầy những khoảng trống bên chàng.
Chàng tìm câu để nói, nhẹ nhàng,
-Phải chi giờ này anh có em ...
-Để làm gì, anh ?
-
Nhỏ hỏi câu thấy khùng hết biết.
-
Vậy mà còn phải hỏi ! Có em, để bàn tay nằm ngoan, yên trong bàn tay. Bàn tay anh cần bàn tay em, cần hơi thở của lòng bàn tay mềm nhung. Để anh nhìn thấy anh hạnh phúc trong đôi mắt em. Để nghe em cười tiếng cười của biển màu xanh đang chuyển sắc qua ánh hồng vì hoàng hôn.
Có em để cùng nhau đi rất chậm ở bãi cát đang vắng người. Để cả cái thế giới này chỉ còn lại anh và em. Để em chỉ còn nghe tiếng anh khi anh đứng lại, choàng tay ôm lấy em rất chặt, khít khao, để em chìm lỉm trong đôi mắt anh khi anh yêu em ...
... Biển chiều đang rơi, em, và anh đang có em trong anh.
@Eve
L'Été 2012
..
những CHUYỆN không BÌNH THƯỜNG ______________________________________________
Ở đời,nói theo cái kiểu ba phải thì có những chuyện rất " bình thường " và không " bình thường "...
Nghịch lý và thuận lý hay không thì còn tuỳ theo sự suy nghĩ và cảm quan của mỗi người.
Thí dụ :
" Chiều hôm qua,nắng đẹp,hây hây..Nhà anh có tiệc đãi bạn hữu.Người bạn nào anh thích thì anh mời đến.Khoảng vườn có gió hiu hiu.Đàn chim nhỏ thấy khách khứa đông,chúng hải sợ bay đi chỗ khác để người và người đấu hót...
Mọi người tuần tự kéo đến ,ngồi tề tựu khá chật ở khoảng vườn nhỏ.Chè chén,rượu nhẹ,bia nhẹ.Thế mà.....
Bà bạn Bắc kỳ của anh có cái tật thích làm ký giả.Bà hỏi liền bà bạn khác cái câu : " Nghe nói thằng con chị bệnh nặng ? Sao rồi ? "
Anh thấy bà bắc kỳ chướng,hơi chướng nhưng anh im lặng để bà ấy khẩu cung..Bà không ngừng câu hỏi làm bà bạn kia hơi buồn vì tình trạng con cái bệnh hoạn.Anh giả vờ đi lấy cái ăn,cái uống để tránh câu chuyện buồn ( người người đang quây quần vui vẻ mà - Nói chi chuyện thảm cảnh ? Vui được lúc nào hay lúc đó.Đời này ngắn lắm ai ơi ! .... )
Đến lúc ngồi vào bàn ăn.Bà " ký giả " lại nói,lại kể về câu chuyện tình mơí nhất của một cô bạn trong nhóm ( đang vắng mặt ).Bà huyên thuyên như chim hót trên cành.Bà phát ngôn liên tục - Anh lại muốn nổi cơn khùng để bà bớt đi cái chủ quan,thiên vị. Bởi lẽ : Những chuyện tình nào cũng không bao giờ giống y khuôn nhau - Chỉ có người trong cuộc mơí đủ thấm thía và hiểu mình muốn gì,yêu gì,làm gì ?
Vậy mà anh chỉ cọ quẹt mấy câu gỡ gạc hạn chế.Anh thấy anh muốn êm,muốn hiền dịu vơí bạn bè để không húc bạn. Ai cũng có cách suy nghĩ và nhìn sự việc theo cái chủ quan riêng.
Buổi tối đang vui.Đèn ấm,gió nhẹ,cảnh vật yên tĩnh. Chỉ có những câu chuyện tình đang kể là không lặng tĩnh.
Anh ngồi yên nghe bạn nói bạn cười.Nhâm nhi ly vang óng ánh,thỉnh thoảng góp vài lời.Anh giữ sự lặng tĩnh để hình dung ra cảnh hai người đàn bà,đàn ông mới quen nhau,họ hẹn hò,họ đi chơi chung như một tình bạn và họ tìm hiểu nhau để có thể yêu được nhau.Như thế,hẳn họ phải cần một thế giới riêng biệt của họ....
Vậy mà...Tại sao ta lại xía vào chuyện của họ ? ( .... ? ! .... )
Tiệc tàn.Sự yên tĩnh trở lại.Lòng anh yên vị.Anh dọn dẹp bàn ghế.Anh nghĩ về em.Tình yêu là cái gì ? em ??? đăng sơn.fr
-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2012 00:12:39 bởi dang son >
.
ThưXanh.
Ngày....tháng ....... - Chưa hết một năm....
Đêm xuống,đổi trời lành lạnh.Màu trăng đang chìm lẫn vào đám mây trên cao.Em kéo cao cổ áo,sửa soạn khép những cánh cửa gỗ che màn kính để đi ngủ.
Một ngày chỉ vừa đủ dài và cũng ngắn.Người ta bảo là rất khó nhìn thấy cái ranh giơí giữa ngày và đêm,anh cũng hay lẩm cẩm nói vơí em như thế mỗi khi anh có nhiều điều bận rộn.Anh có cái thói quen hay nhăn nhó kể cả lúc anh đến bên em.
Có lúc,anh lặng thinh như cái bờ tường hồng có treo những tấm phong cảnh.Anh nắm bàn tay em và làm như chỉ có hai bàn tay là có ngôn ngữ của người trần gian.
Đứa này khều đứa kia :
- Ê,nhỏ này. Khỏe chứ ?
- Ngáp ngáp ..
- Là sao ?
Những ngón tay đan vào nhau,trì néo nhau không rời.Chủ nhân của những ngón tay yên lặng.
Em nhớ lúc ngả đầu tựa lên vai anh,nhìn cái mặt chù ụ của anh,em hỏi :
- Nè.Nè.Nói cái gì đi chứ há ?
Anh ghé môi hôn lên má em.Không nói.Không nói.Chẳng cười.
Em để anh yên lặng như thế,rồi em kiếm chuyện gây anh :
Mệt thì về nhà ngủ đi.Tui đuổi ông đó.Nhìn cái mặt là thấy ghét rồi.
Ngón tay anh tìm chỗ nhột nhạt em,bàn tay êm biết nói thứ ngôn ngữ của sự lạ thường.Và em run,run để bồng bềnh như gió hiu hiu trên khúc sông,chỗ mà anh thích đi dạo khi bên em.
Chẳng ai nói gì vơí ai khi ngón tay anh ngừng khúc dạo thầm.Anh hôn em lần nữa rồi đúng dậy đi về.
" Mai gặp, há nhỏ "
Vậy thôi.Giận rồi.Người chi mà hà tiện một câu nói nhớ nhung,thương yêu.
__________
Khi những cánh cửa được khép chặt lại,bước về phía văn phòng,liếc vào cái màn ảnh pc,em thấy có thư của anh nơi góc ô cửa.
Anh viết :
" Nhỏ nè.Nhỏ ơi.Anh nhớ em.Ngủ ngon,em "
Em cười nho nhỏ.Ai nhỏ,ai lớn ? Người ta đã qua thời mơ mộng,tóc cài bím,ăn quà vặt.Người ta đã rời hàng chè đậu đỏ ,bánh lọt ở đầu trường áo trắng lâu lắm rồi.Bây giờ người ta chỉ biết nhớ chun chút,nhớ khe khẽ mỗi lần sắp sửa tắt đèn đi ngủ.
Nhận được mấy chữ chúc ngủ ngon như thế,em lại thấy khó ngủ hơn.
Và anh biết là tại sao ?
@eve
.
DON'T LET ME BE LONELY TONIGHT ________________________________________
Eric Clapton & đăng sơn.fr
Lonely Tonight là bản nhạc loại blue khi anh bước vào quán .Cái quán nằm trước khoảng công trường rộng,bên kia là nhà hát lớn,bên này là cửa hàng,quán xá ,khách sạn lộng lẫy. Mà có hề gì,anh chọn cái quán nước này vì có bàn ghế đẹp và không khí yên tĩnh.Người ngồi ở đây không bao giờ lớn tiếng khi nói chuyện,họ im ỉm ngồi nhâm nhi,ngó nhau,ngắm nhau và nghe nhạc....
Anh gọi hai thứ uống.Một là ly cà phê ngon nhất thế giới,loại nhập cảng từ Ý đại Lợi và ly thứ hai là Tavel,loại rosé hồng hồng đến từ địa trung hải.Tối nay,trời xuống nhanh ở những ngày gần cuối hạ.Đèn thành phố đã bắt đầu nhấp nháy.Cô hầu bàn tóc dài mang đến ly cà phê thơm phức,mang ly rượu hồng.
Cô nhìn anh,vẻ tội nghiệp :
- Ông ngồi một mình ?
Ơ hay ! Một mình thì đã sao ? Cả cái thế giới nhỏ xíu này,có ai mà không có lúc một mình ên ? Một mình có cái thú của một mình.Eric Clapton đang nức nở khi hát : tell me more,say me hello,say goodbye....
Thấy anh chỉ gật đầu,cô nhỏ hầu bàn quay đi,anh gọi cô,nài nỉ :
- Cô nè. Có thể nào cho tôi nghe lại bản Don't let me ... của Clapton lần nữa và xin cô cho mượn cây bút và hai tờ giấy trắng ?
Cô nhỏ ngạc nhiên : Bộ ông thích nghe blue của Clapton giống tôi ?
Anh cười,gật đầu.Tiếng đàn chạy ngón nghe như nỉ non nũng nịu và ướt..... Đêm , à không,buổi tối đang lơ lửng trên ngọn lá đầy ấp ánh sáng đèn,chỗ anh ngồi có bóng tối rất nhẹ từ khuất sau những ngọn đèn và vòm kính nhìn sang dãy phố.
Bản nhạc có tiếng solo guitar được vặn lại,cô nhỏ mang cho giất bút ,nhìn anh vơí ánh mắt lạ hững rồi quay đi để anh yên tĩnh nghe nhạc tình và viết những dòng này :
" Em !
Có bao giờ em nghe đi ,nghe lại một bản nhạc mà em yêu thích khi ngồi viết ? Có bao giờ em đi bộ một mình cho hết một buổi tối và hiểu được thế nào là cái thú vị kiểu mình ên ? Lúc ấy,em có thể thả mình chơi vơi như thời gian bay lỡ lửng và tâm hồn mình thoát khỏi những phiền phức bó buột hàng ngày....
Một ngày của anh đã bắt đầu từ sớm. 6 giờ sáng,khi trời đất còn tối om,khi sương mờ còn phơi mình trên bãi cỏ ngoài vườn cây.Ngày của anh luôn mới,đẹp,dịu,êm.... Như thế,anh có thể nhẹ nhàng sắp xếp những điều cần làm;Anh thích dậy sớm,thong thả,chậm rãi.Mùi cà phê,những tiếng động nhẹ ở nhà bếp,tiếng rù rì của cái tủ lạnh,giọng nói ở cái radio nằm trên bàn ăn và nghe những lời tiên đoán láo lếu của tử vi : Tuổi con rệp,tuổi con cá mập,tuổi hải sư hôm nay làm được việc. Rồi máy nói : Bắn nhau,chết người ở cảng Marseille,máy kể chuyện đập nhau u đầu và ly dị của ca sĩ,tài tử.....
Kệ họ.Họ muốn nói gì,kể gì,kệ họ,anh làm việc của anh.
____
Cô hầu bàn thấy anh thích E.Clapton nên để nguyên cái cd mang tên Reptile lại từ đầu ;đĩa hát có 14 bài,vài bản rock và rất nhiều bài viết theo thể điệu blue.Anh gọi thêm ly rượu hồng,anh cần bềnh bồng một chút để viết .
( Và anh đang viết một bức thư tình dài nhất thế kỷ )
còntiếp
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2012 13:19:55 bởi dang son >
.
TRỜI KHÔNG NẮNG _
Anh thấy không có gì khó khăn để tìm cái tựa cho bài viết - Sáng nay, thứ hai - Trời không có nắng.Từ góc sớm,mưa thả hạt nhẹ sau đôi ba ngày quá nóng bức,mưa nhỏ từ bầu trời đầy mây và cứ thế âm ỉ,âm u khi anh tắt pc rời bàn giấy.
Các trạm xe tramway vắng người,đám học trò đã sắp hàng chui vào bụng những con tàu từ sáng sớm và đã vào lớp đã từ lâu.Tàu chạy ra phố.Phố ngày đầu tuần ít nhộn nhịp,những cửa hàng vẫn còn ngái ngủ,cái đóng,cái mở...
Sau cái hẹn vơí cái ông nha sĩ ốm cà tong cà teo,anh chộp trên bàn giấy của ông tờ Le Point đầu tháng,kiếm cái quán nước của " góc Paris " ngồi đọc. Ly cà phê ( mà theo các tài liệu y học mơí nhất từ Mỹ nói là rất tốt cho sức khỏe ) thơm,ngon ,dìu dịu có chất đắng khi bỏ ít đường.Ngó lửng,ngớ lơ thiên hạ đi bộ từ quãng trường và những bậc thang dài của nhà hát lớn,anh rời mắt ,làm một ít giấy tờ,sổ sách và tiện tay thèm viết thêm một vài hàng để gọi là có cái để viết.
Anh sẽ viết gì ,kể thêm điều gì ?
... Lúc sáng này,mở mail nhận được vài hàng chữ nhỏ đến từ những người bạn lâu quá không gặp.Có người đùa nghịch :
viết : " Hãy thả thằng bé chạy ra từ trong anh "
Ừ thế - Thấy vui,thấy ngộ nghĩnh .Thằng bé từ trong anh nay đã lớn bộn,có lúc nó nghịch ngợm,phá phách,có lúc nó trầm ngâm như ông cụ non.Thằng bé tâm ngẩm nhớ ngày thơ dại đi trên con đường làng và ngó dòng sông có bóng cây dừa... Thằng nhỏ mơ mơ,có khi thả hồn vào một bài thơ kiểu học trò :
... Ngó con ngõ,nhớ trường em đi học
Con đường về ngơ ngẩn giống như nhau
Tìm ngọn gió,nhớ về từng câu hát
Nhìn mưa,thấy mình buồn chẳng vì đâu
Thằng nhỏ viết xong 4 câu thơ,ngồi ở quán vắng,ngẩng lên thấy một mái tóc dài lừng lửng bai trên vai áo ai,thằng nhỏ biến mình thành một thanh niên để biết ngắm cái đẹp trên một thân hình phụ nữ và hắn trở thành đàn ông khi nghĩ đến em.
Vậy thôi - Một thoáng dịu dàng,một chút bâng khuâng.
Tiếng nhạc đang thoang thoảng từ trong quán vọng ra ngoài.Clapton đang hát Don't let me be lonely tonight...
Bây giờ là buổi sáng trời âm u.Bài hát có tiếng guitar blue buồn bã.
Do me wrong, do me right, do me right baby.
Tell me lies but hold, hold me tight.
Save your goodbyes till the morning light,
But don't let me be lonely tonight.
Say goodbye, woman say hello, say hello.
It's sure enough good to see you, but it's time to go,
And don't say yes, but please don't say no.
I don't want to be lonely tonight.
Và anh chợt nhớ lại có lần em nói :
- Em không thích nhạc của Eric Clapton. Em không thích bài " Đừng bỏ anh cô đơn tối nay "
Em không thích.Kệ em.
Và anh cảm thấy cô đơn khi viết những hàng chữ này.Thêm một buổi sáng thấy mình chỉ có mình ên đăng sơn.fr
.
Bài Tháng Mười cho Ui .
..
Vậy mà gần hết một năm.
Vậy mà sắp đổi tờ lịch mơí.Chiều nay,trời đẹp,xanh ngắt,nhìn quanh quẩn,thấy cái gì cũng đẹp.Có thể tại trời ấm áp sau những ngày mưa đã rơi.
Anh rời chỗ làm sớm hơn thường lệ,định bụng đi lang thang,lạng qua tiệm sách,khênh vài quyển nào hay hay về đọc.
Đi ngang một cái quán,nghe tiếng nhạc vọng ra,thấy bàn ghế đang nhởn nhơ phơi bụng dạ dươí vạt nắng chéo,anh kéo ghế,ngồi vào bàn.Ly cà phê thơm thơm vơí cái muổng nhỏ xíu xiu làm anh chợt nhớ em.
- Ui ! Ui !
Tự mình thấy giật mình kiểu mình ên. Ui là cái gì ?! Chả biết tiếng gọi " Ui Ui " như thế từ đâu mà đến ?
Trong những bộ tự điển của người việt,chẳng có tiếng nào kiểu thán ngữ tên là Ui.
Có vài người yêu nhau,thỉnh thoảng nghe họ gọi nhau bằng Ơi ! Ơi nè.Tui nói Ơi nghe.
Nghe chữ " Ơi " như thế cũng thấy kỳ kỳ,là lạ rồi. Ơi ở cái trống không .
Chẳng lẽ khi viết thư tình cho nhau,có kẻ lại viết một cách quái đản như sau :
" Ơi ơi nè. Biết không Ơi ? Có những ngày tôi nhớ Ơi lắm.Nhớ gần chết,nhớ muốn đứng tim,tắt thở .Ơi đã báo hại tôi rồi,ngày xưa lúc chưa quen Ơi,tôi rảnh rang nhẹ mình ,nhẹ mẩy.Bây giờ có Ơi,lắm lúc tôi thấy lòng dạ không yên "
Trời ạ !
Khi yêu nhau ra rít như thế,lắm kẻ cứ chòng chành vương vấn mà phóng tác những kiểu thư tình như thế.Vác được nhau về nhà thì ..... ( ___________________)
Trời ạ,Trời á ! Rồi họ sẽ biết ,sẽ thấy họ làm gì nhau.Có khi cả 5,7 năm cũng không lòi thêm ra được một chữ nào làm của...
Ui ! Ui ! Nghĩ vơ vẩn như thế,anh bị sặc ngụm cà phê.Sặc xong thì lấy giấy viết nguệch ngoạc vài hàng.Ngó ngang,ngó dọc,tự dưng lại nổi chứng muốn lãng mạn hơn những ngày bình thường.Chợt dưng thèm có em ngồi trước mặt.Nhìn thật lâu,thật sâu vào đôi mắt em.Thử đếm những lần chớp mắt của em,thử yên lặng một chập và đoán xem em đang nghĩ gì ?
Xem chúng mình giữ sự im lặng bên nhau như thế được bao nhiêu phút? Anh có cách làm cho em nói.Nếu em không nói năng gì,anh sẽ nắm lấy bàn tay em,chọn một ngón tay em,đưa lên miệng và cắn em đau,ngắm cái nhăn nhó của em và nghe giọng nói run,run có pha chút hờn dỗi :
- Ui ! Ui ! Làm em đau.Khùng há ?
Không em ! Anh không khùng - Anh thích chữ Ui khi em biết đau.Vì khi đau như thế,người ta biết nhớ nhau nhiều hơn.
Ui ! Ui !
Gần hết một năm rồi.
Quay đi,quay lại - anh thấy anh vẫn nhớ em ( nhất là mỗi khi một mình )
Ui !
Ui ! ..................
đăng sơn.fr
.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 02:47:26 bởi dang son >
..
THƯ BẰNG NHẠC TÌNH _________________________________
Elton John - Eric Clapton - đăng sơn.fr
Khi anh viết những dòng này thì cái Cd của Elton John đang chạy đến bài Runaway Train.
Elton hát :
.... Standing in a station waiting in the train
I'm staring to fell a little nusde but love is lost like a runaway train...
Đến đoạn giữa của tay lead guitar thì anh giật mình nhận ra style của anh chàng Eric Clapton.Lại hắn ! Hắn hát bè chung vơí Elton J.Ly cà phê của anh ngọt hơn khi anh nổi da gà,chụp cái bìa đĩa thì thấy những bài hát được thâu ở Paris và một phần nhỏ ở London.
Thấy vui.Thấy yêu đời khi nghĩ đến khuôn mặt thộn ra và nhăn nhăn của em khi em nói :
- Lại Eric Clapton.Em không khoái tí nào.
Ờ . Ờ. Em không phải là anh.Em giống một bà cụ già hay bám chặt lấy những ca khúc xưa của kỷ niệm.Đến thời bây giờ mà em vẫn còn nghe Joe Dassin hát Si tu éxistes encore hoặc Main dang la main của Christophe ( Một anh thì đã đi bán muối bỏ lại bản L'été Indien,anh chàng Christophe lẩn thẩn trở thành bí mật kỳ dị hơn cái thời hát Aline đã làm say mê biết bao người nghe.Nghe nói bây giờ Christophe hay sống về đêm và tâm ngẩm,tầm ngầm chế nhạc và hoà âm kiểu rất quái dị,càng ngày càng khó nghe.... )
2.
Viết đến đoạn này thì anh nhớ là vừa đọc xong một bài viết về Elton J và những sự kiện tình ái của cuộc đời anh ta : Lấy chồng,nhận con nuôi,anh ta bán tống bán tháo mớ mũ nón đã chất đầy nhà.Mớii đây,anh chàng lại nổi hứng móc lò cô đồng nghiệp Madona.Những chuyện bên lề,đọc thì đọc như thế,anh thấy chẳng ăn nhập gì đến mình.Loại tin lá cải,lá bắp thì chỉ nên liếc sơ qua và nên quên càng nhanh càng tốt... Thích nhạc hay yêu nghệ thuật phim ảnh,chúng mình chỉ nên chú trọng về phần giá trị nghệ thuật.Đời tư của tài tử,nhạc sĩ,ca sĩ thì kệ thây họ.Họ đã làm gì vơí tài nghệ để mang lại sự say đắm cho giới thưởng ngoạn mới là điều đáng nói.
Nói về chữ Say Đắm,hôm nọ có cô bé hỏi anh về cái nghĩa này.Anh thử giải thích : Say : Bồng bềnh,lãng đãng / Đắm : Chìm lĩm,ngụp lặn,mê muội. Cô nhỏ phì phì và cười,nói anh rắc rối.
Ừ em ! Anh luôn yêu sự chính xác khi dùng chữ để chữ có nghĩa.Ngồi trước mặt em ở một quán nước đẹp,tai nghe một bản nhạc tình,uống ly cà phê đậm,một ly bia ngon,anh có thể chếch choáng trong một khoảng khắc như đang sống thêm một góc đời khác.Còn ĐẮM thì không.Bởi lẽ anh muốn yêu bằng cả trí tuệ và con tim.Đó là một sự hoà âm cần có như khi nghe cách hoà giọng giữa hai tiếng hát của Elton John và Clapton . Eric chơi guitar quyện tiếng dương cầm của Elton.Họ không cần phải đắm say nhau vì họ không hề yêu nhau như một nam ,một nữ.Như em như anh. đăng sơn.fr
.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: